Ma Thần Máu – Chương 181: Gặp lại người thân – Botruyen

Ma Thần Máu - Chương 181: Gặp lại người thân

“Rút Máu!” – Nữ sát thủ sử dụng kỹ năng của nàng, lưỡi dao găm lóe sáng sinh ra sức hút mãnh liệt, khiến máu trong cơ thể tôi sôi trào chảy về lưỡi dao.

“Ác Quỷ Biến Hình!”

“Đôi Cánh Vảy Máu!”

Một lần nữa tôi biến thành hình dạng ma quỷ của mình, dùng đôi cánh hất văng nữ sát thủ lẫn con dao trên lưng.

“Nói! Sao lại tấn công ta? Nếu cô không đưa ra câu trả lời hợp lý thì đừng mong sống sót.” – Tôi chụp lấy cổ nữ sát thủ, đè nàng xuống đất, đôi mắt tôi lóe ánh sáng máu, bình thường tôi không tấn công phụ nữ, nhưng lúc nãy tôi vừa cứu nàng ta, việc bị nàng tấn công bất ngờ như vậy là không chấp nhận được.

“Đồ dối trá, tất cả chỉ tại vì ngươi, sao ngươi không chết đi!” – Nữ sát thủ rít qua kẻ răng trả lời, giọng nói của nàng tràn ngập sự oán hận.

“Ác Quỷ Biến Hình!” – Nữ sát thủ cũng biến thành hình dạng ma quỷ của nàng, một cặp sừng như làm từ hồng ngọc mọc dài trên trán nàng, đôi mắt tỏa ra những làn khói đỏ, cơ thể cũng biến lớn khiến lớp vải che mặt rơi xuống đất, để lộ khuôn mặt trắng trẻo hồng hào xinh đẹp, nhưng nét mặt của nàng bây giờ đang vô cùng giận dữ.

“Chết đi! Nanh Vuốt Quỷ Máu.” – Nữ sát thủ vung tay tát tôi, từ tay nàng mọc ra nhiều vuốt nhọn, cắt ra vài vết thương nhỏ trên mặt tôi.

“Dừng lại đi, hai người là anh em cơ mà, sao lại đánh nhau cơ chứ?” – Ban Mai hoảng hốt nói.

“Ma Cây, tách hai người họ ra.” – Tĩnh Lặng ra lệnh cho những Ma Cây vươn rễ quấn lấy tôi và Huyết Linh nhằm kéo tôi với nàng tách ra.

“Hai chị đừng cản em, em phải giết chết tên dối trá nhẫn tâm này.” – Huyết Linh rít lên, giọng nói phẫn nộ.

“Mũi Tên Máu.” – Nàng tự cắt tay bản thân, ngưng tụ vài mũi tên máu bắn thẳng vào người tôi.

“Nổ!”

“Ầm…ầm…” – Những mũi tên nổ tung gây ra nhiều vết thương trên người tôi.

“Sao nàng có vẻ rất hận mình vậy nhỉ?” – Giờ tôi đã nhớ ra cô gái này là ai, nàng là Huyết Linh, một cô gái nô lệ được tôi mua về từ tay lũ thương nhân.

Lúc đó tôi đã dùng hết số tiền mình vất vả kiếm được để mua nàng, sau đó tôi còn nhận nàng làm em gái nữa, trong ký ức tôi nhớ mình đối xử với nàng rất tốt, không hề làm gì nàng cả.

Khi ngủ chung thì cũng chỉ ôm nàng như ôm một cô em gái, vậy tại sao nàng lại hận tôi như vậy nhỉ?

“Huyết Nhãn!” – Mắt của Huyết Linh rực sáng, một tia máu phun thẳng từ mắt của nàng, xoay tròn với tốc độ cao rồi bắn xuyên qua người tôi, đục ra một cái lỗ nhỏ.

“Không hiểu chuyện gì, nhưng phải khống chế cô nàng này lại đã.”

“Xiềng Xích Máu.” – Những sợi xích mọc ra từ lưng tôi, bắn về phía Huyết Linh trói chặt nàng lại.

“Tia Chớp Tím.” – Toàn thân tôi lấp lóe những tia sét, truyền vào những sợi xích khiến Huyết Linh bị điện giật.

“A… Đồ dối trá chết tiệt, ta nhất định phải giết chết ngươi.” – Huyết Linh đau đớn rên rỉ.

Tôi tăng mạnh uy lực của những tia sét, sau một lúc thì cô nàng cũng khụy xuống lâm vào hôn mê.

Tôi biến lại thành hình dạng ma nhân, đi lại gần bế Huyết Linh lên.

Lấy ra một lọ máu đổ vào miệng nàng, Quỷ Máu có khả năng hồi phục rất tốt, nên nàng chỉ ngất một lúc là sẽ tỉnh lại.

“Em trói Huyết Linh lại giùm anh đi Tĩnh Lặng.”

Tĩnh Lặng khẽ gật đầu, ra lệnh cho Ma Cây quấn thật nhiều lớp rễ cây lên người Huyết Linh.

Tôi cũng lấy ra vài lọ máu, uống để phục hồi vết thương.

“Có chuyện gì xảy ra với Huyết Linh sau khi anh đi vậy Ban Mai, trông con bé có vẻ rất hận anh.”

“Em cũng không biết nữa, bình thường Huyết Linh chỉ hơi lạnh lùng, hôm nay đột ngột nổi điên lên tấn công anh có lẽ là do lúc nãy nàng sử dụng kỹ năng Cơn Khát Máu khi đánh nhau với tên đạo tặc.”

“Để em chữa trị cho nàng, sẽ ổn thôi.” – Ban Mai dịu dàng nói, giọng nói của nàng vẫn ngọt ngào như cũ.

Nàng đặt một tay lên trán Huyết Linh, bàn tay lóe ánh sáng vàng nhạt.

“Hỡi vị nữ thần nước dịu dàng và ôn hòa, xin hãy cho con mượn sức mạnh của người.”

“Thanh Lọc Linh Hồn.” – Năng Lượng êm dịu tỏa ra từ tay Ban Mai, nó nhanh chóng khuếch tán khắp cơ thể Huyết Linh, khiến cơ thể đang sôi trào máu của nàng dần dần dịu lại.

“Được rồi, một lúc nữa nàng sẽ tỉnh lại thôi.” – Ban Mai thu tay lại, nàng lấy ra một lọ thuốc xanh nhạt, uống vào để phục hồi năng lượng.

Tôi và hai nữ pháp sư ngồi xuống một gốc cây lớn, thực sự tôi rất vui khi gặp họ ở đây, tôi có rất ít người quen và bạn bè, hai cô gái này có thể xem như bằng hữu cũ của tôi.

“Sao hai em lại tham gia cuộc thi này vậy, nơi này rất nguy hiểm, tỉ lệ thí sinh chết trong cuộc thi lên đến một phần ba.”

“Đá Tảng, Đêm Nhọn, Màn Sương có tham gia cuộc thi này không?”

Khi nghe tôi nhắc đến tên ba thành viên khác trong đội thì mặt Ban Mai tái nhợt, nàng quay mặt đi không trả lời câu hỏi.

“Họ chết hết rồi…” – Tĩnh Lặng là người trả lời.

Khuôn mặt Ban Mai tràn ngập sự đau khổ khi nghe Tĩnh Lặng nói.

“Tại sao họ lại chết?” – Tôi hơi sốc khi biết thông tin này, ma người đó đều là những loài quỷ hiếm, có nghề nghiệp mạnh, chí ít đều sẽ tiến hóa thành Bậc 4 Cấp 9, không thể nào chết dễ dàng được.

“Là do em chỉ huy bất tài, đưa ra quyết định sai lầm mới dẫn đến cái chết của họ.” – Ban Mai nghẹn ngào nói.

“Sau khi anh mất tích thì Vong Linh Thiên Tai lan rộng, tên Pháp Sư Chết Chóc ở thành Trăng Khuyết đã phá hủy được tòa thành, hiến tế tất cả người dân làm nguồn năng lượng giúp hắn tiến hóa thành Pháp Sư Tai Ương.”

“Hắn ta dẫn theo đội quân xác chết tấn công các tòa thành xung quanh, đội Nước Xanh do em lãnh đạo tham gia cuộc chiến chống lại lũ xác chết, kết quả trong một nhiệm vụ, do em phán đoán sai lầm nên đã dẫn cả đội đi vào phạm vi Ma Trận Hút Hồn của lũ xác chết.”

“Kết quả là cả Đá Tảng, Đêm Nhọn, Màn Sương đều bị hút khô Linh Hồn mà chết, chỉ có em với Tĩnh Lặng có tinh thần lực mạnh nên mới thoát chết.”

Ban Mai cố gắng kể hết câu chuyện cho tôi nghe.

“Có phải em có một người chị họ tên Sương Đen và một người cô tên Dạ Nguyệt đúng không? Họ có bị vướng vào trận Vong Linh Thiên Tai đó không?” – Tôi thử hỏi thông tin về mấy cô vợ mị ma của mình.

“Sao anh biết chị họ với cô của em vậy? Họ vẫn ổn, chính cô Hắc Ngọc là người giết chết tên Pháp Sư Tai Ương.” – Ban Mai hơi bất ngờ khi nghe tôi hỏi.

“Họ ổn là tốt rồi.” – Tôi không trả lời câu hỏi của nàng.

“Hai em định gia nhập học viện nào, anh sẽ giúp hai em vượt qua cuộc thi này.”

“Bọn em muốn gia nhập Hoàng Kim học viện, nơi đó đào tạo rất nhiều nữ pháp sư và tư tế.” – Ban Mai nói ra mục tiêu của nàng.

“Thật trùng hợp, anh cũng muốn nhập học ở đó.”

Ánh mắt của hai cô nàng pháp sư thay đổi khi nghe tôi nói.

“Sao vậy? Anh nói sai gì hả?”

“Ừm…nơi đó chỉ nhận nữ pháp sư và tư tế, anh là đấu sĩ sao lại muốn vào đó học? Anh phải tới Thiết Huyết học viện mới đúng chứ?” – Tĩnh Lặng cười khúc khích nói.

“Nghĩa là Hoàng Kim học viện không nhận nam hả?”

“Hình như có nhận, nhưng chỉ nhận sinh vật Bậc 5 làm trưởng lão ngoại viện thôi, còn học viên đều là nữ.” – Ban Mai cũng cười.

“Chắc nếu mình nhận Hoàng Hoa làm sư phụ thì sẽ được đặc cách gia nhập học viện, nếu không thì sẽ rất khó trộm Tử Nguyệt Kính cho Mỹ Lệ.” – Tôi thầm tính toán trong đầu.

“Ta phải giết ngươi, tên dối trá.” – Một tiếng hét lại vang lên phía sau lưng tôi.

Huyết Linh đã tỉnh lại, nàng đang cố gắng vùng vẫy khỏi trói buộc của rễ cây.

“Khoan đã, em bình tĩnh đi Huyết Linh, em có thể nói lý do tại sao em hận anh như vậy không?” – Tôi cố gắng trấn an nàng.

“Ngươi còn dám hỏi như vậy sao? Khi ngươi mua ta về ngươi hứa sẽ nhận ta làm em gái, sẽ yêu thương chăm sóc cho ta cả đời, đêm hôm đó ngươi còn sợ soạng hết cơ thể của ta.”

“Vậy mà sáng ra ngươi đã bỏ trốn, trước khi đi ngươi còn nói sẽ không bao giờ bỏ rơi ta, để ta trông chờ ngươi trở về trong vô vọng, ngươi nói xem ngươi có đáng chết hay không?” – Huyết Linh gằn giọng hỏi.

“Hình như có chuyện này thật, nhưng anh không hề muốn bỏ rơi em, là do anh bị truy đuổi phải chạy vào rừng, rồi rất nhiều chuyện xảy ra khiến anh lưu lạc tới thành Trăng Máu.” – Tôi cố gắng giải thích.

“Vậy sao ngươi không quay lại đón ta? Đối với ngươi ta chỉ là một nô lệ, nhưng đối với ta ngươi là cả thế giới, ta chờ ngươi suốt hai trăm năm nay rồi.” – Huyết Linh đột ngột bật khóc, hai dòng huyết lệ chảy ra từ mắt nàng.

“Không ngờ cô nàng này lại dành tình cảm cho mình nhiều như vậy, mình chỉ nghỉ đơn giản là sau khi mình biến mất thì nàng sẽ tự do, sẽ có cuộc sống riêng không phụ thuộc vào ai cả.”

“Anh xin lỗi, nếu được anh muốn làm anh trai của em một lần nữa, anh hứa lần này nhất định sẽ không bỏ rơi em.” – Tôi đi lại gần Huyết Linh, vuốt vuốt đầu nàng an ủi.

“Hừ! Chết đi.” – Huyết Linh đột ngột bứt đứt được những sợi rễ cây.

Nhưng nàng không tấn công mà chỉ ôm chặt lấy tôi.

Sau một lúc nàng buông tôi ra.

“Ai thèm làm em gái của ngươi chứ, bị lừa một lần là đủ rồi.”

Huyết Linh lấy ra một chiếc khăn che khuôn mặt xinh đẹp của nàng lại, nàng lại biến thành một sát thủ lạnh lẽo cô độc.

“Thực sự không hiểu nổi mấy cô gái này, sao cũng được, miễn nàng không đòi giết chết mình nữa là được.”

Tôi tiếp tục ngồi xuống nói chuyện với Ban Mai để hỏi thêm thông tin về các nàng Mị Ma, may mắn là họ sống rất tốt, sau khi tôi đi cuộc sống họ lại trở lại như cũ, chỉ là Dạ Nguyệt không còn hứng thú với việc mua trai lơ về ăn nữa.

“Có vài tên đang tiếp cận chúng ta.” – Đột ngột giọng nói lạnh lẽo của Huyết Linh vang lên, đôi mắt của nàng đang phát ra ánh sáng đỏ.

Tôi cũng dùng Con Mắt Của Quỷ Máu nhìn về phía Huyết Linh đang nhìn, hơn mười đốm đỏ xuất hiện trong tầm mắt, bọn chúng cách chúng tôi khoảng một km và đang di chuyển chậm rãi về hướng này.

“Các nàng leo lên cây mai phục đi, ta sẽ đánh chặn những tên này.”

Ban Mai và Tĩnh Lặng nhảy lên hai ngọn cây rậm rạp, bắt đầu tập trung năng lượng

Huyết Linh lấy ra con dao găm màu đỏ của nàng, chuẩn bị lao về phía trước thì bị tôi kéo lại.

“Em chạy đi đâu vậy? Em bảo vệ hai pháp sư đi, một mình anh đủ chặn bọn chúng rồi.”

“Không! Ta là sát thủ, ta phải tấn công pháp sư và cung thủ của kẻ thù.” – Sát khí trên người Huyết Linh bốc lên phừng phừng, trông nàng như một con dao nhọn đang chực chờ ra khỏi vỏ.

“Hình như cô nàng này hơi hiếu sát thì phải.” – Tôi đánh giá Huyết Linh, Quỷ Máu thường bị Sắc Niệm hoặc Sát Niệm chi phối, theo thời gian dài rất có thể Huyết Linh sẽ biến thành một Ác Quỷ khát máu, thích tàn sát các sinh vật khác.

“Thôi được rồi, em nhớ cẩn thận đó, đừng để bị thương.”

Tôi đành phải để Huyết Linh chiến đấu, dù sao cũng không ngăn nàng được, chỉ cần chú ý tới nàng là được.

Nhóm mười thí sinh khác vẫn đang tiến về phía chúng tôi, có vẻ họ đã phát hiện ra tôi và Huyết Linh rồi, họ đang tản dần ra mai phục.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.