Ma Thần Máu – Chương 399: Lãnh cảm – Botruyen

Ma Thần Máu - Chương 399: Lãnh cảm

Giờ để ta cởi trói cho nàng.” – Ác Quỷ Máu nhẹ nhàng nói, những sợi tơ máu trên người Băng Ngưng theo ý niệm của nó mà tan ra thành một đám khói mỏng, chậm rãi tản ra bốn phía.

Vừa được tự do Băng Ngưng liền dùng đôi tay che kín những bộ phận nhạy cảm trên người. Nàng tức giận trừng Ác Quỷ Máu một cái, trong miệng nguyền rủa một câu nho nhỏ.

“Linh Lung… Muội ra ngoài trước đi…” – Nàng ảm đạm hướng về phía muội muội lên tiếng, nàng không muốn Linh Lung thấy cảnh nàng bị Ác Quỷ Máu làm nhục.

“Ân!” – Tiểu mỹ nhân khẽ gật đầu trả lời, nhưng ngay lập tức Ác Quỷ Máu đã đem nàng ôm chặt.

“Linh Lung thân yêu, ta với nàng hôm nay cùng chăm sóc cho tỷ tỷ của nàng.”

“Ân…” – Tiểu mỹ nhân lại nhu thuận gật đầu.

“Để Linh Lung đi đi… Ngươi muốn làm gì ta cũng được… Để ta hầu hạ ngươi là được rồi…” – Băng Ngưng khẽ cắn môi, giọng nói của nàng trở nên mềm mỏng lạ thường, gần như là đang cầu khẩn van xin.

“Nàng có một người tỷ tỷ thật tốt, vậy mà vẫn không quên lo lắng cho nàng.” – Ác Quỷ Máu thầm thì vào tai Linh Lung.

“Ân… Tỷ ấy vẫn luôn chăm sóc cho muội.”

Ác Quỷ Máu đem tay hướng về phía Băng Ngưng, kéo nàng lại gần nó. Bàn tay khẽ chạm vào da thịt trần trụi của nàng.

“Ta biết nàng không thích ta, nhưng không sao cả, tình cảm là thứ có thể dễ dàng sinh ra và bồi dưỡng.” – Ác Quỷ Máu nói thầm vào tai Băng Ngưng.

Vị băng sơn mỹ nhân mặc dù cảm thấy khó chịu, nhưng cũng không dám chống cự, nàng phó mặc thân thể vào tay sắc quỷ, hai hàng lông mi nhắm nghiền, đôi môi mím chặt.

Ác Quỷ Máu vuốt ve một hồi liền phát hiện da thịt Băng Ngưng trở nên lạnh toát, thân thể vốn dĩ mềm mại dần trở nên đông kết, một làn sương giá bao phủ lấy người nàng. Bỗng chốc Băng Ngưng từ một mỹ nhân lại hóa thành một bức tượng băng.

“Băng Ngưng! Nàng làm sao vậy?” – Ác Quỷ Máu lo lắng hỏi.

“Làm sao cơ?” – Đại mỹ nhân khẽ mở hai mắt.

“Cơ thể của nàng…”

Ác Quỷ Máu khẽ gõ nhẹ ngón tay lên người Băng Ngưng, liền vang lên tiếng lộp cộp nho nhỏ.

“Ta không biết…ngươi muốn làm gì tùy ngươi…” – Băng Ngưng yếu ớt trả lời, một lần nữa nhắm hai mắt lại.

Ác Quỷ Máu nhíu mày, nó xem xét một chút liền phát hiện đúng là nàng không sao cả, việc da thịt đông kết chỉ là một loại phản ứng tự nhiên của cơ thể, giống như việc người bình thường nổi da gà khi sợ hãi hoặc chán ghét.

Nói đơn giản thì thân thể của Băng Ngưng bài xích hành vi của Ác Quỷ Máu, nên đã tự tạo ra một loại phòng thủ để ngăn cản nó.

“Tỷ tỷ không sao chứ?” – Linh Lung ghé sát đầu hỏi.

“Nàng ấy không sao cả, chỉ là cơ thể quá mẫn cảm.”

Sắc quỷ không dễ dàng bỏ cuộc, bàn tay của nó phát ra ánh sáng đỏ nhạt, chậm rãi mơn trớn da thịt trắng nõn. Những đốm sáng nhỏ li ti không cách nào đâm xuyên qua da thịt mỹ nhân, chúng chỉ bám vào lớp da bên ngoài một thời gian ngắn, sau đó liền biến mất, hòa tan vào không khí.

“Thiên Ma Thủ vô dụng.” – Ác Quỷ Máu lầm bầm trong miệng.

Gương mặt Băng Ngưng vẫn như cũ, hoàn toàn không có một chút cảm xúc hay phản ứng gì.

Ác Quỷ Máu ngắm nàng một hồi, gương mặt của nàng xinh đẹp nhưng lạnh lùng, hoàn toàn không có cảm xúc. Nhưng không biết vì sao Ác Quỷ Máu lại có cảm giác nàng đang giễu cợt nó, giống như khóe môi nàng đang khẽ vễnh lên. Chế giễu việc mỹ nhân đã nằm trong ngực mà nó lại không thể ăn nàng.

Ác Quỷ Máu liền cúi đầu xuống hôn lên môi nàng, bờ môi của nàng trơn bóng, giống như một que kem mát lạnh.

Thông qua nụ hôn sắc quỷ đem từng chút năng lượng truyền vào miệng Băng Ngưng, nhưng một hồi lâu sau mỹ nhân vẫn không phản ứng lại nó. Nàng giống như một khối băng tinh khiết, không bị những thứ dục vọng trần tục cám dỗ, khiến Ác Quỷ Máu không cách nào khiến nàng sa đọa.

Cuối cùng nó đành buông nàng ra, suy nghĩ cách để khơi dậy dục vọng bên trong nàng. Trong lúc Ác Quỷ Máu trầm tư suy nghĩ thì Băng Ngưng đột ngột mở mắt, lần này trên mặt nàng xuất hiện một tia khó chịu.

“Ngươi không thể nhanh hơn được sao? Cứ trực tiếp leo lên người rồi chơi ta là được.” – Băng Ngưng tức giận nói, nàng dần mất kiên nhẫn.

“Nàng không cảm thấy gì sao?” – Ác Quỷ Máu thất vọng hỏi.

“Cảm thấy gì chứ? Ngươi cho rằng ta sẽ rên rỉ vặn vẹo đầy khoái lạc sao? Thật ngớ ngẩn! Ta ghét đàn ông, đặc biệt là ngươi! Ta đồng ý ngủ với ngươi là vì bảo vệ muội muội và đệ tử trong môn phái.” – Băng Ngưng tức giận nói.

“Nhanh lên đi, làm những việc bẩn thỉu mà ngươi muốn, thỏa mãn dục vọng của ngươi. Sau đó thì để ta yên.” – Mỹ nhân lại đem hai mắt đóng lại, sự chán ghét hiện rõ trên gương mặt của nàng.

Ác Quỷ Máu đành đặt Băng Ngưng nằm xuống giường, nó rơi vào trạng thái trầm tư, tình cảnh trớ trêu này nó lần đầu gặp phải. Ma thuật của nó chẳng có tác dụng gì với Băng Ngưng, nó chẳng có cách nào khơi dậy dục vọng của nàng.

Bây giờ dù nó có cưỡng hiếp Băng Ngưng thì cũng chẳng khác gì đang chơi đùa với một bức tượng băng, sẽ chẳng đem lại cảm giác gì cả, chẳng thể nào khiến nàng thích nó hay cảm thấy khoái lạc. Kết cục của việc cưỡng hiếp sẽ chỉ khiến nàng ghét cay ghét đắng nó hơn.

“Thật mất mặt…” – Nó thầm chửi rủa trong lòng, sắc mặt liên tục biến đổi.

“Huynh làm sao vậy?” – Linh Lung dùng giọng nói nhỏ xíu hỏi Ác Quỷ Máu.

Nàng nhớ rõ cảm xúc khi nó vuốt ve thân thể của nàng, bàn tay đó giống như có một ma lực thần kỳ, khiến từng tế bào trên cơ thể nàng tràn ngập sức sống, khiến nàng chỉ muốn ngã vào lòng nó. Nàng muốn chia sẻ loại cảm giác tuyệt vời đó với Băng Ngưng, nên mới phối hợp cùng Ác Quỷ Máu lừa tỷ tỷ.

“Chà, chỉ là một chút rắc rối nhỏ. Cơ thể của Băng Ngưng từ chối ta. Có lẽ nàng ấy thực sự chán ghét ta, hoặc là nàng ấy ghét tất cả nam nhân. Những cử chỉ vuốt ve của ta chỉ khiến nàng sởn gai ốc, ghê tởm và khinh bỉ.” – Ác Quỷ Máu chậm rãi trả lời, nó đành phải thừa nhận thất bại trong việc chiếm đoạt thân thể của Băng Ngưng.

“Ân, tỷ ấy thực sự rất ghét nam nhân. Những tên ngốc muốn tán tỉnh tỷ tỷ đều phải nói chuyện với Băng Linh Kiếm.” – Linh Lung gật đầu xác nhận.

Ác Quỷ Máu liền ôm nàng vào lòng, vuốt ve thân thể nhỏ bé của nàng.

“Ta phải tìm một cách nào đó để mở khóa nàng ấy, lừa gạt hoặc thuyết phục thân thể của Băng Ngưng chấp nhận ta.” – Ác Quỷ Máu lại nói thầm trong miệng.

“Hôn thiếp…yêu thiếp đi…”

Trong lúc đang suy tư bỗng Ác Quỷ Máu nghe được một âm thanh nhỏ xíu phát ra từ miệng Linh Lung.

Nó cúi đầu xuống liền thấy gương mặt tiểu mỹ nhân đỏ bừng, thân thể yêu kiều vặn vẹo trong vòng tay nó. Trong vô thức Ác Quỷ Máu lại thi triển Thiên Ma Thủ lên nàng, khiến nàng không kiềm chế được mà lên tiếng cầu xin.

Nhìn Linh Lung kiều diễm ướt át trong cơn hứng tình, trên gương mặt của Ác Quỷ Máu nở nụ cười.

“Sao ta lại quên mất cơ chứ, nàng chính là cái chìa khóa ta đang tìm kiếm.”

“Ân, thiếp là chìa khóa của chàng, giờ thì yêu thiếp đi, thiếp không chịu nổi nữa rồi.” – Linh Lung nhỏ giọng van xin.

“Được!” – Ác Quỷ Máu gật đầu, nó đương nhiên sẽ không để nàng thất vọng.

Nó lập tức đem tiểu mỹ nhân đè lên giường, cũng không cởi quần áo mà chỉ đem dây lưng nới lỏng, sau đó rút ra con cự long đã cương cứng.

Thân thể Linh Lung lúc này nóng hổi, không ngừng vặn vẹo run rẩy. Phía bên dưới mật huyệt tràn ngập chất lỏng, giống như đang chờ mong.

Ác Quỷ Máu vừa kề dương vật vào động thịt liền nhấp mạnh, đem toàn bộ dương căn cắm sâu vào cơ thể của nàng.

“A…” – Linh Lung rên nhẹ, cảm giác trống trải của nàng biến mất, thay vào đó là ngập tràn khoái cảm.

Hai chân nàng ôm chặt lấy hông sắc quỷ, bàn tay thì bấu chặt vào lưng nó. Nàng khẽ ưỡn cong thân thể, giúp Ác Quỷ Máu có thể dễ dàng giao hoan với nàng.

“Phạch… Phạch… Phạch…” – Những âm thanh tràn ngập sắc dục vang lên.

Ác Quỷ Máu liên tục di chuyển thân thể, nhấp hông một cách thô bạo. Mỗi lần dương vật rút ra ngay sau đó sẽ đâm mạnh vào thân thể Linh Lung, khiến toàn thân nàng run lên. Nàng giống như một con thuyền nhỏ giữa biển khơi, mỗi một làn sóng vỗ đều khiến nàng lay động. Nhưng con thuyền nhỏ sau mỗi lần bị sóng vỗ đều khôi phục như cũ, nghênh ngang đón chờ cơn sóng tiếp theo.

Băng Ngưng đem hai mắt hé mở, nàng bị những âm thanh tràn ngập nhục dục lay tỉnh. Phản ứng đầu tiên khi thấy Ác Quỷ Máu cùng muội muội giao hoan chính là tức giận.

“Khốn kiếp! Không chơi được ta liền cưỡng hiếp Linh Lung! Phải giết chết hắn!” – Khóe mắt đại mỹ nhân nóng lên, muốn cùng Ác Quỷ Máu liều mạng.

Nhưng rồi nàng lại ngừng lại.

“Ân… Tiếp tục chơi thiếp… Dùng toàn bộ sức lực chơi thiếp…” – Những âm thanh nỉ non vang lên từ miệng Linh Lung khiến thân thể Băng Ngưng cứng lại.

“Muội ấy đang nói gì vậy?” – Băng Ngưng nghi hoặc tự hỏi.

Nàng cẩn thận nhìn kỹ muội muội của nàng, bây giờ giống như biến thành một người khác. Từ muội muội của nàng đã biến thành tình nhân của tên sắc quỷ kia.

Trên gương mặt Linh Lung tràn ngập vẻ thỏa mãn, tràn ngập sự vui sướng. Nàng giống như một con chim lửa đang bốc cháy, tận tình cùng Ác Quỷ Máu hưởng thụ niềm vui xác thịt.

Những loại biểu cảm trên khuôn mặt Linh Lung vặn vẹo đầy khoái lạc, ánh mắt gần như dại ra, đầu lưỡi vươn ra khỏi miệng, để cho tên sắc quỷ kia ngậm lấy lưỡi nàng mà nút nhẹ.

“Loảng xoảng…” – Một thứ gì đó bên trong cơ thể Băng Ngưng tan vỡ, ánh mắt nàng từ tức giận chuyển sang buồn bã.

Lần này nàng hiểu rõ Linh Lung thực sự yêu thích Ác Quỷ Máu đến mức nào, và vì sao muội ấy lại yêu hắn như vậy. Tên sắc quỷ đó là một sinh vật tràn ngập dục vọng, hắn có thể dùng dục vọng của mình để thỏa mãn dục vọng của người khác.

Những biểu cảm vặn vẹo vì khoái lạc trên mặt Linh Lung nói rõ điều đó, nàng chưaa bao giờ có thể khiến muội muội thỏa mãn như vậy. Linh Lung đã bị tên sắc quỷ kia chinh phục hoàn toàn bằng khoái lạc ái ân.

Lúc này Linh Lung cũng phát hiện ra tỷ tỷ đang nhìn nàng. Việc bị tỷ tỷ bắt gặp khiến nàng xấu hổ vô cùng, nàng liền giả vờ như không biết, nàng nhắm mắt lại tiếp tục cùng Ác Quỷ Máu vui vẻ.

Con thuyền nhỏ chông chênh cuối cùng cũng bị những cơn sóng đánh dạt vào bờ. Ác Quỷ Máu đem thân thể đổ ập lên người Linh Lung, hoàn toàn đè ép thân thể nhỏ bé của nàng. Dương vật đâm vào chỗ sâu nhất bên trong thân thể thiếu nữ.

Tiểu mỹ nhân run rẩy, từng dòng nước ấm đổ tràn vào bên trong nàng, đem thân thể của nàng lấp đầy. Sự thỏa mãn xác thịt khiến tâm trí Linh Lung trở nên mơ hồ, nàng có cảm giác giống như đang bị nhấn chìm xuống đáy sâu.

Không gian trong phòng lại trở nên yên lặng, chỉ còn tiếng thở nhẹ của Linh Lung.

“Linh Lung thân yêu, lát nữa ta cần nàng giúp ta làm một việc…” – Âm thanh của sắc quỷ giống như hư ảo, trực tiếp xuất hiện trong tâm trí của nàng.

“Ân…” – Linh Lung khẽ gật đầu, lắng nghe những âm mưu quỷ kế..
.

Donate ủng hộ tụi mình lấy động lực up truyện:
Số Momo: 0976805030

Cảm ơn!

.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.