Sau một lúc trầm ngâm, hắn lại mỉm cười nói với tiểu ma nữ:
– A Ly, kế tiếp chúng ta bế quan một thời gian đi, tiêu hóa những Nguyên Tinh Thạch này luôn.
– Được! Nhưng cái không gian này…
Tiểu ma nữ gật gật đầu nói.
– Không sao hết, đến không gian Long ngục của ta bế quan đi, thiên địa nguyên khí trong đó nồng đậm hơn bên ngoài đến mấy chục lần, an toàn hơn bất cứ đâu.
Nói xong, Phong Liệt liền tiến lên đưa tiểu ma nữ vào không gian Long ngục. Sau đó, hắn thu hồi Tu La Vương Tọa, rồi cũng tiến vào trong không gian Long ngục luôn.
Thương Sinh Đại Ấn hóa thành một hạt bụi, lẳng lặng nằm trên bụi bặm phía dưới mặt đất.
Tiếp đó, Phong Liệt cũng có không ít huyện phải làm. Một là hấp thu Nguyên Tinh Thạch đề cao tu vi, hai là xử lý Mục Thương Sinh đã bị trấn áp, ba là tu luyện “Thiên Hà Cổ Quyển – Thần Lực Thiên”.
Mặt khác, còn cần tế luyện Tu La Vương Tọa vừa đạt được, quả thực là quá nhiều việc phải làm.
Phỏng chừng khi làm xong những chuyện này thì cũng đến lúc ngả bài với Sở Huyền ở một tháng sau. Đến lúc đó, tất nhiên sẽ không thể thiếu một hồi long tranh hổ đấu.
Trong không gian Long ngục, hai tay Tiểu ma nữ cầm một khối Băng Nguyên Tinh, nằm nghiên người trên một chiếc giường thoải mái, hai mắt khép chặt, chậm rãi hấp thu, lông mi thỉnh thoảng lại hơi run một cái, biểu hiện ra việc nàng cũng không ngủ.
Theo thời gian trôi qua, Băng Nguyên Tinh chậm rãi thu nhỏ lại, mà đạo hư ảnh Băng Long thứ hai sau lưng nàng cũng dần hiện ra, khí thế càng thêm hùng hậu.
Mà giờ phút này, ở một chỗ khác trong không gian Long ngục, Phong Liệt thì lại cắn nuốt luôn cả khối Ám Nguyên Tinh.
Theo đó, cơ thể hắn chợt nổi lên lôi âm cuồn cuộn. Nguyên khí mênh mông tràn ngập trong không gian thôn phệ, trải qua một phen luyện hóa rồi trực tiếp tiến vào đan điền.
Cùng lúc đó, một tia đại đạo chi lý cũng tiến vào thức hải của hắn, không ngừng gia tăng tu vi tâm cảnh.
Một ngày, hai ngày, ba ngày… Bảy ngày.
Bảy ngày qua đi, đột nhiên Nguyên khí quanh thân Phong Liệt bỗng chấn động.
Oanh!
Đạo hư ảnh Ma Long thứ chín dài hơn hai mươi trượng dần hiện ra sau lưng hắn, uốn lượn rít gào, thanh thế chấn thiên.
Hóa Đan Cảnh cửu trọng thiên!
Phong Liệt mở mắt, vẻ vui mừng chợt lóe qua khuôn mặt.
– Hắc hắc, lại gần Long Biến Cảnh hơn một bước nữa!
Giờ phút này, hắn rõ ràng phát hiện Nguyên khí trong Nguyên Tinh Thạch mới chỉ bị tiêu hóa hơn nửa mà thôi, vì thế hắn vội vàng nhắm mắt lại tiếp, cực kỳ chăm chú đắm chìm trong quá trình hấp thu.
Bên ngoài không gian động phủ, Xích Minh Tổ đã không chỉ một lần tìm kiếm tung tích của Phong Liệt và Tiểu ma nữ, nhưng cuối cùng vẫn không thu hoạch được gì.
Nếu không phải vì hắn vẫn kiên nhẫn chờ đợi ở ngoài thì chỉ sợ đã tưởng rằng hai người Phong Liệt đã rời đi, điều này làm hắn vô cùng buồn bực. Text được lấy tại Truyện FULL
Bất quá, vì mấy thứ bảo vật trên người Phong Liệt, hắn đành phải cố gắng áp chế sự mất kiên nhẫn trong lòng, luôn luôn túc trực bên ngoài cửa động, hi vọng có thể ôm cây đợi thỏ, thu hoạch được gì đó.
Chớp mắt, lại bảy ngày nữa trôi qua. Phong Liệt hoàn toàn tiêu hóa Nguyên khí trong cơ thể, rốt cuộc tu vi cũng đạt tới Hóa Đan Cảnh đỉnh phong, chỉ còn cách Long Biến Cảnh một bước nữa.
Đến tận đây, Phong Liệt mới dừng việc tu luyện lại.
Nếu muốn đột phá Hóa Đan Cảnh đỉnh phong, đạt đến Long Biến Cảnh cao cao tại thượng, một là cần lĩnh ngộ bản chất của Long Nguyên lực, hóa thân làm Long, hai là cần tích lũy một số lượng Nguyên khí khổng lồ.
Đối với hai điều kiện này, Phong Liệt đã chuẩn bị xong xuôi hết, thứ còn thiếu vẻn vẹn chỉ là một cơ hội đột phá mà thôi.
Hơn nữa, việc độ kiếp phạt của Long Biến Cảnh cũng cực kỳ nguy hiểm, phải có người hộ pháp mới được. Bởi vì khi võ giả đang độ Long Biến chi kiếp, thượng thiên cũng sẽ đánh xuống vô số quang huy thần kỳ, có lợi ích rất lớn không thể nói thành lời, tất nhiên sẽ làm vô số cường giả nổi lòng tham. Cho nên đến lúc đó, chẳng những hắn phải chống cự thiên kiếp từ trên trời giáng xuống, hơn nữa còn phải cẩn thận những người xung quanh, tuyệt đối không thể coi thường.
Cảm nhận Nguyên lực trong cơ thể mình không thể gia tăng, Phong Liệt liền chậm rãi thu công đứng dậy.
Giờ phút này, hắn cảm thấy Nguyên lực trong cơ thể mình tăng vọt đến hơn năm lần so với một tháng trước. Cửu Khiếu Nguyên Đan trong đan điền cũng to lên bằng đầu người. Lúc nó thôn nạp, vô tận nguyên lực xung quanh sẽ vọt đến như sóng thần, mênh mông như biển lớn, khiến cho một quyền tùy ý của hắn đều đủ để khai sơn liệt hải, uy lực vô cùng.
Phong Liệt cảm thấy rất vừa lòng về Nguyên lực như muốn phá thể mà ra trong người mình. Lấy thực lực hiện giờ của hắn, đã có nắm chắc về việc đối đầu trực diện với cao thủ Long Biến Cảnh sơ kỳ.
Sau một lúc vui mừng, Phong Liệt đảo mắt nhìn tiểu ma nữ phía xa, nhưng lại không khỏi bật cười ra tiếng.
Tiểu nha đầu này quả thực là điển hình cho việc hết ăn lại nằm, mặc dù là luyện công cũng chọn một tư thế cực kỳ thoải mái. Hiện giờ đã qua nửa tháng, khối Băng Nguyên Tinh trong tay nàng mới chỉ luyện hóa được không đến một phần ba.
Bất quá, tu vi của Tiểu ma nữ tăng trưởng cũng không chậm, hiện giờ đã đạt đến Thần Thông Cảnh tam trọng thiên, cách tứ trọng thiên cũng không xa.
Phong Liệt cũng không tiến lên quấy rầy, hắn tâm ý chợt động, thần hình đột nhiên biến mất, ngay sau đó đã xuất hiện tại không gian dưới mặt đất.
Hiện giờ, không gian Long ngục đã bị Phong Liệt chia làm hai bộ phận, phân biệt là trên mặt đất và dưới mặt đất. Bộ phận trên mặt đất có diện tích chừng ba trăm dặm, còn dưới đất chỉ có mười dặm, hai không gian hoàn toàn ngăn cách.
Trong không gian dưới mặt đất, Tỏa Long Đài tản ra quang huy màu vàng nhạt.
Khác với không gian trên mặt đất có thiên địa nguyên khí rất nồng đậm, không gian này giống như một nhà ngục không hề có ánh sáng, không hề có chút Nguyên khí nào.
Ở giữa Tỏa Long Đài chính là một hạt châu màu đen bị vô số xích sắt khóa chặt lại.
Không hề nghi ngờ, hạt châu màu đen này chính là bảo vật không gian mà Mục Thương Sinh ẩn thân.
Ngày đó Mục Thương Sinh bị thương nặng, thực lực bị hao tổn rất nghiêm trọng, thế nhưng lại trốn vào trong hạt châu này co đầu rụt cổ không ra, làm cho Phong Liệt bó tay không có biện pháp.
Cái gọi là đánh rắn không chết sẽ bị nó cắn lại. Mục Thương Sinh thân là cường giả Long Biến Cảnh trung kỳ, hơn nữa cực kỳ am hiểu thần thông Thuấn Di. Một khi để cho hắn khôi phục thực lực, muốn xử lý hắn chỉ sợ sẽ vô cùng khó khăn. Nếu không thể hoàn toàn giải quyết tên kia, sớm hay muộn cũng sẽ là rắc rối rất lớn.
Mà hôm nay, Phong Liệt định hoàn toàn kết liễu Mục Thương Sinh.
– Mục Thương Sinh, ngươi khôi phục thế nào rồi?
Phong Liệt đứng cách đó mười trượng, âm trầm cười lạnh nói.