Hạ Thiên dẫn Sophia
đến dưới lầu bệnh viện tản bộ, phẫu thuật của cô rất thành công, hôm nay sau khi cắt chỉ thị lực một chút cũng không có bị ảnh hưởng, vì phẫu
thuật của cô, Hạ Thiên trì hoãn đám cưới, cũng không muốn Sophia mệt
nhọc quá mức, bởi vì là ban ngày, Hạ Thiên cũng không muốn lập tức mang
cô đến phòng tối kiểm tra thị lực, anh nhìn trên số liệu là không có vấn đề, nhưng là muốn đích thân thí nghiệm.
“Ca ca, không có quan hệ.”
“Chúng ta không gấp, trước ở dưới lầu nhìn một cái, chờ buổi tối nhìn nữa.” Hạ Thiên ôn nhu nói, “Cũng là để cho mắt quen trước một chút.”
Sophia cười, cũng không kiên trì, gật gật đầu, sau khi tản bộ, thu dọn đồ đạc
trở về hoàng cung, bởi vì còn chưa có chính thức kết hôn, Hạ Thiên không có ở hoàng cung, đây là cấp bậc lễ nghĩa nước A, tới chạng vạng, Hạ
Thiên mang cô đi ăn cơm. Trong bóng đêm, Sophia mỉm cười, Hạ Thiên cuống quít hỏi, “Nhìn đây đó mơ hồ sao?”
Trên đường trong bóng đêm,
Sophia không đến mức sẽ nhìn không thấy, nhưng sẽ giống cận thị, nhìn gì đó xa xa một mảnh mơ hồ, chỉ có thể nhìn sự vật cách mình mười thước.
Sophia gật đầu, “Rất rõ ràng.”
Hạ Thiên thở phào nhẹ nhõm, cũng cười rộ lên, mặc dù anh biết số liệu khoa học xác thực là chuẩn nhất, trong lòng anh cũng cơ hồ có thể xác định
mắt Sophia có thể tốt, nhưng thực sự chờ cô xác định, anh mới có thể
chân chính thở phào nhẹ nhõm.
Sophia nói, “Ca ca, kỳ thực em một
chút cũng không sợ hãi bị mù, thực sự, có thể sẽ có một chút bất tiện.
Đương nhiên, nếu như có thể thấy là tốt nhất, em không muốn anh bởi vì
chuyện này có gánh nặng, mắt em yếu tuyệt không phải lỗi của anh, cũng
có nguyên nhân của chính em, thời gian trước thần kinh của anh luôn căng thẳng, hình như tùy thời đều giống như sẽ chết, em nhìn cũng không
thoải mái.”
“Sau này sẽ không.” Hạ Thiên hứa hẹn nói, trái tim
bệnh của cô, anh có lòng tin, anh cũng có thể khống chế, Sophia hội cùng anh thật dài thật lâu, sẽ không phân ly, tất cả bất an nôn nóng của anh cũng đều được cô làm tan biến.
“Lại nói tiếp, em rất ít thấy anh ăn mặc chỉnh tề như thế đâu.” Sophia mỉm cười nói, áo sơmi trắng, tây
trang đen, gắn nơ làm cho ngăn nắp sạch sẽ, người thoạt nhìn khí phách
vừa anh tuấn, nổi tiếng.
Hạ Thiên vóc dáng là tiêu chuẩn, mặc quần áo nhìn đều tốt.
Anh cười thần bí, “Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm.”
Ban đêm Karo, ôn nhu mà mỹ lệ, người mang tâm tình cũng có thể trở nên nhẹ nhõm hơn.
Hạ Thiên mang Sophia đến lầu chót ngoài trời một tiệm cơm Tây, nhà hàng
này anh cho tới bây giờ chưa từng tới, chỉ là tìm nhà hàng thích hợp
nhất cầu hôn ở trên di động, nhà hàng này xếp hàng thứ nhất, nghe nói ở
Karo rất nhiều danh nhân đều chọn cầu hôn ở đây, hơn nữa nghe nói cầu
hôn xác xuất thành công một trăm phần trăm, anh liền chọn nhà hàng này.
Tới nhà hàng, anh mới phát hiện, lời bình trên mạng nói một chút cũng không sai.
Nhà hàng lộ thiên này vô cùng lãng mạn, trên mỗi cái bàn cũng có ba đóa hoa hồng đỏ, còn có một đèn hoa hồng, còn trồng một ít thực vật cao to
trong phòng, xa xa có một giá dương cầm.
Hướng xa xa nhìn là ánh đèn óng ánh bên trong thành Karo, ngẩng đầu nhìn là tinh quang lóe ra khắp bầu trời.
Đích thực là một nơi vô cùng lãng mạn.
Nhà hàng này rất nổi tiếng ở Karo, Sophia cũng nghe qua, chỉ là cô cực ít
dùng cơm ở bên ngoài, thật đúng là cho tới bây giờ chưa từng tới, cũng
là lần đầu tiên đến, đặc biệt mới mẻ.
“Thích ở đây sao?” Hạ Thiên hỏi.
Sophia gật đầu, cô vô cùng thích, hoàn cảnh như vậy, bất kể là ai, đều sẽ thích, nơi tràn đầy không khí.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com