“Chàng làm gì vậy, bỏ ta xuống.” Tiểu Thanh lộ vẻ lo lắng trên khuôn mặt nói, bởi nàng đang không một mảnh vải che thân.
“Ngoan nào, chúng ta thử chút cảm giác mạnh.” Hùng cười dâm tà nói, sau khi dừng lại ở giữa không chung thì bắt đầu hành sự.
“Ưm..!” Tiểu Thanh kêu nhẹ một tiếng khi làn môi thơm ngọt bị chiếm lấy, gió nhẹ thổi qua khiến những lọn tóc tơ phủ lên gò má đang ửng hồng vì xấu hổ sợ ai đó nhìn thấy cảnh tượng này. Nhưng phải công nhận rằng được cùng hắn bay bổng thế này quả thật nàng cũng rất ưng.
Hùng bế nàng đổi tư thế, tay hắn siết lấy làn eo thon gọn. Một tay khác hư hỏng tìm đến nơi hai trái tuyết lê căng tròn mà vặn vẹo nghịch quá, lưỡi hắn và lưỡi nàng như hòa làm một.
Hùng rời môi và yêu chiều nói : ” Nàng thật đẹp!”
“Dẻo miệng!” Tiểu Thanh đỏ ửng mặt vì ngượng nghịu khi bắt gặp ánh mắt si tình của hắn dành cho nàng. Bất giác cảm xúc mòn mỏi hi vọng như mong manh trong suốt mấy năm qua bỗng chốc lại ùa về, nàng vuốt nhẹ khuôn mặt tuấn tú của hắn rồi chủ động hôn vào môi hắn, hiến dâng môi hồng lưỡi ngọt cho hắn hưởng thụ.
Chợt nơi âm đạo nàng có thứ gì đó cứng nóng cọ vào, bất giác Hùng hạ tay thấp xuống khiến khúc thịt giữa chân hắn trà sát vào động tình mê hoặc đang rỉ dâm hương không ngừng.
“Cho nó vào đi!” Tiểu Thanh khẽ dục, giọng nàng lạc đi vì sự khó chịu nãy giờ nơi âm đạo.
Hùng mỉm cười, cắn nhẹ lên chiếc cằm nhỏ của nàng rồi bắt đầu công thành. Hai tay hắn đưa xuống giữ lấy làn eo, hai tay nàng choàng lấy cổ hắn để không bị ngã. Khúc thịt bên dưới từ từ tách dâm môi mà tiến vào bên trong nhưng chỉ được phần đầu thì khựng lại mà chưa thể vào tiếp.
“Nó…nó bự quá! Thiếp hơi sợ.” Tiểu Thanh ôn nhu nhìn Hùng, mắt đẹp hiện lên chút nét lo lắng khẽ nói. Đây không phải lần đầu giữa nàng với hắn, chỉ khác là lần cuối đã cách đây khá lâu khi đó dương vật hắn còn chưa khủng thế này.
“Đáng yêu quá!” Hùng thầm nói, vẻ mặt của nàng bây giờ khiến hắn nghĩ đến cái lần đầu tiên nàng trao thân cho hắn. Hùng liếc mắt vỗ về : ” Chỉ hơi đau một chút thôi!”
“Ưm…có đau mấy thiếp cũng chịu được, thiếp yêu chàng.” Giọng nàng tràn đầy yêu thương khẽ nói.
“Ư…nó…đang vào…..ư sâu bên trong!” Nàng ré lên khi cảm nhận được dương vật của Hùng tách đôi cô bé của nàng mà chui vào trong, nàng khẽ nhăn nhó vì hơi đau bởi chưa kịp thích nghi với nó.
Hùng sướng rên người khi bị siết chặt bởi từng cơ thành âm đạo của nàng, hắn bắt đầu đẩy thật nhẹ để nàng làm quen với dương vật hắn. Môi lại tìm đến môi, bất chợt trời đổ mưa, nhưng không thể ngăn hai trái tim cuồng nhiệt dừng cơn yêu.
Nước mưa làm mái tóc mềm của Tiểu Thanh ướt rủ xuống che đi một phần khuôn mặt đẹp, Hùng nhẹ nhàng vuốt nó sang một bên để được ngắm nhìn biểu cảm đáng yêu của nàng. Theo từng cú đẩy, cặp tuyết lê cứ thế rung rinh khiêu gợi, nước mưa lăn trên gò ngực khiến nó thập phần quyến rũ, bờ mông tròn lẳn đàn hồi thì khỏi nói, nó giống như được cấu thành từ chất liệu phi thường nhất thế gian khiến Hùng vuốt ve mãi không thôi.
Bị kích thích khắp cơ thể, Tiểu Thanh lấy tay bịt miệng để ngăn mình rên lên nhưng tay Hùng đã nắm tay nàng mà bỏ xuống rồi ân cần nói : ” Khi ở bên cạnh ta nàng hãy là chính mình, đừng dấu diếm gì cả bởi đó là điều khiến ta yêu nàng.”
“Chàng…xấu xa!” Tiểu Thanh cắn nhẹ lên cổ Hùng rồi mắng yêu, dương vật bắt đầu công phá mạnh hơn vào âm đạo của nàng. Tiếng da thịt chạm nhau bị tiếng mưa lấn áp, bên dưới cô bé đang ngoan ngoãn há miệng cho thằng bé đâm thọt vào trong.
“Ư…sướng quá!” Nàng bắt đầu rên rỉ, tay nàng bám chặt vào lưng hắn mà cảm nhận bên dưới được kích thích cực độ. Hùng bắt đầu tăng nhịp đẩy đưa, hắn rút ra đến khi gần hết thì lại đẩy mạnh vào trong khiến cả thân thể Tiểu Thanh run lên vì sướng.
Cứ như thế được mười năm phút, Tiểu Thanh bắt đầu không chịu nổi mà đạt cực khoái, răng nàng nghiến chặt rồi la lên :
” Sướng…sướng quá…thiếp ra!”
Sau đó cả người nàng run lên như bị điện giật, âm đạo bóp nghẹt dương vật của Hùng rồi dâm thủy bắn ra tung tóe, dâm thủy ngọt ngào nhanh chóng bị nước mưa cuốn xuống đùi, xuống chân rồi rơi thẳng xuống bên dưới.
Hùng cũng đã chịu không nổi, hắn gồng mình bắt thật nhiều vào sâu trong tận tử cung của nàng. Lại nói về việc hắn mang trong mình ba dòng máu Thiên , Ma , Long cả ba tộc loài này có một điểm chung là sinh lý sung mãn, tinh dịch của hắn cũng nhiều lên theo độ tuổi trưởng thành. Vì vậy mà khi tinh dịch đã lấp đầy tử cung của Tiểu Thanh nhưng chưa đủ chỗ cho lượng tinh dịch dồi dào của hắn mà còn chảy ra ngoài vô số.
Mặc kệ bên dưới vẫn đang kết nối, Hùng si mê ngắm nhìn gương mặt như tiên giáng trần và hỏi : ” Nàng muốn có bao nhiêu đứa con?”
“Hứ! Ai thèm sinh con cho chàng.” Tiểu Thanh đỏ mặt, nàng dụi đầu vào ngực hắn mắng nhẹ.
“Hai đứa hay là ba đứa?” Hùng tiếp tục trêu ghẹo.
Tiểu Thanh suy nghĩ rồi thẹn thùng đáp :
” Chàng muốn bao nhiêu thì ta sinh bấy nhiêu!”
“A..sao nó lại cứng lên nhanh vậy?” Tiểu Thanh phát hiện khúc thịt nóng kia một lần nữa phình to ngay trong âm đạo nàng.
“Nó cứng như vậy là tại nàng đấy!” Hùng đáp, cơn mưa vẫn không ngừng rơi. Dưới cơn mưa Hùng đang đẩy đưa nhịp nhàng vào sâu bên trong, đem thứ cứng nóng ra vào mãnh liệt nơi động tình ẩm ướt.
“Nó…sướng quá…a….a…..a!” Tiểu Thanh rên rỉ, mông tròn cũng phụ họa nhịp theo Hùng. Ngực tròn đang bị hắn tham lam ngậm lấy một bên bú như trẻ con thèm sữa còn một bên bị tay hắn nắn bóp đến đủ mọi hình dạng. Tay còn lại siết chặt làn eo mảnh mai tinh tế nhưng cũng không kém phần quyến rũ.
“Thiếp…không chịu nổi nữa! Hãy ra….ra vào trong thiếp đi…để thiếp mang thai tiểu quỷ của chàng đi…a….a….a….thiếp sướng quá!” Tiểu Thanh rên như hét, tay nàng bấu chặt lưng Hùng cả người co giật dữ dội.
Hùng cũng gồng mình xả thêm một đợt tinh trùng nóng hổi vào tận sâu trong nàng, mặt hắn ngước lên để được ngắm nhìn gương mặt sung sướng của tình nhân.
Nàng mệt mỏi gục đầu vào vai hắn, mắt khép hờ vẻ đê mê thỏa mãn cảm nhận dư vị của tinh dịch đang cuộn trào trong cơ thể mình. Hùng ôm Tiểu Thanh trong lòng mà vỗ cánh rời đi trong đêm tối.
Không biết đã ngủ bao lâu, Tiểu Thanh tỉnh dậy thì thấy bản thân đang nằm trên chính chiếc giường quen thuộc của mình.
“Mình về nhà rồi sao?” Nàng tự hỏi, rồi sực nhớ ra không thấy Hùng thì liền bật dậy. Hóa ra hắn nằm bên cạnh nàng mà ngủ khò khò, cả hai đều không mặc y phục mà chỉ chùm lên tấm chăn mỏng.
Như thở phào nhẹ nhõm, nàng tay chống cằm liếc mắt ngắm hắn ngủ, cảm giác thật bình yên.
Chợt hắn trở mình, vòng tay qua eo nàng kéo cả hai cơ thể áp sát vào nhau trong sự hợi giật mình của nàng. Còn nữa, cái đầu hắn rúc rúc xuống bầu ngực tròn của nàng rồi ngậm lấy hạt sen hồng mà mút mút như con nít tìm sữa mẹ, tay còn lại tìm đến mông nàng mà vuốt ve
Nàng không kịp làm gì cả, chỉ biết để yên như vậy cho hắn nghịch phá. Cảm giác nhồn nhồn nhột nơi đầu ngực khiến nàng rùng mình một cái mà mắng nhẹ : ” Biến thái, ngủ còn như vậy nữa không biết chàng đã dao du với bao nữ nhân rồi.”
Hùng vẫn đang ngủ say, tuy nhiên đây là bản năng của hắn lên khi hắn hành động biến thái như vậy thì Tiểu Thanh không lấy làm lạ mà cứ để hắn ngậm đầu ti mình như thế vì nàng cũng muốn được như thế.
“Sữa…ưm…ngon!” Hùng nhả môi ra nói mớ trong khi ngủ, sau đó lại áp môi vào nụ đào tươi tắn bú mút say sưa khiến nàng không khỏi bật cười khúc khích, đúng như những gì mẹ nàng từng nói.
“Đàn ông dù có trưởng thành thì vẫn chỉ là một đứa trẻ to xác!”
Đừng vì thế mà đánh giá nàng này nọ hay dễ dãi. Nàng chỉ dễ dãi với duy nhất một người là hắn mà thôi, nếu là ai khác mà không phải hắn thì cho dù phải ở giá suốt đời nàng cũng không để ai đụng vào người.
Tiểu Thanh mỉm cười hạnh phúc, tay nàng vuốt ve mái tóc ngắn của hắn. Môi hồng ghé xuống hôn lên vầng trán cao của hắn.
Tiểu Bạch đang trên đường tới phòng em gái mình, vì nó đã xuất giá làm dâu của Đông Hải lên nàng có hơi buồn một chút. Đang tính đến phòng em gái nàng dọn dẹp thì bỗng Hồng Tước từ đâu xuất hiện rồi hớt hải nói : ” Nguy rồi! Nguy to rồi.”
“Sao lại nguy?” Tiểu Bạch thấy vẻ mặt lo lắng của Hồng Tước thì liền hỏi.
“Sáng sớm ta có đi bay dạo một vòng thì phát hiện có rất nhiều thi thể của những người rước dâu hôm qua ngoài bờ biển.”
“Cái gì? Vậy còn Thanh muội, nó đâu?” Tiểu Bạch lo lắng hỏi.
“Không rõ, chỉ thấy chiếc kiệu rước dâu vỡ nát mà thôi.”
“Dẫn ta đến đó!”
Sau khi Hồng Tước và Tiểu Bạch đến nơi thì đã thấy Tố Trinh đứng ở đó, có lẽ nàng chỉ vừa tới nơi.
Thấy vậy, Tiểu Bạch liền chạy lại hỏi : ” Mẹ! Chuyện này là sao? Tại sao người của Long tộc lại làm vậy?”
Tố Trinh nhìn vết cháy xém trên xác những người chết thì đắn đo một hồi rồi rút ra kết luận : ” Không lẽ là hắn…!”
“Ai ạ thưa mẹ?” Tiểu Bạch khó hiểu.
Tố Trinh liền quay lưng rời đi, sau đó nói với Hồng Tước : ” Ngươi cảm nhận được khí tức đó chứ?”
Hồng Tước gật đầu : ” Rất quen thuộc! Không lẽ…!” nàng mừng rỡ rồi bay về. Tiểu Bạch cũng được Tố Trinh mang đi.
Nam Hải Long Cung, nơi đáy biển tối tăm cách xa trung tâm Long thành.
Tại một hang tối, một người đang ngồi xếp bằng tu luyện. Người này thân hình cao lớn vạm vỡ, tóc ngắn đầu đinh nhìn có vẻ rất cục xúc.
Bỗng từ bên ngoài chạy vào hai kẻ cũng đầu đinh và cục xúc chẳng kém. Cả hai vội cúi đầu báo cáo : ” Thưa công tử, chúng ta đã làm đúng như những gì người dặn…có điều!”
Thấy bọn đàn em chần trừ không nói, tên đầu đinh mở choàng mắt phát ra sát khí đùng đùng khiến hai tên kia run rẩy mà quát : ” Lại để tuột mất con mồi đúng không?”
“Dạ dạ…bọn thuộc hạ sắp hoàn thành nhiệm vụ ai ngờ có kẻ xuất hiện phá ngang, hắn còn đập thằng Long Kiêu một trận thừa sống thiếu chết.”
‘Kẻ lạ mặt? Hắn dùng chiêu thức thế nào? Linh lực loại gì?”
“Dạ dạ… Hắn rất mạnh, bọn em đo được nó chỉ là Đấu Linh cấp 1 nhưng lại sử dụng cùng lúc hai hệ băng hỏa linh lực.” Tên kia run rẩy đáp.
“Hừ! Bỏ đi, vậy hai ngươi đã dọn dẹp chưa.” gã đầu đinh bực dọc hỏi.
Tên kia liền nhanh nhảu đáp : ” Không những không cần bọn dẹp mà còn có thể hoàn toàn chối tội mà không ai nghi ngờ.”
“Tốt! Các ngươi làm rất tốt haha.”
Tại Đông Hải Long Cung, Long Kiêu đang nằm bất tỉnh nhân sự với người đầy thương tích đang được tận tình chăm sóc.
“Khốn nạn! Kẻ nào đã gây ra việc này?” Long Vương nghiến răng căm phẫn mắng to, nhìn thằng cháu trai bị bầm dập khiến hắn cũng muốn giết sạch cả nhà đứa nào làm ra chuyện này.
Một nữ nhân xinh đẹp ẻo lả thấy vậy liền tiến tới vuốt ve cánh tay của Long Vương mà nói : ” Ngài đừng nóng quá, nóng quá mất khôn.”
“Hừ! Đã kẻ nào tìm ra tung tích kẻ đó chưa?” Long Vương tức giận hỏi đám thuộc hạ dưới chướng.
Tất cả im lặng vì chưa ai tìm được vì sao Long Kiêu bị như vậy. Bấy giờ thuộc hạ của Long Kiêu là Long Phấn chợt lên tiếng
: ” Bẩm Long Vương, hôm qua công tử có đến Cát Bà Đảo một chuyến.”
“Vậy sao? Cái thằng này lại đi tán tỉnh công chúa của Xà tộc chăng? Thật là hết nói nổi.” Long Vương xoa cằm đoán.
Nữ nhân ẻo lả bên cạnh Long Vương là thiếp của lão, tên là Long My xinh đẹp tuyệt trần chỉ có thua chị em Long Minh Thư và Long Minh Trang.
Ả ra vẻ khó chịu khi Long Vương mở miệng nhắc đến hai chữ Xà tộc, liền bực tức rời khỏi đó khiến tất cả khó hiểu trước thái độ của vị Long phu nhân trẻ tuổi này. Chỉ có Long Vương biết tại sao lên lão cũng chẳng bận tâm mà ra lệnh cho những thầy thuốc giỏi nhất bằng mọi giá phải khiến cháu trai lão khỏe lại.
Hùng lúc này đã tỉnh giấc, hắn và Tiểu Thanh tâm sự chảy nước một hồi rồi mặc ai y phục. Vừa mặc xong y phục thì có tiếng mở cửa, Tiểu Bạch bước vào và đập vào mắt nàng là khuôn mặt của Hùng, trong giây phút không kiềm nổi cảm xúc nàng lao tới ôm chầm lấy hắn mà khóc nức nở.
Tiểu Thanh chỉ mỉm cười rồi nói : ” Tỷ ấy cũng rất nhớ chàng.”
Rồi tiếp đó là cả Hồng Tước và Tố Trinh cũng bước vào. Hoàn cảnh tương tự như Tiểu Bạch, trong căn phòng bỗng vang lên nhiều tiếng nấc nghẹn ngào, tiếng hỏi thăm ỉ ôi và cả tiếng trách móc giận hờn.
“Thôi nào thôi nào! Các nàng đừng khóc nữa.” Hùng vỗ về tất cả, hắn cảm thấy thật hạnh phúc khi được những mỹ nhân tuyệt sắc này dành một thứ tình cảm nhất định.