(Lichaeng)(Futa) Trưởng Công Chúa Cầu Hưu Vương Phi – Chương 7: Như băng – Botruyen

(Lichaeng)(Futa) Trưởng Công Chúa Cầu Hưu Vương Phi - Chương 7: Như băng

Sáng sớm hôm sau, lúc Thái Anh mở mắt xoa bóp cái eo đau nhức thì bên cạnh đã không còn một bóng người.

\”Vương phi, người tỉnh rồi, Công chúa đã sớm lên triều. Ngài ấy có lòng dặn dò rằng đêm qua người rất mệt, không cần gọi người dậy sớm, cho người ngủ nhiều một chút.\”

Trong giọng nói của Thu Lộ không che giấu được ý cười, những nha hoàn hầu hạ ở sau nàng cũng vui mừng đầy mặt.

Nếu đã được chuyển đến Toái Trúc Hiên thì đương nhiên cũng sẽ mong chủ tử tốt đẹp, tiếng động trong phòng đêm qua lớn như vậy, các nàng giữ ở bên ngoài cũng nghe được rất rõ ràng, sau này trong Công chúa phủ các nàng sẽ không cần cúi đầu làm người nữa.

Trước mặt hạ nhân, dù Thái Anh hơi ngại ngùng nhưng trên mặt nàng vẫn che giấu rất tốt.

Nàng mang vẻ mặt bình tĩnh mà đứng dậy thay y phục, sau khi ăn cơm xong, Thu Lộ hỏi: \”Vương phi. Đỗ thái y chờ ở bên ngoài đã lâu, cần mời hắn tiến vào chứ?\”

Thái Anh gật đầu: \”Cho mời.\”

Tiểu nha hoàn tự ra ngoài mời người, không lâu sau đó, Đỗ Hành đã xốc mành tiến vào.

Hắn là con út của Đỗ Nhược ở tiền viện, bây giờ đang nhậm chức ở Thái Y Viện, con kế nghiệp cha đã rất nhiều năm. Đồng lão thái quân của Trung Nghĩa Hầu phủ khỏe mạnh như vậy cũng nhờ vào hắn, Thái Anh cũng xem như đã quen biết hắn từ trước, trước khi thành thân từng gặp qua vài lần.

\”Thần tham kiến Vương phi, Vương phi vạn an.\” Đỗ Hành đi vào, dập đầu theo quy củ.

\”Đỗ đại nhân miễn lễ. Thu Lộ, ban thưởng ghế ngồi.\”

\”Tạ Vương phi, thần không dám.\”

Thái Anh mỉm cười hỏi: \”Sao hôm nay Đỗ đại nhân lại rảnh rỗi đến đây vậy?\”

\”Bẩm Vương phi, sáng sớm nay Công chúa đã sai người vào Thái Y Viện truyền lệnh, nói thân thể của Vương phi không khoẻ nên gọi vi thần đến đây, thần không dám không nghe.\” Thái Anh nghe vậy, hơi ngẩn người.

Hôm qua sau khi Thu Lộ truyền lời với quản gia thì Thái Y Viện đã lập tức phái người tới rồi.

Ai ngờ nàng lại trùng hợp rơi xuống nước, chờ sau khi cứu lên thì kê một thang thuốc phong hàn cho nàng. Có điều hôm qua nàng cứ mơ màng, uống nửa chén thuốc đã ngủ mất, giấc ngủ kia lại rất hỗn loạn. Sau khi mơ thấy chuyện cũ vào năm chín tuổi thì Lệ Sa đã không chút tiếng động vào tịnh thất, làm nàng…

Thái Anh âm thầm thở dài, không hề nghĩ nhiều. Nàng vươn tay, đợi Đỗ Hành bắt mạch xong liền hỏi hắn: \”Không biết gần đây Đỗ đại nhân còn đến Hầu phủ không? Tổ mẫu của ta còn khỏe chứ?\”

\”Hồi Vương phi, thân thể của lão thái quân rất khỏe mạnh, có điều vẫn hay nhớ đến Hầu gia nên còn khúc mắc trong lòng.\”

\”Khiến Đỗ đại nhân lo lắng rồi.\”

Tiễn Đỗ Hành đi, Thái Anh liền đến bàn gần cửa sổ luyện chữ, đây là việc duy nhất nàng làm mỗi ngày. Công chúa phủ to như vậy nhưng rất nhiều nơi nàng không thể đi và cũng không muốn đi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.