Edit & Beta: Su Bà Bà
A Công: \”…\” Chủ tịch nói cái gì thì là cái đấy đi! Đây không phải phong cách mà chủ tịch nên có, bỗng nhiên cảm thấy thật bất lực.
Ông nội Tiêu một mình một người nhìn về nơi xa xôi, thỉnh thoảng còn nghiêm túc nhăn mi lại, khi thì lộ ra tươi cười si ngốc. Bỗng nhiên, dường như nghĩ đến chuyện gì đó, ông ngay lập tức quay đầu lại: \”Không đúng! Cậu lập tức bảo bọn cấp dưới thu hồi tin tức, không thể để đối thủ cạnh tranh của tôi biết đến sự tồn tại của cô gái kia, đến lúc đó thì vợ của đứa cháu trai nhà tôi sẽ bị đoạt, ngay cả chắt trai cũng sẽ chạy, không được không được, tôi không thể để chuyện đó phát sinh! Mau đi làm đi.\”
\”Trên thực tế, người nhà họ Cung, nhà họ Diệp, nhà họ Tư Đồ và nhà họ Mộc ngay vừa nãy đã biết được tin tức này, thé cho nên họ đã liền lập tức điều tr.a ra bối cảnh gia đình của Mạc tiểu thư, mà tiếp theo là sẽ tr.a ra được chuyện cô ấy đang mang thai.\” A Công rũ mắt nhìn tin tức được gửi vì phía trên di động rồi thập phần bình tĩnh báo cáo.
\”Cái gì!?\” Ông nội Tiêu mặt già khiếp sợ giống như bị sét đánh trúng, làm cho người ta sợ hãi hoảng sợ, bàn tay tràn đầy nếp nhăn thống khổ túm chặt ngực, không ngừng kêu thảm. \”Chắt trai của tôi… Ngực tôi… Sắp không thở nổi…\”
A Công yên lặng đưa chén trà cho ông nội Tiêu.
\”Tránh ra! Sau cậu làm việc có hiệu suất cao như vậy, tức ch.ết tôi! Không thể xử lý chậm một chút sao, làm gì mà nhanh như đi đầu thai vậy a?\” Ông nội Tiêu thở phì phì mà mắng, trong đôi mắt uy nghiêm tràn ngập lửa giận cùng không tình nguyện.
A Công: \”…\” Có hiệu suất cao cũng là sai sao? Chủ tịch thật sự càng ngày càng khiến người ta đau đầu, hắn vẫn nên an tĩnh không nói lời nào a.
\”Nói thử xem, hiện tại làm sao bây giờ? Chắt trai của tôi sắp bị đoạt đi rồi…\”
A Công: \”….\” Sao lại hỏi tôi, má nó a! Lúc trước là ai ghét bỏ muốn mạng, hơn nữa, hắn đã nói là chưa xác định được đứa bé trong bụng có phải của cậu chủ hay không… Chủ tịch thật sự muốn ôm chắt đến điên rồi… Nhưng hắn vẫn nên giúp ông nghĩ cách cứu vãn.
\”Hay là chủ tịch thử ám chỉ với cậu chủ, bảo cậu chủ mời Mạc tiểu thư tới đây ngồi chơi, so với bốn gia tộc khác thì chúng ta sẽ có ấn tượng tốt hơn ở trong lòng Mạc tiểu thư.\”
\”Không được a! Với chỉ số thông minh của tên nhóc thúi đó, nó tuyệt đối sẽ đoán được là tôi trộm điều tr.a nó, sợ tôi sẽ ăn vợ của nó. Hơn nữa, tôi đường đường là Tiêu gia chủ, vì sao phải lấy lòng cô gái kia, a?\” Ông nội Tiêu giận dữ hét, đáy mắt tràn ngập khinh thường.
A Công: \”…\” Trong lòng âm thầm phun tào, là gia chủ cũ mới đúng, gia chủ đương nhiệm bây giờ là cậu chủ a…
\”Vì chắt trai của chủ tịch mà…\” A Công nói nhỏ. Thấy chủ tịch có chút dao động, hắn lại không ngừng khuyên nhủ: \”Chủ tịch nghĩ đi, nếu ông ôm được chắt trai trước, vậy chẳng phải mỗi ngày đều có thể khoe khoang với bọn họ một phen sao, tuy rằng hiện tại chủ tịch cảm thấy hơi mất mặt, nhưng về sau lại có thể ra vẻ ta đây ở trước mặt 4 vị gia chủ khác mà.\” Nhưng tiền đề là đứa bé trong bụng Mạc tiểu thư là của cậu chủ….
\”… Ân, lời cậu nói rất có đạo lý, không tồi! Mau, gọi điện thoại bảo tên nhóc thúi kia trở về nhà, nếu có quen bạn gái thì nhớ rõ \”thuận đường\” mời tới chơi một chút, người làm ông nội như tôi sẽ đích thân pha trà mời cô gái kia làm khách.\” Ông nội Tiêu vừa lòng gật gật đầu xong chợt mệnh lệnh nói, trong giọng nói mang chút vội vàng.
\”Dạ!\” Phỏng chừng là khả năng thành công sẽ cực thấp, nếu đổi lại là tôi thì tôi sao có thể để dê vào miệng cọp, A Công thầm trợn trắng mắt ở trong lòng.
A Công xoay người đi đến chỗ đặt máy điện thoại bàn, nhìn chủ tịch trước mắt đầy mặt tràn ngập hưng phấn cùng với vẻ gấp không chờ nổi, hắn ngay tức khắc cảm thấy thật áp lực, nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán rồi ấn số gọi cho cậu chủ.
\”Có chuyện gì vậy?\” Giọng nói khàn khàn lạnh băng vang lên.
\”Cậu chủ, chủ tịch mời cậu về nhà một chuyến!\” A Công không nhanh không chậm nói.
\”Không về.\”
Nhìn ông nội Tiêu giận dữ, mặt đỏ gay, A Công vội vàng nói tiếp: \”Chủ tịch muốn mời bạn gái của cậu cùng uống trà.\”
Bàn tay đầy nếp nhăn che ở trên mặt, vẻ mặt hận sắt không thành thép nhìn chằm chằm A Công, mặt già vô lực nhìn trời.
\”Nga? Ông ấy điều tr.a tôi?\” Tiêu Mục Thần cười lạnh nói, sắc mặt ở đầu bên kia điện thoại dị thường lạnh băng.
\”Dạ không! Chủ tịch nói trước đó vài ngày có nhìn thấy cậu đi cùng một cô gái ở trên đường, ông ấy nghĩ đó hẳn là bạn gái của cậu.\”
Ông nội Tiêu mặt xám như tro tàn, đồng đội heo! Thật đúng là đồng đội heo! Sao lúc này lại làm việc không có hiệu suất, kết quả thất bại thảm hại hơn lần trước. Ông quyết định từ hôm nay cho đến cuối năm sẽ không trả tiền lương cho hắn ta.
\”A Thần, là ai gọi thế?\” Bỗng nhiên, có một giọng nói mềm nhẹ truyền đến từ đầu bên kia điện thoại.
Xoay người thấy là Mạc Nghiên, Tiêu Mục Thần vội vàng thu hồi gương mặt lạnh băng rồi tùy ý đáp: \”Không có gì, chỉ là một cuộc gọi đẩy mạnh tiêu thụ sản phẩm mà thôi!\”
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả ><