(Lichaeng)(Futa) Trưởng Công Chúa Cầu Hưu Vương Phi – Chương 45: Cưỡi ngựa – Botruyen

(Lichaeng)(Futa) Trưởng Công Chúa Cầu Hưu Vương Phi - Chương 45: Cưỡi ngựa

Lệ Sa dứt lời, nhanh chóng cởi đai quần, thả con quái thú đã sưng to lâu ngày ra.

Cây gậy kia nổi đầy gân xanh, lúc ra ngoài thì rung lắc vui sướng, cho thấy nó đã nghẹn rất lâu rồi, khó thể nhịn nổi muốn tìm huyệt nhỏ mềm mại có thể cho nó sung sướng.

\”Anh Nhi, ngồi lên đi.\” Lệ Sa khàn giọng ra lệnh.

\”Không…\” Thái Anh sợ tới mức lắc đầu.

Bây giờ đang ở trên ngựa, đây là lần đầu tiên nàng cưỡi ngựa, vừa mới bớt sợ hãi một chút, sao có thể vui vẻ làm chuyện đó ở trên đây chứ?

Huống chi, Truy Phong là ngựa đực, nó đã tham gia chiến trường, cực thông linh tính, chắc chắn sẽ biết bọn họ làm cái gì trên lưng nó.

Chỉ mới suy nghĩ một chút thôi đã thấy ngượng ngùng rồi.

\”Ngoan.\”

Lệ Sa dịu dàng dụ dỗ, tay lại đưa xuống vuốt ve viên ngọc đã nhô lên của nàng, đồng thời cúi đầu liếm ngực của nàng.

Nháy mắt, từ trên xuống dưới của Thái Anh đều tê ngứa.

\”A…\”

Nàng không ngừng rêu rỉ yêu kiều, càng ngày càng chảy nhiều nước.

\”Đừng vuốt nữa… mắc tiểu quá…\”

Làm ở bên ngoài còn kích thích mãnh liệt hơn trong phòng rất nhiều, Lệ Sa chỉ mới chạm nhẹ vào thì nàng đã nhạy cảm đến mức chịu không nổi, dâm thủy đã chảy lên bộ lông trắng như tuyết của Truy Phong dọc theo yên ngựa.

\”Ngồi lên đi, nếu không ta sẽ làm nàng tè ra ngay bây giờ.\”

\”Được…\”

Nàng không thể không đầu hàng, dù sao sớm hay muộn Lệ Sa cũng sẽ chủ động cắm vào, còn không bằng làm theo ý cô sớm một chút.

Vì thế nàng bám lấy cánh tay của cô, run rẩy nâng mông, cửa huyệt mềm mại chậm rãi đưa lại gần cây gậy thịt của cô.

Vừa mới đụng tới cửa huyệt ẩm ướt mềm mại của nàng, trong nháy mắt gậy thịt như dài ra mà cắm mạnh vào trong.

\”Phụt\” một tiếng, Lệ Sa phá vỡ vách trong, nặng nề mà giã vào.

\”A…\”

Cho dù đã làm bao nhiêu lần thì mỗi lần cô tiến vào, Thái Anh đều bị sự căng trướng mãnh liệt này làm cho run rẩy một trận.

\”Truy Phong, đi!\”

Bỗng dưng, Lệ Sa kéo dây cương rồi thúc vào bụng ngựa.

Chủ nhân dứt lời, Truy Phong còn đang thong thả lại bắt đầu lấy đà chạy như điên.

\”Lộc cộc… Lộc cộc…\”

\”A… Ưm…\”

Tiếng vó ngựa và tiếng rêu rỉ mềm mại của nữ tử hòa vào nhau giữa ngọn núi, làm vô số loài chim trong rừng hoảng sợ bay tán loạn.

Lệ Sa cũng đột nhiên nảy lòng tham, khi chạy cô mới phát hiện làm ở trên lưng ngựa cũng có chỗ tốt.

Cô cũng không cần dùng sức, sự xóc nảy này có thể giúp đỡ cô.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.