Cả đại lục bị phân thành nam bắc, có cư dân của một quốc gia cư trú trên cả nam bắc hai khối đại lục, muốn tiếp tục tiến hành trao đổi, mua bán phải thông qua vùng biển rộng lớn giữa nam bắc hai khối đại lục. Bởi vậy các thương nhân có kinh nghiệm ở các nơi đều thừa dịp nắm bắt thời cơ, bắt đầu từ các thành thì ven biển. Ngư nghiệp cùng với kỹ thuật đi biển yếu kém được phát triển.
Thảm họa vừa qua khỏi, các quốc gia ở hai đại lục nam bắc kiệt lực giảm thiểu sự tổn thất, đồng thời tiếp tế cho tai dân, cũng đều có thời gian chú ý tới một điểm nghi vấn, là động đất vì sao lại từ trung tâm của đại lục là Khủng bố ma lâm bắt đầu? Ma thú có phải là sớm biết đại lục sẽ có động đất nên rời khỏi ma lâm? Nếu không vì sao chúng, những ma thú có khả năng phi hành đều tụ tập tại phương bắc, còn lại đều ở phương nam. Sau khi đại lục bị phân cắt thì toàn bộ tập hợp tại phương nam?
Không có ai có khả năng giải thích được bí ẩn này, làm cho nam bắc tám đại quốc gia thập phần khó hiểu. Mà tại nam đại lục là Mạt La, Quang Minh, cự nhân ba nước cùng với một nữa lãnh thổ của dực nhân vương quốc còn phải nơm nớp đề phòng hành động của ma thú, để tránh bị chúng thừa dịp xảy ra sự hỗn loạn, gây ra những tổn thất lớn hơn nữa.
Lúc chính ngọ, mặt trời trên cao toả ánh nắng chói chang, ở toà lương đình trong hậu hoa viên của hoàng cung Mạt La đế quốc, nghe xong bẩm báo của mật thám, ý bảo lui ra sau, trên mày lộ ra vẻ buồn phiền. Bởi vì mật thám bẩm báo, Thiên Vũ đế quốc đang ở biên giới tỉnh tây bắc tại đại lục phía bắc, tập trung binh lực, ý đồ ra sao thì tự nhiên thập phần rõ ràng!
“Bệ hạ, không bằng triệu tập quan viên đến suy nghĩ đối sách?” Tả La nhìn quốc vương bệ hạ đang lo lắng mở miệng đề nghị.
Lao Nhĩ nghe vậy lắc lắc đầu, nói: “Bây giờ tình hình trong nước đã thập phần không ổn, không thể tưởng là Thiên Vũ đế quốc sẽ như vậy. Ngươi đi truyền lệnh hắc ưng kỵ sĩ đoàn, lập tức đi trước trợ giúp tỉnh tây bắc, giám thị hành động của Thiên Vũ đế quốc, thông báo lại cho Phí Đức để tự mình mang binh tiến đến đóng ở tỉnh Tây Bắc!”
“Vâng!” Tả La đáp lại mệnh lệnh. Xoay người rời đi. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn – www.TruyệnFULL.vn
Hắc ưng, tứ giai ma thú không có thuộc tính, thân dài hai thước, toàn thân là lông một màu đen, hai cánh có lực rất mạnh. Hắc ưng kỵ sĩ đoàn, tại Mạt La đế quốc là một trong hai đại phi hành binh đoàn, có một vạn thành viên, địa vị gần với hoàng gia kỵ sĩ đoàn.
Phí Đức – Chiêm Mỗ Tư, nhi tử của Uy Nhĩ nguyên soái, phụ thân của Phỉ Long, là đại tướng quân của Mạt La đế quốc, thống lĩnh một nửa binh mã của đế quốc, hàng năm đều trú thủ tại phương bắc.
“Bàng Kì, dã tâm của ngươi cuối cùng cũng lộ ra rồi, không nghĩ lại bất thình lình nhanh đến như vậy….” Lao Nhĩ nhìn Tả La rời đi, trong đầu có nhiều suy nghĩ.
Cùng lúc đó, tại hoàng cung Thiên Vũ đế quốc, Bàng Kì bệ hạ đang vô cùng tự tin cùng các vị trọng thần thương nghị kế hoạch tiến công tỉnh tây bắc của Mạt La đế quốc. Đêm mà Tắc Tư tìm đến Bàng Kì, hai người bí mật thương nghị đều vô cùng vui mừng với kế hoạch đề ra, triệt để đốt cháy lên dã tâm ẩn trong lòng Bàng Kì đã lâu!
Cương giáp phong ngưu, tứ giai ma thú không có thuộc tính ma pháp, thân cao khoảng ba thước, tứ chi to lớn mạnh mẽ, toàn thân bao phủ bởi lân giáp màu vàng, độ cứng rắn có khả năng so với cương thiết. Tính tình hung dữ, sức chịu đựng siêu cường, một khi bị chọc tức, liền không ngừng truy đuổi kẻ địch, giống như đã phát điên, là vương giả trong ma thú không có chúc tính. Coi như là một dị chủng siêu cường trong các loài ma thú không có chúc tính, cho dù là ngũ, lục giai chúc tính ma thú cũng không dám trêu chọc chúng. Ngoại trừ đồng loại, chúng cơ hồ không hề buông tha cho những ma thú khác xâm phạm lãnh địa của mình!
Cương giáp ngưu vương, tứ giai ma thú không có chúc tính, hình thể bình thường, cương giáp giống với phong ngưu, nhưng lân giáp cứng rắn hơn, sức mạnh cường đại hơn, bốn vó dưới chân đều là màu vàng!
Hôm nay tại bờ biển phía bắc của nam đại lục, khắp nới đều là ma thú, thống lĩnh bởi Bạo Sa Cửu Đầu hoàng. Tại phía tây nam của Hỗn loạn hoang nguyên trong Hồ Lô sơn cốc, bây giờ tụ tập khoảng hơn hai trăm con cương giáp phong ngưu.
Hồ Lô sơn cốc từng được Hoàng gia Tư Lược đoàn bố trí đẹp hơn, đã không thể tồn tại. Tất cả tinh linh thụ ốc đều bị phá hư. Mặt đất được trồng hoa cỏ một cách chỉnh tề, cũng bị biến thành nơi ăn của cương giáp phong ngưu. Khắp nơi đều là một cảnh tượng hoang vu.
Hoàng hôn, nắng chiều chiếu rọi Hồ Lô sơn cốc, khiến nơi đây càng thêm có vẻ hoang vu, chỉ có cương giáp phong ngưu chậm rãi bước đi trong cốc, cỏ xanh ở mọi nơi đều trở thành thức ăn.
Bởi vì cương giáp phong ngưu là một bầy đàn có tính cách bá đạo, bởi vậy quanh Hồ Lô sơn cốc, cũng chỉ có chúng nó xuất hiện lúc này, còn lại đều không thấy bóng một ma thú nào khác.
Lúc này, tại nơi có diện tích lớn nhất là phía sau sơn cốc, đột nhiên vang lên từng đợt âm thanh từ dưới lòng đất, làm kinh động tới cương giáp phong ngưu đang gặm cỏ, khiến chúng ngừng lại và quan sát chung quanh, tìm kiếm kẻ nào dã quấy rầy bữa ăn của chúng. Cương giáp ngưu vương đang nằm dưới đất cũng đứng lên, mũi thở ra thành tiếng, lộ ra bộ dạng vô cùng tức giận.
Âm thanh đào đất ngày càng lớn, tại phía sau sơn cốc, đột nhiên một trăm lẻ một Đại địa xuyên sơn giáp từ dưới đất chui lên, ngồi trên là các kỵ sĩ mặc trọng kỵ khải giáp, sau đó một gã kỵ sĩ thả ra hai khối cương bản, nhanh chóng vòng ra xung quanh cương giáp phong ngưu, triển khai công kích.
“Moo moo… Moo…”
Cương giáp ngưu vương thấy đột nhiên có ma thú và kỵ sĩ tấn công phe mình, nhất thời bạo nộ phát ra tiếng trâu rống, dẫn đầu toàn bộ cương giáp phong ngưu, bốn chân phi cuồng loạn, sừng trâu chỉa vào hướng địch nhân lao lên dữ dội, thanh thế kinh người.
Đại địa xuyên sơn giáp, thổ hệ ngũ giai ma thú, thân cao gần bằng chiến mã, thân phủ lớp vảy thô bằng chất sừng, bụng và tứ chi có lông thô và cứng bên trong hé ra ngoài, giữa các phiến vảy cũng có lông dài và nhọn thưa thớt. Đầu nhỏ có dạng như cái dùi tròn, miệng dài không răng, mắt nhỏ và tròn, tứ chi thô ngắn, năm ngón có móng mạnh mẽ, tăng cường cho bản lĩnh bới đất đào hang!
“Con mẹ nó, gia viên xinh đẹp của chúng ta trước kia, không ngờ lại bị lũ trâu con kia làm chuyện tốt ra thế này đây?” Bại hoại kỵ sĩ Khải Đặc, đái lĩnh Liệt Diễm kỵ sĩ toàn bộ mặc trọng kỵ khải giáp bằng tinh thiết, tay cầm Phương thiên họa kích, cưỡi Liệt Diễm tiêu phong mã thông qua Truyện Tống Trận xuất hiện ở phía sau sơn cốc, thấy cảnh tượng nơi này nên bực bội mắng to.
“Mẹ kiép Khải Đặc, mẹ nó làm chậm trễ thời gian, để bọn ma thú khác đuổi tới làm bắt không đủ cương giáp phong ngưu, cẩn thận lão tử đem ngươi đánh thành con chó điên!” Miệng ngậm Thanh sảng tiêu hồn thông qua Truyện Tống Trận chính là Diệp đại đoàn trưởng, chỉ vào tên kỵ sĩ bại hoại mà phát tiết tính tình của đoàn trưởng. Khải Đặc thấy thế lập tức cười hắc hắc lĩnh mệnh, hô hào Liệt Diễm kỵ sĩ lao về phía cương giáp phong ngưu.
“La Phi, nhanh, các ngươi mỗi người lựa chọn lấy một con cương giáp phong ngưu. Thành viên còn lại liều mạng chém giết cho lão tử, giải quyết trận chiến nhanh hết mức có thể, nếu không có ma thú khác đuổi đến, thì con mẹ nó chính chúng ta bị người khác săn giết đấy!” Diệp Phong cao giọng ra lệnh với linh ngưu, bạch lang, lôi đình, tinh linh bốn trung đội vừa mới đến.
“Rõ!”
Thành viên bốn trung đội lên tiếng nhận lệnh, triển khai hành động. Ngoại trừ tinh linh trung đội tự phóng thích phụ trợ ma pháp lên chính bản thân, ba trung đội còn lại đều mặc trọng trang khải giáp bằng tinh thiết. Mặc dù nhìn qua có điểm giống như thiết giáp thô kệch, bất quá trong hàng ngũ vẫn thập phần hợp mắt hơn trước.
Hiện tại Kì Lạp Tư cự nhân Lôi Nặc cùng cự giải chiến sĩ Lạc Kì đều sớm rời khỏi Tư Lược đoàn để tìm cách lôi kéo cự nhân và cự giải cho Diệp Phong.
Phong Nguyệt mỹ nữ đoàn của Đế Na, hôm nay dừng lại tại Thiên Vũ đế quốc phía bắc đại lục. Mười ngày trước Diệp Phong thông qua Truyện Tống Trận, trước tiên đến bộ lạc Kì Qua Nhĩ, muốn đến Thiên Vũ đế quốc thu hồi Truyện Tống Trận ở chỗ Đế Na, rồi trở về thu ở bộ lạc Kì Qua Nhĩ, để quay về trú địa ẩn bí mật tụ tập Truyện Tống thủy tinh, khôi phục năng lực của Truyện Tống chi môn. Kết quả trên đường phát hiện cương giáp phong ngưu ở Hồ Lô sơn cốc, nhất thời nổi lòng tham, lấy đủ Truyện Tống Trận rồi đái lĩnh Tư Lược đoàn chạy đến nơi đây.
Để tránh bị phi hành ma thú phát hiện truy đuổi không tha, Diệp Phong tại hơn trăm dặm về phía tây nam của biên giới Mạt La đế quốc, ra lệnh cho Đại Địa trung đội đào hang để tiến tới, muốn để lũ ma thú còn lại không kịp tới đây. Bắt cương giáp phong ngưu rất cần thiết cho linh ngưu chiến sĩ. Do cương giáp phong ngưu tính tình rất nóng nảy tàn bạo, căn bản không thể nuôi dưỡng trong chuồng, cho nên hắn không chuẩn bị bắt nhiều. Chỉ cần số lượng vừa đủ cho linh ngưu chiến sĩ là được. Nếu thời gian chậm trễ thì bọn ma thú khác đuổi tới, hắn chỉ có thể rút lui.
Nếu nói bây giờ đối mặt với cương giáp phong ngưu là một đoàn đội bình thường, thậm chí có là quân đội đi nữa cùng không thể lấy cứng chọi cứng với chúng, bởi vì giáp vẩy của chúng quá cứng rắn. Cương thương đâm không thủng, cùng chúng nó đối chọi thuần túy là xông lên để bị dày xéo. Nhưng đổi lại là Tư Lược đoàn thì khác. Ngoại trừ tinh linh trung đội bay trên không, còn lại đều trang bị hộ thân trọng trang khải giáp bằng tinh thiết mà so với cương thiết còn cứng hơn. Hơn nữa vũ khí sử dụng cũng đều chế bằng tinh thiết, xung kích trực diện với cương giáp phong ngưu, hoàn toàn là dùng phương pháp lấy cứng chọi cứng mà tốc chiến tốc thắng.
Tiếng móng trâu cùng tiếng vó ngựa “đát đát” tương giao nổi bật lên, thêm vào tiếng ngưu ngâm lúc có của cương giáp phong ngưu bị đâm chết hay chém chết, phối hợp với cảnh trọng trang bộ đội và cự ngưu vẩy vàng xông vào nhau, thể hiện một cảnh quan hùng tráng.
“Đây là vương giả vô chúc tính ma thú trong truyền thuyết? Cũng không có lợi hại gì mấy!” Lộ Lộ, U Nguyệt Nhi Tĩnh Hương, Mộng Hinh tứ nữ vừa từ trong Truyện Tống Trận xuất hiện, liền đứng hai bên tả hữu của Diệp Phong, Mộng Hinh có chút thất vọng nhìn cương giáp phong ngưu mà lắc đầu.
“Ha ha ha, nếu để nàng đi thử, nàng sẽ biết chúng lợi hại cỡ nào. Hiện tại chúng đang đối mặt với công kích, mà khả năng phòng ngự của chúng đều mạnh hơn bọn họ, tự nhiên sẽ không nhận rõ năng lực của chúng nó. Nếu chúng nó cận chiến với quân đội bình thường, phỏng chừng trận địa quân đội sẽ bị chúng nó cuốn phăng đi hết!” Diệp Phong ôm Mộng Hinh vào lòng ngực, tay thì đánh một cái lên cái ngọc đồn của nàng, cười to ha ha.
Mộng Hinh bị tình nhân đánh lén, nhất thời trong lòng ngực của tình nhân mà làm nũng. Lộ Lộ làm như không có gì. U Nguyệt Nhi từ khi biết Diệp Phong đã dung hợp Hắc Ám ma kiếm, sở hữu ma khí của Hắc Ám đấu khí, trong lòng tự xem hắn là người đồng loại với mình, cảm giác thêm thân thiết, đã nguyện ý cam chịu làm thị nữ thực sự của hắn, cũng muốn học theo Lộ Lộ tính bao dung. Bởi vậy khi nàng thấy Mộng Hinh đang làm nũng cũng không để ý. Chỉ có Tĩnh Hương nhìn hành vi làm nũng của Mộng Hinh, cảm giác có chút bất mãn.
Ngoại trừ đám phong ngưu cùng cương giáp ngưu vương một đối một với linh ngưu trung đội, năm trung đội còn lại đều xuất tuyệt chiêu, phối hợp với ma sủng mà phóng ra ma pháp phong, hỏa, thổ tam hệ, tàn bạo không bắt sống mà giết hết những con cương giáp phong ngưu.
Cương giáp phong ngưu căn bản vôn không phải là đối thủ của sáu trung đội chủ lực của Tư Lược đoàn. Trong đầu chúng nó không có ý muốn chạy trốn, điên cuồng nổi giận tấn công địch nhân. Kết quả là tất cả đều bị giết chết, không một con nào có thể sống sót, chỉ trừ những con đang một đối một với bọn linh ngưu chiến sĩ là bảo toàn tánh mạng.
“Nhanh, không được dừng tay, giúp linh ngưu trung đội đánh ngất những con cương giáp phong ngưu còn lại, chú ý không được giết hại!” Diệp Phong thấy các thành viên còn lại đã giải quyết xong mục tiêu, lập tức hét to ra lệnh cho bọn họ giúp đỡ linh ngưu chiến sĩ đánh ngất những con cương giáp phong ngưu còn lại.
Đối với mới loại cương giáp phong ngưu ma thú điên cuồng dã man này, việc đánh ngất còn khó hơn gấp mấy việc giết chết chúng. Cũng may là thành viên Tư Lược đoàn dùng chiến thuật sáu chọi một, cho nên không lâu sau đó sau tiếng thống ngâm của cương giáp phong ngưu, chúng nó đều bị đánh ngất, rồi để linh ngưu trung đội thực hiện thiêm ước.
Lúc này, trên không trung chung quang đã truyền tới nhưng tiếng kêu của phi câm ma thú, hơn nữa càng lúc càng gần, rõ ràng đã sắp tới nơi đây.
“Nhanh, tiểu đích môn, mau rút lui!!!” Diệp Phong nghe âm thanh đó, thấy linh ngưu trung đội đã thực hiện xong thiêm ước, lập tức lên tiếng, rồi dẫn bốn vị giai nhân đi vào Truyện Tống Trận.
“Ha ha ha, thiểm nột..” Bọn linh ngưu chiến sĩ La Phi thu phục được ma sủng mạnh mẽ, cười rất to, rồi cùng những thành viên còn lại đi vào Truyện Tống Trận. Còn Thụy Ân thì ở lại để thu hồi Truyện Tống Trận, rồi dẫn đại địa trung đội đi nhanh chóng rút vào địa động trước đó.