(Lichaeng)(Futa) Trưởng Công Chúa Cầu Hưu Vương Phi – Chương 3: Ngủ chung – Botruyen

(Lichaeng)(Futa) Trưởng Công Chúa Cầu Hưu Vương Phi - Chương 3: Ngủ chung

Mặt trời chầm chậm lặn ở đằng tây, dần dần biến mất phía chân trời.

Sau khi trời tối, cảnh núi rừng vốn rất đẹp chỉ còn lại từng cơn lạnh giá, hòa lẫn với tiếng gầm của dã thú truyền đến lúc xa lúc gần.

Thiếu nữ vẫn không phát ra tiếng, chỉ yên lặng cõng nàng đi về phía trước, thế nên Thái Anh chỉ có thể chủ động nói chuyện với nàng ta.

\”Đại tỷ tỷ, ta tên là Thái Anh, tỷ tên gì vậy?\”

\”… Thạch Quân.\”

\”Tên này thật đặc biệt, ta có thể gọi tỷ là Thạch Quân tỷ tỷ không?\”

\”… Tùy ngươi.\”

\”Thạch Quân tỷ tỷ, tỷ có mệt không? Tỷ thả ta xuống đi, ta có thể tự đi.\”

\”Không sao.\”

Thái Anh không biết phải hình dung nàng ta như thế nào, rõ ràng bước chân của nàng ta càng ngày càng nặng, nhưng lại không có ý muốn thả nàng xuống.

Hơn nữa, nàng ta có vẻ cũng không lớn hơn nàng được bao nhiêu nhưng lại rất chín chắn.

Hai người đi một hồi lâu, mãi đến khi ánh trăng trải đầy đất, thiếu nữ mới thả nàng xuống trước một cái hang động.

\”Tối nay xem ra là không về được rồi, chúng ta tạm nghỉ ở chỗ này một đêm đi.\”

\”Vâng.\”

Trong hang động rất lạnh, lại chỉ có một màu đen nhánh, thật ra cũng không khá hơn bên ngoài là bao nhiêu.

Nhưng bởi vì cửa vào rất bí mật, có thể tránh né dã thú, lại có thể ngăn gió lạnh thì cũng là một nơi tốt để qua đêm.

Sau khi Thạch Quân đỡ nàng vào trong hang liền nhóm lửa, rồi đi ra ngoài tìm chút đồ hoang dã để nướng cho nàng ăn đỡ đói.

Tuy Thái Anh thấy thịt thỏ nhạt nhẽo rất khó nuốt, nhưng thời khắc này không phải lúc làm nũng nên phải cố gắng ăn hết nửa con.

Cho nàng ăn xong, Thạch Quân bắt đầu ăn phần còn lại, trong suốt quá trình, cử chỉ của nàng ta đều rất ưu nhã thanh lịch, chứa đựng vẻ đẹp khó nói bằng lời.

Thái Anh cảm thấy người này cực kỳ mâu thuẫn.

Nếu nàng ta xuất thân từ gia đình phú quý thì sao lại biết những công việc như nhóm lửa, nướng thịt chứ?

Nếu không phải thì vì sao động tác của nàng ta lại tự nhiên như vậy?

Nàng nghĩ trong lòng, bất tri bất giác lại hỏi ra khỏi miệng.

Thạch Quân nghe vậy, im lặng một lúc mới lạnh nhạt trả lời: \”Từ nhỏ thường săn thú với tổ phụ, cho nên mới hiểu rõ.\”

Thái Anh chú ý rằng mỗi khi nhắc đến tổ phụ, trên mặt của thiếu nữ xuất hiện vẻ quấn quýt của trẻ con, giọng nói cũng cực kỳ tôn kính.

Nàng thích thú nói: \”Thạch Quân tỷ tỷ, tổ phụ của tỷ chắc chắn là một nhân vật rất lợi hại.\”

\”Đúng vậy, Đại Dận thái bình này đều do một tay hắn tạo nên.\” Thiếu nữ nói nhỏ.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.