“Ta về rồi đây!” – Tà Huyết vui vẻ đẩy cửa phòng của Quỳnh Dao, đi vào bên trong.
Quỳnh Dao đang ngồi trên giường, sắc mặt tím tái giống như trúng độc.
“Quỳnh Dao! Quỳnh Dao! Nàng làm sao vậy?” – Tà Huyết hoảng sợ lay lay người nàng, lớn tiếng gọi.
“Huynh về rồi sao?” – Quỳnh Dao suy yếu mở mắt, thì thào nói.
“Nàng làm sao vậy? Ta chỉ mới đi vài ngày thôi mà.”
“Muội không biết nữa, muội nhức đầu quá.” – Quỳnh Dao thì thào, sau đó nhắm mắt lại, chìm vào hôn mê.
“Quỳnh Dao! Quỳnh Dao!” – Tà Huyết lắc lư thân thể của nàng, nhưng vô dụng.
“Chẳng lẽ là bị trúng độc, khi mình đi nàng ăn nhầm thứ gì rồi sao?”
Tà Huyết đặt hai tay lên ngực và bụng của Quỳnh Dao, truyền năng lượng vào bên trong cơ thể nàng, dò xét mọi tế bào trên người Quỳnh Dao.
“Không phải là bị trúng độc.” – Tà Huyết nhắm nghiền hai mắt điều khiển dòng năng lượng lan tỏa khắp người Quỳnh Dao. Nhưng các tế bào trong cơ thể nàng đều bình thường, không có chỗ nào bị phá hủy hay hư hại.
Tà Huyết liền truyền năng lượng vào bên trong đan điền của Quỳnh Dao, ở phía dưới bụng nàng là một Quỳnh Dao khác nhỏ bằng nắm tay, trong ngực nàng ôm chặt một cành hoa tí hon, gương mặt Thần Hồn của Quỳnh Dao tràn ngập vẻ thống khổ đau đớn.
“Quỳnh Dao, nàng nghe thấy tiếng của ta chứ?” – Tà Huyết lần nữa lên tiếng gọi.
“Đừng qua đây! Các ngươi đừng qua đây!” – Thần Hồn của Quỳnh Dao thống khổ rên rỉ, gương mặt nhỏ sợ hãi la lớn.
“Nghe nói tu sĩ tu luyện đôi khi sẽ xuất hiện Tâm Ma, mình phải giúp nàng vậy.” – Tà Huyết thì thào.
Tâm Ma của Cổ Ma tộc cũng giống như Ác Hồn của Ma Quỷ, bình thường tu sĩ Cổ Ma tộc tu luyện thường sử dụng những thủ đoạn rất tàn nhẫn, giết người cướp của.
Lúc bình thường thì Thần Hồn mạnh mẽ, có thể trấn áp ma niệm, nhưng cũng có những lúc tâm thần thất thủ, ma niệm liền sẽ trỗi dậy quấy phá chủ nhân. Nếu ý chí yếu kém không vượt qua được, nặng thì thần hồn vỡ nát mà chết, nhẹ thì trở nên điên điên khùng khùng, tính cách thay đổi.
Tà Huyết nằm lên người Quỳnh Dao, áp môi hắn lên môi của nàng.
“Tâm Linh Tương Thông!” – Hắn bắt đầu sử dụng kỹ năng, biến linh hồn trong đầu mọc ra một xúc tu, len lỏi vào cơ thể của Quỳnh Dao, liên kết với linh hồn của nàng.
“Các ngươi không được qua đây! Nếu không ta sẽ giết chết các ngươi!” – Bên trong thế giới linh hồn, Quỳnh Dao nắm chặt thanh phi kiếm màu đen của nàng, hướng về phía trước đe dọa.
Xung quanh Quỳnh Dao là rất nhiều Tử Hồn, ai nấy cũng có tử trạng rất thê thảm, gãy tay gãy chân, máu me khắp người, vô cùng đáng sợ.
“Dao nhi! Chúng ta sinh con ra, vất vả nuôi con khôn lớn, tại sao con lại hại chết bọn ta?” – Một cặp đôi nam nữ chất vấn, thân thể bọn họ khô quắt, mắt bị móc ra, lưỡi bị cắt đứt, toàn thân chằng chịt vết thương lên tiếng chất vấn.
“Cha…mẹ…không! Không phải ta hại chết hai người, là hai người tự tìm đường chết!” – Quỳnh Dao sợ hãi hét lên.
Khung cảnh của thế giới nhanh chóng thay đổi, biến thành một sân bãi vô cùng rộng lớn.
Bên dưới có hơn một ngàn đứa trẻ từ mười đến mười sáu tuổi đang đứng, trên người mấy đứa trẻ này quần áo rách nát, gương mặt bẩn thỉu. Toàn thân đầy những vết thương và máu khô. Có những đứa tràn ngập vẻ điên cuồng, đứa thì sợ hãi run rẩy, đứa thì khuôn mặt tê cứng chết lặng.
Giữa sân là một con quái vật khổng lồ, cao hơn mười trượng, toàn thân bao trùm trong khói đen.
“Khặc khặc khặc, chúc mừng lũ tiểu quỷ các ngươi đã sống sót qua vòng nhập môn, từ nay về sau các ngươi sẽ là đệ tử Luyện Hồn Môn chúng ta.” – Âm Độc lão quỷ tươi cười nhìn lũ tân đệ tử, nụ cười của nó vô cùng quái dị.
Đột nhiên Âm Độc vươn bàn tay, tóm lấy một nữ đệ tử, ném vào mồm nhai ngấu nghiến.
Tiếng hét thảm thiết của thiếu nữ vang lên khắp quảng trường, khiến lũ tân đệ tử sợ hãi lùi ra xa.
“Khà! Mùi vị máu thịt non mềm tươi ngon.” – Âm Độc lão quỷ lấy tay chùi những vết máu trên miệng, tiếp tục nhìn lũ đệ tử, giống như đang tìm kiếm con mồi tiếp theo, ánh mắt nó lướt đến đâu thì lũ đệ tử sợ tái mặt đến đấy.
Âm Độc lão quỷ cảm thấy rất hài lòng, các môn phái khác đào tạo thiên tài, còn Luyện Hồn Môn chỉ đào tạo quái vật, mà muốn tạo ra quái vật thì phải nghiền ép toàn bộ tiềm lực của chúng. Mà muốn ép chúng bộc lộ toàn bộ thực lực, thì tử vong chính là động lực to lớn nhất. Chỉ có như vậy chúng mới có thể tu luyện Quỷ Đạo thành công.
“Khặc khặc, Luyện Hồn Môn là một trong bốn chi mạch của đệ nhất ma tông – Vạn Quỷ Tông. Được làm đệ tử phái ta chính là vinh dự lớn lao của các ngươi.”
“Môn phái của chúng ta chuyên tu Quỷ Đạo, khống chế Quỷ Hồn Tử Hồn làm sủng vật, vây công các tu sĩ khác.”
“Khi chiến đấu bách hồn vạn hồn cùng lên, xâu xé kẻ thù. Có thể một mình chống lại mười người, thực lực cùng giai cũng vào loại thượng tầng.”
“Nhưng muốn như vậy thì các ngươi phải có những Tử Hồn và Quỷ Hồn mạnh mẽ.”
“Quỷ Hồn các ngươi có thể tới những nơi âm khí dày đặc, âm u lạnh lẽo, săn bắt bọn chúng làm thuộc hạ.”
“Còn Tử Hồn chính là sử dụng bí pháp của bản môn, rút hồn luyện phách kẻ khác, biến chúng thành Tử Hồn mặc các ngươi sai khiến.”
“Bây giờ lão quỷ ta sẽ tặng cho các ngươi một món quà, xem như là quà nhập môn, khặc khặc.” – Âm Độc lão quỷ giảng giải hồi lâu, lớn giọng cười, tiếng cười của lão khiến lũ đệ tử bên dưới lạnh toát xương sống.
Lão quỷ vỗ vỗ tay, không gian trong quãng trường run rẩy, gần hai ngàn người bị treo trên cột xuất hiện giữa quảng trường.
“Phụ thân!”
“Nương!”
“Ma ma!”
“Thúc phụ!”
Mấy tên đệ tử nhao nhao hét lớn hô lớn, thần sắc tràn ngập hoảng sợ, uất hận, căm phẫn hỗn tạp.
“Khặc khặc, để lão phu nói cho các ngươi biết. Không phải là các ngươi được đưa tới đây tu luyện, mà là bị chính cha mẹ người thân của các ngươi đem bán cho Luyện Hồn Môn chúng ta.” – Âm Độc lớn tiếng cười, tiết lộ bí mật kinh người.
“Không thể nào!”
“Con quái vật ngươi nói dối.”
“Ta không tin!”
Bên dưới liền vang lên tiếng phản đối, là những đệ tử còn non trẻ, những người lớn hơn thì hai mắt tràn ngập vẻ oán hận, chúng đã biết được việc này khi tham gia thí luyện.
“Để lão phu nói cho các ngươi biết một bí mật khác, nếu sử dụng người thân luyện thành Tử Hồn thì sẽ tạo ra được những Tử Hồn có chất lượng thượng giai, nếu các ngươi và bọn chúng oán hận càng sâu đậm, khi luyện hồn ra tay càng tàn độc, thì Tử Hồn sau khi sinh ra sẽ càng mạnh.”
“Đây chính là món quà mà môn phái bỏ rất nhiều tâm huyết chuẩn bị cho các ngươi, mau tiến tới nhận lấy đi.” – Âm Độc lão quỷ âm hiểm nói.
“Ta phải trả thù!”
“Ta giết các ngươi!”
Rất nhanh liền có những tên đệ tử lao về phía cha mẹ mình, rút ra cốt đao, đâm liên tục vào người những người sinh ra chúng.
“Khuyết nhi! Ta là cha ngươi!”
“Nhi tử, mẫu thân sai rồi, mẫu thân không nên bán ngươi, hãy tha thứ cho mẫu thân.”
“Nghiệt súc, không ngờ ngươi lại có thể sống sót, là ta tính sai, tính sai rồi.”
Tiếng gào thảm thiết của những kẻ làm cha mẹ bị tiền làm mờ mắt vang lên không ngừng.
Những tên đệ tử sau khi tra tấn tàn bạo, thì sử dụng Hồn Kỳ, rút ra hồn phách, phong ấn vào bên trong những lá cờ.
Quỳnh Dao nhìn về phía cha mẹ của nàng, hai mắt tràn ngập oán hận. Suốt một tháng trong thí luyện nàng đã chịu rất nhiều đau khổ, nhiều lần suýt chết, một bé gái tám tuổi phải tranh đấu cùng vô số Quỷ Hồn và những thí sinh khác, thảm khốc vô cùng.
Nhưng nàng lựa chọn giống như đa số những đệ tử khác, chỉ yên lặng đứng nhìn, không ra tay trả thù, dù sao họ cũng là cha mẹ ruột của nàng.
“Rất tốt! Rất tốt! Các ngươi đủ khôn ngoan, đủ tàn nhẫn, rất thích hợp để tu luyện Quỷ Đạo, từ nay các ngươi sẽ là đệ tử của Đoạt Mệnh Đường, được hưởng tài nguyên tu luyện của nội môn đệ tử.” – Âm Độc nhìn về mấy chục tên đệ tử xông lên trả thù, miệng tán dương không ngừng.
Tu luyện Quỷ Đạo khác với các loại tu tiên tu ma khác. Tu tiên chú trọng linh căn, huyết mạch. Tu ma chú trọng ma mạch, ma thể. Còn tu luyện Quỷ Đạo thì cần linh hồn mạnh mẽ, tính cách tàn nhẫn quyết đoán.
“Còn các ngươi thật là có phúc mà không biết hưởng, lòng dạ không đủ sắt đá, sau này khó lòng tu thành đại đạo.” – Âm Độc nhìn về phía những đệ tử còn lại, lớn tiếng mắng chửi.
“Bây giờ ta cho các ngươi một cơ hội khác, tiến lên giết chết cha mẹ của các ngươi, thì sẽ được làm ngoại môn đệ tử.”
“Còn nếu không làm được thì chính là không đủ điều kiện để làm đệ tử phái ta, sẽ chỉ có con đường chết.” – Lão quỷ rít lên đe dọa, khiến những tân đệ tử sợ cứng đơ người.
Lục tục có thêm nhiều đệ tử khác tiến về phía cha mẹ của mình, rút ra cốt đao, thi triển bí thuật giết chết họ, rồi rút hồn luyện phách.
Quỳnh Dao cũng tiến về phía cha mẹ của mình, nàng không muốn chết, ý chí cầu sinh của nàng vô cùng mạnh mẽ, nên để có thể sống tiếp, thì nàng sẽ phải giết phụ mẫu của mình.
“Phụ thân! Mẫu thân! Là hai người hại con trước.” – Quỳnh Dao thì thào, ánh mắt lạnh lẽo, hoàn toàn không phù hợp với bộ dạng trẻ con của nàng.
Cha mẹ Quỳnh Dao hai mắt vô hồn, không hề lên tiếng trả lời.
Quỳnh Dao thuần thục giết chết họ, rút ra hồn phách nhập vào hồn kỳ. Bên trong hồn kỳ của nàng đã có rất nhiều Tử Hồn và Quỷ Hồn thu thập được khi thí luyện.
Không gian liền thay đổi, trở lại thành như lúc đầu.
“Dao nhi! Thực ra bọn ta không hề bán con, bọn ta bị Luyện Hồn Môn khống chế.” – Mẫu thân của Quỳnh Dao phân trần.
“Là ngươi! Là ngươi hại chết bọn ta, là ngươi hại chết cha mẹ.” – Phụ thân Quỳnh Dao gầm lên điên loạn, giơ móng vuốt lao về phía nàng.
“Không! Không phải lỗi của ta.”
“Hai người đừng qua đây!”
Quỳnh Dao liền vung kiếm đe dọa, đâm mạnh vào người phụ thân, hắn ta liền hóa thành khói đen tiêu tán.