Long Việt Truyền Kỳ – Chương 14: – Botruyen

Long Việt Truyền Kỳ - Chương 14:

Chương 13 – Hữu phúc chi họa tại Yên Bái tiểu trấn

Lan thấy có người chết linh cảm chẳng lành nàng thấy võ công mình thấp kém , lại trận giao hoan với Lạc Long Việt vừa qua khiến nàng mệt mỏi lắm nàng tính cách bàn lùi . Lan bảo Long Việt rằng :

– Nay sơn dân chết la liệt thế chắc phía trong ắt ẩn chứa điều ghê gớm , tỷ đệ ta võ công kém cỏi lao vào đó e rằng rủi nhiều hơn may . Hay là chúng ta về đi lần khác đi cũng không sao tỷ cảm thấy chuyện chẳng lành , chúng ta về nhá đệ đệ đợi đại tỷ bình phục công lực hẳn chúng ta lại đi nữa …!

– Ở đây dã thú mãnh hổ nhiều vô khối sơn dân tiểu trấn này chết thảm đâu ít lần , đệ chả thấy có gì đáng lo hết biết đâu vào trong trấn chúng ta lại chẳng có thêm vài bộ da hổ . Hơn nữa chúng ta đã nhận sự ủy thác và kỳ vọng của các tỷ ấy giờ quay về đệ thấy mất mặt lắm , nếu tỷ thấy e ngại cứ ngồi đây đợi đệ để vào trong giao dịch thành công chúng ta sẽ về cũng chưa muộn …Tỷ cứ yên tâm ngồi đây đi tìm cái cây cao nào ngồi trên đó khỏi lo mãnh hổ tấn công , đợi lúc đệ về đệ nhất định có quà riêng cho tỷ thế nhé .. Tỷ tỷ người rất đáng yêu mà với đệ tỷ cũng rất quan trọng đệ không muốn thấy tỷ bị nguy hiểm , đệ nói thật lòng lúc trong rừng tỷ tỷ khiến đệ rất sướng …lát quay lại cho đệ làm như thế nữa nhé đệ thích lắm … !

Lan vừa ngượng vừa xấu hổ mặt mũi đỏ tưng bừng từ lúc bị Long Việt chơi nàng thì đã ngượng nãy giờ rồi , khi không hắn lại đứng trước mặt nàng nói lại chuyện đó một cách bình thản . Nàng thì chả bình thản nổi cứ nghĩ lúc hắn ôm nàng trần truồng thúc thúc cái đó vào nàng nhoi nhói nỗi sợ lại ập về , mà hắn lại đòi nữa Lan hoảng quá nghĩ thầm “… chơi ta mấy lần giờ chỗ đó ta vừa đau vừa rát bỏng lúc đó thật có hơi thinh thích nhưng giờ ta sợ lắm, tuy nhiên chàng muốn chơi ta nữa còn nói chàng rất thích …hi…hi…ta …ta…cố chịu đau vậy… ta chiều chàng ấy chút …hi..hi.. ” .Lan đủ dũng khí mở mắt ra thì Long Việt hắn đã cầm cung đi thoăn thoắt một đoạn xa rồi , chân hắn khua đám bụi đường làm quan lộ trở lên mờ mịt u ám trong cái con đường tiểu trấn đã đầy sát khí thê lương sẵn rồi . Lan thấy một con ác điêu nhào xuống mổ đôi mắt của cái xác sơn dân cạnh đó , nó kéo lòi con ngươi ra máu me nhuốm đỏ làm nàng càng khiếp hãi . Lan chạy huỳnh huỵch đuổi theo Lạc Long Việt mãi tới tận đoạn ngoặt nàng mới bắt kịp hắn , Lan chạy vọng lên chắn trước mặt Long hai tay dang rộng nói trong hơi thở hổn hển :

– Xú tiểu đệ ! người đi mà chẳng dẫn Lan theo muốn bỏ Lan ở đó cho dã thú ăn thịt à …Đệ không xót ta thì cũng phải xót hài nhi của chúng ta chứ nó đang trong bụng Lan rồi….đệ quá là độc ác đó !

Long Việt hơi ngơ ngác và thấy ân hận hắn ôm chầm lấy Lan, xoa xoa tấm lưng thon thả của nàng qua lần áo rồi an ủi :

– Đệ xin lỗi từ giờ đệ sẽ mang tỷ bên cạnh bảo vệ che chở cho tỷ … nhất định sẽ mãi thế !

Nữ nhân luôn xúc động trước những câu an ủi lên Lan cảm động nàng ghì lấy Long Việt hôn lấy hôn để , nàng ôm hắn bầu vú mềm mại trịn vào người hắn làm hắn nổi dục hỏa . Hắn luồn tay vào hạ y nàng xoa nắn tiểu phúc làm nàng nhột nhột ưỡn cong cả người lên rên rỉ , nhưng ngón tay thô ráp của hắn vô tình chọc thẳng vào khe động huyệt vẫn đang ran rát của nàng đau quá Lan đẩy hắn ra lùi lại . Nàng hét lên trong đôi mắt long lanh ngấn lệ vì cơn đau nhói dội lên từ hạ thể :

– Áiiiiiiii……ui……ui…….ui..iiiiiiiiii ! Đau đồ….ác độc ….hu….hu…Lan đau…rồi….!

Long Việt lại thêm một lần ngạc nhiên lẫn tò mò về những nữ nhân của mình , các nàng ấy thật kỳ quặc chẳng làm sao hiểu nổi lúc buồn lúc vui bất chợt . Đang ngẩn ngơ thì Lan nhảy đến tung cước đá hắn đánh “ hự ” một cái đau nhói rồi nàng lè lưỡi trêu hắn :

– Xú phu quân chàng chọc vào Lan đau …giờ Lan đánh chàng xem chàng thấy đau không …đồ con rùa đen xấu xí …!

Nàng vùng lên chạy vọt về phía trước vừa chạy vừa ngoái lại lêu lêu, làm cho Long Việt tức điên hắn đuổi theo lớn tiếng đe dọa nàng đầy hung hăng :

– Lan tỷ đợi đấy ! Khi ta mà bắt được tỷ ta còn khiến tỷ đau hơn nữa đó ….chớ mà trách ta không nương tay …ha …ha….!

Hắn chạy được tí thì vấp phải cái xác thôn dân ngã dúi dụi , khi hắn ngẩng lên nhìn lại cái xác người này chết vẫn còn nguyên vết đao chém trên ngực . Lạc Long Việt chột dạ nghĩ “ ..nguy rồi đây là cái chết có binh đao sát khí không phải do mãnh thú gây lên , trong trấn thực nguy hiểm rồi mà Lan tỷ lại đang chạy vào đó …” . Hắn chẳng kịp nghĩ thêm đã nghe phía trước tiếng khóc gào của Lan :

– Á…á….không …hu…hu…không thả ta ra….thả ta ra …. Long Việt đệ đệ ….mau tới cứu Lan ….cứu……cứu……hu…hu…. !

Long Việt vội vàng lao một mạch vào trong trấn cảnh tượng của Yên Bái tiểu trấn thật hoang tàn , đám biên bức ma đoàn kia quả là ra tay nặng nề máu đỏ vương đường phố . Người chết la liệt khắp nơi có xác những thiếu nữ trần truồng tơi tả người đầy các vết cào chém đẫm máu , họ chết mà đôi mắt vẫn mở to đầy hoang mang một nỗi kinh hoàng nhức nhối tận cùng . Lại nói biên bức ma đoàn kia là ma giáo ở trung thổ nhưng cũng là người dị tộc , có công phu đặc biệt có thể bay lượn bằng đôi cánh tự chế trong bí tộc của mình . Bọn chúng chỉ thích hút máu người đặc biệt là máu của các thiếu nữ ,và nguyệt kinh hàng tháng của nàng ấy là món chúng thích hơn cả . Chúng tàn sát bá tánh chỉ vì cơn khát máu nhưng cái đưa chúng đến đây không phải vì khát máu người , mà giang hồ đã bùng lên đồn thổi về ngũ linh bảo lệnh . Không những mỗi món đồ đều ẩn chứa công phu kinh hồn mà khi hợp đủ chúng sẽ có điều diệu kỳ xảy ra , kẻ hợp nhất nó có thể bá chủ thiên hạ ngôi cao cửu trùng sai khiến ngàn người vạn vật . Theo lời đồn hiện Thanh Long lệnh và Bạch Hổ lệnh đều ở cả đất Giao Chỉ này , khiến cho xứ man di nhanh chóng xuất hiện vô vàn trung nguyên cao thủ không hẹn mà đến . Song phụng bội chính là Chu Tước lệnh hiện nó thành hai nửa nằm trên người hai quận chúa cao quý Hán triều Lưu Khởi Linh và Lưu San San , Huyền Vũ lệnh có ẩn chứa công phu tuyệt đỉnh thì Lưu Khởi Linh đã lĩnh hội . Còn lệnh bài Huyền Vũ lệnh chính là lệnh bài Thiên Kiếm lệnh Lưu Khởi Linh nàng đeo trên trên cổ tay , do tính quan trọng của lệnh bài là hiệu triệu sĩ binh danh tướng Hán triều . Nên Khởi Linh nàng trước khi đi đã nhờ đến Thiên cơ phường nội cung chế nó giấu trong vòng hỏa phù, rồi đeo ở tay và cũng vì thế bao lưu lạc nàng vẫn còn lệnh bài này .

Thiên cơ mật diệu đó thì võ lâm trung nguyên lại chẳng hề hay biết cho nên mới thấy kẻ cố ý tung tin ra giang hồ thật dã tâm , hắn dư biết về Huyền Vũ lệnh và Chu Tước lệnh nhưng chẳng hé ra cho thiên hạ biết . Dĩ nhiên hắn muốn mượn tay của võ lâm trung thổ để truy tung hai lệnh bài ấy tâm cơ thật thâm sâu a , ngũ linh thánh lệnh có một lệnh bài chí tôn là Thiên Hoàng Long Lân lệnh hiện vẫn chưa có tung tích gì . Nhưng việc đó mãi sau này Lạc Long Việt hắn mới biết tới giờ hắn chỉ biết cắm cổ lao đầu đi cứu ý trung nhân Lan tỷ tỷ mà thôi, hắn lao đến cổng trấn lộ Yên Bái thấy tỷ tỷ mình đang bị mấy tên biên bức nô nhân kiềm giữ …đằng sau là đông đảo một đám dị nhân lô lốc đứng ngồi . Những bàn tay bẩn thỉu móng vuốt xám xịt của chúng đang cào xé trang y nàng , những làn da tuyết bạch đang dần dần hé lộ trắng muốt khiêu khích hiện ra . Lan sợ tái mặt nàng nghĩ đám dị nhân hôi hám này sẽ cưỡng bức nàng tới chết , nhưng nàng không biết rằng biên bức ma tộc chỉ thích máu nhiều hơn thích hành dâm . Thấy Lạc Long Việt đến nàng mừng rỡ gào toáng lên :

– Long Việt đệ đệ mau cứu tỷ tỷ ra đi chúng hình như muốn hiếp tỷ ….hu…hu…. cứu tỷ ra đi ….hu…hu…. tỷ sợ lắm !

Long Việt với mấy cái tên ở bao tên sau lưng ra đặt lên cung bắn hắn có biệt tài bắn bách phát bách trúng , và có thể bắn cùng lúc năm cái tên một lúc và bắn trúng năm mục tiêu . Tiểu dân quanh trấn gọi hắn là “ Ngũ Bách tiền yêu ” vì hắn bị coi là yêu tinh xứ bắc đưa đến , năm mũi tên xé gió lao về phía đám biên bức nô nhân kia nhưng chúng có vẻ chẳng bận lắm vẫn cứ sờ mó khắp người Lan . Long Việt cũng hơi ngạc nhiên chả lẽ đám yêu nhân kia chúng không sợ chết sao , năm mũi tên đến gần thì một thân ảnh phía sau vụt lên xoáy vòng chộp lấy hết thảy và hạ xuống đất . Kẻ bắt tên thân thủ thật phi phàm hắn cao chừng thước tám mặt mũi đen xạm đôi răng nanh nhọn hoắt đặc trưng của biên bức ma tộc , hắn có đôi cánh to hơn đám nô nhân đang bắt giữ Lan và còn khảm bạc lấp lánh . Hắn khinh khỉnh nhìn về phía Long Việt mắng mỏ :

– Tiểu xú nhân man di kia tài nghệ ngươi chỉ có vậy mà bày bặt cứu người từ chúng ta a ! mấy cái tên của ngươi e rằng chỉ mang đi bắn gà chết dịch nằm một chỗ thôi …ha… ha…ha…!

– Ha …ha….ha…..!

Đám biên bức nô nhân cũng cười vang theo chế nhạo làm Long Viêt tức lộn ruột , hắn cay cú lắm xưa đám dân tiểu trấn hiền lành hay khinh khi hắn nhưng hễ thấy hắn là chạy . Họ chạy vì sợ lời đồn hắn là yêu ma của rừng đại ngàn cả sợ tài bắn tên của hắn , còn đám quan binh tiểu trấn cũng chả thích gây sự với loại tiểu yêu như hắn chỉ rước phiền . Cho nên Long Việt chưa từng thực chiến với ai bao giờ nay bị sỉ nhục đâm ra phẫn nộ , hắn chỉ thẳng về đám biên bức ma đoàn quát to lên :

– Các ngươi có giỏi thì ra đánh với ta vài quyền xem ai mạnh yếu , nếu ta thua tình nguyện chết nhường tỷ tỷ lại mặc cho các người khu dụng ….! Mấy ngươi có dám không ….ra đây đấu với ta !

Biên bức ma đoàn gieo rắc kinh hãi khắp trung thổ chưa từng khiếp hãi mấy ai , sức mạnh của biên bức ma đoàn là tấn công toàn diện lấy số đông áp đảo lại bay lượn rất tốt . Xưa nay mãnh hổ luôn nan địch quần hồ ( *) võ lâm cao thủ đại bại bởi ma tộc này không ít , hơn nữa tam đầu lĩnh thị tộc đều võ công cao cường …ảo diệu nhất đại Đầu lĩnh ma tộc Diễn Thiên Đái La với tuyệt học Hắc huyết trảo thi của hắn . Nay có một tên nhóc con xứ man di tay cầm cung uốn bằng cây song già (**) , mấy mũi tên đều bằng gỗ lim ngâm nước đầu bọc chút sắt tầm thường . Loại cung này đến trẻ con Trung nguyên cũng chẳng thèm lấy ra chơi nói gì mang đi giang hồ hành tẩu , tuy nhiên kẻ quanh năm ở xó rừng thâm u như Lạc Long Việt đã là binh khí hảo hạng rồi . Hắn lại cao chỉ thước rưỡi thân thể nhỏ thó ăn mặc tồi tàn làm cho đám ma nhân chỉ xem hắn như trò hề , cho nên hắn thách đấu chúng lại càng cười nghiêng nghả thảm sát cả trấn xem chừng đã chán tay . Cho nên chúng chỉ ngồi cười và muốn tiêu khiển với hắn mà chả thèm giết ngay Long Việt , sự thể càng khiến Long Việt tức tối hắn chửi ầm lên :

– Các ngươi thật nhát gan a ! Cả một đàn một lũ như hắc tinh hôi hám trên núi kia , không kẻ nào dám ra đây quyết đấu với ta một phen sao ?

Bị chửi là hắc tinh hôi hám một vài tên biên bức nô nhân nóng tính tiến cả lên trước mặt Long Việt hầm hầm định đánh , hắn thấy đám nô nhân xông lên đông đảo lại đâm hoảng vì sợ không địch được bèn nhăn nhở :

– Ta đây nhỏ bé mà tận mấy tên các tấn công quyết đấu vậy khó mà công bằng a ! Đấu một chọi một đi các ngươi thật chẳng phải kẻ anh hùng hảo hán !

Tên bắt tên lúc ra dáng có vẻ đầu lĩnh hắn phẩy tay một cái mấy tên biên bức nô nhân hiểu ý rút cả về , chỉ còn lại một tên đứng đối diện với Long Việt hắn ta cao độ thước bẩy thân thể vạm đen săn chắc . Cái cánh dơi sau lưng hắn một màu hắc ám đang phe phẩy , tay hắn ngủ trảo là năm đoản kiếm sắc lạnh lóe lên dưới ánh dương . Long Việt chỉ cao tới ngực hắn thấy thế bất lợi đã rõ ràng mà không cứu được Lan tỷ thì thật nguy . Hắn vội gãi đầu gãi tai nói :

– Thế này thực chưa công bằng ta ta muốn đổi người quyết đấu …!

Đám biên bức ma đoàn đang xem hắn như trò khiển lên thấy vậy khoái chí lăn lộn ra đât mà cười bò , chúng dư biết chỉ một tên tiểu tốt nhất ma đoàn cũng có thể đủ lấy mạng chó của Long Việt rồi . Tên đầu lĩnh cũng đang muốn trêu đùa Long Việt liền lạnh lùng phẩy tay :

– Trong đám huynh đệ ta cả đây ngươi thích đấu với ai tùy thích ….chúng ta quyết không thèm lén tương trợ hay dùng thủ đoạn bỉ ổi . Ngươi chọn người mà đi chết đi để chúng ta còn vui vẻ với tỷ tỷ ngươi !

Vì đám ma nhân đông đúc đứng san sát nhau lên Long Việt nhìn không rõ , hắn gọi hết người này đến người kia lên kẻ bị hắn chê béo người thì bị hắn chê gầy đều từ chối quyết đấu cả . Thật sự đám biên bức nô nhân đó rặt toàn kẻ cao to khiến cho hắn đánh cũng không lại , thành ra chọn đi chọn lại rối rắm khiến cho tên đầu lĩnh điên tiết quát ầm lên váng rừng cây cối nghiêng nghả :

– Còn không chọn mau hay để ta ra tay ….!

Công phu thị âm của tên đầu lĩnh thật không kém gì Sư tử hống của Thiếu Lâm tự , kẻ yếu tim ắt vỡ mật ra mà chết tức thì Long Việt tuy ở núi nghe hổ gầm báo thét nhưng cũng khiếp hãi đến vãi cả đái ra quần . Đám ma nhân thấy thế lại càng đắc chí cười nghiêng nghả ầm ĩ , còn Long Việt biết nguy đến nơi rồi …may quá hắn nhìn ở chạc cây phía trên có một tên ma dơi bé nhỏ đang bọc mình thu lu trong cá cánh đen sì liền mừng rỡ chỉ hắn nói :

– Ta…ta…chọn hắn để quyết đấu …và không thay đổi nữa mau gọi hắn xuống…!

Đám biên bức ma nhân nhất loạt ồ lên kinh ngạc khi hắn đưa ra lựa chọn này , mà không kinh ngạc sao được bởi kẻ ấy chính là Đại đầu lĩnh Diễn Thiên Đái La của ma tộc . Đái La khi ngủ hắn dùng “ Thâu cốt nhục khu thuật ” thu nhỏ thân thể gói trong cái cánh đó , tên đầu lĩnh đứng dưới cũng ngạc nhiên lắm hắn quay lại hỏi Long Việt :

– Tiểu xú nhân man di ngươi chắc chứ ?

– Ta chắc luôn …mau gọi con rùa đen rụt cổ trên cây kia xuống tiếp chiêu bổn gia gia ta …ha …ha….ha…..!

Long Việt cười ha hả khoái chí vì tên dơi nhỏ xíu đó chỉ như đứa trẻ năm tuổi cái đấm thì thiếu cái đá thì thừa , thật may sao ma đoàn này có tên nào ăn ở bạc phước với phu thê để nàng ấy bỏ đi mà phải mang cả con nhỏ đi chiến chinh thế này . Nhưng tên đầu lĩnh đó có vẻ bực bội nghiến răng trèo trẹo nói :

– Xú nhân …ngươi dám …ngươi vừa chửi ai rùa đen rụt cổ …..ta …ta….cho …!

Tên đầu lĩnh hắn chưa kịp nói hết câu thì bị cắt ngang bởi một thanh giọng the thé sắc lạnh đầy uy lực cắt ngang :

– Ha …ha….chửi hay ….chửi hay …Nhị đệ để ta ….xưa nay Diễn Thiên Đái La chưa bao giờ khước từ thách đấu từ kẻ địch ….đệ giết hắn hóa ra ta đây mang tiếng rùa đen rụt cổ sao ….ha …ha….!

Long Việt bàng hoàng con ma dơi nhỏ thó trên cây ấy không ngờ có thanh giọng uy áp kinh người đến vậy , đến khi hắn xòe đôi cách ra một thứ ánh sang lam nhàn nhàn tỏa lên mờ ảo do hắn dùng thi nhục thuât . Hắn bay vèo đến hạ xuống trước mặt Long Việt khí lam khí mờ hết , thì thân thể thực của hắn hiện ra Diễn Thiên Đái La hắn cao tới thước chín lừng lững trước mặt Long Việt . Long Việt phải nghển cả cổ lên mới nhìn rõ mặt hắn và cái răng nanh trắng xóa , hắn hoảng sợ nghĩ thầm “ …nguy to thật rồi mấy tên còi cọc trước ta không chọn giờ gặp tên khổng lồ này ắt chết , phải nghĩ tiểu kế để cứu Lan tỷ mới được …” . Hắn cười hề hề nhăn nhở bảo :

– Ta sẽ đấu với hắn nhưng ta có điều giao ước trước nếu ta thắng thì các ngươi phải bái ta làm chủ nhân , và trọn đời cả ma đoàn các ngươi tùy ý ta sai khiến …Còn nếu ta thua chẳng may đoản mạng thì ta chỉ có mấy lời này tỷ tỷ ta kia tuy nhìn xinh đẹp trắng trẻo , nhưng tỷ ấy vốn là người điên hay chạy nhảy linh mà lại lười tắm rửa . Tỷ ấy quanh năm cứ sau giờ ngọ buổi trưa là bốc mùi khắm thối …nhất là chỗ đó thì khỏi nói cứ đến chính ngọ tỏa mùi khắm lặm ruồi muỗi bâu đầy . Sáng nay tỷ ấy không tỉnh táo ăn nhầm phân con trùng độc trong rừng qua chính ngọ cũng sẽ thối rữa ra mà chết . Ta vốn định đưa tỷ ấy đi đại phu chạy chữa ai dè tỷ ấy lon ton chạy trước bị các người bắt, giờ còn hơn canh giờ nữa thì chuyển sang giờ ngọ buổi trưa . Vậy nếu ta chết thì các người hãy thả cho tỷ ấy đi kẻo chết tại đây khí độc lan tỏa các ngươi đều trúng độc a ! đó là ta đây quân tử đại trượng phu nói ra vì muốn không dùng hèn hạ kế với các ngươi thôi …!

Lan thì hoảng sợ nãy giờ lại bị mấy tên ma nhân kiềm tỏa rồi còn lo lắng an nguy cho Long Việt đến thót tim , tự nhiên Long Việt hắn bêu xấu nàng Lan tức lắm chửi thầm “ …đồ tiểu đệ phu quân chết bầm …dám chê ta thối ..ta thối mà đệ còn chiến ta đến tận hai hiệp không rời … khi nãy còn muốn chơi ta đó …dám bảo ta ruồi muỗi bâu đầy …khốn nạn quá a ! Ta mà đi ăn phân trùng độc để sống hay sao …ta mà thoát được ta đập chết đệ cho coi ..” May sao mấy lời ấm ức đó không thốt ra mồm chứ không chẳng biết hậu quả thế nào . Trong khi Diễn Thiên Đái La cười hề hề nói :

– Không sao biên bức ma tộc ta chỉ quan tâm hút máu , vả lại chúng ta đã no máu cả rồi thêm chút màu nàng ta chả báu gì ….thả nàng đó ra để hắn yên tâm đi chết …khà …khà…..!

– Đại huynh nhưng … chúng ta không thể làm gia nô cho hắn …..!

– Nhị đệ người quá lo xa rồi vô danh tiểu tốt như hắn mà Diễn Thiên Đái La ta thua sao ? Ta đang đầy bụng máu no quá muốn tiêu khiển chút cho vui …đệ hãy xem lát ta phanh thây hắn vì tội dám nguyền rủa ta !

Long Việt thấy chết đến nơi rồi nhưng mà Lan được thả hắn cũng yên tâm , vội vàng nói luôn với Diễn Thiên Đái La :

– Ngươi nói thả sao không mau thả người đi ….! Rồi chúng ta quyết đấu một trận sống còn ….!

– Có chí khí …ha….ha…. mau thả người …..!

Lan được phóng thích chạy đến ôm Long Việt khóc như mưa bao uất hận nãy giờ tan biết cả , dù hắn có nguyền rủa nàng đi nữa nhưng Lan cũng thừa biết Long Việt chẳng thể đánh lại tên ma đầu kia . Nàng ôm Long Việt thổn thức :

– Tỷ không đi đâu ….hu…hu….! Chúng ta chết cùng chết ….đệ đừng bắt tỷ đi …tỷ ở đây với đệ ….

Long Việt khẽ thì thầm với Lan nói :

– Tỷ tỷ người mau chạy đi vào lại rừng nói các tỷ muội khác mau trốn đi, ở đây nguy hiểm lắm những lời khi nãy là giả dối …đệ xin lỗi ! Nhưng để cứu tỷ đệ bắt buộc phải nói thế …đệ từ lúc cha mẹ đệ mất thì đệ quanh năm cô quạnh các tỷ đến khiến đệ vô cùng hạnh phúc . Nhất là tỷ đệ không biết nói gì cả nhưng đệ yêu tỷ lắm và nhưng phút giây với tỷ đệ rất sướng . Đệ chết mà các tỷ bình yên là đệ cam lòng rồi địch nhân mạnh mẽ …nghe đệ trốn thật xa vào nhé … ngày lễ vu lan thả đèn hoa đăng cho đệ …!

– Không ! tỷ không đi …đâu cả ….tỷ ở đây với đệ nếu đệ chết tỷ sống nghĩa lý gì … hu…hu….!

Lan khóc nấc lên ôm chầm lấy Long Việt không rời làm cho hắn luống cuống , Long Việt nghĩ thầm trong bụng “… không thể chết cả ở đây được bằng mọi giá ép tỷ ấy đi …” hắn liền thầm thì :

– Tỷ tỷ mau đi chúng ta mà chết hết yêu nhân vào rừng trúc thì các tỷ muội khác ra sao , chúng ta có chết cũng đừng liên lụy các tỷ ấy … hãy mau đi đi mình đệ chết được rồi ….!

Lan nghe ra nhưng còn chưa muốn đi thì Diễn Thiên Đái La cáu tiết quát ầm lên :

– Nói đi nói lại quá nhiều …thi…đấu mau …ta hết kiên nhẫn rồi …các ngươi không mau lên ….ta điên lên giết cả bây giờ …!

Lan vội vã chạy đi một đoạn khi khuất vào trảng cây bìa rừng nàng lại chạy lại gần chỗ Long Việt gào to :

– Đệ đệ ….ta yêu đệ ….khi hồi báo xong ta sẽ quay lại nếu …đệ chết ta cũng chết theo….nhớ đợi ta…..!

Nàng nói rồi vừa chạy vừa khóc lao vụt vào trong bìa rừng mất hút , tới khi đó Long Việt mới quay lại lạnh lùng bảo với Diễn Thiên Đái La :

– Thi đấu thôi …!

Diễn Thiên Đái La thấy hắn có vẻ trượng nghĩa cũng có chút quý mến liền nói :

– Ta đánh ba chiêu nếu ngươi còn sống thì coi như ngươi thắng …!

– Được !

Long Việt bặm môi tiến lên phía trước đối diện Diễn Thiên Đái La trông hắn nhỏ bé lọt thỏm trong cái bóng nắng to lớn của Đái La đổ dài xuống đường , nắng trưa khá oi tiết hạ Giao Chỉ thật bí bức khó chịu gió đuổi cát xào xạc dưới chân Long Việt làm con đường mù mịt ai oán như thân phận hắn bây giờ . Hắn cắn chặt răng nói với Diễn Thiên Đái La:

– Đánh đi ….!

……..

……….

……..

….

– Grào….ào…ào…..ào…..!

…..

……

…….

Tiếng kình phong rít lên thân hình của Diễn Thiên Đái La thoát mờ thoắt ảo , đôi cánh dơi của hắn thấp thoáng ẩn hiện trong gió bụi .

….

…….

– Huỵch ! ….hư….hự…ự…..!

….

…….

Thân thể bé nhỏ của Long Việt hắn bay ngược ra sau mấy trượng , hắn đứng dậy lảo đảo phun ra búng máu nói tiếp :

– Đánh tiếp đi chiêu thứ hai ….!

– Ngươi không trụ được đâu mới có một chiêu….mà ta mới đánh bằng một thành công lực … Ngươi chạy đi ta tha cho đó Diễn Thiên Đái La ta không thích bắt nạt kẻ yếu đuối …đòn đó coi như ta dạy dỗ ngươi tội chửi ta …đi mau !

Nghe Diễn Thiên Đái La nói chưa hết câu Long Việt đổ huỵch xuống đất , nhưng rồi hắn lại loạng choạng vùng dậy nhìn thẳng mặt Đái La nói :

– Con rùa đen thụt cổ đánh tiếp đi …chiêu thứ hai ta quyết không chạy để giữ cái mạng chó , bởi vậy ngươi cũng đừng đuổi theo đánh giết tỷ tỷ ta là được rồi …đánh đi !

Diễn Thiên Đái La bị chửi uất hận gào lên trong lúc vận đến năm thành công lực đánh đến :

– Xú tiểu tử không biết trời cao đất dầy …. Ta đã muốn tha cho ngươi một mạng …thích ta cho ngươi chết ….coi chiêu ta đây ….!

Kình khí ào ào gió lạnh xé tai lao theo ngũ trảo lóe sáng của Đái La lao đến , chiêu này đã chủ ý tước đoạt mạng sống của Long Việt …hắn thẫn thờ nhắm mắt nói :

– Các tỷ tỷ …đệ đi đây ….Lan đệ yêu ….tỷ thật lòng …đó tiếc là không còn cơ hội nhìn hài nhi của chúng ta rồi …!

……

……

– Uỳnh …..Á ….a…hự……!

…..

…….

Tiếng thất thanh và kình khí dội mạnh khiến Long Việt bắn ra xa cả năm bẩy trượng , nhưng trước đó chỉ vài khắc thoáng qua khi sự sống cái chết với hắn đang mong manh …thì…một bóng dáng thiếu nữ nhỏ nhắn đã nhào chắn trước hắn . Lan không đi nàng quay lại núp sau bụi cây gần đó quan sát mọi người chả ai bận tâm đến nàng , có vài ma nhân biết nhưng thủ lĩnh đã nói tha thì chúng cũng kệ nàng tự tung tự tác…hơn nữa muốn giết nàng thì dễ như trở bàn tay nếu nàng tấn công chúng . Lan vọt ra nhanh như chớp đã đỡ trọn luồng chưởng lực cho Long Việt trong khi đám ma nhân bị bất ngờ, trở tay không kịp vì đang chăm chú diễn biến và cũng coi thường nàng … Lan phun ra cả búng máu đỏ mặt hắn nấc lên thổn thức trong nghẹn còn hàng mi nàng ướt lệ :

– Tỷ nghe rồi ….tỷ cũng yêu….yêu đệ ….tiếc là …là …… Lan không thể sinh ….sinh ….hài nhi với chàng rồi … Nhưng Lan yêu….yêu….. ….!

Câu nói cuối nàng đã không nói nổi và người mềm oặt ra trên thân thể Long Việt , hắn đau đớn ngồi dậy ôm nàng trong một nỗi đau đầu đời ….trên đời chỉ một cũng chỉ một chữ “ tình ” mà khiến ra bao ai oán . Hỏi rằng thế gian kia tình ái là gì ….? .. ? … ? Long Việt đau khổ nhìn Lan lạnh dần trên tay mình hắn đau khổ ngẩng đầu lên trời rống lên :

– Á …..A…..A…. A…..A….!

Một nỗi đau tột cùng trong tâm cam nó xoáy khắp chân thân hắn buốt nhói , rồi viên ngọc hắn vẫn đeo ở cổ sáng rực cũng là lúc Diễn Thiên Đái La lao đến cừa đánh vừa nói :

– Mau tiếp chiêu thứ ba của ta …..!

Thân thể hắn rực sáng tỏa ra hàn khí xanh biếc hắn vung tay đánh lại về phia Diễn Thiên Đái La gào lên :

– Ta giết ngươi ….ta …bắt ngươi đền mạng … trả thù cho tỷ tỷ …..!

Ánh xanh lam cuộn lên theo tay hắn hình một con rồng xanh lao thẳng về phía Diễn Thiên Đái La, đám biên bức nô nhân tái mặt còn tên Nhị đệ đầu lĩnh thất thanh hô lên :

– Giáng Thiên Thanh Long chưởng !

– Huỵch….huỵch ….hư…hư…..hự…..!

Diễn Thiên Đái La văng ra cả chục trượng ngất lịm trong cát bụi mịt mù , còn Long Việt cũng bàng hoàng không biết cái sức mạnh kinh hồn của mình từ đâu ra . Chỉ biết rằng cái miếng ngọc xanh này do phụ thân phụ mẫu nói lại là vật theo thân hắn từ lúc hắn là tinh vân hạ phàm , hắn chả quan tâm lắm lặng bế cái xác của Lan thẫn thờ bước vào trong rừng để lại sau lưng tiếng hô vang :

– Chúng nô Biên bức ma đoàn cung tiễn chủ nhân !

Chú Giải :

· (*) Mãnh hổ nan địch quần hồ : Một con hổ mạnh cũng khó lòng đối chọi với một bầy cáo.

· (**)Cây Song thuộc họ cây Mây họ mây có khoảng 600 loài cây, chủ yếu thuộc các chi Calamus (khoảng 400 loài) và Deamonorops(khoảng 115 loài), phân bố tự nhiên thuộc các khu vực nhiệt đới của châu Á ,Phi,Úc Song là lâm sản ngoài gỗ được sử dụng làm nguyên liệu cho sản xuất hàng thủ công mỹ nghệ, đồ dùng trong gia đình (nội thất) như bàn, ghế hay giỏ đựng… Chúng rất giống cây tre , nhưng song dễ phân biệt với tre là chúng đặc chứ không có thân rỗng như tre, ngoài ra để sinh trưởng tốt, cây Song cần có một sự chăm sóc từ phía con người (tuy nhiên nó cũng rất dễ sống trong điều kiện hoang dại), trong khi tre có thể không cần điều này. Điều này làm cho nó trở thành một công cụ tiềm năng trong việc bảo vệ rừng, do nó đem lại một số lợi ích và lợi nhuận hơn là loài cây cần phải loại bỏ.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.