(Lichaeng)(Futa) Trưởng Công Chúa Cầu Hưu Vương Phi – Chương 33: Thẳng thắn – Botruyen

(Lichaeng)(Futa) Trưởng Công Chúa Cầu Hưu Vương Phi - Chương 33: Thẳng thắn

\”Vương phi, chúng ta trở về Hầu phủ sao?\” Thu Lộ khoác chặt áo choàng cho chủ tử, hỏi nàng.

Thái Anh nhíu mày, ý chỉ của Hoàng Hậu nương nương là lệnh cho nàng tới đây chăm sóc.

Nhưng lại không nói rõ phải ở đây bao lâu và làm tới mức độ nào.

Nghĩ đến dáng vẻ yếu ớt vừa rồi của Lệ Sa, nàng nhẹ giọng nói: \”Trước tiên phải đợi Công chúa tỉnh lại rồi xem tiếp.\”

Tiêu Sơn nói, Lệ Sa không ngủ không nghỉ vì chuyện của nàng, sau đó lại bị kích thích quá độ, Thái Anh hơi tò mò đã xảy ra chuyện gì.

Nhanh chóng dùng cơm trưa, nghĩ về việc Giang Minh Nguyệt còn ở đây thì Thái Anh cũng không muốn về phòng của Lệ Sa, kêu Thu Lộ lấy bút và mực đến, vẽ tranh dưới cây bạch quả trong sân sau.

Trên tranh của nàng vẫn là một ngày thu với tường vi nở rộ.

Bây giờ đã qua tháng hai, vẻ xơ xác của cỏ cây, cành lá thưa thớt, màu sắc của đất trời cũng chỉ còn một nỗi buồn hiu quạnh.

Tâm trạng của Thái Anh cũng không khỏi bị cuốn vào, bút vẽ theo tim, trong vô thức lại vẽ ra một bức tranh giá lạnh.

Chưa vẽ xong thì đã có một thị vệ tới truyền lời.

\”Vương phi, Tiêu đại nhân mời người nhanh chóng đến phòng của Công chúa một chuyến.\”

Thái Anh nghe vậy thì vội vàng ném bút chạy qua.

Tới ngoài phòng ngủ, ngoại trừ những thị vệ đã gặp hồi sáng thì còn có thêm rất nhiều ngự y, vô cùng hỗn loạn và ồn ào.

Thái Anh nhíu mày đứng ở cửa, nghe thấy tiếng ho kịch liệt phát ra từ bên trong.

\”Khụ khụ… Tiêu Sơn, nàng ở đâu?\”

Nàng? Nàng nào?

Không phải Giang Minh Nguyệt vẫn luôn ở trong đấy sao?

Đang nghĩ ngợi thì Tiêu Sơn đã vội vàng bước ra khỏi phòng.

Hình như hắn muốn đi tìm, nhìn thấy nàng thì mới thở phào nhẹ nhõm, vội nói: \”Vương phi, Công chúa tỉnh lại rồi, đang tìm người đấy, người mau vào đi.\”

Đi vào… bước chân của Thái Anh hơi ngập ngừng.

Buổi sáng đến đây thì nàng lo lắng không thôi, không thể nghĩ đến gì khác.

Vừa nãy Lệ Sa cũng đang hôn mê, cho nên nàng mới thoải mái tự nhiên.

Bây giờ cô đã tỉnh, bọn họ gặp mặt thì sẽ nói gì đây?

Tiếp tục bàn về chuyện hòa ly sao?

Trong lúc do dự, đột nhiên, bên trong lại tiếp tục ầm ĩ.

Một đám người không ngừng hoảng hốt: \”Công chúa, người muốn đi đâu?\”

\”Công chúa, bây giờ người không thể đi tiếp nữa.\”

Tiêu Sơn nghe vậy thì cũng nóng nảy, vội nói: \”Vương phi, người mau vào đi.\”

Lúc này Thái Anh không thể không đi vào nữa rồi.

Vừa vào cửa thì tiếng cãi cọ ồn ào lập tức dừng lại.

Thái y và đám hạ nhân nhìn thấy nàng thì cùng nhau hành lễ, mà người bệnh vốn còn đang muốn gây chuyện cũng ngoan ngoãn lại, đôi mắt màu đen yên lặng nhìn chằm chằm nàng.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.