Ma Thần Máu – Chương 405: Bữa tiệc – Botruyen

Ma Thần Máu - Chương 405: Bữa tiệc

Bằng thân thể khổng lồ, công việc đào bới dễ dàng hơn rất nhiều. Chỉ sau một lúc sắc quỷ đã đào sáu khối pha lê lớn ra khỏi mặt đất.

“Phù… Cuối cùng cũng xong.” – Ác Quỷ Máu thở phào, nó biến trở lại hình dạng ma nhân.

“Tà Huyết! Huynh thật lợi hại.” – Linh Lung vui vẻ ôm lấy tay của sắc quỷ.

Băng Ngưng bấm pháp quyết đem Băng Tủy thu vào nhẫn trữ vật, sắc mặt của nàng lúc này rất tốt, trong ánh mắt hiện rõ sự vui sướng.

“Chúng ta có ba người, chỗ Băng Tủy này có lẽ đáng giá trăm vạn linh thạch, vậy mỗi người ba mươi vạn.” – Băng Ngưng hơi ước lượng một chút rồi nói.

“Muội không cần, sau này muội gả cho Tà Huyết, phần của muội cho huynh ấy.” – Tiểu mỹ nhân liền nói, bộ dáng ngoan ngoãn nhu thuận.

“Hắc hắc! Linh Lung thật đáng yêu, tối nay lại thưởng cho nàng.” – Ác Quỷ Máu cười vô cùng vui vẻ, chỉ là cử chỉ thân mật của nó với Linh Lung lại làm cho người khác ghen tị.

“Hừ! Nhi nữ lớn lên chính là vịt trời! Muội là môn chủ của Thủy Linh Môn, phần của muội nhất định phải nộp lên môn phái.” – Băng Ngưng liếc muội muội một cái.

“Tỷ tỷ…” – Linh Lung dùng ánh mắt ủy khuất nhìn Băng Ngưng.

“Ta không phản đối muội cùng tên sắc quỷ kia, nhưng cũng không thể cái gì cũng nghĩ cho hắn.” – Đại mỹ nhân nhíu mày nói.

“Tỷ thật khó tính…” – Linh Lung phụng phịu, nàng biết không thể cãi lại tỷ tỷ, chỉ đành dùng ánh mắt ấm ức nhìn sắc quỷ.

“Băng Ngưng thân yêu, nếu nàng thích mấy khối đá này như vậy…. Thì nàng cứ lấy hết đi, mấy khối đá này rất cứng, ta muốn ăn cũng không ăn được.” – Ác Quỷ Máu xua tay, vốn dĩ nó cũng không cần mấy viên Băng Tủy.

“Sao có thể! Huyết trưởng lão yên tâm! Sau khi trở về ta sẽ cho người làm lệnh bài trưởng lão, sẽ cộng cho ngài ba vạn điểm cống hiến.” – Băng Ngưng dùng ngữ điệu vô cùng khách khí, giống như xem Ác Quỷ Máu là người ngoài.

“Băng Ngưng thân yêu, nàng lại ghen sao?” – Ác Quỷ Máu dễ dàng nhận ra sự khác lạ.

“Vớ vẩn! Sao ta lại phải ghen chứ!” – Băng Ngưng trừng Ác Quỷ Máu một cái, bộ dạng vô cùng tức giận.

“Linh Lung thân yêu, nàng trở về dẫn đội đi. Ta muốn đưa Băng Ngưng đi dạo một hồi.” – Ác Quỷ Máu nói nhỏ vào tai tiểu mỹ nhân.

“Ân, muội biết rồi.” – Linh Lung nở nụ cười lém lỉnh, nàng nháy mắt một cái rồi tế ra phi kiếm bay đi.

“Linh Lung đợi tỷ!” – Băng Ngưng thấy vậy liền gọi với theo, nàng cũng tế ra phi kiếm muốn cùng muội muội trở về.

Chỉ là nàng vừa bay lên được vài mét thì bị một đám tơ máu bủa vây, đem nàng kéo về phía sắc quỷ.

“Mỹ nhân, để ta đưa nàng đến một nơi thú vị.” – Ác Quỷ Máu nở nụ cười xảo quyệt, nó dùng những sợi tơ máu quấn Băng Ngưng thành đòn bánh tét.

Một tay nó ôm chặt lấy mỹ nhân, tay còn lại xé mở không gian rời đi.

Trước mắt Băng Ngưng hoa lên một trận, khi nàng nhìn kỹ lại thì trời đất xung quanh nàng đã thay đổi. Cả thế giới biến từ màu trắng của băng tuyết thành màu đỏ của máu.

“Đây là nơi nào?” – Băng Ngưng ngơ ngác hỏi.

“Đây là thế giới riêng của ta, ở nơi này ta chính là ma thần. Chỉ là bây giờ nó còn hơi nhỏ, nhưng sau này ta sẽ mở rộng nó.” – Ác Quỷ Máu vui vẻ trả lời.

Nó đem Băng Ngưng đi đến khu vực Băng Linh Đảo, lúc này tòa linh đảo cũng đã bị năng lượng máu xâm nhiễm trở thành màu đỏ.

“Băng Ngưng thân yêu, nàng muốn có một ngôi nhà nhỏ với phong cảnh hữu tình hay là một tòa lầu các nguy nga tráng lệ?” – Ác Quỷ Máu ân cần hỏi.

“Đừng tỏ ra thân thiết như vậy! Ta rất ghét ngươi!” – Băng Ngưng trừng Ác Quỷ Máu một cái.

“Thật vậy ư? Vậy sao nàng lại ghen khi thấy ta với Linh Lung thân mật?” – Ác Quỷ Máu nheo mắt hỏi.

“Ta! Không! Ghen!” – Đại mỹ nhân tức giận nhấn giọng, nàng gằn từng chữ một.

Gương mặt của nàng đỏ bừng, hơi thở trở nên gấp gáp. Ác Quỷ Máu thích thú vô cùng, nó cúi mặt sát lại gần.

“Băng Ngưng thân yêu, khi nàng tức giận thật là xinh đẹp.” – Sắc quỷ dịu dàng nói, bàn tay khẽ vuốt ve khuôn mặt mỹ nhân.

“Thật sao?” – Trái tim Băng Ngưng nhảy lên một cái.

“Không! Ta nói đùa đấy.” – Ác Quỷ Máu cười hắc hắc.

“Khốn kiếp! Mau thả ta ra! Đưa ta trở về!” – Băng Ngưng lại bị sắc quỷ chọc giận, lần này gương mặt nàng đỏ như một quả đào chín mọng.

“Quả nhiên nàng càng tức giận càng xinh đẹp.” – Ác Quỷ Máu chép miệng đánh giá, nó liền kề sát khuôn mặt của mỹ nhân, đem môi thơm ngấu nghiến.

“Sắc quỷ! Buông…” – Băng Ngưng cố gắng kháng cự, nhưng cơ thể nàng bị tơ máu trói chặt.

“Băng Ngưng thân yêu, Linh Lung cũng không có ở đây, nàng còn giả vờ làm gì nữa. Ngoan ngoãn để ta yêu thương nàng chẳng phải tốt hơn sao?”

“Không! Ta rất ghét ngươi!” – Băng Ngưng cắn chặt môi, ánh mắt nhìn Ác Quỷ Máu như muốn rút kiếm đâm chết nó.

“Hắc hắc, vậy lát nữa ta sẽ dùng đệ đệ của mình éo nàng trở nên thành thật.” – Sắc quỷ cười vô cùng khoái trá.

“Giờ thì nàng nói đi, nàng muốn có một động phủ như thế nào? Ở đây ta chính là thần linh, việc xây dựng rất nhanh sẽ hoàn thành.”

Băng Ngưng trong lòng rất tức giận, nàng nhìn khung cảnh hồ nước, lại nhìn những đám hoa cỏ kỳ lạ xung quanh, mãi một lúc sau nàng mới trả lời.

“Ta muốn một động phủ đơn giản trang nhã, không cần quá cầu kỳ, giống như động phủ của ta ở trong thành.”

“Nàng không muốn thay đổi một chút sao? Chẳng hạn như một tòa băng cung với bờ tường trong suốt, có thể nhìn ngắm khung cảnh bên ngoài. Một bể tắm nước nóng rắc đầy hoa tuyết để nàng thư giãn lúc mệt mỏi…” – Ác Quỷ Máu uốn ba tấc lưỡi mô tả một tòa cung điện lộng lẫy xa hoa.

“Không cần! Ta chỉ thích đơn giản yên tĩnh.” – Băng Ngưng lắc đầu.

“Nhưng ngươi cũng có thể xây theo ý mình, ta sẽ không phản đối.” – Nhưng sau đó nàng lại thay đổi ý định.

“Hắc hắc, nàng yên tâm, ta sẽ xây một động phủ thật đẹp.”

Ác Quỷ Máu vung tay về phía trước, không gian bốn phía giống như sống dậy. Từng khối băng trống rỗng xuất hiện từ trong không gian, chúng xếp chồng lên nhau tạo thành những bức tường.

“Lách cách… Lách cách…” – Âm thanh những khối băng va chạm nghe khá vui nhộn, giống như có người đang gõ mỏ.

“Ư… Ngươi có thể biến ra vật chất sao?” – Băng Ngưng ngơ ngác hỏi, mặc dù nàng biết Ác Quỷ Máu có rất nhiều thần thông, nhưng việc tạo ra vật chất là vô thượng thần thông chỉ có Chí Tôn Cảnh mới làm được.

“Sao có thể cơ chứ? Ta chỉ lấy mấy khối nước ở một nơi khác trong bí cảnh, ngưng tụ chúng thành băng rồi dịch chuyển đến đây thôi.” – Ác Quỷ Máu giải thích.

Hơn năm phút thì căn phòng đầu tiên cũng hoàn thành, nó có diện tích hơn trăm mét được xây thành hình mái vòm khuyết tâm.

Ác Quỷ Máu lại chỉ tay vào hồ linh thủy, nước trong hồ bay lên thành từng đoàn, tuân theo ý chí của nó mà biến thành những cấu trúc kỳ lạ. Bàn, ghế, giường, tủ đều được chế tác tinh xảo, nó cũng không quên chế tạo bàn trang điểm, gương và nhiều vật dụng khác dành cho nữ.

Sàn nhà được phủ bằng băng, Ác Quỷ Máu cắt xẻ nhiều họa tiết để chống trơn trượt và trang trí.

Sau hơn nửa canh giờ thì động phủ chính cũng được chế tạo hoàn tất, nó giống một tẩm cung của công chúa hơn là một nơi để tu hành.

“Băng Ngưng thân yêu, nàng thích nơi này không?” – Ác Quỷ Máu vui vẻ hỏi.

Đại mỹ nhân nhìn ngắm gian phòng một lúc lâu, trong lòng nàng rất thích nơi ở mới này, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra lạnh lùng.

“Ừ… Cũng được… Chỉ là hơi quá mức lộng lẫy… Ta có chút không quen…”

“Hắc, rõ ràng nàng rất thích, vì sao lại tỏ ra chán ghét?” – Ác Quỷ Máu nhíu mày hỏi.

“Ta…ta ghét ngươi!” – Băng sơn mỹ nữ không biết trả lời làm sao, khuôn mặt nàng đỏ lên.

“Hắc hắc! Nếu nàng vẫn không chịu thành thật thì ta phải tự mình ra tay rồi.” – Ác Quỷ Máu cười tà ác.

Sắc quỷ vung tay đem những sợi tơ máu hóa thành huyết vụ. Nó đem dây lưng của Băng Ngưng kéo rớt, chậm rãi cởi từng lớp y phục trên người nàng.

Chẳng mấy chốc thân thể kiều diễm của Băng Ngưng đã lõa lồ trước mắt nó. Làn da của nàng bình thường có màu trắng như tuyết, nhưng khi nàng tức giận lại biến thành màu trắng hồng. Bộ ngực no tròn giống như hai quả đào tươi mọng.

“Băng Ngưng thân yêu, nàng thật xinh đẹp.” – Ác Quỷ Máu nói với giọng trìu mến, ánh mắt nó hiện lên tia mê ly.

“Hừ!” – Băng Ngưng ngoảnh mặt sang một bên.

“Dù gì cũng đã bị ngươi làm ô uế, để ngươi chơi thêm một lần cũng được, nhưng tuyệt đối không được để Linh Lung biết.” – Băng Ngưng ngại ngùng nói, gương mặt đại mỹ nhân đỏ bừng như trái chín.

Chỉ là lúc này Ác Quỷ Máu trên mặt lại nở một nụ cười quỷ dị.

“Băng Ngưng thân yêu, ai nói là ta muốn chơi nàng chứ? Nàng suy nghĩ nhiều rồi.”

Nét mặt mỹ nhân liền hiện rõ vẻ ngạc nhiên, nàng ngẩng đầu nhìn sắc quỷ.

“Vậy ngươi cởi y phục của ta làm gì?”

“Đương nhiên là đi tắm rồi, Linh Lung sợ nàng cả ngày bay qua bay lại mệt mỏi nên kêu ta đưa nàng vào bí cảnh nghỉ ngơi.” – Ác Quỷ Máu trả lời, trên mặt hiện lên một tia giễu cợt.

Nó ôm lấy thân thể của Băng Ngưng, chậm rãi thả xuống hồ nước giữa phòng.

“Hắc hắc!Thư giãn nha chị dâu! Giờ ta đi chuẩn bị bữa tối cho nàng.” – Ác Quỷ Máu cười khoái trá, nó để Băng Ngưng lại một mình rồi rời đi.

Hành vi phản sáo lộ của sắc quỷ khiến Băng Ngưng ngơ ngác một hồi lâu.

“Khốn kiếp! Sắc quỷ khốn kiếp! Dám trêu chọc ta! Thật là xấu hổ mà!” – Băng Ngưng tức giận dùng tay đánh mạnh vào mặt nước, khiến cho linh thủy trong hồ văng tung tóe.

Quả thực như lời Ác Quỷ Máu nói, mỗi lần thấy nó cùng Linh Lung thân mật nàng đều cảm thấy ghen tị, muốn mình chính là người được Ác Quỷ Máu ôm vào lòng, cảm thụ hơi ấm cơ thể.

Nhưng nàng đương nhiên không thể cùng muội muội tranh giành nam nhân, chỉ có thể trừng mắt liếc Ác Quỷ Máu cho đỡ tức.

Dòng linh thủy giống như hiểu được sự tức giận của mỹ nhân, chúng xúm lấy nàng, từng đoàn từng đoàn va đập vào da thịt Băng Ngưng, đem đại mỹ nhân vỗ về an ủi.

Băng sơn mỹ nữ đem thân thể chìm hẳn trong làn nước mát, nàng vận chuyển công pháp bắt đầu tu luyện, xung quanh nàng hình thành một dòng nước xoáy đem linh thủy hội tụ.

Từng dòng linh khí thông qua tiếp xúc da thịt với dòng nước mà đi vào bên trong cơ thể của mỹ nhân, khiến làn da của nàng hơi hơi sáng lên.

Băng Ngưng vừa tu luyện vừa để dòng nước gột rửa thân thể, một lúc lâu sau nàng mới trồi lên mặt nước. Nàng liền thấy Ác Quỷ Máu đã dọn xong một bàn tiệc sa hoa.

Lúc này sắc quỷ mặc một bộ đồ ma nhân quý tộc, trông nó vô cùng bóng bẩy. Băng Ngưng còn có thể ngửi thấy mùi nước hoa thoang thoảng trong phòng.

“Ngươi ăn mặc thật kỳ cục, ai lại dùng kim loại làm quần áo chứ?” – Đại mỹ nhân cười khúc khích, bộ ngực no tròn khẽ rung rinh khi nàng cười.

“Tiểu thư! Xin mời!” – Ác Quỷ Máu nói chuyện bằng quỷ ngữ, trên tay nó cầm một bộ váy công chúa đưa đến trước mặt Băng Ngưng.

Dù không hiểu Ác Quỷ Máu nói gì nhưng Băng Ngưng vẫn cầm bộ váy mặc lên người, nhưng bởi vì sự khác biệt văn hóa nên Băng Ngưng loay hoay mãi vẫn không thể mặc được.

“Ư… Quần áo này thật lạ, tại sao nó lại rộng như vậy?”

“Để ta giúp nàng.” – Ác Quỷ Máu dịu dàng nói, nó đi vòng ra phía sau Băng Ngưng, giúp nàng buộc những chiếc dây áo.

Bộ váy đem thân thể kiều diễm của Băng Ngưng ôm sát, tôn lên những đường cong gợi cảm của nàng.

Ác Quỷ Máu vung tay đem một tấm gương lớn đến trước mặt mỹ nhân, lúc này Băng Ngưng trông giống một tiểu thư đài các trong bộ váy xa hoa lộng lẫy. Nàng thích thú nhìn hình ảnh phản chiếu, cảm thấy hết sức xa lạ với chính bản thân mình.

“Cô gái đó là ta sao?” – Băng Ngưng nghi ngờ hỏi.

“Đương nhiên là người thưa tiểu thư Băng Ngưng.” – Ác Quỷ Máu cúi người nịnh nọt.

Nhìn bộ dáng giống như người hầu của sắc quỷ khiến Băng Ngưng bật cười. Nàng nghe theo sự sắp xếp của nó đi lại bàn ăn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.