Cuối cùng cũng đến lớp 12A1. Chuẩn bị bước vào lớp đúng lúc cô chủ nhiệm cũng vừa đi tới.
– Em chào cô. Mới vào trường phải để lại ấn tượng tốt trong mắt thầy cô chứ. Cô chủ nhiệm mỉm cười chào lại nó. Nó khá bất ngờ khi nhìn thấy cô, cô còn rất trẻ nhưng lại được giao trọng trách dẫn dắt lớp 12. Theo nó nghĩ thì thường thường lớp 12 sẽ để cho những giáo viên đã có nhiều kinh nghiệm trong việc chủ nhiệm chủ nhiệm chứ.
– Em là học sinh mới chuyển tới lớp cô đúng không? Cô tên là Lã Ngọc Thanh Huyền.
– Dạ, em là Lê Nguyên Ngọc Thư.
– Ừ vào lớp đi em.
Cô vừa bước vào lớp lập tức 42 cái loa phát thanh im lặng đi về chỗ ngồi. Nó lẽo đẽo theo sau cô ngay lập tức 42 cặp mắt hướng vào nó.
– Giới thiệu với các em đây là học sinh mới chuyển tới lớp chúng ta. Giới thiệu bản thân với các bạn đi Thư.
– Xin chào mọi người tớ tên là Lê Nguyên Ngọc Thư. Um là ma mới của 12A1 nên mong mọi người giúp đỡ nhiều.
– Nào lớp trưởng thay mặt cả lớp em có điều gì cần nói với bạn không?
Lớp trưởng 12A1 nghe đồn đẹp trai, học giỏi lắm, nó cũng muốn xem mặt mũi thế nào. Bây giờ được gặp nó cảm thấy cực uất ức.
– Cái tên chết bẩm. Đúng là oan gia mà
– A cái cậu hồi nãy hỏi đường
– Phải là tôi
Cả lớp hướng sự chú ý tới nó và lớp trưởng.
– Sao tôi chỉ đường tốt chứ.
– Tốt cái gì mà tốt.
~Flashback
Phải công nhận là nó không giỏi chờ đợi người khác. Đang chán nó đi ra khu vườn đằng sau sân thể dục. Tình cờ phát hiện có một thằng con trai đang nằm trên cây hoa anh đào.
– Nè bạn gì ơi, bạn giúp tôi một chút được không? Nó gọi với lên
Tên con trai giật mình quay sang nhưng hắn ta quên rằng mình đang nằm trên cây. Một cú đo đất diễn ra ngay sau đó. Nó ôm bụng, cố gắng nhịn cười.
– Cười cái gì chưa thấy trai đẹp ngã bao giờ à
– Trai đẹp sao? Phụt. Lần này nó không thể nhịn được nữa.
– Con nhỏ này dám khi thường nhan sắc của mình hả. Phải dạy cho nó một bài học mới được. Hắn thầm nghĩ. Được rồi cậu muốn tôi giúp gì
– Cậu có thể chỉ đường cho tôi được không tôi bị lạc mất rồi.
– Hả cậu nói cái gì tôi nghe không rõ
– Cậu chỉ đường cho tôi được chứ
– Hả cái gì
– CẬU CHỈĐƯỜNG CHO TÔI ĐƯỢC KHÔNG? Nó hét với volumn cực lớn khiến mấy đứa học sinh lớp dưới cử chỉ trỏ nói nó đúng là khùng. Quê độ nó nói nhỏ
– Tôi là học sinh mới nên chưa biết rõ đường cậu chỉ giúp tôi được không?
– À không nhan
– Gì sao cậu nghe được
– Tôi có bị điếc hay ù tai đâu mà không nghe được
Nhận ra mình bị troll thì mọi chuyện đã quá muộn màng. Nhịn cục tức trong người, nó năn nỉ tên kia chỉ đường. Hắn ta đồng ý. Con bé ngu ngơ, vui mừng đi theo hướng hắn chỉ nhưng thay vì tới phòng lớp học. Nó đến khu thay đồ của nam sinh. Sung sướng vì đã tìm thấy lớp, nó mở cửa ra. Và lập tức theo một cái phản xạ có điều kiện nó hét lên, che khuôn mặt đang đỏ ửng và chạy đi thật nhanh. Vì thế mà nó bị Thiên Duy mắng.
~ Endflashback
– Đúng là ông trời có mắt mà. Thù này ta nhất định sẽ trả. Nó tự nhủ với lòng mình. Cứ chờ đấy
– Ra là học lớp tôi. Chúng ta có duyên nhỉ?
– Duyên cái con khỉ á. Nghĩ một đằng nói một nẻo: Ờ chắc duyên.
– Được rồi, um Thư ngồi ở đâu đây các em.
– Cạnh lớp trưởng đi cô ơi. Cả lớp đồng thanh
– Đừng mà cô. Ai cũng được ngoại trừ lớp trưởng. Cứ thế nó và cả lớp nói qua nói lại
– Im lặng. Minh Thái bỗng hét lên, mặt lạnh lùng lên bảng. Đứng sau lưng con bé, nắm chặt một bên vai, cúi sát xuống tai con bé thì thầm đồng thời chỉ tay về phía lớp
– Cậu có thấy cả lớp đều có chỗ ngồi rồi không? Trong phòng này chỉ có mình tôi ngồi một mình,cậu không ngồi cạnh tôi thì ai có thể chứa chấp nổi cậu đây. Hay là cậu sợ tôi nên không dám ngồi.
– Con khỉ nhá. Ngồi thì ngồi sợ gì chứ
– Chu choa mạ ơi lớp trượng nọi là nghe theo liền hà. Một cô bạn giọng Huế chọc nó.
– Thôi nào các em. Vậy là ổn rồi đúng không chúng ta vào bài học nhé. Thư em có gì thắc mắc thì cứ hỏi lớp trưởng và các bạn nha.
– Vâng ạ