Không khí trong trướng phút chốc bổng nhiên căng thẳng như cung đã giương, chỉ
cần dây căng là tên phát.
Nguyên Na như không thấy sáu nam nhân đang phẫn nộ, duyên dáng cười nói :”Bộ
các người tính động thủ hả? Hãy để dành sức mà phát tiết trên cơ thể ta nè !Ta
quên cho các ngươi biết, thuốc lúc nãy các ngươi đã uống là Si Tình Hoàn, tuy
có thể giải khai dược tính của phục hổ yên vụ, những đồng thời để lại tình căn
trong cơ thể các ngươi, làm các ngươi vĩnh viễn yêu thương ta, không thể li
khai ta, các ngươi có tin không?”
Cặp mắt của bà ta bỗng nhiên xạ ra ánh nhìn ôn nhu và nhiệt tình vô hạn, nhìn
sáu người một cái rồi nhắm mắt lại không nhìn họ nữa.
Sáu người không biết bà ta đanglàm trò quỷ gì, nhưng chỉ một lúc sau, mắt họ
bổng xạ xuất những tia si mê và cuồng nhiệt, đăm đăm nhìn Nguyên Na, giống như
bà ta là kẻ mà họ yêu thương nhất.
Nguyên Na mở đôi mắt mỹ lệ, nhìn thần sắc của sáu người, lộ xuất nụ cười mãn
ý, nói :”Nguyên Linh, Nguyên Thu, các ngươi ra ngoài được rồi.”
Trong nháy mắt, trong trướng chỉ còn Nguyên Na và sáu người bọn họ.
Nguyên Na từ từ cởi áo, lộ ra tấm thân cực kỳ mĩ lệ, cười nói :”Các con, ta có
đẹp không?”
Sáu người đồng thanh nói :”Đẹp.”
Nguyên Na nói :”Ta là Nữ hoàng của các con, hãy qua đây ngủ với ta.”
Sáu người nói : “Vâng, thưa Nữ hoàng .”
Nguyên Na nằm xuống mặt thảm, chờ đọi sự thô bạo và ôn tồn của nam nhân.
Người nhảy lên mình Nguyên Na đầu tiên là Tứ Cẩu. Lúc Nguyên Na khêu gợi hắn
thì hắn bổng thấy cơ thể tràn đầy sức lực, chút nữa là làm hắn không thở nổi.
Lúc bốn người kia đang cởi bỏ quân áo thì Nguyên Na đã bị Tứ Cẩu và Hoa Tiểu
Ba làm cho động tình đến đỉnh điểm. Thời cơ vừa đến, Tứ Cẩu giương thương công
phá thành quách, thì lần đầu tiên phát giác thần thương của mình oai lực không
lớn lắm. Nhưng trên chiến trường không thể suy nghỉ nhiều, đâm hết nhát này
đến nhát kia, chết cũng không buông.
Tứ Cẩu giết địch hết một thời thần, cuối cùng gục ngã. Đồ đệ hắn, Hoa Tiểu Ba,
tiếp tục tái chiến phong vân .
Bị xa luân chiến nhưng Nguyên Na không những không mệt mà còn nhiệt tình
nghênh đón, giết địch vô số, thật không hổ là nữ trung đại anh hùng.
Không biết đã qua bao lâu, sáu nam nhân cuối cùng cũng không địch lại Nguyên
Na, gục ngã trên mĩ lệ chiến trường, bị Nguyên Na điểm một chỉ, tạm ngừng
chiến.
Nguyên Na hài lòng mặc lại y phục, sau đó nói :”Nguyên Anh, các người có thể
vào được rồi.”
Ba người Nguyên Anh 、Nguyên Linh và Nguyên Thu nghe gọi tiến vào.
Nguyên Anh hỏi :”Tộc trường, sáu nam nhân này ra sao ạ?”
Nguyên Na đưa tay vuốt nhẹ lồng ngực tráng kiện của Triệu Tử Oai, nói :”Dương
căn của bọn chúng không khác mấy so với nam nhân trong tộc, nhưng sức chịu
đựng của họ mạnh mẽ hơn nam nhân trong tộc nhiều, có thể là do họ có nội công
cao thâm mà ra. Nguyên Linh, chúng ta còn bao nhiêu viên Trọng Sinh Hoàn ?”
Nguyên Linh nói :”Thưa Tộc trường, thật là trùng hợp, chúng ta còn đúng sáu
viên.”
Nguyên Na nói :”Lấy hết cho bọn chúng uống đi.”
Nguyên Linh lấy ra một bình nhỏ màu xanh lục, trút ra sáu viên thuốc cho sáu
người bọn Lôi Long uống.
Khoảnh khắc sau, hạ thể của bọn họ từ từ giương lên, từ từ dài và to ra, so
với trước đây dai và to hơn phân nửa, thật là bất khả tư nghị !
Nguyên Na giải khai huyệt đạo cho họ, sáu người từ từ tỉnh lại, thấy tình hình
trước mắt, thật là không thể tin được.
Lôi Long nói :”Bích Nhu, Lôi Long ta thật có lỗi với nàng !”
Hoa Tiểu Ba nửa mừng nửa sợ nói :”Ồ, chú em của mình sao mà biến ra lớn vậy
nè? Còn to hơn cả tên khốn Lãng Vô Tâm nữa !Sao nó không dài và lớn hơn chút
nữa nhỉ ? Được vậy thì ta có thể so trường luận đoản với tỷ phu được rồi. Hắc,
các mĩ nhân ơi, các nàng hãy chuẩn bị tiếp chiêu nha !”
Nguyên Na cười nói :”Ta sẽ đấu với ngươi, thế nào?”
Hoa Tiểu Ba nói một tiếng “Tốt lắm”, rồi lập tức nhảy lên bụng của Nguyên Na.
Nguyên Na thuận thế nằm xuống, vừa nằm xuống là đã cởi sạch sẽ quần áo.
Hoa Tiểu Ba đang chuẩn bị giáp chiến thì bỗng dưng hắn ta dừng lại ngơ ngẫn
nhìn Nguyên Na hỏi :”Vì sao ta lại nghe lời bà như vậy nhỉ?”
Đó cũng là điều mà năm người kia tự hỏi từ khi tỉnh dậy, dường như đối với
Nguyên Na họ không cóp một chút hận ý nào, trái lại còn có tình ý miên man với
bà ta không dứt ra được. Chỉ cần bà ta nói một tiếng là họ tự nguyện phục tùng
mà mà trong lòng không có một chút miễn cưỡng nào.
Bọn họ bị trúng tà hay bị nhan sắc của Nguyên Na làm cho mê mẫn? Tuy nhiên bọn
họ biết vào lúc này bọn họ hoàn toàn tỉnh táo.
Nguyên Na quay sang Độc Cô Minh ngoắc tay nói :”Ngươi cũng qua đây đi !”
Độc Cô Minh không có một chút kháng nghị, quả nhiên cùng với Hoa Tiểu Ba, một
trước một sau dập vào hai cự cự huyệt của Nguyên Na. Thân thể bà ta quằn quại,
miệng liên tục rên lên nho nhỏ.
Tứ Cẩu ngạc nhiên nói :”Thật là biết nghe lời ha !”
Nguyên Anh đứng bên cạnh nói :”Có biết tại sao không?”
Tứ Cẩu nói :”Nữ nhân thật lắm mồm, có rắm thì mau phóng đi, nhịn sẽ chết người
đó.”
Nguyên Anh nói :”Thứ các ngươi uống lúc nãy là Si Tình Hoàn, thuốc này làm cho
người uống không khống chế được tình cảm của mình, nếu như kết hợp với Nhiếp
Hồn Thuật của bản tộc thì cả đời người đó sẽ trung trinh với người thi thuật,
bất luận các ngươi đến đâu, chỉ cần bà ta nghĩ đến các ngươi thì các ngươi
cũng sẽ cảm ứng được mà quay về theo ý nghĩ trong đầu của bà ta. Nói một cách
đơn giản là hiệnt ại các ngươi đã trở thành sủng nam của tộc trưởng bản tộc.”
Triệu Tử Oai nói :”Xem ra có vẻ đúng như thế. Ta hiện tại không muốn li khai
bà ta, còn đối với bà ta tình thâm như biển, vì bà ta chết không hối tiếc.”
Ba người Nguyên Anh gật đầu, biểu thị hắn nói đúng.
Triệu Tử Oai tiếp tục nói :”Các ngươi cho ta một viên Si Tình Hoàn nữa được
không?”
Nguyên Linh trả lời :”Hết rồi.”
Triệu Tử Oai thất vọng nói :”Nếu mà cho Mộng Hương uống thuốc này thì ta có
thể nắm được linh hồn của nàng rồi.”
Tứ Cẩu chế giễu :”Đừng có mơ mộng hảo huyền nữa.”
Lôi Long ôm đầu đau khổ nói :”Các người đừng tranh cải nữa, để ta yên một chút
được không? Ài , Bích Nhu ơi, ta thật sự đã yêu thương nữ nhân đó mất rồi, còn
phát sinh quan hệ với nàng ta nữa. Ta làm sao còn mặt mũi nhìn nàng đây? Nàng
thiên vạn đừng bỏ mặc ta nha !”
Tứ Cẩu nghĩ thầm:”Công tử thật si tình”.
Triệu Tử Oai cũng chìm vào trong trầm tư, lẳng lặng nhìn ba người phượng đảo
loan điên, thầm nghĩ :Nữ nhân này thật vô cùng kiêu dũng không ai địch lại.
Không biết chúng ta làm sao đối với bà ta nhu tình như thuỷ, bách y bách thuận
đây? Ài, nghỉ không ra thì không nghĩ nữa, dù sao thì việc cũng đã như vậy
rồi.
Triệu Tử Oai và Tứ Cẩu thay thế Hoa Tiểu Ba và Độc Cô Minh .
Hoàng Đại Hải nói :”Tộc trường, bà có thể thả Manh Manh được chưa?”
Nguyên Na hổn hển nói :”Chỉ cần các ngươi có biểu hiện tốt, ta có thể để cho
nó đi, nhưng các ngươi thì vĩnh viễn đừng nghĩ đến việc li khai ta, các ngưoi
hiện đã là những sủng nam mới nạp của ta.”
Tứ Cẩu vừa hì hục vừa hỏi :”Cuối cùng bà có bao nhiêu sủng nam ?”
Nguyên Na cười nói :”Không ít không nhiều, chỉ có một trăm lẻ tám hảo hán ở
trên gường thôi. Hự nhanh hơn chú nữ, càg mạh càg tố.”
Tứ Cẩu đạo :”Đừg kích động, mỗ lầ bàíh độg làuc1ôm ta muố náhởà”
Mông củ Nguyên Na sàg qua sàg lạ, hổ hể nó :”Muố ta đừg kíh độg hả Nhanh hơn
chú nữ đi !”
Tứ Cẩu vàriệu Tử Oai nghe cảai nó như vậ, nhà lên ngườ Nguyên Na tiến hành
khiêu khích bà ta.
Lôi Long vàoàng Đại Hải biế làhông thểráh giao hợ vớ Nguyên Na đượ. Bọ họuy nó
làhông tìh nguyệ nhưng cũg không nghĩuc1đế việ cựuyệ hay là hạ bàa.
Điề đóhậ kỳuá, bọ họuc1đưa ngó tay lên miệg cắ mạh, đau quá thìa đây làhự
không phả mơ !
Đạ chiế kế thú.
Thậ ra Nguyên Na muố đểọ họên mìh, hễuố làuơ tay lấ liề, nhưng Hoàng Đại Hải
kiên trì muố đế gặ Đỗ Manh Manh, Nguyên Na đàh phả đểắ đi gặ tìh nhân cũ thuận
tiện bả Hoa Tiểu Ba đi theo hắ.
Hoa Tiểu Ba thật sựhông muố đi, vìgườ phụữườg trág nà đãho hắ cả giá phong
cuồg màắ chưa từg có Vớ lạ cá đóủ hắ bỗg nhiên to dà ra, hắ muố dùg nóung hoàh
trên thân thểữhân và bậ đểhứg tỏai phong .
Thậ ra Lôi Long làgườ muố đi nhấ , nhưng lạ bịguyên Na buộ phả ởạ , hắ vô pháp
cưỡg lạ ýuố củ bàa, chỉuc1đàh phả tiế tụ là nô lệìh á.
Nữ nhân nà trừ ăn uốg ra, dườg nữhỉóiệ hoan hả vớ nam nhân. Mộ ngà trôi qua,
bọ họhông chỉùg Nguyên Na hoan hả, màảa ngườ bọ Nguyên Anh cũg tham gia, thật
làích thích đế tiêu hồ.
Cuộ sốg như thếuy phong lưu , thậ hợ ýớ Tứ Cẩu vàoa Tiểu Ba làhữg tên há sắ,
tuy nhiên bịữhân nắ quyề chủuc1độg cò bọ họhỉịuc1độg là theo, cò bịuc1đặ cho
danh hiệ Sủng Nam , là cho bọ họóả giá như bịưỡng gian hay bịắ là nam kĩ ,
nhưng thậ vô phá từhố mố thâm tìh kỳuá củ Nguyên Na , chỉầ ba ta dùg áh mắ ra
hiệ làọ họhanh chóg phóg lên thân thểhu nhuyễ mỹệủ bàa, tậ tìh cùg ba ta ân á.
Chỉóáh giải trừ dượ tíh củ Si Tình Hoàn trong cơ thểọhìọớ cóhểi khai Nguyên Na
đượ, nế không cảuc1đờ nà họhả quỳướ gấ quầ củ bàa.
À , là quỷ tuy phong lưu , nhưng là ngườ vẫ tố hơn.
Mộ ngà phong phong vũ vũ đãua , dườg như thờ gian ăn cơm chíh làhoảg thờ gian
hạh phú nhấ đố vớ bọ họ
Cơm nướ xong xuôi thìrăng đãên cao, bỗg nhiên trên thảo nguyên dâm vũ đầ trờ.
Bất quá, phạm vi rấ nhỏ chỉó gọ trong trướg bồg củ Nguyên Na.
Triệu Tử Oai bị Nguyên Na đèên dướ, Lôi Long ôm Nguyên Anh, Tứ Cẩu tấ công
Nguyên Thu từhí sau , Độc Cô Minh đeo cứg lấ Nguyên Linh , thậ làrong trướg
xuân vũ liên miên .
Kỳhậ nó trắg ra chỉó tớ diễm ngộ hiệ tạ, bọ họuc1đãhế không hố tiế , tuy nhiên
họò cóếu vụ trên ngườ.
Bọ họuc1đế đây làuc1đểì Hy Bình vàiểu Nguyệt, màiệ tạ lạ đi ôm ấ nữhân trong
trướg, thậ làóhú không tố lắ.
Bọ họuy há sắ, nhưng cò cóương tâm vàinh thầ tráh nhiệ, biế như thếà làhông tố
, luôn tì cáh thoá thân. Nhưng điề đóhông nằ trong khảăng củ họ nó không ngoa
, khi họùg cá nữhân đóoan hả , thìrong lòg thậ chíuên luôn cảợêu ởhà Lú ân á,
trong lòg họhỉóụ vọg sôi trà.
Bọ họhông biế vìao dương cụ củ mìh bỗg nhiên dà to hơn bìh thườg, nhưng lạ cự
kỳui mừg, mỗi nam nhân đề muố trởên mạh mẽrên phương diện đó thậm chí cò muố
chinh phục hế nhục thể vàinh hồn củ mọ nữhân.
Sau đóọ họừiệg củ cá nữhân đang ôm trong lòg màiế đượ , nhữg nữhân nà đãho
họốg mộ loạ thuố cự kỳrân quýàrọng Sinh Hoàn , giú họhoá thai hoán cốt, cườg
tráng hơn xưa. Bọ họhì xuốg dương cụgạ nghễủ mìh, trong lòg bấ giá sinh ra cả
kíh cá nữhân kia.
Tứ Cẩu thậm chí cò muố khi trởềẽuc1đem Triệu Tử Thanh lên giườg chỉh cho mộ
trậ đế lú nàg phả van xin mớ thôi.
Độc Cô Minh thìghĩuc1đế việ đáh bạ Lãnh Tinh Oánh, hắ muố cho thiên hạiế hắ
không chỉó tình thoại thiên hạ vô địch, màhảăng thự chiến cũg vô địch luôn
--tuyệt không đểi khi dễữ.
Triệu Tử Oai chỉghĩuc1đế ngườ vợuc1đang mang cố nhụ củ hắ Độc Cô Cầm cóhú xí,
phầ lớ làghĩớ Mộng Hương , hắ dá khẳg địh lầ nà trởề Từ Thanh Vân tuyệt không
xứg làuc1đố thủìh trườg củ Triệu Tử Oai hắ nữ , cóhểhuận tiện chinh phụ luôn
hai muội muội bảo bối củ hắ . Cò nữ, cá cô nương Thuỷ Khiế Thu cũg vậ , xem ra
cóhểùg Mộng Hương bình phân thu sắc. Hắ, Triệu Tử Oai ta phá oai ra gom hế
thiên hạ mĩ nữ và lòg.
Lôi Long thìạ sợích Nhu thấ củ quýắ ta lớ như vậ , không biế cóhen gấ đôi hay
không? !
Mộ ngà mớ lạ đế, bọ họặ rấ nhiề nữhân, nhữg nữhân nà ngườ nà ngườ nấ đề cao
hơn bọ họ kiế mộ ngườ thấ hơn họhậ khó cò ngườ cao hơn họhiề như lông trên mìh
trâu. Bọ họghĩã không ra, vìao nhữg nữhân nà lạ cao đế vậ, ngườ lạ đẹ man dạ
như vậ , dung mạ cũg không xấ, thậ chíấ nhiề ngườ cóhểọ làuyệt sắc .
Bọ họuc1đượ sốg tạ đây thìóhểọ làiễm phúc tề thiên , nhất thế phong lưu . Bở
vìữhân ởuc1đây, ngươi không cầ quyế rũọọũg đế câu ngươi lên giườg. Mộ khi đãên
giườg, ai cũg như ai đề độg tìh như dã cẩu .
Nghĩem, cóam nhân nà không muố lên giườg vớ nhữg mĩữinh đẹ phóg đãg như thế
Tứ Cẩu ôm mông Nguyên Thu, vừ mãh liệt công kích vừ nó :”Bảo bối , cá ngườ
cóao giờhấ mộ nam mộ nữừrung Nguyên đế không?”
Nguyên Thu vừ thởổ hể vừ nó :”Không có chàg hỏ là chi?”
Tứ Cẩu nó :”Bọ ta đế đây làuc1đểì họ nế không nàg là sao gặ đượ nam nhân mạh
mẽhư ta đây?”
Nguyên Thu cườ duyên nó :”Họuc1đố vớ chàg quan trọg như vậ sao?”
Tứ Cẩu đạo :”Đương nhiên rồ, bọ họàằg hữ thân thiế nhấ củ Tứ Cẩu ta.”
Nguyên Thu nó :” Nam nhân đóóao lớ không? Bả lãh trên giườg củ hắ thếà?”
Tứ Cẩu đạo :”Mẹiế, nó tớ nam nhân làghĩgay đế chuyệ đó Bộứ Cẩu ta không thỏ mã
nàg sao?”
Nguyên Thu tứ giậ nó :”Nữ nhân thíh nam nhân tuầ tú cũg thíh cùg nam nhân cườg
trág ân ái , đóàiệ bìh thườg màuc1!Bộam nhân cá ngườ không thíh nữ nhân xinh
đẹ, không thíh cùg nữhân quyế rũên giườg sao?”
Tứ Cẩu bị nàg ta thuyết phục nó :”Hai ngườ bọ họ nam rấ cao lớ tuấ tú nữ
thìuc1đẹ như thiên tiên, khi gặ họàg sẽhíh ngay .”
Nguyên Na đang cở trên bụg Triệu Tử Oai , nhấ lên nhấ xuốg , nghe vậ liề quay
mặ qua nó :”Tứ Cẩu , bọ họóhểuc1đang ởạch Dương Tộc .”
Lôi Long bị Nguyên Anh hôn đế không thởổ , cốắg lắ mớ đầ đượ mặ củ cô ta ra,
quay qua mộ bên thởấ thởuc1đểó :”Tộc trưởg , bàho chúg tôi đế Bạch Dương Tộc
mộ chuyế, khi gặ đượ họọ tôi sẽậ tứ quy vềuc1đây.”
Nguyên Anh nó :”Tộc trưởg chúg ta không sợá ngườ chạ mấ !Cho dùá ngườ chạ đế
đâu cũg tựuc1độg quay lạ đây, không ai cả đượ.”
Nguyên Na nó tiếp :”Nó như thếhưng ta sẽhông cho cá ngươi đi khỏ Dã Mã Tộc,
vìá ngườ thậ quáễhương.”
Thậ làễhương cóú cũg không tố lắ.
Độc Cô Minh nằ thởrên ngườ Nguyên Linh sau trậ chiế, nó :”Vìao bọ ta phả li
khai cá nàg? Ởùg cá nàg, bọ chỉóui vẻ Nhưng làộ nam nhân, bọ ta phả là việ
chíh trướ , sau đóớ bồ tiế cá nàg cuồng hoan . Lú đó chúg ta sẽuc1ân á vớ cá
nàg hế mìh .” Vớ biể hiệ củ hắ, cóẻhư chưa là xong việ chíh hắ khóóhểế mìh
hoan hả vớ bọ họuc1đượ.
Nguyên Na nó :”Ởã Mã Tộc củ chúg ta, nhiệ vụhíh củ cá ngườ làgủớ nữ nhân , là
cho bọ họung sướg. Nam nhân cá ngườ không cóuyề phát ngôn, mọ việ đềhả nghe nữ
nhân sai khiế. Ta nó không cho cá ngườ đi thìá ngườ phả ởạ ngủớ ta, nghe
rõhưa?”
Lôi Long đẩ mặ củ Nguyên Anh ra , tráh đôi môi tham lam củ nàg ta, nó :”Chúg
ta không đi đượ, vậ cho Manh Manh đi đượkhông?”
Nguyên Na đạo :”Làữ nhân àuc1!vậ thìóhểhương lượg đượ .”
Lôi Long nó :”Như vậ đi, ság mai nàg cho phé cô ta đi nha?”
Nguyên Anh nó :”Long đệ đệ, nế như cô ta đi rồ đem cứ binh đế, bọ ta phả là
sao ?”
Lôi Long cả thấ da gàổ lên, nó không đượ tựhiên lắ :”Như vậ ….. không, cô ta
không là vậ đượ, bên cạh đóhúg ta không cóứu binh nà hế.”
Nguyên Na nó :”Tố lắ, thậ ra Dã Mã Tộc không thíh nữ nhân bên ngoà. Ság mai
sẽho cô ta đi. Cò cá ngườ !Cá ngườ phả ởạ đây , vĩnh viễ không đượ rờ khỏ Dã
Mã Tộc . Triệu Tử Oai , đế lượ ngươi ra oai rồ đó”
Bàa nằ xuốg, ôm Triệu Tử Oai đặ lên bụg mìh, nhườg cho Triệu Tử Oai quyề chủ
động củ nam nhân.
Nguyên Thu tứ giậ nó :”Tử Cẩu , chàg nghĩệ xong chưa?”
Tứ Cẩu sợã nó :”Lú bọ họuc1đàm tình thuyết ái thìa đãùg nàg đạ chiế mộ lầ, bây
giờôi Long công tử cò chưa chính thức khai chiến , nàg lạ muố ta tái chiến lầ
nữ? Bộàg muố lấ mạg ta sao?”
Nguyên Thu cườ duyên nó :”Ai bả chàg hiế sắ như vậ, vừ thấ ta đãhả lên là liề,
tình thoại mộ câu cũg không nó là vui lòg ngườ ta. Nế chàg không nó tình thoại
, thìùg hàh độg thay thếậ.”
Tứ Cẩu cườ thảm tiếu nó :”Hôm nay ta phả ra thảo nguyên bắ hế độg vậ vềuc1đây
mớ đượ.”
Nguyên Thu ngạ nhiên hỏ :”Sao vậ?”
Tứ Cẩu đèàg ta xuốg, vá thương tiế thẳg và long đàm hổ huyệt , nó :”Bộàg không
biế ta cầ củ quýủ hổ , lang , cẩu cá loạ đểồ bổơ thểao?”