Liên Hoa Bảo Giám – Chương 521: Đại kết cục – Cái gì mới gọi là bất diệt kim thân – Botruyen

Liên Hoa Bảo Giám - Chương 521: Đại kết cục - Cái gì mới gọi là bất diệt kim thân

Đao phong nhập thể, nhưng không có tiên huyết phóng ra, máu thịt chia lìa như tưởng tượng, mà dao của Prince phảng phất như đâm vào một vùng nước chết tĩnh lặng, vô luận như thế nào, đao phong cũng chỉ có thể làm cho vùng nước chết dao động nhưng không thể làm cho vùng nước chết ấy xuất ra một giọt huyết, rơi ra một khối thịt. 

Thần sắc Prince khẽ biến “Ô” một tiếng, hắn giật mạnh đoản đao rồi nhìn lại. Vết thương trên ngực Đỗ Trần rộng đúng bằng bề rộng 2 ngón tay nhanh chóng khép lại, liền liền lạc lạc, làn da mịn màng làm chết bao nhiêu cô gái không để lại một chút vết thương nào!

Chó chết thật, đây là bí pháp phòng ngự gì cơ chứ? Trông ra bề ngoài cũng có vài phần tương tự như bí pháp Thanh Sơn Thấm Thủy của Margaret, nhưng Francis sau khi trọng thương vẫn còn năng lực quỷ bí như vậy, bí pháp của hắn phải tuyệt đối cao hơn của Margaret vài phần! Prince nghĩ thầm trong lòng, nhưng mặt ngoài cười lạnh nói: 
– Francis, khó trách ngươi chết đến đít rồi mà vẫn còn dám dùng cái gì “cây nho” trêu chọc ta, nguyên lai là ngươi có bí pháp phòng thân cỡ này cơ đấy! 

Đỗ Trần cũng kinh ngạc với chính mình vô cùng, hắn trước kia biết mình có được bất diệt kim thân, cũng từng bằng thân này đánh bại Bowness, nhưng vô luận như thế nào Đỗ Trần cũng không ngờ bất diệt kim thân lại mạnh mẽ đến vậy, cả cây đoản đao đâm vào tâm tạng mà cũng không giết được mình, cùng lắm là chỉ có thể để lại một chút đau đớn mà thôi. 

Khí tức Đỗ Trần giảm xuống một phần ba, tác tính côn đồ nổi lên, lại tiếp tục châm chọc nói: 
– Prince, đây là ta ăn “cây nho” mà được bất diệt kim thân. Ngươi nếu muốn, đi mà tìm “Bồ Đào” đi! 

Nói tới đây, Đỗ Trần đột nhiên ý thức được một chuyện, khi Prince bắt được hắn đã triển hiện ra là một người mưu lược và cẩn thận, vậy hắn tất đã điều tra mình rất kỹ, đấy là chưa nói đến Tuyết Cơ trước khi bị khống chế đã biết hết thảy sự tình mình có được bất diệt kim thân, vậy…

Sự tình có sự cổ quái! Theo lý thuyết, Prince nên theo lời từ Tuyết Cơ mà biết dị năng của Francis có được là từ một thái cổ thần ma có tên là Bồ Đào, hơn nữa có tám phần cảnh giới. Chính vừa rồi Prince theo ký ức của Arthur mà biết các công hiệu của pháp bảo của mình. Hôm nay chính mình dùng chữ Bồ Đào – cây nho trêu chọc hắn, chuyện này nói lên một điều Tuyết Cơ mặc dù đã bị khống chế nhưng không bán đứng hắn.

Nói cách khác, Prince chỉ biết được tình hình đại khái về các pháp bảo của mình, các chi tiết tỉ mỉ lại không biết gì hết!

Điều này sao có thể?

Trong lòng Đỗ Trần tồn tại một đại nghi vấn, nhưng vẫn chưa chắc chắn được!

Lúc này Prince đột nhiên hung ác đâm một đao: 
– Bí pháp phòng thân cũng có giới hạn, để ta xem ngươi chịu được mấy đao! 

Hắn rút mạnh đao ra, lại đâm một lần nữa, một đao tại tiếp một đao, đao tiếp đao hạ xuống vừa nhanh vừa chuẩn, Prince lấy kinh nghiệm chiến đấu mà thề, đao nào cũng xuyên qua tâm tạng Đỗ Trần cả!

Nhưng ngực của Đỗ Trần… vẫn trắng mịn như cũ!

Prince không thể tin được, hắn nhẹ nhàng sờ lên tâm khẩu Đỗ Trần thầm nghĩ, mấy ngàn năm qua, mình đã thấy được vô số bí pháp hộ thân, mạnh như bất diệt thú hoàng thể của Lynch Barton có thể chịu được mười chiến khí tề xạ, quỷ bí như Thanh Sơn Thấm Thủy của Margaret có thể hóa thành thủy thổ đào thoát… nhưng chưa bao giờ hắn lại thấy tâm tạng của ai đó sau khi bị đâm hơn mười đao mà vẫn có thể an nhiên không việc gì cả!

Đỗ Trần vẫn còn đang nghĩ đến chuyện Tuyết Cơ có bán đứng mình hay không, nên ngoài miệng thì châm chọc, nhưng thực tế là đang thử thăm dò: 
– Prince bệ hạ, không cần phải phí lực nữa, ta chỉ sợ ngươi lát nữa lại dùng nữ nhân đến đây uy hiếp ta làm chuyện vô sỉ. Để ta nói rõ với ngươi, bản thân ta cũng không biết phải làm thế nào để giết chính mình, ngươi muốn giết ta ư… trước tiên tìm Bồ Đào đến đây đi đã! 

Quang mang trong mắt Prince chợt lóe lên mãnh liệt, hừ nói: 
– Francis, ta không thích bị tiểu tử ngươi trêu chọc không ngừng. Ta thừa nhận là bí pháp hộ thân của ngươi là loại mà ta mới gặp, nhưng ngươi tưởng vậy là ta không có biện pháp để dung hợp ngươi sao?

Trong tâm Đỗ Trần bắt đầu run rẩy: “Prince vẫn nghĩ Bồ Đào là cây nho được đem ra trêu chọc hắn, vậy Tuyết Cơ quả thực không có bán đứng mình sao?”

Prince bỏ đi đoản đao, tới bên giá thí nghiệm rút ra một thanh trường đao.

– Thân thể ngươi không thể thương tổn được có phải không? Hảo, để ta chặt tay ngươi xem ngươi còn có thể mọc ra được không? 
Nói xong, Prince dùng thân thể vô cùng cường hãn của Arthur, đao phong chói tai, phốc một tiếng chém xuống cánh tay phải của Đỗ Trần. Trường đao chém vào bàn thí nghiệm bằng kim khí tóe ra cả một chuỗi hoa lửa, “Xích! Xích!”

Prince căng thẳng nhíu mày, cánh tay phải của Đỗ Trần mặc dù bị chặt đứt, nhưng sau khi hắn nhấc đại đao rời đi, vết chém không đổ máu kia nhanh chóng khép lại, trong khoảnh khắc cánh tay của Đỗ Trần lại khôi phục nguyên dạng!

– Ngươi, ngươi quả nhiên là có thể phục hồi thân thể? 

Ánh mắt Đỗ Trần nghi hoặc, hắn vẫn không dám tin rằng Tuyết Cơ thật sự không bán đứng hắn, tiếp tục thử nói: 
– Ta nói cho ngài một lần nữa, muốn giết ta, đưa được Bồ Đào đến đây trước đã! 

Lúc này Prince không còn phát hỏa phản bác nữa, hắn ngưng thần nhìn cánh tay của Đỗ Trần suy tư cả nửa này, đột nhiên hung hăng nghiến răng lấy xuống một thanh chiến mã đao lớn hơn nữa:
– Để ta chặt đầu ngươi xem ngươi còn liền lại được sao? 

Nói xong, Prince lại một đao chém xuống. Đã có kinh nghiệm lần trước, hắn sợ sau khi đao phong rời đi vết chém lại lành, nên một tay nắm lấy tóc của Đỗ Trần, tay kia khiển đao chém xuống. Sau khi chém rời đầu Đỗ Trần xong thuận tay liền ném sang một bên tiểu đỉnh gần đó. Phốc một tiếng, đầu lâu Đỗ Trần rơi vào trong nước, tựa như bùn sa nhập hải nhanh chóng phân giải tan rã, biến mất trong chớp mắt. Hắn quay lại nhìn Đỗ Trần…

Đỗ Trần đương nhiên lại mọc ra một cái đầu khác. 

Prince phát mộng! Chém rơi đầu rồi còn không chết? Đây, đây không phải là giấc mơ vĩnh sinh bất diệt mà mình hằng mong ước đấy sao? Francis, ngươi đã đi tới giới hạn của đấu thần chi lộ rồi sao? 

Đỗ Trần cũng phát mộng, chiêu này hắn chỉ thấy trong thần thoại, là sư huynh hầu vương của hắn làm được, nhưng không dám nghĩ mình hôm nay lại cũng có bổn sự như vậy. Lão thiên a, nếu sớm biết rằng bản thân mình cũng như Đỗ Tư khống chế được tử vong, thì tại Thiên Tai Cổ Bảo kia còn phải kiêng kỵ lôi pháo làm gì cơ chứ? 
– Prince, nếu ta đã đi tới giới hạn của đấu thần đạo, thì còn để cho ngươi sinh cầm được ta sao? 

Prince tóm lấy cổ hạng Đỗ Trần, lớn tiếng quát hỏi:
– Vậy thân thể của ngươi rốt cuộc là làm sao lại được như thế? Là do bí pháp gì tác thành? 

Đỗ Trần rất vô tội nhìn hắn:
– Ta đã nói rồi, ta thực sự không biết. Ngươi muốn biết rõ.. vậy đi tìm Bồ Đào đi! 

– Nho, hừ, trên đời này ta ăn nho so với ngươi ăn cơm còn nhiều hơn! 
Giấc mộng thí nghiệm ngàn năm ở trước mắt, nhưng cái mà mình cả đời theo đuổi lại xuất hiện trên một người khác khiến Prince tâm tình không khỏi thất khống. Bất quá, hít thở vài lần tâm tính liền bình ổn trở lại, mỉm cười nói: 
– Hảo. Hảo, hảo! Francis, bí pháp của ngươi vượt xa ngoài dự đoán của ta. Thân thể ngươi đã đạt tới cảnh giới hoàn mỹ mà ta đến giờ cũng không dám tưởng tượng. Bởi vậy nên càng muốn dung hợp ngươi! 

Prince đã thử qua bất diệt kim thân của Đỗ Trần nên biết câu nói cả tự sát cũng không thành của Đỗ Trần là lời thực, hắn liếc mắt sang cái đỉnh lô vừa tự tay chuẩn bị thầm nghĩ: “Francis ngay cả chém đầu còn không sợ, thì cái luyện kim đỉnh lô này sợ cũng chả làm gì được hắn, vậy…”

Prince vội ngẩng đầu: 
– Người đâu, mời Sanh Mệnh thụ đến đây, kêu hắn mang cho ta Đại Địa Tinh Hoa! Francis, bỏ qua bước xẻ thịt ngươi, giờ ta sẽ dùng Thánh Khí Lô làm tái thể, Bi Minh Chi Lệ làm nước, cành cây sinh mệnh làm củi, Dong Hỏa Chi Tâm làm lửa, Đại Địa Tinh Hoa làm phụ liệu, tề tụ thiên hạ ngũ đại nguyên lực luyện hóa ngươi, để xem ngươi còn bản lãnh tiêu dao dưới sức công phá của ngũ nguyên lực hợp kích không! 

Rất nhanh, Sanh Mệnh thụ đi vào xuất ra một ít tinh hoa làm củi, còn Prince đã chuẩn bị sẵn sàng ba đại nguyên lực khác, chỉ là còn đôi chút chậm trễ do Đại Địa Tinh Hoa cùng lão Womar đang nằm trong Liên Hoa của Đỗ Trần, Sanh Mệnh thụ lại không đủ bổn sự để lấy nó từ trong Liên Hoa ra, nên mang cả pháp bảo chứa Đại Địa Tinh Hoa cùng đến. 

Prince một mặt chờ Xích Quân thiết lập Thánh Khí Lô, một mặt mân mê các pháp bảo của Đỗ Trần, mắt sáng như đèn pha, rõ ràng là mấy pháp bảo này trong mắt hắn là thứ xảo đoạt thiên công, thích đến mức chả muốn rời tay. Ngắm nghía một hồi lâu, Prince đột nhiên bỏ mấy pháp bảo đó xuống

– Francis, chúng ta đều là người thông minh cả, ngươi chắc không cần ta lát nữa lại dẫn người đến uy hiếp ngươi nữa, ngươi hãy gọi cái gì Đỗ Tư thế thân kia của ngươi đem Đại Địa Tinh Hoa ra cho ta đi thôi! 

Đỗ Trần bị cây sinh mệnh vây khốn, chỉ có thể phân phó nói: 
– Ngũ ca, trước tiên hãy chiếu theo lời hắn mà làm. Yên tâm đi, ta đã nghiệm chứng năng lực bất diệt kim thân, Prince không giết được ta đâu, chúng ta giờ đã ở thế không thua rồi! 

Sau hắn đó dùng thần niệm hỏi thêm “Tình hình các ngươi giờ thế nào rồi?”

Ngũ ca phóng xuất Đại Địa Tinh Hoa, trong thần niệm hiện lên một giọng chán nản:
– Ngươi bị thương nặng, các huynh đệ chúng ta cũng đều không có khí lực, chỉ có thể mặc cho Sanh Mệnh thụ bài bố mấy tù binh chúng ta. Nhưng cũng rất quái lạ, Prince giống như là rất ngại chúng ta, không dám thâm nhập nghiên cứu. Vì vậy ta dùng chính thân thể mình che đi một số thứ trọng yếu không để cho bị phát triển, kiểu như… Constantine! 

Đỗ Trần nghe vậy sửng sốt, thấy Prince cầm Đại Địa Tinh Hoa rồi định bỏ đi, bèn cười hỏi: 
– Bệ hạ thích mấy pháp bảo này sao? 

Đây vốn chỉ là một câu sáo thoại mở màn, không ngờ Prince lại phản ứng kịch liệt, cười lạnh nói: 
– Đúng vậy! Ta thích mấy đồ xảo đoạt thiên công, nhưng ta không muốn mấy pháp bảo đấy. Ký ức của Arthur cho ta biết, mấy thứ này chỉ có ngươi mới sử dụng được. Một khi ngươi chết đi, bọn chúng cũng bị tiêu vong, thôi để mấy thứ này mất đi theo cái chết của ngươi vậy! 

Nói xong, hai mắt Prince săm soi nhìn Đỗ Trần, tựa như đã xem thấu được âm mưu quỷ kế của hắn:
– Ngươi muốn ta nhận mấy khí bảo này, rối sau lợi dụng bọn chúng hại chết ta sao? Chiêu này ta đã dùng qua cả ngàn năm trước… 

Đỗ Trần trong lòng nghĩ, ta chỉ thử ngươi xem sao không thâm nhập nghiên cứu pháp bảo của ta thôi, ai nghĩ đến hại ngươi chứ? Hơn nữa, ta ở tình trạng này lại còn có khả năng hại chết ngươi sao?

Prince cười nhạo nói: 
– Francis, Arthur có nói cho ta khí bảo của ngươi, hộ thân bí pháp của ngươi đều là do Đỗ Trần thần ban cho. Vậy xem ra sau khi ta dung hợp ngươi xong, Đỗ Trần thần sẽ là kình địch cuối cùng của ta. Hôm nay đại chiến đang diễn ra, nhưng Đỗ Trần thần lại thủy chung không xuất hiện, có thể là bị khốn ở đâu đó, hoặc ẩn nấp ở nơi bí mật nào mặc kệ ngươi mà bầy đặt âm mưu nhằm vào ta, có phải không? Ha…ha.., ta không giống Samar thất bại, cái gì cũng muốn, để cuối cùng chết trên điển phong trong nháy mắt! 

Đỗ Trần nhướn mày:
– Samar bệ hạ là ngươi giết sao? 

Prince mỉm cười chỉ chỉ lên vương miện trên đầu: 
– Vương miện Thần Hoàng ta lưu lại là một tinh thần phóng xạ khí cụ trong Thái Cổ Binh Khoa, vừa đủ để ta có thể âm thầm thao khống hạ sát Samar! Francis, mấy khí cụ này của ngươi tưởng bên trong tất có cơ quan gì đó, sau khi ta lấy bọn chúng đi liền hại chết ta sao? Ta đây không theo vết xe đổ của Samar đâu nhé! 

Đỗ Trần trong bụng phì một tiếng, rõ là một gã suy bụng ta ra bụng người!

Bất quá Prince quả thực không biết tường minh về thánh khí của hắn, nói cách khác, hiểu biết của Prince đối với pháp bảo của hắn đến từ ký ức của Arthur, và thêm vào một chút là từ các thông tin tình báo thu thập được!

Vậy… Tuyết Cơ không có bán đứng mình?

Lúc này Thánh Khí Lô đã được thiết lập xong, Prince kêu Sanh Mệnh thụ xuất ra dây trói đem thánh khí của Đỗ Trần đưa đi, nghiêm mật canh giữ tại một tù lùng rất xa, rồi tự thân cầm Đại Địa Tinh Hoa đi tới tiền thiên thính, trong chốc lát liền quay ra, lạnh lùng nhìn Đỗ Trần rồi phân phó: 
– Sanh Mệnh thụ, bắt đầu được rồi. Bất quá cẩn thận một chút, đừng để Thánh Khí Lô đem Francis luyện hóa thành thánh khí! 

Đỗ Trần cùng dây trói bị ném vào Thánh Khí Lô, nước nấu chính là Bi Minh Chi Lệ, bên trên có Đại Địa Tinh Hoa áp đỉnh, dưới lò là Dong Hỏa Chi Tâm đốt củi là cành lá của cây sinh mệnh…

Ban đầu Đỗ Trần không cảm thấy gì, nhưng theo dòng thời gian trôi đi, cây sinh mệnh lại xuất ra thêm một ít cành củi mới, chỗ củi cũ đã đốt cho Thánh Khí Lô nóng đỏ rực, Đại Địa Tinh Hoa cũng đã bị nung thành lưu thạch, trộn lẫn trong đó là Bi Minh Chi Lệ, mà Bi Minh Chi Lệ lúc này nhiệt độ cực cao, nhưng nó vẫn chưa bốc lên một chút hơi khí nào.

Đỗ Trần cảm tưởng thấy mình như bị nhét vào trong một nồi hấp sôi sùng sục. Mỗi lần hít vào, không khí mang hơi nóng lại làm cho đau đớn, mỗi lần hô hấp, bao nhiêu máu trong phổi đều như bị ép xuất ra, trong khi cốt cách cơ nhục của hắn bị nấu đến nát vụn. Nhưng mỗi khi có một khối cơ nhục bị nát vụn rời ra biến thành kim sa tiêu tán, thì lập tức lại có cơ nhục mới sinh ra bù lại, tựa như người bị cắt bởi cả ngàn vạn đao vậy. 

Đỗ Trần mặc dù không chết được, nhưng những thống khổ này lại khiến sự can đảm của hắn bị mòn mỏi. Thậm chí hắn còn sinh ra oán giận Bồ Đào vì sao lại khiến hắn ngay cả tự sát cũng không thể làm được!

Năm đó, sư huynh trong lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân Lý Nhĩ bất quá cũng như thế này sao? Kết quả sư huynh cũng luyện được đôi hỏa nhãn, còn kết cục của mình không biết ra sao? Chẳng lẽ lại vĩnh viễn bị nhốt trong thống khổ tại đây sao?

Mặc dù thống khổ khó chịu, nhưng Đỗ Trần thoáng qua khe hở nhìn ra ngoài, không nhịn được nở nụ cười!

Ninh suốt nửa giờ, Đỗ Trần trong Thánh Khí Lô vẫn an nhiên bất động, Prince không thể tin được thì thào tự nói: 
– Ối trời ơi, thế nào mà lại có người có thể kháng cự được Ngũ Đại Nguyên Lực liên thủ, thế thì thiên hạ còn ai có thể giết chết hắn? Bí pháp này thực sự là bí pháp gì vậy? Đỗ Trần thần quả nhiên là một kình địch, cây sinh mệnh, tăng nhiệt thêm nữa cho ta! 

Đúng lúc này, đông, đông, đông, bên ngoài vang lên tiếng bước chân nặng nề, ba tráng hán ăn mặc kiểu Xích Quân đi vào, một người trong đó tới nói thầm vào tai Prince vài câu. Prince hơi cau mày, quay lại Sanh Mệnh thụ nói: 
– Ngươi trông coi ở chỗ này, thế cục sắp có đại biến, ta phải tự thân đi xem một cái! 

Đi ra đến ngoài thí nghiệm thất, Prince lại gọi mấy thành viên Xích Quân lại phân phó: 
– Chúng ta chỉ cùng với Sanh Mệnh thụ hợp tác, giờ đây ta đang dùng hắn nhưng không thể tin hắn được. Ngươi tới đấu thần tù lung điều thêm ba thành thủ hộ vệ, nghiêm mật canh chừng thí nghiệm thất, giám sát Sanh Mệnh thụ cho ta! 

Nói xong, Prince rời đi, các cánh cửa đại môn của thí nghiệm thất nhanh chóng đóng lại, trên đó gia cường thêm nhiều khóa lớn. Đỗ Trần bên trong lò luyện nghe tiếng đóng cửa không khỏi sửng sốt, đang lúc khẩn yếu quan đầu, Prince rời khỏi đây đi làm cái gì?

Lúc này, bên tai Đỗ Trần truyền đến một tiếng nói oán hận: Chó chết thật, Prince muốn dung hợp Francis, sao lại còn liên lụy chúng ta? Bi Minh Chi Lệ, ngươi nấu ta gần chết đây này! 

Lại một thanh âm khác nói: 
– Đại Địa Tinh Hoa, ngươi oán giận cái gì? Ta với ngươi không phải giống nhau đều bị Thánh Khí Lô chưng nấu sao? 

– Hừ, Thánh Khí Lô ta cũng là bị Dong Hỏa Chi Tâm thiêu đốt, chó chết thật, Dong Hỏa Tâm cũng bị Sanh Mệnh thụ làm cho khốn khổ a! 

Đỗ Trần nghe vậy ngạc nhiên, tiếp lời nói: 
– Các vị cũng đều là không ổn sao? Các ngươi với cây sinh miệng là giống nhau, đều có thần trí độc lập sao? 

– Hừ, chúng ta đồng dạng thân là Ngũ Đại Nguyên Lực, sao lại không có thần trí chứ? 
Nghe thanh âm thì là Thánh Khí Lô. 
– Tiểu tử, ngươi không chết đi khiến chúng ta bị liên lụy chịu khổ. Đơn giản nói thẳng khỏi cần lòng vòng, thân bổn sự này của ngươi là học được từ nơi nào vậy, Thánh Khí Lô ta có theo Bairu vài chục năm, lại cùng ở với Mayfair vài năm, biết sự tình không ít nhưng ta chưa bao giờ thấy Da Tát thánh giáo có bí pháp này của ngươi. Chẳng lẽ quả thật là do Đỗ Trần thần ban cho ngươi thật? 

Đỗ Trần trong tâm máy động, mấy đại nguyên lực này đều có thần trí, suy luận mọi chuyện cho tới nay thì thấy có một khả năng – Bọn họ sẽ vì lợi ích mà thả mình ra. Nghĩ tới đây, Đỗ Trần cười nói: 
– Tất nhiên là do Đỗ Trần thần ban cho ta rồi! Thánh Khí Lô, ngươi trước sau đi theo ngoại công ta cùng mẫu thân, coi như là lão bằng hữu của Da Tát thánh giáo… 

Thánh Khí Lô gạt ngang mà nói: 
– Đừng kỳ vọng kêu chúng ta thả ngươi! Hôm nay ngoại trừ Sanh Mệnh thụ, mấy bổn mạng nguyên hồn của chúng ta đều đã bị Prince khống chế, không có khả năng phản bội hắn! 

Đỗ Trần sửng sốt: 
– Bổn mạng nguyên hồn là cái gì? 

Đại Địa Tinh Hoa nói: 
Hình thái của cây sinh mệnh ngươi có hiểu được không? Thân hình của hắn chống đỡ tam đại lục, nhưng tinh hoa chính thức chỉ có một tiểu thụ miêu, tiểu thụ miêu kia chính là bổn mạng nguyên hồn của Sanh Mệnh thụ. Chúng ta cũng đều có một thứ như vậy. Prince đúng là dùng tinh thần khế ước khống chế nguyên hồn của chúng ta mới khiến chúng ta nghe lệnh được! 

Đỗ Trần tự nghĩ: 
– Đại Địa Tinh Hoa đã nói ra thật đơn giản. Ngũ Đại Nguyên Lực kia có xác ngoài như là người máy, mà thành phần điều khiển kia chính là bổn mạng nguyên hồn. Nhưng đã có khế ước rồi, dùng lợi dụ hay nói mấy câu sáo rống giao tình đều vô dụng, vậy… khích tướng!

Đỗ Trần trào phúng nói: 
– Các ngươi đường đường là tứ đại nguyên lực, thế mà lại bị một người khống chế… hắc hắc… 

Thánh Khí Lô không giận nói: 
– Ngươi nghĩ cái gì? Đại Địa Tinh Hoa sau khi tự bạo còn có bao nhiêu khí lực? Prince khống chế hắn chẳng phải là chuyện dễ dàng sao? Còn về Dong Hỏa Tâm, hắn bị người quần ẩu đánh cho trọng thương, đến lúc đó mới rơi vào tay Margaret. Còn ta, ta trong thời kỳ Vẫn Thần bị Hỏa Hoàng thiêu đốt khiến bỏng toàn thân, kết quả bị ngoại công ngươi thừa dịp mà bắt lấy sinh cầm. Nếu không có nguyên nhân, ngươi tưởng chúng ta cam tâm nguyện ý nghe hiệu lệnh của một nhân loại sao? 

Bi Minh Chi Lệ bổ sung: 
– Hơn nữa Prince rất mạnh. Francis, Arthur nhờ có cộng sinh huyết mạch mà được hưởng lực lượng của ngươi, nhưng hắn không có đấu khí, nên bao nhiêu lực lượng đều dồn cho việc cường hóa thân thể. Vậy ngươi có thể tưởng tượng xem thân thể Prince bây giờ mạnh mẽ đến tình trạng nào không? Hơn nữa, tinh thần lực của Prince không dưới đấu khí của hắn. Bây giờ Prince còn giữ lại đấu khí để đợi được truyền thừa, nhưng tinh thần lực cùng linh hồn tiến vào thân thể Arthur kia của hắn cũng đã đủ để khống chế chúng ta rồi! 

Đỗ Trần nhướn mày, không cùng với mấy gã không có khả năng trợ giúp hắn đào thoát dây dưa, chuyển sang hỏi cây sinh mệnh: 
– Sanh Mệnh thụ, bổn mạng nguyên hồn của ngươi không bị khống chế, tất không cần đối với Prince cúi đầu nghe lệnh. 

Sanh Mệnh thụ cười nói: 
– Ai da, ngươi thấy mấy đại nguyên lực khác không giúp được ngươi, giờ quay sang thuyết phục ta sao? Nói rõ cho ngươi, ta không có khả năng trợ giúp ngươi đâu! 

Dừng một chút, Sanh Mệnh thụ lại nói: 
– Trước kia Xích Quân của Prince có thể gặp nguy cơ năng lượng, sớm muộn gì cũng sẽ đè đầu ta ra. Ta lại không thể chân tâm hợp tác cùng bọn chúng, nên còn có thể phóng thả ngươi! Nhưng hôm nay khác rồi, Prince một khi dung hợp ngươi thành công, cũng có nghĩa là bọn họ có thể giải quyết được nguy cơ năng lượng, và có thể cùng ta chung sống hòa bình… 

– Francis, ngươi còn không thấy tình thế bên ngoài sao? Hôm nay Xích Quân đã chiếm ưu thế tuyệt đối, nếu ta giúp ngươi đào xuất, thì đúng là đốt lửa sau lưng, đặt mình và tư thế địch nhân với Prince! Mà nếu giờ ta tiếp tục vây khốn ngươi, trong tương lai ta cùng Prince sẽ hòa bình chung sống. Hơn nữa, hắn còn có thể dùng Bi Minh Chi Lệ và Đại Địa Tinh Hoa giúp ta bồi dưỡng hạt cây… Đúng là ngươi cũng có thể giúp ta bồi dưỡng hạt cây, ngay cả khi ngươi có thể, ta đây tự nhiên vẫn muốn lựa chọn cường giả một phương. Ngươi không hấp dẫn ta bằng Xích Quân, hơn nữa,… đây là đấu thần tù lung, cho dù ta có phóng thả ngươi, chúng ta đều không trốn thoát ra được! 

Đỗ Trần muốn nói, ngươi chỉ cần để ta thoát ra khỏi Thánh Khí Lô, bao nhiêu khóa kia ta đều có thể khai mở, nhưng những lời này nói ra còn hữu dụng sao? Sanh Mệnh thụ đã đem thế cục ra phân tích rõ nhất thanh nhị sở, biết nên chọn bên nào mới là có lợi ích tốt nhất a!

Lúc này, Sanh Mệnh thụ nói: 
– Các vị, gia tăng khí lực đi. Tranh thủ luyện hóa Francis trước khi Prince trở về! 

Sau khi Prince đi ra khỏi thí nghiệm thất, ngoại mạo tuấn lãng của Arthur liền trầm xuống, mà Lôi Minh sau khi báo tin xong lại giải thích nói: 
– Chí tôn, mới vừa rồi Lôi Minh bảo Bowness vận dụng gián điệp Ma tộc lén trộm Lệ Nguyên. Mà gián điệp kia thật sự cũng là lợi dụng Sư Tâm vương để trộm đi Lệ Nguyên. Nhưng thật không ngờ được, gián điệp kia lại là song trùng gián điệp, vào đúng thời điểm cùng Lôi Minh giao Lệ Nguyên thì hạ sát thủ… khiến bốn vị tôn lôi pháo khác đã chết trận, Đỗ Đức bèn nhân cơ hội phát động phản công, tình thế đột nhiên biến đổi a! 

Prince dùng bí pháp thông tin trực tiếp liên lạc với Lôi Minh: 
– Lôi Minh, kẻ nào lại có thể thoáng cái ra tay giết chết bốn tôn lôi pháo vậy? Tình hình hôm nay là như thế nào? 

Lôi Minh đầu tiên giải trình thế cục, sau lại nói: 
– Chí tôn, thứ nữ nhân kia dùng là Thái Cổ Binh Khoa, hơn nữa lại là thứ chuyên dụng để khắc chế lôi pháo chúng ta – Thuộc hạ dù may mắn đào thoát, nhưng thân chịu trọng thương! Xem bí pháp nữ nhân kia hiển lộ ra, hình như là… người ngàn năm trước chết dưới kịch độc do ngài hạ dược, Nguyệt Thần! 

– Cái gì? 
Trong nháy mắt sắc mặt Prince trắng bệch, nhưng lập tức khôi phục trạng thái bình thường, cười lạnh nói: 
– Hảo a, Lôi Minh, Bowness ra sao? 

– Vừa rồi Nguyệt Thần đã chọn Bowness làm mục tiêu công kích – xem ra là bà ấy muốn sau khi giết chết Bowness liền lợi dụng Lệ Nguyên khống chế vong linh binh đoàn để thay đổi thế cục. Thuộc hạ mặc dù cứu thoát được Bowness, hắn đã nhiều phen trải qua chấn động, có lẽ… cũng sớm toi thôi! 

Thế cục quả nhiên đã đến tình trạng rối loạn, nếu Bowness chết đi, nhân loại kia nắm trong tay vong linh cùng Minh thú quân đoàn, lại thêm quân đội vốn có của bọn họ… thật là một trở lực đáng kể ở phía trước. Cho dù mình có dung hợp được Francis, cũng rất khó để có thể ngăn cản hằng hà đại quân a!

Hào quang trong mắt Prince lóe ra bất định, đột nhiên cười lạnh nói: 
– Chúng ta còn có một cực đại vương bài – ai biết Arthur là Prince? Nhân loại chỉ biết đêm qua Arthur cùng Francis mất tích! Mà thế cục hôm nay mấu chốt lại là Lệ Nguyên, Vậy… Lôi Minh, ta lấy thân phận Arthur tiến vào Sư Tâm vương thành chính thức lấy đi Lệ Nguyên, ngươi dùng đại quân kháng trụ, kiên trì cho đến thời khắc ta thành công! 

Chốc lát công phu nói chuyện, Prince đã tới cửa ra vào đấu thần tù lung, đó là một tầng ngũ thải hào quang bao bọc bên ngoài, mà các hào quang phát tán ra đều từ một khối cầu cùng loại với lôi pháo, hào quang phát ra rồi lại quay lại quả cầu, hình thành vòng ngoài cho tù lung. Tuyết Ny và Tuyết Cơ đang dẫn rất nhiều khôi lỗi binh tướng ánh mắt vô cảm cùng Xích Quân thành viên thủ vệ ở phụ vận quả cầu!

– Chí tôn! 
Tuyết Ny cúi đầu hành lễ!

– Chí, chí tôn… 
Thanh âm Tuyết Cơ phi thường hư nhược, hai má đầy đặn của nàng giờ không còn chút máu, toàn thân đều mất đi vẻ đẹp bình thường, trên vai Tuyết Cơ còn đeo một cái khóa giống như của Tuyết Ny vậy!

Prince lạnh lùng liếc mắt ngắm nhìn hai nàng: 
– Tuyết Cơ, lần trước khi ta hỏi ngươi bí mật của Francis, ngươi thà chết cũng không chịu nghe lệnh ta. Ta thấy ngươi cũng có đôi chút sức ảnh hưởng tới Thấm Thủy Khôi Lỗi binh đoàn của Margaret mới lưu lại cho ngươi một cái mệnh! Nhưng nếu như hôm nay ngươi nếu là dám thừa dịp ta vắng mặt mà làm ra một sự tình gì, tỷ như đi cứu kẻ giết sư phụ ngươi là Franics, khế ước của ta đây sẽ lập tức giết ngươi đương trường! 

Nói xong, Prince mở một góc tù lung, phi thân mà đi!

Tuyết Cơ lăng lăng quỳ xuống tiến Prince ly khai, rồi mạnh đứng lên hướng phía trong tù lung đi đến. Tuyết Ny ôm lấy nàng, Tuyết Cơ, không thể đi cứu Francis được, làm vậy cả hai ngươi đều chết! 

Tuyết Cơ bướng bỉnh lắc lắc đầu, Tuyết Ny lại nói: 
– Muội muội ngốc, cho dù muội có thể đem Francis trong vòng vây khốn của Ngũ Đại Nguyên Lực mà đào thoát ra, nhưng muội có thể dẫn hắn thoát ra khỏi đấu thần tù lung không? Bí pháp xuất nhập đấu thần tù lung chỉ có Prince cùng Xích Quân chí tôn biết mà thôi a! 

Tuyết Cơ thân thể cứng đờ, thấp giọng nói: 
– Lục tỷ, bí pháp mở khóa của Franics quỷ thần khó lường, nói không chừng… 

Tuyết Ny khẽ cắn môi, đột nhiên một chưởng nhất tâm chém xuống sau gáy Tuyết Cơ. Nhìn thân hình nuy mỹ của Tuyết Cơ ngã sụp xuống, nàng cười khổ nói: 
– Đừng trách lục tỷ tâm ngoan thủ lạt, vừa rồi Prince không nói đùa, một khi muội tiến vào thí nghiệm thất thì đó là tử lộ a! 

Nói xong, Tuyết Ny quay lại mấy hạ nhân giao phó: 
– Chí tôn tạm rời đi, chúng ta phải gia tăng phòng bị, nhất là tù phạm đầu lĩnh Duệ Long, còn thêm Melina mới bị giam giữ cùng bọn Demis! Bọn họ dù không trốn thoát khỏi tù lung, nhưng cũng không cho bọn họ huyên náo! 

Prince đã tốn quá nhiều thời gian trên bất diệt kim thân của Đỗ Trần, nên vào lúc lấy thân phận Arthur trở lại Sư Tâm vương thành, cuộc chiến bên ngoài đã biến hóa rất nhiều…

Đầu tiên là Nguyệt Thần lấy thân phận gián điệp của Ma tộc, giả Lệ Nguyên tại Sư Tâm vương thành tru sát Xích Quân tứ tôn, nhưng lại để Lôi Minh dẫn Bowness tháo chạy. Vì vậy, Nguyệt Thần truy đuổi tới cùng quyết không tha, cùng Sư Tâm vương đang thống lĩnh Lôi Vân thiết kỵ, Anne cùng Francesca dẫn Vẫn Thần thân binh ngũ gia mãnh công phòng tuyến của Ma tộc, mục tiêu chỉ có một – giết chết Bowness khiến quân đội nhân loại nắm trong tay Lệ Nguyên trở thành thống soái Minh Linh quân đoàn, theo đó mà nhất cử thay đổi càn khôn!

Còn Bác Bì, Andy, Hỏa Hoàng, đạo nhân mã này cường mãnh xuyên vây, cuối cùng thừa thời điểm Nguyệt Thần phát động kế hoạch mà đem Angius trở về Sư Tâm vương thành. Ngay sau đó, bọn họ lại nhận quân lệnh của Đỗ Đức, chỉ một câu – Lôi Minh đưa Bowness đi tới đâu, lập tức hướng tới đó truy sát, không tiếc đại giới giết chết Bowness, cướp lấy quyền khống chế minh linh quân đoàn. 

Mấu chốt hết thảy… cũng đều là ở Lệ Nguyên và thời gian tử vong của Bowness! Đỗ Đức tay cầm trường kích, ngạo nghễ đứng trên tường thành chỉ huy toàn cục, chậm rãi nói cùng Liya hợp điều phụ trách đại cục thành nội đang ở bên. 

Liya gật đầu, nhưng lại lo lắng trùng trùng. Francis thực sự là đi đâu?

Đang suy nghĩ, ở bên có người kinh hỉ nói: 
– Nguyên soái, Arthur vương tử từ hướng Vạn Lưu sơn đang chém giết qua đây! 

Arthur người đầy máu, lảo đảo chạy tới tường thành, quỵ xuống không đứng lên nổi, miệng thở hổn hển nói: 
– Liya, Francis bị bắt làm tù binh rồi! 

– Cái gì? 
Liya bất kể lễ số, tóm chặt lấy áo Arthur. 

Arthur lấy tay quẹt máu trên miệng, đầu tiên đem nửa trước sự tình vụ hôn biến kể lại, rồi nói: 
– Lúc ấy ta ôm giận trở về động phòng, nhưng càng nghĩ càng khó chịu, chuyện này là sao chứ? Ta không cam lòng. Lại nghe các binh tướng nói Francis đi Vạn Lưu sơn, nên ta đã đuổi tới. Nhưng không tưởng được, khi ta vừa tới Vạn Lưu sơn thì thấy… ta thấy Franics bị mấy cành lá rất lớn trói chặt kéo vào một huyệt động. Ta vội nhảy vào theo, thấy Ma tộc đang phát động công kích quân đội tuần tiễu Kinh Ức Cốc – Vạn Lưu sơn trở thành chiến trường! 

Ngừng một chút, Arthur cười khổ nói: 
– Chém giết nhau trong một đám loạn quân, cuối cùng cũng về đến đây báo tin. Liya, ta cùng Francis là huynh đệ song sinh đồng bào, cho dù có chuyện Tuyết Cơ ngăn cách nhưng không phải thời điểm nói chuyện tư tình, ngươi cho ta một nhánh quân đội, ta đi cứu Francis! 

Cả một đoạn thoại dài này có bảy phần thực, ba phần giả, lại phù hợp với tính cách cao ngạo của Arthur, lại vừa ngầm hợp với tình huynh đệ gian nan cộng khổ giữa hắn và Đỗ Trần, thật sự khó có thể phân biệt thật giả!

Arthur liếc trộm xuống Nguyệt Thần đang chém giết dưới thành, trong lòng cười lạnh. “Nguyệt Thần, ngươi không biết nửa đời kinh lịch phía sau của ta, vậy đố ngươi biết sự tình chuyện khí biến hồi nhân, vậy… ở đây không ai có đủ khả năng vạch trần ta hết!”

Liya nhìn Đỗ Đức:
– Còn có bao nhiêu quân đội có thể chia ra đi Vạn Lưu sơn cứu người? 
Đỗ Đức trong tâm lặng lẽ tính toán: “Liên quân Einstein bởi vì Angius liều lĩnh mà đã hỏng, không thể tái chiến. Liên quân Ya – Qin của Chensini còn đang trên đường hành quân, phục binh của Adams đã phái xuất, mà liên quân Renault cũng Vẫn Thần ngũ gia đang chiến đấu… quân đội có thể vận dụng bây giờ cũng chỉ có bản bộ giáo đình quân đội, và còn quân đội sở thuộc Ariza đang thủ giữ Lệ Nguyên! Quân đội triều đình đang phòng thủ Sư Tâm vương thành, tuyệt không thể rút ra khỏi chiến trường được…”

Liya thấy Đỗ Đức trầm mặc không nói, vội kêu lên: 
– Mệnh hệ của Francis so với cái gì cũng quan trọng hơn cả! 

Đỗ Đức Đông một tiếng gõ trường kích: 
– Truyền lệnh, quân đội sở thuộc Ariza, cùng quân đội thủ vệ Sư Tâm vương thành đều cắt ra ba phần binh lực tinh duệ, tạo thành đội đột kích, theo Arthur vương tử đi cứu Thần Hoàng bệ hạ. Như lệnh thực hiện, tuyệt mật cấp một, tuyệt đối không cho ngoại nhân không phải tâm phúc Duerkesi thành biết bệ hạ đã bị bắt giữ! 

Liya thở nhẹ một hơi. Arthur đã thanh tỉnh trở lại, chống thanh trọng kiếm trên tay, hắn muốn đứng dậy mang binh đi cứu viện. Nhưng đúng lúc vừa có thể đứng lên được, dưới chân lắn lại mềm nhũn, ngã sấp xuống đất, phẫn nộ nhìn một tảng huyết nhục vết thương trên đùi, hướng tới mấy tướng lĩnh vừa mới xúm đến dìu đỡ nói: 
– Chó chết thật, đêm qua bị chiến khí Ma tộc bắn trúng một phát, nhưng không sao đâu, kêu toàn đội đi theo ta! 

Liya nhướn mày:
– Arthur, giữa lúc chiến tranh đừng trách ta nói lời khó nghe, với thân thể của ngươi hôm nay mà đi thật sự phiền toái, không nên sính cường! Đỗ Đức, chọn tướng lĩnh khác để Arthur bàn giao cho hắn thông tin vị trí cụ thể! 

Tuyển đại tướng khác? Đỗ Đức trầm ngâm một chút. Xem tình thế hôm nay, người trong hệ thống quân sự của Duerkesi thành có đảm nhiệm trọng trách tướng lĩnh bên ngoái tác chiến, đúng là cón có… người quen thuộc với chiến pháp Ma tộc, lại có phương thức dịch dung ắt phải là hai cha con Ted và Helen!

Một đạo quân lệnh truyền xuống, Ted cùng Helen soái lĩnh viện quân bí mật áp sát Vạn Lưu sơn, Arthur lúc này mới chính thức thở ra một hơi. Liya thở dài nói: 
– Arthur, ngươi đi nghỉ tạm trước đi, hôm nay chỉ chờ Bowness thân tử là chúng ta nắm trong tay hoàn toàn đại cục! 

Arthur bướng bỉnh lắc đầu:
– Đại chiến đang diễn ra, ta đây không thể đi cứu huynh đệ đã không còn mặt mũi gặp người, chẳng lẽ ngươi còn muốn ta đi nằm trên giường bệnh, làm một thương binh vô năng chịu cười nhạo sao? Liya, Ariza ở đâu? Ta không hành quân xa được, nhưng ngồi một chỗ cũng có thể giúp Ariza bảo vệ Lệ Nguyên chứ! 
Liya hơi sửng sốt, nhưng trong lòng biết Arthur tính tình quật cường không chịu được người đời khinh thị, nên chỉ cho hắn phương hướng. 

Arthur nhìn lại, nguyên lai là quảng trường trung tâm của Sư Tâm vương thành, hắn ngạo khí nhìn thoáng qua Liya, đẩy mấy tướng lĩnh đang dìu đỡ, bước thấp bước cao, cực kỳ ngạnh khí tự mình đi tới hướng quân doanh bảo vệ Lệ Nguyên!

Trong lúc này, bên trong quân doanh vừa mới bị điều đi một phần quân đội, chỉ còn đại tướng Ariza cùng mấy vị phó tướng của liên minh cao tầng mưu lược trợ giúp, lại còn có tù binh Brockman… ngoài ra có thêm hai người con của Đỗ Trần là Beiermengde và Alex!
Liên Hoa Bảo Giám

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.