(Lichaeng)(Futa) Trưởng Công Chúa Cầu Hưu Vương Phi – Chương 25: Chơi cờ – Botruyen

(Lichaeng)(Futa) Trưởng Công Chúa Cầu Hưu Vương Phi - Chương 25: Chơi cờ

Sau hôm đó, lệnh cấm túc của Toái Trúc Hiên đã được gỡ bỏ.

Không chỉ như thế, Lệ Sa còn sai người mang rất nhiều kỳ trân dị bảo tới.

Trân châu Nam Hải, san hô Đông Hải, nhân sâm ngàn năm ở phương Bắc, bức họa cổ của một vị đại sư thời trước… Đủ loại ban thưởng, càng thêm phong phú so với hai tháng trước.

Có thưởng thì sẽ có phạt, đêm hôm đó, quản sự phòng bếp lợi dụng thời cơ mà bất kính nên bị đuổi ra phủ, thủ lĩnh thị vệ canh gác bên ngoài Toái Trúc Hiên cũng bị giáng chức phạt trượng.

Không cần nói cũng hiểu hết nguyên nhân là do đâu, nhất thời, mọi người trong phủ đều biết Vương phi đã được sủng ái lại, nhìn thấy người của Toái Trúc Hiên cũng càng thêm kính sợ, không dám khinh bỉ hay châm chọc nữa.

Từ bên ngoài nhìn vào, Toái Trúc Hiên đã khôi phục lại sự vinh sủng ngày xưa.

Mà chỉ có người ở bên trong mới biết, tất cả mọi chuyện cũng không có phát triển theo hướng tốt như vậy.

Mà vấn đề lớn nhất trong đó nằm ở chỗ Thái Anh.

Sau hôm ấy, dưới sự dốc lòng điều trị của thái y, cơ thể của nàng mới dần dần có chuyển biến tốt.

Tuy rằng mỗi ngày vẫn không ăn nhiều như cũ nhưng rốt cuộc cũng không nôn ra.

Cũng tự nguyện mở miệng nói vài lời, thậm chí lúc thời tiết đẹp còn sẽ đi dạo trong vườn một chút.

Dường như nàng đã trở lại như xưa, chỉ khác ở một chỗ —— đó chính là nàng chưa từng nói thêm một câu nào với Lệ Sa.

Đúng vậy, suốt hơn mười ngày qua, cho dù Lệ Sa chủ động đặt chân vào Toái Trúc Hiên, hay là cố tình tạo thời cơ gặp ngẫu nhiên trong vườn, trước mặt cô, Thái Anh giống như người xa lạ, vừa không hành lễ, cũng không lên tiếng, từ đầu đến cuối đều mang theo sự xa cách rõ ràng.

Đối với tất cả những chuyện này, Lệ Sa vừa không biết làm gì vừa khó chịu, nhưng mà lại không nghĩ ra cách để giải quyết.

Đệ nhất mỹ nhân Đại Dận, Vương phi của cô, ngoại trừ dung nhan khuynh quốc khuynh thành còn có tính tình kiêu ngạo, quật cường, bướng bỉnh như vậy, khiến cô không biết phải làm sao.

Một ngày như mọi ngày, Lệ Sa lại đến tìm nàng.

\”Công chúa.\”

Bây giờ hạ nhân của Toái Trúc Hiên đã thấy Lệ Sa như một thói quen, thậm chí còn biết thói quen của cô —— không cần phải thông báo khắp viện, ai bận việc gì thì cứ làm cho tốt việc nấy.

Thời tiết ngày một lạnh, càng đi vào phòng càng cảm giác được sàn nhà ấm áp.

Lệ Sa cởi áo lông cáo ném cho tên sai vặt, mặc y phục màu xanh vén màn đi vào, liếc mắt một cái liền thấy một mình Thái Anh ngồi ở trên giường, đang đánh cờ một mình.

\”Anh nhi, đang chơi cờ sao?\”

Lệ Sa đi qua, ngồi xuống đối diện nàng.

Đã hơn mười ngày, cô không còn khó chấp nhận được sự im lặng của nàng như ban đầu nữa rồi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.