Long Việt Truyền Kỳ – Chương 6: – Botruyen

Long Việt Truyền Kỳ - Chương 6:

Chương 5 – Bát hoa xuân tình dược.

Điền Đại Dịch hắn danh uy thì ít mà xú danh thì không kể hết , giang hồ chính phái coi khinh hắn còn bất kể thiếu phụ hay tiểu nhi nữ nghe tên hắn là khiếp vía. Hắn là quái nhân độc dược kẻ lắm tài nhiều tật giang hồ không phải mấy ai hạ được hắn , cho nên dù là dâm thần lại là tứ đại ác nhân . Nhưng chưa có ai thực sự diệt được hắn để trừ họa cho võ lâm bá tánh , ngoài dâm tiện thì hèn hạ kế nào hắn cũng dùng miễn là toàn mạng nên hắn luôn thoát thân lúc bị truy sát . Lưu San San đang nằm bẹp dưới thân thể to lớn Bạch Ngọc Phong nàng he hé mắt nhìn ra , thấy bộ mặt tái mét của đám nữ nhân Âu Lạc thì rùng mình . Tên ác nhân này đúng là thâm sơn cùng cốc cũng không từ , họ hoảng sợ vậy ắt đã biết tiếng tăm ô uế của hắn . Đám nam nhân Âu Lạc giáo xông lên cố liều chết bảo vệ người của mình , còn Điền Đại Dịch hắn đâu sợ đám tiểu bối này . Chân hắn lê xoàn xoạt trên cỏ miệng cười ha hả tiến lại :

– Khà …khà … bao nhiêu nữ nhân xinh đẹp thế này mà đi huyết chiến thật uổng phí a …! Nhưng không sao lão nhân gia ta tuy đến muộn , nhưng vẫn kịp cho các nàng được diễm phúc lên mây hưởng lạc thú ….ha….ha….ha….!

Họ Điền này cao chừng thước tám thân thể vạm vỡ , thủa thiếu thời hắn từng một quyền đánh vỡ lân đá cổng thiền tự ở Lạc Dương . Hắn nay đã ngoại ngũ tuần nhưng thân thể vẫn tráng kiện , hắn không mặc hạ y chỉ đeo một mảnh khố . Hạ bộ hắn vừa to lại dài luôn lủng lẳng hắn đang đeo ở thường thương một vòng xích , cái trường thương của hắn kéo lết một quả tạ sắt nặng bên dưới . Hắn đi tới đâu xích kêu “ loảng xoảng ” tới đó cây cỏ bị xé nát dưới vệt xích ấy , San San tái mặt khi hắn đi lướt qua chỗ nàng thấy trường thương hắn nó to khủng khiếp . Mà không những vậy nó kéo được cả quả tạ kia nữa , thì cái đó khỏe đến mức nào nó công phá cái huyệt động nào chắc tơi bời cái đó . Nghĩ đến âm động bé xinh xắn của nàng mà đón tiếp cái đó khiến nàng khiếp hãi , của Bạch Ngọc Phong chàng đã to lắm rồi nhưng chàng ấy chả thấm gì so với hắn . Nàng biết sơ qua mặt Điền Đại Dịch nhưng thân nữ nhi cũng chả dại gì gặp hắn , cho nên tất cả những gì Thánh cô Ngũ độc nàng biết cũng chỉ là xú danh của hắn. Chứ thấy mặt hắn hướng tây là nàng cũng chọn hướng đông mà tiến , dại gì đối mặt dâm thần khi mà ngay cả Độc Cô Kiếm còn nể vì hắn vài phần bởi độc công của hắn .

Hôm nay mới đối diện sát sạt thế này lại ở thế hiểm nghèo nàng rất sợ bị hắn hiếp , mà San San nàng đã từng nghe rằng nữ nhi qua tay hắn ắt thân tàn ma dại . Hắn không coi đám nam nhân Âu Lạc giáo kia vào đâu cả chỉ vung nhẹ thiết quyền , năm bảy cái thân đã vỡ nát như cám mấy tên còn lại đang định liều chết tiến lên thì ôm tự dưng ôm mặt gào rú . Người chúng từ từ bốc lên khói xanh rồi tan ra thành đống nước bầy nhầy hôi tanh nồng nặc, Điền Đại Dịch khoái trá cười ha hả :

– Khà …khà .. vô hình độc chủng của ta đã thăng thêm một thành thành cửu thành thật mạnh mẽ , không uổng công ta tu luyện bấy lâu nay …khà.. khà … coi lũ các ngươi chết thật vui …ha …ha….!

San San run rẩy vô hình độc tuyệt kỹ môn phái, mà đến cả giáo chủ đương thời Lâm Y Nhiên cũng luyện chưa quá nổi ba thành . Tiền giáo chủ Tần Mộc Bạch luyện cũng chỉ tới thất thành thì quy tiên rời thế , xét qua xét lại nàng chả phải đối thủ của hắn rồi . Nàng thót tim khi hắn quay lại phía nàng và Bạch Ngọc Phong, may thay thân thể nàng bị Ngọc Phong chàng ấy che gần như kín . Bạch Ngọc Phong bị trúng câu liêm máu huyết ra nhiều đã ngất lịm như chết , nàng tuy có điểm huyệt để phong bế kinh mạch nhưng cũng chỉ là giữ lại Ngọc Phong chàng cái mạng mà thôi . Điền Đại Dịch thấy Ngọc Phong mất máu sắc mặt tái mét như chết , trên lưng vẫn găm cái câu liêm thì nghĩ tên sư chùa này số đã tận . Máu thấm đẫm trảng cỏ bên dưới và thấy Ngọc Phong đè lên một tên Võ đang cũng bất động , hắn nghĩ cả hai cũng chết cả rồi hơn nữa việc của hắn quan tâm hơn là các nàng Âu Lạc giáo xinh tươi . Nhưng đã là ác nhân hắn hành sự không bao giờ thiếu cẩn trọng , Điền Đại Dịch vung tay lên độc khi cuồn cuộn .

Bách độc xuyên tâm chưởng ! San San nhận ra chiêu thức đó của Điền Đai Dịch nhưng không dám phản ứng , nàng thấy độc khí ào ào phóng thẳng về phía mình và Bạch Ngọc Phong . Xuất thân Ngũ độc giáo độc dược này vô hại với nàng vì dĩ độc công độc , nhưng Ngọc Phong thì lãnh trọn độc khí thương thế thêm thê thảm bội phần . Bạch Ngọc Phong đã ngất thân thể chàng chỉ rung nẩy lên một cái rồi lại im lìm , San San cũng vận khí đẩy huyết độc ra cho tứ chi dần xám ngắt để lừa Điền Đại Dịch , hắn quả nhiên thấy Bạch Ngọc Phong vẫn im lìm đinh ninh chết thật . Còn xác tên Võ đang dưới tứ chi cũng đang tím ngắt lại thì yên tâm , bởi “ Bách độc xuyên tâm chưởng ” đã đánh trúng thì người sống phải vô cùng đau đớn vì độc công tâm . Còn dĩ nhiên người đã chết kinh mạch ngưng đập thì tứ chi nhanh chóng đen xạm vào , có chăng Đại Dịch hắn không biết đó là thánh cô ngũ độc giáo giả dạng . Nàng ấy quả hiểu điều này và lừa được kẻ xảo quyệt nham hiểm như hắn , Điền Đại Dịch khi này mới yên tâm tiến lại các nàng Âu Lạc giáo đang tụ cả lại run rẩy một chỗ một cách khoái trá .

Hắn đi một đoạn lại ngoái lại nhìn về phía Bạch Ngọc Phong, cũng đang nằm im lim chân tay xám xịt vì độc . San San rủa thầm hắn : “… người đúng tên khốn Điền Đại Dịch trả trách mà võ lâm ngũ bá không ai diệt được ngươi , ngươi quá nham hiểm lại cẩn trọng đến vậy thật đáng nể a .” Đúng là trong cái rủi cũng có cái may nếu chàng không vì San San nàng trọng thương , để đến mức trúng độc cũng không phản ứng gì qua được mắt hắn . Nếu không hắn sẽ đánh chết chàng và hiếp cho nàng đến thân tàn ma dại cũng nên , tự nhiên Lưu San San thấy cảm kích Bạch Ngọc Phong bội phần . Trong tim nàng thổn thức “…Ngọc Phong huynh đừng chết nhất định phải qua nạn này , cầu mong Đức Phật từ bi phù hộ cho huynh . Chỉ cần huynh sống muội sẽ theo huynh đến suốt đời , sinh cho huynh thật nhiều hài tử . Chỉ là huynh sống thôi giá nào muội cũng trả không cần vương vị quyền lực , muội để cho tỷ tỷ hết muội nguyện theo huynh tới cùng trời cuối đất .” Còn Điền Đại Dịch hắn lúc này mới tin hoàn toàn hai tên khốn đó đã vong mạng , hắn không muốn đang giao hoan các nàng kia mà chúng lại vùng dậy công kích mình .

Âu Lạc Lạc giáo đồ là người Giao Chỉ bản tính quật cường đâu dễ bị vùi dập , bản ngã người Việt trong các nàng bừng lên thà chết không chịu nhục . Âu Lạc tả sứ khi ấy Nguyễn Thị Huyền đứng đầu phân đàn Lạng Sơn , nàng ấy tu vi chưa cao đến mức thượng thặng nhưng cũng không ngần ngại đứng ra hô :

– Các tỷ muội mấy người mau chạy ! Để mình ta cản đường hắn các muội nên biết hắn là kẻ ác dâm chớ chần chừ . Đất trời bao la còn rừng sâu không lo gì củi đốt , ngày sau báo thù cho tỷ là được …!

– Không chúng ta cùng chết chúng muội không ham sống sợ chết , chúng ta đồng sinh đồng tử chúng muội quyết không nghe theo …!

Đám nữ nhân Âu Lạc giáo nhao nhao hô hoán cùng đứng dậy tiến cả lên , còn Điền Đại Dịch hắn chỉ cười khà khà nói :

– Khà …khà…Ta vốn biết người Giao Chỉ các ngươi cứng đầu nhưng ta rất thích các nữ nhân cứng cỏi , ta đã chán các tiểu a đầu khóc lóc khi bị cưỡng bức rồi . Ta đâu dễ để các nàng chết mà cũng đâu để các nàng thích phản kháng là phản kháng , ta đã sớm dùng hương nhuyễn độc tán rồi . Mấy nàng thử vận công xem còn chút khí lực nào không ha..ha…ha…! Ngoài ta đặc biệt bổ xung dâm thần bát hoa dược cho các nàng , phàm là nữ nhân các nàng hít phải xuân dược này ắt phải trở lên dâm nứng mãi mãi .Cứ tam nhật mà không có được nam nhân sủng ái sẽ thèm muốn và vô cùng khó chịu , khó chịu đến mức nào thì các nàng từ từ cảm nhận thôi . Hôm nay ta sẽ đặc cách không giết nàng nào mà bắt cả để hưởng thụ dần khà ..khà ….! Mà các người cũng đừng hòng mong cứu viện mấy đám Hán binh của triều đình , lẫn bọn dị tộc các ngươi vòng ngoài ta đã giết sạch rồi …ha….ha….

– Ngươi thật bỉ ối và khốn nạn…! Á ….á….á….không… không….khó chịu quá ….á …á…!

Huyền tả sứ nàng ấy hét lên thê thảm khi nhận ra xuân dược đang công phá chân thân , nàng thấy người nóng rực lên chân tay cuồng loạn . Câu này hắn nói tiếng Kinh như San San hắn cũng là Ngũ độc giáo,vì hắn cũng như nàng hay lui đến Giao Chỉ luyện độc Quay lại các tỷ muội họ cũng thê thảm không kém lăn lộn ra đất kêu la dẫy dụa , Lưu San San tu vi cao cũng lại là người Ngũ độc giáo . Nhưng xuân dược cũng vẫn tác dụng lên nàng nhưng chưa tới mức ghê ghớm như các nàng ấy , nhưng hai đầu nhũ hoa căng tức hạ thể khỏi nói co thắt liên hồi thủy dâm nhầy nhụa . Nàng cũng rất thất vọng khi nghe tin ấy, đám cẩm y vệ âm thầm bảo vệ tỷ tỷ đã chết thảm với Điền Đại Dịch từ lâu rồi .Mấy nữ như Âu Lạc giáo đã tự tháo trang y của mình ra trong ánh mắt đờ đẫn , họ bỏ đi cái khăn mỏ quạ trùm đầu những mái tóc dài tha thướt phủ xuống bờ vai tròn . Họ là con nhà võ thân thể thon gọn đầy đặn tuy là nhũ phong to nhỏ khác nhau , nhưng đều chĩa lên nhòn nhọn kiêu hãnh . Huyền tả sứ nàng mới mười bẩy tuổi còn các tỷ muội kia người mười sáu kẻ mười ba , cho nên cặp nhũ phong chưa phát triển toàn diện . Bé nhất là của Phạm Thủy nàng đó mới mười ba , thân thể hơi gầy hai cặp nhũ phong như trái chanh nhỏ . Nhưng bờ mu kiều đồn nàng đó hớp dẫn vô cùng nhô cao múp chặt lấy nhau hồng hào, âm mao chỉ đôi ba sợi mong manh trên làn da tuyết bạch .

Mấy người họ đã trần truồng cả thảy tự nguyện bò đến vây quanh Điền Đại Dịch nam nhân duy nhất ở đó đang hừng hực khí sức. Các nàng dã bị dâm dược điều khiển không thấy Điền Đại Dịch kia đáng kinh tởm nữa , các nàng thi nhau kẻ mút trường thương người hôn bụng hôn mặt .Điền Đại Dịch hắn đã bao năm cưỡng bức dân nữ , đến giờ hắn đã hiểu rõ rằng phải kích dục các nàng ấy . Thì cuộc vui mới trọn vẹn chứ không phải là các huyệt động khô ran vô cảm , dẫn đến đau rát cả trường thương dù là có lấy được băng trinh cũng chả sung sướng mấy . Hắn khoan khoái nhìn cái lưỡi nhỏ nhắn xinh xinh của Phạm Thủy lướt qua lại trên bìu hoàn tinh . Miệng nàng nhỏ quá không ngậm vào được chỉ liếm mơn man , còn bên kia một nữ nhân Âu Lạc giáo khác đã mút trọn cái hòn của hắn vào miệng . Nàng ấy mút vào trồi nhả ra và lại nhẹ nhàng nuốt vào vô thức , tuy vậy Điền Đại Dịch hắn sướng lắm thở ồ ồ hai tay vẫn mân mê cặp phong nhũ núng nính của Huyền tả sứ . Trong lúc nàng ấy đang mải mê liếm vào dái tai hắn một cách cuồng nhiệt , một đám nữ nhân vây quanh rên rỉ vang rừng lẫn cả tiếng thở ồng hộc của Điền Đai Dịch thật khiêu khích a .
Lưu San San cũng bị xuân dược hành hạ nàng cũng nứng lắm nhất là đã biết giao hảo nam nhân từ lâu , nhưng vì sự an nguy của mình lẫn Bạch Ngọc Phong nàng có kìm cơn dâm nứng lại . Nhưng hạ thể thủy dâm đã thấm đẫm một khoảng , Ngọc Phong tuy đã ngất lịm nhưng của chàng vẫn lùm lùm cả đống trên đùi nàng . Lưu San San đã từng cho Bạch Ngọc Phong chơi mình , giờ nàng thèm cái của huynh ấy quá chỉ mong nó lại tống thật mạnh trong nàng . Lưu San San oằn oại miết miết thân thể vào cái hạ bộ đang mềm oặt của Ngọc Phong lảm nhảm :

– Ngọc Phong huynh muội muốn quá.. ứ ..ư…hư..hư..muội ước gì huynh tỉnh lại . Muội khó chịu quá rồi… huynh dậy chơi muội đi …muội chỉ muốn huynh thôi…ư…ư…. . Muội yêu huynh chứ không phải hắn cho nên dù có chết cũng không cho hắn đâu …ứ …ư….ư…..!

Nàng rên lên cà cà cái bờ mu tiểu phúc cho tụt xuống chạm đúng hạ bộ Bạch Ngọc Phong , nàng thở hổn hển nghẹn nghào dâm thủy ứa ra ướt đẫm cả hạ y của Bạch Ngọc Phong. May cho nàng là Điền Đại Dịch kia đã mê man với đám nữ nhân Âu Lạc , lại nghĩ hai người đã chết nữa cho nên chả thèm ngó nghiêng ra mà đứng quay lưng lại rên ồ ồ . Lưu San San chỉ dừng bớt cơn nứng khi nghe tiếng hét chói tai của Phạm Thủy , tiếng hét nàng ấy thanh thanh vang vọng bìa rừng làm đàn chim bay xáo xác . Mấy con khỉ và hươu đang kiếm ăn ở bụi cây cách đó không xa giật mình chạy thẳng vào rừng sâu . Thì ra Điền Đại Dịch nhìn tiểu phúc nàng ấy khêu gợi quá chơi trước , nằm dưới đất San San nàng nhìn qua háng hắn thấy rõ cái trường thương to đại ấy đã nhét ngập âm động bé nhỏ của Phạm Thủy . Thủy mất trinh đau đã đành nhưng cái trường thương cực lớn này chọc mạnh, nó đã làm rách mé ngoài âm động nàng máu đang túa ra . Phạm Thủy dù là xuân dược kích thích nhưng vẫn đau lắm , cho nên sau khi hét lên thảm thiết vì bị phá trinh thì nàng lại gào lên bởi những cú thúc liên tiếp sau đó . San San thấy hai mép môi nhỏ của Phạm Thủy căng ra nó bó chặt vào trường thương hắn , nhấp ra nhấp vào là thủy dâm lẫn máu trinh quện nhau sùi bọt đỏ hồng. Phạm Thủy vừa đau ê ẩm hạ thể lại vừa sướng khó tả , khi mà cái trường thương to đại cứ thuôn ra vào trong nàng như vũ bão .

Âm động Phạm Thủy nhỏ nhắn chật chội quá cộng với hắn cũng vừa vùi hoa dập liễu ở một nơi khác không lâu , hắn run người lên muốn phọt khí dịch. Nhưng nhìn vẻ xinh đẹp đang mụ mị trong cơn đâm nứng của một nàng nữ nhân Âu Lạc giáo khác , nàng này đang cho Phạm Thủy vịn vai khỏi ngã thì hắn muốn chơi nàng ấy . Hắn rút trường thương ra xô Phạm Thủy ngã dúi dụi ra thảm cỏ rồi đè ngửa nàng ấy tống vào , nàng này không còn là thanh nữ băng trinh nữa vài bữa trước đã lén giao hảo với ý trung nhân của mình rồi . Bởi vậy cái trường thương to đại của hắn ấn cái đã thụt hẳn vào trong luôn , đang trong huyệt động bé nhỏ khít khao đâm sang cái khác . Mà cái huyệt động này trơn nhờn co thắt liên hồi làm Điền Đại Dịch hắn sướng đến rúm cả mông , hắn cứ dập ra dập dập vào “ ..phòm.. phọp…phẹt …phẹt… ” liên tục . Từ xa nhìn lại San San thấy rõ hết nhìn tấm lưng hắn vạm vỡ , đôi chân nhỏ nhắn của nữ nhân Âu Lạc trắng muốt rung rung . Rồi là cái của nàng ấy cứ ôm mút cái trường thương của Điền Đại Dịch mút ra mút vào , San San nứng quá tụt cả hạ y cởi truồng ra và nàng tụt cả hạ y của Ngọc Phong luôn.

San San mắm môi lại nhét cái trường thương mềm oặt của Bạch Ngọc Phong vào động huyệt mình , nhưng Ngọc Phong ngất nó mềm như bún chả thích thú gì mấy . Nàng thấy bên cạnh có trảng cây rậm rạp bèn cố gắng lôi Bạch Ngọc Phong vào trong lùm cây đó , Điền Đại Dịch đang quay lưng lại hơn nữa hắn còn đang mải mê thúc lấy để vào âm động nàng kia không biết gì . Vào trong rồi nàng bèn rút mạnh cái câu liêm vứt đi mà may máu cũng không tứa ra do nàng đã phong bế kinh mạch , và cũng do nó đã chảy quá nhiều rồi . San San chỉ thấy ít máu rỉ ra nàng lấy một viên dược đan trong người nhét vào miệng vết thương . Rồi đặt Bạch Ngọc Phong nằm ngửa lại cố gắng cầm trường thương nhét vào hạ thể mình , nhưng nó không có sinh khí cứ mềm nhũn miết vào hai môi âm huyệt hồng hồng nhớp nháp của nàng . Không thỏa mãn lắm nàng vẫn cố chỉ dừng lai khi nghe tiếng rống ồ ồ của Điền Đại Dịch , trong lùm cây nàng nhìn ra thấy hắn tay cầm cái trường thương cực đại của mình ưỡn cong người lên . Hắn bắn rất nhiều khí dịch vào mặt Huyền tả sứ và Phạm Thủy , nhiều đến mức mặt hai nàng ấy nhầy nhụa tinh khí . Chúng chảy dài trên hàng mi thanh tú bám đặc trên bờ môi mọng đỏ của các nàng ấy , mấy nàng kia thi đang rạo rực xúm cả lại người mút trường thương . Kẻ thì cố gắng liếm láp đám tinh trùng trên mặt hai nàng ấy đầy thích thú .

Điền Đại Dịch hắn đã ra khá thỏa mãn rồi cũng không thiết nữa , ngó lại chỗ xác tên Thiếu Lâm và Võ đang thấy có vệt máu dài khuất vào lùm cây . Hắn chợt nghĩ chắc thú dữ đã tha hai cái xác đi rồi nên không bận tâm lâu , hắn vung tay quắp tất cả các nàng kia vào hai vòng tay và khinh công đi mất hút . Lưu San San lại thêm một lần hãi hùng tính ra Phạm Thủy , Huyền và ba nàng kia nữa là năm người . Nhưng hắn vẫn ôm cả thành một bó mà khinh công đi mất hút trong chớp mắt , công phu của hắn thật sự hơn người a . San San đi ra chỗ trận mây mưa khi nãy nhìn đám cỏ nát nhàu tinh trùng hắn vẫn vương lại trên lá , nó trắng đục kéo sợi dài trĩu cả lá cây xuống . San San thèm thuồng lấy ngón tay của mình quệt vào bỏ lên miệng mút , tại xuân dược cũng đã khiến nàng mê muội đi rồi . Nàng vét hết chỗ tinh trùng trên đám cỏ nuốt vào bụng một cái khoái trá , không ngờ rằng chính tinh khí ấy giúp nàng vơi hỏa dục dâm khí hạ xuống dần dần .

Trên đường ngoại vi Uất Lâm thành bỗng xuất hiện một thư sinh mặc đồ Võ đang phục nhỏ nhắn , chàng ta đang cố gắng kéo theo một cái cáng trên có một nam nhân mặc đồ Thiếu Lâm phục trọng thương . Tuy xa xôi cách trở nhưng người Thiếu Lâm và Võ đang, mỗi khi bôn tẩu giang hồ thì đều nghĩa hiệp tương trợ chúng sinh . Chúng dân Uất Lâm thành vốn cũng có nhiều người đã được các đai hiệp hai phái ra tay cứu giúp , nay sư môn họ gặp nạn thì chúng dân thương xót giúp đỡ tận tình . Nhờ thế San San nàng có được xe ngựa , để đưa Bạch Ngọc Phong đi các đại phu trong thành chạy chữa . San San giờ mới thấy rằng chính đạo cũng có cái lý của chính đạo , cứ mạnh dạn giúp người thì ngày sau sẽ được hồi đáp . Nàng thấy đỡ hơn ác cảm về chính đạo nơi mà nàng thấy vô vàn kẻ giả nghĩa , miệng thì dương danh chính đạo này kia nhưng bụng giặt tà tâm . Đã hai ngày ngoại thương thì được các đại phu chữa được , nhưng mà dược độc thì họ lắc đầu bó tay dù nàng năn nỉ ra sao đi nữa . Các đại phu không lấy của nàng một cắc bạc nào mà chỉ chạy chữa miễn phí , vì họ bảo đã có ơn với Thiếu lâm tuyệt không tham tý nào tài vật cả . Thất vọng thứ hai với nàng là quận chúa nàng nghĩ sức mạnh kim tiền là trên hết , không ngờ Uất Lâm thành này người ta vì tình người hơn là kim tệ . Nàng thấy Bạch Ngọc Phong vẫn tím tái hôn mê thì lòng đau như cắt , mặt mày ủ ê chả thiết gì nữa đêm không có ai nàng cầm tay Bạch Ngọc Phong mà khóc ròng .

Đã hai ngày vô vọng bệnh tình Bạch Ngọc Phong chỉ nặng thêm nàng buồn khôn xiết , may sao tối hôm đó chủ điếm nơi nàng ở trọ thấy thương cảm bảo nàng rằng :

– Lưu tiểu bối Võ Đang ta thấy cậu là kẻ chí tình với bằng hữu đồng đạo , ta mới mách cho cậu ở phía đông thành Uất Lâm . Nơi đó có kẻ gọi là Bách Hiểu Sinh việc gì giang hồ hắn cũng biết , chi bằng mang kim tài và vị huynh đệ Thiếu lâm này tới hỏi hắn . Biết đâu có manh mối chữa chạy cho cậu ta , về xe cộ lộ phí ta xin lo cả vì ta cũng muốn cùng chúng dân cảm tạ tấm lòng hiệp nghĩa của Thiếu Lâm và Võ Đang phái .

Nàng tức tốc đến đông thành ngay sau đó và đã gặp tên Bách Hiểu Sinh , hắn đúng là kẻ coi trọng kim tài hơn tất cả . Nàng mở lời nhờ hắn giúp đỡ nhưng hắn chỉ nhìn lướt qua khinh khỉnh không nói , chỉ khi nàng quăng ra một nén vàng ròng hắn mới híp híp cái mắt nhe nhởn nói:

– Bằng hữu của Tiểu quận chúa đây bị trúng ba loại độc , một là độc chủng của Âu Lạc giáo trong ám khí của họ . Hai là trúng vô hình độc của Ngũ độc giáo ba là trúng phải dâm dược , dâm dược này chỉ tác dụng lên nữ nhi để động xuân tình . Nhưng nó là âm khí nên dưỡng độc khác thành kịch độc sau ngày mai nữa không được giải cứu ắt sẽ mạng vong thân xác thối rữa .

Nói xong hắn cầm cái quạt phe phẩy im bặt , San San vẫn ngóng hắn nói tiếp . Nàng càng sốt ruột hắn càng im nhìn hắn béo múp míp, trong bộ đồ lụa màu nâu đỏ càng làm nàng ngứa mắt . Nàng nóng tính muốn vung tay cho hắn một chưởng cho đỡ ghét , vì nàng đã hết kiên nhẫn rồi bởi vốn là quận chúa luôn được kẻ nô tài dạ vâng phục vụ . Nào ngờ vận độc khí lên ngũ trảo tím ngắt thì hắn lại hề hề nói :

– Tiểu quận chúa Lưu San San người đừng nóng , giết ta rồi lấy ai cung cấp thông tin cho người chạy chữa hắn a ! Tin này ta miễn phí cho người …vì liên quan tới cái mạng chó của ta …ha..ha…!

Nàng điên lắm chửi hắn :

– Đồ ôn vật béo múp như con heo kia ! biết sao không nói mà sao cái gì ngươi cũng biết vậy ?

– Ha..ha… ta là Bách Hiểu Sinh mà việc gì ta cũng biết , chỉ là quận chúa người muốn mua bao nhiêu tin thôi . Vì người là quận chúa giá đắt gấp mười lần chúng sinh , vậy xin quận chúa cứ mạnh tay giao dịch Bách mỗ ắt đáp ứng .

Hắn lại cười cái mắt lươn him híp trông thật đáng gét , nàng quăng ra bàn thêm mười đĩnh vàng nhưng hắn vẫn im lặng . Nàng ức chế hỏi hắn :

– Thế này chưa đủ sao … ngươi còn muốn bao nhiêu nữa ?

– Ha ..ha… ta ..không nghĩ San San quận chúa đương triều lại keo kiệt vậy …ha ..ha…!

– Câu khi nãy một đĩnh giờ gấp mười còn chưa đủ ?

Nàng cáu quá khuân mặt xinh xắn nhăn lại quát ầm lên, nàng không vì Bạch Ngọc Phong chắc đã đánh hắn một trận nhớ đời rồi . Nàng quăng ra thêm chín chục đĩnh vàng nữa bảo hắn :

– Đấy ta đưa hết rồi chỉ còn giữ ít bạc lộ phí thôi , ngươi nói đi chứ ta lén xuất cung lần này đâu mang theo nhiều . Thiếu đâu ta ..ta….nợ …quận chúa ta quyết không quỵt của ngươi nửa cắc .

Bách Hiểu Sinh lúc này mới nói :

– Thôi được ta bán tin tổng giá là mười vạn lượng vàng , ta cũng nể tình huynh đệ người là Thiếu Lâm hiệp nghĩa ta bớt năm nghìn vạn cho hắn . Năm nghìn lượng còn lại quận chúa còn nợ ta bốn nghìn chín trăm mười lượng , đã trả chín mươi lượng khi nãy …! Câu đầu ta lấy một lượng vàng vì đó là ta khuyến mại cho khách đầu tiên của tuần này …ta đang ế ẩm ..ha… ha…ha…!

– Ngươi… ngươi …thật là ….!

Nàng ấm ức thôi lên như vậy thì bị Bách Hiểu Sinh hắn chặn họng :

– Quận chúa người đừng nóng vì ta chưa tính phí đắt thêm chuyện người thánh nữ Ngũ độc giáo đó , chuyện hèn hạ bỏ độc hại người Bách Hiểu Sinh ta đây cũng khinh ha..ha….ha…!

– Thôi ngươi nói mau đi !

Nàng sốt ruột xuống nước bảo hắn như vậy , Bách Hiểu Sinh đủng đỉnh vuốt râu bảo nàng :

– Kẻ chữa được cho hắn chính là kẻ bỏ dâm dược Man Hoang Tích Lịch chủ Nhị đại ác nhân Điền Đại Dịch . Hắn đang ngụ ở Tiến Cúc động Tây thành và đang hưởng lạc quận chúa người mau đi , không hắn lại bỏ đi mất tới lúc đó muốn cứu tiểu huynh đệ đây cũng không được .

– Hắn …hắn…. sao mà chịu cứu người chứ ?

Nàng lắp bắp đầy bối rối vì Điền Đại Dịch xưa nay chỉ làm chuyện ác mà thôi , hơn nữa nàng vừa may mắn thoát khỏi tay hắn giờ lại dẫn xác đến . Lúc này Bách Hiểu Sinh lạnh lùng nói :

– Tin đã giao dịch xong Bách mỗ xin quận chúa thứ lỗi không tiễn giá quận chúa được …!

Rồi hắn quay vào hậu đường hô :

– Đàm quản gia tiễn khách !

Lưu San San bối rối bất đắc dĩ rời đi lòng nàng trăm mối tơ vò , giờ làm sao cứu huynh ấy đây ? khi mà kẻ đó là ác nhân dâm thần đau lòng quá nàng ôm Bạch Ngọc Phong khóc ròng .
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.