Cả một buổi chiều cày phim hàn, ngắm các oppa đẹp trai nhưng nó vẫn không thể tập trung được. Cái cảnh hôn cứ lờn vờn trong đầu mãi. Nó bực bội lấy giấy ra viết thư cho Minh Thái.
Ngày xấu tháng tồi hận năm
Gửi chó lớp trưởng,
Tôi Lê Nguyên Ngọc Thư chính thức tuyên chiến với Phan Minh Thái. Với những lý do sau đây:
1. Không chở Thư xinh xắn đi học nữa.
2. Chuyên bắt nạt bạn Thư xinh xắn.
3. Ỷ nhan sắc của mình khinh thường nhan sắc của bạn Thư xinh xắn.
4. Hay mắng Thư xinh xắn là Thư heo.
5. Ỷ mình là lớp trưởng ức hiếp bạn nữ xinh đẹp ngồi bên cạnh.
6. Tiền cocacola bữa trước vẫn chưa trả.
7. Lúc ăn trưa dám giành đồ ăn với Thư xinh xắn.
8. Lúc trưa dám chê bai đồ ăn do Thư xinh xắn làm
9. Dám cười tình ý với Khang huynh.
Và cuối cùng là lý do to bự nhất, quan trọng nhất gây nên bức thư tuyên chiến đẫm máu này chính là bạn Phan Minh Thái dám cướp đi nụ hôn đầu quý báu mà bạn Lê Nguyên Ngọc Thư gìn giữ suốt mười tám năm nay. Nụ hôn mà bạn Thư tâm huyết giữ cho chồng tương lai nay lại bị cướp trắng trợn bởi chó lớp trưởng.
Vậy nên hận thù là do bạn Thái cả. Đừng trách ai hết.
Ngọc Thư xinh xắn đã kí.
Nó gấp thành hình máy bay vẽ một cái đầu lâu xong xuôi phóng qua phòng Minh Thái. Cậu đang ngồi học bài bị máy bay đâm trúng, bực mình định vứt đi nhưng thấy hình đầu lâu do Thư vẽ cậu mở ra đọc.
– Giỏi dám tuyên chiến cơ á. Được rồi để xem tôi trị cậu thế nào.
Tuần sau thi rồi Thư yêu dấu của Thái. Cậu gấp lại, phóng qua phòng Thư.
Nó vội mở ra đọc.
Thái yêu dấu của Thư chúng ta cùng ôn thi nhé. Hồi nãy coi như Thư chưa nhắn gì hết cả. Thư qua nhà Thái học nhaaaaa.
Nó phóng máy bay đi. Rồi vội cắp sách vở qua nhà Thái học bài. Nó quên rằng từ tuần sau Diamond sẽ bước vào thời gian kiểm tra định kỳ. Cái gì chứ nó ghét nhất học bài. Cơn lười biếng nổi lên nó thực sự không thích học thuộc. Nó thích sự tư duy k logic hơn.
– Qua đây nhanh lên. Thái nhắn tin vào máy nó.
Có người cười tít mắt lộ cả răng khểnh.
– Tháiiii. Giọng nó ngọt hơn mật. Chúng ta cùng học bài nha.
– Ôn lại sinh học với lịch sử chưa. Lạnh lùng vậy thôi chớ trong lòng còn vui hơn tết.
Nó lắc đầu, cười bẽn lẽn.
– Thế nên Thư mới ở đây nè. Hi hi
– Gớm quá gớm
– Nè chó lớp trưởng cậu đang nói ai đó. Mặt nó giang hồ, giọng nói đột ngột thay đổi.
– Cửa không khoá.
– Thái ơi Thư đùa thôi mà. Giọng còn ngọt hơn mía lùi
– Lấy sách vở ra. Thái ra lệnh.
2 tiếng sau
– Mấy giờ rồi. Thư bất ngờ hỏi
– 9h30. Thái trả lời mắt vẫn nhìn vào vở.
– Ôi Woo Bin oppa, cho tôi về. Tôi nhớ mẹ tôi muốn về. Ngọc Thư khóc ròng phim của Woo Bin oppa đã chiếu được hơn 30 phút.
– Chẳng phải ba mẹ cậu đi công tác hết rồi sao.
– Tôi nhớ Khang huynh.
– Học xong đi rồi về.
– Tôi thuộc rồi.
– Đọc đi tôi dò sử trước
10 phút sau
– Tôi về được chưa vại. Tôi nhớ Woo Bin oppa lắm rồi.
– Mở tivi phòng tôi lên mà xem.
– Moẹ không nói từ sớm tưởng ti vi làm cảnh. Nó vội mở tivi lên. Bộ phim đang chiếu tên diễn viên, đạo diễn, biên kịch, bla bla. Đón xem tập tiếp theo vào ngày mai. Ôi my chuối Phan Minh Thái nếu được pháp luật cho phép tôi sẽ giết cậu đầu tiên.
– Sao cậu học thuộc bài nhanh thế. Thái thắc mắc thực sự là trong 10 phút nó đã đọc đầy đủ không thiếu một từ cả hai môn sinh và sử. Toàn những môn khó nhai.
– Ôi Won Bin oppa. Hơ hơ oppa
– Một oppa đẹp trai ở gần đây cậu không thấy sao.
– Ai dạ. Mắt nó sáng lên
– Lớp trưởng 12A1 Phan Minh Thái. Oppa của các nữ sinh Diamond. Thái tự hào.
– Ôi tôi muốn đập đầu vào gối. Có người quá ảo tưởng sức mạnh.
– Thư heo
– What?
– Thưưưư. Giọng Thái ngọt bất thường
Theo phản xạ, hai tay đan chéo trước ngực.
– Đồ cuồng dâm cuồng hôn, cậu tính làm gì á. Nó hơi sợ, đề cao cảnh giác cực độ với thằng con trai đối diện mình.
– Thư. Ngọt hơn mật ong
– Nổi hết da gà.
– Chúng ta…
– Sao
– Chúng ta nên…..
– Làm trò khỉ gì
– Nên…
– Nói toẹt ra đi nhưng mà có cần ép sát người tôi vậy không. Nè
Mùi tử đinh hương càng tăng thêm sức quyến rũ. Nó nhắm tịt mắt
– Cùng nhau ôn thi thôi. Thái cười
Nó giơ chân đạp Thái rớt xuống giường.
– A cậu tính mưu sát oppa của các nữ sinh Diamond sao.
– Ôi không thể tin được. Học bài, nhanh nhanh học bài.
3 A.M
Ngọc Thư đã ngủ gục trên bàn học từ lúc nào. Minh Thái vẫn đang chăm chỉ giải quyết số bài Lý còn lại. Chốc chốc Thái liếc nhìn con nhỏ đang ngủ như chết phía đối diện. Cậu không thể tập trung được. Môi nhỏ đó quyến rũ quá, cậu chồm người qua hôn lén. Đột ngột Ngọc Thư mở mắt, Thái giật mình định biện minh nhưng cậu lại thôi. Có người cười ngại ngùng rồi chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, từng giọt nước vui đùa lên đôi má hồng của Ngọc Thư. Thấy lành lạnh trên má, nó lấy chăn chùm lên đầu rồi ngủ tiếp.
– Đúng là heo. Có người than phiền. Không từ bỏ cậu gỡ chăn ra xịt nước lên mặt nó.
Ngọc Thư đạp chăn, bật dậy
– Nè biết mấy giờ không hả. Có cho ai ngủ nghê nữa không vậy. Con gái con lứa kỳ cục. Về nhà cậu đi nhanh lên. Không tiễn. Nó nói một lèo. Thái xịt tiếp
– Phan Minh Thái cậu chết chắc rồi. Nó phóng xuống giường đuổi theo mà không để ý từ tối qua đến giờ mình đều ở nhà Thái. Hai người rượt nhau chạy khắp khu phố. Nó gắng sức đuổi theo nhưng nó là con gái sức vẫn không thể bằng một đứa con trai, chạy hơn mười vòng nó đành nuốt hận, im lặng trả thù sau.
Thấy thế sự bình, Thái ung dung hỏi thăm
– Sáng sớm chạy như thế rất tốt cho sức khoẻ.
– Đồ biến thái ai cho cậu vào nhà à phòng tôi.
– Xin hỏi phòng cậu màu xanh lá à.
– Phòng tôi xanh biển… a… Thoy xong rồi. Nó quay sang mặt mếu máo trông phát tội. Ai bảo ngày hôm qua rõ ràng nó nằm trên bàn giờ lại nằm trên giường. Hơ cậu… Cậu…
– Gì thế
– Cậu làm gì tôi rồi. Tối qua tôi ngủ trên bàn cơ mà
– Nhìn lại đi. Nó nhìn, Thái tiếp phẳng vậy mà ai làm gì được.
– Nè nè tôi mà phẳng hở. Kệ bức tường trường tồn mãi mãi với thời gian.
– Kaka bức tường như cậu nay mai là đổ à.
– Không nói chuyện với chó nữa.
– Cậu nói thế làm tổn thương con Snow nhà tôi. Nó sẽ cảm thấy tủi thân vì vẻ đẹp của tôi đấy,Xuxu ạ.
– Ôi Chúa rủ lòng thương cho người đứng trước mặt con. Cứ tiếp tục ảo tưởng đi ha. Tôi về.
«Bâng khuâng trong đêm thật dài, về nơi niềm vui đã xa…»
– Alo
– Qua nhà tôi nhanh lên
– Làm trò mèo gì
– Bộ không phải ôn tập để kiểm tra hả
-….
– Cậu hứa rồi nha Thư heo.
– Moẹ sáng nay định đi chơi
– Qua nhanh đi.
Minh Thái cúp máy trong niềm sung sướng khôn cùng. Thế là mấy ngày này cậu sẽ gần gũi với nhỏ heo đó nhiều hơn. Nghĩ đến là thấy vui rồi.
– Thái. Poong poong poong
– Anh Thái ở trên phòng đó chị. Chị lên đó đi. Chi vừa mở cửa, vừa nói.
– Ờm cảm ơn em nha.
Nó lon ton chạy lên phòng Thái. Cửa không khoá cứ thế đẩy thẳng vào cùng lúc đó cánh cửa nhà tắm cũng vừa mở ra….