Gần đây hạ nhân trong Công chúa phủ vô cùng bối rối, nguyên nhân hàng đầu chính là không rõ chủ tử đang có ý gì.
Mấy ngày trước, có không ít người tận mắt nhìn thấy Công chúa trách phạt Vương phi vì Minh Nguyệt cô nương ở Tử Điệp Hiên.
Vốn tưởng rằng, không lâu sau tình thế trong phủ sẽ xảy ra một ít thay đổi.
Có người đã lung lay suy nghĩ, mang lễ vật đi nịnh bợ vị trong Tử Điệp Hiên ở trong tối, ngóng trông đến một ngày Giang cô nương sẽ trở thành chủ tử thật sự, có thể thổi gió bên gối của Công chúa, giúp đỡ một ít.
Nhưng ai biết, mấy ngày kế tiếp, vị Công chúa vốn rất lạnh lùng với Vương phi lại phá lệ mà ngày nào cũng đến Toái Trúc Hiên.
Không chỉ có như thế, theo tin tức nhỏ của bọn nha hoàn thì Công chúa và Vương phi đều ngủ cùng giường, có khi mỗi đêm còn gọi ít nhất hai ba thùng nước.
Chuyện này… khiến người khác không thể nào hiểu được.
Công chúa… Rốt cuộc là thích Giang cô nương ở Tử Điệp Hiên hay là Vương phi ở Toái Trúc Hiên vậy?
Câu hỏi này, không chỉ bọn hạ nhân âm thầm tò mò mà ngay cả Thái Anh trong lời đồn cũng không phải ngoại lệ.
Lệ Sa, rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì?
Không phải từng vì Giang Minh Nguyệt mà đánh người khác tàn nhẫn mới bị đương kim hoàng thượng trách cứ sao?
Nếu thật lòng thích nàng ta, vì sao buổi tối còn vào phòng nàng?
Nếu không thích thì vì sao phải giữ nàng ta trong phủ chứ?
Thái Anh nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ cả trăm lần cũng không ra.
Một năm trước, trong những ngày vừa mới gả vào Công chúa phủ, mỗi khi Lệ Sa không ở bên cạnh thì nàng đều phải chịu đựng sự giày vò và cô đơn vô bờ.
Hiện giờ, cuối cùng Lệ Sa cũng tới phòng nàng khiến nàng bận túi bụi.
Không nói đến ban ngày, ngày nào cũng phải dùng bữa với cô, chờ cô phê duyệt công văn, chỉ là tối nào cô cũng thay đổi cách hành hạ đa dạng khiến nàng ăn không tiêu.
Tuy rằng cơ thể nàng đã nhạy cảm bẩm sinh, dư nước nhưng dù sao cũng được nuông chiều từ bé, da thịt non mịn, sao có thể chịu đựng sự dây dưa không ngừng nghỉ của Lệ Sa?
Lúc này chỉ vừa mới qua 5 ngày mà eo của nàng đã đau đến nỗi không đi đâu được.
\”Vương phi, Công chúa nói thời tiết bên ngoài rất đẹp nên nói người nên đi dạo giải sầu.\” Thu Lộ cười tủm tỉm tiến vào nói.
Bây giờ nàng không có một chút oán trách nào với Lệ Sa nữa.
Chỉ cần Công chúa có thể đối xử tốt với Vương phi thì sau này nàng liền trung thành và tận tâm với cô, chấp nhận cô.
\”Không đi.\” Thái Anh lười biếng từ chối: \”Ta thật sự không đi nổi nữa, vẫn nên nghỉ ngơi ở trong phòng thì hơn.\”
\”Công chúa đã đoán được người sẽ nói như vậy nên đã dặn riêng Trần thúc mang bộ liễn tới, bây giờ đang đứng bên ngoài.\”