“Phi Phi ở chỗ này chờ ca một lát.” Cung Phàm nói xong, liền cầm theo hộp máy tính chạy đi. Tỉnh Phi có chút bất an, muốn đi cùng anh, thế nhưng Cung Phàm không giống như cần phải đi nơi quá xa, Tỉnh Phi sợ Cung Phàm cảm thấy không thoải mái, liền không đi theo, nhìn chằm chằm bóng dáng Cung Phàm. Nhìn thấy Cung Phàm đứng ở giữa một đám tiểu hài tử cả nam hài và nữ hài, thân ảnh cao lớn rất dễ khiến người khác chú ý, tiểu hài tử bên cạnh đều được ba ba cùng ma ma dắt tay, cùng Cung Phàm bảo trì một cự ly an toàn. Tiểu cô nương cảm thấy Cung Phàm bộ dáng rất đẹp trai, đứng ở bên cạnh vụng trộm nhìn anh.
Cung Phàm một tay cầm hai que kem, đi đến bên người Tỉnh Phi. Tỉnh Phi vừa đón được một chiếc xe taxi, bất quá phía trên cũng đã có người ngồi, một bà mẹ đang ôm một bé gái khoảng bốn năm tuổi. Chỗ ngồi phía sau vẫn còn trống.
“Ca, cái xe taxi này đi cùng đường với chúng ta, đi ghép xe nhé?”
Tỉnh Phi nhìn tài xế, trên mặt tài xế thần tình vốn có điểm không kiên nhẫn, liền ấn mấy tiếng còi, nhìn thấy Tỉnh Phi đang cùng với một nam nhân cao lớn thương lượng, liền kiên nhẫn đợi một chút.
Bà mẹ cùng bé gái bên cạnh đều nhìn tài xế. Tài xế trên mặt có vài phần xấu hổ.
Cung Phàm mở cửa xe, Tỉnh Phi tiến vào trong, Cung Phàm ngồi vào trong, đem hai que kem đưa cho Tỉnh Phi. Tỉnh Phi liếm một ngụm, cảm giác cay cay trên đầu lưỡi rốt cuộc cũng bớt đi một ít, cũng làm giảm đi cái nóng trong người.
Bé gái phía trước ngửi được mùi vị thơm ngọt, quay đầu lại nhìn chằm chằm vào que kem trong tay Tỉnh Phi.
Cung Phàm cũng nhìn Tỉnh Phi, Tỉnh Phi cũng chú ý tới ánh mắt thèm thuồng của cô bé kia. Cung Phàm còn cho rằng Tỉnh Phi sẽ nhường que kem cho cô bé, Cuối cùng…
Tỉnh Phi nhìn cô bé kia chừng ba giây, sau đó cúi đầu liếm que kem còn chưa ăn đến một ngụm, lại đem que kem cũ hai ba ngụm ăn hết.
“Ca, ăn đi…”
Tỉnh Phi giơ que kem đưa cho Cung Phàm, Cung Phàm buông mắt nhìn que kem, dở khóc dở cười, chưa bao giờ biết Tỉnh Phi còn trẻ con như vậy.
Cung Phàm cũng không cự tuyệt, một ngụm ăn mất phân nửa kem que.
Tài xế,“….”
Bà mẹ,“….”
Cô bé kia nhìn que kem chỉ còn sót lại non nửa liền sắp khóc.
Vị Cung Phàm nào đó bị liên lụy: “……”
Cung Phàm buông mắt nhìn Tỉnh Phi đang phồng miệng, nhịn ý cười.
Đến giao lộ, thời điểm xuống xe, Cung Phàm nhìn đến bên trong kính chiếu hậu của xe taxi, ánh mắt khinh thường của tài xế cùng bà mẹ kia, còn có cô bé kia còn đang oa oa khóc.
“Ca, muốn ăn nữa.” Tỉnh Phi khó có lúc đưa ra yêu cầu. Cung Phàm xoa xoa đầu cậu, dẫn cậu đi đến đường xxx, lại mua cho cậu hai que kem. Tỉnh Phi đưa một cây cho Cung Phàm, Cung Phàm lắc đầu,“Ca không thích ăn ngọt.”
Tỉnh Phi kinh ngạc nhìn Cung Phàm, Cung Phàm vừa nãy chẳng phải ăn một hơi hết luôn nửa que kem mà. Cung Phàm nhu nhu tóc của cậu, lấy di động ra, gọi một cuộc điện thoại, Tỉnh Phi nghe được là anh đang gọi điện thoại cho quản gia.
Tỉnh Phi ôm một con gấu bông, bộ dạng hai người lại đẹp trai dễ nhìn, đại bộ phận khách hàng trong McDonald đều là nữ hài tử cùng tiểu hài tử, không bao lâu, trên đường xxx ai ai cũng nhìn chằm chằm vào hai người. Cung Phàm sợ cậu không được tự nhiên, liền mang theo cậu đi ra ngoài, hai người đứng ở dưới bóng cây. Cung Phàm nhìn Tỉnh Phi ăn kem que, vẫn không mở miệng, đem tầm mắt nhìn về phía giao lộ, nhìn dòng xe qua lại.
Hai người rất nhanh đã về đến nhà, trong nhà không có một bóng người, Cung mẫu phỏng chừng lại đi ra ngoài uống trà chiều với hội chị em của bà rồi, Cung Phàm mang theo Tỉnh Phi lên lầu, giúp Tỉnh Phi lắp máy tính. Tỉnh Phi ngồi ở mép giường, xem Cung Phàm giúp hắn lắp đặt, sau đó Cung Phàm lại giúp Tỉnh Phi đăng kí Weibo cùng QQ.
“Phi Phi muốn đặt võng danh(*) là gì?” Cung Phàm quay đầu lại hỏi Tỉnh Phi, Tỉnh Phi nhất thời chưa nghĩ được cái gì, Cung Phàm đăng kí này kia cho cậu, lại add thêm QQ của chính mình, Tỉnh Phi nhìn avatar màu xám “Viễn Sơn lạc nhật” kia, rất xinh đẹp, võng danh đó cũng gần giống cái tên mà cậu đang nghĩ trong đầu, Viễn Sơn lạc nhật. Thập phần đơn giản. Tỉnh Phi luyến tiếc dời ánh mắt.
(*võng danh: tên trên mạng)
“Đây là QQ của ca sao?” Tỉnh Phi nhìn chằm chằm một bên mặt của Cung Phàm.
Cung Phàm gật đầu, gõ bàn phím một chút, sau đó nói “Được rồi.”
Tỉnh Phi xem QQ của mình, avatar là hình một chú thỏ Tuzki đang hút thuốc vẻ mặt rất khốc(**), võng danh, Thỏ Tuzki. Cung Phàm dùng chuột click vào avatar, bên cạnh nhảy ra một khung đối thoại, một con thỏ Tuzki đang ở đó vẫy vẫy khăn tay, lắc lắc eo thon nhỏ.
(**khốc: nghĩa gốc là “tàn ác” ở trong ngữ cảnh này mọi người tạm hiểu nó giống kiểu mặt mang tà khí đó ^^)
“Ha ha ~” Tỉnh Phi nhịn không được nở nụ cười.
Tỉnh Phi muốn đổi avatar, cảm giác thỏ Tuzk i kia rất thiếu đánh, Cung Phàm vắt chân bắt chéo, đem Tỉnh Phi đặt ở trên đùi của mình, một bàn tay đè lại eo cậu, Tỉnh Phi giống như rùa bị lật ngược, vô luận nhúc nhích giãy dụa như thế nào đều không lật lại được. Cung Phàm chính là Như Lai Phật chưởng, còn mình chính là con khỉ kia, bị đè đến không thể nhúc nhích.
Cảm giác như có một thứ gì đó đang tiến vào lồng ngực của mình, Tỉnh Phi mặt trướng đỏ bừng, chân tay có chút luống cuống, cậu ngẩng đầu vụng trộm ngắm Cung Phàm một cái, Cung Phàm trên mặt cũng có vài phần xấu hổ, đôi bàn tay nóng bỏng kia vẫn đánh bàn phím, thanh âm “lách cách” vang lên, Tỉnh Phi chống hai tay lên đùi anh, từ trên đùi anh đứng lên.
– _-_-
Lạc: Chương này khá ngắn. Cả ngày hôm nay ta có chút việc… về đến nhà dọn dẹp xong cũng 11h30, chợt nhớ ra chưa post truyện nên sẽ đền bù bằng một chương chuyện bất kỳ mà trong nhà có:v lưu ý là đền bù THÊM nên lịch post vẫn dữ nguyên nhé… các nàng muốn thêm chương mới của chuyện nào có thể cmt bên dưới cho ta biết ^^ Mai có tgian sẽ kể chuyện vì sao bận cả ngày cho các nàng nghe ~~~ (liên quan đến 2 anh zai Nhật >_<)