Trực giác nói cho hắn biết rằng, Long chủ cũng không có ý hại mình, năm trăm năm thời gian có sức hút lớn với hắn không gì có thể sánh kịp, sau khi cân nhắc liên tục, cuối cùng hắn quyết định đánh cược một lần.
– Phong Liệt, ngươi quyết định thế nào?
Giọng nói của Long chủ lại vang lên lần nữa.
– Không tồi.
Phong Liệt ánh mắt kiên định.
– Ha ha ha. Tốt, ngươi nhất định sẽ may mắn vì lựa chọn của mình.
Long chủ cười to.
Phong Liệt không nói gì, thân hình hắn chốc cái bay lên không trung, sau đó hắn liền biến mất giữa không trung.
Ngay khi hắn biến mất trong nháy mắt, đột nhiên có một thân hình yểu điệu khí tức Hoàng giả xuất hiện trên ngọn núi cao.
Đây là đại nữ tử Phong Hoa, dung mạo tuyệt mỹ, khí chất uy nghiêm, đôi mắt đẹp khiến cho người khác sợ hãi.
Nhân hoàng Lăng Dung.
Lúc này, nàng cau mày ngài, tuy không giận dữ nhưng ánh mắt lạnh lùng phong ấn ngọn núi của Long chủ.
– Tại sao?
Lăng Dung hờ hững nói.
– Thời gian không còn nhiều nữa rồi.
Từ trong núi truyền ra giọng nói của Long chủ.
– Ngươi làm như thế sẽ sớm cho hắn nổ tung, ngược lại sẽ làm hại hắn.
Lăng Dung nói.
– Thế thì sao chứ? Nếu như hắn không chịu nổi khảo nghiệm thì chúng ta cần hắn làm gì?
Long chủ cười lạnh lùng nói.
– Hy vọng là ngươi đúng, hừ!
Lăng Dung hừ lạnh một tiếng, thân hình đột nhiên biến mất.
– Ha ha, ta đúng mà, mặc dù là vận khí không tốt.
Long chủ tự cười chế giễu.
Thiên địa rộng lớn, vô biên vô hạn, khắp nơi tràn ngập một cỗ tang thương, từ cổ chí kim hoang vi khí tức, trong thiên địa bóng đen lờ mờ, mây mù lượn lờ, không có lấy một tia nguyên khí.
Phong Liệt đứng trên một con đường đá đổ nát, nhíu mày nhìn không gian xung quanh.
Lúc trước hắn bị một lực không thể kháng cự được đưa đến đây, cũng không thấy hình dáng của Long chủ, trong lòng không khỏi thất vọng.
Lúc này Phong Liệt kinh ngạc phát hiện ra, tất cả ở đây đều khiến hắn vô cùng quen thuộc, cũng không kém không gian Long ngục là bao.
Đồn thời, dựa vào sự liên hệ với Cửu u vương, hắn cũng có thể cảm giác được rằng, nơi này tốc độ thời gian trôi đi còn nhanh gấp trăm lần so với bên ngoài.
Phong Liệt triển khai thân hình, chạy như bay một lúc trong thiên địa, nhưng vẫn không phát hiện ra một bóng người, tất cả những gì nhìn thấy đều là núi đá hoang tàn, không có lấy một tia sinh khí.
Nửa ngày sau, Phong Liệt dừng lại trên một ngọn đồi nhỏ, lông mày nhíu lại, trong lòng có chút khó chịu.
– Tức giận, ở đây ngay cả một chút nguyên khí cũng không có, tu luyện cái rắm hả? Bị Long chủ chơi một vố rồi.
Phong Liệt lẩm bẩm, hắn nắm Ám chi lệnh bài trong tay còn bất chợt nắm thật chặt, chỉ cần thấy không ổn là hắn sẽ lập tức bỏ trốn mất dạng.
Đúng lúc này, không trung đột nhiên vang lên giọng nói của Long chủ.
– Phong Liệt, ngươi chỉ có thời gian năm trăm năm, Thiên long kinh huyết có thể luyện hóa vài phần hay không phải xem vận mệnh của ngươi ròi.
– Thiên long kinh huyết?
Phong Liệt trong lòng hơi chấn động, tựa hồ như đã hiểu được dụng ý của Long chủ.
Trầm ngâm một lát, tâm ý của hắn khẽ động, một viên cầu kim sắc khẽ xuất hiện trong tay.
Đây chính là Thiên long chi huyết lấy được từ chỗ Nam Lý Phong.
Lúc này Thiên long chi huyết đang bị một tầng phong ấn cấm chế, chỉ có thể lộ ra một tia kinh khí bàng bạc.
– Nam Lý Phong ngu ngốc, trông coi một tòa bảo sơn như thế mà không biết lợi dụng, đúng là để cho lão tử hời rồi.
Phong Liệt nhìn viên cầu trong tay, khóe miệng lộ ra vẻ đắc ý.
Hắn có thể cảm nhận rõ ràng rằng, bên trong kinh huyết này ẩn chứa một cỗ nguyên khí mênh mông, khiến cho người ta thấy thế là đủ rồi.
Phong Liệt tin tưởng rằng, nếu như mình có thể luyện được hoàn toàn kinh huyết này, chẳng những có được Thiên long huyết mạch đệ nhất thế gian, bản thân tu vi cũng có thể đạt tới trình đột cao không ngờ được.
Tiếp theo hắn phất tay thả ra một tòa phủ đệ, trốn vào trong đó, hắn khoanh chân ngồi xuống, nhét viên cầu kim sắc vào trong cơ thể, bắt đầu luyện hóa Thiên long kinh huyết.
Đồng thời Cửu ly phân thân toàn bộ đề phòng,trốn ở bên trong Long ngục vì có bản tôn hộ pháp, chỉ cần thấy không ổn nhất định sẽ thu vào bên trong Long ngục không gian.
– Ầm ầm!
Khi viên cầu nhập vào cơ thể trong nháy mắt, cơ thể Phong Liệt lập tức chấn động, chỉ cảm thấy dường như phảng phất cất giữ một hung thú vào bên trong cơ thể, trong lòng không nhịn được có một cảm giác hãi hùng khiếp vía.
Ngay sau đó viên cầu huyết khí kim sắc chảy ra, sắp nhập vào bên trong khí huyết của hắn.
Khiến hắn giật mình chính là huyết khí này yếu ớt như thế nhưng lại ẩn chứa bên trong một cỗ long tinh khổng lồ, quả thực khiến cho Phong Liệt giật mình kêu to một tiếng.
– Ầm ầm!
Cỗ huyết khí này nổ tung lên, nguyên khí mênh mông tràn ngập trong kinh mạch, khiến cho cơ thể Phong Liệt phát ra từng trận kịch liệt.
Phong Liệt hai mắt khép lại, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng, kinh mạch toàn thân điên cuồng vận chuyển, nguyên khí mênh mông cuồng bạo chuyển động, cuối cùng đã đưa vào tới Đan điền.
Lúc này hắn cũng cẩn thận nhận ra rằng, có một tia khí tức trước nay chưa từng có sáp nhập vào bên trong tủy của hắn, khiến cho huyết mạch của hắn có chút thay đổi không nhìn thấy được.
Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Một ngày, hai ngày, ba ngày. . . . . . Một tháng.
Một tháng sau, Phong Liệt đột nhiên mở hai mắt ra, sắc mặt trắng bệch, ” phốc” một tiếng, không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.
– Khó trách Nam Lý Phong không luyện được Thiên long kinh huyết, thì ra khó khăn như thế này.
Phong Liệt lau máu ở khóe miệng, ánh mắt có chút lập lòe.
Trong khoảng thời gian này, cơ hồ mỗi ngày ba lần hắn luyện hóa một huyết khí kim sắc, vừa lúc bắt đầu còn tương đối thuận lợi, nhưng ba ngày trước khi hắn luyện được sợi huyết khí thứ mười thì thầm phát hiện ra rằng, Thiên long kinh huyết là một sự phiền toái.
Thì ra Thiên long kinh huyết độc nhất vô nhị trong thế gian này đã từng vô số lần đổi chủ, thế nên ý chí còn sót lại vô cùng hỗn loạn. xem tại TruyenFull.net
Bên trong những ý chí này có sự giết chóc, sự sợ hãi, có sự hung tàn, lương thiện, giống như Ma chương, không ngừng ảnh hưởng tới tâm thần của Phong Liệt, khiến cho hắn không có cách nào yên tĩnh được, hơn nữa luyện Thiên long huyết khí càng nhiều thì Ma chương càng nhiều, quả thực là phiền toái vô cùng.
Cái này còn may là Phong Liệt và võ giả ý chí vô cùng kiên định, nếu đổi lại là người bình thường, chỉ sợ có thể cắn trả lại tẩu hỏa nhập ma, vô cùng không phục.
Tiếp theo Phong Liệt vốn dùng tâm một lúc, sau đó tĩnh lại, làm gì được, ba ngày luyện hóa một đám Thiên long chi huyết đổi lấy năm ngày, mỗi lần hắn cũng sẽ cắn trả Thiên long huyết khí trước, những ý chí hỗn loạn còn sót lại sẽ bị triệt để, tận lực trong thời kỳ hoạn nạn cuối cùng này.
Bởi vậy, tốc độ tu luyện dĩ nhiên là chậm lại rất nhiều, nhưng giảm đi khả năng tẩu hỏa nhập ma.
Thời gian trôi qua, Phong Liệt nhìn Thiên long huyết mạch đã đi vào quỹ đạo, mỗi thời khắc đầu từ từ nâng cao tu vi lên, cải thiện được huyết mạch.
Tu luyện không thời gian,
Bất giác, Phong Liệt đã ở đây tu luyện được hơn một trăm năm, mà bên ngoài cũng trải qua thời gian một năm.