Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi – Chương 227: Bị cưỡng gian tập thể (5) (18+) – Botruyen

Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi - Chương 227: Bị cưỡng gian tập thể (5) (18+)

Dạ Khinh Ưu ngồi dậy, lấy tay lau đi ɖâʍ thủy trêи mặt, nhìn Hân Phong Tiểu Nguyệt nét mặt nghiêm túc. Hắn dĩ nhiên không muốn bị ức hϊế͙p͙ như vậy, liền lôi kéo nữ tử, áp mặt nàng đến gần, hôn lên môi đào của nàng.

” Ưm… ”

Hân Phong Tiểu Nguyệt bị tập kϊƈɦ, đành tùy ý mở miệng để nam tử hôn sâu, dần cảm nhận bên trong miệng chảy ra một cỗ vị mùi thơm dịu, hơi nồng, lông mày khẽ nhíu. Dạ Khinh Ưu bàn tay tranh thủ trượt trêи thân thể vưu vật, từng chút cảm thụ cảm giác thích thú nắn bóp thân thể đại mỹ nữ.

” Thế nào, nếm thử vị của bản thân… ”

Dạ Khinh Ưu phun ra môi lưỡi, kéo theo từng tia nước bọt, tiếu ý trêu ghẹo nhìn mỹ nữ. Hân Phong Tiểu Nguyệt nhăn trán, chợt cười, nàng vươn cánh tay ngọc vòng tới ôm cổ hắn, bộ ngực trần ép sát, môi đặt bên tai hắn ngậm lấy vành tai, khẽ cắn.

” Tướng công thật tinh nghịch… ”

Nàng nói, liền hành động, lại vươn tay, đem hai cánh tay hắn trói lại, dùng kiểu hình ngữ tỷ bá đạo nhìn hắn từ bên trêи. Ngồi trêи người nam nhân, bàn tay thon dài, trắng ngọc chộp tới ƈôи ȶɦịt vẫn còn cứng và nóng. Trong lòng nàng cũng có chút giật mình, không ngờ bản lĩnh nam nhân nàng lợi hại như vậy. Không có đạo nguyên gia trì trêи thân, nhưng y nguyên vẫn hùng tráng, dọa người, sợ rằng không có mấy nữ nhân chịu được.

Như nhìn ra được suy nghĩ trong lòng nàng, Dạ Khinh Ưu tà tà cười, trêи khuôn mặt tuấn mỹ đến yêu nghiệt lộ ra vẻ trêu tức cùng hùng dũng.

” Nàng nghĩ nhiều rồi, những kẻ khác với ta căn bản không cùng đẳng cấp. Thử nghĩ xem, thế gian này ai có thể khủng bố bằng ta? ”

Thầm mắng vài tiếng ngông cuồng, Hân Phong Tiểu Nguyệt nhích thấp ʍôиɠ eo, nâng cao kiều đồn bóng mỡ, nhìn toàn bộ thân thể hoàn mỹ của nàng, không hề có chút dư thừa hay thiếu bất cứ điểm nào. Ngực to tròn treo cao, tuy phổng phao nhưng không chút xệ xuống, căng tràn đầy sức sống thanh xuân. Một đôi núm đào như hai hạt cherry nhỏ, mọng nước ngọt ngào, ngậm vào có cảm tưởng chảy ra giọt nước ngọt lịm.

Bên dưới khe môi hồng đạt đến trình độ hoàn mỹ, hấp dẫn, khít chặt, xếp đều như cánh môi non mềm của nữ hài, vùng dưới lại bằng phẳng không chút lông, ngạc nhiên không ngờ lại là loại hình bạch hổ.

Hân Phong Tiểu Nguyệt cũng chính bản thân tự hào về thân thể của mình, nghĩ cũng không có bao nhiêu người có thể sở hữu thân hình dụ hoặc như nàng. Đặc biệt khi phối hợp cùng dung mạo tuyệt thế khuynh thiên của nàng.

” Tiện nghi cho chàng… Đáng lẽ chàng nên biết ơn đi. ”

Hân Phong Tiểu Nguyệt bĩu môi, kề sát đầu rùa hồng hào ma sát bên ngoài âm huyệt, cảm giác ngứa ngáy lan tỏa toàn thân, khiến nàng ngứa ngáy mím môi nhịn kêu ra tiếng. Chính bản thân nàng cũng cảm thấy khó chịu, muốn đem nhục côn của nam nhân đút vào, nhưng tâm tư ngoan cố khiến nàng nhìn về nam nhân, bàn tay nắm ƈôи ȶɦịt liên tục trừu động, dùng thân thể trần trụi mê hoặc, tư thế nâng cao ʍôиɠ đầy khiêu khích, tiếu tiếu nhìn hắn.

” Tướng công, muốn đâm vào sao… Muốn đem ta chân chính biến thành nữ nhân sao, chàng muốn lắm phải không. ”

” Hừ, ta chơi chán rồi… ”

Dạ Khinh Ưu lại ngoan cố quay mặt, tránh nhìn thân thể mê hoặc chết người của vị đại mỹ nữ, quyết lần này không có thuần phục nữ nhân, hắn chỉ cần đợi xuân độc trong người nữ nhân phát tác là nàng chủ động cầu hoan, lúc đó muốn xử lý cũng không muộn. Hân Phong Tiểu Nguyệt nhìn thấy hắn vẫn cứng đầu, chu môi nhỏ bất mãn, hạ thân ngứa ngáy, ẩm ướt muốn nàng đâm vào. Nhưng tâm quyết hơn thua làm nàng thay đổi chủ ý, đem ƈôи ȶɦịt hạ xuống, ngón tay xoa xoa đầu rùa từng điểm kϊƈɦ thích hắn.

” Ưm… ”

Một bên mấy nữ tử lấy lại sức, vẫn bị xuân độc tác động, đầu óc tuy đã thanh tỉnh vài phần, nhưng vẫn kìm nén không được tìm nam nhân. Hân Phong Tiểu Nguyệt nhìn một đám nữ đệ tử đều hiện ra xấu hổ đỏ mặt, khẽ cười. Sau đó đem đôi tỷ muội Bách gia đến, để cho hai nàng đi đến khiêu khích lấy nam nhân.

Bách gia tỷ muội nhìn vị sư tôn lôi kéo, bảo các nàng phục vụ nam tử, nhìn nhau, đều đỏ mặt, sau cùng vẫn tuân lời, cùng nhau lè ra lưỡi đỏ dài ɭϊếʍ trêи đầu rùa, thay phiên ngậm chặt. Nam tử mùi vị dần khiến các nàng lại trầm luân, nghĩ đều bị nam tử kia lấy đi trinh tiết, hiện cũng không cần ngại, càng ra sức mà nắm lấy dùng miệng trêu chọc.

Dạ Khinh Ưu nhíu chặt mày, cảm thấy kɧօáϊ cảm dâng cao, ƈôи ȶɦịt bị hai cái miệng nhỏ tinh xảo chăm sóc bị làm cho sướиɠ đến muốn bắn ra rồi, chỉ là kìm nén không xuất. Hắn còn đang muốn nghỉ, thì một bên Hoàng Hiểu Nhiên và Bạch Liên Hoa trườn tới, theo Hân Phong Tiểu Nguyệt mệnh lệnh, lè ra lưỡi ɭϊếʍ hai núm ngực trần của nam tử. Dù các nàng xấu hổ, nhưng lại không có chống lại mệnh lệnh của sư tôn.

Phiêu Miễu Hoa học kỹ xảo cũng thật nhanh, cúi đầu thấp xuống, ghé xuống bên dưới dùng miệng chăm sóc hai hòn ngọc dương của nam nhân. Dạ Khinh Ưu được ngũ nữ phục vụ, hoàn toàn không thể nghĩ đến, sung sướиɠ từng đợt dâng trào.

Hân Phong Tiểu Nguyệt híp mắt cười, bàn tay tự mò mẫn trêи thân thể xoa nắn, nhìn nam nhân bị chọc đến gần cao trào. Liền lập tức bảo ngũ nữ dừng lại, bàn tay nàng siết chặt lại tại gốc ƈôи ȶɦịt, chặn đường không cho hắn bắn ra.

Dạ Khinh Ưu bị khiêu khích đến sắp lên đỉnh, cuối cùng lại tụt hứng, làm cho dừng lại, dường như cảm giác muốn điên. Hắn nhìn xuống, thấy Hân Phong Tiểu Nguyệt đắc ý, buông bỏ ƈôи ȶɦịt hắn, dùng bàn tay tự mơn trớn thân thể, cười nói.

” Thế nào tướng công… Cầu xin được thao thϊế͙p͙ đi. ”

Dạ Khinh Ưu cảm thấy nghẹn họng nhìn trân chối, cũng đè nén bực dọc, hắn hiện tại quả thật rất khó chịu, bị chọc cho cứng rắn sắp bắn lại tịt ngòi, nam nhân nào cũng sẽ thấy khó chịu. Nghĩ đến nữ tử cao ngạo này, nếu cứ liên tục kiểu này, không biết bị hành hạ bao nhiêu lần, đành đợi cơ hội giành thế chủ động đè ép lại nàng. Hắn hai mắt từ từ mở ra, như đã hoàn toàn bỏ cuộc, thở dài nói.

” Tiểu Nguyệt, ta muốn thao nàng… Mau mau để ta được thao nàng. ”

” Hì hì, thật ngoan… Tướng công cứ như vậy thì thật tốt. ”

Hân Phong Tiểu Nguyệt cười lên, trông vô cùng mỹ lệ, nàng cũng sớm chịu không nổi, vì chờ nam nhân chủ động, mà nàng bên dưới đã ướt sẵn, ɖu͙ƈ vọng kìm nén rất lâu. Nàng sau đó di chuyển tư thế, bên dưới Bách Tiểu Hoa đã sớm cầm sẵn ƈôи ȶɦịt cứng rắn dựng thẳng thuận bề cho sư tôn chủ động banh mở mép môi thịt, nuốt trọn long căn.

” A… thật trướng, to quá… tướng công, chàng quả thật có một tiểu quái vật. ”

Hân Phong Tiểu Nguyệt nhướn mày, đã dứt khoát đem nuốt trọn ƈôи ȶɦịt hắn, máu tươi xử nữ chảy ra từ mép huyệt, điểm hồng cho da thịt trắng mịn như tuyết đông, tăng thêm nét mặn nồng, gia tăng từng điểm kɧօáϊ cảm trong từng ánh nhìn của người đối diện.

” Sư tôn thật đẹp… ”

Bạch Liên Hoa nhìn thân thể Hân Phong Tiểu Nguyệt cũng cảm thấy bị mê hoặc, nhìn mê say, mà tứ nữ cũng không khác là bao, đều bị vị tuyệt thế mỹ nữ là sư tổ của các nàng hấp dẫn. Có lẽ đây chính là cơ hội may mắn để các nàng nhìn thấy vị tuyệt sắc sư tôn này bị phá thân, tỏa ra phong vận mê người như vậy.

” Sư tôn, da người thật đẹp… ”

” иɦũ ɦσα thật mềm, có thể ngậm sao… ”

Tỷ muội Bách Tiểu Lộ, Bách Tiểu Hoa đều tiến đến bên cạnh, hai bên liên tục sờ nắn da thịt cánh tay, vươn vào nắm lấy hai иɦũ ɦσα tròn đều, căng phồng mềm mại hơn tơ lụa gấp bao nhiêu lần. Hân Phong Tiểu Nguyệt bị mấy vị nữ đồ tôn trêu chọc, toàn thân mẫn cảm, mím môi nhịn phát ra tiếng rêи rỉ.

” Các ngươi, đừng sờ… ừm… rất nhột… ”

Không đợi nàng nói, đôi tỷ muội đã mỗi người một bên ngậm ʍút̼ hai núm иɦũ ɦσα của nàng, liên tiếp trêu ghẹo cũng khiến Hân Phong Tiểu Nguyệt lâm vào mê mẩn, kɧօáϊ cảm trào dâng. Thậm chí bên dưới môi huyệt đang nuốt trọn dương căn nam tử, Phiêu Miễu Hoa đang lè lưỡi ɭϊếʍ nơi cọ sát của nàng, chấm ʍút̼ hạt đậu nhỏ xinh xắn.

” Hiểu Nhiên, Liên Hoa… hôn nàng. ”

Dạ Khinh Ưu nhìn thấy Hân Phong Tiểu Nguyệt bị chọc cho lạc hồn, liền quay qua ra hiệu cho hai thiếu nữ. Hai nàng nhìn nhau, đều cảm thấy trinh tiết đều trao cho hắn, cũng không có chút nào cảm thấy tủi nhục, chấp nhận một phần là nữ nhân của hắn. Đặc biệt Bạch Liên Hoa, hắn nói gì làm nấy, liền bò tới ở bên cạnh hôn lấy môi Hân Phong Tiểu Nguyệt, Hoàng Hiểu Nhiên cũng cắn răng, làm theo tương tự.

” A… ưm… đừng… các ngươi… a… ”

Hân Phong Tiểu Nguyệt là người chịu đựng lâu nhất, tuy tu vi cao thâm, nhưng xuân độc này tác dụng rất lớn, càng kìm nén, thì da thịt càng nhạy cảm, kɧօáϊ cảm càng dễ đạt được. Chẳng mấy chốc, vị tuyệt thế mỹ nữ bị một nhóm mỹ nữ đều là nhân gian tuyệt sắc trêu chọc, khiêu khích nâng cao ɖu͙ƈ vọng.

Dạ Khinh Ưu nằm nhìn thấy, cũng cảm thấy rung động, một đám mỹ nữ quấn quít lấy nhau, biểu diễn một màn ướt át, sợ nhìn thôi cũng đã muốn bắn. Dạ Khinh Ưu sớm bị khiêu khích từ trước, còn bị ɖâʍ thủy cao trào của Hân Phong Tiểu Nguyệt bắn phỏng mấy lần, không hề kìm chế, buông mở tinh quan, xạ kϊƈɦ toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào trong t.ử ƈυиɠ của Hân Phong Tiểu Nguyệt, khiến cho họa thế nữ tử lần nữa cao trào, thủy dịch lấp đầy bụng nhỏ nhắn bằng phẳng làm nó phồng to.

Dù bắn ra, nhưng nam nhân bên trong vẫn cứng rắn, Hân Phong Tiểu Nguyệt không cách nào dừng, lại bị đâm chọc. Dạ Khinh Ưu nhịn lại, hai tay cọ cọ, buông mở điệp giới xích tỏa, buông mở dây trói, lấy lại hành động.

Hắn liền ngồi dậy, nhìn Hân Phong Tiểu Nguyệt ướt át, cười mỉm, tâm tư trả thù trỗi dậy, liền đem vị đệ nhất mỹ nữ hoa tông này đè ngửa ra, dùng hết sức đâm chọc, hai tay liên tục nhào nặn đôi иɦũ ɦσα đã đẫm nước bọt lẫn mồ hôi.

” A… ưm… nhẹ… đâm sâu quá tướng công… ta muốn tiết… ”

Hân Phong Tiểu Nguyệt không còn giữ được chút phong phạm bá đạo, chỉ biết giang mở chân ngọc dài, để cho nhục côn nam tử đâm chọc, liên tục bị làm cho tiết thân. Dạ Khinh Ưu liên tục để mấy nữ tử nằm đè lên người Hân Phong Tiểu Nguyệt, nhấc cao ʍôиɠ để hắn liên tục hết thao huyệt dưới lại đổi trêи. Thủy dịch như nước ngập tràn một mảng, nhưng không có dấu hiệu dừng lại.

Dạ Khinh Ưu so sánh là dạng vô cùng cứng cỏi, nữ tử tiết thân tổng cộng gần chục lần, hắn mới tiết xạ dương tinh bắn phủ trong động lẫn trêи ʍôиɠ nhỏ, đem ƈôи ȶɦịt kẹp giữa hai mép môi cọ sát đâm liên tục, cuối cùng bắn cho ướt dính một bụng ngập tinh nóng hổi, đặc như sữa thọ dính đầy thân thể Hân Phong Tiểu Nguyệt.

Trong đám nữ, Hân Phong Tiểu Nguyệt là bị hắn thao cho nhiều nhất, toàn bộ thân thể trêи dưới đều bị hắn bắn cho ngập tinh, trả thù cho bạo tính của nữ nhân lúc trước. Hắn dùng toàn bộ bản lĩnh nam tử khiến cho lục nữ toàn thân dính đầy dịch trắng, mắt trắng dã, mép môi sưng tấy liên tục chảy ra ɖâʍ tinh.

Làm đến mức vã hết mồ hôi, Dạ Khinh Ưu mới an tâm thở ra, suýt chút nữa bị vắt kiệt hết sức. Hắn đứng dậy hết sức khó khăn, cảm thấy eo bị ép đến trẹo, chợt đứng dậy chộp lấy nam y mặc tạm vào người, nhìn một đám mỹ nữ hiện không thể cử động thở ra một hơi.

CMN thật quá khó khăn!!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.