Liệp Diễm Giang Hồ Mộng – Chương 189: Tâm Ẩn Vu Bối – Botruyen

Liệp Diễm Giang Hồ Mộng - Chương 189: Tâm Ẩn Vu Bối

“ Phong thích mọi người”

Có một âm thanh uy mãnh hét lên, chúng nhân quay đầu lại nhìn, cuối cùng thì
Lạc đại minh chủ cũng trở lại, sau khi xảy ra cái chết của nhiều người, hầu
như tất cả nhưng người của các đại môn phái đều có trong Long thành, bây giờ
toàn bộ đã vào trong.

Lạc Thiên nhìn thấy phụ thân hắn, trong lòng cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng có
phần hoan hỉ, bởi vì hắn đang không có cách không chế cục diện. Tứ đại võ lâm
thế gia hoàn toàn không nói đạo lý, hắn đánh không được, nói chuyện cũng không
xong.

Hoa tiểu Ba nhìn Kim phát mỹ nữ kế bên Lạc Hùng phát ngây dại, lòng nghĩ:”
Tuyệt vời, trước đây thấy bạch phát mĩ nữ chính là Lạc U Nhi, bây giờ kim phát
cũng là mỹ nữ. Tại sao bên cạnh Lạc hùng cũng có ít nhiều mỹ nữ thật là kỳ
quái?

Lạc Thiên nói:” Phụ thân, bọn họ là những yêu nữ Thái Âm giáo, vì sao phóng
thích bọn họ?

Lạc Hùng nói:” Người của chúng ta còn nằm trong tay bọn họ phải không?”

“ Phụ thân, người của chúng ta nằm trong tay bọn chúng là cái bị thịt của bọn
Võ Lâm tứ đại thế gia.”

“Im miệng” Lạc hùng hét vào mặt Lạc Thiên một tiếng làm hắn không được nói
tiếp, sau đứng trước nhi tử của lão:” Tứ đại võ lâm thế gia là phần của võ
lâm, cũng là một phần tử trong liên minh. Người của họ cũng là người của chúng
ta, ngươi hãy lui ra sau suy xét lại mình đi!”

Lạc Thiên dựng đứng song mày, Lãnh nhãn sớm đã nhìn Lạc Hùng, lình thình
chuyển thân đi ra ngoài.

Lạc Hùng nhìn nhi tử của mình bỏ đi, than một tiếng, rồi nói:” Các vị, tiểu
nhi hành sự không chu đáo, xin được lượng thứ.”

Từ Phiêu Nhiên nói:” Minh chủ, kỳ thật không hẳn hoàn toàn do lỗi của thiếu
gia. Thiếu gia làm việc rất tốt.”

Lạc Hùng nét mặt thanh thản nhiều, đang định phát thoại, Triệu Tử Hào đột
nhiên nói:” Trong thời điểm này, mọi nguời đều nhìn nhận là một phần tử trong
liên minh. Sở dĩ, chúng tôi không phục tùng Lạc minh chủ vì một số chuyện đã
an bài. Chúng tôi cũng vì quyền lợi của mình, tụ chung cũng vì nguyên do này.
Nếu như chúng tôi không phải là người nằm trong tay Thái Âm giáo, Lạc Thiên
hắn làm gì đối với hai thiếu nữ này, chúng tôi không cần can thiệp. Nhưng các
huynh đệ của chúng tôi bị bọn họ bắt giữ, hắn vẫn cố chấp bất kể sinh mạng của
huynh đệ chúng tôi. Chúng tôi không suy xét tới đạo nghĩa,hy vọng vì điểm này
ngài có thể bỏ qua.”

“Tại sao bọn họ bị bắt giữ? Do bọn họ háo sắc, nhưng không phải chuyện đó,
đuổi theo phía sau mọi người, chỉ sau đó mới bị Thái Âm giáo bắt. Tại sao
chúng ta có ba người vô dụng đó, bỏ mất cơ hội tốt để truy sát Thái Âm giáo?
Ngươi nói rõ lý do cho ta!” Lạc Thổ châm chọc nói.

Lạc Hùng hét lên:” Lạc Thổ, không cần ngươi nói”

Hoàng Đại Hải lạnh nhạt nhìn Lạc Thổ nói:” Ngươi muốn biết lý do”

Lạc Thổ nhìn Lạc Hùng, muốn nói nhưng do dự.

“ Nói chung lý do là, đại ca của ta đến bọn ngươi đã ở đây, bắt đầu du
ngoạn,có không được? Nhưng ngươi thì không phục, do bọn ta đến sau, nên tìm
bọn ta lý luận. Bất quá, ta tưởng, quyền đầu của ngươi tuyệt đối không bằng
đại ca ta. Nói cho ngươi nhớ, đại ca ta là nhất bối tử, sự thật mà đánh giá
việc này, anh ta chưa chân chánh bại qua, chỉ vì ngươi nói háo sắc. Đó là cuộc
sống riêng của anh ta, sao ngươi lại nhiều chuyện.” Hoàng đại Hải có thể nói
những lời này, thì không được như chúng nhân mong chờ.

Hoa Tiểu Ba lập tức hét lên:” Ah, Đại Hải, thật tuyệt vời. Đó là cuộc sống
riêng tư của chúng ta, là việc bình thường trong võ lâm! Dung thứ dung thứ!”

“ ba….. da…..” Hắn thình lình vỗ tay.

Sắc mặt Lạc Hùng liền biến động, những người khác trong quần hào võ lâm phẩn
nộ đến mức không nói nên lời. Nói đến Hoàng Hy Bình vừa vô lại vừa vô sỉ thì
đã bỏ đi, bây giờ đột nhiên bỏ đi ngày càng nhiều? Nhìn giống võ lâm tứ đại
thế gia thật sự bỏ võ lâm chánh đạo……

Từ Phiêu Nhiên nói:” Đại hải, cáo từ.”

Lạc Hùng trấn tĩnh thần sắc, miễn cưỡng nói:” Trước khi bọn họ quay lại, ta
phải đợi ba gia tộc của bọn họ thì mới lập kế hoạch trở lại. Mọi người đến đư
tiệc ở Bắc Lăng Trang rồi bàn sách lược lần nữa, ta tới đó trước đây.”

Lạc Hùng quả nhiên chuyển thân bỏ đi, không quan tâm đến sự việc ở đây.

Mọi người cũng bỏ đi theo lão, chỉ có võ lâm tứ đại thế giá đi theo Thái Âm
giáo lưỡng nữ. Độc Cô Minh và Hoa Tiểu Ba thân mật với lưỡng nữ, luỡng nữ nhìn
mọi người đầy thâm ý, phi thân bỏ đi.

Sau kHy Bình tĩnh trở lại, Hoàng Đại Hải nhìn Từ Phiêu Nhiên, nói:” Từ thúc,
thúc hận đại ca của tiểu điệt chỉ vì thúc không có năng lực giết Thi Trúc
Sinh. Nhưng thúc cũng nên nghĩ, nếu như đại ca không tự cường xuất đầu, thì
trận chiến đó chúng ta đã bại. Thúc hãy tưởng tượng chúng ta bại thì hậu quả
sẽ như thế nào?”

“Đó…..” Từ Phiêu Nhiên trầm ngâm.

Hoàng Đại Hải cảm thán nói:” Từ thúc, tiểu diệt ly khai gia đình nhiều năm,
thật sự sau đó mới gặp đại ca. Nhưng tiểu diệt cũng có thể hiểu, thúc nói đại
ca tiểu điệt là người như thế. Từ nhỏ anh ấy đã thích đánh nhau hỗn tạp, chưa
bao giờ làm điều không đúng đắn, điều đó là sự thật. Nhưng, khi anh ấy đánh
nhau, chưa bao giờ có mục đích đánh chết người, hàng ngàn trận đánh của anh
ấy, tất cả đều thắng, tất cả thủ đoạn đều dùng, thật sự trong khoảng thời gian
đó chưa bao giờ làm bị thương đứa bé nào cùng anh ấy đánh nhau.

Ngừng một lúc rồi tiếp tục:” Anh ấy rất hỗn tạp, tuy nhiên, anh ấy có thể nhận
biết được thúc chú ý đến mình. Là do anh ấy lo lắng đến những người bị thương
hại. Anh ấy rất chân thật, đúng là, rất chân thật khi anh ấy bảo vệ tình yêu.
Tuy anh ấy hàng ngàn lần đánh nhau, nhưng không cho phép tiểu diệt đanh nhau.
Đó là lý do của anh ấy, anh ây cho mình là thiên tài đánh nhau, được sinh ra
chỉ để đánh nhau, còn tiểu diệt là quái hài tử, không thể đánh nhau. Kỳ thật,
tiểu diệt biết anh ấy sợ tiểu diệt bị tổn thương, sở dĩ không hứa cho tiểu
diệt tìm người đánh nhau.”

“Thúc nghĩ cùng Địa Ngục môn đánh nhau, chúng ta nếu không tiếp tục đánh, thì
bao nhiêu người bị chết, hơn nữa cuối cùng thì ai bại? Tiểu diệt có thể nói,
không có đại ca tiểu diệt, thì chúng ta tất bại không nghi. Nhưng thúc biết vì
sao đại ca tiểu diệt cùng Thi Trúc Sinh độc chiến? Thứ nhất nếu quần chiến,
chúng ta không ai có thể nói là chiếm ưu thế. Thứ hai, điều rất quan trọng,
anh ấy không muốn nhìn cảnh nhiều người thảm tử. Thứ ba, anh ấy luôn nghĩ anh
ấy không bao giờ bại. Khi anh ấy nhận ra sự thật, thậm chí chỉ sợ vào lúc tối
hậu nhất, anh ấy cũng chắc chắn tin tưởng, nhất định thắng. Anh ấy rất thích
cái cảm giác chiến thắng, nhưng không thích mùi vị người chết.”

“Thúc làm như đại ca của tiểu diệt là kẻ vô tri. Anh ấy hiểu rất nhiều, hồi
nhỏ rất thông minh, nhất bổn y thư, cái gì anh ấy nắm chặt trong tay hoàn toàn
không có một ai có thể mang đi. Nhưng vì sao lại giống như thằng ngốc hoặc một
kẻ có hành động vô lại và vô sỉ? Tiểu điệt nghĩ anh ấy có lý do của mình, có
thể anh ấy rất thích bộ dạng này của mình. Bình thường anh ấy hay cười hi hi,
đông kéo tây xô, giống như người rất đáng ghét. Nhưng, Từ thúc, tiểu diệt lại
thích bộ dạng đó của đại ca, bởi vì trong thời gian đó có thể gọi anh ấy là
người vô lo! Anh ấy là kẻ vô lại cũng tốt, sắc lang cũng được, nhưng luôn có
lương tâm. Nếu như anh ấy rời khỏi đây, thì sự chân thật của anh ấy bị ngăn
chặn, thì sự lãnh khốc của anh ấy không thể nào tưởng được.”

“ Từ Thúc, thúc không nhìn thấy trận chiến giữa đại ca tiểu diệt và người Đông
Dương, nhưng thúc dù không nhớ lần trên lang đạo rất nhiều thi thể dã lang
phải không? Đó là vài trăm dã lang, tất cả bị đại ca tiểu diệt dùng hai bàn
tay không xé thành từng miếng, giống bộ dạng anh ấy xé xác người Đông Dương.
Vì vậy, tiểu điệt hy vọng thúc đừng khó chịu đối với đại ca tiểu diệt, đừng
bức anh ấy phát điên! Lúc trước những chuyện anh ấy làm, bởi vì bắt buộc phải
làm, nhưng không vì anh ấy háo sắc mà vui thích thê tử và muội muội của Thi
Trúc Sinh.

“ Kỳ thực cái chết của Từ huynh, với đại ca tiểu diệt không có một chút quan
hệ. Nhưng đại ca tiểu diệt gián tiếp báo cừu cho huynh ấy, cũng cứu nguy tính
mạng cho nhiều người. Tiểu diệt nghĩ Địa Ngục Môn không ai hận anh ấy cả, mọi
người ở Thiên Phong bảo cũng không hận anh ấy. Bởi vì chính anh ấy, mà mọi
người không cần liều mạng. Chỉ cần điểm đó, Thi Trúc Sinh trước thời điểm sinh
tử không hận đại ca tiểu diệt, mặt khác hắn còn đem thê tử và muội muội phó
thác cho đại ca tiểu diệt. Hắn rất tin nhiệm đại ca tiểu diệt, là vì chuyện
gì? Thật khó nói vì đại ca tiểu diệt mới nhìn đã bị thu hút bởi muội muội của
hắn nên có tư tưởng độc chiếm? Thúc đã lầm lẫn, đó là Thi Trúc Sinh chắc chắn
đại ca tiểu diệt kì thực là một người lương thiện.”

“Đại ca tiểu diệt vì sự kiện trên, đã mang tai tiếng không tốt. Cái chết của
Thi Trúc Sinh, làm cho Thi Nhu Vân hận anh ấy, nhưng thúc không giết được Thi
Nhu Vân, hơn nữa còn hận đại ca tiểu diệt. Anh ấy đã làm gì chứ? Làm sao cả
hai người hận anh ấy, bởi vì huynh ấy háo sắc? Tiểu diệt nói với thúc, Thi Nhu
Vân hiện giờ đã minh bạch, đại ca tiểu diệt tuân thủ lời di ngôn của Thi Trúc
Sinh, tiếp tục bảo hộ nàng ta. Nhưng nàng ta vẫn hận đại ca tiểu diệt, muốn
giết đại ca tiểu diệt, ba bốn lần luợt cầm đao đâm đại ca tiểu diệt, hên là
đại ca tiểu diệt da dày để nàng ta mang vào phòng đâm. Anh ấy vẫn nhân nại
chịu đừng nàng ta. Vào lần thứ nhất, nàng ta đã đâm truỷ thủ vào tim của đại
ca tiểu diệt. Đại ca tiểu diệt cũng không trách nàng ta……”

“Đừng nói nữa, đừng nói nữa….., đừng nói nữa…..” Thi Nhu Vân nghe đến đây, đột
nhiên hét lên.

Vưu Tuý đi đến, thân hình mềm yểu của nàng ta rung lên nhè nhẹ, an ủi nói:”
Nhu Vân, không đuợc nghĩ quá nhiều, ôi!”

Hoàng Đại Hải tiếp tục nói:” Thúc nhân vì đại ca tiểu diệt không giết bọn họ,
nên hận đại ca tiểu diệt. Nàng ta nhân vì đại ca tiểu diệt đánh bại và làm Thi
Trúc Sinh tự sát nên ghi hận trong lòng. Nhưng thúc cũng phải nghĩ, Từ huynh
bị giết bởi tay ai? Khó mà nói bị giết bởi một tiểu nữ hài mềm yếu mới mười
sáu mười bảy tuổi? Đại ca tiểu diệt bảo hộ nàng ta, điều đó không sai. Nàng ta
muốn giết đại ca tiểu diệt, cũng có thể hiểu nguyên do? Nhưng thúc thì? Thúc
vì chuyện gì hận đại ca tiểu diệt? Có đại ca tiểu diệt, Địa Ngục Môn mới giải
tán, Thi Trúc Sinh mới tự sát, chúng ta mới có thể sống rời khỏi Địa Ngục môn?

“ Căn bản mà nói, đại ca tiểu diệt có lỗi với võ lâm tứ đại thế gia, anh ấy có
lỗi là ví có hai nữ nhân này—” Hoàng Đại Hải chỉ thân hình rung rẩy của Vưu
Tuý và Thi Nhu Vân, lại nói:” Sở dĩ đại ca tiểu diệt phải bảo hộ bọn họ, vì
lòng tin của anh ấy!”

“Tiểu diệt hi vọng thúc có thể hiểu, Từ huynh bị giết là do Thi Trúc Sinh tịnh
không có gì liên quan đến tiểu nữ hài. Nếu như thúc nghĩ cái chết của nhi tử
rất đau lòng, sao thúc không đặt mình vào địa vị nàng ta mà tưởng tượng? Nàng
ta không còn phụ mẫu, chỉ có một đại ca bị bức bách đến phải tự sát. Nàng ta
biến thành có nhà không thể về, không thể theo ai. Vì vậy, thúc nghĩ thúc nghĩ
đại ca tiểu diệt bảo hộ nàng ta, là sai phải không?”

“ Từ thúc, nếu thời gian quay trở lại thúc hạ thủ Thi Nhu Vân, tiểu diệt cảm
thấy rất cao hứng. Chỉ vì thúc hận đại ca tiểu diệt, không tiếp nhận đại ca
tiểu diệt, tiểu diệt không thể nói làm gì. Tiểu diệt hy vọng thúc có thể vì Võ
lâm tứ đại thế gia mà suy nghĩ. Chúng ta có cảm giác, Lạc Hùng không phải
người lương thiện, hy vọng thúc không bị lão mê hoặc. Nếu như thúc muốn minh
bạch, làm thế nào những người đi theo Lạc Hùng, đó là sự việc của bọn họ. Mọi
người trong Võ lâm tứ đại thế gia, luôn luôn đối xử bình đẳng với Đại Địa
Minh, thậm chí thanh danh còn vượt trội hơn Đại Địa Minh, thúc không mất thanh
danh đâu. Mọi người không nghĩ đặt võ lâm tứ đại thế gia cản trở Đại Địa Minh,
nhưng vì sao nhất định muốn thúc rời Đại địa minh là nguyên nhân chủ yếu. Nếu
thúc nghĩ là sẽ mất mặt trước mọi người, thúc có thể trở về Thiên Phong bảo,
thực sự không thể chạy theo mông Lạc Hùng.”

“Mỗi người trẻ tuổi đều có một điểm cốt khí, Từ thúc đem thanh uy của tổ tông
cực khổ gây dựng ném bỏ lại phía sau à? Cái chết của Từ Huynh thúc cảm thấy
đau thương.Nhưng huynh ấy chết như một anh hùng. Tiểu diệt nghĩ, Từ huynh còn
tại thế, tuyệt đối không hy vọng nhìn thấy bộ dạng thúc hiện nay. Đó là cá
tính của huynh ấy, không có chuyện võ lâm tứ đại thế gia đứng dưới Đại Địa
Minh? Lại nói, Từ huynh dưới suối vàng có biết, tuyệt đối không hận đại ca
tiểu diệt.”

“ Tiểu diệt nói đã nhiều, thúc nghe được bao nhiêu hay bấy nhiêu, nhưng tiểu
diệt hy vọng thúc không đối với Thi Nhu Vân mà hạ thủ. Muốn hận đại ca tiểu
diệt cũng được, nhưng không bức anh ấy xuất thủ đối với thúc. Chuyện này mọi
người khó làm được.”

Từ Phiêu Nhiên trầm ngâm một lúc, cuối cùng nói:” Ta chỉ muốn hỏi cho minh
bạch sự việc, hiện tại trong võ lâm tứ đại thế gia ai chân chánh là lệnh chủ?”

Hoàng Đại Hải nói:” Việc này, tiểu diệt cũng muốn hỏi thúc một việc. Nếu lúc
đó đại ca tiểu diệt không vì cứu Tiểu Nguyệt nhi bị lạc tại lang đạo, thúc nói
thử ai là người chiến thắng cuối cùng?”

Từ Phiêu nhiên cảm thán nói:” Có thể hiền diệt nói không sai. Ôi, ta đã già
rồi.”

“Đại ca tịnh không vô dụng như nghĩ mọi người, giống như anh ấy nói, anh ấy
không thể nào bị bại được.”

Từ Phiêu Nhiên nói:” Hắn sẽ trở về. Thúc đã nói với hắn, hắn phải đến trước mộ
Thanh Vân thắp một nén hương, kính một chén rượu.”

“ Hắn ta tạm thời không quay lại” Âm thanh của Tứ Cẩu từ bên ngoài tuyền lại.

Mọi người chán nản nhìn Tứ Cấu và Triệu Tử Uy, nhưng không thấy Hy Bình, tất
cả kinh hãi trong lòng.

“ Hy Bình đâu?” Nhiều người cùng hỏi.

Tứ Cẩu khóc nói:” Hắn ta cứu chúng tôi, cũng bị bắt cùng chúng tôi. Sau đó lại
thả chúng tôi, nữ nhân đo thà chết chứ không thả hắn ta, bời vì……”

“Vì chuyện gì?”

Triệu Tử Uy đáp:” Vì nữ nhân này hận hắn ta”

“ Vì chuyện gì mà nhiều người hận anh ấy thế?”

Triệu Tử Uy nói:” Đó là …..khụ, năng lực bồi tiếp của ta không đủ mạnh. Tứ
Cẩu, ngươi có một đoan thời gian diễn thuyết, ngươi nói đi!”

Lạc hùng đi vào phòng ngủ của Lạc Thiên, nói:” Ngươi làm phụ thân tốn rất
nhiều khí lực?”

“Không có.” Lạc Thiên buột miệng nói.

Lạc Hùng có thâm ý khác, nói:” Nhi tử, làm việc không thể bốc đồng, nhất thiết
phải nhìn tình hình. Ta phóng thích hai thiếu nữ, tự nhiên ta có đạo lý. Một
là làm cho võ lâm tứ đại thế gia phẫn nộ, phải biết, hiện tại chúng ta và bọn
họ bất hoà chỉ gây thêm phiền phức. Chúng ta không e ngại bọn họ, nhưng phụ
thân cũng biết nhiều người trong võ lâm chánh đạo trông vào bọn họ. Sau này
điều quan trọng nhất là tìm kế hoạch tiêu diệt Thái Âm giáo. Thứ hai là phải
để hai thiểu nữ trở về, chúng ta có thể tìm ra dấu vết. Như thế này có thể tìm
ra sào huyệt của Thái Âm giáo, tiêu diệt bọn họ chỉ là vấn đề sớm muộn.”

Lạc Thiên suy nghĩ, nói:”Phụ thân, con sai rồi.”

“ Nhi tử, muốn xưng bá võ lâm, không quyết định bằng vũ lực, mà quyết định ở
đây.” Lạc Hùng chỉ vào đầu mình, tiếp tục nói:” Nhiều sự việc, ta không có
thời gian có thể nói hết. Hiện tại phụ thân của con có thể đạt được địa vị
này, hiện nay Đại Địa Minh trở thành môn phái uy tín nhất trong võ lâm, quyết
định không phải vì võ công. Cũng có nhiều sự việc, chỉ cần đạt đuợc mục đích,
có thể bất chấp thủ đoạn, hy vong con minh bạch.”

Lạc Thiên nói:” Tuy không biết trước đây phụ thân làm gì, nhưng con có thể
hiểu. Bất luận phụ thân đã làm gì, con cũng không thể trách. Là nhi tử của phụ
thân, không cần hiểu phụ thân là loại người nào. Nếu không có phụ thân, thì
không có một Đại Địa Minh như bây giờ, không có một phụ thân là minh chủ”

Hắn tiếp tục nói:” Con là hài tử của phụ thân, máu huyết đang chảy trong người
con là máu huyết của phụ thân.Cuối cùng gì, chúng ta cùng là một loại người.”

Lạc Hùng cảm thán nói:” Đáng tiết là công lực con không đủ”

Lạc Thiên nói:” Phụ thân, giờ con đã thành thục.”

“ Hiện tại võ lâm chánh đạo đang đứng về phía chúng ta. Võ lâm tứ đại thế gia
nếu vẫn tiếp tục chống đối chúng ta. Chỉ cần đi vào tà đạo, phụ thân chỉ cần
đứng lên hô hào võ lâm chánh đạo hợp cùng chúng ta tiêu diệt bọn họ. Như thế
này, trong võ lâm không còn phái nào dám chống đối chúng ta.”

“ Thiếu Lâm và Minh Nguyệt Phong đâu?”

“ Nhi tử, từ xưa Thiếu Lâm thật sự không thích quản mọi chuyện trong võ lâm.
Còn Minh Nguyệt Phong toàn là nữ, uy vọng tuy cao, nhưng nhân số ít, tát cả
đều là người không thích tranh đoạt, những nữ nhân này, con không cần sợ bọn
họ. Bọn họ cũng không cần sợ con, chỉ cần phụ thân vì chánh đạo võ lâm yêu
cầu. Nói một câu hôi thối, mỹ nữ cũng không thể khinh thường hôi thối, con
không hiểu đâu?”

Lạc Hùng đột nhiên hài hước, làm Lạc Thiên thoải mái nhiều, nói:” Phụ thân
nói, mỹ nữ hôi thối, thật sự là là bất nhã.”

“ ha….. ha…..”

“ Phụ thân, Hoàng Hy Bình đó thật làm cho con không thể nhẫn nại được. Hơn
nữa, trong một số trường hợp, hắn đối với con có một loại uy hiếp. Hắn bình
thường giống như đồ vô dụng, Lạc Thổ chỉ trong một chiêu đã bị bại dưới tay
hắn. Không thể chính diện đối đầu, con sẽ ám toán kết thúc sinh mạng hắn.”

Lạc Hùng nói:” Chuyện này không cần lo lắng, phụ thân muốn đích thân phụ thân
lên kế hoạch đánh. Phải biết, hắn là người ta có thể sử dụng, thật sự là một
nhân tài hiếm có. Lối sống vô tư đó chứng minh hắn không có ý tranh đoạt võ
lâm, nhưng thật sự không thể tưởng tượng được năng lực của hắn. Phụ thân của
con không phải là người thường, không nhìn bề ngoài mục nát của hắn, mà tiêu
tan năng lực chiến đấu đâu? Cô của con đâm hắn một kiếm, có thể chứng minh hắn
gần như là kim cương chi thân. Chuyên môn tu luyện “kim cương chân thân” như
là Lạc Kim hoặc Hứa Đô cũng không có khả năng kháng cự lại kiếm của cô con.
Nhưng kiếm đó, thật sự không không thể xuyên qua da thịt hắn, rõ ràng tu vi
của hắn cao siêu đến nổi quá sức tưởng tưởng của thường nhân.”

Lạc Thiên nói:” Lúc trước con từng nghĩ, hắn ngoài “ Lôi kiếp thần đao”, mọi
thứ khác hắn đều không biết.”

“ Nhi tử, con hiện giờ vẫn nghĩ về “Lôi kiếp thần đao”?”

“ Phụ thân, tất cả võ học các phái con đều học hết, chỉ có Lôi kiếp thần đao
là không biết tý gì.Đáng tiếc Đại Ny thất bại, nàng ta đột nhiên ngu dai câu
dẫn Tứ Cẩu là một kẻ đồi bại.”

Lạc hùng nói:” Đừng quá chú ý đến việc đó. Hiện tại võ học của con không thể
hạn lượng, Đại Địa Minh, Thái Âm giáo, Tiên Duyên cốc, tất cả có thể cùng Lôi
kiếp thần đao tề danh, thậm chí trội hơn Lôi kiếp thần đao về võ học. Con nghĩ
xem, lúc đầu thập đại cao thủ, Lôi Liệt không được người đề cập đến, hơn nữa,
ta tin năng lực con hiện nay không thể thấp hơn thập đại cao thủ……”

Trong lòng Lạc Thiên rất vui sướng, nói:” Đa tạ phụ thân tán dương”

Lạc hùng mỉm cười nói:” Nhi tử, con là niềm kiêu hãnh của phụ thân. Ta cùng
con thương lượng một việc”

“ Phụ thân nói đi!”

“ Quyền đại ca của con muốn chơi Nguyên Chân. Nữ nhân nào hắn cũng đã chơi,
chỉ có Nguyên Chân một nữ nhân tráng kiện là chưa chơi. Con có thể an bày được
không?”

Lạc thiên tuyệt đối từ chối, nói:” Nguyên Chân không thể được”

“Nói cái gì? Có phải con mê đắm nàng ta? Nhi tử, nữ nhân con có rất nhiều,
không thể làm tổn hại công việc vì nữ nhân, phụ thân cảnh cáo con.”

Lạc Thiên nói:” Phụ thân, hãy yên tâm, con không bao giờ quan tâm nàng ta như
là nữ nhân của con. Lãng Vô Tâm xem nữ nhân như đồ chơi, con chỉ xem nữ nhân
như một món hàng. Quyền đại ca muốn cùng Nguyên Chân trên giường, điều này
chính xác không đuợc.”

“ Con nói thử coi, tại sao không đuợc?”

Lạc Thiên cảm thán nói:” Sau nàng ấy rồi đến Thuỷ Khiết Thu, con đụng phải
những nữ nhân kỳ quái. Nàng ta và Nguyên Nghiên, Nguyên Linh tu luyện võ học
của môn tộc của nàng ta, gọi là “ Tự nhiên toả âm chân kinh”.Nói là, Dã Mã tộc
của nàng ta rất cởi mở, nữ nhân nắm quyền, có thể giao hoan với nhiều nam
nhân. Đó là nhận thức của tổ tiên, đối với nữ nhân trừng phạt nặng nhất là làm
cho nữ nhân không thể giao hoan. Bọn họ là những nữ nhân theo huấn thị bộ tộc
không thể giao hoan với nam nhân. Vì vậy giao hoan với nam nhân là trừng phạt
lớn nhất, nên nàng ta tu luyện tự nhiên toả âm chân kin, vì đó là một hạng
công pháp.Khả dĩ nữ nhân có kinh nghiệm nhiều nam nhân có thể có hiệu quả, âm
môn đó tự nhiên khoá lại, chỉ cho phép nam nhân của mình tiến nhập. Nnhưng Dã
Mã tộc huyết tẩy tất cả moi người đó. Hơn nữa, những nữ nhân đó không thể cùng
nam nhân sinh con.”

“ Nguyên Chân thật sự thuở nhỏ đã không thích phong tục Dã Mã tộc vì thế tự
động tu luyện công pháp đó. Nguyên Nghiên và Nguyên Linh khả năng vì không
thích giao hoan nên cũng tu luyện. Hơn nữa, trừ khi là “khai thác giả” sống
lại, không có người nào khác có thể tiến nhập vào chỗ đó của bọn họ. Chỉ khi
chỗ đó của bọn họ cảm nhận là khái thác giả thì ấm lên, sau đó tự động mềm đi,
ẩm ướt, từ đó khai mở. Nhưng vào thời khắc này, hiệp đạo(cái ấy) phải lách qua
khung cửa hẹp, cũng không thể mở rộng. Con một lần cố hết sức tiến nhập, quả
thật con không có cách nào tiến nhập, căn bản không có khả năng tiến nhập bọn
họ. Phụ thân tưởng, Quyền đại ca có khả năng hả?”

“ Bọn họ sở dĩ theo con, không có nghĩa là con và bọn họ có quan hệ xác thịt.
Nhưng Nguyên Chân chỉ muốn theo con, mới tìm thấy cuộc sống có ý nghĩa. Nàng
ta có khả năng rất yêu thích Hy Bình. Tuy nhiên, Hoàng Hy Bình không thể cho
nàng ta thoả mãn, không thể cho nàng ta tình yêu, cũng không thể cho nàng ta
nhục dục, và không thể cho nàng ta nhiều thứ khác.”

“ Trong cuộc sống của nàng ta, không có duyên với nam nhân, giống như Thuỷ
Khiết Thu cùng 1 dạng. Hơn nữa, nàng ta nghĩ cuộc sống của nàng ta sẽ có thành
tựu, nhưng con biết thứ nàng ta cần, con có hùng tâm, Hoàng Hy Bình thì không.
Do e ngại nàng ta quá yêu Hoàng Hy Bình, cuối cùng nàng chọn con. Chỉ vì con
có khả năng thoả mãn nàng ta. Đó là kỳ vọng mãnh liệt của nữ nhân của Dã Mã
tộc. Nàng ta muốn tại võ lâm trung nguyên kiến lập hình tượng nữ nhân của Dã
Mã tộc. Có điều nàng ta sai lầm, võ lâm trung nguyên không có nữ nhân, chỉ có
nam nhân. Cũng giống nhiều nữ nhân khác, nàng ta chỉ là món hàng.”

Lạc Hùng minh bạch nói:” Con đã giữ được nàng ta, nàng ta là một món hàng rất
giá trị. Bất luận võ công tu vi của nàng ta là gì, phía sau cô ta là thế lực
rất cường đại. Nhi tử, cả ba nàng ấy chúng ta đều không được, có thể đem ba
người kia bồi tiếp Quyền đại ca thưởng ngoạn. Phụ thân nói bọn họ sẽ hoan hỉ
không thể tưởng, chơi bọn họ một thời gian như chơi hà mã, ha ….. ha……”

Lạc Thiên cảm thán nói:” Con sẽ cố gắng! Bọn họ thật sự rất thích làm việc
này. kỳ thực nếu Quyền đại ca chơi những nàng mỹ nữ, bên con cũng có một vài
nữ nhân, hà tất phải muốn Nguyên Chân?”

“Phụ thân cũng không hiểu, hắn cũng có rất nhiều nữ nhân, nhiều đến nổi con có
thể tưởng tượng. Nữ nhân của hắn làm gì không thưởng ngoạn? Chỉ muốn thưởng
ngoạn Nguyên Chân là một loại đặc biệt…… Nếu muốn tìm nữ nhân khác, thì tất
phải là tuyệt sắc giai nhân, hơn nữa phải là xử nữ.”

“ Hay quá! Con bảo Nguyên hà ba người bọn họ. Nếu ba nguời bọn họ không đồng
ý, con còn một biện pháp. Truớc tiên con và bọn họ, thế nào bọn họ cũng đồng
ý, phương diện này con không cần cưỡng cầu nữ nhân. Huống chi, bọn họ chưa bao
giờ ngủ cùng con, vì vậy, làm sao biết được sự thay đổi. Con nghe Nguyên Đan
nói, nhân vì Nguyên Chân biết Hoàng Hy Bình không chết, nhưng tình cảm đối với
Hoàng Hy Bình rất lo lắng, không cho phép bọn họ làm loạn. Kỳ thật trong lòng
bọn họ, bọn họ luôn hoài niệm khai thác giả, chắc chắn có tình cảm với thằng
ngốc lộn xộn Hoàng Hy Bình…… Nhưng không giống như tình cảm đối với con, chỉ
có ở trên giường. Ôi, nữ nhân cười rất nhiều, ai cùng bọn họ thưỡng ngoạn tình
cảm?”

Lạc Hùng nói:” Hi vọng như thế, nam nhân chính xác không thể lo nghĩ quá nhiều
về nữ nhân! Thiên nhi, chúng ta nên đi rồi, cần truy tìm Thái Âm giáo lưỡng nữ
là tứ đại hộ pháp trở về. Chúng ta lương lượng rất tốt để diệt Thái Âm giáo.
Phụ thân lo lắng rất nhiều về chúng ta. Mọi chuyện phụ thân đều không e ngại,
e ngại bọn họ đối với con không tốt. Con phải làm bọn họ im miệng mãi mãi.”

Lạc thiên nói:” Phụ thân, tứ đại hộ pháp cũng mang theo?”

“ Uhm, không có con cùng Dương Y, Phỉ Sa bọn họ. Bọn họ trước mặt phàn nàn,
nói cho phụ thân đã một năm không va chạm với họ.”

Lạc thiên nói:” Tốt, hôm nay tiêu diệt Thái Âm giáo, con và bọn họ tụ lại,
thoả mãn cho hai oán phụ.”

“ Thật là nhi tử tốt, chúng ta đi.”

Ngưng động thần sắc Tứ Cẩu thu hút bọn họ vào chủ đề cần nói, đem lại cảm giác
cho thính giả thật sự đang ở cảnh đó, đồng thời nghĩ: Bang chủ Cái bang quả
nhiên đúng, hàng ngàn lần đối với khất cái diễn giảng về thức ăn thất quá
đúng, quả nhiên đối với người khẩu tài giúp ích rất nhiều.

Mọi người đang nghe, biết Hy Bình nguy hiểm gần chết, thật là lo lắng.

Triệu Tử Hào nói với Từ Phiên Nhiên:” Từ thúc, thúc đã nghe, Hy Bình là người
như thế nào. Nếu như bọn họ hai người đổi thành Từ huynh, tiểu diệt nghĩ Hy
Bình cũng vì cứu huynh ấy mà cam nguyện bị bắt giữ. Đừng thấy bình thời anh ấy
là người bất lịch sự, thất sự anh ấy nhiều lần bảo vệ chúng ta. Điều đó chứng
minh Lạc Thổ không biết, không biết gì về Hy Bình. Trái lại, anh ấy dùng
phương pháp của anh ấy chế trụ đối phương, chỉ vì muội phu của tiểu diệt và đệ
của tiểu diệt—”

“Đại ca, đệ không có trách nhiệm, tất cả đều do Tứ Cẩu gây hoạ. Nếu không phải
hắn, đệ cũng không bị bắt” Triệu Tử Uy cứu vãn thể diện nói.

Triệu Tử Thanh lập tức hét vào tai Tứ Cẩu, chửi:” Chàng ngoại trừ dùng thương,
thì không làm đuợc gì khác à?”

Tứ Cẩu uỷ khuất nói:” Thanh Thanh, nàng đã biết, ta chỉ dùng thương là lợi
hại, nàng không nói cũng thích kia mà?”

Triệu Tử Thanh biết lời nói này chỉ việc gì, mặt đỏ hồng, tức giận nói:”
Chàng, ô hay!”

Từ Phiêu Nhiên cảm thán nói:” Có lẽ thật sự không hận hắn”

“ Không hay, muội phải đi cứu Hy Bình” Vưu Tuý đột nhiên nói.

Dã Mân Côi cũng lên tiệng phụ hoạ:” Tuý tỷ, chúng ta đi! Nữ nhân ưa nhìn đó
không thể lăng nhăng vời Hy Bình. Từ khi Tứ Cẩu kể lại, có thể thấy được, Thái
Âm thánh nữ này tuy thân phận cao quý, thức sự là một loại vô lại.”

Hoàng Đại Hải nói:” Hoàn toàn không đúng!”

“Đại hải?” Vưu Tuý nghi hoặc nói.

Chúng nhân không hiểu nhìn hắn, hắn nói với Vưu Tuý:” Đệ tin mị lực đối với nữ
nhân của đại ca đệ. Bọn họ hai người đã trở về an toàn, đại ca đệ tự nhiên
cũng có thể trở về. Một nữ nhân, vô luân vô lại thế nào, nói chung là đấu
không lại đại ca đệ, thí dụ tốt nhất là chính tỷ.”

Vưu Tuý mặt thoáng hồng, nhớ lại chính mình lúc đầu muốn giết Hy Bình mà không
thể, hiển nhiên bây giờ……

“ Mọi người hãy trở về Bắc Lăng trang, xem bọn họ có chuyện hôi thối gì!”

“ Tốt, nhìn bọn họ có xú khí gì muốn phóng!” Độc Cô Minh không cần cân nhắc
nói.

Độc Cô Thi nhất thời không nhớ đại ca nàng biên đổi phong cách ngôn ngữ lúc
nào, lớn giọng nói:” Ca, ca nói chuyện thật thúi!”

“ Ha.. ha…..”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.