Long Việt Truyền Kỳ – Chương 18: – Botruyen

Long Việt Truyền Kỳ - Chương 18:

Chương 17 – Ta phải gia nhập Âu Cơ nữ thần điện sao ?

Đỗ Lão Lão mặt tái mét bảo Ngọc Phong :

– Chúng ta thực nguy rồi a ! Tiểu huynh đệ nhà ta đã không thỏa mãn nổi mụ …!

Ngọc Phong liền hỏi lão :

– Thế chúng ta không có cách gì a ?

Đỗ Lão Lão thở dài thườn thượt than :

– Không ..! chúng ta thấy mụ gần sát thì có thể u hương độc đã thâm nhập chúng ta rồi , hương này vô hình vô ảnh …Ôi ! Đỗ Lão Lão ta tuy không anh tuấn tiêu sái nhưng cũng có chút lương tâm thanh cao , tuyệt không ăn tạp cái loại xấu xa béo ục ịch như mụ … ôi khổ thân ta nhưng giữa sống và chết ta đành chọn mụ vây ….than ôi …!

– Này thằng già chết dẫm kia ! Đã ăn quỵt rồi còn nói móc máy gì ta đó ?

Thanh Mã Dạ Xoa nổi điên gào lên the thé , chân mụ giẫm đất “ huỵch ” một cái đầy tức giận . Mặt đất dưới chân lún cả vài trượng các vết nứt ngang dọc tỏa ra , quả thần lực kinh hồn cặp chân như cây chuối hột đó dẫm vô người ta há chẳng nát như cám a . Đỗ Lão Lão vội phân trần :

– Thôi tiểu huynh đệ nhà ta đã xấu số mạng vong , không đáp ứng nổi mụ thì nay hai chúng ta một già một trẻ đành tiếp mụ vậy ! Giờ muốn hai chúng lên giao hảo một lúc hay từng người một hì hì…!

Nào ngờ mụ ta nghe xong cả giận phi một con dao phay, con dao bay vèo qua đầu Đỗ Lão chặt ngang cây đại thụ đổ rầm . Mụ ta gào tướng lên :

– Hay cho cái thằng lang băm già nhà ngươi !… lão bà bà ta đây tuy rằng tráng nam hay xú tử đều thích cả hí hí. … Nhưng ngươi cũng không được sỉ nhục cái gu thích giai của ta hè ..hè… Long Việt Truyền Kỳ - Chương 18: Ta đây vẫn có chút lương tâm loại già hom hem như lão và thằng sư trọc kia ta không màng…ai ta cũng có thể thông dâm Long Việt Truyền Kỳ - Chương 18: trừ sư sãi và loại già hom hem như lão… . Chúng bay lại dám xúc một mỹ bà bà như ta hé hé …!

Mụ nói xong đứng dạng tè he cái mặt phì nộn vênh vênh , đưa những ngón tay múp quả chuối ngự ngắn tủn vuốt mái tóc loe hoe làm dáng . Nhìn đôi môi dày cộp thâm xì như miếng thịt trâu vắt ngang mặt , thêm cái mũi vừa to vừa vẹo cộng cặp mắp tim híp thật không biết để cho hết xấu . Hai người các lão mém xỉu nôn thốc tháo vì vẻ mặt xấu tởm lợm ấy , thấy hai tên nôn thốc tháo và ánh mắt đầy khinh thì nhìn mình mụ lại nổi điên . Lần này mụ ta rít lên chói tai tiếng gào the thé vang dội khiến cây đổ lá rụng :

– Hai thằng chết dẫm dám xúc phạm gu thưởng thức thanh cao của ta , giờ miệt thị dung nhan của của bằng cách nôn ọe . Các ngươi tới số rồi a….!

– Ta…ta.. đây đâu có khinh miệt mụ , chả qua ta thấy mụ dung nhan nguyệt chửi … hoa ruồng …à quên nguyệt thẹn hoa nhường . Chịu không nổi chúng thổ ra chút khí …đó quá cảm động hề …hề….!

– Ta từ cha sinh mẹ đẻ tới giờ họ gặp bản mặt ta đều nôn ọe rồi kêu xấu , ta vốn dĩ cho rằng những kẻ phàm phu tục tử đầu đất đó… thì sao cảm nhận được vẻ đẹp thanh cao của ta . Nhưng ngươi khen ta mà nôn ọe ắt hẳn có ý miệt thị nhan sắc mỹ miều của ta rồi , xưa nay nhan sắc ta chỉ thua mỗi chủ nhân mà thôi …!

– Ọe ..ọe …ọc …ọc….! Trời ơi dung nhan của ngươi đã vậy còn không bằng chủ nhân , chúng ta thật phúc đức không gặp chủ nhân ngươi .Nếu không e rằng lục phụ ngũ tạng cũng ọe hết ra mất …hức… hức….Mà chủ nhân ngươi là ai nói ra để chúng ta còn tránh , không e rằng tổn thọ chết oan …hu…hu…!

– Cái gì ? Đã nhạo báng ta còn dám khinh dễ chủ nhân ta các ngươi chết tới nơi rồi …!

Thanh Mã Dạ Xoa nghe Đỗ Lão vừa nói vậy thì điên tiết gào lên đầy phẫn nộ xông lên , Bạch Ngọc Phong ngay từ lúc trước đã có phần không cam tâm . Việc để tiểu đệ đệ mới quen ở lại chịu nguy nan , hắn đã thấy mình hèn hạ ngặt nỗi do miệng lưỡi dẻo quẹo của Đỗ Lão chèo kéo nên đi . Thân là nam tử Đại Hán thà chết không chịu nhục nữa , hắn vùng lên đầy mạnh đứng thẳng chắn trước Đỗ Lão Lão hét lên :

– Chết thì chết cớ gì nói nhiều quân tử động thủ không động khẩu , mụ thích chém cứ chém giết cứ giết …! Tiểu đệ đệ ta đã vì mụ mà thác oan ta quyết không cam chịu , ta sẽ sống mái với mụ một phen mau ra chiêu …!

– Hề hề ..! Đi ra để ta xử lý thằng lang băm mát rượi ( mất dạy Long Việt Truyền Kỳ - Chương 18: ) kia ! Ta không tính toán với các nhà sư nữa …xê ra ! Dù sao mỹ bà bà ta đây cũng một lòng kính Phật tương cầu …

Thanh Mã Dạ Xoa gạt phắt Bạch Ngọc Phong sang một bên , sấn tới Đỗ Lão Lão với vẻ mặt vô cùng hậm hực . Thấy vậy Ngọc Phong hỏi mụ :

– Mụ định làm gì đại huynh già của ta ? Lão già cả rồi không tha cho lão được sao ?

– Ta …ta….ta là muốn dạy lão một bài học ….ta không thèm giết mạng chó của lão…tội sỉ nhục dung nhan của mỹ bà bà ta vẫn phải trị …!

– Há ..há … không chết là may rồi ! Kể ra mụ xú nhân ngươi cũng có nhân từ …ra tay đê …ra tay đê …!

Đỗ Lão Lão khoái trá vuốt râu nói đầy tự tin , nhưng tái mặt ngay khi nghe mụ Thanh Mã Dạ Xoa thé thé nói :

– Hé hé…được ta chiều lão …đầu ta thẻo của lão , ta thiến đi cho lão không ra nam không ra nữ . Rồi bỏ trùng độc vào vết cắt cho chúng cắn đục lão , nó sẽ đau nhức muôn phần mưng mủ và thối rữa rồi bị ngứa ngáy quanh năm. Lão chỉ việc ngồi mà gãi khoái trá thôi hí hí … Chưa hết ta sẽ chọc mù mắt lão cho chừa cái tội dám khinh thị dung kiều diễm của ta ….

– Thôi …thôi…vậy cho ta chết đi còn hơn …!

Đỗ Lão Lão gào tướng lên đầy tuyệt vọng , lúc đó Ngọc Phong cũng hết kiên nhẫn hắn gầm lên :

– Lão là bằng hữu ta chết cùng chết , mụ mau tiếp chiêu của ta đây …!

Ngọc Phong vận khí lên thấy kinh mạch vẫn tương thông thì ngạc nhiên vô cùng , hóa ra mụ ta tránh nhà sư không hẳn vĩ lẽ kia… mà độc công của mụ bị vô hiệu bởi Thiếu Lâm phái . Và một điều nữa hắn không biết trước và sau là hai người khác nhau , vốn Tuyết Mai là thiên nữ thần điện nàng ấy dùng công phu khác hoàn toàn . Tình thế trở nên vô cùng căng thẳng không khí bừng lên bên là hắc độc ngùn ngụt , bên ánh vàng rực rỡ của Phật pháp công môn một trận chiến kịch liệt sắp bắt đầu . Long Việt và Tuyết Mai đã đến từ lâu núp sau bụi cây theo dõi diễn biến , thấy huynh đệ mình sắp khai chiến hắn không cam tâm tính lao ra tương trợ . Thì bị Tuyết Mai nàng níu tay lại thì thào :

– Chàng không cần phải đi ả nha đầu đó là nô tì của ta , để ta có cách dậy dỗ mụ nha đầu đó …!

– Này yêu tinh bọ nẹt kia … sao ngươi bỗng dưng thay đổi xưng hô vậy ? Chúng ta thân mật lắm sao …? Chẳng phải ta nói là người và yêu không bao giờ ở cùng nhau được rồi mà , hơn nữa ta thấy ngươi và nô tì kia đều rặt loại quái dị a ! Ta muốn tương cứu huynh ấy mắc gì ngươi cứ lẽo đẽo theo ta đã đủ phiền rồi ..

– Này…này …. Chàng không được khinh khi ta nhé …ta đây là …..là …à mà kệ đi ! Chàng là phu quân ta rồi dù chàng muốn hay không cũng khó mà thoái thác , việc kia để ta lo chàng không việc gì phải nhọc tâm cả . Ngồi ngoan đó không ta ăn thịt chàng như ăn lá cây đó , chẳng phải ta là yêu tinh bọ nẹt đó sao hí…hí….!

Tuyết Mai bực lắm hắn đúng là tên phu quân ngốc nghếch ấm đầu , nếu không phải hắn mạo phạm nàng để nàng thất tiết . Thì thần nữ như nàng không thiết đến tên ngu ngốc như hắn làm gì , có lẽ hắn cần dạy dỗ thêm …nàng định nói mình là thiên nữ thần điện . Nhưng thấy không phải lúc bèn quay sang dọa dẫm hắn cho hắn im lặng , quả nhiên có hiệu lực ngay tức thì khiến Long Việt phát hoảng . Hắn lập bập nói :

– Ngươi trở mặt thật nhanh a ! Vừa nhận ta là phu quân giờ tính ăn thịt ta quá ác độc , thôi ta để cho ngươi xử lý đó nhưng thịt ta không ngon lá cây đâu đừng ăn …!

– Hí hí ….chàng nhận là phu quân ta rồi à nhớ đó ! Ta ăn thịt chàng thì lấy ai sinh con với ta hì…hì…. À mà nếu chàng vẫn hỗn với ta thì nhất đình ta sẽ ăn chàng đó …hi…hi… ngoan …ngoan nào ….hi… hi…!

Tuyết Mai nói đến đoạn sinh con mặt nàng đỏ tưng bừng vì xấu hổ , các vị trưởng lão chấp pháp đã dạy nàng biết làm sao mới có con được . Nên nàng hiểu rất rõ cái tên “ tiểu huynh đệ” to tướng xấu xí ấy, sẽ chui vào âm động mình rồi công phá liên tục ra sao . Nhưng muốn trấn áp hắn nàng lớn tiếng đe dọa Long Việt thêm lần nữa , rồi mới tụ linh lực tạo ra một con bướm nhỏ màu xanh lung linh . Nàng vẫy nhẹ tay cho con bướm nhỏ bay về phía Thanh Mã Dạ Xoa , mụ ta nhìn thấy con bướm xanh xanh rực sáng ấy liền thu hồi công lực lập tức . Thanh Mã Dạ Xoa một tay chống nạnh tay kia trỏ mặt Đỗ Lão , mụ ta mặt hầm hầm căm tức chửi lão :

– Này thằng lang băm già kia ! Vụ này ta và ngươi chưa xong đâu nhé ta sẽ còn tìm ngươi tính sổ , giờ chủ nhân có lệnh triệu hồi ta phải cấp tốc về phụng mệnh . Hãy nhớ mặt ta đó lão lang băm già khắm thối kia …!

Nói rồi mụ ta tụ linh lại hóa ra một làn khói xám bay vụt đi , cả hai thấy mụ ta xuất quỷ nhập thần thế đều kinh sợ . Đang là thân ảnh của một con mụ béo phục phịch bỗng hóa ra ảo khí , xứ man di này thật lắm chuyện kinh người a ! Đỗ lão bỗng chốc tai qua nạn khỏi thì mừng rú lẩm bẩm :

– Ta …ta …sống rồi hê hê …chả cần mụ nói mặt mụ cả đời ta không quên , đến bữa ăn nhớ mặt mụ ta đã muốn ọe rồi . Đêm nằm mộng thấy mụ chẳng phải ác mộng ngàn năm sao ? kinh hoàng thế ta muốn quên cũng chả được nữa là …hắc ..hắc ….!

Lúc ấy Long Việt và Tuyết Mai mới ra khỏi lùm cây lững thững đi về phía các hắn . Ngọc Phong thấy tiểu đệ đệ chưa chết , cả mừng lao đến ôm chầm lấy gào tướng lên :

– A …ha… đệ đệ ta thấy lại đệ thật mừng …ha …ha..không chết là tốt rồi . Như vậy người huynh trưởng như ta đây mới không áy náy …!

– Đệ đệ hắn ta hiện hồn về mà đệ không thấy đằng sau hắn , có ma linh dẫn độ đó sao … mau tránh xa ra kẻo nguy !

Đỗ lão hét toáng lên đầy sợ hãi bảo Ngọc Phong, trong lòng lão cũng kinh sợ vô ngần . Thực ra Tuyết Mai không muốn mấy kẻ phàm đó ngó nghiêng nàng , nên tụ linh phát sáng xanh rực rỡ trông xa không khác gì Bạch Ma tử (*) triệu hồn . Ngọc Phong nghe hét toáng lên vậy hắn nhìn kỹ lại, thì đúng là phía sau Long Việt có đạo linh quang trên không rực sáng thật . Hắn rùng mình nghĩ hay đệ đệ mình chết thật oan ức mà hiện về , nhưng rõ là ôm Long Việt còn thấy hơi ấm . Hắn liền bình tĩnh lại hỏi :

– Đệ đệ … không phải là đệ chết chứ ?

– Ta không có chết đâu huynh và đó không phải là Bạch ma câu hồn , nàng ấy …nàng ấy ….là …là phu thê của ta !

Long Việt vội phân trần hắn nghĩ nếu nói sự thật , Tuyết Mai là yêu tinh càng kinh động các huynh ấy . Đành nhất thời mà nói bừa như vậy không ngờ khiến Tuyết Mai nàng hạnh phúc , được hắn ta thừa nhận vậy là vui rồi nàng thu bớt khí linh để dung mạo hiện ra . Một trang tuyệt thế bé nhỏ thuần khiết hiện ra trước mắt các hắn , cả Đỗ lão lẫn Ngọc Phong bàng hoàng trước vẻ đẹp siêu phàm thoát tục của nàng . Tuyết Mai xinh đẹp thánh thiện và thuần khiết như thân ảnh của nàng lúc hành lễ , khiến cho Đỗ lão ngẩn người lẩm bẩm :

– Giống ….giống quá … nhưng mà đây chỉ là tiểu thiên nữ thôi chắc không phải thánh nữ thần điện , tiểu đệ đệ ta thật có phúc thâu nhận hẳn tiên nữ làm thê thiếp. Không ngờ hắn lại phong lưu tài hoa đếnvậy …thật nể phục a !

Nhưng lão ở xa nói nhỏ hai người đệ của lão nghe không ra , còn Tuyết Mai nàng biết cả thì nghĩ thầm “ ..hí ..hí… ta mà sớm biết phàm nhân họ chẳng nhận ra ta , thì ta dã trốn đi ngao du sơn thủy thật xa rồi …hi…hi…”. Sau một hồi hỏi han sự tình thì mọi người nhất loạt chia tay , sau biến cố Đỗ lão cũng muốn về gia trang còn Ngọc Phong cũng vội cáo từ theo . Hắn đi cũng lâu rồi lại nhớ Lưu San San còn đang đợi mình ở khách điếm , thế là đường ai nấy đi hẹn ngày sau hữu duyên thì tương ngộ trùng phùng . Long Việt cũng vội vã quay về khách điếm vì đi cũng đã lâu , ngặt nỗi hắn đi một bước thì Tuyết Mai theo một bước làm hắn bực mình . Hắn quay lại mắng nàng :

– Này yêu tinh bọ nẹt !…xong việc rồi ngươi còn không mau về chỗ của ngươi đi. Mắc chi cứ lõng thõng theo ta đến phiền , coi như ta cầu xin ngươi đó …về đi không các tỷ tỷ ta thấy thực mệt a !

– Chàng là phu quân ta thì ta không theo chàng thì theo ai ? Khi nãy chàng đã nhận ta trước mặt các huynh của mình rồi còn gì , hơn nghe nói chàng có các tỷ tỷ ta lại càng muốn đi hí …hí….Ta phải diện kiến phụ thân phụ mẫu cùng các tỷ nhà chàng chứ …!

– Phụ thân ,phụ mẫu ta đã quy tiên cả rồi khỏi cần diện kiến , còn các tỷ tỷ ấy …tỷ ấy đều cũng là thê tử của ta . Mà ta không hiểu các nàng khi gặp ta đều muốn ta làm phu quân cả thế , thật là không tự trọng và vô duyên a !

Long Việt vốn chỉ định mắng Tuyết Mai là vô duyên thôi , nhưng lỡ lời gộp cả lại rồi chứ thực các tỷ đã cùng hắn sinh tử tương giao khác hẳn . Nhưng lời ấy của hắn bị Tuyết Mai thộp được nàng cười nắc nẻ :

– Hí..hí….chàng dám nói xấu cả các đại tỷ hi ..hi… ta gặp ta méc cho coi . Ta đây đến sau không làm chính thất cũng được , nhưng ta méc coi xem các tỷ ấy xé xác chàng …hi…ha….!

– Thôi..thôi …là ta lỡ miệng ta đây còn người bệnh ở nhà , mặc xác ngươi đồ yêu tinh sâu bọ ta đi đây …đừng có mà theo ta …cút mau …!

Long Việt đi một bước nàng ấy theo một bước cứ lơ lửng ám đằng sau , hắn không cắt đuôi được nổi quạu chửi đổng :

– Ta cứ đi một bước ngươi theo một bước mà đây gần vào thành nội , ngươi cứ bay như thế kinh động chúng dân thật phiền a ! Ngươi cút về ổ của ngươi đi …ta sẽ vô cùng cảm ơn đó …cút đi … người và yêu mãi không cùng nhau được …!

– Ta không bay thì ta đi …bộ vậy ta về nhà chàng ta méc …hí ..hí ..Chàng còn nói nhiều ta ăn thịt chàng đó , còn không mau đi nhanh trước khi ta đói bụng…!

Quả nhiên sự đe dọa có hiệu lực Long Việt miễn cưỡng để nàng theo , về đến khách điếm đã thấy Lưu Khởi Linh nàng âu sầu ngồi cạnh Lan bên giường bệnh . Lan sắc mặt tái nhợt thần khí đã ngưng trệ hẳn xem như gần ngày tạ thế , Khởi Linh buồn lắm nên chưa để ý ra sự có mặt của Tuyết Mai …. đến khi Long Việt hỏi han sự tình và bệnh trạng của Lan . Thì đúng lúc ấy Tuyết Mai cũng lên tiếng nàng nói :

– Bệnh tình của tỷ ấy là nan y nhưng đưa qua chỗ ta , ta có cách chữa được không quá nhất nhật tỷ ấy sẽ khỏe mạnh . Ngoài chỗ ta ra e rằng không ai cứu nổi tỷ ấy chỉ còn nước ghé quỷ môn quan thôi …!

– Long Việt đệ ! Chẳng hay tiểu cô nương xinh đẹp này là ai ? nàng ấy có thể chữa cho Lan muội nhà ta sao ?

– Tiểu muội là Âu Tuyết Mai xứ Âu Lạc là muội và huynh ấy mới thành thân , đại tỷ phải chăng người là chính thất hay đại tỷ tỷ của huynh ấy ạ ? Vì mấy người đang hỏi thăm bệnh tình tỷ ấy Tuyết Mai không dám cắt ngang , giờ mới diện kiến mong Đại tỷ lượng thứ …!

Lưu Khởi Linh nghe xong thì hơi buồn buồn “vậy là ta lại phải chia sẻ đệ ấy nữa , mà tiểu phu quân cũng thật mất nết vừa ra ngoài đã nạp thiếp . Nhưng còn có mắt chọn người muội ấy xinh đẹp như vậy , thôi ta cũng phải sớm ra mặt để phân định ngôi thứ e đêm dài lắm mộng ” Nàng trầm tĩnh nói :

– Ta là Lưu Khởi Linh công chúa Hán triều và là chính thất của đệ ấy , muội muội người đến sau cùng sẽ lục phu nhân . Đã là chị em một nhà hà tất phải lễ nghĩa , nếu quả thật có cách cứu Lan muội thì muội tiến hành đi …!

– Không được …không …được ….giao Lan muội cho nàng ta , nàng ấy là yêu tinh đó … muốn ăn thịt ta chưa đủ sao ? Lan muội đã thành như thế ngươi cũng muốn ăn thịt à ?

– Hí …hí… chàng thì ta thích “ ăn thịt ”rồi , nhất là khúc thịt to dài đó của chàng …hi…hi…!

Nàng nói rồi quay mặt lại nháy mắt với Khởi Linh , đã từng giao hảo với hắn Khởi Linh hiểu muội ấy muốn nói gì . Mặt nàng đỏ lựng lên không ngờ tiểu muội muội này thật bạo miệng , nhưng đúng là tuy Long Việt làm Khởi Linh nàng đau . Nhưng khúc thịt ấy của hắn không hẳn không khiến nàng thấy thích thú , nàng vội đe nẹt Long Việt :

– Tiểu đệ phu quân ! Đã là người một nhà ta cấm đệ bắt nạt Tuyết Mai lục muội …!

Long Việt đang bối rối chợt hắn nhớ khởi Linh, lúc trước nói chuyện có đề cập đến Đỗ thần y ở Đông thành có thể chữa được . Hắn vội đánh trống lảng nói sang chủ đề này vì sợ Khởi Linh trách cứ việc Lan đang ốm , mà hắn còn chạy ra ngoài giao du nạp thiếp . Hắn vội vã nói :

– Tuyết Mai nàng ấy chỉ là nhất thời nói phét , ở Âu Lạc xứ nàng ấy thần nói dóc …đó tỷ . Chính vì thế đệ mới bị nàng ấy lừa mà nạp thiếp , thôi mau đi Đông thành chớ ở đây mà tính mạng Lan tỷ lâm nguy …!

– Thôi…có lẽ đi đã ! Nếu không ổn ta phiền muội muội vậy , muội vừa động phòng nghinh hôn cũng mệt rồi . Chúng ta cứ đi Đông thành một chuyến … vừa hay Miêu Miêu muội cũng về đến rồi …!


Cứu người như cứu hỏa nên Tuyết Mai cũng không muốn tranh giành , hơn nữa hắn ta chưa hẳn thừa nhận nàng . Còn xem nàng là yêu tinh nữa cho nên nàng không tranh luận thêm , cả nữa mang nàng ấy về còn phải thông qua các đại trưởng lão chấp pháp viện . Và dùng thiên ngọc lệnh chính thân của nàng mới phục hồi được thiên khí cho nàng ấy , thế là cả mấy người cùng lục tục lên xe mang theo Lan muội tiến về Đông thành . Đến nhà Đỗ thần y thấy trang gia hưu quạnh đóng kín , Long Việt bèn gõ cửa để thăm dò thì tiếng Đỗ lão hét váng ra :

– Con mụ Dạ Xoa xấu xí kia cút mau …. Nhà ta ngươi cũng biết à …ta thà chết đói không ra còn hơn bị mụ …thẻo …hức… hức….Mụ mà xô vào ta quyết uống dược độc quyên sinh đó ….!

– Sao Đỗ thần y này lại khiếp hãi ai đến vậy nhỉ ?

Miêu Miêu hỏi bằng tiếng hán với Khởi Linh còn Đỗ lão cố thủ trong nhà nghe câu được câu chăng , chỉ thấy tiếng nữ nhân nhí nhéo xì xào với nhau thì càng kinh sợ la lớn :

– Ta đây có mỗi mạng già các đệ ta cũng đi cả rồi , thẻo …thì thẻo … 1 vs 1 thôi …cớ sao mụ còn gọi …hội Long Việt Truyền Kỳ - Chương 18: . Ta có mỗi cái mụ thẻo rồi còn các con mụ kia thẻo gì nữa ta ? Thôi xong đời ta rồi một xú a đầu như mụ ta đã muốn ọe , thôi rồi giờ thêm mấy mụ xú nhân …ta mới được một cái năm mươi thôi mà ….sao oan uổng thế ta muốn sống ba cái năm mươi kia Long Việt Truyền Kỳ - Chương 18: hu…hu…!

Nguyên lai lão về thì lại bị Thanh Mã Dạ Xoa rượt đến truy đuổi , vì mụ qua lại thần điện chủ nhân chưa về bị các chấp pháp trưởng lão la mắng . Mụ lại đi tìm chủ nhân dọc đường nhìn thấy Đỗ lão thù cũ bùng lên , ngứa mắt liền dồn theo rượt đánh . May mà lão đa mưu túc trí và nhịn nhục tốt trốn vào xe phân của nông phu về được đây , cứ nghĩ là an thân ai ngờ lại bị rượt đến sao không hoảng cho được . Lúc ấy nghe giọng quen quen Long Việt đoán là Đỗ lão vội cất lời :

– Đỗ lão huynh là tiểu đệ đệ đây …Mụ Dạ Xoa đệ đuổi đi rồi ở đây chỉ có các thê tử của đệ , chúng đệ đến thăm Lão huynh mau mở cửa đón tiếp đi a !

Nghe giọng Long Việt lại hé mắt ra qua khe liếp nhìn ,quả nhiên là Long Việt vây bên hắn là ba mỹ nhân . Tuyết Mai thì lão đã biết còn lại một nàng dung nhan cao quý , một nàng xinh đẹp dịu hiền mặc theo lối người Miêu . Ai cũng xinh đẹp tuyệt thế dung nhan chim sa cá lặn , lão nuốt bọt đánh ực nghĩ “..đệ đệ ta khí chất quân vương mà phu nhân nàng nào cũng trang tuyệt sắc , thật là ngưỡng mộ đời ta sống chừng này tuổi ăn chằng ăn quỵt khắp nơi . Hôn lễ nơi cao quý nào mà ta chưa từng la liếm cải trang mò đến ăn chực , nhưng mỹ nhân thiên hạ quả thực không ai bằng các nàng này..” Lão vội mở của nghênh tiếp mọi người vào trong , qua mấy tuần trà và hỏi thăm bệnh tình Lan lão thở dài nói :

– Ta quả có tài chữa bệnh …nhưng bệnh quỷ lại cần đến thuốc tiên , việc này chỉ có thể viện đến Âu cơ thần điện . Và chỉ có Thần nữ Âu Tuyết Mai dùng Bảo Linh Ngọc hộ thân và ta dùng tổ vật Huyết Thiên Cửu Giao phối hợp mới cứu nổi . Bởi nàng ấy thân là người thường lại bị trúng âm hàn chưởng của ma tộc khí đã sắp tuyệt , việc này thật khó khăn vô cùng khác gì hái sao trên trời …!

– Hí hí…ta nói là ta có khả năng chữa được mà …chàng cứ cứng đầu đi …hi…hi…!

Tuyết Mai nói xong mọi ánh mắt đổ dồn vào nàng , chợt nhận ra điều không hay nhỡ lộ thân phận nàng vội chống chế :

– Hì…hì …ta chỉ là nghe nói có cách ta vui mừng nói phét tí …hi..hi…, ta tuy là Âu Tuyết Mai thật nhưng mà tên thần nữ nổi quá . Ta đây cũng a dua a còng đặt theo cho thời thượng thôi …hê…hê…Long Việt Truyền Kỳ - Chương 18: . Thôi các người cứ bàn đi ta đói rồi đi kiếm gì ăn đây ..hi…hi…!

– Không được …! Ngồi đây ngươi ra ngoài thì bao nhiêu cây thuốc ở đây của Đỗ lão huynh ngươi ăn sạch , vậy lấy gì mà chữa cho Lan tỷ sau này … ngồi ngoan đi tý đi qua rừng ngươi tha hồ ăn lá…!

– Âu muội muội nhà ta ăn lá cây để sống sao ? muội muội là con sâu hóa kiếp à ?

Lưu Khởi Linh và Miêu Miêu hai nàng tròn xoe xoe mắt trở vào Tuyết Mai hỏi , khiến cho Tuyết Mai xấu hổ cực độ nàng đâu sâu chứ …tên phu quân chết tiệt . Nàng vội đánh lạc hướng nói :

– Ta nghe nói Âu Cơ thần điện đang chiêu hạ môn đồ , nhân cơ hội này chúng ta cho người đột nhập vào thần điện . Tìm Thần Nữ mà thương thảo may ra sẽ có cách cứu được Lan tỷ mọi người thấy sao ? Chứ Thần điện cấm người lạ xâm nhập việc gặp thần nữ khó vô cùng … !

– Vậy ai đi ?

Đỗ lão trầm tư hỏi thì ngay lập tức , ba nàng cùng trỏ vào Long Việt nói :

– Hắn ! cho phu quân chúng ta đi là hợp nhất …hắn gây nên họa mà thì chính hắn phải đi …ha…ha… !

– Nhưng ta được biết là thần điện không tuyển nam nhân , và người ứng tuyển phải có căn cơ pháp thuật . Hắn là nam nhân thì đi sao được chứ hãy để đệ đệ ta ở nhà ..

Đỗ lão vội vàng nói vào không vì lão muốn có thêm đồng minh để chống lại mụ xú nhân kia , nhưng đã Tuyết Mai nói chen vào khiến lão im bặt . Tuyết Mai nhìn hắn cười nhăn nhở nàng cố ý muốn đưa hắn đi , chỉ có lôi hắn vào thần điện dãy dỗ mới xong . Vì thế nàng nói :

– Ta được biết Âu cơ thần điện chỉ tuyển nữ băng trinh tuyết ngọc , mà chúng ta đều bị phu quân hắn sở hữu cả rồi . Hắn nam nhân giả nữ thì sẽ qua được mọi kiểm duyệt từ các ải , nhất sự phát xét của Thiên Linh Linh tư bộ sự pháp … ! Hắn nhất định phải đi …hi…hi…. !

– Phải hắn nhất định phải đi giả nữ cho hiểu nổi khổ tỷ muội chúng ta …. !

– Ta phải đi thật sao ?

Long Việt thở dài ngao ngán nhưng vì tính mệnh của Lan thật khó chối từ , trong khi đó Đỗ lão vẫn thắc mắc hỏi :

– Tuyết Mai cô nương sao cô nương biết rõ nội tình thần điện vậy , Thiên Linh Linh là tên tục thế của tam đại chấp pháp . Kẻ phàm chả ai dám gọi như vậy và cũng chẳng biết mà gọi , lão già đây cảm thấy thật khó hiểu rồi a … !

– Loại yêu tinh như nàng ta biết gì đến thần điện ….ha ..ha …chắc lại nghe ngóng rồi bốc phét rồi … !

Long Việt ấm ức nói Tuyết Mai nàng đầy bực dọc , nhưng Tuyết Mai thì khoái chí lắm . Nàng vội nói để lấp liếm thân phận :

– Đúng rồi ta nói phét đó ….nhưng hà cớ sao người ngoài không biết , mà Đỗ lão huynh đây lại thông tường đến thế a … ?

– Hà …hà… chuyện dài lắm giờ cứu người là trọng …mau bàn cách dịch dung dung cho hắn …

Đỗ lão vuốt râu nói đầy vẻ u buồn trong mắt có vẻ quá khứ đó rất bi thương , còn Long Việt đang mừng thầm hiện chắc ở đây không có ai có khả năng dị dung . Thế là hắn khỏi đi rồi a chỗ rặt đàn bà là hắn đã không hứng thú rồi, nhưng niềm vui chả được bao lâu khi Miêu Miêu lên tiếng :

– Dịch dung của Miêu tộc nhà muội có thể hóa dung được cho tiểu đệ phu quân chúng ta , nhất định sẽ qua ải được vào thần điện …chúng ta tiến hành thôi … !

Mọi người đều vui vẻ duy chỉ có Âu Tuyết Mai nàng lo lắng , thật sự Đỗ lão này là ai ? sao hắn biết nội tình thần điện . Người có khả năng nhất biết đến Thiên Linh Linh là người của Long tộc Lạc Long Quân thần chủ , đệ nhị tả thần Lạc Long Phong chiến thần của long tộc. Người ấy là tình lang của Linh Linh bá mẫu thì đã hơn nghìn tuổi, và mất tích sau trận đại chiến tam giới ngày trước . Hắn là kẻ phàm tại sao lại biết rốt cuộc Đỗ lão này là thần thánh phương nào ?


Chú giải :

(*) Bạch Ma Tử ( Hắc Bạch Vô Thường Quỷ ): Truyền thuyết Trung Hoa cổ đại về Âm phủ có khá nhiều , có thuyết nói về Hắc Bạch Ma Tử là hai con ma một đen một trắng . Chuyên đi gọi hồn người chết về âm phủ trong phim Tây Du Kí cũng có một trích đoạn , khi ấy có hai con ma này đến gọi hồn Tôn Ngộ Không . Hai nhân vật tương truyền giân gian này , tương tự như vai trò thần chết cầm lưỡi hái ở phương Tây.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.