Liên Hoa Bảo Giám – Chương 509: Lệ Nguyên – Botruyen

Liên Hoa Bảo Giám - Chương 509: Lệ Nguyên

Đỗ Trần liếc nhìn Chauney đáng yêu trong lồng, trong lòng không khỏi tính toán lời cùa Chauney có mấy phần đáng tin. Phải biết rằng, năm đó ở trong Phạt tội chi thành Chauney này vung tay một cái tạo chính biến lên làm JuJu thú vương, hơn nữa dẫn cả chủng tộc giết vào vực sâu dưới lòng đất, chống lại vong linh binh đoàn của Bowness một năm. Làm ăn với loại dị thú kiêu hùng như vậy, Đỗ Trần không thể không cẩn thận một chút.

Đỗ Trần hồ nghi hỏi:
– Trước tiên hãy nói ra một chút kế hoạch của Phillip! 

Chauney quả nhiên thông minh, biết rằng giờ phút này lấy được lòng tin của Đỗ Trần mới là việc quan trọng, cho nên đem sự việc nói ra cực kỳ rõ ràng tỉ mỉ, có lý lẽ có chứng cứ, không giống nói dối.
– Francis bệ hạ hắc dát dát, ta trước tiên phải nói rõ cho ngài biết tình trạng hiện tại của Ma tộc, khi ta cùng Ma tộc tác chiến đã thám thính phương châm đại chính của Ma tộc! 

Chauney vỗ ngực nói:
– Giờ đây Ma tộc có không tới bốn trăm vạn nhân khẩu, bằng vào số nhân khẩu này, cho dù Ma tộc có thể đánh thắng nhân loại trên chiến trường, cũng không có cách nào thống trị được triệu triệu Hồng Huyết Nhân. Cho nên, hội nghị liên tịch tối cao đã lấy việc giảm bớt số lượng nhân loại làm phương châm chiến lược tối cao, từ đó làm trung tâm của rất nhiều kế hoạch công kích! 

Trong mắt Đỗ Trần lóe lên tinh quang, Bowness muốn tiến hành đại đồ sát với Hồng Huyết Nhân sao?
– Ngài đã biết bối cảnh này rồi, ta còn nói cho ngài bối cảnh thứ hai! 

Chauney tiếp tục nói:
– Phillip dùng JuJu thú chúng ta và vong linh kết hợp lại, chế tạo ra Minh thú hắc dát dát, có điều một con Minh thú cần một JuJu thú và vong linh cùng cộng lại làm nguyên liệu, như vậy liền xuất hiện vấn đề – tốc độ sinh sản của JuJu thú chúng ta nhanh phi thường, chỉ cần có đủ thức ăn trong một ngày số lượng có thể lật ngược trở lại! Nhưng vong linh sinh ra cần phải giết người mới thực hiện được, số lượng tăng trưởng so với chúng ta chậm hơn. Vì vậy, sản lượng Minh thú vì số lượng vong linh không đủ mà bị kéo tụt lại! 

Đỗ Trần vuốt mũi:
– Nói đơn giản chính là thực lực của Ma tộc giới hạn trong số lượng không đủ của vong linh, đúng không? 

Chauney cười hắc hắc:
– Ngài thật là hắc dát dát, nói cực kỳ đúng! Ma tộc ở trong hai bối cảnh này, một cần phải giảm bớt số lượng nhân loại, ngoài ra một phải tăng thêm số lượng vong linh, như vậy quy về một câu chính là – Phillip muốn lợi dụng kỹ thuật luyện kim của hắn làm cho tất cả nhân loại trên đại lục Thương Khung biến thành vong linh. 

Đỗ Trần hơi biết sắc, còn những vệ binh vẫn ở một bên nghe thấy thế thì sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh tuôn ào ạt.

Toàn bộ nhân loại của cả một đại lục bị biến thành vong linh – điều này chẳng phải là đem địa ngục tới nhân gian, hơn nữa Thương Khung biến thành sân chơi của vong linh, hai khối đại lục khác còn có thể có kết cục tốt đẹp sao? Quan trọng nhất là, Phillip dùng mấy chục vạn vong linh đại quân của hắn, còn có tài trí kinh thế hãi tục của hắn chứng minh rằng, hắn hoàn toàn có khả năng làm được điều này.

Chauney nhìn nhìn mồ hôi lạnh trên trán của các vệ binh, mỉm cười tiếp tục nói:
– Kế hoạch của Phillip gọi là Vong Linh Thiên Tai, ta không hiểu thứ luyện kim thuật gì đó. Chỉ có thể nói cho ngươi kế hoạch của Phillip thế này – Phillip tạo ra một địa phương gọi là thiên tai cổ bảo, hơn nữa ở đó còn dùng nhiệt độ cao, chưng cất ra một loại chất lỏng màu lục, sau khi loại chất lỏng này được chưng thành khí, sẽ truyền tới Thương Khung đại lục. Một khi có nhân loại hít phải loại khí này… liền lập tức bị trúng độc chết rồi biến thành vong linh! 

Đỗ Trần hơi gật đầu, Chauney không rõ, nhưng trong lòng hắn biết rõ. Loại chất lỏng màu lục kia chính là linh chủng dịch trong kế hoạch vong linh đấu thần của năm xưa làm thành, chỉ có điều là Philip đã làm cho chất lỏng này biên thành thể khí khuếch tán dễ dàng hơn, nguy hại lớn hơn…

Chauney đã có thể nói tới loại khí linh chủng này, như vậy lời của hắn có thể tin được tám phần!

Đỗ Trần hỏi:
– Phải làm thế nào mới có thể ngăn được kế hoạch này của Phillip? Phá hủy thiên tai cổ bảo của hắn có được không? 

Chauney lúc lắc cái đầu lớn.
– Francis hắc dát dát, trước khi ta trả lời vấn đề này, ngài phải chăng nên biểu lộ chút chút gì đó hay không đây? 

Quả nhiên là một JuJu thú thông mình, Đỗ Trần cười nói:
– Ta dùng danh nghĩa của Thần Hoàng chí tôn, đảm bảo những JuJu thú mất đi khả năng phân đôi các ngươi được hưởng quyền bình đẳng với chủng tộc khác. Nếu như Ma tộc chiến bại, các ngươi còn được phân cho một vùng đất đủ phì nhiêu! 

Chauney vội nói:
– Vậy những JuJu thú còn có thể phân đôi thì sao? 

Đỗ Trần lắc đầu mỉm cười mà không đáp!

Chauney ủ ê nói:
– Ta biết rồi, Hồng Huyết Nhân hắc dát dát, tuyệt đối sẽ không cho JuJu thú hai đầu tồn tại, tiến tới uy hiếp các ngươi… Được rồi, ta có thể vứt bỏ những tên gia hỏa đó, nhưng ngươi phải đến bù cho những JuJu thú một đầu chúng ta lượng kim tệ lớn. 

– Không thành vấn đề! Ngươi có thể nói ra phương pháp phá giải vong linh thiên tai rồi! 

– Hừ hừ! Tòa thiên tai cổ bảo kia là căn cứ được những nô lệ JuJu thú chúng ta đây đào ra, không ai hiểu rõ nội tình hơn Chauney ta – Francis, vong linh kỹ thuật đã truyền bá phi thường phổ biến trong Ma tộc, nếu ngươi chỉ phá hủy một toàn thiên tai cổ bải, như vậy Ma tộc rất nhanh có thể xây dựng được tòa thứ hai, tòa thứ ba… 

Nói tới đây, Chauney cười thần bí:
– Trước tiên hỏi ngươi một vấn đề – chẳng lẽ ngươi không kỳ quái, Ma tộc vì sao dám tạo ra vong linh và Minh thú có số lượng vượt qua bọn chúng sao? chẳng lẽ bọn chúng không sợ vong linh và Minh thú phản lại đối phó với Ma tộc sao? 

– Cái này có gì mà ký quái? Chính ngươi cũng đã nói rồi, Ma tộc có kỹ thuật khống chế Thiên Lệ! 

– Hắc dát dát, Thiên Lệ là thứ mấu chốt khống chế Minh thú và vong linh của Ma tộc, nhưng cũng là mấu chốt để ngươi phá giải vong linh thiên tai! 

Nói rồi, Chauney vẫy đuôi gọi một con JuJu thú tới, lấy trong miệng của nó ra hai cái bình nhỏ, tiện tay ném cho Đỗ Trần.
– Đây chính là Thiên Lệ – A, ta biết ngài có rất nhiều nghi vấn, ví dụ như ta làm sao có thể lấy được loại cơ mật nòng cốt của Ma tộc này? Ha ha, trước tiến ngài hãy nhìn qua, sau đó ta sẽ từ từ giải thích cho ngài! 

Hai cài bình nhỏ này chỉ có kích cỡ bằng ngón tay cái, chất liệu thủy tinh trong suốt, còn chất lỏng bên trong một màu đỏ một màu lam, thứ màu đỏ thì giống như máu, còn thứ màu làm lại giống như nước biển, đều rất đẹp đẽ.

Nếu người bình thường nhìn thấy thứ này, có lẽ chỉ nghĩ là hai loại đồ uống mới được sản xuất ra, nhưng Đỗ Trần nhờ vào tri thức luyện kim năm đó theo Phillip học được, cho nên vừa liếc mắt nhìn đã nhận ra, hàm lượng máu chất lỏng màu đỏ cao vô cùng, còn trong loại chất lỏng màu lam thêm vào thứ nước làm đông, nói trắng ra, thứ màu đỏ vô hại với nhân loại, còn thứ màu lam lại có thể giết người một cách vô hình.

Chauney giải thích:
– Thứ màu đỏ tên là Thiên Lệ mẫu thể, thứ màu lam là tử thể! Francis hắc dát dát, nếu ngươi muốn dùng Thiên Lệ khống chế một người, như vậy có thể cho máu của ngươi vào mẫu thể – chỉ cần chút xíu là được rồi, sau đó trộn lẫn mẫu thể và tử thể với nhau, rồi cho người ngươi muốn khống chế uống vào, như vậy liền hình thành một loại huyết khế với dị thú ngươi thu phục, làm kẻ uống Thiên Lệ cả đời không dám phản bội ngươi! Đương nhiên, nếu thực lực đối phương siêu trác, thì có thể chống lại sự khống chế của Thiên Lệ! 

Tên khốn giỏi lắm, thế này so với tinh thần khế ước của tiểu Bối Bối còn đơn giản lợi hại hơn!

Chauney lại nói:
– Hiện giờ Thiên Lệ đã vô cùng phổ biến trong tầng lớp cao của Ma tộc rồi, ta và các huynh đệ khi trốn ra đã giết chết được một tên nghị viên thực lực khá kém, mới có được hai bình Thiên Lệ chưa được sử dụng này! Ngoài ra, Thiên Lệ cũng có đẳng cấp, hai cái bình ở trong tay ngài là thứ cấp thấp nhất, nhiều nhất cũng chỉ khống chế được hai địch nhân yếu hơn ngươi, còn Thiên Lệ Ma tộc dùng để khống chế vong linh và Minh thú… chính là loại cấp cao nhất! 

Chauney diễn ra bằng điệu bộ:
– Trong thiên tai cổ bảo Phillip tạo ra hai ao Thiên Lệ, trong đó ao mẹ chứa máu của hắn và Bowness, như vậy, những vong linh và Minh thú có thực lực kém xa liền chịu sự khống chế chung của hai người, Bowness và Phillip.

Đỗ Trần trong lòng chợt nháy lên, vội hỏi:
– Nếu Bowness và Phillip đều chết thì sao? như thế ai sẽ khống chế Vong linh và Minh thú? 

– Hỏi rất hay! 

Chauney cười hắc hắc:
– Dưới tình huống bình thường, khi hai người này chết đi, như vậy Vong Linh và Minh thú sẽ bởi vì quan hệ huyết khế mà cùng diệt vong theo chủ nhân! Nhưng Ma tộc muốn Vong Linh và Minh thú vĩnh viễn phục vụ cho bọn họ, mà không chỉ giới hạn trong vòng đời của hai người này… vì thế, Phillip đặc biệt chế tạo ra một thứ gọi là Lệ Nguyên! 

Lệ Nguyên. Đỗ Trần dụng tâm nhớ kỹ cái tên này!
– Lệ Nguyên có hai tác dụng – khi Bowness và Phillip chết đi, người mang Lệ Nguyên có thể thay thế cho hai người kia, tiếp tục khống chế của Ma tộc với Minh thú! Nếu như không muốn tiếp tục không chết Minh thú thì… Hắc dát dát, Lệ Nguyên chính là giải dược duy nhất, có thể làm cho những người bị Thiên Lệ khống chế được tự do.

Đỗ Trần mỉm cười:
– Nói cách khác, nếu có thể có được Lệ Nguyên… 

– Không sai! Trong kế hoạch vong linh thiên tai của Ma tộc, quan trọng nhất vẫn chính là phải thêm vào loại khí Thiên Lệ màu lam kia – nếu không những Vong Linh mới sinh ra sẽ không chịu sự khống chế của Lệ Nguyên! Nếu ngài có thể có được Lệ Nguyện, liền có thể phá hỏng thành phần của loại khí màu lam kia, làm cho người hít phải nó sẽ không biến thành vong linh. Làm ngăn cản vong linh thiên tai! 

Nói tới đây, Chauney cười hung ác:
– Đương nhiên, nếu như ngươi không muốn ngăn cản thiên tai, lại có biện pháp giết chết Bowness và Phillip, vậy ngươi có thể dựa vào Lệ Nguyên mà trở thành tân thống soái của quân đoàn Minh thú! 

Đỗ Trần trầm mặt xuống:
– Ta không thèm làm cái loại việc vô sỉ này! 

Nói rồi, hắn liếc nhìn vệ binh xung quanh, vung tay lên:
– Mệnh lệnh của Thần Hoàng, việc hôm nay các ngươi nghe thấy là cơ mật tối cao của liên minh, không ai được tiết lộ ra ngoài một câu nào! 

– Tuân thánh dụ của bệ hạ! 
Đám vệ cùng đồng thanh, kỳ thực thân vệ của Thần Hoàng đều là cuồng tín đồ của giáo đình tạo thành, đối với Đỗ Trần thần kiêm Giáo hoàng trung thành vô cùng, căn bản không lo lắng bọn họ tiết lộ cơ mật, cũng chỉ là Đỗ Trần làm ra vẻ trước mặt Chauney mà thôi.

Phái người xắp đặt xong cho JuJu thú, cũng bảo Chauney đem tình báo hắn biết sửa sang lại thành văn kiện, sau đó Đỗ Trần cân nhắc lời Chauney nói, phân tích trước sau, nhận thấy con JuJu thú vương này không hề nói dối, nếu không loại dị thú có tính cách kiêu hùng này cũng sẽ không tự đưa mình tới tay của Đỗ Trần! Như vậy tiếp theo là…

Mẹ nó, vì cứu vớt nhân loại! Lão tử lại phải đi trộm cắp con mẹ nó rồi!

Như vậy bước thứ hai chính là, đi tới Thương Khung đại lục, tra ra Lệ Nguyên rốt cuộc là được giấu ở địa phương nào!

Trong lòng Đỗ Trần định sẵn chủ ý, liền muốn trở lại linh đường của Giáo hoàng, tìm những người khác thương nghị thỏa đáng một phương án trộm đồ. Nhưng hắn chưa đi được mấy bước, Thomas đã than ngắn thở dài bế tiểu Bối Bối tới, còn trong tay tiểu gia hỏa này đang ôm một túi lớn gì đó.
– Ba ba, Bối Bối hết cách rồi! 

Tiểu gia hỏa từ xa đã gọi Đỗ Trần, tới gần giảu môi nói:
– Giáo hoàng khẳng định là bị tinh thần làm thương nặng mới chết, hơn nữa thứ hại chết người khắc định là thứ bên người lúc đó, nhưng đối thủ thật sự quá cao minh, tinh thần lực thập cấp của Bối Bối nhìn không ra rốt cuộc là cái gì hại chết Giáo hoàng! 

Nói rồi, tiểu gia hỏa đem cái bao trong tay ném cho Đỗ Trần.
– Ba ba, người tìm cao thủ có tinh thần lực lợi hại hơn tới tra xét đi! 

Đỗ Trần nhìn lướt qua cái bao trong tay, bên trong đều là di vật của Samar, nhíu mày thầm nhủ, cao thủ tinh thần lực vốn dĩ cực kì ít rồi, thật cấp tinh thần lực của tiểu Bối Bối không có tác dụng, vậy còn ai có thể lợi hại hơn tiểu Bối Bối chứ?

Có điều hung khí khẳng định là trong đám di vật này sao? Đỗ Trần cẩn thận nhìn một lượt, trong bao có bốn thứ, hoàng bào Giáo hoàng mặc khi chết, ấn tín Thần Hoàng, mũ Thần Hoàng, còn có giây chuyền màu vàng thường thấy trên trang phục của quý tộc, có điều chiếc dây chuyền này phi thường quý, là dùng tinh thạch của cao cấp dị thú xuyên thành.

Thomas trợn mắt nhìn chằm chằm vào những thứ hại chết Samar, giận dữ nói:
– Những thứ đồ chơi này đều là của Prince dùng qua, con bà nó, đều là do bọn quan nghi lễ, nếu không phải là bọn chúng đánh rắm bừa bãi. Xúi lão đại dùng mấy thứ cổ lỗ của Prince, lão đại Samar cũng đã không… lão Đại ơi! 

Nói rồi, khóe mắt của tráng hán Thomas lại lần nữa ươn ướt!

Đồ của Prince? Trong lòng Đỗ Trần đột nhiên nổi lên một loại cảm giác quái dị, nhưng cũng không nghĩ ra chỗ nào không đúng, sau khi an ủi Thomas vài câu lại hỏi:
– Bối Bối, con đã kiểm tra thi thể của Thánh Chiến Đấu Thần chưa? Liệu có phải là Xích Quân giở trò trên thi thể này hay không? 

Tiểu Bối Bối liên tục lắc đầu:
– Đệ đệ đã kiễm tra rồi, cỗ thi thể kia không có vẫn đề gì, vấn đề là ở trên mấy thứ này.

Đỗ Trần nheo mắt suy nghĩ, bỗng nhiên mỉm cười, vẫy tay gọi ngũ ca Đỗ Tư, đem cả bốn thứ mặc trên người hắn!

Ngũ ca không hiều:
– Ấy, ngươi muốn làm gì? Định để ta giả mạo Thần Hoàng sao? 

Đỗ Trần vuốt mũi đánh giá Đỗ Tư ăn mặc chỉnh tề, vỗ vỗ vai của hắn, nghiêm túc nói:
– Nếu thứ này chính là hung khí như vậy chúng rất có khả năng giết người lần nữa. Ngũ ca, khi bọn chúng ra tay với ngươi… nhất định phải tra ra hung thủ rồi hãy chết, rõ chưa? 

Theo Đỗ Trần dự định, việc truy ra nguyên nhân cái chết của Samar trước tiên treo trên người Đỗ Tư, còn hắn vì nhân loại đi làm một chuyến đi cuộc đời, đi trộm Lệ Nguyên. Bất quá thân phận Thần Hoàng làm hắn rất nhiều phiền lụy. Khiến hắn bận rộn tới bảy tám ngày sau mới lên đường tới Thương Khung.

Phiền lụy chủ yếu vẫn là ở những quốc quân các nước. Dùng lời Đỗ Trần mà nói, cái đám con cháu này mơ ước bảo tọa Thần Hoàng không được, còn hận trong lòng, mặc dù dưới sự đàn áp Vẫn Thần ngũ gia và giáo đình bọn chúng không nói ngoài miệng, nhưng ngầm làm không ít phiền phức! Gần nhất là ba ngày trước, Đỗ Trần trong lòng biết vong linh thiên tai không chỉ là một hai người, một hai lần trộm là có thể giải quyết triệt để, liền dùng danh nghĩa Thần Hoàng của hắn triệu tập toàn thể nghị viên liên minh hội nghị, thương thảo kế hoạch các nước liên thủ xuất binh tới Thương Khung.

Nhưng cái lũ còn cháu này từng kẻ đều coi như chuyện không liên quan đến mình, không để trong lòng. Francis không phải là có trăm vạn đại quân giáo đình, còn có Vẫn Thần ngũ gia trợ giúp sao? Chừng đó còn chưa đủ tiêu diệt Ma tộc sao? Tìm chúng ta làm cái gì, Ma tộc chưa có giết tới của nhà chúng ta!

Có điều ba ngày sau, phía Thương Khung truyền lại tin tức, nói dưới sự khống chế liên bang Tử Huyết Nhân lại bắt đầu xuất hiện vong linh biến dị đại qui mô, hơn nữa xu thế biến dị từng bước mở rộng! Còn Đồ Trần đồng thời sau đó đem việc vong linh thiên tai lộ ra cho bọn chúng. Vì vậy… quốc quân các nước sốt ruột! Người có thể ngồi yên trên hoàng vị đều không phải là đồ ngốc, vong linh thiên tai xuất hiện, các quốc quân lập tức nhanh nhạy cảm ứng được, nếu như không ra tay, đợi cho Thương Khung chìm vào địa ngục vong linh, khi đó hết thảy mọi việc đều đã muộn rồi.

Tiếp đó, đám quốc quân vẫn luôn làm việc tiêu cực lề mề lôi kéo Đỗ Trần mở hội nghị liền ba ngày, trong khoảng thời gian ba ngày ngắn ngủi lền đưa ra nghị quyết liên hợp xuất binh, cố hết sức bóp chết Ma tộc trong trứng trước! Do đó Thần Hoàng Đỗ Trần cho tận tới khi hội nghị kết thúc mới đi tới Thương Khung, đi theo còn có Đỗ Đức soái lĩnh ba vạn thú quân của Đỗ thành, bọn họ cũng là quân liên hợp xuất binh tới Thương Khung đầu tiên.

Ngồi trên đại đội phi hành Á Long liễn, Đỗ Đức lạnh lùng báo cáo tình hình liên hợp xuất binh cho Đỗ Trần:
– Bệ hạ, lần này các nước đại lục Einstein xuất binh tổng cộng bốn chục vạn, trong đó lấy Angius của Lanning làm chủ… 

Câu đầu tiên này liền làm cho Đỗ Trần nhíu mày lại:
– Còn Ya_Qin xuất binh ba mươi vạn, do sư đệ của ngài vương tử Chesini làm thống soái trên danh nghĩa, thêm vào quân đội vốn có của Thương Khung, cùng với sáu mươi vạn thú nhân Vẫn Thần ngũ gia đem tới vào giáo đình, tổng binh lực của chúng ta vượt qua hai trăm vạn! 

Đỗ Đức lại nói:
– Có điều hai trăm vạn đại quân này tập kết ở Thương Khung, ít nhất cũng cần phải có thời gian ba tháng mới hành quân tới, chuẩn bị hậu cần! Còn ba vạn quân của ta trong ba tháng này sẽ phối hợp với Renault tử thủ biên giới, đợi tới khi đại quân tập kết hoàn tất, sau đó do ta chỉ huy thống nhất, sẽ khai chiến toàn diện với Ma tộc! 
– Ngoài ra… 

Ngón tay Đỗ Đức chỉ vào bản đồ ở trên bàn:
– Xin bệ hạ hãy xem, đại lục Thương Khung có hình tam giác, đế quốc Renault và Sauber chiếm hai góc tây bắc và đông bắc, liên bang Tử huyết chiếm lấy một góc phía nam, còn quân của ta ở sau, sẽ triển khai dọc theo bình nguyên phía tây của bờ biên tây Thương Khung, phần lớn sau khi tập kết sẽ đồn trú ở mảng bình nguyên dài hẹp… 

Nói tới đây, Đỗ Đức ngừng lại một chút, rốt cuộc hắn cũng nói ra ý tứ chân chính sao hắn lải nhải nhiều như vậy.
– Nếu như chuyến đi này của bệ hạ gặp phải rắc rối, xin ngài dùng tốc độ của phong lôi song dực bay về phía tây, chậm nhất nửa ngày, liền có thể có tiếp ứng của đại quân! 

Đỗ Trần không theo quân đội hành động sao? Đúng vậy, cuộc chiến này không liên quan đến Đỗ Trần, chuyện hắn phải làm là tiềm nhập vào liên bang Tử huyết trộm Lệ Ngân!

Đỗ Trần gật đầu cười:
– Chạy tới hướng tây là có thể thoát mạng sao? Ta nhớ kỹ rồi! Như vậy đợi tới khi đến Kim Sa Giác chúng ta sẽ tách ra, ngươi dẫn binh bố trí, Snoopy giả mạo ta tọa trấn trung quân, còn ta trước tiên phải tìm Arthur lấy tình báo tiền tuyến của liên bang Tử huyết, sau đó… Đỗ Đức, ngươi muốn nói điều gì? 

Đỗ Đức chần chờ nhìn Đỗ Trần:
– Bệ hạ, ngài thật sự định một mình mạo hiểm, tìm nhập vào sào huyệt quân địch trộm đồ sao? 
Đỗ Trần cười thản nhiên:
– Ai nói là ta một mình? Ít nhất ta còn dẫn theo Andy và hai hài tử, thế này sao tính là một mình? 

Đỗ Đức nhìn thấy ánh mắt vô cùng tự tin của Đỗ Trần, gật gật đầu, không hề khuyên can thêm:
– Như vậy xin bệ hạ yên tâm, lần này liên hợp tác chiến, nội vụ do tổng tham mưu trưởng Liya phụ trách, trên trận chiến… Đỗ Đức tuyệt sẽ không thua Bowness! 

Nói rồi, Đỗ Đức khom người trịnh trọng làm lễ quân thần, đột nhiên trịnh trọng nói:
– Bệ hạ, Đỗ Đức còn có một việc riêng muốn cầu xin ngài – chuyến đi này của bệ hạ ắt phải qua Vạn Lưu sơn, nếu có thể được, xin giúp Đỗ Đức lưu tâm tới chỗ kỳ lạ ở Vạn Lưu sơn! 

Đỗ Trần sửng sốt:
– Vạn Lưu sơn? 

– Đúng vậy, ngày đó đối chiến với Xích Quân, Margaret làm Đỗ Đức nhớ tới một việc – năm đó Auerbach chính là bị lôi pháo thiêu chết ở Vạn Lưu sơn, tiếp đó bị phong ấn trong cự thạch… Đỗ Đức khẽ vuốt lên thiết giáp trên mặt:
– Ký ức của Đỗ Đức vẫn còn hỗn loạn vô vùng, chỉ hi vọng có thể từ Vạn Lưu sơn có được chút manh mối! 

Nói tới quan hệ của Đỗ Đức và Auerbach, trong lòng Đỗ Trần lại lần nữa nghi vấn trùng trùng. Demis thề thốt đảm bảo hắn chính là Auerbach, nhưng phía này Đỗ Đức cũng có ký ức là chúng, rốt cuộc bọn họ ai mới là nguyên soái Auerbach chân chính? Trong lòng Đỗ Trần có chút khuynh hướng nghiêng về Demis, dù sao lão đổ quỷ có toàn bộ ký ức của Auerbach!

Đỗ Trần hỏi:
– Đỗ Đức, hết thảy đều là ngươi phân tích ra từ trong ký ức hỗn loạn, có thể hay không là… 

– Tuyệt sẽ không sai! 
Đỗ Đức kiên định nói:
– Thứ khác còn có thể làm giả, nhưng bí trận hàng đầu của Vẫn Thần – Sư hoàng gầm thét chỉ có nguyên soái Auerbach mới có thể dùng được. Hiện giờ, trận đồ Sư hoàng gầm thét ở trong đầu của ta, nếu bệ hạ không tin, ba tháng sau sáu mươi vạn đại quân thú nhân tập kết, tới lúc đó xin bệ hạ chứng kiến ta đánh bại Bowness! 

Người có thể chính diện đánh bại Bowness trên chiến trường… Chỉ có Auerbach! Nói như vậy Đỗ Đức mới là thật?

Mang theo nghi vấn này, Đỗ Trần cùng Andy và hai hài tử tách khỏi đại quân, tới trạm lữ hành đầu tiên của hắn ở Thương Khung – nơi giao với phía bắc đế đô của Renault – Vạn Lưu sơn…

Đồng thời cũng chính là nơi bắt đầu tất cả trong dự đoán của Wolf, nơi kết thúc mọi thứ… Vạn Lưu sơn!
Liên Hoa Bảo Giám

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.