Lôi Long Đế Vương – Chương 12 Ta là chủ của bàn cờ – Botruyen
  •  Avatar
  • 48 lượt xem
  • 2 năm trước

Lôi Long Đế Vương - Chương 12 Ta là chủ của bàn cờ

Mỗi ngày vừa qua đối với Phương Vân không khác gì giấc mộng mà hắn hằng mong ước, mỗi ngày trò chuyện cùng giai nhân, tận hưởng tiếng cầm ngồi hưởng trà nhàn nhã. Có thể nói đây là cuộc sống mà Phương Vân hắn luôn muốn, bình lặng giữa chốn rừng sâu sông cùng mĩ nhân, không tham gia thế sự. Nhưng hắn biết để có được cuộc sống như thế này là điều vô cùng khó, phải có thực lực thì kẻ khác mới không động vào. Vì thế mỗi khi kết thúc một ngày cùng giai nhân Phương Vân luôn tìm chỗ rộng rãi luyện tập.

Hiện tại hắn đang cố gắng nắm bắt bắt công pháp “Bá long quyền” đây là một trong số ít công pháp có thể dùng được khi hóa hình dạng rồng. Mỗi công pháp đều được phân chia cao thấp giống như đan dược và pháp khí, công pháp cũng không ngoại lệ, chúng được chia thành ” Địa – Nguyệt – Nhật – Tinh ” mỗi cấp đều từ trung giai, sơ giai rồi đến cao giai. Công pháp mạnh còn giúp ta chiến thắng kẻ địch cùng cấp trong nhiều trường hợp. Nói luôn là mấy cái công pháp mà Phương Vân dùng đều là vô cấp. Hả ? Vô cấp! Phải, nghe thì có vẻ vô lí nhưng là sự thật, qua biết bao nhiêu kiếp chuyển sinh hắn đều thu thập hết các công pháp lại và sửa đổi lại cho mạnh mẽ hơn nên không dùng cấp bậc để xác định được kế cả lên ” tiên giới”.

Quay trở lại hiện nay Phương Vân hắn mới dùng có “Huyền quy thuẫn”. “Kim thân bất hoại” và tiếp đây là “Bá long quyền” là có thể dùng được vừa ở thể người lẫn rồng mà thôi. “Bá long quyền” có 4 thức, thức thứ nhất là ” Quyền định thiên hạ “, thức thứ hai là ” Quyền khai sơn hà “, thức thứ ba là ” Quyền phá thương khung ” và thức thứ tư là cuối cùng chỉ một chữ thôi ” Quyền “. Tuy chỉ có bốn thức khác nhau nhưng vô cùng khó khăn để lĩnh ngộ toàn bộ kể cả là đối với Phương Vân. Hiện tại hắn chỉ mới luyện được đến thức thứ hai là ” Quyền khai sơn hà” mà thôi. Vì thức thứ nhất là đòi hỏi nhục thể mà Phương Vân đã dùng “Kim thân bất hoại” luyện nhục thể đến đại thành từ lúc trong trứng lần hai rồi.

Hắn còn phát hiện được lĩnh vực mộc hệ của mình tạo được tối đa sáu hình nhân mỗi cái tu vi đều là Đại thừa tầng 8 đỉnh phong trong đó một con cao nhất là tán tiên tầng một sơ kì.

Mọi chuyện trôi qua có thể khá trôi chảy nhưng Phương Vân đang đau đầu không thôi vì thần hồn của mình mãi không triệu hồi ra được. Hắn chỉ biết than:

– Aizzzz ! Trời cao trêu ngươi mà, có ai đến tiên thiên mà chưa triệu ra được thần hồn không, cứ tưởng nó đến muộn hóa ra là có vấn đề thật rồi.

Đáng lẽ từ nguyên anh là có thể triệu thần hồn được rồi muốn có thần hồn thì tinh hồn lực phải đạt đến cấp độ nhất định rồi tạo thành thần hồn. Thần hồn được sắp xếp theo thứ tự tăng dần từ ” Nhất giai – Nhị giai – Tam giai – Tứ giai – Ngũ giai – Lục giai – Thất giai – Bát giai – Cửu giai rồi Thập giai ” y hệt như đan dược và pháp khí. Nhiều người không có phẩm chất tu tiên nhưng nếu tinh hồn lực của bản thân triệu được ra thần hồn cường đại có thể đi theo con đường như chế tạo pháp khí và luyện đan. Luyện dược sư và Khí đạo sư có khi còn được các tu tiên giả kính trọng hơn rất nhiều vì ai mà chẳng cần đan dược cao cấp hoặc nhiều phù chú đôi khi là thần binh lợi khí có thể quyết định thắng thua trong gang tấc. Thần hồn chỉ có tác dụng khi so đấu tinh thần lực hoặc dùng trong Luyện dược sư và Khí đạo sư mà thôi, khi chiến đấu nó chỉ dùng để tạo ra khí thế chèn ép đối thủ trừ những Hồn sư. Hồn sư là một chức nghiệp cao quý khiến ai cũng thèm thuồng vì vừa có thể là tu tiên giả vừa có thể làm Luyện dược sư và Khí đạo sư song song 2 nghề vô cùng có lợi vì thế ai cũng thèm muốn làm hồn sư nhưng để làm được hồn sư cần tinh hồn lực vô cùng lớn nó có từ lúc sinh ra không thể nào nâng cao lên được vì thế có thèm thì chỉ biết đứng nhìn thôi chứ biết làm sao. Hồn sư sở dĩ có thể lam tu tiên giả được vì họ có thể dùng thần hồn của mình đi công kích kẻ địch.

Phương Vân cũng có thể luyện đan hay tạo phù chú hoặc rèn vũ khí vì như đã nói mỗi kiếp chuyển thế hắn đều học một nghề mới nhưng cái quan trọng là không hiểu tại sao kiếp này hắn vận tinh hồn lực của mình mãi mà không gọi được thần hồn ra. Tinh hồn lực của hắn không hề yếu, nếu có kẻ nào dò xét thức hải của Phương Vân sẽ kinh ngạc đến ngất đi khi biết tinh hồn lực của tên này như biển sâu mò mãi không thấy đáy vậy.

– A..a..a..a ! Sâu trong rừng tại một chỗ khá rộng rãi có một thiếu niên trông vẫn còn vài nét ngây ngô của trẻ con đang quỳ xuống ngửa cổ lên trời mà kêu:

– Ông zời ơi ngài đừng trêu tức con nữa mà, ngài định để bao giờ con mới triệu được thần hồn đây, chẳng lẽ công sức con học trong mấy kiếp kia bây giò đổ sông đổ bể hết a…a….a….a !

Kêu hét mãi cũng chán Phương Vân hậm hực quay trở lại trạng thái nhập định một lần nữa cố gọi ra thần hồn của bản thân mình ” Hừ lần này mà không gọi được mày nữa tao cũng dẹp luôn không bao giờ gọi may ra nữa đâu nên biết điều thì lần này ngoan ngoãn mà ra đi ” kêu lên trong lòng một tiếng Phương Vân mới nhập định lai được. Hắn tự đi sâu trong thức hải nơi chứa tinh hồn lực của bản thân, bất động trong biển tinh hồn lực chính mình hắn cố gắng cảm nhận xung quanh, chỉ một ít lâu sau vô số loại thần hồn hiện ra có thanh gươm, có nhánh thảo, còn có cả long hồn cà vô số thần hồn khác. Nhưng lần này Phương Vân hắn không vội vàng tóm lấy chúng nữa, những lần trước mỗi lần tóm được thứ gì kể cả thần hồn có phẩm cấp thấp nhất thứ đấy đều tan biến trong nháy mắt. Vì thế nên lần nay hắn không vội vàng nữa mà lẩm bẩm ” Thần hồn của ta ngươi cũng giống ta, không muốn chịu tù ải, chỉ muốn độc mình ta rong ruổi khắp chốn, cái ta cần là gì, là có thể khiến kẻ khác phải kính sợ, phải nằm dưới sự điều khiển của ta ta kêu hắn chết thì phải chết, kêu sống thì phải sống như thiên lôi sai đâu đánh đó. Lần này ta kêu gọi ngươi bằng hết lòng tôn trọng và coi ngươi như chính bản thân mình hãy ra đi thần hồn của ta ! “.

Khi nói xong vẫn không có gì phản ứng lại lời kêu gọi của hắn, Phương Vân nản lòng định rời khỏi thức hải của mình bỗng dường như cảm ứng được gì đó bất chợt trong đám thần hồn đang di chuyển phải nhường đường cho thứ gì đó đang lao đến chỗ Phương Vân với tốc độ cực nhanh nó xuyên thẳng vào não hải của Phương Vân. Tác động bất chợt này khiến Phương Vân rùng mình tỉnh dậy thoát khỏi trạng thái nhập định, đưa tay sờ lên trán đã thấy vô số giọt mồ hôi to bằng hạt đậu. Khi Phương Vân bị thứ trong thức hải xâm nhập vào đầu hồn thể chính mình hắn tuy không cảm thấy đau đớn gì về thể xác nhưng dường như cảm nhận được nỗi đau đến tận cùng mà hiếm khi nào thấy kể cả ở những kiếp khác, nó chỉ thoáng qua nhưng đủ để khiến kẻ khác chết trong chính thức hải của mình may mà Phương Vân sở hữu tinh hồn lực vô cùng dồi dào nên không ảnh hưởng gì nhiều nhưng cái cảm giác đó đủ để khiến hắn không bao giờ muốn lặp lại nữa.

Thoáng lấy lại bình tĩnh, hit thở lại vài lần rồi Phương Vân bắt đầu nhập định quay trở lại thức hải của mình đứng trên biển tinh hồn lực dường như vô tận của chính mình, hắn ngạc nhiên. Lơ lửng ở trên biển tinh hồn lực đấy là một bàn cờ, phải, đó là một bàn cờ.

– Hóa ra đây là thần hồn của ta, hahahaha. Phải rồi kẻ khác là quân cờ còn ta là chủ của bàn cờ này. Thế giới này là bàn cờ, vạn vật là quân cờ do ta tùy ý điều khiển. Tất cả đều phải chịu đựng sự điều khiển của ta.Hahahahaha!

” Các ngươi chỉ là quân cờ. Còn ta là chủ bàn cờ! “

Postscript: Hi! Mình đã quay lại rồi đây mấy bạn, mệt thật sự, tuần trước thi xong khảo sát rồi họp phụ huynh khiến mình ăn không ngon ngủ không yên luôn. Mấy bạn có ai bị bố mẹ họp phụ huynh về rồi vác chổi chơi đùa cùng không hehe mình thì tí bị thu máy. Nhưng vì để cho các bạn được chương mới đọc mình đã quỳ lạy van xin, ném đi sự tự cao của mình mà quỳ xin mẹ mình đừng thu máy vì một tương lai ra chương mới nhanh chóng. Hehe đùa thôi chứ mk chỉ bị nghe tế thôi suýt bị thu máy chứ đoạn trên là mk tự sướng đó.KKKKK!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.