Ma Thần Máu – Chương 393: Uyên ương nghịch nước – Botruyen

Ma Thần Máu - Chương 393: Uyên ương nghịch nước

“A! Huynh…huynh” – Thủy Linh Lung hét lên, hai mắt trợn tròn đầy vẻ sững sờ khi thấy Ác Quỷ Máu sống lại. Nàng rõ ràng cảm thấy nó đã chết, trên người không còn một tia sinh cơ, rõ ràng đã là một cỗ thi thể. Vậy mà chỉ vài giây sau liền đã sống lại, sinh long hoạt hổ, trông khỏe mạnh vô cùng.

“Thấy ta sống lại nàng không vui mừng sao thê tử?” – Ác Quỷ Máu đem Thủy Linh Lung bế lên, nhẹ nhàng hỏi vào tai nàng. Trên mặt nó nồng đậm ý cười vì mưu kế đã thành công.

“Ai là thê tử của huynh! Nói nhăng nói cuội!” – Linh Lung tức giận tránh thoát khỏi cái ôm của Ác Quỷ Máu.

“Nhưng… Nhưng… Không phải huynh chết rồi sao?” – Thủy Linh Lung nghi hoặc hỏi.

Nàng đem áo Ác Quỷ Máu vạch ra, lỗ máu sâu hoắm vừa nãy đã biến mất, da thịt tuy còn dính chút máu đen nhưng hoàn toàn không có thương tổn gì.

“Ha ha, ta chỉ đùa với nàng một chút. Ác Quỷ Máu ta dù có bị chém thành ngàn vạn mảnh cũng có thể ngưng tụ lại như cũ, một vết thương nhỏ sao giết ta được.”

“Bộ dáng vừa nãy của nàng thật là đáng yêu nha.” – Ác Quỷ Máu phá lên cười khi nghĩ đến gương mặt giàn giụa nước mắt của Linh Lung.

“Vô sỉ! Huynh lừa muội!” – Thủy Linh Lung tức giận oán trách, nàng dùng tay áo lau nước mắt, trên gương mặt tiểu mỹ nhân lại xuất hiện nụ cười.

Sắc quỷ ngẩn người một giây, ngón tay khẽ chạm lên môi nàng.

“Sao lại nói ta lừa nàng, không phải nàng nói chỉ cần ta không chết thì sẽ đồng ý làm nữ nhân của ta sao. Nghe mỹ nhân nói như vậy dù ta có chết cũng phải ngóc đầu sống lại.”

“Vừa nãy không tính! Là huynh lừa muội! Chuyện này muội sẽ không bỏ qua!” – Gương mặt tiểu mỹ nhân đỏ lên, nàng đem tay của Ác Quỷ Máu rời đi, rũ rũ y phục chuẩn bị trở về.

Sắc quỷ đương nhiên sẽ không để con vịt nấu chín bay mất, nó vòng tay ôm lấy Linh Lung, đem nàng kéo sát vào người.

Một lần nữa áp môi lên miệng Linh Lung, đem đầu lưỡi của nàng quấn lấy. Lần này thiếu nữ không còn chống cự nó nữa, thậm chí còn cùng Ác Quỷ Máu quấn quýt hồi lâu.

“Linh Lung… Ta là thực sự yêu thích nàng, mong muốn nàng làm nữ nhân của ta. Vì nàng ta có thể lên núi đao xuống biển lửa, vạn chết không từ.” – Ác Quỷ Máu vừa nói vừa đem Linh Lung ôm lấy, giọng nói của nó biến thành trầm ấm dễ nghe như đường mật rót vào tai nàng, chính là đang thi triển một loại thần thông dụ hoặc.

Nó có thể thông qua tiếp xúc da thịt, lờ mờ đoán biết tâm ý của đối phương, từ đó nói ra những lời mỹ nhân muốn nghe, dễ dàng lừa gạt nàng.

Ánh mắt Thủy Linh Lung trở nên mờ mịt.

“Huynh nói thật chứ? Huynh thực sự thích muội như vậy sao?” – Âm thanh nhỏ xíu phát ra từ miệng nàng, ánh mắt mong chờ nhìn Ác Quỷ Máu.

“Đương nhiên là thật!” – Ác Quỷ Máu gật đầu đáp lời, miệng lưỡi của nó trơn tru dẻo quẹo, vì lấy lòng mỹ nữ thứ gì cũng nói được.

Thủy Linh Lung nhìn Ác Quỷ Máu thật kỹ, trong lòng sinh ra do dự. Nàng muốn chấp nhận nhưng Băng Ngưng sẽ tức giận khi biết nàng cùng Ác Quỷ Máu phát sinh quan hệ, nàng không thể phản bội tỷ tỷ được. Đầu óc của nàng nhanh nhạy vô cùng, chỉ vài giây liền nghĩ ra kế thoát thân.

“Tà Huyết ca ca, muội biết huynh thích muội, và muội cũng thích huynh nữa, nhưng như thế này có chút quá nhanh, dù sao chúng ta cũng chỉ mới quen biết vài ngày.”

“Hay là huynh thả muội ra, chúng ta chậm rãi bồi đắp tình cảm, khi thời cơ chín muồi rồi nói lại việc này.” – Giọng nói của Thủy Linh Lung nhẹ nhàng vô cùng, rất có tính thuyết phục.

“Không nhanh, nàng nghe qua tiếng sét ái tình sao? Vừa gặp đã yêu chính là chân ái.” – Sắc quỷ khẽ vuốt ve gò má Linh Lung, nhẹ nhàng dỗ dành nàng.

“Không… Quan hệ của muội với tỷ tỷ rất đặc thù, nếu muội cùng huynh… Thì chính là phản bội tỷ tỷ.”

“Băng Ngưng tỷ tỷ nhất định sẽ rất đau lòng, thậm chí cùng huynh liều mạng.” – Linh Lung khẽ lắc đầu, khuôn mặt nhỏ tràn ngập lo lắng.

“Vậy chúng ta không để Băng Ngưng biết là được.” – Ác Quỷ Máu nheo mắt nói, nó dùng tay bế lấy thân thể nhỏ nhắn của Linh Lung.

Cánh tay sắc quỷ hướng về phía trước vẫy nhẹ, một cánh cổng không gian màu đỏ liền hiện ra.

Phía bên kia cánh cổng là một căn nhà nhỏ, phía bên ngoài có một hồ nước xanh biếc. Bầu trời ở đây rất lạ, Mặt Trời thì đỏ như máu,những đám mây hồng trôi lơ lửng. Cây cối bốn phía cành lá cũng đều là màu đỏ,trông hết sức kỳ quái.

“Đây không phải là Thiên Thai bí cảnh sao? Vì sao lại trở nên như thế này?” – Linh Lung nghi hoặc hỏi.

“Đúng vậy, nhưng hiện tại đã bị ta luyện hóa thành tùy thân không gian, cùng ta có liên kết, có thể trở về bất cứ lúc nào.” – Ác Quỷ Máu giải thích.

“Nàng toàn thân đều là máu khô, nếu cứ như vậy trở về nhất định sẽ bị Băng Ngưng phát hiện, để ta giúp nàng thanh tẩy.” – Ác Quỷ Máu tươi cười nói.

“Không muốn, muội tự làm được rồi…” – Thủy Linh Lung lắc đầu từ chối.

“Thả lỏng cơ thể a! Ta có thể giúp nàng tận hưởng khoái lạc ái tình.” – Sắc quỷ phớt lờ sự kháng cự của Linh Lung, nó chậm rãi bế nàng đi xuống hồ nước.

Khác với vùng băng nguyên lạnh giá, bên trong bí cảnh ấm áp như mùa xuân.

Đôi mắt của Ác Quỷ Máu lóe lên tia sáng đỏ, thi triển nhiếp hồn thuật. Bàn tay nó nhẹ nhàng vuốt ve thân thể tiểu kiều, đem dây áo của nàng cởi bỏ.

Chiếc áo lụa màu lam nhẹ nhàng rơi xuống mặt hồ, để lộ hai nụ hoa mới chớm nở. Thủy Linh Lung e ấp dùng hai tay che lấp cơ thể, ánh mắt hờn dỗi nhìn sắc quỷ.

“Huynh đừng nhìn! Muội xấu lắm!”

Thủy Linh Lung gò má đỏ bừng, nàng vẫn luôn cảm thấy tự ti với cơ thể của mình. Dù nàng đã hai vạn năm thọ niên, tu vi đạt đến Độ Kiếp hậu kỳ, nhưng bởi vì tu luyện Thủy Linh Đại Pháp bí truyền, khiến thân thể giống như một thiếu nữ tuổi trăng tròn, không cách nào phát dục trưởng thành.

“Nàng sao có thể xấu được chứ, ta thích nhất là thân thể mảnh nhỏ đáng yêu của nàng. Hơn nữa thân thể chỉ là thứ yếu, tính cách thông minh hoạt bát của nàng mới càng khiến ta yêu mến.”

Ác Quỷ Máu nhẹ nhàng tách bàn tay nàng ra, chạm nhẹ vào nụ hoa đỏ hồng, khẽ nắn nắn niết niết, đem thân thể của Linh Lung khiêu khích.

Hạt đậu nhỏ bị Ác Quỷ Máu đùa bỡn, ngón tay khẽ chạm lên nụ hoa day qua day lại. Mỗi lần như vậy lại giống như có dòng điện chạy qua thân thể Linh Lung.

“Ưm…” – Âm thanh nỉ non phát ra từ miệng thiếu nữ.

Lá chắn phòng ngự cuối cùng của nàng tan biến, thân thể phó mặc cho sắc quỷ đùa bỡn.

Ác Quỷ Máu cúi xuống hôn lên trán nàng, nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước, chậm rãi tiến từ trán xuống môi, dừng lại một hồi cùng đầu lưỡi của Linh Lung đùa giỡn, sau đó lại di chuyển xuống cổ.

Mùi hương thanh mát dịu ngọt tỏa ra từ thân thể thiếu nữ, tên sắc quỷ trong lòng cảm thấy phấn khích dị thường, nó hé miệng ngậm lấy nụ hoa chớm nở, dùng sức hút mạnh.

“A!” – Thủy Linh Lung khẽ rên, núm vú của nàng rất nhỏ, nhưng cũng rất nhạy cảm, chỉ hơi chút đụng chạm đã khiến nàng run lên liên tục.

Đôi tay nàng ôm lấy đầu Ác Quỷ Máu, áp sát mặt nó vào ngực nàng, sự e thẹn của Linh Lung biến mất. Thực ra trong chuyện tình cảm nàng là người rất chủ động.

“Ư… Chỗ đó… Là chỗ đó…” – Từ đôi môi nhỏ nhắn của Linh Lung phát ra âm thanh yêu kiều, hai tay nàng càng ôm chặt lấy đầu sắc quỷ.

Đầu lưỡi Ác Quỷ Máu chạm vào nụ hoa, khẽ đá qua đá lại. Mỗi lần như vậy mỹ nhân lại run lên từng đợt, âm thanh rên rỉ mỗi lúc một lớn.

“Ha…Nha đầu này thật dâm đãng!” – Quỷ háo sắc cười hắc hắc trong lòng.

“Nàng thoải mái sao?” – Ác Quỷ Máu truyền âm, đầu lưỡi vẫn liên tục liếm nụ hoa.

“Ân…thoải mái… Yêu thiếp…” – Mỹ nhân khẽ gật đầu ưng thuận.

“Tốt!” – Sắc quỷ chỉ chờ có thế, đầu lưỡi của nó lướt nhẹ qua bụng nhỏ trơn láng bằng phẳng.

Giống như con ong chăm chỉ đang tìm kiếm bông hoa đầy mật. Nó chậm rãi thám hiểm vùng đào nguyên hoang sơ, mùi thơm thiếu nữ dịu nhẹ xộc vào mũi khiến nó tham lam hít một hơi.

Phía dưới Linh Lung phấn nộn vô cùng, da thịt trơn bóng mềm mại. Đầu lưỡi Ác Quỷ Máu liếm nhẹ lên thành mật huyệt, uốn éo như tiểu xà linh động, chậm rãi thám hiểm chỗ bí ẩn nhất của thiếu nữ.

“A!” – Linh Lung rên rỉ yêu kiều, nàng không dám nhìn xuống phía dưới, hai hàng lông mi nhắm nghiền, tận tình hưởng thụ sự chăm sóc đặc biệt.

Đầu lưỡi sắc quỷ luồn lách bên trong khe thịt non mịn, từng thớ thịt bị nó liếm láp, mật dịch thơm mát chảy xuôi theo đầu lưỡi xuống cổ họng.

Hai chân của Linh Lung run nhẹ, miệng nỉ non không ngừng.

“Tà Huyết… Muội sướng… ” – Âm thanh rên siết vang lên từ miệng mỹ nhân, dòng chất lỏng ngọt ngào phun ra từ tiểu huyệt, thấm ướt cả khuôn mặt sắc quỷ.

Lúc này Ác Quỷ Máu mới đem đầu lưỡi thu hồi, hai tay ôm lấy Linh Lung đang trong trạng thái vô lực sau khi thỏa mãn.

“Nàng thật dâm đãng… ” – Ác Quỷ Máu trêu chọc, bàn tay nhẹ nhàng ve vuốt.

Linh Lung bởi vì xấu hổ liền đem mặt dán vào ngực nó, không trả lời mà giả vờ ngủ say.

“Nàng còn có thể tiếp tục sao?” – Sắc quỷ nhẹ nhàng hỏi.

Thủy Linh Lung khẽ gật đầu, lúc này nàng chỉ muốn cùng Ác Quỷ Máu hòa làm một, cùng nó hưởng thụ vui vẻ cá nước.

Sắc quỷ liền dùng tư thế uyên ương nghịch nước nhấc bổng thân thể của Linh Lung lên. Cự long nhẹ nhàng ma sát với mật huyệt, lúc này trong khe suối chứa đầy tuyền thủy, đem đầu ngọc hành tưới ướt đẫm.

Ác Quỷ Máu khẽ ưỡn người đem dương v*t tiến vào bên trong. Xúc cảm trơn mềm ấm áp khiến Ác Quỷ Máu hưng phấn vô cùng, một hơi liền đâm đến chỗ sâu nhất trong hoa tâm.

“Ân… Thật lớn…rất nóng…hóa ra đây là dương v*t thực sự, tốt hơn Băng Bảo Bối nhiều.” – Linh Lung nói thầm trong miệng, nét mặt nàng tràn ngập vẻ hưởng thụ.

Ác Quỷ Máu từng nhìn trộm Linh Lung cùng Băng Ngưng thân mật với nhau nên hiểu rõ Băng Bảo Bối kia là thứ gì.

“Hắc hắc, thứ kia chỉ là một khối băng, sao có thể giống như hàng thật. Hôm nay ta sẽ cho nàng biết nam nữ hoan ái thực sự là như thê nào.”

Động tác của sắc quỷ liền biến nhanh, cơ hông liên tục thúc đẩy, da thịt va chạm trên mặt hồ tạo thành những âm thanh réo rắt kì lạ.

“Ân ân…muội sướng…chơi muội…chơi chết muội đi…” – Linh Lung bỗng chốc biến thành một cái sắc nữ, những âm thanh dâm đãng liên tục phát ra từ miệng nàng.

Ác Quỷ Máu nghe vậy càng ra sức chiều lòng mỹ nhân, mặt hồ liên tục xuất hiện những gợn sóng, lan tỏa từ đôi uyên ương đang thỏa thích vui vầy ra bốn phía.

Những cơn sóng dập dềnh lênh đênh, mặt nước xao động liên tục. Âm thanh rên rỉ của Linh Lung hòa cùng tiếng sóng nước tạo thành một khúc hòa tấu tràn ngập dục vọng.

Khung cảnh vốn dĩ tĩnh lặng ảm đạm biến thành dâm mĩ, tràn ngập nhục dục ái ân. Theo từng động tác của Ác Quỷ Máu, những cơn sóng càng lúc càng mạnh mẽ, chúng vỗ mạnh vào bờ hồ, đem nước trong hồ biến đục.

“A…Tà Huyết… Muội yêu huynh chết mất…” – Thủy Linh Lung rên rỉ nỉ non, hoa tâm của nàng bị dương v*t thúc đẩy chèn ép, nhưng nàng không cảm thấy đau đớn mà chỉ có những tia khoái cảm dâng trào.

Cơn khoái cảm mỗi lúc một tăng, cuối cùng hóa thành dòng lũ cuồng phún.

“A…” – Linh Lung ôm chặt lấy Ác Quỷ Máu, thân thể run rẩy liên hồi. Đôi môi nàng chủ động hôn lên môi sắc quỷ.

d*m thủy của nàng càng khiến mật huyệt trở nên trơn mềm, sóng nước trong hồ càng lúc càng nhanh, âm thanh bì bõm liên tục vang lên. Từ người Ác Quỷ Máu cũng dâng trào một dòng nước ấm, hòa cùng d*m thủy của Linh Lung.

Mây mưa qua đi thì mặt hồ cũng ngưng xao động, Ác Quỷ Máu thở hổn hển đem mỹ nhân nâng niu trong tay. Lúc này nàng bởi vì mệt mỏi đã ngủ thiếp đi, khiến Ác Quỷ Máu dễ dàng đem ấn ký khắc sâu vào linh hồn của nàng.

Chỉ là ánh mắt của nó nhìn Thủy Linh Lung bỗng trở nên kỳ dị.

“Tiểu mỹ nhân đã thu vào tay, còn một cái đại mỹ nhân nhất định cũng phải thu phục.” – Nó lẩm bẩm trong miệng.

Bình thường Ác Quỷ Máu sẽ đập chậu cướp hoa, nhưng lần này tương đối đặc thù nên nó quyết định cả chậu lẫn hoa đều sẽ cướp.

Vừa nghĩ những kế hoạch chinh phục mỹ nhân trong đầu, Ác Quỷ Máu bế Linh Lung rời khỏi hồ nước, tiến vào căn nhà nhỏ bên cạnh. Trong bí cảnh có rất nhiều khu vực nhỏ như thế này, là do Ác Quỷ Máu chế tạo riêng biệt cho các nữ nhân của nó mỗi người một căn, lại tạo ra huyết ảnh giống hệt bản thể ở bên cạnh bầu bạn với các nàng. Giúp các nàng dù ở bên trong bí cảnh tu luyện cũng không cô đơn buồn chán..
.

Donate ủng hộ tụi mình lấy động lực up truyện:
Số Momo: 0976805030

Cảm ơn!

.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.