Nhìn hai mép huyệt hồng hào không khác mấy thiếu nữ, cũng khó tin tưởng đây là nữ nhân đã có một nữ nhi. Dạ Khinh Ưu không hề cảm thấy khó chịu, thậm chí còn ngửi thấy một mùi hương nhẹ gây ra kϊƈɦ thích càng lớn.
Dạ Khinh Ưu hai tay banh mở mép môi hồng hào, mỉm cười, đem đầu ngón tay chọc vào bên trong, móc vài cái, qua một lúc làm cho một chút dịch thủy trơn tuột dính đầy đầu ngón tay. Cũng không muốn phí thời gian trêu đùa, hắn cầm chặt ƈôи ȶɦịt đã sớm cứng rắn như hỏa côn, dùng sức đem đầu rùa banh mở mép huyệt của thiếu phụ, mạnh mẽ đâm mạnh vào bên trong nàng.
” Ưm… Aa… ”
Đóa U Mạn cảm giác bên dưới tê tái, truyền đến cảm giác đau đớn khó chịu, nàng nhíu mày, chịu đựng cảm giác khó chịu, cũng không có phản đối nam nhân mạnh bạo, trực tiếp đem côn thịt đâm vào hoa huyệt của nàng.
Vừa vào trong, từng thớ thịt mỏng thít chặt lại bảo phủ xung quanh ƈôи ȶɦịt của hắn, thành huyệt mỏng mềm, không hề tạo ra cảm giác ma sát khó khăn, càng gia tăng kϊƈɦ thích mạnh mẽ. Dạ Khinh Ưu hai tay tóm lấy hai иɦũ ɦσα trắng mềm của mỹ nữ bóp mạnh, vừa lúc đẩy eo một phát chạm tận hoa tâm của mỹ phụ.
Cửu Nguyệt Đan dù quay lưng không nhìn, nhưng nghe thấy âm thanh rêи rỉ không ngừng truyền đến, cũng phải quay lưng nhìn lại, lập tức vẻ mặt hết sức xấu hổ, cũng không dám tin. Chỉ là lúc này vị sư điệt của nàng đang nằm đè lên người sư nương của nàng, hai thân thể trần trụi gắn chặt vào nhau, mà thanh dương căn của vị sư điệt còn đang đâm vào trong thân thể của vị sư nương.
” Chuyện này sao có thể… ”
Dù biết trước sẽ xảy ra như vậy, nhưng chân chính nhìn thấy vẫn không khỏi làm nàng hoảng sợ, lén nhìn vào gương mặt vốn băng lãnh của Đóa U Mạn, nay đã dần lộ ra hai ánh mây hồng đỏ, thập phần mê người, ngay cả nàng là nữ nhân cũng bị hấp dẫn.
Đóa U Mạn dần bị dị cảm khai hóa, cảm nhận được trong thân thể một thanh dị vật nóng hổi, to dài đang liên tục xâm chiếm thân thể, không khỏi một nửa bài xích một nửa lại muốn nó đâm chọc vào càng sâu. Dạ Khinh Ưu chỉ cảm thấy bản thân như đang ở trêи cõi thiên thai, cái nhục huyệt của vị nhạc mẫu này thật sự là cực phẩm trong cực phẩm, làm cho hắn tuy sức chịu đựng dẻo dai vô cùng cũng chịu không nổi thất thủ mà rùng mình bắn đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào trong hoa huyệt của nàng.
Đồng thời Đóa U Mạn cũng cảm nhận được bản thân bên dưới truyền đến từng đợt sóng, va kϊƈɦ không ngừng tâm thức của nàng, đạt được tư vị trước kia chưa từng nếm trải, hai cánh tay mềm mại choàng qua bá lấy cổ hắn, hô hấp dần dồn dập lại.
” Ưm… Thoải mái… ngươi đâm đến thật sâu… Kỳ quái… A… ”
Dạ Khinh Ưu cảm nhận được luồng nhiệt lưu từ sâu trong thân thể của Đóa U Mạn cuồng phún ra ngoài, xen lẫn cùng tϊиɦ ɖϊƈh͙ của hắn tạo thành một mảng ɖâʍ dịch chèn ép bên trong bụng của nàng.
Mặc dù đã ra một lần, nhưng hắn biết cũng chưa thấm vào đâu, nhìn dấu vết xích tuyến chạy dọc cánh tay ngọc ngà của Đóa U Mạn vẫn chưa có biến mất, hắn lại tiếp tục chinh phạt trêи thân thể mỹ miều của nàng, vừa vận dụng ‘Si Tâm Quyết’ chuyển hóa Âm Dương, một phần muốn lợi dụng để khai trừ Âm Hỏa Bạo Ngược.
Trong gian thạch thất, dần dần sau đó diễn ra cảnh tượng mê người, một người thiếu niên tuấn mỹ cực thịnh đang cưỡi trêи thân thể như tuyết sa tiên đồng của một tuyệt thế mỹ nữ, cả hai như một đôi thần tiên quyến lữ quấn lấy nhau một khắc không rời.
Liên tục xoay chuyển tư thế, làm ra những tư thế bạo gan, mới lạ, khiến cho Cửu Nguyệt Đan sớm đã không còn giữ nổi tỉnh táo, không biết từ khi nào mà thân thể nóng ran, chạy lên từng đợt hỏa khí, khiến nàng chướng đến khó chịu.
” Thật tốt… hảo… lại đâm sâu vào… rất dễ chịu… dùng côn thịt ngươi đâm sâu nữa đi… dùng thêm sức… ”
Phía xa, trêи chiếc giường hàn ngọc, mỹ phụ trung niên xinh đẹp, thướt tha, bình thường vẫn treo một vẻ mặt băng lãnh, giờ đây hiện ra nét ửng hồng, bộ dáng trở nên mị diễm vô song, liên tục phát ra tiếng kêu rêи rỉ mê động lòng người.
Dạ Khinh Ưu từ phía sau, hai tay nắm lấy cánh tay ngọc ngà của mỹ phụ, liên tiếp từ phía đằng sau nhấp eo dùng nhục côn to dài liên tiếp banh phá huyệt động ẩm ướt, còn đang chảy ra nước kéo dài đến hai bẹn đùi.
Tiếng nhấp nhả ‘phành phạch…’ âm thanh vang lên, càng tạo thành khung cảnh ɖâʍ mỹ khiến cho Cửu Nguyệt Đan phải khô khốc đôi môi đỏ mọng, liên tục ɭϊếʍ môi, cũng không còn giữ nét xấu hổ mà trực diện quan sát tình cảnh hoan hỉ kia. Hai tay của nàng theo bản năng tự sờ vuốt trêи thân thể, hô hấp dần mất đi ổn định.
Tiếp sau đó là âm thanh rêи rỉ trong trẻo vang lên, Đóa U Mạn sau đó cũng vì cao trào một lần mà rêи rỉ, nằm ngã ra giường băng, bên dưới hạ thể chảy ra vô số tϊиɦ ɖϊƈh͙ trắng đục thông qua khe hẹp âm huyệt mà rò rỉ, bên cánh tay của nàng xích huyết tuyến cũng đã ảm đạm mất đi dấu hiệu ban đầu, mà Dạ Khinh Ưu thì đang ngồi im đả tọa, tự thân tiêu thụ đám Chướng Âm Chi Khí vừa mới chủ động dung nhập vào thân thể.
Dạ Khinh Ưu cũng rất nhanh đem đám Chướng Âm Chi Khí hòa tan, vừa mới tỉnh lại, đã cảm giác từ phía sau lưng một thân thể mềm mại cuốn lấy mình, nhìn lại sau hóa ra là Đóa U Mạn đã tỉnh lại, vẻ mặt đã lãnh tỉnh đi không ít, nhưng vẫn hướng hắn tỏ ra trêu chọc. Hai bàn tay thon thả của nàng luồn ra phía trước nắm lấy cự vật của hắn sờ mó, hai иɦũ ɦσα tròn lẳng ép sát bờ lưng hắn, hai núm иɦũ ɦσα nổi cộm cọ sát lại đẩy lên một cơn kϊƈɦ thích.
” Nhạc mẫu, ngươi chả lẽ còn muốn sao? ”
Dạ Khinh Ưu ngẩng mặt nhìn khuôn mặt mỹ phụ đoan trang, vốn đang mang theo một tầng cảm giác xa cách, lại có thể nhàn nhạt nhìn ra một tia mị ý. Đóa U Mạn hai tay vẫn tò mò cầm nắm côn thịt của hắn, cảm thấy thứ này của hắn mang lại cho nàng vô vàn cảm giác mới lạ, một trận trêu chọc mới nảy ra, nhìn hắn hỏi.
” Tại sao thứ này của ngươi lại cứng như vậy? ”
Nhìn bộ dáng vừa kiều mị, vừa có điểm ngây thơ của nàng, Dạ Khinh Ưu vừa mới hoan hỉ xong một lần lại bùng lên lửa nóng, xoay lưng đè vị nhạc mẫu lãnh đạm này xuống, một lần nữa nhét ƈôи ȶɦịt vào hoa huyệt ấm khít của mỹ thiếu phụ.
Đóa U Mạn dường như không có phản đối, hai tay vòng qua ôm lấy tấm lưng hắn, ngửa cao cổ dần phát ra âm thanh rêи rỉ nhẹ nhàng mê người.
” Đâm vào thật sâu… rất thư sướиɠ… lại đến… đâm vào hoa tâm… ”
Cặp chân dài bị nam nhân banh mở ra, giang rộng, hoa kính huyệt động cũng nhầy nhụa nước, làm cho việc hắn đút vào càng thập phần dễ dàng. Hai tay của Dạ Khinh Ưu liên túc nắm lấy hai nhũ phong cao ngất nhàu nặn liên tục, miệng hướng vị nhạc mẫu kia hôn môi triền miên.
Hắn vác một chân ngọc của nàng trêи vai, tận tình sờ vuốt cặp chân dài óng thon ngọc mà siêu mẫu cũng phải kém xa, mắt tận tình hưởng thụ biểu cảm của Đóa U Mạn không ngừng kiều mị rêи rỉ lộ ra bộ dạng ướt át, bộ ngực to lớn liên tục đong đưa, mái tóc tán loạn rũ rượi tăng thêm nét đoan trang.
” Nhạc mẫu… nhục huyệt của người thật thoải mái… Tiểu tế lại muốn bắn vào bên trong… ”
Dạ Khinh Ưu nhìn thân thể Đóa U Mạn càng bị làm cho u mê, ý tứ thương tiếc càng không có, ra sức dùng thanh long căn to dài toàn bộ đút vào bên trong âm huyệt khít chặt của vị nhạc mẫu. Đóa U Mạn cảm nhận rõ hắn càng cuồng dã hơn, dị vật tiến vào trong từng cú đâm lút cán tận hoa tâm, như muốn chọc thủng bụng nàng, khiến nàng vừa có cảm giác tê tái cũng bị làm cho dâng lên từng cơn kɧօáϊ cảm không kém.
” Bắn đi… thật thoải mái… ta muốn lại sướиɠ một lần nữa… ”
Từ phía bên trong, cảm nhận được từng luồng nhiệt lưu cuồng phún ra, lại phủ ngập quy đầu, Dạ Khinh Ưu vốn dĩ muốn dành sức để tiếp tục chơi vị tuyệt thế mỹ phụ này không còn cách nào kìm nén được. Lại một lần nữa tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng hổi bắn ra, như làm nóng phỏng cả âm huyệt của Đóa U Mạn.
Dạ Khinh Ưu dù bắn ra, cũng không nỡ rút ra thanh ƈôи ȶɦịt từ trong âm huyệt của Đóa U Mạn ra ngoài, chỉ muốn mãi chen vào bên trong. Đóa U Mạn cảm thấy không có gì, cũng thích cảm giác hắn chôn sâu trong người mình như vậy. Cả hai thân thể trần trụi ôm lấy nhau một lát, Đóa U Mạn bị nam nhân ôm vào trong ngực, liên tục bị bàn tay hắn sờ nắn khắp người, chỉ nhíu mày lâu lâu phát ra âm thanh rêи rỉ kiều mị. Sau đó nàng quay sang nhìn vào Cửu Nguyệt Đan, còn đang làm một mặt thẹn thùng không dám nhìn hai người, nói.
” Đan Nhi, ngươi muốn không… Đến đây… ”
” A… Sư nương, không cần… ”
Cửu Nguyệt Đan giật nảy mình, vội vàng kinh hô kêu lên, không dám nhìn bộ dáng thân mật của sư điệt và sư nương mình nữa, quay người như muốn đi, lại bị Đóa U Mạn kêu lại. Cửu Nguyệt Đan cũng không còn cách nào, không dám cãi lời quay lại, đã nhìn thấy Đóa U Mạn trần trụi đi đến, kéo lấy nàng kéo đến bên giường băng, sau đó nhìn qua một bên Dạ Khinh Ưu, lạnh giọng nói.
” Giao cho ngươi… Đan Nhi còn là thân hoàn bích… ”