\”Không phải đã nói là không được làm thương tổn thân mình sao…… Tại sao giờ lại không nghe lời hả?\”
Sau cao triều, thân mình Mạc Nghiên không ngừng co rút run rẩy, nam căn trong cơ thể không muốn rút ra, hưởng thụ hoa kính bao vây và kẹp ʍút̼, thỉnh thoảng thong thả thọc vào vào rút ra kéo dài khoái cảm cho cô, mười ngón tay của cô tinh tế, xúc cảm kiều nộn khi hắn vuốt ve khiến hắn vừa lòng, đột nhiên sờ đến dấu vết cắn hình trăng non, hắn híp lại hai mắt, bá đạo cúi xuông ɭϊếʍƈ ʍút̼ vành tai cô rồi thì thầm nói nhỏ: \”Nuốt vào.\”
Mộc Trạch Uyên rút ra nam căn, bạch dịch chảy xuống cái lưỡi của cô đnag ngậm trong miệng, bàn tay to nắm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn tinh tế, hắn đút ngón tay vào cái miệng nhỏ đỏ của Mạc Nghiên, bôi tinh dịch rồi không ngừng thọc vào rút ra trong yết hầu của cô, nhìn cô nuốt xuống tinh dịch của chính mình, hắn vừa lòng mỉm cười.
\”Ngô ha….. A….. Ân….. Làm ơn để tôi nghỉ ngơi một chút….. Ô…..\” Nước mắt như mưa, cô mê mang cầu xin tha thứ, cái miệng nhỏ không ngừng hút phun, nơi riêng tư vì bị nam căn không ngừng đưa đẩy và căng trướng khiến tiểu huyệt cảm thấy như muốn rách ra.
\” Còn có người chưa bắt đầu đâu…..Sao cô có thể mệt mỏi nha…… Ân?\” Thanh âm từ tính nói nhỏ. Tư Đồ Dịch bế lên thân hình mềm nhũn yêu kiều, tại nơi giao hợp phát ra âm thanh thâm thúy \”bạch bạch\”, mật dịch của hai người chảy dọc theo sô pha da thật xuống tấm thảm Ba Tư.
Diệp Hàn Ngự tiếp nhận cô, chậm rãi cởi áo quần, bàn tay to vặn bung ra hai chân trắng nõn, cơ thể cường tráng ngăn giữa hai chân Mạc Nghiên không cho cô khép lại, hắn gác hai chân cô lên vai, côn th*t thô to chống đỡ tại hoa môi, nhẹ nhàng ma sát, miệng huyệt không ngừng phun ra giọt sương, hắn hạ thấp kiện eo xuống và đâm côn th*t vào chỗ sâu nhất của cô, hai mắt híp lại chứa biểu tình sung sướng.
\”Từ bỏ…… A ô…… Ô ô……\” Hai tay trắng nõn bị bàn tay to của người đàn ông nắm giữ, cô không ngừng rút cơ thể vào trong lồng ngực hắn, chỗ tư mật của hai người càng thêm khít chặt.
\”Cô muốn…… Ngoan…… Ăn nhiều một chút……\” côn th*t thô to gắt gao xâm nhập hoa cung của cô, không ngừng ma sát đâm chọt ở sâu bên trong bức tường thịt, hắn hưởng thụ cái miệng nhỏ mát xa và ɭϊếʍƈ ʍút̼, hắn chỉ cảm thấy dục vọng cuồn cuộn không dứt trong cơ thể thiêu đốt thân thể, hắn vòng hai chân của cô ra sau thắt lưng mình, đâm mạnh vài cái, khoái cảm tê dại từ xương sống xông thẳng đến đầu dây thần kinh đạu não, trong cổ họng hắn phát ra một tiếng rên rỉ.
\”Ân a…… Thật là khó chịu…… Đừng động nữa……\” Mạc Nghiên nhịn không được cầu xin tha thứ, thanh âm mang theo tiếng khóc nức nở ma mị, thân mình bị đâm lúc lắc lay động trước sau, cơ thể ngây ngô không chịu nổi sự đòi lấy không hề tiết chế của bọn hắn nhưng tác dụng của thuốc lại làm nàng không thể ngất, hoa huy*t cứ phun ra mật dịch khiến hắn càng thêm thuận lợi đưa ra đẩy vào.
Nghe cô gái trong lông ngực rên rỉ yêu kiều càng khiến cho dục hỏa tỏng cơ thể hắn càng thêm tràn đầy, Diệp Hàn Ngự dùng sức chọc thẳng đến sâu bên trong hoa cung của cô, hắn không hề có ý muốn dừng lại chứ đừng nói là buông tha cô, hắn cúi đầu gặm cánh môi kiều diễm của Mạc Nghiên, lưỡi dài thâm nhập vào trong khoang miệng cô, ɭϊếʍƈ ʍút̼ dây dưa với cái lưỡi cô, nuốt vào những lời cầu xin khoan dung của cô.
Cảm giác vui thích khó nhịn khiến cô đi từ thiên đường xuống địa ngục, khoái cảm kéo đến như mưa khiến cô phải túm chặt cánh tay của hắn giống như muốn tìm kiếm nơi chống đỡ, thân thể mềm mại lần nữa bị thao đến cao trào, tiểu huyệt liên tục siết chặt ɭϊếʍƈ ʍút̼ nam căn như muốn kéo nó vào sâu bên trong nhưng nam căn tựa hồ không có ý muốn bắn tinh.
Đợi thân mình cô bình ổn co rút, Diệp Hàn Ngự rút ra nam căn, xoay lưng Mạc Nghiên về phía mình khiến cô nằm sấp trên mặt bàn, đôi chân thon dài trắng nõn chống trên mặt sàn cẩm thạch màu đen càng khiến thân thể của Mạc Nghiên trở nên trắng nõn mê người hơn, ba ngàn sợi tóc đen nhánh xõa tung, một ít ở trên gương mặt ướt át, đôi tay trắng nõn bị chiếc cà vạt màu xám trói buộc có vẻ phá lệ ɖâʍ mĩ, bàn tay to của hắn đẩy ra hoa môi sưng đỏ, lại lần nữa đâm nam căn thô to vào bên trong cái miệng nhỏ tham lam và nhanh chóng rút ra chỉ chừa đầu nấm ở bên trong cơ thể cô. Tư thế này khiến cho Mạc Ngiên cảm nhận một trận hư không, cơ thể càng trở nên mẫn cảm và co rút lại, cảm giác tràn đầy với hư không không ngừng biến hóa, cô giống như đặt mình giữa băng và hỏa. \”Ngô…… Quá nhiều…… Không cần…… Ngô…… Cho tôi…… Muốn…… Hừ a…… Anh……\” Tiểu huyệt hư không khiến Mạc Nghiên cảm thấy phát trướng khó chịu nhưng hắn vừa kéo vừa ma sát chậm chạp bên ngoài, cô cảm thấy giống như có sợi lông của hắn ma sát ở bên ngoài hoa tâm, cô chỉ có thể cảm thấy thẹn thùng mà mở miệng cầu hoan, song trọng biến hóa khiến cô cảm thấy sợ hãi, phảng phất như bản thân mình đã rơi vào vực sâu của ȶìиɦ ɖu͙ƈ.
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả >< Tại tác giả viết lần đầu của tỷ với 5a cùng lên nên H kéo dài, ráng thêm 5 chương nữa là hết ><