Linh Hồn Thất Lạc – Chương 13 Đi chơi – Botruyen
  •  Avatar
  • 44 lượt xem
  • 3 năm trước

Linh Hồn Thất Lạc - Chương 13 Đi chơi

Bị Nguyệt Ân lôi qua phòng ngủ Hoàng Phi cũng lẽo đẽo đi theo . Cũng rất lâu rồi hắn cũng chưa qua phòng nàng .

Hai người bước vào căn phòng cảnh vật sau nhiêu năm vẫn như vậy nếu có thay đổi thì hắn mới là sự thay đổi . Không còn là hài tử miệng sữa như trước nữa mà đã là cậu nhóc 10 tuổi rồi .

Nhưng mà đối với Nguyệt Ân , đó có gọi là sự thay đổi không ? Đương nhiên là không rồi , tiểu Phi của nàng vẫn mãi là tiểu hài tử ngày nào mà nàng vẫn bồng trên tay .

Bước lên chiếc giường quen thuộc mà hắn đã rời xa 5-6 năm gì đó , hương thơm cũ của nàng lại phả ra làm Hoàng Phi dễ chịu không thôi.

Tắt nến ! Lập tức hắc ám bao phủ toàn bộ căn phòng , chỉ có bên cạnh giường hắn được chiếu sáng bởi ánh nguyệt qua cái cửa sổ mà thôi !

Nguyệt Ân đã thay đồ xong , ( à nãy hắn về phòng thay đồ ngủ sẵn rồi nhé ) giờ nàng khoác nhẹ bộ y phục mỏng tanh .

Đặc biệt , không có ” nội y ” a ! Lượng ánh sáng ít ỏi lúc này giường như làm hình bóng của nàng càng thêm mờ ảo ! Yêu tinh !

Khẽ quay mặt đi chỗ khác , Hoàng Phi hắn sợ nhìn thêm lúc nữa . Hắn lại kiềm không được , đè mẫu thân mình ra mà đ-t cho tung l-n mất .

Xoã tóc xuống , Nguyệt Ân cũng thả mình xuống chiếc giường mà nằm cạnh Hoàng Phi . Âu yếm ôn ắn vào trong lòng , nàng thủ thỉ :” Cũng đã lâu rồi nhỉ ?”.

Bên cạnh Hoàng Phi cũng không dám bẻ cái mặt sang , nhưng hắn không cần lo . Hắn không bẻ thì để nàng bẻ hộ , khẽ vòng bàn tay thon dài mềm mại của mình .

Nguyệt Ân xoay người Hoàng Phi lại, song tay áp lên má hắn mà cười nói :” Ngủ nha “.

Hoàng Phi lúc này mới nhìn thấy rõ khuôn mặt của nàng , vẫn như vậy chẳng có gì thay đổi . Cứ như lão hoá không thế áp dụng lên một tuyệt thế mĩ nhân như nàng vậy.

Cái nốt ruồi duyên trên mí mắt ngày nào , càng làm cho nàng trở nên phong tình mĩ vị.

Được giai nhân ôm vào lòng, Hoàng Phi như trở lại thời điểm 6 năm trước vậy , đôi mắt hắn cũng nhắm lại …..

Một đêm say .. Giấc.

———–6 năm trước ———

Hoàng Phi lúc này là một tiểu tử tinh nghịch , hắn có muốn như vậy đâu . Cuộc sống bắt hắn cứ phải diễn như vậy , hắn cũng quen rồi .

” Bát tỷ , hay chúng ta ra ngoài cung chơi đi .” Tiếng nói này là của Hoàng Phi của chúng ta .

Hắn đang được Hàm Uyên bồng đi chơi , bên cạnh còn có cả cô dâu 8 tuổi . À mà giờ cũng 12 tuổi rồi , cũng đang dậy thì rồi đó nhoa .

Trên cơ thể bắt đầu có những dấu hiệu ” lạ “. Mà “lạ ” nhất đó vẫn là bộ ngực nàng , như đã nói do di truyền từ đầu rồi. Đại hung khí của Ngọc Diệp cũng phải to bằng cái đầu hắn rồi cũng chẳng chơi .

Còn Hàm Uyên quái vật ba đầu kia thì khỏi nói .

Hàm Uyên cũng cười cười :” Sao dzạ , tiểu Phi muốn đi ra ngoài cung sao. Hmm , hình như sắp tới mẫu thân tỷ và Nguyệt Ân adi hai nàng cũng xuất cung đi du lịch thì phải”.

Ngọc Diệp bên cạnh cũng hoạt bát nói :” Vậy chắc hai nàng cũng cho cả chúng ta đi nữa , woa thoải mái “.

Đấy hoàng tộc thì hoàng tộc chứ có sướng đách gì đâu . Suốt ngày ở trong cung , điều này cũng làm Hoàng Phi với cả đôi tỷ muội này chán chết rồi.

Bồng hắn về Thất Cung , à lại do thể chất vì sử dụng cái Cải Phàm Đan chết tiệt . Cơ thể hắn cũng teo nhỏ như trẻ 2 tuổi , có khi còn nhỏ hơn .

Đây cũng là lí do vì sao năm sau , ý là lúc hắn 5 tuổi ấy . Nguyệt Ân mới cho hắn uống Cải Thể đan đó , thật sự mấy năm trước đó nàng đã nhọc công tìm kiếm và thử thuốc trước rồi .

Vậy nên từ 5 tuổi tên này mới ” dậy thì ” như bay , điển hình là long côn 25cm, ohohoho.

Đến Thất Cung thì đã thấy hai tỷ muội khuê mật của chúng ta ngồi đó từ lúc nào .

” Mẫu Thân , Con dẫn tiểu Phi về rồi nè “

Ngọc Diệp vẫn nhí nhảnh như vậy , từ xa thấy họ đã hô thật to rồi .

À mà sao gọi là ” dẫn ” nhỉ , đơn giản là cái tên Hoàng Phi nhàm chán quá trốn đi chơi thôi.

Về nhà thấy cái anh mắt sắc lẹm của Nguyệt Ân , hắn lại rùng mình một cái .

Bị mấy lần rồi mà hắn cũng không chừa . Nhưng cũng tội cho hắn , thanh niên 20 tuổi đầu . Mặc dù hắn trong thân xác một đứa trẻ , thì đến cái tuổi bay nhảy này . Há hắn có thể ngồi yên .

Chằm chằm nhìn vào mặt hắn , Nguyệt Ân cũng sẵng giọng :” Giỏi quá nhỉ ! Xem ra tiểu Phi của mẹ vẫn chưa rút ra được bài học nào a”.

Lời nói tuy hơi nhẹ nhàng nhưng Hoàng Phi hắn cũng biết cảnh tiếp theo của bộ phim mang tên “Tận thế ” rồi .

Song nàng cũng nhẹ chìa hai cánh tay mảnh khảnh trắng muốt ra đón lấy Hoàng Phi .

Hắn thấy như vậy cũng rời bỏ bộ ngực của Hàm Uyên , chuyển sang ăn đào của mẹ hắn .

Cuộc nói chuyện của tứ nữ cứ vậy mà diễn ra vui vẻ .

Còn Hoàng Phi hắn cũng đâu chịu ngồi yên . Cái tay rất ư là hư của hắn cứ nhào nặn hai trái bưởi của Nguyệt Ân .

Chán chán hắn thò hẳn vào trong mà xoa nắn , mắt cứ lim dim hưởng thụ . Được một lúc chán chê , hắn vạch hẳn ra mà bú cho lành , vướng vcl .

Mấy nàng thấy vậy cũng cười khúc khích , cứ cho hắn là tiểu hài tử mà lại đổi chủ đề sang hắn mấy ngày nay quậy phá những gì , đi những đâu ,…

Ôi có 3 người phụ nữ là nó thánh cái chợ , đây hẳn 4 . Mọi vấn đề trên đời liên tục được diễn thuyết, Hoàng Phi bên cạnh cũng ngủ say từ lúc nào trong miệng bản năng vẫn nhai hạt đậu mà giằng co ( dcm dùng như phá ), một tay ôm eo nàng một tay áp lên ngực kia của nàng mà nghịch vếu ….

Sáng hôm sau …

Hẳn là vụ đi chơi của tứ nữ cũng đã được bàn luận vào chiều hôm rồi . Hoàng Phi hôm nay cũng đang mê man trong cơn buồn ngủ cũng bị Nguyệt Ân lôi dậy vệ sinh cá nhân và thay y phục.

Ngồi ở trước ngực Nguyệt Ân , Hoàng Phi được bồng đến một chiếc xe ngựa trông cực kì trang trọng .

Khỏi phải nói Nguyệt Ân mẫu thân hắn đi đến đâu , mọi ánh mắt cứ phải gọi là dán chặt trên người của nàng .

Nay nàng vận một bộ y phục màu trắng thanh khiết cộng với vẻ đẹp băng thanh ngọc khiết . Nhất thời tạo một hình tượng tiên tử lạnh lùng như băng vĩnh cửu vậy.

Đến cái tên dắt ngựa cũng phá há hốc mồm dỏ dãi , mãi khi Nguyệt Ân đến gần và nhờ Hoàng Phi tách ra khỏi hoang tưởng bằng một cú hét cực to .

Hắn mới định thần được lại :” Mời Nương Nương lên xe ngựa “.

Nguyệt Ân thì khỏi phải nói , với bản tánh không ưa nam nhân của nàng. Mấy tên như vậy trực tiếp vô hình trong mắt Nguyệt Ân.

Điều nàng đang lo là tai sao mà Hoàng Phi hét toáng lên như vậy :” Tiểu Phi , có chuyện gì vậy “.

Giọng tập toẹ biết nói của Hoàng Phi lại thốt ra :” Không sao a, con muốn vào trong . Xe ngựa to quá “.

Khỏi phải nói cái xe này phải nhét 30 người cũng vừa , đáng nhẽ sau đít cũng có hai xe cận vệ nhưng mà với tính cách của Nguyệt Ân và Nhược Nhiên hẳn là không muốn rồi.

Như thế khác mẹ gì đi theo dõi mình . Nhưng vì Hoàng Thượng cứ bắt buộc , nên hai nàng đành phải cho hai tên cao thủ bảo hộ theo ý Hoàng Thượng. Với điều kiện nếu không có gì quan trọng đừng xuất hiện trước mặt của các nàng.

Mỉm cười với Hoàng Phi , Nguyệt Ân cũng nhanh chóng tiến vào xe . Bên trong đúng y như dự đoán rộng vcl, cho 3-4 chục người vào cũng vừa nữa là .

Thấy Nguyệt Ân với Hoàng Phi đến , tam nữ là Nhược Nhiên và hai tiểu nữ của nàng cũng vẫy tay :” Qua đây nè”.

Bước đến chiếc giường to chình ình của tam nữ , công nhận không những to mà nội thất cũng khá đầy đủ và tiện nghi . Chắc khác gì căn nhà mini được di động vậy.

Bước xuống giường Hoàng Phi cũng rời tay mẹ hắn mà xà vào lòng Tứ Thái Phi Nhươc Nhiên. Nói cung hôm nay ba nữ ai cũng đẹp , đi chơi mà ! Diện những bộ đồ tuy không quá sang trọng , nhưng mỗi người đều tôn lên một vẻ đẹp riêng.

Tinh nghịch của tiểu nữ Ngọc Diệp này , vui vẻ ôn hoà của Hàm Uyên và cả nét thành thục trải đời của Nhược Nhiên nữa . Tất cả khiến mọi người hễ là nam nhân không riêng gì Hoàng Phi như lạc vào chốn tiên cảnh đang có mấy nàng tiên tử cười cười nói nói xung quang mình vậy .

Lúc ấy tiện tay mà vồ tạm một nàng mà đè ra ấy ấy thì … E hèm

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.