Chương 12 – Khoảnh khắc thiên thai chốn sầm lâm .
Đang thích tự nhiên có kẻ phá đám chen ngang Lan tụt cả hứng, dù gì nàng chưa đủ mạnh bạo để làm chuyện đó trước mắt Đào . Còn Đào cũng thấy tỷ tỷ mình không vui chả muốn trêu chọc nữa , lại thấy mắt của Lạc Long Việt đang dán vào cơ thể mình ánh mắt sáng rực trường thương thẳng cứng . Trong đám kỳ nữ từ trên trời rơi xuống với hắn thì Đào là tiểu nữ ít tuổi nhất , nàng xinh đẹp theo kiểu của trẻ con ngây thơ với đôi mắt to tròn long lanh . Đào chưa lớn hẳn phong nhũ mới nhỉnh hơn trái chanh, mà kiều đồn thì trắng mịn nhô cao mới thoáng một hai sợi âm mao ngắn ngủi mềm mại mờ nhạt . Cái khe huyệt động của nàng vì thế phơi bày rõ rệt , thấy cả đầu tiểu nhũ bé xíu hồng đỏ kẹp giữa khe lạch xuân tình sâu hút . Vì nó quá khác biệt với các tỷ tỷ còn lại khiến cho Lạc Long Việt hắn chú ý mắt không rời , đang cơn xuân tình dào dạt hắn rất muốn đè cả hai tỷ muội các nàng ra mà chơi .
Đào có vẻ nhận ra tình thế nguy cấp và lại nghĩ huynh ấy mà động xuân tình với mình thì sẽ rất đau chỗ đó , nàng vẫn nhớ đến những vết bấm bầm tím trên vai mình khi Đại tỷ Khởi Linh bị hắn làm chuyện ấy . Đào sợ hãi vội kiếm cớ vùng chạy khi đã cách xa hai người một đoạn rồi , nàng mới ngoảnh lại kéo mắt ngoạc mồm ra lè lưỡi lêu lêu nói :
– Long Việt ca ca …Lan tỷ hai người tiếp tục ăn vụng cái gì thì ăn đi … ta chả thấy vui nữa rồi ta về ngủ tiếp đây !
Long Việt nuối tiếc nhìn theo cặp mông nhỏ bé tròn trắng của Đào, đang nhún nhẩy theo nhịp bước dần mất hút vào trong nhà . Lan cũng thấy hắn có vẻ rất mê mệt muội ấy liền hỏi :
– Phu quân tiểu đệ người cũng thích muội ấy lắm à !…nhưng muội ấy chưa lớn nhất định thời gian này đừng có đè muội ấy ra làm chuyện đó. Đệ mà làm càn chớ trách tỷ tỷ ta ra tay tàn độc nhé ta nói là ta làm đó , chúng ta đều là thê tử đệ nhưng muội ấy chưa đủ lớn để động phòng đệ nhớ chưa …?
– Đệ nhớ rồi …nhưng tỷ cho đệ động phòng tỷ đi … nãy giờ đệ khó chịu hết nổi rồi !
Lạc Long Việt nói trong vẻ mặt đỏ rực đầy kích thích mà cũng đúng thôi , hắn đã trải qua xuân tình với hai đại mỹ nữ giờ đứng trước thân thể kiều mị của Lan không muốn mới lạ . Lan là thiếu nữ thuần Việt cơ thể nàng nhỏ nhắn gọn gàng cặp nhũ phong xinh xắn , cặp chân thon thả ôm khít khoe ra cái mu đen mượt . Nàng còn trinh trắng chưa ai một lần động nghuyệt khai hoa vẻ trinh nữ huyền bí thật dụ hoặc , làm cho Long Việt chỉ muốn đè nàng ra giao hảo ngay tắp lự tuy vậy hắn vẫn còn chút e sợ nàng nên đề cập vậy . Lan là khuê nữ thanh tân chưa từng có nam nhân nào nói sỗ sàng thế , dù hắn giờ đã là phu quân nàng làm cho Lan xấu hổ cực điểm không dám nhìn hắn .Nhưng phần vì tò mò lẫn bị khiêu khích bởi cảnh hắn và Đại tỷ Khởi Linh lúc trước , nàng khẽ khàng nằm xuốm thảm cỏ ướt sương đêm thấy lưng mình lạnh toát mà toàn thân run lẩy bẩy theo. Lan nhắm mắt lại bờ môi hồng mấp máy sợ sệt khẽ nói :
– Tỷ …tỷ….nằm xuống rồi đây… đệ mau làm…làm…. điều ấy đi !
Vầng dương đã lấp ló sau rặng trúc những nắng vàng rực phủ lên trên thân thể Lan, nắng làm đỏ hồng thêm cặp phong nhũ của nàng khi nó đang run rẩy hồi hộp theo hơi thở đầy lo sợ ấy . Một vài giọt sương trên lá trúc bị gió đưa rớt xuống người Lan nó lấp lánh lung linh như dát ngọc , khiến thân thể trần truồng của nàng mang vẻ đẹp diệu kỳ như một thiên nữ . Lan vẫn sờ sợ cái bụng nhỏ phập phồng lên xuống theo hơi thở dồn , thân mẫu nàng từng dặn dò khi trước khi động phòng sẽ đau nhưng phải ráng chịu đừng gào thét mất nết na của thiếu nữ. Còn Long Việt không cần nói nhiều khi thấy Lan nằm ngửa rã bãi cỏ , hai đùi nàng ấy banh ra khoe cái âm động ướt át đỏ rực hé lộ thì hắn đã sướng lắm rồi . Không ai dạy hắn lên thực sự làm gì với khuê nữ thanh tân , hắn đã từng để Khởi Linh nàng vô cùng đau đớn rồi chẳng qua khi ấy nguy cấp bí bách nàng ấy đành cam chịu .
Còn Lan thì khác nàng vừa thích vừa sợ đau khi tên“ tiểu huynh đệ” của hắn nóng rực, lách môi nhỏ động huyệt nàng chui vào nàng đã thấy khá khó chịu . Lan cong người lên choàng vào cổ Long Việt mếu máo bảo :
– Tiểu đệ cái của đệ nó nóng và cứng quá ….ta thấy đau đau rồi hu….hu….hu… đệ nhẹ nhẹ chút đi …á….á….á….ah….!
Long Việt thở phì phò ra sức ấn chọc vào lỗ huyệt động bé xíu đó, khiến Lan đau rên lên mà không nói tiếp nổi môi bặm chặt vào nhau mắt ứa lệ . Dù sao thì Lưu Khởi Linh cũng cao thước bẩy thước tám , tuy là gái băng trinh nhưng điều chắc chắn âm động nàng to hơn . Đằng này Lan là thiếu nữ Việt bé nhỏ xinh xắn lần đầu đón nhận cái tên “ tiểu huynh đệ” cỡ đại của hắn chịu sao xiết , nó nóng mút chặt trong nàng ran rát tưng tức vô cùng . Lạc Long Việt chỉ thấp hơn Lan chút xíu vì thế hắn khống chế nàng dễ hơn , đè dí Lan xuống thảm cỏ hắn ra sức ấn mạnh vào nàng nhưng cảm thấy vô cùng khó khăn . Lan đau lắm nàng bắt đầu chồm lên cắn vào Long Việt, tay nàng thì cào tưởng như nát lưng hắn nàng hổn hển khóc lóc nói nghẹn nghào :
– Tiểu đệ ta…đau quá hu…hu….ta xin đệ đừng ấn vào nữa á….á….ái …ui…đau …mà …!
Hắn đang cơn sung sướng dù cho chút ran rát khó chịu vẫn cố làm cho được , Lan đau chới với thế nào tay túm được thân cây trúc gần đó nàng vùng người mạnh thoát ra được . Lan đứng phắt dậy trong khi đầu tóc rối bù lẫn cả cỏ và lá trúc , mặt nàng vừa đỏ vừa tái nhìn hắn thấy Long Việt nhìn như đốt cháy chỗ đó của mình . Lan vội lấy tay che xuống háng khuân mặt đỏ dừ nói vội :
– Tiểu đệ phu quân cho Lan nợ đi lần khác Lan tỷ này chiều đệ ….giờ tỷ đau lắm tỷ sợ rồi …hu….hu….hu…!
Long Việt bối rối đứng đực ra đầu óc ngây thơ của hắn không sao hiểu nổi , tại vì gì cái của Lan tỷ lại khít chặt khó vào đến vậy không giống của các tỷ ấy . Hắn không biết Lan đau đến mức nào nhưng nhìn tỷ ấy gục xuống khóc rưng rức tự nhiên cũng nản lòng , Lan ngẩng lên thấy hắn thẫn thờ cái tên “ tiểu huynh đệ” ấy lòng thòng rủ xuống cả đoạn . Nàng lại thấy có lỗi bẽn lẽn lại gần bảo :
– Thôi để tỷ tỷ lại làm như lúc trước nhé còn hôm nay chỗ đó của tỷ đau rồi ….tỷ sợ lắm thật đấy …!
Không đợi Long Việt đồng ý nàng hé cặp môi xinh ngậm lấy trường thương hắn mút xoàm soạp , chả cần lâu lắm tên “ tiểu huynh đệ” ấy lại ngóc lên hùng dũng trong miệng nàng căng cứng . Long Việt phấn khích lắm nhân lúc Lan vừa rời môi ra hắn kiềm không nổi phụt tung tóe khi dịch trên khuân mặt diễm lệ của nàng ấy . Lan bị phụt vào mặt nóng rực nhầy nhụa bực tức đứng thẳng dậy nhè hắn vừa đấm vừa quát :
– Đệ thật là tồi không bảo tỷ lấy một câu …phụt cái dơ hết mặt ta rồi …ta đánh chết đệ này …ta đánh chết đệ này ….!
Long Việt vừa lùi vừa tránh đòn vừa chạy dần vào trong nhà khiến cho Lan mắt nhắm mắt mở dồn theo , khi hai người vào trong nhà đã gặp ngay những trận cười nắc nẻ của các tỷ muội . Cả căn nhà rộn vang đến náo nhiệt bởi tiếng của Khởi Linh ,Miêu Miêu ,Đào ,Cúc :
– Hi…hi….các tỷ coi kìa Lan tỷ đi ăn vụng về rồi …hi… ha….hi…hi…!
– Hi..hi..coi Lan muội của chúng ta kia …muội ấy ăn sáng thật đã hi…hi…!
– Lan muội sao không gọi Miêu tỷ ta đi với mà muội lén đi ăn vụng cùng chàng …ha…ha…!
– Lan tỷ người bỏ quên Cúc muội rồi ha…sau tỷ hãy nhớ có người muội muội này nữa nhé !
Lan thấy Đào nhanh nhảu gào lên trước rồi đến Khởi Linh, Miêu Miêu và Cúc trêu chọc làm nàng xấu hổ không để đâu cho hết . Nhưng các tỷ muội ập đến người mang khăn kẻ mang nước lau mặt cho nàng ,chỉ thoáng cái họ đã giúp khuân mặt nàng xinh đẹp trở lại và xóa tan mọi e dè . Long Việt cũng rất vui vẻ khi không thấy ai ngượng ngùng nữa , có vẻ họ đã mặc nhiên chấp nhận chuyện giao hảo với hắn là chuyện bình thường rồi . Các nàng nhanh chóng tụ tập tập nhau người hái rau , người xẻ thịt thú rừng treo ở gác bếp cùng nhau nấu nướng thoáng chút đã có một bữa sáng ngon lành . Sau bữa ăn Long Việt ngỏ ý muốn mang các thứ đã săn được như sừng tê giác , ngà voi da thú muốn mang xuống chợ đổi lấy vải lụa . Các nàng thấy thế thích thú lắm nhất là Đào, Cúc, Lan họ đều muốn nhân cơ hội này trở về nhà , ai cũng nhao nhao đòi đi để tránh tranh cãi và cho mọi sự ổn thỏa . Lưu Khởi Linh lấy thân phận đại tỷ ra phân phối chia việc , suy nghĩ mãi cuối cùng nàng mới chậm rãi nói :
– Ta ở đây đã một ngày giờ ta thấy ta đã vận nội công bình thường rồi , không biết dược độc hết tác dụng hay do giao hảo với phu quân tiểu đệ . Giờ cả ta và Miêu Miêu đã bình phục nội lực cần tọa quan ít ngày, nay để cho Lan muội cùng tiểu đệ phu quân xuống núi . Vì Lan muội lanh lẹ lại là người duy nhất mặc được trang phục của mẫu thân tiểu đệ , tỷ muội chúng ta trang y sơ sài hở hang tuyệt không đi được chúng ta hãy cứ thế mà làm . Sáng mai hai người đi sớm cho kịp chợ phiên …!
– Đại tỷ tiểu muội cũng muốn đi Yên Bái là địa phương mà muội thuộc nhất vì nhà muội ở đây , Lan tỷ ấy ở Tuyên Quang ắt không thông thổ bằng muội…cho muội đi đi mà năn nỉ đấy !
Đào vẫn lanh tranh cố xin đi cho được vì bản tính còn trẻ con vẫn ham vui , nàng thấy ở xó rừng trúc này thật chán chết đi . Ngay lúc ấy Miêu Miêu lừ mắt mắng luôn :
– Đào muội muội thật không xem lời Đại tỷ ra gì à ? Giờ chúng ta đang y trang rách rưới liệu rằng muội , có dám vác mặc về ra mắt phụ thân phụ mẫu rồi các huynh trưởng bá phụ không ? Mau theo ta vào trong luyện chút công phu võ công của muội là tệ nhất đó, còn mọi người hãy nghe theo đại tỷ chúng ta người nào việc nấy đi mà làm thôi .
– Rồi muội nghe các tỷ muội đi vào là được ý gì !
Đào phụng phịu theo gót Miêu Miêu ra sân sau gia trang luyện võ , người không muốn đi thì lại phải đi kẻ muốn đi lại phại ở lại gia trang . Sự thể này Lan nàng thật chả muốn nhưng Khởi Linh tỷ ấy đã cứu nàng khỏi ô nhục , ơn ấy nàng không quên dù tỷ ấy kêu nàng đi chết nàng cũng cam lòng . Nhưng mà thật sự nàng thấy sợ Lạc Long Việt vô cùng vì hắn làm nàng đau , tối đó trước khi đi ngủ nàng âm thầm kéo hắn lôi ra một chỗ ngoài rừng trúc rồi đe dọa :
– Này tiểu đệ ngày mai đi nhất nhất nghe căn dặn của đại tỷ , và ta …ta…cấm đệ động vào ta cái đó của đệ khiến ta đau lắm . Nhớ lấy ta cấm đệ ….nghe chưa !
Nói xong nàng xấu hổ lắm bỏ chạy vụt vào trong nhà để mặc Lạc Long Việt ngơ ngác, hắn nhìn theo bóng dáng nhỏ nhắn của nàng khuất dần trong ánh trăn mờ ảo lại nghĩ “…ta không biết tỷ đau mức nào nhưng mà ta vẫn thích tỷ , ta nhìn tỷ chỉ muốn tiếp tục làm điều đó e rằng tỷ cấm không nổi rồi ”. Đêm hôm đó theo lệnh Khởi Linh tât cả đều phải ngủ sớm và không ai được làm phiền hắn và Lan muội , thế nên sáng hôm sau mới chớm canh ba tiếng gà rừng gáy eo óc văng vẳng các nàng đã dậy cả để chuẩn bị cho hắn và Lan muội lên đường . Cuối canh ba hắn và Lan đã theo lối mòn đi các gia trang một đoạn khá xa , Lan không thuộc thông đạo cho lắm nhưng nàng không thích ánh mắt soi mói của Long Việt nhìn mình . Nàng lanh tranh đi trước dẹp đường thông lộ để cho Long Việt gùi giỏ đồ theo sau , sương sớm vẫn còn đọng long lanh tán lá nhỏ tí tách xuống thảm cỏ . Lan đi khai đường phá lộ một lúc thì người nàng ướt nhẹp bơi chả nắm được thông đạo , cứ phát bừa lấy lối mà đi cây cỏ ướt át quấn lấy tay chân nàng . Vừa đi nàng quẹt tay xoa bớt nước sương ướt đẫm mái tóc rồi lại phát , không hề để ý y trang đã ướt nhẹp thân thể lồ lộ ra khiêu khích Long Việt hắn .
Vẻ đẹp thiếu nữ thấp thoáng ẩn hiện qua làn vải nó còn khiêu khích hơn cả lúc không che không đậy nhiều , Long Việt dĩ nhiên là thích rồi nhưng chưa đến độ muốn đè nghiến tỷ ấy ra làm chuyện đó . Hắn thấy Lan quá mệt nhọc và vất vả khi mở đường trong khi với hắn điều đó quá dễ dàng , mà tỷ ấy lại cứ nhất nhất đòi dành việc ấy của hắn mà làm . Hắn một thân nam tử không cam tâm nhìn người con gái của mình cực nhọc liền tự động tiến lên trước mặt Lan , tay hắn mạnh mẽ giành lấy con dao định phát thay nàng . Tuy nhiên đứng trước mặt nàng nhìn vẻ mặt xinh xắn lung linh nhũng hạt sương sớm , cặp nhũ phong bết vào lần vải lụa nổi lên cong cong nhòn nhọn thật dụ hoặc . Hắn ngây ra ngắm vẻ xinh đẹp của Lan tỷ quên mất điều cần nói cứ nhìn đắm đuối , Lan thì hắn nắm chặt tay mình mắt rực sáng nhìn không chớp cây trường thương hùng dũng đội thẳng lên . Lan vừa sợ vừa bối rối nàng ấp úng :
– Tiểu đệ không nhớ lời ta dặn ư … ta…không muốn đâu …với lại chúng ta cần phải đi ..!
Long Việt đang thích thú nhìn nàng vẻ mặt xấu hổ đỏ rực lại càng làm Lan xinh xắn , hắn thấy mấy đám lá cỏ vướng bệt trên ngực áo nàng bèn vươn tay ra nhặt vứt đi . Lan tưởng hắn muốn làm việc lỗ mãng với nàng bối rối nhảy thụt lùi , nhưng lại nghĩ trong lòng “…chả gì đệ ấy cũng là phu quân ta tuy rằng có đau thôi ta ráng chịu , đệ ấy muốn ta là thích ta rồi ta phải vui chứ … thôi ta cho đệ ấy thỏa mãn là xong ”. Nghĩ thế Lan tự tin hơn liền gạt tay Long Việt ra bảo :
– Tiểu đệ phu quân ! để ta tự cởi …y trang nữ nhân đệ tháo không quen …rách hết tý ta xuống phố sao được !
Nàng bẽn lẽn tháo trang y cẩn thận treo lên cành cây gần đó từng cái từng cái một cho đến khi thân thể diễm kiều lộ ra hết , Long Việt lại nghĩ nàng muốn hong y phục bèn nhặt củi khô châm lửa tạo cây sào hong quần áo , sẵn thấy trang phục mình khá ướt bèn cởi sạch ra cũng treo lên đó mà hong . Lan ngượng hết chỗ thấy hắn tự lột sạch y phục ra càng cho là Long Việt kia muốn nàng , khi ánh lửa vàng bùng lên réo rắt nổ tí tách sáng bừng một góc thì nàng bạo dạn hơn gục vào vai hắn . Hai người ngẩng mặt nhìn trời những vầng tinh tú đã nhạt gần hết trăng cũng sắp lặn , hừng đông đã hơi rạng phía chân trời xa . Nàng khẽ khàng hỏi Long Việt :
– Đệ đệ trước khi chúng ta đến chả hay đệ đã có ý trung nhân chưa ? hay là có để ý một vài sơn nữ nào quanh đây không ?
– Đệ không có ai quan tâm vì là con của người Hán họ rất gét đệ , và đệ giống các tỷ răng trắng họ khinh thường . Nhưng kỳ thật cha đệ nói đệ là tinh vân từ trời rớt xuống không phải con đẻ của cha mẹ đệ , quanh năm đệ cô đơn từ khi các tỷ đến thì đệ mới thấy hạnh phúc đệ yêu tất cả các tỷ nếu cứ sống mãi như thế này thì tốt a !
– Thế đệ có muốn có hài nhi thật nhiều không ? chúng tỷ sẽ sinh con cho đệ và sẽ sống hạnh phúc ở đây mãi mãi !
Lan e lệ nói khẽ điều trong sâu thẳm tâm tư nàng , là nữ nhân ai chả muốn sống hạnh phúc bên tình lang của mình cùng nhau sinh con sinh con đẻ cái. Long Việt thì ngây ngô tròn xoe mắt hỏi nàng :
– Nhưng đệ thật không biết là làm sao để mà sinh hài nhi cả , phải chăng cũng giống cha mẹ đệ phải đợi ngày tinh vân hạ thế để có đệ …!
– Trời ơi ! tỷ không nghĩ đệ ngốc đến vậy đâu … đồ hấp ạ !.. khi đệ “ ấy ” tỷ hay là Khởi Linh và Miêu tỷ chính là đệ khiến chúng ta có con đó …!
Lan xấu hổ cúi gằm ánh trăng cuối đêm sắp tàn nhàn nhạt chiếu xuống khuân mặt xinh đẹp hồng rực của nàng , nó soi rọi cả bầu vú trắng nhỏ nhắn đang run rẩy theo hơi thở nàng . Khiến cho Long Việt thấy rạo rực vô cùng chịu không nổi hắn thò tay ôm lấy cặp phong nhũ bé bỏng ấy , ngũ chảo hắn vô tình vân vê hai đầu nhũ hoa nhỏ xíu của nàng . Lan khẽ ưỡn người lên rên “..ư.. ư …” một cách sung sướng và xấu hổ khi Long Việt bảo :
– Thế hôm trước đệ làm thế với tỷ là tỷ đã có hài nhi cho đệ rồi à ?
Lan ngượng lắm chả biết nói sao nhưng nàng cũng quyết cho hắn rồi , nên Lan ôm choàng lấy Long Việt cặp vú mềm mại tuột khỏi tay hắn và dán vào bộ ngực vạm vỡ . Nàng thì thào nho nhỏ bên tai hắn :
– Đệ đệ …làm thế với tỷ nữa đi ….tỷ cho mà …tỷ sẽ cố chịu đau không sao đâu …tỷ yêu đệ cực !
Hai người đổ nhào xuống phiến đá bên dưới …lưng Lan lành lạnh chạm vào nền đá , cũng là lúc nàng ưỡn người lên dạng chân ra đón nhận cái đó của Long Việt nóng rực chui vào nàng . Ghì chặt lấy hắn ….hổn hển ….Lan ngước mắt nhìn trời đêm xanh thăm thảm đang rạng dần dưới ánh dương mà hạnh phúc , thân thể Long Việt dán chặt lên nàng hắn thở hồng hộc khi cố gắng công phá huyệt động nhỏ bé trinh trắng của nàng . Mỗi một nhát thúc mỗi lần ấn sâu hơn tý là Lan lại oằn lên cắn nhẹ vào vai hắn , đôi chân nhỏ nhắn của nàng quắp lên hông Long Việt rồi rên rỉ . Tự nguyện không căng thẳng lắm khiến Lan thấy đỡ đau hơn …từng chút từng chút nó đã ở trong nàng . Khi gió đêm nhè nhẹ lay cành lá bên trên làm rớt lộp bộp xuống má nàng những hạt lành lạnh , cũng là lúc Lan oằn lên bấu chặt lấy Long Việt rên khe khẽ :
– Ái ….ái…ái…..đau ….đệ….tỷ….đau….!
Của hắn đã nằm trọn trong Lan căng chặt giọt máu hoa tuyết trinh nguyên đang rỉ xuống nền đá , trong khi Long Việt vẫn phủ phục trên nàng thở dồn dập nói :
– Đệ sướng quá ….của tỷ thật khó vào nhưng ….vào rồi đệ thấy sướng lắm ư….ư…..!
Những cơn gió mang ánh bình mình mờ nhạt đang rạng dần góc trời đến với hai người đang say sưa ôm rít lấy nhau trong đê mê, đã là hiệp thứ hai Lan và Long Việt tiểu đệ vẫn ôm chặt nhau trong hạnh phúc ngập tràn . Cho đến khi luồng khí nóng rực lần hai lại ngập tràn huyệt động nàng thì Long Việt mới rời ra mặc lại xiêm y , còn Lan nàng mệt đến rã rời chân tay bải hoải nằm im lìm trên nền đá rêu xanh mướt . Nàng trải qua giây phút vừa đau đớn lại vừa hạnh phúc ngọt ngào , khi lần thứ nhất kết thúc nàng đã muốn dậy mặc lại xiêm y không ngờ lại bị đệ ấy đè xuống . Nàng he hé đôi mắt nhìn thân hình vạm vỡ của hắn rủa thầm “…đệ đệ người thật khỏe quá khiến ta mệt chết rồi , chẳng biết sau lần này ta có đi nổi không nữa . Tiểu đệ phu quân ngươi đúng là đồ chết dẫm a .. …nhưng ta yêu đệ lắm đấy ..!”. Lạc Long Việt sảng khoái ngắm nhìn đàn chim ríu chuyền trên cành lá đón ngày mới , hắn thấy vô cùng sảng khoái nhớ lại lúc Lan tỷ nhỏ nhắn trần truồng rên rỉ trong vòng tay mình thật tuyệt . Phút giây thiên thai bên Lan làm hắn chẳng bao giờ quên được cái động huyệt bé nhỏ căng chật khít khao của nàng , vì của nàng bé nhỏ hơn cảm giác căng chật bó khít vô cùng khác lạ với hai tỷ tỷ xinh đẹp kia .
Gần một canh giờ sau Lan mới nhỏm dậy khỏi phiến đá thì nắng mai đã rực sáng , nắng cùng đàn chim nhỏ ríu rít đùa nghịch trong tán cây xa xa đàn khỉ nhỏ đang chí chách tranh dành cây trái . Lan gỡ những cái lá khô vương và tóc ngại ngùng nhìn Long Việt đang sắp xếp lại hành trang , Long Việt thấy nàng dậy bèn vui vẻ quay lại cười nói :
– Tỷ tỷ dậy rồi à chúng ta chuẩn bị đi tiếp nhé ! …à mà tỷ ngồi đó để đệ chải tóc cho !
Lan ngồi xoay lưng lại cho Long Việt chải tóc bàn tay hắn vô cùng lanh lẹ khéo léo , thoáng cái đã gỡ sạch rêu lá rồi chải tết cho nàng một bộ tóc rất đẹp . Hắn đưa cho Lan mảnh gương đồng để nàng ngắm thử , nhìn bộ tóc kết lại cầu kỳ và khéo léo Lan reo lên :
– Tiểu đệ ! đệ thật tài a ! Ai dậy đệ kết tóc cho nữ nhi mà đẹp vậy ?
– Là thân mẫu đệ dạy đệ để kết tóc mỗi ngày cho người , giờ mẫu thân đã quy tiên đệ thật nhớ người quá …và tỷ là người con gái thứ hai sau người mà đệ tết tóc đấy !
– Tỷ hạnh phúc lắm …tỷ tỷ yêu đệ !
Lan ngả đầu vào vai hắn nàng nói trong hạnh phúc dạt dào nếu có khách nhân nào tình cờ mà ngang qua, sẽ thấy cảnh vô cùng lãng mạn của đôi sơn đồng ngọc nữ này. Lan và đang dựa lưng vào ngực Long Việt họ ôm nhau ở trên phiến đá xanh mướt cạnh một dòng suối nhỏ róc rách ,nắng mai đến nhỏ những giọt vàng lung linh qua kẽ lá rắc lên các vệt sáng rạng ngời . Nhưng rừng xanh hoang vu xa thẳm vẫn chỉ có đám khi nhỏ chí chách ăn quả ở tán cây phía xa , còn ở khúc quặt phía trên con suối có bầy nai đang thơ thẩn uống nước . Cứ ôm nhau một lúc như vậy Lan mới nhớ ra việc cần đi hơn nữa thấy “ tiểu huynh đệ ” của hắn lại trở lên cứng nhắc nóng rực chạm vào lưng sợ hắn nổi hứng thêm lần nữa , nàng đứng dậy vội vàng định ra lấy xiêm y nhưng bước chân mới thấy hạ thể ê ẩm ran rát . Lan ngồi xuống xịu mặt ra nũng nịu bảo :
– Tiểu đệ ….đệ dậy ra lấy xiêm y cho ta đi ….ta thấy khó chịu quá !
Long Việt lấy xiêm y và mặc cho nàng do hắn đã được mẫu thân dạy dỗ tốt việc này , Lan thấy rất hạnh phúc nàng chỉ việc đứng im để hắn mặc giúp trang y . Khi mặc xong cho cho nàng bỗng nhiên cặp ngũ trảo của hắn bóp mạnh lên bầu ngực nhỏ phập phồng của nàng , Lan tái mặt hoảng hốt lo lắng có lẽ hắn muốn nàng nữa rồi mà nàng đã cảm thấy không đủ sức chiều nổi sau hai lần liên tiếp . Nhưng hắn không làm gì hơn chỉ vần vò nó nhè nhẹ vuốt ve bên ngoài rồi thầm thì :
– Tỷ tỷ đệ thích tỷ lắm lúc nãy tỷ khiến đệ sướng lắm nếu thế này , mà khiến tỷ sinh hài nhi với đệ thì đệ sẽ vui và hạnh phúc vô cùng…!
Câu nói đó khiến Lan hạnh phúc suốt dọc đường tới Yên Bái tệ trấn dẫu mỗi bước đi thật sự khá ê ẩm , nàng cố tỏ ra vui vẻ để cho Lạc Long Việt không thấy điều đó . Họ đến trấn Yên Bái thì thấy xa xa trên trời đám ó, diều hâu đang vần vũ bay lượn … linh cảm chẳng lành Lan chột dạ bảo Lạc Long Việt:
– Tỷ cũng từng qua trấn này mọi khi khá đông vui nhộn nhịp vậy , mà sao giờ đây càng đến càng thấy không khí vắng lặng thê lương a !
– Đệ cũng không rõ chi bằng chúng ta cứ vào tận nơi xem sao !
Đi thêm mấy dặm nữa đã thấy mùi máu tươi tanh lợm thây chết đầy đường cảnh vật thật thê lương , đàn ác điêu bay xáo xác khi họ đến gần những sơn dân chết khắp đường mặt đầy kinh hãi cổ còn nguyên vết răng cắn . Kẻ gây ra cái chết kinh hoàng ảm đạm khắp thôn trấn xứ Giao Chỉ này , chính là Biên bức ma đoàn Thiên Ma giáo từ trung nguyên đến . Trong vòng năm trăm năm đổ lại Thiên Ma giáo chưa từng lai vãng nhất là Biên bức ma đoàn , những tên người dơi hung hãn khát máu và dâm loạn chỉ hoành ở trung thổ nay bỗng dưng có mặt ở đây hẳn có ẩn tình . Nhưng Lan và Long Việt lịch duyệt giang hồ non kém không hề biết cứ một mạch tiến vào thôn, nơi đám ma dơi kia đang điên cuồng bức sát chúng dân mà hai người chẳng hề biết đến hiểm nguy đang cận kề .