Chương 85: Mưu kế của người chồng
“Đúng vậy, hôm nay anh đã nói với em trên tin nhắn, nhưng hiện tại anh không thể thỏa mãn em, em thật sự vô dụng …”
“Anh à,… em sẽ chịu đựng được thôi. … “Thuyền cắn chặt môi dưới sau khi nói xong, bởi vì lúc này Thuyền rất muốn phát hết dục vọng mãnh liệt tích tụ trong cơ thể ngày hôm nay, nhưng là ở trong đũng quần của chồng lại không hề có phản ứng, nhưng dù có đi chăng nữa Phong cũng không thể thỏa mãn được Thuyền, bởi vì kể từ khi quan hệ thể xác với cha chồng, dương vật của Phong đã không thể mang lại cho Thuyền sự thỏa mãn.
'Em à, nhìn em kìm chế thế này, tim anh như dao cắt, em có biết không?' Tôi nói với Thuyền với vẻ mặt đau khổ.
“Vậy thì … Vậy thì anh muốn em làm gì để không tự trách bản thân mình hay cảm thấy có lỗi …” Bích Thuyền bị tràn ngập bởi sự tự trách và tội lỗi của tôi, cô ấy không nhịn được vội vàng hỏi. .
'Em à, không phải cha anh có thể thỏa mãn em sao?' Tôi cuối cùng cũng mạnh dạn nói, lo lắng nhìn khuôn mặt thanh tú xinh đẹp của nàng.
Tôi nhìn thấy khuôn mặt Bích Thuyền đỏ bừng sau khi nghe xong, sau đó cắn chặt môi dưới, ngượng ngùng thì thầm: “Anh, anh đang nói cái gì vậy.”
Tôi thấy sau khi Thuyền nói xong không hề tức giận, thay vào đó là vẻ mặt xấu hổ, trên mặt tôi chợt lóe lên một tia kinh ngạc, tôi biết Thuyền có dã có chút xuôi trong lòng nhưng nàng lại thấy xấu hổ nên nhanh chóng tức giận. Tôi liền tiếp tục nói và lảng sang chuyện khác: “Em à, hay là em đến phòng Cha anh hỏi ông ấy, có biện pháp gì khiến cha em quyết tâm bỏ rượu.”
“Em …” Thuyền càng ngượng ngùng nhưng khuôn mặt càng xinh đẹp tuyệt vời. Nàng xấu hổ đến mức không nói được lời nào, có lẽ đó là lý do tôi thấy cô ấy dựa khuôn mặt xinh đẹp vào vòng tay tôi.
'Củi càng khô, càng cháy mạnh, em à, bây giờ kinh tế khó khăn, đừng lãng phí tài nguyên một cách vô ích.' Tôi động viên Bích Thuyền.
Khuôn mặt xinh đẹp của Bích Thuyền vùi vào trong vòng tay tôi, cô ấy trầm giọng nói: 'Em xin lỗi, anh xin lỗi.'
'Em à , em có muốn cùng cha anh … chứ ? 'Tôi hỏi Bích Thuyền đầy phấn khích.
“Làm sao như thế được, khi anh đang ở … đây” Bích Thuyền rốt cục nói ra nguyên nhân, tất nhiên tôi cũng hiểu rất rõ tâm lý ngại ngùng của cô ấy, Nếu người chồng ở nhà mà vợ ngoại tình với với người khác, khó có người phụ nữ nào làm được, nên tôi không kìm được sự ngạc nhiên xen lẫn thích thú trong lòng, vội nói với cô ấy: 'Em à, vậy anh xuống xe dưới hầm nghỉ ngơi nhé. “
“Cái này … cái này không tốt lắm đâu. “Bích Thuyền nghe liền nói với tôi với sự ngượng ngùng pha lẫn sự khó xử trong lời nói.
“Không sao, không sao, anh mang theo máy tính xách tay, trên xe có thể làm việc. Hôm nay ở công ty mất nhiều thời gian, nên lên xe giải quyết chút việc. Haha.” Tôi cố tình tỏ vẻ rất vui vẻ để thuyết phục Bích Thuyền và mục đích là để giảm bớt sự nhút nhát của cô ấy.
'Anh… chuyện này thật sự là không tốt lắm.' Thuyền nghe xong cảm thấy thực sự phức tạp trong lòng.
'Em à, làm như vậy đi, anh xuống ô tô dưới tầng hầm đây.' Tôi vẫn giữ nguyên tắc vừa đánh vừa ủi, nên không thể chần chừ thêm nữa. Sau đó tôi ngồi dậy ra khỏi giường.
“Anh … Em không cho anh đi …” Lúc chuẩn bị xuống giường, Bích Thuyền cũng từ trên giường ngồi dậy, vươn hai cánh tay trắng như ngọc mịn màng như củ sen ôm chặt eo tôi.
“Em à, hôm nay anh thực sự nhớ rất nhiều việc. Anh có thể lên xe hơi làm để bù lại công việc đã bỏ lỡ hôm nay.” Tôi cố tình đưa lý do bận việc, thay vì nói rằng để cô ấy và cha làm việc đó thuận lợi, điều này khiến cô ấy có thể chấp nhận khi nghe.
'Em à, ngoan nào.' Tôi dỗ dành cô ấy, và nắm lấy đôi bàn tay trắng nõn mà cô ấy ôm trên eo tôi và cố gắng tách tay cô ấy ra khỏi eo tôi, nhưng tôi thấy hai bàn tay nhỏ bé của cô ấy đang đan chặt các ngón tay vào nhau.
'Em không muốn, Em không muốn.' Bích Thuyền vừa nói vừa dùng tay ôm chặt eo tôi.
“Em à, em có muốn anh tiếp tục tự trách mình không? Em muốn anh lại cảm thấy có lỗi sao?” Khi nói lời này, tôi đột nhiên cảm thấy cánh tay đang ôm eo tôi của Bích Thuyền có chút buông lỏng, nhìn thấy nàng chút lưỡng lự, trong lòng trầm mặc, tôi nhanh chóng nói với cô ấy: “Em à, chỉ cần em giải phóng dục vọng trong người, anh sẽ cảm thấy thoải mái, và anh cũng không cảm thấy có lỗi với em”
Tôi nói xong, cảm thấy cơ thể của nàng hơi run lên, vì vậy tôi nhanh chóng nói với cô ấy: “Em à, Cha đã làm chuyện đó với em hai lần rồi, Không phải là chưa làm, đừng ngại nữa. Anh ủng hộ em rất nhiều. Hơn nữa hiện tại cha anh cũng cần em, và em cũng cần cha anh, anh chỉ là một người đàn ông nhu nhược với cái mong muốn bệnh hoạn, biến thái nhìn vợ mình cùng người khác, như vậy chúng ta đôi bên cùng có lợi phải không em.' Bích Thuyền trầm mặc không nói, sau khi nghe xong, khuôn mặt thanh tú của cô càng ngày càng đỏ, sau đó cắn chặt môi dưới như đang do dự.
“Em à, em không nghĩ nó có thể mang lại niềm đam mê, và làm cho cuộc sống của chúng ta bình thường lại sao sao? Bằng cách này, em có thể mang lại niềm vui cho cuộc sống của chúng ta phải không? Em à, hãy buông tay ra được chứ”. Tôi đã nói với cô ấy bằng cả trái tim mình.
Trên thực tế, sau khi nghe rất nhiều điều tôi chia sẻ, Bích Thuyền đã bị cám dỗ bởi những gì tôi nói trong lòng, nhưng cô ấy là một nữ bác sĩ trang nghiêm và tao nhã, cô ấy rất xinh đẹp và khí chất, và rằng cô ấy có một thân hình rất đẹp. Bích Thuyền nghe xong những gì tôi nói vừa rồi, toàn thân cô ấy lại khẽ run lên, bởi vì những gì tôi nói đều là những lời thật trong lòng.
Trong thâm tâm Thuyền lúc này đầy ưu tư: 'Đúng vậy, Anh ấy nói đúng, đúng là tất cả nhưng đều này có thể cho chúng tôi một cuộc sống bình dị nhưng lại có thể mang lại đam mê và hạnh phúc. Nếu không thì ngày qua ngày, năm này qua năm khác, cuộc sống bình thường này thực sự trở nên quá đơn điệu. Làm nữ bác sĩ có gì sai? Nữ bác sĩ cũng là phụ nữ, cũng cần có đam mê trong cuộc sống, và phải biết cách tận hưởng cuộc sống tốt hơn những người phụ nữ bình thường khác.' Bích Thuyền nghĩ đến đây, chậm rãi bỏ hai cánh tay trắng như ngọc đang vòng qua eo của tôi xuống, nhưng khuôn mặt thanh tú xinh đẹp lại đầy vẻ e thẹn.
Khi tôi nhìn thấy điều này, một sự ngạc nhiên hiện lên trên khuôn mặt tôi, tôi bước ra khỏi giường và nói với Bích Thuyền: 'Vợ, không sao cả.'
Bích Thuyền nghe thấy, khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy đỏ bừng, và cô ấy rất xấu hổ, Cô ấy mất mặt và không dám nhìn tôi.
Tất nhiên tôi có thể hiểu được sự nhút nhát của Bích Thuyền vào lúc này, nhưng tôi không nói thêm nữa. Tôi sợ rằng sẽ tự chuốc lấy thất bại nếu mình nói quá nhiều. Vì vậy, tôi mặc quần áo vào quần nhanh nhất có thể, cầm laptop vội vàng đi đến trước cửa phòng, khi tôi muốn mở cửa bước ra khỏi phòng, tôi chợt nhớ ra, quay lại nói với Thuyền đang ngồi trên giường với vẻ mặt ngượng ngùng mà ngẩn ra: 'Vợ, em có thể giúp anh chứ?'
'Hả? 'Thuyền lập tức ngẩng mặt lên, không biết xấu hổ nhìn ta, vẻ mặt đầy nghi hoặc.
'Em à, lát nữa gọi điện thoại cho anh được không? anh muốn nghe giọng của em…' Tôi nói với Thuyền đầy hứng thú.
“Anh …” Bích Thuyền nhìn tôi với vẻ mặt kinh ngạc.
“Vậy thì … quên đi vậy, Cứ cho là anh không nói đi.” Tôi hơi sợ khi nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của Bích Thuyền, như thể nàng sẽ đột ngột thay đổi ý định, vì vậy tôi không cần phải đợi cô ấy trả lời, tôi nhanh chóng rút lại những gì đã nói, sau đó đưa tay ra và mở cửa.
'Anh à, chờ một chút.' nàng thấy tôi chuẩn bị ra khỏi phòng, đột nhiên lo lắng gọi tôi.
Tôi lại bị sốc khi nghe nàng gọi, tôi nghĩ cô ấy định thay đổi quyết định, tôi quay người lại và nhìn nàng với ánh mắt lo lắng.
'Anh vẫn sẽ yêu em chứ?' Bích Thuyền khá đỏ mặt, rồi ngượng ngùng nói với tôi.
“Em à, Anh hứa sẽ yêu em nhiều hơn trước.” Cuối cùng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm, nói xong tôi vội vàng phóng người ra khỏi phòng. Sau khi cánh cửa nhẹ nhàng đóng lại, tôi thở phào nhẹ nhõm, nhìn vào phòng của Cha tôi theo bản năng và thấy rằng cánh cửa đã được đóng lại, nhưng xét theo ánh sáng từ khe cửa, Cha tôi có thể chưa ngủ.
Tâm trạng của tôi lúc này bắt đầu trở nên phấn khích và hồi hộp, cứ tưởng tượng người vợ mà tôi yêu thương vào phòng Cha tôi. Nghĩ đến đây, cả người tôi bất giác run lên vì phấn khích, đồng thời cũng không dám tưởng tượng nữa, cầm nhẹ chiếc laptop bước đến cửa an ninh rồi cẩn thận như kẻ trộm, đi ra ngoài..
Tôi đi thang máy xuống tầng hầm để xe, đến chỗ để xe của mình, sau đó mở cửa băng ghế sau ngồi vào, sau khi đặt máy tính xách tay lên đệm xe, tôi không thể bình tĩnh được nữa.
Tôi tự hỏi không biết bây giờ Bích Thuyền đã bắt đầu hành động chưa, cô ấy sẽ vào phòng của Cha tôi bằng cách nào? và sẽ lấy cớ gì để dẫn dắt Cha tôi làm chuyện đó. Lúc này tôi thực sự ước mình có một đôi mắt thấu thị, có thể nhìn thấu mọi chuyện ở nhà.
Bây giờ tôi đang nghĩ nên làm gì với chiếc máy tính xách tay, thật ra tôi nói với Bích Thuyền mang máy lên xe làm việc. Tất cả chỉ là cái cớ, nhưng nó sẽ khiến trong lòng Bích Thuyền dễ chấp nhận hơn, và tôi cũng cô ấy rất thông minh, làm thế nào nàng có thể không biết lý do của tôi? Vợ ngoại tình với Cha ở nhà, tôi cầm laptop đi làm thì còn gì bằng. Chỉ là cả hai chúng tôi đều biết quá rõ mà thôi.
Đột nhiên tôi nghĩ đến một chuyện khác khiến tôi lo lắng, nếu Bích Thuyền không đi gặp cha thì sao? Điều này cũng rất có thể xảy ra, vì nếu không có sự ủng hộ và động viên của tôi ở bên cạnh, cô ấy nhất định sẽ từ bỏ việc đến phòng của cha.
Khi tôi nghĩ đến điều này, cả người tôi cảm thấy tồi tệ, đồng thời tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng và bất an, sau đó tôi vắt óc suy nghĩ xem có thể làm gì để giúp Bích Thuyền hay không.
Tôi vắt óc nghĩ ra nhiều cách nhưng đều viển vông và không thể thực hiện được, bỗng nhiên mắt tôi sáng lên, sau đó tôi nhanh chóng lấy điện thoại ra bấm vào tin nhắn của Cha gõ vài dòng: 'Cha, con vừa mới gây với Thuyền, con sẽ không có ở nhà, tối nay con sẽ ở văn phòng công ty một đêm.'
Sau khi tôi gửi tin nhắn này cho Cha tôi, tôi cảm thấy hơi lo lắng và bất an, tôi không thể để Bích Thuyền biết chuyện này, nếu Bích Thuyền biết rằng tôi đang giúp cô ấy, cô ấy có thể sẽ tức giận.
Có lẽ Cha tôi chưa ngủ, tôi nhanh chóng nhận được tin nhắn tin nhắn của ông: 'Phong, chuyện gì vậy? Về nhà đi, hai con đang giận nhau sao? Có chuyện gì khó xử sao? Nói với Cha biết chuyện gì đang xảy ra đi?'
Rõ ràng, từ những dòng tin nhắn từ cha, tôi có thể thấy rằng cha cũng đang rất lo lắng.
Tôi nhanh chóng gửi lại tin nhắn tin nhắn: “Cha, không cần lo lắng, không có gì cả, chỉ là những chuyện nhỏ nhặt thôi, ngày mai sẽ ổn thôi.”
Cha tôi lập tức nhắn : 'Phong, là vợ chồng phải bao dung cho nhau, cưới được một người bác sĩ xinh đẹp như Thuyền thì con nên vui lòng mới phải, cho dù Thuyền có làm điều gì sai đi chăng nữa, thì con cũng không nên bỏ nhà đi. Tốt hơn hết là con nên nhanh chóng về nhà, có gì từ từ mà nói.'
Đọc xong tin nhắn Cha gửi mà mình cũng cảm động, khi con trai và con dâu cãi nhau, người cha hãy thể hiện sự quan tâm và yêu thương của mình.
Tôi không dám chần chừ nên đã nhắn cho Cha: 'Cha ơi, con biết mình sai rồi, giờ con đã đi rồi, mai con về, nhân tiện đây, cha qua thử qua xem Bích Thuyền thế nào, con và cô ấy đang gây nhau nên rất khó nói chuyện, cô ấy nhất định cũng không muốn cha biết, vì vậy cha cứ giả vờ như không biết rằng chúng con đang gây, đừng nói cho Bích Thuyền. Với lại, hôm nay con cũng đưa Cha vợ đi bệnh viện, khiến nhiều công việc phải bỏ dở, bây giờ phải hoàn thành công việc ở văn phòng, Cha qua xem cô ấy thế nào. Đừng trả lời tin nhắn của con nữa nha.'
Sau khi tôi gửi tin nhắn này, trên mặt hiện lên một nụ cười mãn nguyện, Nếu Bích Thuyền không đi tìm cha tôi, thì cha tôi cũng sẽ chủ động đi tìm Bích Thuyền.
Trong khi đó, Bích Thuyền nhìn thấy tôi vụt ra khỏi cửa phòng, trái tim cô ấy run lên khi cánh cửa đóng lại. Trời ơi, thật là xấu hổ. Nếu trong cơ thể không có khát vọng mãnh liệt muốn làm những điều này, thì mình sẽ không làm điều trái với luân thường đạo lý. Nhưng tôi nhớ ra rằng chồng tôi đã hỗ trợ và động viên tôi trong suốt thời gian qua, điều đó khiến tôi cảm thấy tốt hơn một chút.
Lúc này Bích Thuyền cảm thấy toàn thân nóng bừng, khó chịu không thể giải thích được, đây cũng có thể là do tâm lý phản ứng, bởi vì cô cho rằng mình sắp làm chuyện cấm kỵ với Cha chồng, vùng kín giữa hai chân cô đã không chịu nổi.
Mặc dù Phong đã xuống nhà để xe ở tầng hầm, Bích Thuyền vẫn cảm thấy đặc biệt lo lắng và bất an, nghĩ đến việc vào phòng của cha chồng có xấu hổ không? mình nên nói gì với Cha nếu mình qua đó? Vì vậy Bích Thuyền cảm thấy bối rối khi nghĩ về nó, và cô ấy muốn bỏ cuộc. Nghĩ đến đây, Bích Thuyền xuống giường, vào phòng tắm, tắm nước lạnh để giải tỏa thân nhiệt.
Chương 86: Bị động
Trong phòng tắm dội một gáo nước lạnh, xong tôi bước ra nằm trên giường, Thuyền thấy khỏe hơn trước rất nhiều, hơi nóng trong người cũng bớt phần nào, lập tức hạ quyết tâm không đi gặp Cha tôi nữa, vừa định lấy điện thoại ra và nhắn tin cho Phong về ngủ, bất ngờ nhận được tin nhắn tin nhắn của Cha, Thuyền bàng hoàng, Cha chưa bao giờ nhắn cho mình vào buổi tối nay sao anh lại như vậy? Không biết rằng, cha có sợ anh Phong biết không? khi mình và a Phong đang nằm ngủ cùng nhau.
Với sự tò mò, Bích Thuyền nhấp vào tin nhắn mà cha tôi đã gửi cho cô và đọc: 'Thuyền, con ngủ chưa?'
Sau khi Thuyền nhìn thấy, cô cho rằng cha mình càng ngày càng táo bạo, buổi tối lên xe sờ đùi cô, tận dụng cơ hội để xem chỗ kín của mình, và bây giờ, khuya như vầy lại gửi tin nhắn cho mình. Điều này thực sự táo bạo. Bích Thuyền có chút tức giận nghĩ đến điều đó nên muốn đặt điện thoại xuống, không muốn để ý đến tin nhắn cha gửi, nhưng cô lo rằng tinh thần của cha chồng không được tốt nên đánh nhắn lại: 'Chưa'
Khoảng hai phút sau, Cha tôi gửi tin nhắn: Thuyền, Phong ngủ chưa?
Đây có thể là hiệu ứng sau khi tôi dặn cha tôi, vì vậy ông giả vờ rằng tôi vẫn còn ngủ với Bích Thuyền, vì vậy ông đã hỏi Bích Thuyền như thế.
Nhìn thấy cha tôi hỏi cô như vậy, Bích Thuyền thật sự muốn biết rằng cha tôi tại sao lại mạnh dạng gửi tin nhắn cho mình, cô đặc biệt muốn biết chuyện gì đang xảy ra với cha tôi, nên nhắn lại cho Cha: 'Cha, anh Phong ngủ rồi.'
Một lúc sau, Cha tôi nhắn: 'Thật tuyệt, Thuyền, chúng ta có thể gặp nhau và nói chuyện được không?'
Từ tin nhắn này của cha tôi, Bích Thuyền có thể cảm thấy rằng ông đang cảm thấy rất vui. Nàng không nhịn được mím môi cười, sau đó cô nhắn lại và hỏi: 'Cha đang nói gì vậy?'
Một lúc lâu sau Cha tôi mới nhắn lại: 'Thuyền, Cha không biết sao hôm nay Cha nhớ con quá.'
Bích Thuyền xem xong, hít một hơi, cảm thấy được cha tôi càng ngày càng táo bạo, trực tiếp nói với mình. Tuy rằng trong lòng có chút tức giận, nhưng nghĩ lại có lẽ cũng không tệ lắm, nếu như cha tôi có thể chủ động, tại sao mình lại không phải chủ động đối với cha chồng. Điều này cũng tốt cho tôi và sự phát triển với cha chồng trong tương lai.
Nghĩ vậy, Bích Thuyền gửi lại một tin nhắn cho Cha: 'Cha, hôm nay Cha bốc đồng quá nên làm loạn thế này, nếu để anh Phong biết thì sao? cha phải bình tĩnh, cha biết không?'
Sau khi Bích Thuyền gửi tin nhắn này, đợi một lúc lâu vẫn không thấy cha trả lời, đột nhiên cô rất mong chờ và háo hức mong được cha trả lời kịp thời, nên cô đã lấy điện thoại di động của mình, mong đợi tin nhắn của Cha. Nhưng đã đã hơn 5 phút, cô vẫn không nhận được tin nhắn, Bích Thuyền cảm thấy hơi cáu kỉnh không thể giải thích được. Có phải cha bị choáng ngợp bởi những gì cô nói vừa rồi không?
Một lúc sau, nghe thấy tiếng nhắc nhở của điện thoại di động, Bích Thuyền vô cùng ngạc nhiên, cô nhanh chóng cầm điện thoại di động lên xem, hóa ra đó là từ cha chồng, vì vậy cô nóng lòng bấm vào điện thoại, mở ra: 'Thuyền, Cha có sợ con không quan tâm đến Cha nữa, nên Cha không thể không đối xử với con như thế này, Thuyền, miễn là sau này con đừng bỏ rơi Cha, Cha hứa sẽ không làm loạn nữa. Thuyền, chuyện xảy ra hôm nay là cha có lỗi với con, cha xin lỗi con, con không cần phải tức giận, được không? Mọi thứ là lỗi của Cha. Đừng tức giận.'
Cha tôi có thể đã nghĩ rằng tôi và Bích Thuyền khó xử vì sự nóng vội của ông đối với cô ấy hôm nay, khiến cô ấy phát cáu, và cô ấy đã trút giận lên tôi. Vì vậy, cha tôi liên tục nói với Bích Thuyền trong tin nhắn rằng cô ấy đừng tức giận.
Sau khi đọc tin nhắn, Bích Thuyền mới hiểu tại sao Cha trả lời tin nhắn lại chậm đến vậy, hóa ra ông đã viết nhiều lời như vậy cho mình, vì cô ấy biết trình độ học vấn của Cha không cao. Không thể đánh nhanh một số từ, vì vậy ông đã sử dụng chức năng viết tay nên chữ viết rất chậm và có nhiều lỗi chính tả. Hoặc có vẻ như mình là một người còn trẻ, nên tốc độ đánh máy của tôi khá nhanh. Bích Thuyền không thể không mỉm cười khi nghĩ đến điều này, và cô ấy có chút xấu hổ vì sự thiếu kiên nhẫn của mình vừa rồi. Nhưng sau khi đọc tin nhắn này của Cha, cô không khỏi bàng hoàng, tin nhắn nóng nảy mà cô gửi cho Cha sáng nay có lẽ đã giáng một đòn nặng vào ông ấy. Cha vẫn nghĩ sau này tôi sẽ bỏ ông ấy và tôi vẫn còn giận ông vì sự bồng bột khi chỉ nghĩ đến bản thân ngày hôm nay.
Sau khi Thuyền do dự một hồi, trên điện thoại gõ mấy dòng: 'Cha, không phải con đã nói với Cha rồi sao? con sẽ không bỏ rơi cha, và con cũng không giận cha. Đừng nghĩ về điều đó, được không?'
Sau khi Bích Thuyền gửi tin nhắn này, phải mất khoảng hai hoặc ba phút cha tôi gửi lại tin nhắn: 'Thuyền, nếu con không muốn Cha nghĩ vậy, thì con …'
Có khả năng Cha đã gửi tin nhưng ông ấy xấu hổ khi nói ra lý do. Sau khi Bích Thuyền đọc nó, cô trả lời cho cha tôi theo bản năng và hỏi: 'Cha, chuyện gì đã xảy ra với cha vậy?
Cha tôi nhắn tiếp:' Thuyền, hôm nay Cha rất nhớ con, vì vậy nếu con đến phòng Cha, Cha sẽ không nghĩ về điều đó nữa'
Sau khi Thuyền đọc được tin nhắn của cha gửi, lòng cô bỗng trở nên rối bời, dục vọng mãnh liệt trong cơ thể bị bồn nước lạnh đè nén lại trở nên hoạt động, sau đó cô ngượng liền nhắn lại cho Cha: 'Cha, Cha đang nói gì vậy, Phong vẫn ở bên cạnh con.'
Lần này phải đợi rất lâu Cha mới trả lời, nhưng Thuyền biết Cha viết chậm, cô đã chuẩn bị tâm lý, biết rằng Cha sẽ gửi sau khi viết xong nên cô dường như không lo lắng như trước, nên khi tin nhắn tới cô cầm điện thoại lên, và đọc: 'Thuyền, không phải con nói là Phong đã ngủ sao? Cha biết rằng Phong ngủ rất sâu, nên nếu con bí mật đến phòng của Cha, Phong sẽ không biết. Với lại, Cha biết rằng con cũng đang nhớ thứ trong quần của Cha, bởi vì Cha đã nhìn thấy bên dưới của con trong phòng tắm ở nhà Cha mẹ con, và bây giờ con nói rằng Phong đã ngủ. Điều đó có nghĩa là Phong và con đã không làm tình tối nay. Vì vậy, con đến phòng cha, cha có thể giúp con, Thuyền, được không?
Bích Thuyền lần đầu tiên nhìn lướt qua tin nhắn dài của cha gửi cho cô, trong lòng thầm nghĩ phải lâu như vậy mới trả lời được tin nhắn, hóa ra ông đã viết nhiều chữ như vậy, càng xem, trái tim cô càng hỗn loạn, cha đã quá trực tiếp, còn tự dặn mình về phòng cha bằng những lời lẽ trần trụi như vậy. Điều này thật quá xấu hổ, nhưng dục vọng trong cơ thể nàng đã phản bội lại sự kiên trì của nàng, Thuyền nghĩ rằng cô đã nói chuyện phiếm với cha lâu như vậy, và chồng mình thì vẫn đang ở trong xe hơi trong nhà để xe tầng hầm. Nếu chậm trễ với cha, Anh Phong sẽ ở trong xe một thời gian, làm sao có thể nói rằng xe hơi thoải mái hơn ở nhà . Vì vậy Bích Thuyền không do dự nữa, nhắn lại cho cha: 'Con qua đây'.
Sau khi Bích Thuyền gửi tin nhắn này, cô ấy cảm thấy rất xấu hổ, sau đó cô ấy bước ra khỏi giường với vẻ mặt xấu hổ, khi cô ấy đang chuẩn bị bước đến cửa, cô ấy lại đột nhiên dừng lại, rồi lại tiếp tục bẽn lẽn cầm lấy điện thoại trên giường bấm điện thoại cho chồng.
Tôi đang suy nghĩ miên man trên xe, nghĩ khi chừng nào Bích Thuyền không gọi điện bảo tôi về nhà ngủ, thì may ra còn có hy vọng cho cô ấy và cha tôi được ở cùng nhau, nhưng nếu Bích Thuyền từ bỏ việc đi đến phòng của cha tôi, cô ấy nhất định sẽ gọi cho tôi và yêu cầu tôi trở lại ngủ.
Thời gian trôi qua, Bích Thuyền không hề gọi cho tôi, trong lòng tôi càng ngày càng cảm thấy Bích Thuyền và cha tôi ấy sẽ có một vở kịch nào đó, đột nhiên tôi càng trở nên phấn khích. Khoảng mười phút sau, Bích Thuyền vẫn không gọi cho tôi, và tôi thậm chí còn chắc chắn rằng Bích Thuyền và cha tôi sẽ có một vở kịch. Nếu Bích Thuyền có tâm trạng tốt vào ngày sau, cô ấy cũng có thể gửi cho tôi những gì đã xảy ra trong phòng của cha tôi tối nay qua tin nhắn. Vì vậy, tôi ổn định chỗ ngồi, nhấc máy tính xách tay và đặt nó lên đùi, và bắt đầu tập trung vào công việc.
Khoảng nửa giờ sau, điện thoại của tôi bất ngờ đổ chuông khi tôi đang làm việc, Tôi lập tức sửng sốt, nhanh chóng cầm điện thoại di động lên, nhìn thấy là Thuyền đang gọi, tôi lập tức lại cảm thấy thất vọng, bây giờ mới qua nửa giờ, Thuyền và cha tôi ấy không thể kết thúc sớm như vậy được. Bích Thuyền đã suy nghĩ về nó lâu như vậy, và cuối cùng bỏ cuộc trước khi cô ấy gọi cho tôi và bảo tôi về nhà ngủ lại?
Tôi lo lắng trả lời: “Anh đây …”
“Anh … Đừng nói chuyện gì bây giờ cả, em … em về phòng của Cha anh …”
Tôi vui mừng đến mức toàn thân run lên, hóa ra lúc này Bích Thuyền chỉ về phòng cha tôi, và cô ấy đã gọi điện cho tôi. Nghe giọng điệu ngượng ngùng của cô ấy, cô ấy đã gần như nói rõ với tôi rằng, cô ấy muốn tôi vân mở điện thoại và vào phòng của Cha tôi. Tôi có một chút choáng ngợp với sự phấn khích, vì Bích Thuyền đã bảo tôi không được nói, tôi không thể nói được nữa, vì vậy tôi ấn chặt tai nghe ở phía dưới điện thoại vào tai và lắng nghe cẩn thận.
Khoảng nửa phút sau, tôi nghe thấy tiếng bước đi của Bích Thuyền, sau đó là tiếng mở cửa. Tôi đoán Bích Thuyền mở cửa phòng, sau đó có tiếng bước chân, có lẽ Bích Thuyền đã đến trước cửa phòng của cha tôi, sau đó không có tiếng động, điện thoại rất yên tĩnh.
Tôi chỉ có thể dựa vào suy đoán của chính mình, chắc bây giờ Bích Thuyền đang đứng ở cửa phòng của cha tôi. Có thể Bích Thuyền đang do dự. tôi cũng nghĩ về điều đó. Con dâu phải đến phòng của Cha chồng khi trời đã quá muộn, nàng phải rất dũng cảm, đồng thời tôi hoàn toàn hiểu rằng, lúc này trong lòng Bích Thuyền đang rất lo lắng và ngại ngùng khi đã đứng trước phòng của Cha, tôi gần như nín thở, tôi thực sự sợ Thuyền sẽ từ bỏ việc vào phòng của Cha sau khi do dự một lúc và quay trở lại phòng ngủ chính của chúng tôi.
“Cốc, Cốc, Cốc” Chừng hai phút sau, trong điện thoại truyền đến tiếng gõ cửa, đây hẳn là Thuyền quyết tâm, nàng vươn tay gõ cửa phòng cha tôi, Thuyền đột nhiên vô cùng hưng phấn. Cuối cùng quyết tâm vào phòng của cha chồng.
'Thuyền, cửa không khóa.' Đột nhiên giọng nói trầm thấp của cha tôi phát ra từ điện thoại, tôi biết đây là lời cha tôi nói với Bích Thuyền đang đứng ở cửa ngoài phòng. Dù giọng nói rất trầm nhưng tôi vẫn nghe thấy. Tôi đột nhiên cảm thấy rất kỳ lạ, làm sao cha tôi biết rằng nàng sẽ đến gõ cửa phòng mình? Nhưng tôi cũng không nghĩ nhiều, bởi vì tiếng mở cửa lại phát ra từ điện thoại, tôi nghĩ Thuyền đã nắm chặt tay nắm cửa sau khi nghe xong lời của cha tôi, nàng liền mở cửa.
“Bích … Thuyền, con thực sự ở đây, điều này … điều này đơn giản là tuyệt vời … Cha thực sự không mong đợi con đến phòng của Cha …” Giọng nói đầy phấn khích của cha vang lên từ điện thoại. Tôi đoán ngay sau khi Bích Thuyền mở cửa, ông ấy rất vui mừng và nói với Bích Thuyền. Và giọng của Cha tôi đã cao hơn trước rất nhiều.
Sau đó âm thanh trở nên yên tĩnh trở lại, không nghe thấy tiếng bước chân hay tiếng nói của Bích Thuyền, tôi đoán tâm trạng xấu hổ của Bích Thuyền đang đứng ngoài cửa lúc này có lẽ vẫn còn đang bàng hoàng và thiếu quyết đoán.
'Cha, sao cha lại nhìn chằm chằm con như thế này?' Khoảng một phút sau, tôi đột nhiên nghe thấy giọng nói của Bích Thuyền phát ra từ điện thoại.
“Bích … Thuyền, con … bộ quần áo ngủ này trên người con đẹp quá … Cha vô tình nhìn nên …” Cha nói với Bích Thuyền đầy phấn khích.
Nghe đến đó tôi chợt bừng tỉnh, tôi chợt nhớ ra Thuyền hẳn là vẫn đang mặc cái váy ngủ ngắn cũn cỡn gợi cảm kia, tôi tượng tưởng rằng Thuyền đang đứng ở ngoài cửa phòng cha tôi, lộ ra hai viên ngọc bích, bờ vai trắng nõn mềm mại như củ sen, hai cánh tay trắng mịn và cơ ngực trắng như tuyết lộ ra phía trên bầu ngực. Bởi vì tôi thường xuyên nhìn thấy Bích Thuyền mặc chiếc váy ngủ gợi cảm này, tôi biết rằng khe ngực trắng như tuyết giữa hai bầu ngực của Bích Thuyền cũng có phần đang khỏa thân trước mặt cha tôi. Còn có hai cái đùi thon thả, cân đối và đầy đặn trắng nõn lộ ra trước mắt cha. Thảo nào cha tôi nhìn chằm chằm vào cơ thể Bích Thuyền như thế này. Tôi cũng biết rằng khi Cha tôi nhìn nửa thân trần của Bích Thuyền, đôi mắt của ông ấy hẳn là rất tham lam …
“Cha, Cha … Cha đừng nhìn như thế nữa, con không muốn anh Phong nhìn thấy nếu Cha cứ nhìn con chằm chằm như thế này.' Giọng nói ngượng ngùng của Bích Thuyền lại phát ra từ điện thoại.
“Thuyền … Sao thân thể của con đẹp thế ? Ôi Thuyền, mau vào đi, đứng ở cửa nói chuyện cha sợ bị Phong nghe thấy. Vào đi.” Cha nói với Bích Thuyền nên vào phòng.
Tôi rất nhẹ nhõm sau khi nghe điều này, cha tôi vẫn không phản bội tôi, thậm chí còn giả vờ với Bích Thuyền rằng tôi vẫn đang ngủ trong phòng, điều này khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Sau đó, tôi nghe thấy tiếng bước chân và sau đó là tiếng đóng cửa, tôi đoán Bích Thuyền vào phòng và sau đó đóng cửa lại …