(Lichaeng)(Futa) Trưởng Công Chúa Cầu Hưu Vương Phi – Chương 37: Dùng tay giúp nàng – Botruyen

(Lichaeng)(Futa) Trưởng Công Chúa Cầu Hưu Vương Phi - Chương 37: Dùng tay giúp nàng

Công chúa phủ cho mời, dù là mùng một năm mới thì Đỗ Hành cũng không dám chậm trễ.

Chỉ nửa canh giờ, hắn đã vội vàng chạy tới.

Nghĩ đến ý đồ của Lệ Sa, Thái Anh xấu hổ đến đỏ bừng mặt.

Nàng đưa tay cho Đỗ Hành bắt mạch, sau đó hỏi thăm sức khỏe của vài người trong nhà hắn, sau đó lấy cớ muốn ngủ trưa để vào phòng.

Xong xuôi, Lệ Sa vừa ra lệnh cho người đi lấy tiền thưởng vừa lôi kéo Đỗ Hành nói chuyện.

Sau khi hàn huyên vài câu, Lệ Sa mới đi vào phòng, tìm thê tử xinh đẹp nhà mình.

Vừa vào cửa, liền nhìn thấy mái tóc đen mượt như tơ lụa của nàng rũ trên mép giường, ánh mặt trời chiếu lên, ánh nắng nhảy múa khiến người ta hoa mắt say mê.

Lệ Sa nhẹ nhàng bước đến, đặt một lọn tóc của nàng lên chóp mũi, hít một hơi thật sâu.

Thơm quá! Sợi tóc có mùi hương như túi thơm trong lồng ngực vậy.

Thời gian đó, nếu không có mùi hương này thì cô đã không thể đi vào giấc ngủ.

Sau khi ngửi, nhìn cái gáy ngọc trắng như tuyết của nàng, Lệ Sa không thể kìm nổi mà quấn lấy tóc nàng, nhẹ nhàng vuốt lên trên mặt…

Mới vừa động vài cái thì lông mi thật dài của người đẹp đang ngủ say run rẩy mấy cái, giống như con bướm sắp bay đi.

Lệ Sa thấy hết những động tác nhỏ của nàng, khóe môi hơi cong lên, cởi giày vớ rồi trèo lên giường, dính sát lên lưng, tiếp tục thưởng thức tóc của nàng.

Lướt qua cổ, bàn tay của cô đi vào cổ áo của Thái Anh, phủ lên nơi cao ngất trước ngực của nàng.

Ngọn tóc mềm mại đụng phải bầu ngực trơn trượt, gây nên cơn ngứa nhè nhẹ, khiến ngực của Thái Anh bắt đầu lên xuống phập phồng.

Lệ Sa vừa xoa vừa ngậm lấy một bên vành tai của nàng, mải mê cắn mút.

\”Ưm…\”

Thái Anh không có cách nào giả vờ được nữa, không khống chế được mà phát ra tiếng rên rỉ.

Âm thanh của nàng như tình dược loại tốt nhất, chỉ một tiếng nhẹ nhàng cũng có thể khiến Lệ Sa nhanh chóng cứng lên.

Cô không thể nhịn được mà thọc vào nơi mất hồn của nàng qua lớp y phục.

\”Công chúa… Đừng…\” Thái Anh ưm a, cuối cùng cũng mở bừng mắt, nàng xoay người đối mặt với Lệ Sa, nhẹ nhàng hỏi: \”Thái y nói như thế nào?\”

Mỹ nhân gần trong gang tấc, mặt xinh như hoa, hơi thở như lan, ánh mắt nhìn cô tràn đầy tình yêu dịu dàng, khiến cho đáy lòng của Lệ Sa dâng trào.

Cô xoa ngực nàng, buồn tủi tố khổ: \”Lão già Đỗ Hành kia nói, tuy cơ thể nàng khỏe mạnh nhưng suy xét từ việc an toàn thì vẫn phải chờ sau bốn tháng.\”

Bốn tháng sao, bây giờ nàng mới gần hai tháng, chẳng khác nào phải chờ gần ba tháng nữa.

Nghe vậy, Thái Anh đỏ mặt nói: \”Vậy nàng cố nhịn một chút đi.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.