Tà Huyết đi hồi lâu thì tới Thiên Quỷ Các, nơi này vẫn giống như lần trước hắn tới, âm u ảm đạm. Mấy con Quỷ Hồn dùng ánh mắt săm soi nhìn hắn thì bị Tà Huyết trừng mắt, sử dụng kỹ năng Con Mắt Của Quỷ Máu dọa cho chúng sợ hãi bỏ chạy toán loạn.
“Lũ thỏ đế! Nhát gan như vậy không biết hù được ai nữa.”
Tà Huyết không thèm đeo mặt nạ che giấu thân phận mà đi luôn vào trong truyền tống trận, bỏ vài viên ma thạch vào, kích hoạt lên tầng cao nhất.
Lần này phòng của Thiên Quỷ mở cửa nên Tà Huyết đi luôn vào bên trong.
Chỉ thấy Thiên Quỷ đang săm soi một quả cầu màu đen, bộ dạng rất thú vị vui vẻ.
“Ồ! Khách hàng mới.” – Thiên Quỷ đem quả cầu cất đi.
“Tiểu tử nhà ngươi là lần đầu tiên đến đây sao? Đã biết luật của Thiên Quỷ Các chưa?” – Thiên Quỷ chỉnh sửa trang phục, dùng giọng nói già nua uy nghiêm hỏi.
“Chưa biết.” – Tà Huyết lắc lắc đầu trả lời.
“Thứ nhất, khách nhân tới đây phải đeo mặt nạ. Lần sau ngươi tới phải đeo mặt nạ trên tường vào.”
“Thứ hai, tiểu bối phải chào hỏi trưởng bối, ngươi phải gọi ta là Thiên Quỷ tiền bối.”
“Thứ ba, bổn các mua bán chỉ có một giá, không cò kè mặc cả.”
“Ngươi đã hiểu chưa?” – Thiên Quỷ búng búng tay.
“Chưa hiểu.” – Tà Huyết lắc lắc đầu.
“Ngươi là đầu heo sao? Có vậy cũng không hiểu.” – Thiên Quỷ bực mình mắng chửi, trước giờ nó nói một lần ai nghe cũng hiểu, riêng tên trước mắt lại dám nói không.
Vậy là nó phải giải thích lại một lần nữa.
“Ngươi đã hiểu chưa?”
“Chưa hiểu.” – Tà Huyết vẫn lắc lắc đầu.
“Củi mục không đẽo được.” – Thiên Quỷ cảm thấy bất lực trước tên não tàn trước mắt, nhưng đạo buôn bán khách hàng là thượng đế, đợi bán xong thì một cước sút bay tên này ra khỏi tháp là được.
“Ngươi tới đây muốn mua hay bán vật phẩm?” – Thiên Quỷ lơ đãng hỏi.
“Bán!” – Tà Huyết trả lời cụt ngủn, tiện tay ném tám cái túi trữ vật lên bàn, sau đó ngồi rung rung đùi, bộ mặt cực kỳ gợi đòn.
“Tiểu tử ngươi tới đây để bán đồ hay kiếm chuyện?” – Rốt cuộc Thiên Quỷ không nhịn được nữa, trừng mắt nhìn Tà Huyết.
Uy áp của Độ Kiếp hậu kỳ tu sĩ phả ra vô cùng mãnh liệt, khiến bàn ghế trong phòng rung lên bần bật. Lão chính là Nhị Thái Thượng Trưởng Lão của Đệ Nhất Ma Tông, sao có thể để cho mấy tên hậu bối giỡn mặt.
“Ác Quỷ Biến Hình!” – Tà Huyết cũng trừng mắt nhìn ngược lại Thiên Quỷ, biến thành hình dạng ma quỷ của hắn.
Từ trên người Tà Huyết tỏa ra máu tươi nồng đậm, giống như sương mù, nhuộm đỏ những tia khói đen trong phòng. Khí tức tà ác lan tràn, những oán hận của các sinh vật bị Tà Huyết giết chết tỏa ra xung quanh, lấn át hoàn toàn uy thế của Thiên Quỷ.
“Ngươi cảm thấy ta đang đùa sao? Nhanh định giá vật phẩm đi.” – Tà Huyết sử dụng giọng nói của Ác Quỷ Máu rít lên, âm thanh như tiếng kim loại ma sát, cực kỳ khó nghe.
Thấy cảnh này Thiên Quỷ nhíu mày nhăn mặt, ông ta vô cùng nhạy cảm với nguy hiểm. Hơn nữa kẻ trước mắt toàn thân ngập tràn sát khí, lượng sát khí này nồng đậm vô cùng, hóa thành thực chất, chứng tỏ hắn từng giết qua vô số sinh vật, thậm chí có những kẻ còn mạnh hơn cả ông ta.
“Ha ha ha, là lão phu thất lễ, không biết quý danh của đạo hữu là gì?” – Thiên Quỷ thay đổi một trăm tám mươi độ, từ tức giận trở thành vui vẻ, niềm nở hỏi Tà Huyết, cũng không dám gọi hắn là tiểu tử nữa mà đổi thành đạo hữu.
“Ta là Huyết Thiên Ma! Lão quỷ ngươi nhanh chóng định giá đi.” – Tà Huyết một lần nữa cáo mượn oai hùm, lấy danh nghĩa Huyết Thiên Ma ra lừa gạt Thiên Quỷ.
Thiên Quỷ cẩn thận dò xét con quái vật trước mắt, mặc dù không có ba đầu sáu tay giống như trong truyền thuyết, nhưng cũng toàn thân đỏ máu, tà ác vô cùng. Hơn nữa khí tức Tà Huyết tỏa ra rất mạnh, cộng thêm bản tính cẩn thận thà tin là có còn hơn là không của Thiên Quỷ khiến nó nhầm lẫn Tà Huyết thực sự là Huyết Thiên Ma.
“Thì ra là Thiên Ma đại nhân, bổn các được ngài chiếu cố thật là vạn hạnh.” – Thiên Quỷ giả lả tươi cười nịnh nọt.
Sau đó lão cầm lấy mấy cái túi trữ vật, bắt đầu quan sát đồ vật bên trong.
Đồ vật bên trong rất nhiều, chủ yếu là các loại trung phẩm hạ phẩm pháp bảo, rất nhiều đan dược chữa thương, hồi phục ma khí.
Ngoài ra còn có rất nhiều thứ khác như phù lục, linh sủng, khoáng thạch, dược thảo, khôi lỗi, cương thi, xương cốt, trận bàn, diễm thi, đan phương, công pháp…
Tất cả đều là do mấy tên tu sĩ Huyết Quan giết người cướp của mà có.
“Ngài thực sự muốn bán mấy thứ này sao? Đồ vật bên trong rất nhiều, nhưng chỉ thích hợp cho tu sĩ Đại Thừa kỳ trở xuống, nên chỉ có giá năm vạn cực phẩm ma thạch.” – Thiên Ma suy nghĩ một chút rồi đưa ra một cái giá.
“Ít như vậy? Lão quỷ ngươi không phải đang lừa ta đó chứ?” – Tà Huyết nhe răng trừng mắt đe dọa lườm Thiên Quỷ.
“Ha ha, đại nhân chớ nói đùa, lão quỷ ta trước giờ già trẻ không gạt, luôn luôn mua bán đúng giá.” – Thiên Quỷ trong lòng chột dạ, nhưng vẫn tỏ ra bình thường.
“Ta không muốn nói nhiều, lô hàng này lấy giá mười vạn ma thạch bán cho ngươi.”
“Đại nhân không thể ỷ lớn hiếp nhỏ, ép mua ép bán được, mấy thứ này nhiều nhất chỉ có giá sáu vạn.” – Thiên Quỷ tỏ ra khổ sở than vãn.
“Vậy thì chín vạn.”
“Không thể a! Mua giá như vậy thì tiểu nhân sẽ sập tiệm mất.” – Thiên Quỷ tham tiền hơn cả mạng sống, đau khổ kêu van.
“Hừ! Giá cuối tám vạn, đừng để ta phải đập sập cái tháp này của ngươi.”
“Thương Tần!” – Tà Huyết triệu hồi ngọn giáo lên tay, truyền năng lượng vào thị uy.
Thương Tần tỏa ra uy áp khiến không gian trong phòng trở nên méo mó rung động, làm Thiên Quỷ sợ toát mồ hôi.
“Đại nhân bớt giận, tám vạn thì tám vạn.” – Thiên Quỷ cắn răng nói, lỗ mất ba vạn làm lão đau xót vô cùng, nhưng Thiên Ma hỉ nộ vô thường, lão cũng không muốn vì vài vạn ma thạch mà cùng hắn xảy ra xung đột.
“Ta bán luôn thứ này, năm mươi vạn ma thạch.” – Tà Huyết lấy ra một cái hộp ngọc ném cho Thiên Quỷ.
Lão quỷ vừa mở ra thì thấy năm viên ngọc máu bên trong, hai mắt liền nheo lại.
“Đại nhân là người đi cùng nha đầu Quỳnh Dao mấy hôm trước?”
“Là ta!” – Tà Huyết gật đầu xác nhận.
“Thảo nào thứ đan dược này có hiệu quả tốt như vậy, hóa ra là thánh dược từ thượng giới.” – Thiên Quỷ nghĩ thầm trong đầu.
“Nhưng thưa đại nhân, thứ này tiểu nhân nhiều nhất chỉ có thể mua ba mươi vạn, mua giá cao hơn thì tiểu nhân sẽ lỗ.”
“Ba mươi vạn thì ba mươi vạn.” – Tà Huyết suy nghĩ một chút rồi đồng ý, hắn cảm thấy không nên làm quá mức, hắn chính là đang gạt tiền Thiên Quỷ, mấy viên ngọc máu này hắn muốn bao nhiêu cũng có, vậy mà Thiên Quỷ lại mua giá sáu vạn một viên đã là rất lời rồi.
“Ta muốn mua máu, thật là nhiều máu, số tiền còn lại thì đổi hết sang linh thạch ma thạch cho ta.”
“Máu?” – Thiên Quỷ hơi bất ngờ trước thứ Tà Huyết muốn mua.
“Đúng vậy, chỗ ngươi có bao nhiêu ta mua hết.”
“Máu là nguyên liệu thường dùng để luyện các loại ma công, chế tạo ma bảo, nên bổn các có rất nhiều. Ngài thực sự muốn mua toàn bộ sao?” – Thiên Quỷ hỏi lại cho chắc.
“Mua toàn bộ!” – Tà Huyết trả lời chắc nịch.
“Vậy đại nhân phải đợi vài ngày, bởi vì nếu ngài mua hết ba tám vạn ma thạch, thì tiểu nhân phải mất khá nhiều thời gian để vận chuyển tới.”
“Rất tốt, ngươi vận chuyển đến động phủ của Tứ trưởng lão Luyện Hồn Môn là được.”
“Giờ ta có việc bận, cáo từ!” – Tà Huyết nói xong biến lại thành hình dạng ma nhân, đi ra khỏi phòng.
“Cung tiễn Thiên Ma đại nhân.”
Sau khi Tà Huyết đi ánh mắt Thiên Quỷ cũng thay đổi, từ tươi cười nịnh nọt trở nên âm trầm quỷ dị.
Lão lấy ra trận bàn, bắt đầu liên hệ với một người nào đó.
“Khải bẩm Quỷ Vương, thuộc hạ là Thiên Quỷ.” – Thiên Quỷ cung kính nói.
Ở phía bên kia trận bàn là một căn mật thất, bên trong chỉ le lói vài cây nến bốc cháy ngọn lửa xanh lơ kỳ lạ.
Một sinh vật mặc áo choàng đen kín mít ngồi giữa phòng, xung quanh nó là rất nhiều những viên cực phẩm ma thạch toả ra ánh sáng u ám lập loè.
“Là Thiên Quỷ sao? Bản vương đang bế quan, ngươi có chuyện gì thì nói nhanh đi.” – Giọng nói của Quỷ Vương nghe rất phiêu hốt kỳ lạ.
“Bẩm Quỷ Vương, Huyết Thiên Ma vừa tới chỗ của chúng ta.”
“Huyết Thiên Ma thực sự hạ giới sao? Hắn đến chỗ chúng ta làm gì?”
“Dường như chỉ mua vật phẩm, mua xong liền đi.” – Thiên Quỷ hồi đáp.
“Hắn ta mua thứ gì?”
“Máu! Rất nhiều máu, đủ để xây một huyết trì sâu trăm mét rộng vài dặm.” – Thiên Quỷ bẩm báo.
“Ngươi biết hắn mua nhiều máu như vậy để làm gì không?”
“Thuộc hạ không biết, Thiên Ma vô cùng hung hăng nên thuộc hạ không dám nhiều lời. Thuộc hạ không dám tự ý hành động, xin Quỷ Vương đại nhân đưa ra mệnh lệnh.”
“Hiện tại hắn và chúng ta chưa xảy ra xung đột, hắn mua gì thì cứ bán cho hắn. Nhưng nhớ cử người theo dõi, nếu có gì bất thường thì báo lại cho ta.” – Quỷ Vương trầm ngâm vài giây rồi nói.
“Thuộc hạ đã rõ!”