Ma Thần Máu – Chương 279: Lãnh U – Botruyen

Ma Thần Máu - Chương 279: Lãnh U

“Muội muội…” – Một Tử Hồn có hình dạng thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi, có gương mặt xinh đẹp. Nhưng ở trước bụng nàng là một vết thương lớn, máu và nội tạng không ngừng trào ra, thảm thiết vô cùng.

“Tỷ tỷ…” – Quỳnh Dao cực kỳ hoảng sợ khi thấy thiếu nữ, gương mặt xen lẫn giữa vẻ sợ hãi, ân hận.

“Sao muội không cứu ta? Ta chết thật thê thảm.” – Thiếu nữ oán trách, hai mắt tràn ngập oán hận.

Không gian linh hồn lại thay đổi, biến thành một khu rừng rộng lớn, cây cối um tùm, âm khí mịt mờ. Quỳnh Dao trong hình dạng bé gái tám tuổi, mặc bộ đồ màu tím trốn dưới một gốc cây, sợ hãi run rẩy. Trong tay nàng là một con dao bằng xương màu trắng và một lá cờ màu đen, chúng là vật phẩm Luyện Hồn Môn phát cho thí sinh tham gia thí luyện nhập môn.

Xung quanh nàng là vô số Quỷ Hồn có hình dạng hung ác gớm ghiếc đang bay lởn vởn, tìm kiếm con mồi.

“Cha…mẹ…con sợ…” – Quỳnh Dao nhỏ bé run rẩy rên rỉ, cố chui rúc trong hốc cây rỗng, trốn khỏi những con quái vật gớm ghiếc ngoài kia.

Bỗng một con Quỷ Hồn đi lại gần gốc cây Quỳnh Dao ẩn núp, cái mũi ngửi ngửi liên tục, đánh hơi đi lại gần.

“Máu…thịt…” – Quỷ Hồn rít lên, hai mắt đỏ ngầu lao tới.

“Rầm!” – Gốc cây bị móng vuốt của Quỷ Hồn phá nát, mảnh gỗ văng tung tóe khắp nơi.

Quỳnh Dao chui qua chân con quái vật, cố hết sức bỏ chạy.

“Đừng qua đây! Cút đi!” – Quỳnh Dao hoảng sợ, vừa bỏ chạy vừa la lớn.

“Thịt!!” – Quỷ Hồn liền mở to cái miệng máu, đuổi theo Quỳnh Dao.

Thân thể nhỏ bé của nàng không thể nào chạy nhanh hơn con quái vật được.

“A…” – Quỳnh Dao vấp phải một cục đá, ngã sóng soài ra đất.

“Thịt!!” – Quỷ Hồn rít lên nhào tới, vươn móng vuốt muốn xé nát thân thể cô bé.

Bỗng trong khu rừng vang lên tiếng xé gió, một thanh phi kiếm vạch qua không khí, chém lên người Quỷ Hồn, chẻ nó làm hai, hóa thành một đám khói đen.

“Muội không sao chứ?” – Một thiếu nữ mười sáu tuổi đi lại gần đỡ Quỳnh Dao dậy, phủi phủi bụi đất trên người nàng.

Thiếu nữ này có dung mạo xinh đẹp, dáng người thanh mảnh, mặc váy lụa xanh ngọc bích, khuôn mặt hơi chút lạnh lẽo.

Nàng là đệ tử của Luyện Hồn Môn, nhưng bởi vì vi phạm môn quy nên bị phạt phải tham gia cái thí luyện chết chóc này.

“Tỷ tỷ…” – Quỳnh Dao sợ hãi khóc nức nở, kể từ khi nàng bị ném vào khu rừng toàn quái vật này, đây là lần đầu tiên nàng thấy người sống.

“Thật tội nghiệp, muội còn nhỏ như vậy đã bị bán cho Luyện Hồn Môn sao?” – Thiếu nữ nhẹ giọng hỏi.

“Muội không biết, cha mẹ đưa muội đến đây để tu luyện…” – Quỳnh Dao lắc lắc đầu.

“Số muội thật khổ, ta hồi trước cũng nghĩ mình được đưa đến đây tu luyện, sau khi gia nhập mới biết là bị bán.”

“Để ta bảo vệ muội, ta cũng từng có một cô em gái trạc tuổi muội.” – Thiếu nữ xoa đầu an ủi Quỳnh Dao, sau đó lấy ra một phần lương khô cho nàng ăn.

Khung cảnh lại thay đổi, vẫn là Quỳnh Dao và thiếu nữ. Nhưng bây giờ trên người hai người đầy vết máu đen và bùn đất, không còn sạch sẽ như những ngày đầu.

“Tỷ tỷ, tỷ không sao chứ?” – Quỳnh Dao lo lắng hỏi.

“Tỷ không sao, chỉ bị thương nhẹ thôi.” – Thiếu nữ giữ chặt một vết thương ở bụng, máu vẫn đang rỉ ra không ngừng, cách xa vài mét là một con Quỷ Hồn to năm mét nằm rạp trên đất, đầu bị chém lìa, nhưng nó vẫn chưa chết mà chỉ hôn mê.

Thiếu nữ lấy ra một cây Hồn Kỳ, tay bấm pháp quyết, từ Hồn Kỳ bay ra một đám khói đen, bao phủ cơ thể Quỷ Hồn, sau đó kéo nó vào bên trong lá cờ.

“Bắt được con thượng giai Quỷ Hồn này, tỉ lệ sống sót của chúng ta sẽ cao hơn nhiều.” – Thiếu nữ xoa xoa đầu Quỳnh Dao.

“Tỷ tỷ, chúng ta thực sự có thể sống sót sao?” – Quỳnh Dao run rẩy hỏi, mấy ngày hôm nay nàng đã thấy rất nhiều đứa trẻ giống như nàng bị Quỷ Hồn giết chết, trở thành thức ăn trong miệng quỷ vật.

“Quỳnh Dao đừng lo, tỷ tỷ nhất định sẽ bảo vệ muội, dù tỷ có chết thì vẫn sẽ bảo vệ cho muội.” – Thiếu nữ an ủi Quỳnh Dao.

“Cám ơn tỷ, tỷ thật tốt với muội.” – Quỳnh Dao gương mặt vui vẻ hơn đôi chút, vẻ sợ hãi dần biến mất.

“Vút!!” – Bỗng âm thanh không khí bị xé rách vang lên.

“Cẩn thận!” – Thiếu nữ liền ôm lấy Quỳnh Dao vào lòng, dùng thân thể mình che chắn cho nàng.

“Phập!” – Một mũi cốt tiễn ghim thẳng vào lưng thiếu nữ, vết tên bắn nhanh chóng biến thành màu đen, rồi lan rộng ra khắp thân thể nàng.

Thiếu nữ ngã khụy, sắc mặt tím tái.

“Chạy đi Quỳnh Dao, nhanh chạy đi.” – Thiếu nữ yếu ớt nói, sau đó chìm vào hôn mê, loại độc tố tẩm trên mũi tên quá lợi hại, vừa dính liền ngấm vào máu, lan khắp cơ thể nàng.

Một gã thiếu niên khoảng mười lăm mười sáu tuổi, thân hình gầy gò, gương mặt xấu xí đi ra từ một bụi rậm. Trên tay hắn cầm một cái ống nỏ màu đen, ánh mắt tàn ác nhìn thiếu nữ và Quỳnh Dao. Gã này cũng là đệ tử của Luyện Hồn Môn bị trách phạt.

“Hôm nay thật may mắn, một lớn một nhỏ hai tiểu mỹ nhân. Nhân lúc cô nàng kia thân thể còn nóng, tranh thủ kiền một phát, còn tiểu nha đầu kia để dành cho ngày mai.” – Thiếu niên xấu xí hung ác nói, không ngờ hắn còn nhỏ tuổi, nhưng tâm tính tàn nhẫn độc ác vô cùng.

“Ngươi đừng qua đây! Tỷ tỷ, tỷ tỷ, tỷ mau dậy đi, người xấu đến rồi.”

“Tỷ hứa sẽ bảo vệ muội cơ mà, tỷ không được chết, mau tỉnh dậy đi.” – Quỳnh Dao khóc nức nở, cố gắng gọi thiếu nữ tỉnh lại.

“Nhãi con cút sang một bên!” – Gã thiếu niên đi lại gần, kéo Quỳnh Dao ném sang một bên, khiến cô bé ngã lăn trên đất.

“Ở yên một chỗ thì ta tha mạng, không thì ta sẽ một dao đâm chết ngươi.” – Gã thiếu niên rút ra cốt dao, hung ác trừng mắt đe dọa.

Quỳnh Dao bị dọa đến sợ cứng đơ người, một cô bé tám tuổi như nàng sao có thể chịu đựng nổi những thứ đáng sợ này. Nàng chỉ biết im lặng khóc nức nở, nhìn gã thiếu niên cưỡng hiếp tỷ tỷ của nàng.

Gã thiếu niên thô bạo dùng cốt dao cắt xé quần áo trên người thiếu nữ, thô lỗ nắn bóp cơ thể nàng.

“Chậc, mỹ nhân này chết thật uổng, nếu nàng ta còn sống thì sẽ thú vị hơn nhiều.”

Sau đó hắn ta tự cởi quần áo của bản thân, bắt đầu hành sự.

“Tỷ tỷ…” – Quỳnh Dao chỉ biết ngồi khóc, nhìn gã ác ma kia thi bạo tỷ tỷ.

Nhưng hồi lâu sau thì nàng ngưng khóc.

“Mình phải cứu tỷ tỷ, mình phải bảo vệ tỷ tỷ…” – Những ý nghĩ chống trả bắt đầu xuất hiện trong tâm trí non nớt của Quỳnh Dao.

Quỳnh Dao bắt đầu nhìn xung quanh, tìm xem có thứ gì có thể giúp ích hay không.

Nàng sau một lúc tìm kiếm thì thấy thanh kiếm của tỷ tỷ rơi trên mặt đất, cách xa nàng khoảng hai mét.

Quỳnh Dao liền nhìn gã thiếu niên, thấy hắn vẫn đang điên cuồng hì hục trên cơ thể của thiếu nữ, hoàn toàn không chú ý đến nàng.

“Mình phải cứu tỷ tỷ…” – Quỳnh Dao nghiến răng nói thầm trong miệng, sau đó nàng nhìn chằm chằm gã thiếu niên, chậm chạp tiến lại gần thanh kiếm.

Nhân lúc hắn đang mải mê hưởng thụ khoái lạc, Quỳnh Dao liền lượm lấy thanh kiếm, nhanh như chớp nhảy lên, cắm mạnh thanh kiếm vào lưng hắn ta.

“Phập!” – Thanh kiếm có thể đâm vào một đoạn ngắn, gây ra một vết thương khá nông, thân thể nhỏ yếu của Quỳnh Dao không đủ sức một kiếm giết chết gã thiếu niên.

“Chó đẻ!” – Gã thiếu niên xoay người lại, rút thanh kiếm khỏi lưng ném xuống đất.

“Con nhóc nhà ngươi chán sống rồi.” – Hắn dùng tay nắm tóc Quỳnh Dao, nhấc bổng nàng lên.

“Nha đầu chết tiệt! Nha đầu chết tiệt.” – Hắn vừa chửi vừa liên tục vung tay tát vào mặt nàng, khiến khuôn mặt nhỏ của Quỳnh Dao sưng tấy, máu ứa ra từ khóe miệng, máu mũi chảy dòng.

“Tỷ tỷ! Tỷ tỷ!” – Quỳnh Dao chỉ biết gào khóc thảm thiết, hoàn toàn không có khả năng chống cự lại.

“Gọi đi! Gọi to vào, ta xem xem ai cứu ngươi! Vốn muốn để mai mới thịt ngươi, xem ra hôm nay phải ăn mặn sớm rồi.” – Gã thiếu niên hung ác nói.

“Xoẹt!!” – Đột nhiên tiếng xé gió vang lên, một nhát cắt vô cùng ngọt cắt qua không khí.

Đầu gã thiếu niên bị cắt lìa khỏi cổ, rơi xuống đất, trên mặt vẫn còn giữ nụ cười hung ác.

“Tỷ tỷ!” – Quỳnh Dao hét lớn, chạy lại gần thiếu nữ, bây giờ nàng đã tỉnh lại, nhưng đó chỉ là hồi quang phản chiếu trước khi chết.

“Quỳnh Dao đừng khóc, là tỷ không bảo vệ được cho muội, tỷ xin lỗi.” – Thiếu nữ nở nụ cười yếu ớt.

“Muội cầm lấy mấy thứ này.” – Thiếu nữ đưa cho Quỳnh Dao thanh kiếm, Hồn Kỳ, một viên ngọc giản và túi trữ vật của nàng.

“Bên trong ngọc giản có công pháp luyện chế Tử Hồn, muội nhanh làm theo nội dung bên trong, ta sẽ biến thành Tử Hồn của muội, tiếp tục bảo vệ muội.” – Thiếu nữ yếu ớt nói, sau đó gục xuống, hoàn toàn chết đi.

“Tỷ tỷ!!” – Quỳnh Dao gào khóc thảm thiết, tiếng khóc của nàng ngập tràn tuyệt vọng.

Nàng bị cha mẹ bán vào nơi tà ác này, tỷ tỷ là người duy nhất tốt với nàng thì cũng vì nàng mà chết, khiến Quỳnh Dao đau khổ vô cùng.

“Quỳnh Dao! Muội mau làm theo những gì được ghi chép trong ngọc giản đi.” – Linh hồn của thiếu nữ chậm rãi bay lên, rời khỏi cơ thể đã chết.

“Tỷ tỷ…” – Quỳnh Dao vui vẻ khi thấy linh hồn của thiếu nữ, dùng tay ôm lấy nàng, nhưng chỉ chụp vào không khí.

“Muội nhanh lên đi, linh hồn của tỷ không tồn tại lâu được đâu.” – Thiếu nữ lớn tiếng thúc giục.

Quỳnh Dao đành phải làm theo, nàng áp ngọc giản lên trán, sau đó đưa tay lên miệng, cắn lên đầu ngón tay, khiến ngón tay nhỏ máu.

Quỳnh Dao dựa trên công pháp ghi trên ngọc giản, đọc một tràng dài chú ngữ khó hiểu, đau đó đâm ngón tay vào trán linh hồn thiếu nữ.

Kỳ lạ là giọt máu của nàng hóa thành khói đỏ, lan tỏa khắp linh hồn thiếu nữ, tạo thành một loại khế ước linh hồn.

Sau đó Quỳnh Dao lấy ra hồn kỳ, dùng ma khí thúc giục, khiến hồn kỳ phun ra khói đen, bao phủ linh hồn thiếu nữ vào bên trong, rồi nàng thu thiếu nữ vào trong hồn kỳ.

Quỳnh Dao nắm chặt thanh kiếm và hồn kỳ, tìm một khe đá để lẩn trốn.

Nàng bắt đầu luyện hóa phi kiếm, học tập công pháp bên trong ngọc giản tỷ tỷ để lại. Tu vi của Quỳnh Dao không hề yếu, là Ma Tinh kỳ tu sĩ, chỉ là nàng còn quá nhỏ, cha mẹ chỉ dạy nàng hấp thu ma khí tu luyện, chưa chưa từng dạy nàng thuật pháp chiến đấu.

Nhưng bây giờ nàng đang ở trong hiểm địa, vì mạng sống nàng nhất định phải học được được cách cùng Quỷ Hồn chém giết, cùng người khác đấu pháp.

Vậy là Quỳnh Dao biến từ một cô bé ngây thơ mềm yếu, trở thành một cô bé mạnh mẽ kiên cường.

“Tỷ tỷ…” – Ba ngày sau Quỳnh Dao triệu hồi Tử Hồn đầu tiên của nàng lên.

Tỷ tỷ của nàng bây giờ có hình dạng rất khác, toàn thân đen kịt, ánh mắt vô hồn.

“Tỷ tỷ…” – Quỳnh Dao lên tiếng gọi.

Tử Hồn cũng nhìn lại nàng chằm chằm.

“Lãnh U tham kiến chủ nhân.” – Lãnh U trả lời một cách lạnh lẽo không cảm xúc, giống như một cái máy.

“Tỷ tỷ…” – Quỳnh Dao vẫn cố gắng gọi, hy vọng tỷ tỷ sẽ có thể đối xử với nàng như trước, nhưng trước mặt nàng chỉ là một con Tử Hồn, hoàn toàn không có cảm xúc hay tình cảm gì.

Nhưng cũng nhờ Lãnh U và thanh phi kiếm nàng để lại mà Quỳnh Dao có thể giết chết rất nhiều Quỷ Hồn và những thí sinh khác muốn làm hại nàng, sống sót vượt qua thí luyện nhập môn của Luyện Hồn Môn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.