Long Việt Truyền Kỳ – Chương 10: – Botruyen

Long Việt Truyền Kỳ - Chương 10:

Chương 9 – Ngũ độc giáo chủ Lâm Y Nhiên

Á …á….ah…..ah….á … á….!

Tiếng hét thất thanh của miêu nữ Ngũ độc làm Lưu Khởi Linh nàng tỉnh giấc , đôi mắt cay xè nàng hé ra nhìn chung quanh ta chết rồi chăng ? Hình như lúc đó có người đã phi tiêu độc cứu ta mà , sau đó thì ta hôn mê đi không biết Ngọc Phong huynh ấy thế nào nàng nghĩ miên man trong lúc ngó chung quanh . Nàng thấy chủ nhân của tiếng hét đó là một miêu cương tiểu nữ , nàng ấy khoảng chừng mười ba tuổi đang dùng tay che hạ thể bê bết máu hét lên . Phía trước nàng ta không phải đại hán tử gì cả mà mà một miêu độc nữ nhân khác , nàng này đeo một cái trường thương giả dưới hạ thể nó đang đẫm máu .Khởi Linh rùng mình lại nhớ ra mình cũng suýt bị cưỡng bức , cái hạ thể vẫn đang rát âm ỉ bên dưới may mà dấu thủ cung sa trên tay vẫn còn . Một thân tuyết bạch chưa bị xâm phạm thật may cho nàng , nhưng miêu cương nữ tử kia lại không may như vậy nàng ta mếu máo van xin :

– A La Tĩnh Y thiết pháp chủ tha cho La Miêu Miêu muội đi muội biết lỗi rồi ! Quả thật muội không có lén đi tìm nam nhân …là muội bị cưỡng bức..hu …hu…!

– Môn quy là môn quy ta chỉ chấp pháp… hắn ta biết ngươi can cớ gì mà cưỡng bức , nếu ngươi còn cố chấp chớ trách ta đổi hình phạt thảm khốc hơn a !

Nàng ta lừng lững tiến lại cái trường thương giả bằng gỗ rung rung , Khởi Linh rùng mình tỷ muội đồng đạo mà dùng hình với nhau thật thảm khốc a , đúng là ma giáo coi mạng người hơn cỏ rác thật ghê tởm . La Miêu Miêu sợ hãi tái mét mặt nhưng có vẻ khi nghe Tĩnh Y kia dọa dùng hình khác thì nàng ta tỏ ra khiếp đảm lắm, có vẻ ngũ độc giáo kia không chỉ độc ác với địch nhân mà ngay cả hình phạt đồng đạo với nhau cũng thực là tàn độc . Miêu Miêu bỏ tay ra cái chỗ đó của nàng ấy thực thảm máu vẫn tuôn ra , hình như nó bị rách do cái trường thương gỗ ấy công kích vào . Nàng ta bất đắc dĩ dạng cặp đùi bé nhỏ trắng trắng ra để nàng chấp pháp kia dùng hình , bên cạnh có vài miêu nữ khác đứng đó nhưng họ có vẻ chẳng tỏ thái độ gì . Khởi Linh cũng rất hung hăng từng đánh đập cung nô của mình khi luyện võ , nhưng không hiểu nhìn cảnh này nàng không có nhẫn tâm được . Nàng ngầm kiểm tra kinh mạch đã thấy huyệt mạch tương thông , nàng mừng rỡ thì ra mấy người này họ đã giải huyệt cho nàng . Khởi Linh đang tính toán lực lượng của họ và cân nhắc để tính cách thoát thân , nàng chợt nghĩ “… họ không giết ta mang ta về đây mà giải khai huyệt đao , ta đánh họ trốn đi e rằng thất thố quá đó không phải việc của kẻ chính đạo .” Đang mải suy tính thì thấy Miêu Miêu khóc ré lên , cảnh trước mắt nàng thật hãi hùng từ lỗ huyệt động Miêu Miêu máu ứa ra . Những cú nhấp đầy hằn thù của y nữ chấp pháp khiến cho tiểu a đầu kia kếu khóc được tý thì ngất lịm … bỗng ở ngoài có tiếng hô vang :

– Ngũ độc giáo chủ đến !

Khởi Linh thân là Võ đang đệ tử cũng chưa một lần trực tiếp gặp tên giáo chủ Ngũ độc kỳ bí này , nàng tròn xoe mắt ngó hắn bước vào trong lúc đám môn đệ quỳ xuống đồng thanh hô vang :

– Chúng đệ tử Ngũ độc giáo xin cung nghênh giáo chủ đại giá quang lâm !

Thì ra giáo chủ ngũ độc giáo lại là một nữ nhân khá bé nhỏ nhỏ nhắn , mặc Miêu cương nữ phục khảm rất nhiều bạc lấp lánh . Tay nàng ấy cầm một cái minh tiêu trắng bạc đầu minh tiêu phùng to như cổ con rắn hổ mang , trông nàng ta thật hiền lành nhu mì dù dung nhan không thể xếp vào bậc quốc sắc . Lâm Y Nhiên thấy chúng giáo đều phủ phục tung hô , riêng một nữ tử miêu cương đang ngồi trên giường thì cứ trợn trừng đôi mắt nhìn mình chòng chọc bèn hỏi :

– Tĩnh Y thiết pháp chủ ngươi dậy dỗ môn đồ ra sao ? mà để a đầu kia đối với ta thất kính đến vậy ?

– Cung bẩm giáo chủ nàng con gái xấu xí ấy nguyên lai do thánh cô cô người gửi gắm , nghe nói là tỷ tỷ của người … nàng ta lại đang thọ thương và là người ngoại tộc mong giáo chủ lượng thứ !

Lưu Khởi Linh không tin vào tai mình từ miệng nhỏ nhắn xinh xắn của giáo chủ Lâm Y Nhiên kia , nói lại là thanh giọng trầm khàn khàn của nam nhân thật quái dị a . Mà nàng đây là bậc quốc sắc thiên hương lại đang mặc y trang nữ tử mà còn bị chê xấu , trong khi nàng cảm thấy rõ là tên giáo chủ quái dị kia mới xấu . Bản tính quận chúa ngang ngạnh quật cường nàng bĩu môi đáp trả :

– Ta đây gét nhất là kẻ nô tài xu nịnh chủ nhân , Ngũ độc giáo chủ các ngươi có gì hay chứ thân hình bé nhỏ mặt mũi thì tầm thường . Nữ nhân mà giọng thì khàn khàn như vịt đực thật chả ra nữ nhân tí nào ta nhổ vào hắn … hắn mới là kẻ xấu xí tởm lợm a !

Chúng giáo chết lặng không dám cười nhưng họ hả dạ lắm xưa nay chưa ai dám lăng mạ giáo chủ đến vậy, còn Lâm Y Nhiên thì tím mặt ại nhưng cố cười giả lả :

– Nói hay ! nói hay ….ha ….ha…. nhưng ta đâu phải nữ nhân ha ..ha… tuy nhiên độ xấu xí dung mạo thì ngươi đâu kém ta . Nếu nói là tỷ tỷ của Thánh cô Lưu San San bổn giáo ta thì muội ấy chỉ có một tỷ tỷ duy nhất , là quận chúa xinh đẹp Lưu Khởi Linh là Võ đang thập nhị cao thủ . Nàng đó không sợ đất không sợ trời giống ngươi nhưng về dung nhan thì a đầu ngươi chạy xa đó , ta cũng không hiểu San San muội muội có đâu một xú tỷ như ngươi thật tệ a !

Nàng giật mình thì ra muội muội cứu ta nhưng chắc có nỗi khổ riêng , bởi vậy có ẩn tình gì sao nhưng ta song sinh với muội ấy . Hai chúng ta như một can cớ sao mà hắn phỉ báng dung mạo ta đến vây ? Nhưng thôi ta cứ liệu rồi tính lát tìm cái gương đồng hoặc mặt nước để soi lại vậy , nàng không nghĩ mình bị dịch dung đi mà chỉ nghĩ chả may bị dược độc hủy đi dung nhan của của mình . Lâm Y Nhiên kia vẻ mặt lẫn dung mạo đều ra dáng nữ nhân duy có thanh giọng là quái dị thôi , nàng vô cùng thắc mắc cuối cùng giáo chủ của Ngũ độc giáo này hắn là dạng người gì . Lâm Y Nhiên nhìn thấy Miêu Miêu thân thể lõa lồ đẫm máu liền phẩy tay nói :

– Tĩnh Y ngươi mang ả đi chỗ khác cho ta … nàng này mới vào bổn giáo à dung nhan cũng khá xinh thế mà ngươi nỡ vùi hoa dập liễu vậy !

– Dạ ! Tĩnh Y cũng đã chuẩn bị sẵn mấy nàng xinh đẹp để cho người rồi ạ !

– Ha ..ha…đúng là Tĩnh Y thiết pháp chủ hiểu ta , xa thánh cô cô lâu rồi ta cũng thiếu vắng đi hương vị nữ nhi rồi ….mau đưa cả vào đây !

– Bẩm Giáo chủ ! nơi này thật ô uế hay chúng ta rời về chính điện đi ạ !


– Cứ đưa vào đây đôi khi phong cảnh này lại làm ta thêm hứng ha…ha….!

– Đưa chúng vào đây để phục vụ giáo chủ !

Tĩnh Y quay lại ra lệnh cho mấy môn đệ của mình họ vâng mệnh đi ra, lát sau đưa vào mấy thiếu nữ độ chừng mười hai mười ba tuổi đều khá xinh đẹp . Khởi Linh lấy làm thắc mắc vô cùng can cớ gì mà một nữ nhân như thế lại trưng dụng nữ nhân để làm gì, đám đồ đệ dường như khá hiểu chuyện chúng nhanh chóng lột hết trang y của mấy tiểu nữ nhỏ tuổi kia đẩy đến trước mặt Lâm Y Nhiên . Chúng còn buông lời đe dọa :

– Ráng hầu hạ giáo chủ người ấy cẩn thận , không chớ trách ta độc ác các người muốn sống hãy ngoan ngoãn đi !

Mấy thiếu nữ vừa ngơ ngác vừa sợ nhìn chung quanh toàn nữ nhân , đang không hiểu rốt cuộc mình phục vụ ai và làm gì . Thì Lâm Y Nhiên đứng dậy quăng bỏ y trang khi hạ thể của Y Nhiên lộ ra nó lại cái vật của đàn ông , trường thương hắn vừa to vừa dài lòng thòng một đoạn . Hóa ra giáo chủ ngũ độc giáo lại là tên bán nam bán nữ kỳ quặc , từ thủa sinh ra hắn vốn dĩ đã thế dung mạo nữ nhi nhưng lại là đàn ông . Khởi Linh choáng váng quá nghĩ “ ..ta đây một thân tuyết bạch băng trinh , vừa thoát khỏi nỗi ô nhục nay gặp tên quái nhân này . Hắn tuy chê bai ta xấu xí nhưng có gì đảm bảo hắm không nổi dâm ô với ta chứ ? chi bằng ba sáu kế chạy là thượng sách nhưng dùng võ công môn phái e rằng lộ . Ta đành dùng võ công phụ hoàng truyền thụ cho vậy ” Khởi Linh Vùng dậy nàng thi triển Huyền Vũ âm ma công , hắc khí nổi lên cuồn quận … nguyên lai nó chính là võ công trong Huyền Vũ lệnh. Song Phụng bội là Chu Tước liệt hỏa công , Huyền Vũ lệnh là Huyền Vũ âm ma công . Hai bộ này đã xuất hiện trên giang hồ còn lại Thanh Long huyền tinh lệnh , Bạch hổ lệnh chứa hai pho võ công kỳ bí khác thì chưa hề thấy xuất hiện trên giang hồ . Lưu Khởi Linh xoay xoáy trên không trung cái váy người miêu tốc lên lộ cặp chân trần thon thả trắng muốt , âm khí tỏa lạnh ngắt một vùng bị công kích bât ngờ bởi thứ võ công quái dị. Kể cả Lâm Y Nhiên đang hứng khởi chuẩn bị hoan lạc kia đã hoa cả mắt , thấy âm khí lạnh thấu xương chân tay bủn rủn .

Khởi Linh nàng thừa cơ bế thốc Miêu Miêu đang bất tỉnh rồi lôi mấy thiếu nữ tội nghiệp kia theo , cùng là thân gái trải qua sự cưỡng bức nàng đồng cảm với họ . Thế là Khởi Linh cùng bốn người con gái đó biến ra khỏi Uất Lâm phân đàn lao thẳng vào rừng sâu u tịch . Lâm Y Nhiên không phải kẻ vừa nhưng thấy a đầu đó thi triển “ ..Huyền Vũ âm ma công ” thì biết kẻ đó lai lịch ắt không bình thường , nhưng mà nhìn cặp chân ngọc trắng ngần lại thấp thoáng tiểu phúc mũm mĩm lúc nàng ta thi triển công phu . Hắn thật nhịn khôi nổi thèm muốn không hiểu sao mặt mũi nàng ấy xấu xí , mà lại có thân hình kiều diễm gợi dục đến như thế cho nên hắn không ra lệnh cho chúng giáo đi tìm . Đích thân hắn một mình lặng lẽ phi thân vào hướng rừng sâu nơi Khởi Linh vừa đi , hắn thông thổ ở đây hiểu rõ từng chỗ bí ẩn của nó cho nên tự tin không khó gì tìm ra nàng. Chỉ Khởi Linh tội nghiệp nàng không biết đang gặp họa đến nơi rồi , khi đi được một đoạn đã xa rồi nàng thả cả mấy người họ xuống .

Ba nữ nhân đó thấy được cứu khỏi nanh vuốt kẻ ác dâm thì họ mừng lắm nhất loạt quỳ xuống nói bằng tiếng Hán cảm tạ nàng :

– Chúng tôi là Đỗ Thị Lan , Phạm Thị Thu Cúc , Lê Thị Đào đều là người Việt Giao Chỉ bị họ bắt đến đây . Vô cùng cảm ơn ân nhân đã cứu vớt chị em chúng tôi không biết lấy gì báo đền , nguyện theo người hầu hạ trọn kiếp này coi như cảm tạ ơn này .

– Các muội đều là nữ nhân người Việt cả sao ? thật may ta cũng đến đó thôi có như có duyên chúng ta kết tình tình tỷ muội vậy . Ta không thích làm chủ nhân đâu ta đã chán cảnh đó lắm rồi , chúng ta hãy là tỷ muội sinh tử có nhau thì hơn .!

La Miêu Miêu lúc này cũng hồi tỉnh thấy sự tình như vậy cũng ôm chân nàng nói van vỉ :

– Ân nhân nếu người không chê Miêu Miêu thân phận thấp hèn cũng xin được nguyện kết tình tỷ muội sống chết với người , Xin người thâu nhận ta làm muội muội đi ta cầu xin người …!

– Được chúng ta cũng cùng thân nhi nữ hoạn nạn ta Lưu khởi Linh mười sáu tuổi , còn các tỷ muội bao nhiêu tuổi để tiện xưng hô đây ?

La Miêu Miêu mới mười ba tuổi còn Lan, Cúc , Mai đều mười hai và mười một tuổi cả . Họ đều là thiếu nữ mới lớn thì bị ngũ độc giáo bắt đi chứ thân chưa thực sự muốn theo ,thế là Lưu Khởi Linh nàng nghiễm nhiên thành tỷ tỷ rồi theo thứ tự mà chia Miêu Miêu , Lan, ,Cúc , Đào tỷ muội . Ngặt nỗi khi cứu họ đi tất cả đều thân thể trần truồng không có y trang gì , Lưu Khởi Linh đành cắt nát bộ miêu phục của mình chia cho các muội muội . Cũng may váy của người miêu khá rộng đủ san sẻ cho mấy người , nhưng lại cũng chỉ đủ che đi các chỗ dụ hoặc bí ẩn trên người mà thôi . Nhất là Khởi Linh nàng cặp nhũ phong to nhất , nó cứ như muốn bật ra khỏi lớp vải mong manh sơ sài che đậy nó. Nàng thở nhẹ bầu ngực trắng muốt cứ rung rinh hai đầu nhũ phong bé ti đội lớp vải lên nhòn nhọn , thấy thế Miêu Miêu bật cười trêu :

– Lưu tỷ tỷ người thật dụ hoặc nam nhân à , nếu mặt tỷ tỷ mà tuyệt mỹ nữa chắc vô khối nam nhân nguyện chết cùng tỷ rồi hi hi…!

– Các muội thì cũng có kém gì đâu chứ xem kia y trang mong manh , âm mao khoe hết cả ra chỗ khe đùi rồi …hi ….hi….!

Quả nhiên là như vậy nàng nào nàng ấy đều đỏ mặt dẫu toàn nhi nữ với nhau đi nữa , trong đám chỉ có Miêu Miêu là đã biết đàn ông còn lại cả mấy người đều thiếu nữ băng trinh hết . Đột nhiên Đào chợt hỏi :

– Các tỷ tỷ chúng ta có làm gì cho nam nhân để họ sướng không và chúng có ta sướng không ? mà sao họ thích đè chúng ta ra cưỡng bức vậy nãy mấy muội tý thì bị tên quái vật đó cưỡng bức .

– Ta …ta …không rõ nhưng với ta …cũng chả biết nhiều ….nhưng ta thấy đau chỗ đó lắm !

Lưu Khởi Linh đáp lời nàng bần thần nhớ lại lúc mà bị tên đó cưỡng hiếp, quả thật đau chứ không sung sướng gì cả . Nhưng nàng không hiểu mỗi lúc nghĩ tới Lý tướng quân chàng ấy , thì nàng lại thấy rạo rực đến nỗi hạ thể co giật ướt át . Còn Miêu Miêu dĩ nhiên biết hết nàng ấy đỏ mặt cúi xuống nói :

– Cũng có đó các tỷ muội ạ chúng ta chỉ đau mấy lân đầu thôi , nhưng quả thật cái vật của nam nhân ấy nó ở trong ta …nó khiến ta rất là sướng khi mà nó cứ thụt ra thụt vô liên tục …!

– Ha…ha…ha….đúng vậy đó quả thật rất sướng mà ! Giờ ta sẽ để cho năm nàng biết cảm giác đó ….ha …ha…!

Lâm Y Nhiên từ trên không trung hạ xuống cái váy miêu phục bay phấp phới xoáy vòng , trông hắn ra dáng nữ nhân yểu điệu nhưng từ lúc biết hắn là quái vật dị dạng nửa nam nửa nữ . Thì nàng nào nàng ấy đều kinh tởm hắn vô cùng cho nên thấy hắn đến họ choáng váng , Lưu Khởi Linh ngầm vận công nhưng chả thấy chút khí lực nào thì nàng đâm hoảng mặt tái mét . Như đoán được ý Khởi Linh hắn cười ha hả nói :

– Ngũ độc giáo chủ ta đâu phải kẻ ngu khi ta đến đây đã cho hương độc cùng dâm dâm dược để các nàng hít phải rồi , nó vô hình không màu không mùi cao thủ đại phái cũng chả nhận ra nổi . Huống gì mấy tiểu nữ nhỏ nhoi các người và dẫu ngươi có học được ai “ Huyền Vũ âm ma công ” thì giờ cũng vô dụng mà thôi …ha…ha…!

Mấy nàng nháo nhác lo sợ chân tay cuống cuồng kéo nhau chạy dật lùi, Lâm Y Nhiên hắn sảng khoái cười “ ..ha hả..” tự tay vất bỏ ý phục lừng lững tiến tới . Hắn thân hình trên là nữ nhân phía trên hắn cặp nhũ phong khá to và hớp dẫn, nhưng thật dị dạng vì bên dưới là là vật đàn ông to bự lòng thòng . Các nàng bị hắn dồn đến chân vực thì cùng đường đây là vực sâu muôn trượng thác nước chảy ầm ầm , mấy nàng lo lắng ôm nhau mặt tái mét không biết phải làm sao . Miêu Miêu nhanh ý liền bảo :

– Các tỷ muội ta thấy mấy người đều còn dấu thủ cung sa trên tay , đều là gái trinh cả để hắn chiếm đoạt sẽ đau đớn và nhục nhã . Ta không còn tiết trinh gì ta dụ cho hắn chơi ta trước ,trong khi ấy mấy người tìm cách đào tẩu cho nhanh nhé !

– Không được bất quá chúng ta cùng chết không thể để mình Miêu Miêu người chịu thiệt , chúng tỷ muội ta đâu ham sống sợ chết chứ …!

– Thôi giờ cơ sự đã khác đừng bàn nhiều đầu ta còn cài độc trâm , trong lúc hắn chơi ta ta sẽ lợi dụng đâm hắn và cùng trốn đi các tỷ muội hãy nghe ta !

Miêu Miêu cương quyết bước lên phía trước nàng giả như phục tùng , Miêu Miêu tiến tới kéo trễ đoạn vải mong manh che ngực ra . Cặp vú trần khá đẫy đà của nàng đầu nhũ phong rực đỏ , tuy là không xinh đẹp khuynh quốc như Lưu Khởi Linh nhưng miêu tộc của nàng thì nàng cũng thuộc hạng xinh đẹp nhất nhì . Vẻ đẹp nửa kín nửa hở bao giờ cũng dụ hoặc nhất mảnh hạ y xé vội của Khởi Linh nó quá nhỏ , mỗi bước Miêu Miêu đi nó đẩy lên đẩy xuống thấp thoáng cái mu tiểu phúc đen đen . Mà Miêu Miêu nàng có tiểu phúc khá to đầy đặn nhiều âm mao có lẽ thế nên nàng đã dâm hơn các tỷ muội , phá lệ của giáo giới đi hoan ái nam nhân để chịu khổ hình vào thân . Càng đến gần Lâm Y Nhiên càng thấy rõ cái khe bí ẩn ở cặp đùi trắng ngần của Miêu Miêu , mấy âm mao mềm mại cuốn vào cái khe sâu vồng chơi vào đó thật sảng khoái a . Hắn dư biết đã bỏ dâm dược nhuyễn độc tán thì các nàng chống không được , lại nếu thấy cảnh dục dâm ắt dâm hỏa bừng bừng chả muốn trốn chạy nữa . Hắn bằng lòng chơi Miêu Miêu trước để cho dược dâm kích phát mấy ả a đầu kia , hắn cũng không thèm truy bức làm gì nhất là nhìn khe âm huyệt của Miêu Miêu sâu mũm mĩm thật khó chịu a không chơi vào đó sao được .

Miêu Miêu cam chịu tới gần nàng quỳ xuống thè lưỡi nhỏ xinh liếm lên cái đầu khấc bự chảng của hắn , Lâm Y Nhiên sướng quá rên ô ồ nhìn từ trên xuống thấy vú của Miêu Miêu trăng trắng nhòn nhọn chĩa ra hai bên . Cặp đùi trắng khép lại song song đầy dụ hoặc , hắn thấy nàng cũng đẹp cho nên khá hài lòng để im cho Miêu Miêu mút mát . Đấy là vì Lưu Khởi Linh dị dung đi chứ nếu không, ắt hẳn người con gái đầu tiên hắn muốn chơi phải là nàng . Các nàng đều trinh nữ nên dù sợ vẫn mắt tròn mắt dẹt ngắm cái vật nam nhân của hắn , dù gì đi nữa trong đời các nàng sẽ có vật tương tự vậy ấn vào . Cho nên không bảo nhau câu nào các nàng vẫn tò mò ngắm nó đầy thú vị , Khởi Linh còn thầm so với cái Bạch Ngọc Phong và tên nô tài phản bội kia . Ngọc Phong chưa cho vào trong nàng nhưng tên khốn đó hắn đã ấn vào nàng , nó không to bự như thế kia nhưng mà vẫn đau nhói lẫn rát bỏng sợ thật . Miêu Miêu đang phồng mồm lên mút cho hắn cái má nàng phồng căng , khuân mặt rực đỏ còn Lâm Y Nhiên sướng khỏi nói bàn tay như của thiếu nữ của hắn bấu mạnh vai nàng .

Hắn sướng quá rồi muốn chơi Miêu Miêu luôn liền kéo nàng đứng đậy , Miêu Miêu cao hơn hắn cho nên chỉ hơi khom người đã ấn được vào huyệt động nàng . Hắn sướng run người khi thấy trường thương mình nằm gọn trong huyệt động Miêu Miêu nó âm ấm và khít chặt , còn Miêu Miêu đau chói người bặm môi không dám gào vì tổn thương do cây trường thương gỗ khiến của nàng xót lắm . Miêu Miêu bị thúc liên tục người nàng rung bần bật nẩy tưng , tay nàng phải khoác vai hắn cho khỏi ngã nàng đau khóc thút thít . Cũng vì thế mà đâm dược chưa khiến nàng mê đi trong lúc Lâm Y Nhiên đang khoan khoái thưởng thức nàng , thì nàng vòng tay lên đầu rút trâm độc đâm vào lưng phậm một cái . Lâm Y Nhiên đau đớn ngã ngửa ra kêu rống lên ầm ầm , còn La Miêu Miêu chạy vội về các tỷ muội mình đang đờ đẫn vì bị dâm dược khởi phát kéo tay họ không kịp suy xét thêm vội nhảy ùm xuống thác nước . Độc dược trong trâm đó không làm Lâm Y Nhiên chết được , cú đâm bất ngờ làm hắn đau đớn và tức tối mà thôi khi hắn định vùng dậy dồn theo thì bị tay ai đó nắm lại . Đành trơ mắt nhìn các nàng ấy nắm tay nhau nhảy xuống thác nước chảy xiết .

Lâm Y Nhiên không dám manh động vì hắn biết kẻ nắm vai mình là ai , dù người ấy một thân hắc mặt mũi bịt kín mít đi nữa . Hắn vội quỳ xuống trước kẻ đó lắp bắp :

– Chủ nhân ….chủ nhân ….chẳng hay có gì chỉ dậy ạ !

– Cút về bổn giáo nhanh ….trước khi ta đổi ý !

Lâm Y Nhiên không dám trái mệnh hắc y nhân vội vơ y trang chạy đi mất hút , chờ hắn đi xa hắc y nhân ấy mới tới bờ vực thở dài nói một mình :

– Lưu Khởi Linh con tuy không phải nam nhân nhưng ta kỳ vọng con hơn cả Lưu San San , thôi thì lần này trông trông vào mệnh số con vậy “ ..ngọc không dũa không thành ngọc ..” nếu con mệnh yểu ta đành trông cả vào muội muội con vậy !

Mấy nàng chạm vào làn nước lạnh tỉnh hẳn tự ôm chặt lấy nhau rồi rơi xuống dưới , cũng may sao là khi rơi vào giữa thác nước và ôm nhau chặt lên khi chạm nước các nàng không ai tổn thương nặng lắm. Họ vẫn tỉnh táo ôm nhau để trôi đi theo dòng nước xoáy, và bị cuốn vào bụi dây leo trôi phập phềnh đám dây rợ gói chặt họ lại với nhau cho đến khi họ ngất lịm trôi đi trong va đập . Khi Khởi Linh tỉnh dậy vẫn thấy mình trong đám dây leo cùng các muội muội , Khởi Linh đánh thức cả họ dậy kiểm tra thương tích thật may do cuộn cả trong bó cây dây leo các nàng đã thoát chết không ai thương tích nặng chỉ là chút bầm dập sơ sài . Đào Cúc và Lan cùng reo lên khi nhìn quang cảnh :

– Các tỷ muội chúng ta về lại đất Việt rồi đây là địa bàn sông hồng của Yên Bái quê chúng muội , kia là dãy Hoàng Liên Sơn kìa …vui …vui ….quá đi !

Các nàng vui sướng nắm tay nhau hò hét loạn xạ cả bãi sông , vui quá mà không nhận ra tất cả đều đang trần truồng hết cả y trang không một ai còn . Họ chỉ nhận ra khi nghe tiếng vượn gầm thét hơn chục con vượn đen to lớn đã vây xung quanh các nàng :

– Chúng định ăn thịt chúng ta sao hả các muội muội ?

Lưu Khởi Linh tay che ngực tay che hạ thể xấu hổ hỏi , trong khi Đào thì lại reo lên :

– Khởi Linh tỷ tỷ sao người xinh đẹp thế chúng muội thật bất ngờ a !

Thì ra lúc ở dưới sông dị dung bị nước bào mòn mặt nàng trở về vẻ xinh đẹp vốn có ,Cúc và Lan lớn hơn Đào không trẻ con đến thế tái mét mặt bảo :

– Hỏng rồi …hỏng rồi …chúng ta thoát tên dâm yêu …lại gặp chúng ….thật nguy rồi hu…hu….!

– Chúng chỉ là những con vượn thôi mà có gì sợ đến vậy mà các muội khóc lóc ! Giết chúng là xong à ….chúng ta ra tay thôi …!

Miêu Miêu trấn tĩnh lại bảo vậy không ngờ nghe Lan nói xong các nàng đều bật khóc :

– Chúng không phải vượn thường chúng sống ở rừng sâu hàng trăm năm rồi , da thịt chúng cứng thép vũ khí không tổn hại được hơn nữa chúng hung dữ . Muội nghe cha anh nói đàn yêu vượn này chúng đã thành tinh , nếu gặp thiếu nữ như chúng ta ắt bị chúng hiếp cho kiệt sức mà chết . Một hai con mấy tỷ muội chúng ta đã đánh không lại rồi , giờ cả một đàn thế này biết làm sao đây …?

Khởi Linh cũng tuyệt vọng lắm bởi vì nàng vẫn bị dược độc khống chế chả thể phát huy nổi công lực , e rằng những tấm thân trinh bạch các nàng thành oan hồn dưới tay đàn vượn tinh mất rồi .
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.