Lớp Trưởng Và Tôi – Chương 3: Ăn ở tốt sao vẫn cứ đụng mặt oan gia – Botruyen

Lớp Trưởng Và Tôi - Chương 3: Ăn ở tốt sao vẫn cứ đụng mặt oan gia

Lớp nó vừa dễ thương vừa dễ mến. Nó chỉ mới vào cách đây mấy chục phút mà đã quen được hết cả lớp. Lớp trưởng là Minh Thái – oan gia mới vào trường. Cô bạn nói tiếng Huế hồi nãy là bí thư của lớp tên là: Tôn Nữ Hiền Thục nghe tên vậy thôi chứ cô bạn này không hề hiền đâu. Bằng chứng là cô nàng đã xử đẹp Hoàng Huy, ngồi bên cạnh nhỏ kiêm bạn trai luôn, ôm bụng nói không nên lời sau khi dám nói nhỏ là bà chằn lửa trước mặt nó. Kim Khánh là lớp phó học tập, ngồi bên cạnh chỉ cách nó một lối đi.

– Nè Ngọc Thư lát xuống canteen với tao đi

– Ok liền

– Nghe ăn là nhạy lắm. Đúng là heo mà Minh Thái chọc

– Rồi sao không được nên gato ( ghen ăn tức ở) tui hả

– Xời gato với heo chi cho nó mệt

– Hứ không thèm nói chuyện

– Cha mạ ơi, hai đựa bây cãi nhau suốt sáng thế.

– À kệ họ nhan, vợ chồng nhà người ta tự biết bảo ban nhau nhan Minh Minh bạn thân của lớp trưởng. Không chỉ có Minh Minh mà cả lớp ai cũng ghép đôi nó với Minh Thái. Đến nó cũng chẳng hiểu vì sao nữa. Nó đâu có quen với Thái trước đó đâu với lại hôm nay lại là ngày đầu tiên đến lớp nữa.

– Được rồi Ngọc Thư là phải để cho Minh Thái.

– Cái gì mà Ngọc Thư là phải để cho Minh Thái bộ cậu muốn chết với tui hả. Vừa nói nó vừa nhéo vào bụng Thái. Đó là điểm yếu nó mới phát hiện ra. Nó cực tự hào với phát hiện lý thú này.

– Cô vào kìa tụi mày. Đức, cây thông tin của lớp vội thông báo

– Cậu muốn chết hả. Nói kiểu gì đấy. Nó nói nhỏ với Minh Thái, cậu có bạn gái rồi mà. Tự nhiên nghe đến hai chữ bạn gái mặt Thái lạnh lùng đến đáng sợ.

– Đừng bao giờ nhắc đến hai chữ bạn gái trước mặt tôi. Thái nói với giọng trầm nhưng khác với khi Thái đùa giỡn với nó, câu nói ấy mang tính đe dọa cao hơn rất nhiều.

Nó hơi sợ: nếu cậu không muốn tôi sẽ không nhắc nữa

Cuối cùng tiết 2 cũng nhanh chóng trôi qua. Giờ ra chơi đến nhanh sau tiếng trống của bác bảo vệ.

– Đi nào Thư, tao sẽ chỉ mày về trường mình. Trước hết là canteen nhé.

– Ok

Nó thiệt là sai lầm khi xuống canteen. Đông như kiến nhưng được cái toàn đồ ăn ngon, cũng đúng thôi Diamond chủ yếu là con nhà có gia thế và địa vị, một số ít giành được học bổng toàn phần như nó.

– Nè mày muốn uống nước gì tao bao

– Của chùa hả. Kaka gọi cái gì mắc nhất cho tao

– Con nhỏ mất nết tin mày không có gì uống không

– Đùa thôi mà cho tao um trà chanh đi.

– Ok có ngay và lun

Chỉ 2,3 phút sau một ly trà chanh đưa ra trước mặt nó. Đi thôi nào Kim Khánh hối nó

– Ò tao tới liền

Xui xẻo thế nào ly nước của nó bị đổ và điều không may tiếp theo là nước trong ly đổ lên người của một cô nàng nhìn sơ qua là biết cành vàng lá ngọc của tập đoàn nào đó rồi.

– Xin lỗi bạn nhiều nha. Mình không cố ý

BỐP. Một cái tát ngay má trái khiến nó hơi loạng choạng. Kim Khánh thấy vậy vội chạy lại chỗ nó. Toàn bộ học sinh trong canteen quay lại nhìn nó và người tát nó

– Minh Tuyết cậu hơi quá đáng rồi đấy

– Quá đáng sao. Trần Kim Khánh cậu chỉ bị cận nhẹ thôi mà bộ cậu không thấy con nhỏ đó đổ nước lên người tôi hả.

Tát nó, nó đã rất uất ức rồi. Chọc ai chứ chọc phải một sư tử như nó thì quả là sai lầm đã vậy còn dám ăn nói như vậy trước mặt bạn bè nó à. Ngọc Thư này không dễ dàng bỏ qua đâu.

– Xin lỗi đi. Nó bất ngờ lên tiếng

– Gì cơ. Một hotgirl như tôi mà phải đi xin lỗi cậu á cứ ở đó mà nằm mơ đi.

– Mặt thì đẹp mà óc thì nhỏ hơn trái nho. Hotgirl gì có mà hotdog

– Cậu…

Tay Minh Tuyết bị giữ lại bởi tay thầy giám thị.

– Hot girl muốn uống trà ăn bánh với thầy không? Phòng thầy mới đổi bánh đấy Minh Tuyết à. Cả em nữa Ngọc Thư uống trà luôn nhỉ

– À hồi nãy em uống trà chanh rồi thầy

– Vậy à theo thầy thấy thì em chưa được uống thì phải về phòng thầy uống luôn đi. Thầy giám thị mua luôn cho nó ly trà chanh khác.

– Cầm lấy về phòng thầy ngay và luôn

– Con em thì sao hả thầy

– Em à phòng thầy có trà ngon hơn

Hai nhỏ lủi thủi về phòng giám thị tường trình sự việc. Khánh vội chạy về lớp thông báo cho Minh Thái xuống phòng giám thị. Nó vừa đi ra khỏi phòng thì gặp ngay Minh Thái

– Cậu sao rồi

– Sao là sao

– Có bị phạt gì không

– Quan tâm tui ghê ha. Nó mỉm cười chỉ là ngày ngày xuống phòng giám thị dọn phòng cho thầy thôi. Mà hôm nay cái ngày gì mà gặp toàn mấy thể loại người gì đâu. Tui ăn ở tốt lắm cơ mà

– Nghe tự nhiên thấy nhột nhột. Phải rồi heo nói người hiểu không được thấy ngứa lỗ tai là phải.

– Cái gì hả Phan Minh Thái. Cậu đứng lại đó chưa. Về lớp tui xử đẹp cậu à xem

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.