Chương 20 – Lâm vào nghịch cảnh nơi chốn phàm…
Long Việt hắn không quan tâm quá nhiều như vậy , bụng hắn sôi ùng ục mặc kệ đám người kia nghĩ gì hay cười cái gì . Trong đầu hắn tâm niệm mỗi chữ “… ăn… ” mà thôi , hắn ta đến kéo tay Dương Thiên Long thì thầm :
– Mặc kệ bọn họ ! Chúng ta trốn xuống núi ăn uống một bữa ra trò đi , ta thật là thèm rượu thịt quá rồi … !
Ma Giới Thần Quân hắn cũng là kẻ phàm ăn , ở đây toàn cơm chay đậu phụ cũng đã thấy rất chối . Hắn thấy Long Việt nói hợp ý mình vội gật lia lịa , rồi kéo Long Việt ra khỏi đám thí sinh đông đúc ấy . Mặc cho Tuyết Mai kêu gào chửi mắng trong đầu hắn , nàng hậm hực chửi rủa hắn sức thậm tệ :
– Chàng đúng là kẻ phàm phu tục tử , ta đây ăn cơm chay từ bé đến lớn có thấy sao đâu . Chàng ăn uống thô tục như vậy, chả trách đầu óc tối om như âm hộ . Chàng nên ở lại mà ăn cơm chay , rồi tịnh tâm mà giác ngộ ra tiên ý …mới mong có ngày đại phát quang minh . Ta …ta thật bực mình chàng đó , có tin ta bóp trym nát thành cám cho chàng chết không ?
Long Việt vừa đói vừa bực , nghe thế hắn ta chửi toáng lên :
– Ta đói lắm rồi ! Mặc kệ con sâu ngươi có ăn lá hay chay thì ăn , ta đi xuống núi đánh chén…có gan thì bóp chết ta đi . Khỏi mất công dọa dẫm cho mệt , khiến ta ngày ngày lo thắc thỏm …thiếu nước tè ra quần !
– Này tiểu huynh đệ ! Ngươi chửi ta à ? Ở đây chỉ có hai chúng ta thôi , mà ta đã cùng tiểu huynh đệ ngươi trốn đi đánh chén rồi. Ta đây là rồng đâu phải là sâu ? Muốn chửi mắng ta đây ! … thì cũng nên tìm con gì hoành tráng hơn chút chứ ..?
Vì hắn nói ra mồm Dương Thiên Long nghe được , hắn khá bực tức Long Việt tuy nhiên đã coi là bằng hữu đồng dâm với nhau . Thì không thể hơi tí mà động thủ đánh đập nhau được , nên hắn nín nhịn hỏi Long Việt cho ra lẽ . Long Việt bối rối gãi đầu gãi tai , tuy nhiên dư ảnh lại là vẻ kiều mị của Tuyết Mai . Hắn càng làm thế trông lại càng đáng yêu , khiến cho Ma Giới Thần Quân hắn đau lòng. Dương Thiên Long cúi đầu thở dài nói :
– Tiểu huynh đệ chết tiệt ! Ngươi không nhái hình ai đi giả hình nàng ấy , làm tim ta đau chết đi mất . Ta cũng biết ngươi thần tượng nàng ấy giống ta , nhưng mượn dư ảnh nàng khiến ta đau lòng quá . Mỹ nữ ở đời này bao người xinh đẹp khuynh quốc nghiêng thành , nhưng trong lòng Dương Thiên Long ta chỉ có Tuyết Mai nàng ấy… Làm thế này thật giết ta đi còn hơn , mà tiểu huynh đệ phép thuật này học ở đâu vậy ? Mau chỉ cho ta để đến bái hắn làm thầy , mai mốt chẳng may ta thất tình. Không được nàng ấy đoái hoài , thì ta đây tự hóa ra nàng ấy mà “ thẩm du tinh thần ” vậy ..hức… !
– Ta …ta không có biết ! Việc này là do con yêu tinh Bọ nẹt làm ra , lúc nãy ta mắng nó, chứ không nói huynh . Con yêu sâu này, từ ngày gặp ta nó cứ ám ta suốt , nếu nói nhái hàng tự sướng, thì con yêu sâu này là nhì …thì thiên hạ không ai dám nói nhất . Ta nói thật với huynh con sâu này rất trì trệ , xấu mà không biết phấn đấu… chỉ đi bắt chước hình ảnh người ta về sài . Đã thế nó còn không tự trọng đi cưỡng hôn ta , ta thật thảm lắm đó huynh biết không !
– Ha….ha….ha…. ! Huynh đệ người thật khéo đùa , ta đây là Ma Giới Thần Quân ở ma giới . Dĩ Yêu Chi Lục quyển ta đang cầm đây , ta biết tất cả các loại yêu như ở đời : Yêu Hồ hay Yêu Kê hoặc Mặc thù, Xích hạt, Phong ngô…rồi Ma linh chi hồn hồ điệp yêu (*) . Nhưng mà ta chưa từng nghe nói về yêu Bọ nẹt , không có chuyện Dĩ Yêu Chi Lục quyển này thiếu sót . Dù là lẩm cẩm đi nữa Hắc Ám Tối Thượng Thần không thể sai bởi ông ấy tạo ra yêu thần , thủa mà Nữ Oa Bàn Cổ khởi thiên lập địa thì yêu lục này đã có . Không nhầm được đâu !….vậy tiểu huynh đệ thử tả qua nó xem sao … !
– Chàng mà tả cho hắn biết …. là ta giết ….khè…. khè….. !
Âu Tuyết Mai nàng sợ hắn tả thì Thần Quân hắn biết , nên nàng tức tối bóp trym hắn gào lên như vậy. Long Việt vừa đói lại vừa bị đau , hắn đau đớn thảm thiết la lên :
– Ái …..ái ….da….. !
– Thôi …thôi…khỏi vờ vịt nữa ! Ở đây có ta và tiểu huynh đệ chứ ai đâu , mắc chi mà phải nói ra cái tên Ái Gia ấy chứ . Nào tả đi ta xem có đoán ra đó là giống yêu nghiệt gì không …. ?
– Nó ăn lá cây …ái …ái ….nó toàn thân tỏa lam khí màu xanh , nó còn bay được nữa …ái ….đau…Khi nó phân thân thì hóa ra con bướm ngọc, cái ta cầm nộp ứng thí đó…..ái trời ôi…chết ta …. !
Long Việt ráng nhìn đau khốn khổ trình bày , còn Tuyết Mai ở trong hắn ức chế nghiến răng nghiến lợi bóp trym hắn. Nàng lẩm bẩm chửi hắn trong phẫn nộ :
– Này …thì nói ta trì trệ , này thì lẻo mép này … ! Ta bóp cho chym chàng ra cám luôn, chừa cái tội chê bai ta … !
Dương Thiên Long thấy Long Việt đau đớn nhăn nhó khôn tả , hắn ta gãi đầu vò tóc cảm thấy khó hiểu . Nếu như có con yêu đó, sao nó không sợ uy áp ma vương của hắn chứ , vả lại khối bích ngọc lấp lánh đó, nó không phải yêu cốt mà là tiên cốt . Hắn vội vàng bảo Long Việt :
– Thôi tiểu huynh đệ ! Chúng ta xuống núi đánh chén một bữa đã , mặc kệ nó yêu nhân phương nào đi nữa . Nhưng ta dám chắc yêu cốt không sinh ra ngọc bích , chỉ có tiên cốt khi phân thể mới ra ngọc . Sẽ có năm màu tương ứng năm hành , con bướm ngọc đó màu xanh lấp lánh . Thuộc hành thủy không lẽ tiên nhân phương nam này lại có chăng ? Thôi đi mau ta đói chết đi được , ta có quyển trục về Ngũ Hành Tiên Linh Giới. Tiểu huynh đệ ngươi cầm đó xem , cuốn này ta vốn thó được… của Lão Thái Ất Chân Nhân đó …ha …ha….Tuy là đồ ăn cắp nhưng sài tốt ,người tự đọc mà ngâm cứu. Xem kỹ biết đâu … nó lại là tiên nhân …ha ..ha…. !
Long Việt cất quyển trục vào trong người , chân khập khễnh bước đi đầy đau đớn . Trong khi Tuyết Mai ở trong đầu hắn khoái chí nói :
– Chàng đúng là cái đồ đầu đất , hắn ta còn đoán ra ta là tiên nhân . Chàng mới là cái loại trì trệ thật sự , ta xinh đẹp như này thì không thích… ! Chàng còn phải cảm ơn ta đã nhân từ , vì ta không bóp nát nó hí hí …Tại ta cũng chưa dùng để nát hơi phí he he , nhưng chàng nên nhớ léng phéng con nào á ! Thì ta sẽ tiêu hủy công cụ gây án này của chàng , nhớ chưa ….nhớ chưa…..nhớ chưa !
Mỗi câu “ …nhớ chưa … ” nàng lại bóp cho hắn một cái , khiến cho Long Việt đau đớn lăn lộn ra bãi cỏ ven đường mà kêu la . Khi ấy y trang cũng tung ra lộ liễu , nó khoe ra cặp chân ngọc dài trắng muốt . Và một cái tiểu khố màu hồng đào nhỏ nhắn , nó ôm vừa khít khao lấy ngã ba có cái tiểu phúc nhỏ xinh mum múp của nàng . Dương Thiên Long khoái trá cười sằng sặc bảo :
– Long Việt huynh đệ chẳng hay, huynh cũng đã đi dòm lén nàng ấy. Nên khi giả mạo nàng ấy đến cả đồ lót cũng giống ha…ha…. ! Ta cả thẩy nhìn lén nàng ấy mấy lần , khi nàng thượng lễ ở Âu Cơ thần điện. Thì ta đều thấy nàng dùng cái tiểu khố màu hồng ưa thích như này , chúng ta đúng là đồng dâm chung chí hướng …ha…ha…. !
Nghe Dương Thiên Long nói thì Tuyết Mai tức tối lắm , nàng lầm rầm chửi hắn “ … tên ma nhân chết tiệt , hắn dám rình rập coi lén đồ ta mặc . Thật bệnh hoạn …. ” Nào ngờ Long Việt nghe được hắn đáp trả luôn :
– Gớm cho con sâu ngươi ! Ngươi tưởng ngươi ngon lắm sao ? người của ngươi thì bé xiu xíu …ngực như quả chanh non , ta đây thấy ngươi ảo tưởng sức mạnh quá đấy … Ngươi phơi ra trước mặt ta mấy lần , hàng họ thì bé xíu mà cũng nghĩ người ta thích dòm sao … ?
– Chàng ….chàng …. !
Thấy Tuyết Mai có vẻ ức chế Long Việt đâm hoảng , hắn ta sợ nàng nổi điên bóp nữa liền bảo :
– Quân tử động thủ chứ không động khẩu , chửi là được rồi …đừng có bóp ta . Kẻo tên ma nhân kia được dịp mát mắt ha…ha…. !
– Ta không phải quân tử , ta…ta…cứ bóp đấy ….chàng làm sao ?
Tuyết Mai tuy hừng hực nói vậy , nhưng nàng không dám nữa . Sợ rằng hắn điên lên lột bỏ xiêm y nàng ra , già néo ắt đứt đây thiệt hại cả đôi bên . Nhờ vậy mà hắn cùng Dương Thiên Long đến tửu quán an lành , tửu quán hôm nay rất đông thực khách . Họ cười nói rôm rả đầy vui vẻ ,thì bỗng đâu hai tiểu cô nương bước vào . Một cao , một thấp nhưng dung nhan đều là hạng xinh đẹp , nhất là cô gái nhỏ bé nàng ấy thực là hàng quốc sắc thiên hương .Một vẻ đẹp siêu phàm thoát tục, vẻ mặt thánh thiện thanh thoát vô cùng . Cả tửu quán lặng đi trong giây lát , tận đến khi tiểu nhị chạy lại gần các cô nương ấy hỏi :
– Chẳng hay các tiểu cô nương người, đến đây mua rượu cho tướng công mình . Hay là mua cho thân phụ, để ta còn vào báo với ông chủ !
– Sắp cho ta mười cân thịt bò , mười cân thịt heo , gà nướng chục con và rượu nguyên hũ lớn . Chúng ta đến đây để uống rượu , không có mang về cho ai hết ha…ha…ha… !
Dương Thiên Long hào hứng nói to dúi vào tay tiểu nhị mấy nén vàng , trong ánh mắt ngạc nhiên của thực khách . Vốn dĩ nơi đây chỉ dành cho nam nhân , tự nhiên có nữ nhân lớn tiếng vậy tránh sao họ không ngạc nhiên. Long Việt giật áo hắn hoảng hốt bảo :
– Dương huynh ! Chớ quên chúng ta đang giả dạng đàn bà … !
– Mặc kệ đi ! Ta cũng đói và thèm rượu lắm rồi , tiểu huynh đệ mau vào bàn đánh chén . Mặc xác bọn phàm nhân tục tử đó , chúng ta yêu thương cái dạ dày mình đi …ha…ha.. !
Tiểu nhị thấy mấy đĩnh vàng thì mừng rú , đó chỉ là hai nữ nhân…nhưng thôi mặc kệ họ tiền nhiều là được . Nói dại chứ đưa hắn mấy đĩnh vàng này , rồi bảo hắn gọi con chó bằng bố, rồi mời vào mâm hắn cũng làm . Thế nên chả mấy khắc sau các thứ yêu cầu đã đầy bàn , Long Việt và Dương Thiên Long mặc kệ các tia mắt nhìn . Hai tên lao vào đánh chén cuồng nhiệt , rượi tu cả hũ heo ăn cả đùi nhai nuốt nhồm nhoàm . Khiến cho đám thực khách mắt tròn mắt dẹt , còn đâu là hình ảnh yểu điệu thục nữ khuê các nữa . Có một vài khách nhân nhìn Long Việt , thấy hình ảnh Tuyết Mai xinh xắn đang ăn nhồm nhoàm kia . Thì trông nàng giống cáo thị quan phủ tróc nã , họ vội vã rời tửu lâu đến phủ quan báo án …
Hơn một canh giờ sau cả hai tên các hắn đã ngà ngà say , bỗng đâu quan binh kéo đến rầm rập . Binh sĩ vây chặt lối ra tửu lâu , rồi một tên quan Đô Lại Sứ tuốt kiếm hô lên :
– Mau xông vào bắt khâm phạm giết người về quy án !
Long Việt đã say hắn lại chả biết làm sao khiển con rồng ra , cho nên bị đám quan binh đao kiếm xông vào… đè xuống trói quặt tay ra sau . Hắn ngoảnh sang thì thấy Dương Thiên Long, cũng bị đè sấp mặt xuống đất . Miếng thịt gà đang gặm dở vẫn còn trên miệng hắn , đám binh lính vừa đấm vừa đạp hai hắn . Trong mắt họ là hai thục nữ yểu điệu , nhưng khi đánh vào đụng phải thứ da thịt cứng nhắc tựa nam nhân . Họ cảm thấy vôcùng quái dị, nhưng vẫn áp giải các hắn về huyện đường . Dọc đường đi Long Việt thấy làm quái lạ, hắn liền hỏi Dương Thiên Long :
– Ta say quá không kịp phản ứng , lẽ nào Ma Giới Thần Quân như huynh đây . Cũng để họ bắt như bắt con gà vậy ? Đã thế chúng đánh đấm suốt đường về thật cực a !
– Tiểu huynh đệ ! Người thật không hiểu rồi ! Ta đây đại danh đỉnh đỉnh danh chấn tam giới , giờ bỗng dưng đi đánh đám phàm nhân này . Họ không chịu nổi ta nửa chiêu , ta giết họ há chẳng bị thiên hạ chê cười sao ? Huynh đệ nghĩ cái danh của mình mà không đánh phàm nhân , lẽ nào ta đây lại dùng ma công giết họ …thật là…. !
Hôm ấy phủ đường chật kín người ,dân chúng hiếu kỳ kéo đến phủ đường . Vì nghe nói đã bắt được tên thủ ác, giết bằng hữu ở quán trọ lần trước . Mà lại là nữ nhân xinh đẹp hiền dịu , thật là lòng người nham hiểm vô cùng . Xưa nay nam nhân phóng hỏa giết người là thường , nữ nhân phóng hỏa giết người thật là kinh thiên động địa . Lúc ấy phu nhân của của quan phủ Vĩnh Yên , tên là Trần Hiểu Yến cũng hiếu kỳ đến theo phu quân thẩm án. Lại còn dắt theo một tiểu nữ tử là Lâm Phụng Nhi vào công đường , mẹ con nhà quan này xinh đẹp nhưng rất đanh đá hống hách vô cùng . Suốt cả cả quá trình cung thẩm , hai nàng còn lớn tiếng xen vào đồng thẩm . Khi mà Dương Thiên Long không nhận tội , Trần Hiểu Yến nàng ta liền đích thân xuống . Lấy quyền hình trượng đánh cho hắn một cái , cú đánh quá mạnh khiến hắn hộc máu mồm suýt gãy cả răng . Long Việt thê thảm không kém vì dùng dư ảnh Tuyết Mai , xinh đẹp gấp ngàn lần Lâm Phụng Nhi tiểu thư kia . Bị nàng ấy ganh ghét sai gia binh đánh đập tơi bời , và mang nguyên cả thùng nước tiểu đổ vào đầu .
Chưa kể còn bị cà chua trứng thối dân chúng ném vào , hai người các hắn khổ cực hết nói thân thể bầm dập tơi tả . Cuối buổi cả hai người các hắn bị ném vào đại lao , đợi đến chính ngọ ngày mai mang ra xử trảm . Nằm trong đại lao người đau như dần , khắp ê ẩm nhức buốt Long Việt than thở :
– Giá mà ta nghe lời con sâu ấy , ở nhà ăn chay đâu có cơ cực thế này .. hức …hức…!
Mà hắn cũng thấy lạ từ lúc bị bắt không thấy Tuyết Mai lên tiếng , thật ra nàng đang còn lo việc khác . Nhân lúc các hắn ăn uống nàng dùng thuật pháp , chuyển rời ý thức nhập sang Hồ Điệp Bảo . Nàng lo lắng nếu để các chấp pháp nhận ra thân cốt , nàng phải làm giảm năng lực của nó đi . Nếu như bảo bối không ở top đầu , sẽ không bao giờ bị chấp pháp thẩm định . Lúc ấy Dương Thiên Long cũng lồm cồm bò dậy nói :
– Bọn phàm nhân này thật nặng tay a ! Nhất con mụ khốn nạn đó đánh ta rõ đau, ta thề không “ ..hấp diêm.. ” mụ ấy ta không còn là Ma Giới Thần Quân nữa . Ta đã không chấp các ngươi lại làm già , nhục này ta thực không nuốt nổi ….Tiểu huynh đệ chúng ta đi trả thù nào… !
Dương Thiên Long vẫy tay một cái , hắc khí tuôn ra ngập ngục thất oán khí ngút trời . Đám sĩ binh cai ngục ngã đổ rầm rập , thấy thế Long Việt ngạc nhiên bảo :
– Dương huynh có nói không giết họ mà , tại sao đám binh lính lăn đùng ra cả rồi ?
– Ta đúng là không giết họ …nhưng ta có bảo là không đánh ngất họ đâu , mau đến phủ đường báo thù cùng ta . Ta ngứa đèn rồi không “ hấp ” chết con mụ đó, thì ta đây không cam tâm…ha…ha…. !
– Hảo …hảo …ta cũng đi ! Dương huynh hãy để cho đệ con tiểu a đầu Lâm Phụng Nhi ha…ha…. !
Chú giải :
(*) Yêu kê , yêu hồ , xích hạt , phong ngô, mặc thù , và ma linh chi hồn điệp yêu :
+ Yêu Hồ : là con chồn ( hoặc cáo tùy cách gọi mỗi nơi )
+ Yêu Kê : là yêu tinh gà
+ Xích hạt : là con bọ cạp
+ Phong ngô : là con rết
+ Mặc Thù : là con nhện .
+ Ma linh chi hồn điệp yêu : Tương truyền theo một điển cố Trung hoa, thì điệp yêu là con bướm ma . Khi Lương Sơn Bá và Trúc Anh Đài chết cũng hóa ra hồ điệp , nhưng thuyết về yêu bướm không nhiều .
Còn lại yêu nhân như Xích Hạt ,Mặc Thù , Phong ngô thì nhiều trong truyện Tây Du Ký có yêu rết và nhện là một ví dụ .