“Chết!!” – Ác Quỷ Máu rít lên, nó xỏ xuyên mũi Thương Tần qua thân thể một con bọ hung khổng lồ.
Con bọ hung Hạch Tâm Kỳ gầm rú rồi bị Ác Quỷ Máu xé xác.
“Khặc…khặc…Cứ đà này thì rất nhanh ta sẽ tiến hóa thành Hạch Tâm Kỳ.”
Ác Quỷ Máu cười như điên, moi ra viên Hạch Tâm còn dính máu, cho vào miệng nhấm nuốt.
“Giờ phải chuẩn bị độ Thử Thách Kết Tinh Kỳ thất giai nữa, mệt mỏi thật đấy.” – Ác Quỷ Máu lầm bầm.
Nó đã lang thang trong rừng một năm, săn giết rất nhiều côn trùng.
“Hay là thảm sát vài tòa thành nhỉ? Sẽ dễ dàng hơn.” – Hai mắt Ác Quỷ Máu đỏ rực, ác niệm lan tràn.
“Thôi bỏ đi, ả tiện nhân kia mà xuất hiện thì mình lại bị ả ru ngủ.”
“Tên Tà Huyết ngu ngốc, không hiểu sao mình lại có một linh hồn ngu như nó.” – Ác Quỷ Máu lầm bầm chửi rủa, không biết là lần thứ bao nhiêu nó chửi Tà Huyết rồi.
“Chết tiệt!” – Đột nhiên mặt Ác Quỷ Máu xám xịt, nó liền núp sau một gốc cây. Khí tức trên người nó biến mất.
Một con quái vật màu đen gớm ghiếc đi ngang qua chỗ nó vừa đứng, đó là một con Nhện Hắc Văn, toàn thân đen bóng, có những vằn vện kỳ lạ trên lưng.
Con quái vật này chỉ to hơn trăm trượng, nhưng khí tức lại là Hạch Tâm Kỳ cửu giai.
Con nhện giống như đang tìm kiếm gì đó, liên tục dùng cảm quan quan sát bốn phía, nhưng vẫn không phát hiện được tung tích con mồi.
Sau đó nó di chuyển về một hướng khác.
“Con nhện chết tiệt! Vài hôm nữa tao thịt mày.”
Ác Quỷ Máu lại chửi rủa, bây giờ năng lượng mà nó hấp thu đã cạn từ lâu, khí tức chỉ còn là Hạch Tâm Kỳ tam giai.
Nó đợi con nhện đi xa thì hiện hình một lần nữa.
Sau đó nó liền chạy trốn về hướng đối diện với hướng của con nhện.
Nhện Hắc Văn là bá chủ của khu rừng này, Ác Quỷ tới đây đã giết rất nhiều thuộc hạ của nó, nên nó đang tìm cách truy sát kẻ xâm phạm lãnh thổ.
Nhưng Ác Quỷ Máu lẩn như trạch, có khả năng ẩn núp rất tốt, khiến con nhện mãi vẫn tìm không được nó.
“Gào!!” – Bỗng tiếng gầm rú vang lên từ phía xa, mặt đất rung chuyển dữ dội.
“Mẹ kiếp! Bị phát hiện rồi!”
Ác Quỷ Máu tung cánh lao đi trong rừng cây, nó không dám bay lên trời, vì con nhện kia có kỹ năng Tia Sáng Tử Vong, nếu bay lên cao sẽ thành bia nhắm ngay lập tức.
“Rầm…rầm…rầm…” – Con nhện có vẻ càng ngày càng gần, tiếng gầm rú ngay phía sau lưng.
“Phải liều thôi.”
“Thương Tần!” – Ác Quỷ Máu xoay người lại, triệu ngọn giáo ném thẳng về phía con nhện đang lao tới.
Thương Tần xé gió lao đi, nhưng khi gần trúng con nhện, thì Nhện Hắc Văn búng tám cái chân nhảy lên cao, né tránh ngọn giáo một cách dễ dàng.
Con nhện này tốc độ vô cùng kinh khủng, là loài săn mồi tàn bạo bậc nhất trong rừng.
“Ghéc!!” – Con nhện lao tới, đâm cái chân nhọn hoắt của nó vào người Ác Quỷ Máu.
Ác Quỷ Máu vung kiếm lên đỡ thì thanh kiếm bị đánh văng, trận chiến này hoàn toàn không cân sức.
“Phập…” – Một cái vuốt khác của con nhện xỏ xuyên qua Ác Quỷ Máu, Huyết Sắc giáp vô cùng kiên cố trở nên mỏng manh như giấy trước cái chân sắc nhọn.
Con nhện tám mắt trợn trừng, há cái miệng đầy nanh của nó, từ từ kéo Ác Quỷ Máu cho vào miệng.
Khi Ác Quỷ Máu chỉ còn cách cái miệng máu vài mét thì nó hét lớn.
“Thương Tần!!”
Không gian trước mặt run rẩy, mũi Thương Tần ở cách rất xa liền xuất hiện trên tay Ác Quỷ Máu, nó liền đâm mạnh ngọn giáo vào đầu con nhện.
Con nhện đau đớn gầm rống vì bị tấn công bất ngờ.
“Vụ Nổ Máu!” – Ác Quỷ Máu tự giật đứt một tay, ném vào cái miệng đang há hốc của con quái vật.
Cánh tay của nó nổ tung, tạo thành lực phản chấn khiến nó văng khỏi cái chân nhện.
Nhện Hắc Văn bị liên tiếp hai chiêu trực diện, bị thương không nhẹ.
Ác Quỷ Máu liền nhân cơ hội bỏ chạy, khi chạy tới một vách đá thì nó liền nhảy xuống, rơi vào dòng sông ngầm bên dưới.
Con nhện gầm thét đuổi theo, nhưng khi đến vách đá thì nó dừng lại, từ bỏ việc truy sát kẻ xâm phạm.
Ác Quỷ Máu sau một lúc chật vật dưới dòng nước thì bơi lên bờ, miệng thở hồng hộc, chưa bao giờ nó vất vả như vậy, trước giờ đều là nó truy sát kẻ khác. Nhưng hôm nay lại biến thành con mồi, bị con nhện đuổi giết.
“Con nhện chết tiệt! Mày đợi đấy.”
Sau khi vết thương lành lại, Ác Quỷ Máu di chuyển sang một khu rừng khác để tiếp tục đi săn, nhưng lần này nó không ăn Hạch Tâm nữa mà lưu trữ lại, chờ cơ hội trả thù Hắc Văn Nhện.
Sau ba tháng nó cũng thu thập được khá nhiều máu tươi và gần mười viên Hạch Tâm.
Ác Quỷ Máu quay lại khu rừng của Nhện Hắc Văn, lần này nó quyết đóng vai thợ săn, biến con nhện kia thành con mồi.
Sau vài ngày tìm kiếm thì nó cũng tìm được mục tiêu, con nhện đang gặm cắn xác của một con cuốn chiếu khổng lồ màu nâu đỏ.
Con cuốn chiếu này là Hạch Tâm Kỳ tam giai, những đốt gai trên người nó nhọn hoắt, lớp vỏ cứng rắn. Nhưng bây giờ bị con nhện xé xác ăn tươi.
Ác Quỷ Máu yên lặng theo dõi, nó đang tìm kiếm một cơ hội hoàn hảo để ra tay.
Con nhện ăn xong thì bò đi, lần này nó không đi kiếm con mồi nữa, mà quay về hang của nó để nghỉ ngơi.
Khác với lũ nhện giăng tơ sống trên cây, săn mồi bằng lưới nhện. Lũ nhện săn mồi lại sống trong hang động sâu dưới lòng đất, dùng tốc độ cao, móng vuốt, nanh độc để săn mồi.
Con nhện chui vào trong chiếc tổ nồng đậm mùi hôi thối của nó, mà không hề biết nó đã bị một con quái vật khác theo dõi.
Nhện Hắc Văn sau khi ăn no thì cuộn những cái chân lại, biến thành một quả cầu màu đen, chìm vào giấc ngủ.
Ác Quỷ Máu lặng lẽ quan sát, nó bắt đầu lấy ra máu tươi và Hạch Tâm.
Lần này nó không sử dụng Ma Trận Máu mà trực tiếp hấp thu vào trong cơ thể, khí tức trên người nó tăng từ tam giai lên lục giai, mặc dù vẫn yếu hơn con nhện nhiều, nhưng nó cảm thấy như vậy đủ rồi.
“Thương Tần!” – Ác Quỷ Máu vừa triệu hồi ngọn giáo liền phóng thẳng về phía con nhện, mũi giáo nhanh như điện khiến con nhện đang say ngủ không kịp tránh né.
“Phập…” – Thương Tần đục thủng lớp giáp của con nhện, cắm vào bên trong người nó.
“Thương Tần!” – Ác Quỷ Máu liền kích hoạt kỹ năng phá hủy không gian của Thương Tần.
Ngọn giáo rung lên mạnh mẽ, thân thể hơn trăm trượng của con nhện bị đục thủng một lỗ lớn.
Dòng máu đen và nội tạng của nó túa ra ngoài, khiến nó đau đớn gầm rống liên tục.
“Giờ thì ai mới là thợ săn!” – Ác Quỷ Máu rít lên, triệu hồi Thanh Cốt Băng Huyết kiếm lên tay, lao vào chém con nhện.
Nhện Hắc Văn hai mắt tràn ngập hung tính, nó giương hai chân trước lên đỡ đòn, dù bị thương nặng nhưng nó vẫn có thể bình tĩnh chống trả lại những đòn tấn công của Ác Quỷ Máu.
Vết thương trên người nó bắt đầu ứa ra một loại chất dịch màu đen, từ miệng vết thương máu thịt bắt đầu tái sinh, có thể bằng mắt thường nhìn thấy nó đang lành lại.
“Khả năng hồi phục khủng khiếp như vậy!” – Ác Quỷ Máu cảm thấy không ổn, nếu để con nhện hồi phục thì nó sẽ lại phải chạy trốn.
“Bằng mọi cách phải giết nó!” – Hai mắt Ác Quỷ Máu bốc lên ngọn lửa đỏ.
“Ác Niệm Lan Tràn!”
“Cơn Khát Máu!”
Ác Quỷ Máu sử dụng hai kỹ năng kinh khủng chuyên dùng để chiến đấu, trên người nó khí tức tàn ác khát máu bốc lên ngùn ngụt, hoàn toàn biến mất lý trí.
Bây giờ nó là một con quái vật thật sự, không biết đau đớn hay sợ hãi, chỉ có ý niệm giết chết kẻ thù trong đầu.
Những móng vuốt ở tay nó đâm vào cơ thể con nhện, móc ra từng miếng thịt màu đen.
Con nhện cũng tấn công quyết liệt, dùng hàm răng nhọn cắn xé Ác Quỷ Máu, hai con quái vật sử dụng phương pháp chiến đấu nguyên thủy nhất để tấn công, kẻ nào chết trước sẽ là kẻ thua cuộc.
“Gào…” – Nhện Hắc Văn gầm thét rồi gục xuống, tám cái chân của nó bị xé rụng hai cái, thân thể bị thương ở nhiều nơi, Hạch Tâm trong ngực cũng đã bị Ác Quỷ Máu moi ra ngoài.
Ác Quỷ Máu nắm trong tay một viên Hạch Tâm màu đen, cười một cách điên loạn.
Trên người nó là vô số lỗ hổng do chân nhện đâm xuyên qua, tay trái của nó đã biến mất, ở bụng là một vết thương to tướng, nội tạng lộ ra trong không khí.
Ác Quỷ Máu nhanh chóng hút sạch dòng máu đen của con nhện, giúp vết thương trên người nó hồi phục một ít, rồi bắt đầu nhai viên Hạch Tâm rạo rạo.
Bên ngoài hang nhện bầu trời tối đen như mực, những đám mây bình thường ở tít trên cao thì rũ xuống sát mặt đất, bầu trời giống như đang sụp đổ.
“Tới rồi sao?” – Ác Quỷ Máu lầm bầm khi biết thiên tượng biến hóa.
Nó lê lết thân thể vẫn đang bị thương nặng ra ngoài.
“Ầm…ầm…” – Bên ngoài sấm sét liên tục vang rền.
“Ý Chí Của Thế Giới, ngươi nghĩ mấy cái Thử Thách vớ vẩn này có thể giết được ta sao?” – Ác Quỷ Máu cười lên ha hả, ngước nhìn lên trời giống như đang trêu tức ai đó.
Một con mắt đen ngòm dần ngưng tụ trên bầu trời, âm trầm nhìn Ác Quỷ Máu.
“Có Thử Thách nào mạnh nhất thì đem ra đi, ta không có nhiều thời gian chơi với ngươi đâu.” – Ác Quỷ Máu ngạo nghễ nhìn con mắt, tiếp tục lên tiếng châm chọc.
“Rầm!!” – Một tia sét khổng lồ lập tức đánh thẳng xuống Ác Quỷ Máu, nếu là Hạch Tâm Kỳ hạ giai bị đánh trúng thì chắc chắn sẽ phải chết.
Nhưng tia sét kinh khủng đó đánh lên người Ác Quỷ Máu thì chỉ khiến nó bị giật điện nhẹ, hoàn toàn không gây ra được vết thương thực sự.
“Mi chưa ăn sáng à, dồn hết năng lượng vào một tia luôn đi, ta vừa giết chết một con nhện Hạch Tâm Kỳ cửu giai đấy, mấy tia chớp yếu đuối này thì làm gì ta được.” – Ác Quỷ Máu tiếp tục trêu chọc, dường như nó không hề sợ Thử Thách Của Thế Giới.
Con mắt trên bầu trời càng âm trầm đen tối hơn.
Mây đen trên bầu trời bắt đầu hội tụ về một điểm, ánh sáng lại xuất hiện trên bầu trời, nhưng giữa những tia sáng đó là một chấm đen tràn ngập hủy diệt.
“Hình như mình lại gáy khét rồi.” – Ác Quỷ Máu đổ mồ hôi hột, nó chỉ định chọc tức Ý Chí Của Thế Giới cho vui, nhưng lần này hình như vui hơi nhiều.
Rất nhanh năng lượng trên bầu trời ngưng tụ đến cực điểm.
Cả thế giới tối sầm trong một giây, mọi ánh sáng đều biến mất. Khi ánh sáng xuất hiện trở lại chỉ thấy trên người Ác Quỷ Máu thủng một lỗ lớn gần năm mét, nhưng trên người nó vốn nhiều vết thương, thêm một cái nữa cũng không khác biệt nhiều.
Ác Quỷ Máu ngước nhìn lỗ hổng ở bụng nó, lầm bầm lầu bầu.
“Tia Hủy Diệt sao? Nếu mạnh hơn một chút thì có thể sẽ giết được mình.”
“Thử Thách xong rồi thì đi đi, mấy cái trò này không giết được ta đâu.” – Sau đó nó lại nhìn lên trời, trêu chọc Ý Chí Của Thế Giới.
Ý Chí Của Thế Giới âm trầm nhìn tên Ác Quỷ, dù rất tức giận muốn giáng xuống một tai ương khủng khiếp để giết Ác Quỷ Máu, nhưng nó không thể làm trái luật được. Chợt ánh mắt của nó lóe lên sự nham hiểm.
“Không giết được ngươi, thì cửa đây xin mời.” – Âm thanh máy móc vang vọng trên bầu trời, không ngờ Ý Chí Của Thế Giới cũng biết nói chuyện.
Con mắt hóa thành một lỗ đen ngòm, lực hút vô cùng mãnh liệt hút tất cả mọi thứ vào bên trong, giống như một hố sâu không đáy.
“Ngươi chơi ăn gian!”
Ác Quỷ Máu chỉ kịp hét lên một câu, rồi bị hố đen hút vào bên trong, sự tồn tại của nó hoàn toàn biến mất khỏi thế gian.