Chương 21 – Ải mỹ nhân …
********
Dương Thiên Long hăng hái lôi Long Việt ra khỏi cửa đại lao , thẳng tiến về hướng dinh phủ của quan phủ Vĩnh Yên . Dương Thiên Long không thèm hoán ảnh , hắn cứ hình hài nữ nhi mà lôi Long Việt vụt đi. Kình phong xé tai ào ào gió khí lạnh sương đêm xuyên áo , Long Việt hắn run cầm cập buốt chân tay mặt xanh mét . Khi ấy đã là canh hai phủ thất im lìm trong giấc ngủ , từ trên không Dương Thiên Long hạ xuống thì đụng ngay một trận kình khí hất mạnh ra . Dương Thiên Long lùi lại lẩm bẩm :
- – Hỏng rồi ! …hỏng rồi ! Ở đây có đặt trận pháp phòng vệ, thảo nào hai mẹ con nhà mụ dám tác oai tác quái . Nhưng trận pháp này thấm tháp gì với ta chứ , dù là có ai giúp đỡ hay tự mụ bày trận này. Thì cũng đừng mong hòng thoát khỏi tay ta …. !
- – Vậy mụ ta là yêu nhân phương nào ? Hay là chúng ta lui về thần điện thôi , ta hết thấy vui rồi a !
Long Việt nói vậy bởi bản thân hắn không biết đánh đấm , con rồng bất trị của hắn không phải dễ gì mà khiển ra . Hắn tính bàn chùn để an thân mà về thần điện , với hắn cứu Lan tỷ quan trọng hơn cả việc trả thù này . Nhưng Dương Thiên Long thì rất cay cú , hắn hậm hực bảo Long Việt :
- – Con mụ đó hỗn hào ta nhất định không tha , mụ ấy nếu là yêu nhân đã kinh sợ uy áp hắc long tộc của ta . Giờ thấy trận pháp này ta khẳng định mụ là tiên nhân , chắc động lòng phàm tà tâm lấn át mà hóa ra đọa tiên (*) rồi . Tiểu huynh đệ thần điện cũng là chơi vui , đây cũng là chỗ để chơi vui cớ sao đến rồi lại tính về …Ta thật không hiểu tiểu huynh đệ ngươi nghĩ gì , đã chơi phải chơi hết mình chứ …thế mới là đồng dâm tri kỷ… ha …ha…. !
Biết khó thoái thác Long Việt đành gật đầu nói đại :
- – Thế chúng ta vào thôi ! Chẳng phải huynh nói rằng trận pháp này, huynh giải được …hay là chỉ nói khoác thôi ..ha ..ha…. !
Long Việt vốn chả có võ công gì ra hồn , sợ hắn đùn đẩy mình phá trận nên khích tướng . Dương Thiên Long vốn kiêu hùng tam giới , trận tiên pháp vặt vãnh này có gì mà làm khó hắn chứ . Nguyên đây là Băng Hàn Di Pháp trận , lấy băng khí mà trấn phong . Dùng âm hàn mà nghịch đảo dương vận , cho nên trận pháp này cũng không phải đơn giản . Nhưng thân là Ma Giới Thần Quân, thế tử của ma vương Dương Kỳ Họa của ma giới thì khác . Hắn thản nhiên vung tay một cái hắc khí cuộn lên như sóng trào, hình thành bảy con hắc long lao vào trong trận . Bảy con rồng hung hãn tàn phá các thân ảnh băng phong nữ , băng rơi lả tả như những đám hoa tuyết lê trước gió . Chỉ nháy mắt trận pháp đã tan tành , âm hàn khí tan biết Long Việt thấy ấm áp trở lại . Hóa ra hắn bị lạnh là do âm hàn khí ở trận pháp này khi lại gần, chứ không phải do khí trời hay là thuật khinh pháp của Dương Thiên Long kia . Hắn phấn khởi kéo tay Dương Thiên Long, đi vào trong đên phủ nói rất vui vẻ :
- – Huynh thật là giỏi a ! Pháp trận như vậy mà huynh chỉ phá trong khoảnh khắc , ta đây thật là ngưỡng mộ và bái phục đó a !
- – Này tiểu huynh đệ ta không ngờ , chính thân tiểu đệ ai nhỏ nhắn vậy. Dư ảnh bảo vệ của tiểu huynh đệ hình như đang phai nhạt , ta là ma nhân nhìn ra trước còn phàm nhân chắc cũng chỉ chưa đến một nửa canh giờ là thấy . Nên mau vận pháp mà che đi không rắc rối to a , chúng ta còn phải tiếp tục chơi ở thần điện nữa đó . Mà thôi mau theo ta bay vào tìm chỗ chúng ngủ , chứ đi bộ vào đụng phải đám cảnh binh phàm nhân ta không tiện ra tay . Nào đi thôi …nhanh không trời sáng ….
Dương Thiên Long túm tay Long Việt ,vù một cái ngự khí đạp mây vút đi . Thoắt cái đã vào đến nội phủ của quan rồi , đã qua giờ mùi chính khắc nhưng đèn đuốc vẫn rực rỡ . Đêm sang canh cảnh vật im lìm lặng lẽ , chỉ còn tiếng lính tuần canh rảo bước trên nền đá lạo xạo . Ánh đèn lồng đỏ le lói chiếu dọc lối đi , hàng trúc im mình trong lặng gió chẳng chút xào xạc ..Trong yên ắng ấy Dương Thiên Long cùng Long Việt , nhẹ nhàng đáp xuống sát dãy tư phòng của phủ quan . Long Việt lấy làm lạ hỏi thầm :
- – Tại sao huynh đường đường là Ma Giới Thần Quân , cớ sao giờ lén lút vậy a ! Chẳng phải một chiêu của huynh chúng sẽ chầu diêm phủ sao ? Hay là có cái gì làm huynh hoảng sợ ?
- – Suỵt !
Dương Thiên Long đưa tay lên miệng ra hiệu , hắn kéo Long Việt đi nhẹ men theo hành lang khuất vào chỗ tối . Càng gần phòng ngủ của quan phủ, thì tiếng thở như nhân đang dồn dập một rõ rệt hơn . Khi đến sát căn phòng Dương Thiên Long lấy tay chọc nhẹ thủng một lỗ ở cửa sổ , qua lỗ thủng đó hắn ghé mắt dòm vào trong . Thấy Thiên Long kia mắt không rời , lại theo những tiếng thở nghẹn ngào thổn thức ấy . Là tiếng rên rỉ nỉ non đứt quãng, đầy sung sướng của nữ nhân . Từng nghe tiếng đại loại như này từ Khởi Linh , Miêu Miêu…, Long Việt biết đó là tiếng rên của nữ nhân khi giao hảo . Không kiềm chế được Long Việt hắn cũng đục một cái lỗ nhỏ vị trí thấp hơn của Dương Thiên Long nghó vào …Đập vào mắt hắn một tòa thiên nhiên trắng ngọc lồ lộ , cùng cảnh xuân tình lai láng lúc nửa đêm của quan phủ …
Trần Hiểu Yến kia ban ngày ra dáng mệnh phụ phu nhân ,tỏ ra nghiêm nghiêm đoan chính và hung hăng bao nhiêu . Thì giờ đây đêm khuya cảnh vắng lại khác hoàn toàn , thân thể như bạch ngọc cặp mắt dài ma mị đắm đuối . Nàng ấy đang ngồi trên giường , dạng chân ra cho lão quan phủ liếm mút hạ thể . Thi thoảng phút động xuân tình, nàng ta khẽ oằn lên rên rỉ thống khoái . Đúng là tiên nhân vẻ đẹp cũng khiêu dụ lòng người , khi tỏ ra dâm dật ướt át càng khiến người ta điên đảo . Một tay nàng tự cho vào miệng mút mát , tay còn lại tự động viên trái tuyết lê trắng muốt của mình . Nổi trên làn da tuyết ngọc của bầu vú ấy , một núm đỏ hồng đào kiêu xa rung theo nhịp nắn bóp …Đôi môi đỏ mọng như nụ hàm tiếu của nàng , liên tục mút ra nhả vào ngón tay xinh xắn của mình …
…chụt ….chụt….
..ư…hư….ư…hư…….ư….ha…a…..
…soạp ..soạp…. …
……..
Tiếng rên ngắc ngứ đứt quãng vì sung sướng của Hiểu Yến , cộng tiếng liếm mút “soàm soạp” của lão quan phủ kia. Khiến cho hai người các hắn hỏa dục bốc lên bừng bừng ,chỉ muốn đạp tan cửa phòng mà lao vào . Nhất là đôi chân nhỏ nhắn trắng mượt của nàng ấy , được hai tay tên quan phủ banh rộng ra rồi hắn nhẹ nhàng gác lên gối . Để quay sang liếm mút các ngón chân nhỏ nhắn của Hiểu Yến , tên quan này có vẻ là đi phục vụ nàng ấy chứ không phải hưởng thụ Hiểu Yến kia . Khi đầu hắn không còn che kín cái động huyệt thiên thai đó , thì nó tự nhiên mở ra khoe mẽ trước các hắn . Trong ánh nến lung linh trong phòng , cái khe mép hồng hồng được soi rõ .Nó còn bóng nhượt nước thủy khí , trước khi bày ra lối vào tiểu động huyệt nhỏ nhắn đỏ rực . Một chút âm mao lưa thưa không đủ che hết , mà chúng còn bị ướt đẫm nước bọt của tên xú quan kia …
..Hực…hực …. !
Cả Long Việt lẫn Dương Thiên Long nuốt nước bọn ừng ực , Long Việt nóng nảy kéo áo Dương Thiên Long thì thầm :
- – Ngon…quá …thật hết xẩy…..chúng ta vào chén thôi , khống chế lão ấy rồi “hấp” luôn Trần Hiểu Yến đó đi … !
- – Chỉ mình ta vào thôi ! Ta đã đặt kết giới rồi không lo quan binh đến cứu giá , con mụ này dám lấy hình quyền trượng nện ta . Răng ta vẫn đau nhức đây.. nên ta “hấp” mụ ấy , còn tiểu huynh đệ mau qua phòng góc cuối kia . Lâm Phụng Nhi xúc phạm huynh đệ thì là của tiểu huynh đệ, mặc tình muốn “hấp” thì “hấp” ..muốn “giết” thì “giết”… Mau đi đi ….đêm xuân đáng giá ngàn vàng …ha ..ha…
Nói xong Dương Thiên Long đạp cửa lao vào , còn Long Việt chả còn cách nào bước đi đến phòng Lâm Phụng Nhi . Vừa đi mấy bước hắn đã nghe tiếng ” hự ” một cái kèm theo, là tiếng thân xác ục ịch của lão phủ quan rơi “.. bịch..”xuống sàn . Tiếng hét lên của Trần Hiểu Yến :
- – Á….á ….a…có..thích khách …người đâu mau đến cứu ta ….. !
Long Việt hậm hực bước tiếp trong lòng đầy cay cú , tên Thiên Long cái gì cũng kêu đồng dâm tri kỷ . Vậy mà Trần Hiểu Yến ngon lành đến vậy thì hắn chén một mình , để cho ta cái phần hẩm hiu hơn …mà sao Hiểu Yến đó không nện vào mình trước nhỉ ! Quả là kết giới cao cường vừa đi mấy cước bộ nữa , thì âm thanh từ phòng quan phủ không còn nghe được gì nữa . Hắn đến nơi phòng Lâm Phụng Nhi , tức tối đá cửa đánh “rầm” một cái đi thẳng vào . Phụng Nhi đang ngủ thấy động bật phắt dậy , vớ ngay cây kiếm ở đầu giường tuốt vỏ chĩa vào hắn quát :
- – Tiểu a đầu kia ! Cút ngay không ta chém , nửa đêm nửa hôm phá ngục tới đây có gì ?
Long Việt đang ấm ức mà hành động vô thức , giờ đánh động Lâm Phụng Nhi dậy . Mà nàng ta thì đang có kiếm trong tay , tình thế này càng đâm dở hơn . Bởi hắn đâu có tý võ nghệ gì ngoài bắn cung , và con rồng chết tiệt chẳng làm sao khiển ra được . Hắn vội hề hề nói nhăn nhở :
- – À …à …ta đêm hôm vượt ngục lạc lối đến đây , thôi ngươi ngủ đi.. hề …hề ..…ta đi chỗ khác là được ý gì !
Long Việt nói toan quay đầu ra cửa đi , thì “vù” một cái thân ảnh nhỏ nhắn của Lâm Phụng Nhi bay lên . Nàng ấy chắn trước cửa , kề kiếm vào cổ hắn nói lạnh lùng :
- – A đầu khâm phạm thối tha kia ! Vượt ngục đến đây làm tiểu thư ta mất ngủ, rồi nói đi là đi được sao ? Chưa kể lúc ở công đường ta còn muốn đánh ngươi nữa …ta chưa thấy chán tay , nhưng vì giữ thể diện ta đành thôi ….hí ..hí… Giờ ngươi vác mặt đến đây thì chết với ta ….hi….hi…. !
Long Việt bị kiếm kề cổ sắc lạnh lưỡi kiếm khá bén , đã làm rách một ít da chảy máu . Nếu Lâm Phụng Nhi kia mạnh tay hơn chút, có thể hắn mạng vong ngay lập tức . Hắn đâu phải uy vũ như Ma Giới Thần Quân Dương Thiên Long kia, mà có thể vung tay cái đã lật ngược tình thế . Long Việt vô cùng đau khổ hắn không ngờ, mình lại chết vì tay con ranh con như này. Hắn thầm giận mình đúng là chim chết vì mồi , người chết vì miếng ăn …hắn tham chút tà dục đâm ra bi thảm thế này . May thay lúc ấy do Âu Tuyết Mai đã rời thân thể hắn mấy canh giờ , cũng do thế dư ảnh nàng đang tan biến dần dần . Bởi tiên linh còn lại trong hắn đã không đủ để duy trì, thế là hắn bỗng thoát trở lại chính thân ảnh của mình …
Đang là nữ nhân yêu kiều a đầu đó, bỗng chốc hóa thân ra nam nhi . Lâm Phụng Nhi choáng váng rụng rời nàng hoảng hồn, quăng kiếm xuống sàn la lớn :
- – Tên kia ngươi là yêu quái phương nào ! Bỗng dưng đến chỗ chúng ta là ý gì ? Ngươi coi chừng ta đó ta sang mách mẫu thân , người có tiên pháp nhất định sẽ giết loài yêu nghiệt như ngươi … !
Lâm Phụng Nhi toan đẩy Long Việt phi thân ra khỏi cửa , nhưng bị Việt túm tay kéo lại được . Chuyện cũ chuyện mới lẫn nhau làm hắn nổi điên , nhớ lúc nàng ta sai người đổ nước tiểu vào mình . Hắn cay cú níu tay nàng giật lại , làm nàng ngã nhào hắn thì gào to lên :
- – Tiểu nha đầu chớ chạy ! Coi chiêu của ta đây…dám hỗn hào hạ nhục ta trên công đường à !
Nộ khí bùng phát thanh long lại xuất thế , lam khí bùng bùng ánh quang mang . Một con rồng xanh tái hiện với sát khí chết người , lao thẳng vào thân hình mảnh khảnh của Phụng Nhi ….
….Uỳnh ….. !
Cái thân thể nhỏ bé trong sắc bạch y của Phụng Nhi , bị bay bổng lên văng vào góc nhà rơi xuống . Miệng nàng phun ra cả bụm máu lớn, cả người rung lên co giật một cái rồi lằm im lìm ….
…………..
………………
………………….
Bên căn phòng kia luc Dương Thiên Long xông vào , hắn chỉ vung tay một phát nhẹ . Đã khiến tên quan phủ phàm nhân ngất lịm , Hiểu Yến thấy vậy nàng vội vã la lên :
- – Á….á ….a…có..thích khách …người đâu mau đến cứu ta ….. !
Sở dĩ nàng thấy kẻ đến là nữ nhân , tuy có yêu pháp nhưng không biết nàng ta dạng gì . Nên nàng cứ giả đò vội vàng tri hô người đến cứu , nhưng đáp lại chỉ là không khí im ắng . Nàng cuống cuồng kiếm y trang, che bớt phần lộ liễu trên cơ thể mình . Rồi nàng trỏ Dương Thiên Long quát lớn :
- – Tiểu yêu kia ngươi là yêu nghiệt phương nào ? Lúc trên công đường ta đã thấy được yêu khí của ngươi , mau khai ra ngươi là yêu quái phương nào ta còn cho ngươi chết toàn mạng … !
- – Khẩu khí lớn nhỉ ! Ngươi đánh ta thiếu nước gãy cả răng , giờ còn đe dọa giết Ma Giới Thần Quân ta nữa !… Bích Diêu cung các người ta đâu sợ một ai , bát đại tiên tử trong cung chỉ có Lưu Yến Yến vì tình mà hóa đọa tiên . Ta không nhầm nàng trốn xuống phàm trần , cải họ mà không cải mà không cải tên ha….ha….ha…!
Dương Thiên Long hắn hằn học nói , rồi xoay mình cái hiện ra chính thân mình hắc khí ngùn ngụt vây tỏa . Trần Hiểu Yến thấy sự tình không ổn , cũng biết tên Ma Giới Thần Quân này thật không vừa . Tự lượng sức thân mình có thể may mắn mà tẩu thoát , nhưng còn con gái nhỏ ở trong dinh phủ e rằng thoát không nổi . Nàng thoáng chút nghĩ suy tên về tên ma vương này , hắn nổi tiếng dâm tà háo sắc nhất định đến đây vì sắc . Chứ không phải vì tài bảo hay nhân mạng gì cả , nàng vội vàng quỳ xuống van xin :
- – Xin Thần Quân ngài hãy tha cho con gái ta , việc ta đánh thế thân của ngài và bằng hữu trên công đường là chủ ý của ta . Vậy nên Yến Yến xin chịu tội hết , ngài muốn gì ta cũng chiều chỉ mong nương tay cho nhỉ tử bé nhỏ của ta…
- – Ha….ha….sớm biết vậy có phải hay không ? Việc đánh đấm với ta chỉ là chuyện nhỏ , hơn nữa ta chỉ cần nàng phục vụ ta đêm nay . Mọi ân oán coi như xóa sạch , còn không hãy xem đây…. Ta sẽ nói bằng hữu ta giết ngay tiểu a đầu đó …
Dương Thiên Long tức thời mở kết giới , tạo ra một lăng kính hắc khí trước mặt . Ở đó hắn và Yến Yến đều thấy Lâm Phụng Nhi, bị phun búng máu ra rơi xuống sàn ngất lịm . Yến Yến mặt cắt không còn giọt lo lắng vô cùng , nàng vội vã gỡ bỏ xiêm y khoe ra một thân tuyết bạch . Nàng nghẹn ngào nói :
- – Ta bằng lòng ….ta bằng lòng …hết hu….hu…. ! chỉ mong ngài đừng giết con ta …. !
Nước mắt giọt ngắn giọt dài trên khuân mặt trái xoan của nàng , cặp nhũ phong không che không đậy cũng thổn thức theo . Hai tiểu nụ xuân đào trên vú theo đó mà nhấp nhô khiêu gợi muôn phần , nàng là mỹ nữ xinh đẹp nhất Diêu Cung thượng giới . Cũng lại vì thế vướng nghiệt duyên một thân đọa đày phàm giới , giờ cực phẩm thiên nhiên mỹ tạo phơi trước mắt . Dương Thiên Long tự phụ tiến lại, hắn ghé lên cặp môi hàm tiếu của nàng mà hôn . Hai cặp ngũ trảo tham lam không quên, nhào bóp trái tuyết lê trắng muốt. Yến Yến đẩy hắn ra rồi khẽ rên lên một thanh thanh ai oán :
- – Thần Quân người chớ vội vã thế ! Chàng làm đau ta rồi đó ….. !
Nàng khẽ vẩy bàn tay ngọc trắng muốt lên xua tay phản ứng , vẻ kiều mị ánh mắt ướt át dâm dật khiến Dương Thiên Long ngẩn ra đê mê ngẩn ngơ …
Bỗng …. !
……….
..Phụt …. !
Một tiêu ảnh vọt ra từ cái miệng nhỏ xinh xắn của nàng , phi thẳng vào ngực Dương Thiên Long .. Chưa dừng ở đấy nàng vuốt tay lên mái tóc , rồi xoay người từ trong tóc tóe ra muôn vàn kim ảnh lấp lánh . Khi thân thể trắng ngần trần truồng của nàng dừng lại , mái tóc dài óng mượt lại hạ xuống bờ vai tròn . Thì Dương Thiên Long cũng loạng choạng gục xuống , hắn trỏ tay về phía nàng nói ngắt quãng :
- – Ngươi ….ngươi ….. !
Hắn chẳng kịp nói hết câu thì ngã gục xuống ,… hỡi ôi ! Ma Giới Thần quân dương danh tam giới . Chỉ vì phút chủ quan mà gặp họa bởi nữ nhân , hắn cứ nghĩ lấy con nàng ra làm sức ép là đã thuần phục được . Nhưng đi đêm lắm có ngày gặp ma , hắn đa phương quỷ kế dụ dỗ uy hiếp nữ nhân . Thì hôm nay lại bại dưới tay nữ nhân , nhưng cũng chẳng trách anh hùng khó qua ải mỹ nhân …
Yến Yến khinh bỉ đạp lên thân thể của hắn rồi nhổ bọt , nàng mắng hắn đầy vẻ khinh thường :
- – Cho đáng đời tên háo sắc nhà ngươi ! Dính Thiên Tán Băng Tiêu của ta rồi chết cũng không dễ dàng đâu a… !
Nàng nói rồi quên không mặc cả y trang , một thân lộ liễu bay vọt sang hướng phòng Lâm Phụng Nhi . Long Việt không biết sự thể này , hắn đâu biết mình cũng sắp gánh họa sát thân ….
Chú giải :
(*) Đọa tiên : Theo truyền thuyết tiên giới Trung Hoa cổ , nữ tiên vì tình mà phạm tiên tâm sẽ bị hóa ra đọa tiên . Có lẽ là cách gọi văn hoa của tiên bị rồ tình chăng ? Đoạ tiên thì thanh tiên khí mất hết, hóa ra màu sắc tối tăm u ám . Đọa tiên mãi mãi sẽ là đọa tiên khó lòng thay đổi ạ .
Truyện kiếm hiệp này Vịt đã dày công xây dựng để tạo ra sự hòa trộn giữa tiên hiêp – kiếm hiệp – kim tiền ( xuyên không ngược về hiện đại). Thể loại này mới đang được các tiểu thuyết gia Trung và Hàn bắt đầu sáng tác , nhưng nó khá khó để dung hòa với nhau . Tuy nhiên Vịt đã thành công ở bản tiếng Trung hy vọng các anh chị Việt Nam , cũng được biết đến luồng gió mới này hi …nó là thể loại rất hay đó ạ ….chỉ đau đầu tác giả thôi hì …hì…
To all: Thành thật xin lỗi mọi người vì để chap ở đây ra chậm , tại Vịt vừa học vừa đi đóng và phụ làm phim . Tối về tranh thủ viết thôi nên đôi khi không được như các giả khác , nên rất mong nhận được sự thông cảm từ mọi người ạ ! Từ nay sẽ quan tâm nó hơn hí…hí….
******************