Rachel rất mau lên
đây, nhìn thấy Hạ Thiên, lập tức bày ra tư thái một loại diều hâu hộ gà
con, đề phòng nhìn anh, “anh là ai, vì sao ở trong phòng công chúa chúng ta.”
Hạ Thiên không nói lời nào, cũng lười trả lời cô, chỉ là
ngồi ở bên giường, thủ hộ oa oa, Crystal cũng nói qua với cô, đừng tìm
nam nhân này nói nhiều, thoạt nhìn không có ác ý gì, cho nên chớ trêu
chọc anh, hơn nữa rất quen thuộc tất cả công chúa, hẳn là người quen,
công chúa bình thường có tâm sự sẽ không nói với bọn họ, nói không chừng thực sự là người quen biết, chỉ cần anh không thương tổn công chúa là
được.
Rachel hỏi một câu, thấy Hạ Thiên không nhìn cô, cô cũng là không nói gì .
Ngược lại là Hạ Thiên, sắc mặt vẫn rất âm trầm.
Crystal rất nhanh liền đem thuốc cùng ống tiêm cũng mua đã trở về, Hạ Thiên
nhanh nhẹn phối hảo dược, liền tiêm trên người Sophia, Crystal cuống
quít ngăn anh, “anh cho công chúa chúng tôi tiêm cái gì?”
“Nói
cho anh biết, anh có thể hiểu sao?” Hạ Thiên đẩy tay anh, cẩn thận từng
li từng tí mà đem gối kích thích trong thân thể cô, tựa hồ là sợ làm đau cô, một bên tiêm một bên hỏi, “bệnh tim của cô bao lâu tái phát một
lần?”
“Một tháng.” Rachel nói, “Mấy ngày hôm trước vừa mới phát
bệnh quá, theo lý thuyết sẽ không nhanh như vậy phát bệnh , khả năng
Thụy Sĩ quá lạnh, công chúa lại có chút ít cảm mạo.”
” anh là bác sĩ sao?”
Hạ Thiên gật gật đầu, Crystal thở phào nhẹ nhõm, Hạ Thiên lại hỏi một ít
thói quen Sophia bình thường làm việc và nghỉ ngơi, biết cô không quá
yêu quý chính mình, luôn luôn ngủ trễ, mi tâm nhíu được cơ hồ có thể kẹp chết một con muỗi.
Biết thân thể cô coi như có thể, cũng không thường xuyên sinh bệnh, anh mới thực sự thở phào nhẹ nhõm.
Xem ra, bệnh tình của cô không có chuyển biến xấu.
Tiêm vào nước thuốc, trái tim Sophia nhảy lên cuối cùng cũng chậm lại, sắc
mặt cũng khá hơn nhiều, cả người khởi đến khí sắc hồng hào, dường như
không sinh bệnh, bộ dáng phi thường khỏe mạnh.
Crystal âm thầm tán thưởng, thực sự là quá thần kỳ.
Công chúa mỗi lần phát bệnh, đều phải qua một khoảng thời gian, sắc mặt tổng là rất khó nhìn, lần đầu tiên thấy sắc mặt cô như vậy hồng hào, giống
như là đang ngủ, một chút cũng không giống sinh bệnh .
Hạ Thiên
mở một thực đơn ra, giao cho Rachel, “Thể chất cô hàn, bệnh tình lại đặc thù, rất nhiều thức ăn không thích hợp ăn nhiều, cô xem mặt trên tờ
danh sách, tôi ghi đừng đụng gì đó, tốt nhất không nên xuất hiện ở trên
bàn cơm của cô ấy, muốn ăn nhiều gì đó, ít nhất hai ngày mới ăn một lần, những thứ đồ khác không thích hợp ăn nhiều, sẽ không cho cô ấy ăn
nhiều, nhất định phải ăn kiêng.”
“Công chúa khẩu vị rất thanh
đạm, đã ăn kiêng.” Rachel nói, nhìn nhóm, “A, những thứ thức ăn ấy
thích hợp cô ăn, cũng là công chúa không thích ăn .”
“Muốn cho cô sống lâu mấy năm, tốt nhất nghe lời của tôi.” Hạ Thiên đứng lên, xoay
người đi ra ngoài, Crystal cuống quít kêu ở anh, “Xin hỏi anh là ai?
Quen biết công chúa chúng tôi sao? Cô tỉnh lại nhất định sẽ hỏi .”
“Đừng nói cho cô ấy tôi đã tới.” Hạ Thiên lưu lại những lời này, đi ra khỏi phòng.
Trong lòng một mảnh mê man, dù cho nói oa oa, cô cũng không nhớ anh , hà tất làm cho cô tăng phiền não, cô tâm phiền đã nhiều.
Đường tổng Hạ Thần Hi ở phòng ăn chờ anh, còn giúp anh cầm bữa sáng.
Anh vừa đưa ra, Hạ Thần Hi phất tay một cái, bọn họ cũng ăn được , sẽ chờ
một mình anh, Hạ Thiên không yên lòng ăn điểm tâm, Đường tổng cùng Hạ
Thần Hi nhìn nhau, Hạ Thần Hi khụ hai tiếng, “Bảo bối a, mammy cảm thấy, con bây giờ trưởng thành, thật nhiều sự tình cũng không nói cho mẹ
biết, thỉnh nói cho mẹ biết, này không phải mẹ cảm giác sai chứ? Con
trai lớn không muốn mẹ liền quá phận a.”
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com