Ma Long Phiên Thiên – Chương 584: Tề tụ Ngọc Lâm Phong(2) – Botruyen

Ma Long Phiên Thiên - Chương 584: Tề tụ Ngọc Lâm Phong(2)

Phong Liệt cười khẽ gật gật đầu, hắn biết tính cách của Diệp Trì nên cũng không từ chối, duỗi tay nhận lấy Nguyên Tinh Thạch rồi thu vào giới chỉ.

Quả nhiên, khi Diệp Trì thấy Phong Liệt nhận Nguyên Tinh Thạch, dường như nhẹ nhàng thờ phào một hơi, cả người trở nên thoải mái hơn không ít, thậm chí ngay cả cỗ kiếm ý nhàn nhạt trên người cũng đột nhiên dày đặc hơn vài phần.

Theo đó, Diệp Trì đứng nguyên tại chỗ, hai mắt lẳng lặng nhắm lại, dường như dần đắm chìm trong loại ý cảnh huyền diệu nào đó.

– Không phải người này tu luyện Hạo Nhiên kiếm đạo sao? Tại sao lại như vậy…

Thấy vậy, trong lòng Phong Liệt không khỏi kinh ngạc, nhưng lập tức, dường như hắn đã mơ hồ hiểu ra điều gì đó.

Hơi trầm ngâm một chút, hắn lặng lẽ rời khỏi nơi này, dặn dò mọi người không được quấy nhiễu Diệp Trì.

Tiếp đó, Phong Liệt lại sắp xếp vài người thương thế không nặng đi đến ngọn núi lớn cách đó không xa, kéo Hồng Phi Dương ra khỏi trong lòng núi.

Hiện giờ Hồng Phi Dương cũng là cao thủ Thần Thông Cảnh đỉnh phong, cùng giai ít có đối thủ, nhưng cảnh giới của mấy tên cường giả Ma tộc này lại cao hơn hắn một bậc lớn. Lúc trước, hắn bị cường giả Ma tộc kia đánh nát lục phủ ngũ tạng và tất cả kinh mạch trong cơ thể, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc, thương thế rất nặng.

Phong Liệt đích thân ra tay ổn định lại thương thế của hắn, nếu muốn khôi phục như lúc ban đầu thì chỉ sợ còn cần tĩnh dưỡng một thời gian ngắn.

Sau một lúc bận rộn, đợi khi tất cả mọi người ổn định thì Phong Liệt lại đột nhiên nhướng mày, sao nãy giờ không nghe thấy thanh âm của Tiểu ma nữ?

Hắn vội vàng đảo mắt nhìn lại, chỉ thấy Tiểu ma nữ chính đang giơ Tham Bảo La Bàn, đôi mi hơi nhướng lên, mỹ mâu trừng thật to, cẩn thận tìm tòi thứ gì đó trong cái hố to mà Thái tử Ma tộc kia tử vong.

– A! Tìm được rồi!

Đột nhiên, Tiểu ma nữ hưng phấn hoan hô một tiếng, rút một thanh huyết sắc trường kiếm ra từ bụi đất.

Phong Liệt không khỏi lắc đầu bật cười, cũng lười để ý đến nha đầu nghịch ngợm này nữa.

Lúc này, sau khi xử lý thương thế xong, Long Khuynh Vân đi tới bên cạnh Phong Liệt, nàng nhìn về phía Tiểu ma nữ phía xa theo ánh mắt hắn, trong mỹ mâu hiện lên một chút phức tạp.

– Việc hôm nay, đa tạ!

Long Khuynh Vân nói.

– Việc nhỏ thôi mà.

Phong Liệt vẫn chưa xoay người, ngoài miệng nhẹ nhàng nói.

– Nhưng đối với chúng ta thì lại là ơn cứu mạng.

Vẻ mặt Long Khuynh Vân trở nên trịnh trọng, nói.

Phong Liệt quay đầu nhìn thoáng qua cô gái tuyệt sắc vẫn đang nữ phẫn nam trang này, ngoài miệng trêu ghẹo nói:

– Thế nào? Không phải ngươi định lấy thân báo đáp dấy chứ?

– Nếu ngươi thực sự có ý đó, ta cũng có thể cân nhắc.

Long Khuynh Vân cúi đầu nhìn thoáng qua con kiến trên mặt đất, ngữ khí bình thản đáp.

– Khụ khụ, không nói đến việc này nữa, nói cho ta biết vì sao Ma tộc lại xuất hiện ở đây. Còn nữa, tại sao các ngươi lại tụ tập một chỗ.

Phong Liệt ho khan hai tiếng, vội vàng nói tránh đi. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.net chấm c.o.m

– Hả?

Trong lòng Long Khuynh Vân thầm thở phào một cái, nhưng sau đó lại hơi sửng sốt, nàng ngẩng đầu lên nghi hoặc nhìn Phong Liệt.

– Ta bế quan hơn hai tháng, hôm nay mới vừa xuất quan.

– À, thì ra là vậy.

Long Khuynh Vân hơi giật mình, lập tức giải thích cho Phong Liệt:

– Từ một tháng trước, Hoàng Tử Nguyệt đã thông báo cho mọi người là Ma tộc, Thần tộc, Linh tộc đã đả thông cánh cửa đi đến Thiên Long Vực gần như cùng một lúc, phái vô số cao thủ tiến vào. Mục đích chắc hẳn ngươi cũng hiểu được, đó chính là chiếc giới chỉ tượng trưng cho thiên địa khí vận kia.

Trong lòng Phong Liệt hơi chấn động, theo lời nói của Long Khuynh Vân, hắn đã nghe ra một tin tức quan trọng, chiếc Thiên Long giới kia đã không còn là bí mật nữa.

– Xem ra, lần tranh đoạt Thiên Long giới này, kẻ địch ta phải đối mặt không chỉ là một mình Sở Huyền. Ma tộc, Thần tộc, Linh tộc, lại thêm các thế lực lớn của Nhân tộc, dường như có chút rắc rối rồi.

Phong Liệt hơi trầm ngâm, lông mày dần nhíu lại.

Gần nhất trong khoảng thời gian này, thực lực của hắn có thể nói là đã tăng vọt. Chẳng những đạt tới Hóa Đan Cảnh đỉnh phong, hơn nữa việc tu luyện “Thiên Hà Cổ Quyển – Thần Lực Thiên” cũng đã có chút thành tựu, lại nắm trong tay Tu La Vương Tọa, chiến lực chỉnh thể đã đề cao phải đến mười lần.

Thực lực tăng vọt như vậy làm sự tự tin của hắn cũng lớn hơn trước kia rất nhiều. Hắn tự nghĩ, hiện giờ mình đã có thể ứng phó trực diện với cường giả Long Biến Cảnh trung kỳ.

Nhưng giờ phút này, hắn lại phát hiện mình vẫn không đủ khả năng a!

Không nói đến Thần tộc, Ma tộc và Linh tộc, chỉ nói riêng ba thế lực lớn Thiên Diễm Môn, Hoàng gia, Tuyệt Vọng kiếm phái của Nhân tộc cộng lại đã có sáu bị cường giả Long Biến Cảnh trung kỳ.

Hắn cũng không ngây thơ đến mức nghĩ rằng đám người Hoàng Tử Nguyệt, Lạc Hoa Hoa sẽ chắp tay đưa Thiên Long giới cho mình.

Giờ phút này, Phong Liệt phát hiện tình hình trước mắt lập tức trở nên vô cùng phức tạp, cũng gia tăng thêm rất nhiều biến số về quyền sở hữu chiếc Thiên Long giới kia.

Phanh!

Đột nhiên, một tiếng vang thật lớn truyền đến từ phía chân trời xa xôi.

Đám người Phong Liệt vội vàng nhìn về phía thanh âm phát ra, chỉ thấy chừng ngàn dặm phía Bắc, một chùm tia lửa màu vàng đang chậm rãi nở rộ trên bầu trời, tản ra quang mang chói mắt.

– Hả? Đây là…

Ánh mắt Phong Liệt chớp nhẹ.

– Là đạn tín hiệu của Hoàng gia, đây là đang triệu tập người của mười Chân Long giáo phái.

Long Khuynh Vân bình tĩnh nói.

– Hoàng gia? À… Thú vị!

Sau nửa ngày nghỉ ngơi và khôi phục, nhóm người Ma Long giáo bắt đầu lên đường tiến về Thiên La hồ ở phía bắc, Phong Liệt và Tiểu ma nữ cũng đi cùng đoàn người.

Bởi vì thương thế của mấy người Hồng Phi Dương quá nặng, mặc dù có tọa kỵ thay cho đi bộ nhưng tốc độ cũng hông nhanh, lộ trình ngàn dặm phải mất cả ngày mới đến.

Ngọc Lâm phong là một ngọn núi cao tới ba ngàn trượng, đỉnh núi có mây mù lượn lờ, cổ mộc che trời, kỳ thạch san sát, phong cảnh như thơ như vẽ, cực kỳ hung tráng.

Hiện giờ, Ngọc Lâm phong đã trở thành cứ điểm tạm thời của Hoàng gia và mười Chân Long giáo phái. Trên một đỉnh núi bằng phẳng mà rộng lớn, tùy ý có thể thấy được những tòa phủ đệ di động hoặc gần hoặc xa.

Khi đám người Phong Liệt đi tới, cường giả trẻ tuổi của các đại giáo phái khác cũng đã đến đông đủ, điều này không khỏi khiến cho Phong Liệt đánh giá cao hơn về lực ảnh hưởng của Hoàng gia.

Trên đỉnh núi, trong một một cung điện hào hoa xa xỉ, ba người Hoàng Tử Nguyệt, Lạc Hoa Hoa, Hoàng Thiên Ngự ngồi vây quanh một cái bàn, ánh mắt đều nhìn chằm chằm một tấm bản đồ cực kỳ tường tận, khuôn mặt mơ hồ lộ ra một chút lo lắng.

Hoàng Tử Nguyệt nhìn chăm chú một lát, sau đó chậm rãi nói:

– Ngọc Lâm phong này cách Thiên La hồ không đến hai ngàn dặm, lấy tốc độ của chúng ta thì chỉ cần mười lượt hô hấp là đến, về mặt thời gian hẳn là không có vấn đề.

– Rắc rối lớn nhất là cao thủ Thần tộc, Ma tộc phân biệt chiếm cứ hai phía đông, tây. Linh tộc thì chiếm lấy phía bắc, hiển nhiên đều muốn đoạt bằng được Thiên Long giới.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.