Chương 3 – Nguyệt lão vương nghiệt tơ duyên .
Lưu San San gần đến chỗ Bạch Ngọc Phong thấy hắn mình trần trùng trục , đang nướng thịt gà rừng thịt đã mùi chín thơm ngát . Nhưng hắn chưa ăn mà cứ ngó đăm đăm vào rừng sâu , Lưu San San thấy hắn thật tình nghĩa không thấy tỷ tỷ mình về thì chờ cho được nàng đã có chút thiện cảm. Hắn có vẻ cũng đói định lấy dao xẻo một miếng ăn trước , nghĩ ngợi lúc hắn lại xoa xoa cái đầu trọc lẩm bẩm :
– Kẻ tu hành như ta phải lấy bằng hữu làm trọng , hắn chưa về ta ăn một mình há chẳng là kẻ tham ăn sao ? Thôi nhịn chút vậy mà hắn đi lâu thế có trắc trở gì không , nhưng thôi hắn võ công cao cường lại am hiểu lịch duyệt giang hồ chắc không sao .
Lưu San San thấy hắn thật ngô nghê vì nàng đã lén theo dõi hắn cùng tỷ tỷ suốt mấy ngày đường vừa qua , lại thấy tên sư này ăn thịt thì phàm tính rất cao , ắt hẳn là “sư hổ mang” chứ chả tốt đẹp gì . Cái cái này nàng đánh giá không sai về hắn, tuy là kẻ tu hành bằng thật , nhưng phàm tính nơi hắn rất cao . Bạ gì làm lấy không nghĩ quá sâu xa , khi còn ở sư môn cũng không ít lần ăn vụng thịt chó và uống rượu rồi , đột nhiên nàng bỗng nghĩ ra một kế trêu ngươi bởi thấy hắn đứng cách chỗ con suối không xa lắm . Nàng len lén ra đó thay đồ bởi tuy nói là không xa , nhưng nó bị khuất bởi những tán cây rừng đầy dây leo rậm rạp . Nàng cởi hết y trang Võ đang phục giấu vào bụi cây , thay trang y của mình vào nhảy tùm xuống nước rồi hô toáng lên :
– Có ai không…. cứu ta ….cứu ta …ta sắp chết đuối rồi !
Bạch Ngọc Phong dĩ nhiên nghe thấy hắn sầm sầm đạp cỏ lao đến , đến nơi thấy có một người đang nằm sấp trên mặt nước . Không nghĩ suy hắn nhảy tùm xuống kéo nàng vào bờ , trong lúc dìu nàng vào bờ hắn vô tình chạm phải cặp phong nhũ mềm mại . Hắn giật mình lẩm bẩm “ sao người này ngực cũng mềm như tên xú đạo sĩ vậy nhỉ ” . Khi lôi được nàng lên bờ đặt nàng nằm ngửa trên thảm cỏ ven suối , hắn mới biết người mình vừa cứu là nữ nhi . Bởi trang y của nàng là nữ phục cặp nhũ phong không bị vải bó o ép nhô cao ,nó phập phồng theo hơi thở của nàng đầu hoa nhũ nổi lên nhòn nhọn . Bạch Ngọc Phong không dám nhìn nữa quay vội đi tháo tràng hạt ở cổ niệm kinh , hắn niệm thì niệm nhưng theo bản năng đàn ông trường thương đã hùng dũng đội quần dậy từ lâu rồi .
Khi ấy tóc tai nàng bết nước lòa xòa vào mặt hắn chưa nhìn ra , nàng thấy hắn không quay lại liền nhỏm dậy sụp lạy nói :
– Xin đa tạ đại ân nhân đã cứu mạng tiểu nữ , xin lạy người ba lạy này và mong người cho tiểu nữ biết cao danh quý tính để tiện bề báo ân !
Ngọc Phong chẳng thể làm ngơ bèn quay lại đỡ nàng dậy , vì sự phụ dạy “ cứu người hơn xây bẩy tầng tháp , và kẻ tu hành lấy chúng sinh làm trọng không được quan cách khinh khi ” . Khi hắn đỡ nàng lên vô tình song nhãn chiếu qua khe cổ áo trễ nãi , nguyên cả cặp nhũ phong nữ nhân trắng bóc đập vào mắt . Là Lưu San San nàng quỷ quyệt cố tình câu dẫn hắn ta , vì thế lúc nhảy xuống xuối đã không mặc yếm . Nàng biết hắn thấy rồi mặc kệ cho hắn chiêm ngưỡng và nghĩ bụng , “.. thôi thì vì trả thù tỷ tỷ ta chịu chút ủy khuất vậy , chứ một thân quận chúa như ta dễ gì cho hắn thị nhãn dâm ô ”. Ngọc Phong vừa tò mò lại vừa kích thích, nhìn không chớp mắt vào cặp nhũ phong của nàng . Nhất là nàng vờ cố tình thi lễ thêm để lộ cả đầu hoa nhũ , hai trái tuyết lê nhỏ nhắn xinh xắn điểm hai hạt đậu đỏ nhỏ xíu trên cùng . Ngực nàng lại rung rinh theo hơi thở thật quá câu dẫn người ta , khiến cho Bạch Ngọc Phong mắt tuyệt nhiên không rời khỏi .
Nàng thấy hắn nhìn trừng trừng có phần bực bội , nàng liền giả vờ e ngại nói :
– Thưa ân nhân người chiêm ngưỡng ngực tiểu nữ vậy đã chán chưa ? Người là cao tăng chẳng hay như thế là thất thố trái đạo tu hành rồi a !
Ngọc Phong bừng tỉnh ngượng chín người vội buông tay ra chắp tay niệm phật , hắn buông vội làm Lưu San San nàng bất ngờ ngã sấp mặt xuống thảm cỏ . Mặt nàng vô tình chạm trúng nguyên bãi phân hươu hôi thối nhầy nhụa , khi nàng nhỏm dậy mặt đã bê bết xú uế nồng nặc . Điên tiết Lưu San San nàng gào lên :
– Xú hòa thượng kia ! ngươi dám khi dễ bổn cung ta cho người biết tay …!
Nàng vận công hắc độc trảo thủ tím ngắt tay định tấn công , nhưng chợt nghĩ lại mình đang lừa hắn trả thù tỷ tỷ đành nín nhục hồi chiêu . Bạch Ngọc Phong hắn nhắm mắt lầm rầm tụng kinh xám hối , nghe nàng gào thét quay lưng lại mở mắt ra thấy dung nhan nàng thế không nhịn được bật cười khanh khách . Bực tức nàng dùng cước bộ đá thẳng vào hạ thể hắn ta một cái , khiến Bạch Ngọc Phong không đề phòng dính cước ngẵ lăn ra đất kêu oai oái . Khi lăn lộn hắn cũng bị dính bê bết nào phân voi , phân hổ khắp người hôi thối hết chỗ . Nguyên lai đây là bờ suối thú rừng ra uống nước , tiện thể ị bừa bãi quanh đó Lưu San San may hơn chỉ dính một bãi ngoài rìa . Còn Bạch Ngọc Phong ngã giữa đống phân tạp chủng , hắn đứng dậy trong tiếng cười nắc nẻ của nàng .
Hắn cười nàng và nàng cười hắn mãi sau , cả hai nhận ra sự xú uế khó ngửi thật không chịu nổi .Thế là hai người cùng nhảy xuống suối gột rửa , nàng chỉ rửa mặt lên xong trước liền bơi vào bờ . Bạch Ngọc Phong tròn mắt nhìn theo nàng đầy ngạc nhiên , hắn tắm rửa xong lóp ngóp vào bờ nhưng vì có nữ nhân không dám thay trang y . Lên đến bờ hắn mắng nàng luôn :
– Tiểu yêu tinh kia ngươi biết bơi sao hò ta ra cứu , ngươi thật rảnh rỗi a làm ta đây nguyên người đầy xú uế …!
– Ta cứ kêu ngươi ra đấy thì sao ? bổn cô nương ta không thích tự bơi vào bờ . Ta thấy ngươi ánh mắt đầy dâm khí vốn biết ngươi là sư hổ mang , ta giả đò chết đuối xem ngươi có chút nhân tính nào không …hi ..hi…Thật uổng công lão sư trọc sư phụ ngươi dạy nhầm tên đệ tử thúi như ngươi , hay lão ăn đậu hủ nhiều mờ mắt rồi a !
Lưu San San vênh mặt lên nói miệng lưỡi nàng quá giảo hoạt , nàng lại đả kích cả sư phụ hắn làm hắn ta tức điên mắt trợn trừng . Bạch Ngọc Phong tức lắm muốn vung quyền đánh nàng một trận , song nghĩ mình nam nhi đại trượng phu hà tất đánh nữ nhi yếu đuối . Ôm cục tức hắn vùng vằng bỏ về chỗ cũ , nào ngờ Lưu San San cũng nhũng nhẵng bám đuôi theo sau . Hắn quay lại vặc nàng :
– Này tiểu yêu tinh kia ngươi về nhà ngươi đi , cớ gì theo ta nhằng nhẵng vậy !
Nàng lại vênh vênh cái mặt lên rồi chống tay thách thức :
– Này tên hòa thượng dâm dục vô sỉ kia , quan đạo ai thích đi thì ngươi lấy gì mà ngăn cấm … ta cứ đi theo đấy xem ngươi làm gì ta !
Bạch Ngọc Phong tức lắm hắn bậm chặn môi , quyền thủ nắm chặt nghiến răng trèo trẹo . Tiểu yêu nữ này thật khó chịu a ! hắn tức tối nhìn nàng từ đầu đến chân nhận ra yêu nữ này thật xinh . So với các nữ nhân viếng chùa mà vô tình hắn nhìn thấy , thì các nàng ấy không thể sánh nổi tiểu yêu tinh này . Nhưng khuân mặt tiểu yêu tinh này giông giống ai đó, nghĩ mãi hắn mới nhớ ra yêu tinh này y chang đạo sĩ thối Lưu Khởi Linh . Nhưng kẻ là nam nhân, người là nhi nữ thanh giọng hơi khang khác . Hắn gạt bỏ luôn ý nghĩ đó bất quá tiểu yêu tinh này , là tiểu muội hay bà con gì của tên đạo sĩ thúi chăng ? Hắn nhìn xuống người nàng Lưu San San hai lần dầm nước , y trang nàng vốn mong manh cho nên đã lộ ra hết chỗ dụ hoặc . Cặp nhũ phong nhô cao chẽ đôi ra hai bên , ngóc lên nhòn nhòn nhọn khiêu khích dưới lần lụa đẫm nước .
Ngọc Phong đã muốn đổ máu cam khi thấy phong nhũ ấy , nhưng hắn kiềm được lại tuy nhiên nhìn xuống hạ thân nàng thì chịu hết nổi. Đám lụa tím nhạt dính nước trở lên trong suốt , giữa hai đùi nàng một tam giác âm mao đen đen nổi lên .Tiểu phúc nhi nữ là chỗ khiêu khích đàn ông nhất , dù là kẻ gà mờ đi nữa nhưng hắn từng dòm trộm xuân tình quyển của đồng đạo. Dù không ngó được lâu sư phụ đã tịch thu của tên kia rồi , nhưng Bạch Ngọc Phong hắn biết cái bờ mu cao vồng đen đen của nàng là gì . Lần này hắn thổ huyết luôn tại trận , trường thương cong ngất dội lên đùm đùm một đống . Hắn hoảng hốt niệm kinh để át đi tà khi đang cuồn cuộn sục sôi , miệng hắn lẩm nhẩm :
– A di đà phật ! Đệ tử thật đã không xua nổi lòng tà , bị sắc giới mê hoặc thiện tai….thiên tai …!
Thấy Ngọc Phong kia máu mũi đổ rần rần , hạ thể trường thương thẳng đứng . Lúc ấy Lưu San San mới nhận ra vấn đề nhìn xuống y phục mặt đỏ gay gấc , nàng xấu hổ ra mặt lẩm bẩm “ ta thế này đây có khác trần truồng trước hắn , để ắn tha hồ thị dâm xúc xiểm …thật ức quá đi ” Nàng lại hắn lẩm nhẩm “ ..a di đà ..” liền điên quá gào tướng lên :
– Tên xú hòa thượng cẩu dâm kia , ngươi nhìn ta dâm ý đến đổ cả máu mũi còn niệm kinh nỗi gì . Coi ta đánh chết con lừa trọc dâm dục nhà ngươi đây … xem ngươi dám nhìn ta nữa không !
Nàng khinh công đến đánh hắn thì hắn bỏ chạy lòng vòng, bị rượt mãi lại đang đói Bạch Ngọc Phong chạy về chỗ gà nướng tính ăn lấy sức . Lưu San San thông minh đoán được, nàng vọt đến nhanh hơn vồ luôn con gà đang nướng trên đống lửa . Hắn bực tức nói với nàng :
– Tiểu yêu tinh ta đã cứu ngươi rồi , gà là ta bắt được nướng vậy ngươi trả cho ta đi . Ở đó còn phần của bằng hữu ta nữa hắn chưa về , ta nhất thiết phải phần cho hắn !
Lưu San San cũng đói nàng cắt nửa con gà quẳng lại nói :
– Đấy là nửa của bằng hữu ngươi , ta giả cho hắn để hắn ăn ngươi hết thắc mắc nha !
Nhận nửa con gà Bạch Ngọc Phong cẩn thận lấy lá cây gói lại cất đi , rồi hắn lại bảo nàng :
– Tiểu yêu tinh ! Thế phần của ta đâu ? giả cho ta chứ ta đang rất đói đây !– Há ! ngươi cũng muốn có phần sao ? Nãy ngươi chiếm tiện nghi ta cái gì của ta ngươi cũng thấy cả , vậy ta là thê tử của ngươi rồi . Phần ngươi ta ăn có sao đâu , thích ngươi tự bắt về nướng ăn ta không cản . Ăn đi lấy sức về trình sư phụ mang ba mối đế nhà hỏi cưới ta nhanh , không ta sẽ lu loa khắp võ lâm đồng đạo rằng lừa trọc ngươi cưỡng bức ta . Để rồi xem ngươi còn mặt mũi ra giang hồ hay không …hi…hi…hi…!
Bạch Ngọc Phong sợ hãi thực sự nhiệm vụ sư môn sư phụ đã đích thân giao phó , trọng trách liên quan cả bá tánh chúng sinh . Việc lớn chưa xong nay phải hồi sư môn kêu sư phụ cưới tiểu a đầu kia , mà không thì tiểu yêu tinh này lu loa thiên hạ hắn cũng chết dở . Hắn vội nhăn nhở tay xoa xoa cái đầu trọc nói :
– Tiểu yêu tinh …à không tiểu cô nương …không tiểu Bà bà ! Bà bà làm phúc tha cho ta được không ? Ta đây vốn xuất gia không thể hoàn tục mà cưới được , ta khẩn khoản cầu xin đó gà ngươi có thể ăn . Miễn là tha cho ta chuyện cưới hỏi được không tiểu bà bà ?
Nàng đang ăn gà của hắn thì bị hắn gọi bà bà , ức đến mức phun cả thịt cả lẫn xương trong mồm vào mặt hắn . Nàng điên tiết la lối om xòm :
– Con lừa trọc khốn nạn kia ! Ngươi chiếm tiện nghi ta cầu hôn ta là phải đạo rồi , ta đây mới có mười sáu tuổi ngươi gọi ta là Bà bà ngươi thật khi dễ ta quá thể . Ta đánh chết ngươi ….ta đánh chết ngươi ….!
– Ta ..ta .. thật không biết mà ! Ngày tháng ta ở thiếu lâm thấy các huynh đệ gặp các bà bà đều cung kính . Ta đây nghĩ nó là trang trọng mới gọi vậy thôi ! Tiểu yêu tinh à tiểu cô nương …à …à ..muốn ta gọi thế nào đây ngươi mới vừa lòng !
Hắn xoa xoa cái đầu trọc phân trần đến là tội , nàng tự nhiên mủi lòng kể ra hắn ta ngố thật nhưng là người tốt . Nếu hắn ta thàn thân tỷ tỷ thì cũng là người nhà thôi tha được thì tha vậy , nàng hạ giọng bảo hắn :
– Vậy ngươi gọi là San muội đi ha !
Hắn cười hề hề sung sướng bảo :
– San muội ngươi ăn gà quá nhiều rồi ! Có thể bớt cho ta một miếng không ? ta đói lắm rồi dù gì cũng công ta bắt về nướng mà !
– Không là không !
Nàng quát lên ầm ầm với hắn xong lại lè lưỡi ra , giơ cái lá cây bọc nửa con gà của mình giấu sau lưng đã hết nhẵn bảo :
– Ta xin lỗi ..hì …hì…. Ta hết cả rồi vậy ngươi ăn phần của bằng hữu ngươi đi , ta dám chắc hắn đánh chén no nê ở đâu đó rồi !
– Thế thôi vậy ! còn phần của bằng hữu ta ta phải dành cho hắn . Ta có thể chịu đói nhưng quyết không giành ăn của huynh đệ đồng đạo !
– Thế thôi ta kệ con lừa trọc ngu ngốc nhà ngươi !
Nàng nói rồi đứng dậy cởi xiêm y hong lên đống lửa , một thoáng San San nàng đã trần truồng hoàn toàn trước hắn . Nàng lui cui hong đồ cho nhan khô để mặc lại , nàng tính rút lui để về cho tỷ tỷ mình thế chân . Trong khi đó Bạch Ngọc Phong hắn mắt tròn mắt dẹt ngắm nàng , hắn vừa muốn bắt nàng mặc lại đồ lại vừa muốn nhìn nàng . Thành thử cứ bâng khuâng nhìn trân trối đến mức đỏ cả máu mũi lần nữa , hắn mới thấy hoảng van vỉ nàng :
– San muội chúng ta nam nữ khác biệt muội đừng có hong đồ ở đây ta chịu không nổi , ta biết muội xinh đẹp nhưng nhìn thế này ta thấy kinh mạch đảo điên vô cùng !
Nàng thấy hắn thật thà quá lúc nàng cởi đồ chỉ nghĩ hong cho khô rồi rút lui , còn cơ thể nàng hắn cũng thấy cả hơn nữa nàng đâu phải thiếu nữ băng trinh như tỷ tỷ . Chung đụng đàn ông đã nhiều rồi nàng cũng không quá ngại ngần , nhưng nãy giờ này chỉ quay lưng lại hắn mà thôi . Cái hắn thấy là mái tóc dài tha thướt , thân hình thiếu nữ thon thả cùng bờ mông trắng tròn trịa hớp hồn . Nhưng giờ nàng quay hẳn lại bảo hắn :
– Không muốn nhìn thì nhắm mắt lại ngủ đi , ta chưa hoàn toàn là thê tử ngươi nên ta làm gì kệ ta ngươi không có quyền can gián !
Vì nàng quay lại trước mặt hắn thân thể ngọc ngà mới phơi bầy trước mặt hắn , chưa bao giờ trong đời Bạch Ngọc Phong thấy thân thể thiếu nữ mà lại gần sát sạt vậy . Mùi hương cơ thể nàng ấy dịu dịu một mùi hoa gì đó , thân thể trắng ngọc trắng ngà làm hắn hoa mắt . Bạch Ngọc Phong vội quay mặt đi lầm nhầm tụng kinh , điều này khiến cho Lưu San San nàng tổn thương nặng nề . Nàng và tỷ tỷ song sinh chung một vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành , nam nhân ai chả ham muốn thế mà tên lừa trọc này lại thế . Nàng đã bỏ cả y trang một thân phơi bầy thế không câu dẫn nổi hắn ta , bực mình nàng nhảy phắt ra trước mặt hắn . Thấy hắn đang nhắm nghiền mắt tụng kinh , điên quá nàng lấy tay banh mắt hắn ra quát ầm lên :
– Này con lừa trọc mở mắt ra xem nào , chả lẽ ta không xinh đẹp hay sao ? Ngươi khinh khi ta quá thể rồi đó ta sẽ ….ta sẽ ….
Nàng đang định nói “ .. ta sẽ đánh cho ngươi biết thân…” nhưng đã bị Bạch Ngọc Phong nhào lên bịt miệng lại . Thật ra Bạch Ngọc Phong chỉ sợ nàng ấy nói là đi lu loa thiên hạ nữa rồi uất ức làm thật , liền bịt miệng lại để tìm cách xin lỗi . Chưa từng va chạm nữ nhân cho nên hắn đâu biết làm gì dỗ dành, chỉ mang cách gì nghĩ được thì làm thì nói . Nhưng hắn vốn to lớn vạn vỡ nào lên bịt miệng Lưu San San nàng , nàng thật không đề phòng hắn cũng chả nghĩ hắn làm thế . Lập tức bị hắn xô ngã ngửa thân thể to lớn của hằn đè hẳn lên trên nàng , cáu quá nàng gào ầm ĩ :
– Con lừa trọc thối tha kia ! ngươi đè ta thế này thật không thở nổi nữa rồi đứng dậy mau !
Bạch Ngọc Phong tuy muốn đứng dậy ngay theo lời nàng , nhưng nằm đè lên cơ thể mềm mại của nàng thật sảng khoái làm sao . Bộ ngực trần rắn chắc vạm vỡ của hắn trịn vào cặp nhũ phong vừa mềm vừa ấm , hắn thấy sướng quá làm cho trường thương hứng khởi vùng lên cứng tột độ . Lưu San San tuy có câu dụ hắn nhưng nàng hoàn toàn không có ý đinh làm chuyện đó cùng hắn , nàng thấy trường thương hắn cứng nhắc nóng rực chạm vào đùi . Nàng ú ớ luống cuống nói :
– Ngươi …ngươi …..định làm cái gì thế … !
Nàng co tay vận công độc công bùng lên ngũ trảo xám xịt , nàng định đánh hắn thoát ra thì chợt nghĩ “ .. ta giết con lừa trọc , hóa ra lại giúp cho tỷ tỷ tâm ý đạt thành sao …không thể được …” . Nàng thu hồi chưởng lực dùng tay đánh mạnh vào hông hắn , ai dè hắn vốn đang nhỏm dậy thành nàng nắm đai lưng ắn kéo tuột ra . Cái quần hắn vì thế tụt xuống ngang gối và trường thương to lớn gân guốc bật tung ra , nàng mặt đỏ bừng lúc hắn tắm ở xa nàng cũng coi thấy nó . Nhưng giờ đây nhìn sát sạt thì thấy nó to lớn khủng khiếp , có lẽ của hắn vĩ đại hơn của tất cả nam nhân nàng từng gặp .Lại nghĩ hắn ta chưa từng giao du nữ nhân , một thoáng dâm tà nàng muốn chiếm đoạt hắn . Nàng muốn thử xem cái trường thương cực đại ấy , liền kéo ghì hắn xuống dạng chân ra .
Nàng chủ động ưỡn lên chả khó gì cái trường thương to lớn của hắn đâm đúng động huyệt , theo đà tay ghì của nàng nó ngập lút cán bao trọn bởi động huyệt ấm áp của nàng . Nó ngập trong nàng thì nàng oằn lên rên rỉ :
– Á …ái ….á….á….á….. !
Nó to quá kích lên chật chội khó chịu , còn Bạch Ngọc Phong hắn ngỡ ngàng . Mọi việc quá đột ngột bỗng nhiên cái của hắn đâm vào trong San muội , sướng đê mê nhưng hơi tức rát đầu trường thương. Còn San muội nàng ấy rên lên có vẻ đau đớn lắm , khuân mặt xinh đẹp nhăn nhó mắt nhắm nghiền . Hắn toan đứng dậy thì hai tay muội ấy đã kéo ghì xuống , hắn nghe được một câu dịu dàng nhất từ lúc găp :
– Huynh à ! Yêu muội ….muội thích lắm … muội yêu huynh !
Giọng của nàng vốn đã yểu điệu thùy mị cuốn hút lòng người rồi , nay vì bắt chước tỷ tỷ tỏ ra đanh đá nên thế . Giờ nàng thật là con người mình một Lưu San San xinh đẹp thùy mị nhưng thâm trầm , nàng quắp chân lên lên cái hông vạm vỡ của hắn ưỡn lên . Không ngờ trường thương bự trảng của hắn chọc sâu thêm một nấc , thốn quá tay nàng bấu chặt lên tấm lưng to lớn của hắn đến bật máu :
– Ái …ái….ái ….a….a….. đau thế !
Bạch Ngọc Phong thì sướng tê người trường tương hắn đang mút chặt trong người muội ấy , nhưng thấy vẻ khó chịu của San San liền hỏi :
– San muội ta khiến muốn đau à ! Hay thôi nhé …ta xin lỗi !
Nàng oằn người lên ghé tai hắn thì thào :
– Huynh ngốc ơi ! huynh đúng là ngố thật huynh đang chuyện phu thê với muội rồi đó !
– Ta …ta….ta … !
Bạch Ngọc Phong bối rối ấp úng nói thế , thì bị San San nàng nói chen vào ngay :
– Trời ơi ! Lừa trọc huynh khờ quá đi huynh nhỏm dậy chống tay nhìn xuống hạ thể mà coi …huynh thật là … !
Bạch Ngọc Phong vội chống tay nhỏm dậy nhìn xuống , quả nhiên sau những đám tuyết mao lưa thưa . Động huyệt của San San đang bị căng ra hết cỡ , nó ôm khít khao cái trường thường của hắn . Hắn bối rối thực sự vì sự việc này tuy nhiên cho trong muội ấy thật sướng a , hắn xoa xoa cái đầu trọc cất giọng trầm trầm hỏi :
– Thế này là động phòng hoa trúc sao ? tiếp theo thế nào đây ta thấy muội có vẻ đau mà . Chúng ta thôi nhé ta …ta không muốn muội đau đâu . !
San San xấu hổ quá dù nàng chủ động câu dẫn hắn ta, nhưng trần đời chưa ai hỏi nàng rằng khi hoan ái với nàng nam nhân phải làm gì . Họ chỉ hùng hục chiến đấu làm la bai bải ,và mệt lả trong tư tế đầu bù tóc rối mà thôi . Nàng đỏ mặt bảo hắn :
– Huynh ! thật …là …giờ huynh cứ thế ấn nó ra vào trong muội thôi … !
Bạch Ngọc Phong nghe lời ấn ra ấn vào nhè nhẹ, hắn sướng lên tận đỉnh đầu cảm giác trượt ra trượt vào trong đó sướng vô cùng . San San cũng đã hứng tình thủy dâm nàng ứa ra dào dạt , khi hợp thể tạo ra những tiếng nổ “ ..phọp …phọp…..” . Nàng thấy hắn ngố nhưng đáng yêu , và hơn cả nàng người đàn bà đầu tiên của hắn . Nàng thấy vui sướng cánh tay nhỏ bé nghì chặt lên lưng hắn , miêng nàng rên rỉ nhũ phong dính chặt lấy ngực hắn . Giọng nàng nghèn nghẹn đầy nũng nịu :
– Úi …da…úi….huynh ơi … ! Muội thích lắm….mạnh lên ….ui…ui….. !
Ngọc Phong cũng nứng lên ra sức dập thật mạnh, những tiếng “ ..bạch… bạch .” lẫn tiếng “ ..ứ …hự …” của San San đan lẫn nhau . San San nàng oằn cả người lại sau những cú đập vũ bão , người nàng cong như tôm ôm chặt lấy hắn . Lần đầu thường không được mấy canh vì thế hắn dập thế được hai ba nhát , chân tay bủn rủn cùng một cảm sướng lạ lẫm ngất ngây . Còn San San tuy hơi thốn thốn nhưng cũng thích lắm thì thấy hắn đổ sập lên nàng , hạ thể nàng nóng rực lên bởi từng loạt khí dịch của hắn phun ra trong nàng . Bạch Ngọc Phong rời khỏi nàng nằm vật ra thở dốc , lần đầu được giao hảo nữ nhân lại ra quá nhiều hắn mệt mỏi ngủ thiếp đi .
Lát sau San San mới nhỏm dậy nhìn chỗ hạ thể , trên thảm cỏ một đống to dịch khí nhầy nhụa . Nàng dí mạnh vào trán hắn một cái mắng yêu :
– Huynh đúng là con lừa trọc hư đốn , tống cả đống khí dịch trong muội rồi . Muội mà thụ thai thì muội sẽ đến giết huynh , nhưng mà nói thật sự muội thấy thích huynh làm tình rồi đấy lừa trọc ạ !
Nàng dậy mặc trang y cho mình định đi , nhìn hắn trần truồng thế không đành lòng . Nàng kéo quần hắn lên mặc lại thắt đai lưng đàng hoàng , nàng vừa vần hắn để mặc vừa mắng :
– Lừa trọc huynh người nặng quá , làm muội vần mệt chết đi a !
Nàng phi thân vào rừng độ nửa khắc lại lo hắn ở đó ngủ bị đói , rồi khi lửa tàn đêm xuống dã thú xông ăn thịt . Nàng muốn quay lại giả làm tỷ tỷ để ép ắn ăn con gà ,và hắn dậy nàng mới yên tâm được . Nàng bần thần nghẫm nghĩ : “ .. sao ta đây nặng lòng hắn thế , ta chung thân xác khá nhiều nam nhân có kẻ ta còn giết đi .Sao với hắn cứ khiến ta thế này …” . Rồi nàng lấy trang y Võ đang của tỷ tỷ mặc vào , và dùng một viên dược đan lát giọng nàng đã khác đi khá nhiều . Nàng phi thân trở lại hắn vẫn đang ngủ ngon bên đống lửa , trời cũng chưa tối nên không có dã thú bén mảng . Nàng mừng lắm cảm giác như trút đi gánh nặng , nàng không hiểu sao như vậy cả . Lưu San San lay lay hắn dậy , Bạch Ngọc Phong mệt mỏi ngủ say như chết gọi tận ba lần hắn mới giụi mắt vùng dậy , dậy cái hắn đã gọi toáng lên :
– San muội ! San muội muội đâu rồi !
Nàng thấy hắn gọi mình cũng vui vui định thưa , tuy nhiên thấy hắn bịt miệng sững lại nhìn nàng . Rồi hắn lúng túng thanh minh :
– Lưu huynh là ta nằm mơ thôi , huynh đi hái rau lâu vậy thế đã hái được gì chưa ! Ta có bắt được một con gà rừng nướng sẵn đây rồi , để ta mang ra cho huynh nhé !
Nàng thấy hắn gọi thế mới nhớ mình đang giả tỷ tỷ cải nam trang , nàng liền trêu hắn luôn giả như không biết gì nói :
– Bạch huynh ta đi có một lát mà huynh đã có ý trung nhân rồi a ! Chẳng hay nàng ấy ở đâu con cái nhà ai ?
Hắn thì đang lúi húi mở hành trang lôi ra cái gói gà nướng , đưa cho nàng rồi gãi đầu nhăn nhở . Hắn nói :
– Ta thực không biết nàng ấy ở đâu cả chỉ biết nàng ấy là San muội thôi . Nhưng mà ta nhất định sẽ nói sư phụ xin cưới nàng ấy , dù có thế nào đi nữa có thể sư phụ khi dễ ta . Đuổi ta khỏi sư môn thì ta cũng tuyệt không thể phụ muội ấy được , xong nhiệm vụ sư môn huynh hãy nhờ Khưu Môn đạo trưởng sư phụ huynh sang nói đỡ ta vài lời được chăng ? À thịt gà đây huynh ăn đi không đói , ta đã ăn nửa kia rồi …!
Lưu San San nàng cảm động quá muốn trào nước mắt , hắn ta thật là trượng phu khí khái . Một phần của bằng hữu cũng không dành ăn dù đói , lại chân tình với nàng vô cùng mắt cay nàng nói :
– Thôi huynh ăn đi dọc đường ta ăn rồi , không kiếm được rau nhưng ta cũng bắt được con chim nhỏ nướng tạm . Mà Bạch huynh thế người đã thân thiết với muội ấy mức nào rồi mà muốn cầu thân ?
– Ta ta… mà sao giọng huynh khác lạ vậy ? huynh bị cảm phong hàn chăng mau ăn gà đi . Rồi ta dùng công phu thiếu lâm cùng tọa công đẩy khí hàn ra nhé !
Lưu San San thấy buồn buồn ta sao gặp huynh trớ trêu vây ? Đời ta chưa từng có ai chân tình vậy chỉ rặt kẻ xu nịnh lợi dụng mà thôi , giá như huynh không phải nhà sư không phải người của tỷ tỷ thì tốt biết mấy .