Auerbach thứ ba chẳng những cấp bậc đấu khí mà ngay cả chiêu thức bí pháp cũng đều y hệt Auerbach. Hơn nữa năng lực quyết đoán trên chiến trường cùng với việc hắn chọn nơi hạ thủ quả không chút hổ thẹn uy danh của Auerbach, Vẫn Thần đệ nhất chiến tướng!
Ở phía sau, Đỗ Đức lơ lững trên mặt biển áp giải Lôi Chiến, Đỗ Trần cùng Andy đứng trên mặt đất, Tuyết Cơ tại Liên Hoa đang chăm sóc cho Demis đang trọng thương, mà Liên Hoa đó đang bay phía trên tay trái của Đỗ Trần. Auerbach thứ ba bên tay phải Đỗ Trần xuất ra Thú Hoàng Tuyệt Bích. Trong khoảnh khắc, trước người hắn một khoảng không gian đen ngòm, rộng một thước, dài vô tận. Dải không gian này không nhắm vào ai cả, nó hướng vào khoảng đất trống ở giữa Đỗ Trần và Đỗ Đức.
Thật không may, vào lúc này, tất cả mọi người bị sự xuất hiện của Auerbach thứ ba làm sửng sốt, sức phản ứng cũng chậm đi nữa nhịp. Khi mọi người bắt đầu phản ứng thì giữa Đỗ Trần cùng Đỗ Đức đã bị không gian đen ngăn cách, hình thành một chướng ngại không thể vượt qua.
Auerbach thứ ba cười nhẹ, lại phát ra Thú Hoàng Tuyệt Bích tập kích Đỗ Đức đang trông chừng Lôi Chiến.
Đỗ Đức đã hồi phục công lực, mặc dù bị Auerbach thứ ba làm cho sửng sốt một chút nhưng bản năng chiến đấu của hắn lập tức đem lực chú ý của hắn trở về, đồng thời hét lớn:
– Dừng tay, nếu không ta giết Lôi Chiến!
Còn không đợi Auerbach thứ ba trả lời, Lôi Chiến đã cười trước:
– Vô dụng thôi! Mục tiêu của hắn chính là giết ta, như vậy ta mới không để lộ bí mật của Xích Quân.
Quả nhiên, Auerbach thứ ba ra tay ngay lúc đó, căn bản là mặc kệ an nguy của Lôi Chiến, Thú Hoàng Tuyệt Bích lần này không còn là một đường dẹp lép nữa mà bao trùm một phạm vi rộng lớn, hướng thẳng về phía Đỗ Đức cùng Lôi Chiến hai người.
Đỗ Đức lạnh lùng nhìn lại đối thủ, một tay nắm Lôi Chiến, tay kia vươn ra rồi đột nhiên đưa lên… bí pháp hai người không hề khác biệt, đấu khí cũng không kém gì nhau, Đỗ Đức lại phải lo giữ một tù binh trong tay, làm sao hắn có thể chiến thắng đối thủ? Thật ra Đỗ Đức cũng không cần chiến thắng, hắn chỉ cần kéo dài một hai chiêu để Đỗ Trần đưa Andy qua phía bên này, cả ba hợp công, chẳng lẽ không hạ nổi một Auerbach sao?
Ý đó không có gì sai, ngay lúc này Auerbach thứ ba lại nói một câu hướng tới Đỗ Đức:
– Vạn Lưu sơn, kích lưu thiên nhận, thủy hỏa giao dung có tư vị như thế nào?
Trong đầu Đỗ Đức ong lên một tiếng, trí nhớ hỗn loạn lại hiện ra một đoạn nữa. Đó là một thác nước bên vách núi đen, phía trên nước chảy xiết, phía dưới đầy hàn băng ngàn năm. Chính mình mặc trọng giáp, nửa thân bị băng đông cứng không thể động đậy, đang lúc này thì, trên trời rơi xuống những ngọn lửa nóng hừng hực, chính là ánh sáng của lôi hỏa chích viêm pháo, trong khoảnh khắc da cháy thịt khét.
Băng hỏa đan xen, cái thống khổ này tựa hồ trong nháy mắt lại một lần nữa quay lại trong tâm trí hắn, đầu hắn đau kịch liệt:
– Hóa ra, ta “chết cháy” ở Vạn Lưu sơn
Ký ức hỗn loạn lại tràn ngập đầu óc hắn, Đỗ Đức cảm thấy hoa mắt, trong đầu kêu ong ong, giống như người điên:
– A!!
Hắn bỏ Lôi Chiến trong tay qua một bên, hai tay ôm đầu, kêu thảm thiết!
Auerbach thứ ba cười nhẹ nhàng. Mắt nhìn thấy Đỗ Trần đem Andy từ bên trên vượt qua khe nứt không gian, hắn không còn nhiều thời gian để thoát đi, cũng không vội giết Đỗ Đức, mà là giang tay nắm lấy Lôi Chiến, đặt lên trên vai rồi hướng vế phía xa bay đi.
– ***!
Đỗ Trần dụng Liên Hoa thu hồi Đỗ Đức. Nhìn thoáng qua hắn biết chỉ là bệnh cũ tái phát, không đáng lo lắng, nhưng chỉ có thể giương mắt nhìn tên Auerbach thứ ba rời đi!
Hắn hung hăng dậm chân, mình không phải là đuổi không kịp nhưng đuổi theo thì được gì chứ? Chưa cần nói tên này có năng lực của Auerbach, chỉ cần hắn nắm trong tay lôi hỏa chích viêm pháo cũng đủ để bắn nát Đỗ Trần rồi!
Nhưng nếu không đuổi theo, người này có thể đem lôi pháo đến Đấu Thần đảo, nhắm vào Giáo hoàng bắn chơi vài phát thì sao? Ôn Tuyền đại trận chỉ có thể chống được ba phát pháo, chuyện này sớm đã nói rồi, mà hôm nay đại trận đã lãnh 2 phát…
Đỗ Trần chưa bao giờ phải vắt óc suy nghĩ đến mức này! Có điều lúc này hắn hiểu rõ, hiện giờ tâm càng loạn thì cục diện sẽ càng hỏng bét!
Hít thở vài lần ổn định lại tâm thần, Đỗ Trần lập tức thanh tĩnh xem xét lại tình hình. Đặt tiểu thú lên tai, hắn la lên:
– Có việc ngoài ý muốn, các chiến khu chú ý. Hiện nay có một cao thủ giả mạo Auerbach chí cao phụ thần, lưng mang một cỗ lôi pháo bay về hướng Đấu Thần đảo! Hắn từ chỗ của ta là vị trí phía tây bắc hải vực Đấu Thần đảo mà biến mất, mọi người lưu tâm cảnh giác phương hướng này!
Tiếp đó, Đỗ Trần lấy tiểu thú ra, ngửa mặt lên trời hét lớn:
– Đại tam giác hải quân nghe lệnh. Ta Francis thỉnh cầu các ngươi, bằng mọi giá chặn lại một người áo đen đang bay đến Đấu Thần đảo!
Làm xong hết các việc này, Đỗ Trần rút lại thánh quang trên người Demis, tập trung toàn lực giúp Đỗ Đức đang chế tạo chân không Thú Hoàng Tuyệt Bích! Một mặt trị liệu, một mặt chậm rãi hướng Đấu Thần đảo bay tới, nhưng cũng không dám đến quá gần Auerbach thứ ba!
Trên hoa sen, Demis không những không phiền vì Đỗ Trần bỏ qua hắn, ngược lại còn gật gật đầu tán thành, nhắc nhở:
– Francis, ta có hai điều muốn hỏi!
– Cái gì?
– Một là, mới vừa rồi người đó đã hoàn toàn nắm giữ thế chủ động, có thực lực, có thể quay lại tặng chúng ta một pháo, đem chúng ta giết hết, nhưng mà, hắn vì cái gì mà buông tha chúng ta, quay đầu rời đi chứ?
Đỗ Trần nhướng mày, đây thật sự là một việc rất kỳ quái. Cẩn thận suy nghĩ một chút về tình hình vừa rồi, lúc ấy Đỗ Đức đã mất đi chiến lực kêu thảm thiết không ngừng, mà chính mình cùng Andy mặc dù không bị đánh ngất, nhưng cũng không có thực lực thập tứ cấp, càng không có dùng được lôi pháo. Hắn có đủ thời gian cùng năng lực tới giết mình, vậy tại sao hắn lại buông tha cho mình?
Demis cũng nói ra nghi vấn thứ hai:
– Ta dù tạm thời không sử dụng được đấu khí, nhưng nhãn lục không hề kém! Mới vừa rồi người này chuẩn bị hai mặt – cứu được Lôi Chiến thì cứu, không cứu được thì giết luôn, không để hắn nói ra bí mật của Xích Quân!
Đỗ Trần gật gật đầu!:
– Chính xác là như vậy, chính Lôi Chiến thừa nhận!
Demis vuốt vuốt cằm:
– Chuyện này có vấn đề! Lôi Chiến là một trong Xích Quân Cửu Tôn, thuộc tầng cao nhất trong Xích Quân. Mà vừa rồi người nọ rõ ràng là thuộc hạ Xích Quân, chẳng lẽ… thuộc hạ của Xích Quân lại có thể quyết định sinh tử của Xích Quân Cửu Tôn sao?
Đỗ Trần vuốt muốn vẹo cả mũi:
– Nói cách khác… Xích Quân Cửu Tôn, ít nhất là Lôi Chiến này chắc chắn không phải là đầu não của Xích Quân, mà chỉ là một bù nhìn trong Xích Quân, thay thế cho người lãnh đạo thật sự trong bóng tối!
Demis gật đầu.
– Xem ra Xích Quân rất không hề đơn giản đâu! Những thứ mẫu thân ngươi Mayfair biết không phải là toàn bộ Xích Quân!
Đỗ Trần nhíu mày, hỏi:
– Về việc Auerbach thứ ba, ngươi có manh mối gì không?
Demis cuời duyên nói:
– Ai nha, ta cũng hồ đồ mất rồi! Nhưng mà Francis này, Đỗ Đức vì sao nhớ rõ hắn là Auerbach, cái này ta một chút đầu mối cũng không có, nói gì đến Auerbach thứ ba… Ta chỉ có thể cho ngươi biết một chuyện, nhưng không chắc lắm!
Demis chỉ vào mũi mình, Auerbach thứ ba đích xác biết thú hoàng tuyệt kỹ, cũng là một người ẻo lả, nhưng mà, trong Xích Quân cũng có thể có người biết Thú Hoàng Tuyệt Bích, hơn nữa lại rất rõ giọng nói cùng tư thái của ta, hoàn toàn có khả năng bắt chước ẻo lả như ta!
Đỗ Trần trong lòng máy động, la lên:
– Ngươi nói là Bất Diệt Tử Thần, đại ca của Auerbach, Lynch Barton?
Demis hơi gật đầu, cười khổ nói:
– Ta cho ngươi biết khả năng có thể là, đại ca ta bị Xích Quân khống chế rồi, hôm nay giả mạo ta trợ giúp Xích Quân Cửu Tôn!
Đây thật ra là một lời giải thích hợp tình hợp lý, tuy vậy Đỗ Trần liên tiếp gặp qua ba Auerbach trong lòng cũng không dám chắc…
Demis nhẹ nhàng cười rồi nói một câu gọn gàng:
– Lại đây, để ta tổng kết các suy đoán về Xích Quân cho ngươi – ngươi cũng nên tin tưởng ta một chút. Phía sau Xích Quân có một kẻ giấu mặt. Hôm nay Xích Quân Cửu Tôn oanh kích Đấu Thần đảo. Tên giấu mặt kia lo lắng cho nên phái đại ca ta Lynch Barton âm thầm hiệp trợ Cửu Tôn. Hơn nữa còn trao quyền cho đại ca ta, đến lúc tất yếu, vì bảo vệ cơ mật có thể giết chết một hai người Xích Quân Cửu Tôn. Cái tổng kết này cũng giải thích nghi vấn thứ nhất vừa rồi của ta, lý do vì sao người nọ không nhân cơ hội giết chúng ta – là do đại ca ta tuy bị khống chế rồi nhưng đáy lòng hắn lại không muốn sát hại đồng bào huynh đệ, cho nên mới buông tha chúng ta!
Là một người biết suy nghĩ hợp tình hợp lý, tuy vậy Đỗ Trần vẫn không dám tin tưởng trăm phần trăm. Đêm nay chuyện ngoài ý muốn thật sự là nhiều quá! Ai biết được tí nữa có lòi ra thêm một tên Auerbach thứ tư nữa hay không?
Chỉ trong thời gian hai người nói chuyện, Auerbach thứ ba đã bỏ lại Thanh Vân phía sau và tiếp cận khoảng cách hơn trăm hải lý gần Đấu Thần đảo. Ở chỗ này, hắn bị hải quân đại tam giác hải vực làm khó dễ. Cả một quân đoàn chính quy, mười vạn quân từ dưới biển đánh ra, bằng mọi cách tấn công Auerbach thứ ba.
– Khoảng cách, bảo trì khoảng cách! Người đó nắm trong tay vũ khí cực kỳ khủng bố, không nên áp sát, lùi lại một chút, dùng chiến khí oanh kích!
Người đang lớn tiếng chỉ huy chính là đại tam giác hải vương, đệ tử của Đỗ Trần, Goethe!
Pháo bắn dày đặc khiến Auerbach thứ ba muốn tránh cũng không thể tránh, trong nháy mắt liền bị bao vây ở giữa, mà trên mặt biển lại có hai con cá voi lớn, chúng nó dùng thân thể to lớn tạo ra hấp lực mạnh hút hết nguyên tố trên bầu trời, không để cho Auerbach thứ ba cơ hội sử dụng lôi pháo!
Từ xa nhìn lại thấy tình hình như vậy, Đỗ Trần vẫn không dám lơ là cảnh giác, nhanh chóng đem tình huống thông báo lại cho Giáo hoàng, sau đó lại hỏi:
– Bên này còn có thể trì hoãn một đoạn thời gian, bất quá rất cần viện trợ. Các chiến khu khác tình hình ra sao?
Liên Hoa Bảo Giám