Dưới trời xanh mây trắng tựa như biển lớn cuồn cuộn sóng, trong bể bơi dưới bầu trời xanh biếc, một mỹ thiếu niên đeo kính mát nhàn nhã nằm che nắng dưới ô, một bên uống nước trái cây mỹ vị, một bên nghe nhạc xem tạp chí, thật sự là vô cùng tiêu dao khoái hoạt.
“Thích ghê! Thế này mới gọi là cuộc sống chứ!” Dùng sức hút nước trái cây, mỹ thiếu niên buông tạp chí đứng lên, nhìn ánh nắng duỗi thắt lưng, vui vẻ cười nói.
Mỹ thiếu niên nhìn bể bơi vừa rộng lại đẹp đẽ trước mắt, làm vài động tác làm ấm người rồi dùng tư thế xinh đẹp nhảy xuống bể bơi.
Thân thể tinh tế linh hoạt như người cá, khoái hoạt ở bể bơi tự do tự tại rong chơi, gương mặt xinh đẹp đáng yêu toàn là tươi cười. Cả người chỉ mặc một cái quần bơi, da thịt toàn bộ bại lộ trong không khí, bơi ở trong nước dưới ánh mặt trời chiếu xuống như lòe lòe tỏa sáng, tựa như trân châu sáng lấp lánh mê người, làm cho người ta nhìn nhịn không được tâm viên ý mãn.
“Tiểu Vũ!” Khi mỹ thiếu niên đang bơi vui vẻ, một thiếu niên tóc xanh dáng người cao ráo, bộ dạng thập phần tuấn tú suất khí đi đến bể bơi la lớn.
“Tiểu Lam, mau xuống dưới đây với tôi! Bể bơi nhà cậu tuyệt thật đấy, còn lớn hơn cái ở nhà tôi, thích ghê luôn!” Cao Vũ nhìn Tần Lam xua tay gọi, vô cùng vừa lòng với bể bơi nhà Tần Lam.
“Tôi tới là có việc muốn nói với cậu, cậu đừng bơi nữa, mau lên đây!” Tần Lam không kiên nhẫn hô.
“Chuyện gì? Là hỏi tôi buổi trưa muốn ăn gì sao?” Cao Vũ không cam lòng lội qua, lên bờ lấy khăn tắm xoa xoa thân thể hỏi. Mấy ngày nay cậu vẫn ở nhờ nhà Tần Lam, Tiểu Lam cùng Tiểu Viên thật là chẳng có tình bạn bè gì, cậu bị Phương Nguyên Tùng chết tiệt kia bắt đi nhưng không thèm đi cứu cậu ra, đúng là đồ sợ chết nhát gan! Càng nói càng bực, cậu đi tìm hai xú tiểu tử này hỏi tội, bọn họ lại còn nói bọn họ tin tưởng năng lực của cậu, cho dù ném cậu tới Bắc cực một mình cậu cũng có biện pháp sống trở về, đã không cứu thì thôi còn đem cậu ra chọc ghẹo!
“Tôi hỏi cậu rốt cuộc còn muốn ở lại nhà tôi bao lâu nữa?” Tần Lam lập tức cho cậu một cái nhìn xem thường, tức giận mắng. Tiểu Vũ đã ở lại nhà hắn một tuần, khiến cha vô cùng khó chịu, mỗi ngày đều hỏi hắn Tiểu Vũ rốt cuộc khi nào thì đi.
“Cậu muốn đuổi tôi đi?” Cao Vũ ngưng tươi cười, tà mâu trừng hắn, thanh âm nhanh chóng lạnh đi.
“Không phải, là cậu ở nhà tôi mấy ngày, cha tôi y…” Đối mặt với biểu tình tức giận của Cao Vũ, Tần Lam có chút chột dạ, ngập ngừng nói.
“Tôi biết rồi, các người là chê tôi ở đây ảnh hưởng tới phụ tử hai người chơi trò loạn luân chứ gì!” Cao Vũ hừ lạnh mắng một tiếng.
“Loạn luân cái gì, nói khó nghe muốn chết! Tôi và cha tôi là thật lòng yêu nhau, chúng tôi mới không có loạn luân!” Tần Lam lập tức tức giận phản bác. Bởi vì bọn họ phụ tử yêu nhau, cho nên cha vẫn rất để ý hai chữ “loạn luân”, nếu để cha nghe được lời Tiểu Vũ nói, y sẽ tự trách!
“Hừ! Người là cha người là con, không phải loạn luân thì là cái gì! Làm cũng đã làm rồi, còn sợ người khác nói gì nữa!” Cao Vũ khinh thường cười lạnh nói. Tiểu Lam tên vô tâm này, huynh đệ đến nhà chơi vài ngày, hắn không hảo hảo chiêu đãi còn chưa tính, còn mỗi ngày nhăn mặt cho cậu xem, hiện tại lại còn trực tiếp mở miệng đuổi cậu đi, thật là đáng giận!
“Cao Vũ…” Tần Lam hung hăng trừng Cao Vũ, tức giận thấp giọng nói, chứng tỏ hắn bắt đầu tức giận rồi. Tiểu tử thối biết rõ chuyện cùng phụ thân loạn luân vẫn là nỗi đau trong lòng hắn, lại còn cố ý nói ra.
“Tiểu Lam, làm người phải biết tri ân báo đáp, cậu đừng quên nếu lúc trước không phải tôi giúp cậu hiến kế, cậu có thế làm cho cha cậu đáp ứng cùng cậu một chỗ giống hiện tại hạnh phúc như vậy hay không, cậu và y mỗi ngày ân ái đến ngọt như mật!” Cao Vũ mới không sợ hắn, cố ý lớn tiếng nói.
“Im đi! Cha tôi ở nhà, cẩn thận bị y nghe được!” Tần Lam vội che miệng Cao Vũ, kích động nhìn bón phía xung quanh, xác định không có cha mình mới nhẹ nhàng thở ra, buông Cao Vũ ra mắng.
“Nếu sợ cha cậu biết chân tướng mà quăng cậu, cậu tốt nhất nên khách khí với tôi một chút, phải hiểu làm người không thể vong ân phụ nghĩa, phải biết báo đáp! Bằng không… Hừ hừ, tự gánh lấy hậu quả!” Cao Vũ không cho là đúng, vẻ mặt đều là uy hiếp.
“Được rồi! Cậu thích ở bao lâu thì ở, tôi không bao giờ đuổi cậu đi nữa!” Tần Lam nghiến răng nghiến lợi mắng.
“Đây mới là anh em tốt chứ!” Cao Vũ vừa lòng ôm bả vai Tần Lam cười nói. Aii, mình đúng là ngu, lại còn quên mình đang nắm nhược điểm của Tiểu Lam, bằng không đã sớm lợi dụng, lúc trước sau khi phá hỏng hôn lễ của Phương Nguyên Tùng liền uy hiếp Tiểu Lam bọn họ cùng trốn ở nông thôn, sẽ không bị Phương Nguyên Tùng kia bắt chịu khổ nhiều như vậy!
“Tần Lam tôi tu mấy đời mới có thể có bằng hữu là cậu!” Tần Lam đẩy cậu ra, ngồi vào một bên trên nằm mắng. Không đuổi Tiểu Vũ đi, còn muốn cho cậu ở thêm, cha khẳng định càng tức giận, buổi tối không biết thu thập y như thế nào. Nghĩ đến lúc trước bị phụ thân trừng phạt, gương mặt tuấn tú của Tần Lam nháy mắt xấu hổ đến đỏ bừng, đã quên bên cạnh còn có người.
“Tiểu Lam, ban ngày ban mặt phát xuân cái gì! Có phải tối qua cha cậu không có uy cậu ăn no hay không!” Cao Vũ phát hiện mặt Tần Lam đột nhiên đỏ như mông khỉ, ngồi bên cạnh hắn ôm vai hắn cười xấu xa nói.
“Cút!” Tần Lam mới lấy lại tinh thần, xấu hổ hất tay cậu ra mắng. “Tiểu Vũ, cậu chuẩn bị xử lý chuyện Phương Nguyên Tùng như thế nào? Không phải cậu nói cậu thích hắn sao? Vậy sao cậu còn muốn chỉnh hắn như vậy, Phương Nguyên Tùng lần này bị cậu chỉnh thảm, đều đăng hết lên báo!” Tần Lam đột nhiên nghiêm mặt nói, vẻ mặt khó hiểu. Tiểu Vũ lần này thật sự đùa quá đáng, chuyện của Phương Nguyên Tùng lên cả tivi đứng đầu mặt báo. Tuy vì “nạn nhân” Cao Vũ mất tích, không có cách nào lên án Phương Nguyên Tùng, nhưng Phương Nguyên Tùng đến nay vẫn còn bị nhốt ở cục cảnh sát.
“Là vì thích hắn, cho nên mới không thể tha thứ cho hắn!” Nhắc tới Phương Nguyên Tùng, Cao Vũ từ lỗ mũi hừ một tiếng. Tử lão nhân kia hẳn là ở cục cảnh sát rất thảm đi! Chỉ bằng thân phận của hắn vào cục cảnh sát đã siêu mất mặt, lại còn cùng một đống tội phạm nhốt một chỗ, hắn hiện tại nhất định buồn nôn chết!
“Tuy Phương Nguyên Tùng lão hỗn đản kia quả thật tệ hại, nhưng cậu không sợ hắn sau khi ra ngoài tìm cậu tính sổ sao!” Tần Lam lo lắng nói. Hắn thật sự rất bội phục lá gan của Tiểu Vũ, cũng dám chỉnh ác Phương Nguyên Tùng như vậy, bất quá Tiểu Vũ cũng quá nhẫn tâm, bất luận nói như thế nào thì đối phương cũng là người trong lòng của cậu, cậu sao có thể hạ thủ được, nếu là mình khẳng định không dám đối với cha như vậy! Bất quá hắn đến nay vẫn không nghĩ ra, Tiểu Vũ làm sao có thể thích Phương Nguyên Tùng, Tiểu Vũ không phải siêu hận hắn sao? Sao lại bị Phương Nguyên Tùng bắt đi một thời gian đã nói thích Phương Nguyên Tùng, thật sự là kỳ quái đến cực điểm!
“Cậu không cần lo lắng, tôi đã có diệu kế!” Cao Vũ nhếch môi, bí hiểm cười cười. Từ lúc quyết định bày kế chỉnh ác Phương Nguyên Tùng, cậu cũng đã tính hết, bao gồm cả cách giải quyết sau khi Phương Nguyên Tùng ra ngoài.
“Diệu kế gì?” Tần Lam tò mò hỏi. Ý xấu của Tiểu Vũ nhiều vô cùng, không biết cậu lại muốn bày ra kế sách kỳ quái gì.
“Bí mật!” Cao Vũ cho Tần Lam một nụ cười sáng lạn đến chói mắt.
“Tiểu Vũ!” Đúng lúc Tần Lam muốn hỏi kỹ càng sự việc, đột nhiên Mã Viên Viên thở hồng hộc từ bên ngoài chạy tới.
“Tiểu Viên, cậu đến rồi!” Nhìn Mã Viên Viên, Tần Lam cùng Cao Vũ đều cao hứng mỉm cười nói.
“Tiểu Vũ, không ổn rồi, cậu mau chạy đi!” Mã Viên Viên chạy đến trước mặt Cao Vũ, chạy đến thở hồng hộc, liền lo lắng kéo tay Cao Vũ kêu lên.
“Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?” Cao Vũ cùng Tần Lam lập tức nhíu mày, Cao Vũ tò mò hỏi. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, lại đem Viên Viên dọa thành như vậy?
“Cậu còn học rất nhiều kỹ xảo?!” Phương Nguyên Tùng kinh ngạc lại hưng phấn mà nhìn Cao Vũ, hoàn toàn quên đang tức giận với cậu, quên cậu hãm hại hắn cho hắn vào cục cảnh sát như thế nào, trong đầu chỉ còn nghĩ phải như thế nào giết chết tiểu yêu tinh Cao Vũ này, khiến cậu khóc ở dưới chân hắn.
“Mời chủ nhân kiểm tra, xem tiểu nô lệ học được những gì!” Cao Vũ cười quyến rũ mê đảo chúng sinh, không đợi nam nhân trả lời, lại đem dương cụ nam nhân trướng lớn ngậm vào miệng, rất nhanh hấp liếm, đồng thời mấp máy lưỡi ma sát ở quy đầu.
“Mẹ nó, tôi vắt sạch tiểu yêu tinh cậu!” Nam nhân thích thiếu chút nữa bắn ra, lấy lại tinh thần cuồng dã đỉnh vào cái miệng nhỏ nhắn của Cao Vũ, miệng nhỏ của cậu giống như cái giác hút, đem cả cốt tủy của hắn hấp ra.
Không chút thương hương tiếc ngọc nào, dã man va chạm làm cho Cao Vũ khó chịu, nước mắt như sắp trào ra, khoang miệng mềm mại bị dương cụ thô to ma hỏa lạt lạt, vô cùng đau. Tuy là cậu chủ động câu dẫn nam nhân, nhưng cậu không ngờ sẽ đau như vậy, bất quá nhìn biểu tình sảng khoái của nam nhân, trong lòng cậu có loại cảm giác tự hào cùng thỏa mãn nói không nên lời.
Phát hiện chính mình bị nam nhân làm đau lại còn vui vẻ, Cao Vũ xấu hổ ở trong lòng thóa mạ chính mình: Mình có phải có bệnh hay không, bị nam nhân sáp đau như vậy lại còn cảm thấy cao hứng, bất quá này cũng chứng minh mình thật sự thích nam nhân! Nhìn bộ dáng khoái hoạt của nam nhân, cậu thật sự cảm thấy rất hạnh phúc! Có thể cho nam nhân loại khoái hoạt này chỉ có cậu, không có người khác! Nhìn kỹ mặt nam nhân, hắn gầy một ít, cằm đầy râu, xem ra mấy ngày nay ở cục cảnh sát vô cùng không tốt. Aii, cậu thật sự chỉnh thảm hắn! Hì hì! Bất quá cậu sẽ hảo hảo bồi thường hắn, dùng thân thể bồi thường hắn!
Nghĩ như vậy, Cao Vũ càng ra sức hầu hạ Phương Nguyên Tùng, âu yếm chà xát đại bản bối của nam nhân, đem hết kỹ xảo học trong GV bày ra hầu hạ nam nhân, Phương Nguyên Tùng liền nhịn không được bắn ra.
Tinh thủy tanh hôi dơ bẩn bắn vào miệng, Cao Vũ cũng không chán ghét, ngược lại vô cùng hưng phấn, trước kia cảm thấy khó ăn, giờ phút này không biết vì sao đột nhiên trở thành mỹ vị, tựa như nước chanh cậu thích nhất. Cao Vũ mở lớn miệng, nghênh đón tinh thủy của nam nhân, đem tinh thủy toàn bộ nuốt vào bụng, nghĩ đến tinh tử ở trong bụng mình là của nam nhân, cậu liền kích động nói không nên lời!
Cao Vũ ở trong lòng bất đắc dĩ ai thán một tiếng, lại cảm thán cậu thật là có bệnh! Bất quá cậu mấy ngày nay thật sự rất nhớ nam nhân, vừa phát hiện mình thích nam nhân, lại bởi vì phẫn nộ mà trả thù nam nhân, hại nam nhân tiến cục cảnh sát, vài ngày mới vất vả gặp lại, cậu sao có thể không khát vọng nam nhân! Cậu thật sự yêu nam nhân, yêu một người tuổi tác so với phụ thân cũng không sai biệt lắm!
Cao Vũ cố gắng đem tinh dịch nam nhân toàn bộ ăn vào miệng, nhưng thật lâu không phóng thích nên nam nhân bắn rất nhiều, Cao Vũ có chút không kịp ăn, tinh thủy theo khóe miệng chảy ra, nhiễm ở trên cằm Cao Vũ. Tinh thủy còn chảy xuống, đọng tại nơ bướm màu phấn hồng, bộ dáng kia thật sự là dâm mỹ phóng đãng đến cực điểm.
Nam nhân sau khi bắn xong, Cao Vũ như cũ vẫn thấy chưa đủ, tham lam cầm dương cụ nam nhân dùng sức hút, hy vọng có thể hấp ra một chút bảo bối của nam nhân.
“Tiểu dâm phụ, đừng hút! Không còn đâu! Cậu khi nào thì trở nên cơ khát như vậy!” Nam nhân bị cậu hấp như nhũn ra, côn th*t đã bắn xong trở về như cũ, rốt cuộc bắn không được, nam nhân vội rút côn th*t ra.
“Chủ nhân, sữa của anh uống ngon! Tôi còn muốn uống!” Cao Vũ đáng tiếc nhìn nam nhân rút thịt heo bổng ra, cắn ngón tay nhìn nam nhân đáng thương hề hề nói.
Thấy thế, Phương Nguyên Tùng trước dụ hoặc của Cao Vũ, hạ thân lại bắt đầu chuyển động, côn th*t vừa bắn xong còn chưa đến một phút, thế nhưng lại nhanh chóng đứng lên.
Phương Nguyên Tùng cùng Cao Vũ đều choáng váng, Cao Vũ sửng sốt một chút, che miệng nở nụ cười: “Chủ nhân háo sắc thật nha!”
Phương Nguyên Tùng vốn đang xấu hổ vô cùng, lập tức thẹn quá thành giận, đỏ mặt mắng: “Tiểu dâm phụ, cũng dám cười tôi! Chủ nhân không cho cậu ăn côn th*t, cũng không cho cậu uống sữa, chủ nhân muốn tìm nữ nhân khác, cho nàng ăn!”
“Không được! côn th*t và sữa của chủ nhân đều là của tiểu nô lệ, không cho nữ nhân khác!” Uy hiếp này vô cùng hữu dụng, Cao Vũ lập tức lo lắng, ôm lấy đùi nam nhân, đoạt lấy thịt heo bổng trong tay hắn cầm chặt, biểu tình “tất cả là của tôi, bất luận kẻ nào cũng không được”.
Nhìn Cao Vũ vẻ mặt đáng yêu, nam nhân nhịn không được nở nụ cười, nhếch môi hỏi: “Còn dám cười chủ nhân hay không?”
“Không dám! Chủ nhân, xin anh đừng đem côn th*t cùng sữa cho nữ nhân khác ăn, tiểu nô lệ sẽ hảo hảo hầu hạ anh!” Cao Vũ vội lắc đầu, sợ nam nhân thật sự tìm nữ nhân khác, lo lắng cầu xin. Phương Nguyên Tùng là của một mình cậu, cậu tuyệt đối không cho phép Phương Nguyên Tùng tìm nữ nhân khác, đem thịt heo bổng cùng tinh dịch của cậu cho nữ nhân khác.
“Vậy phải xem biểu hiện của cậu!” Nam nhân khoanh tay trước ngực nói.
“Chủ nhân yên tâm! Tôi nhất định sẽ biểu hiện tốt, tuyệt đối sẽ không làm anh thất vọng!” Cao Vũ lập tức gật đầu cam đoan, lập tức phao mị nhãn với nam nhân, nũng nịu kêu lên: “Chủ nhân, tiểu nô lệ đói bụng!”
“Cậu đói bụng? Vậy cậu muốn chủ nhân uy cậu cái gì?” Nam nhân nuốt nước miếng một cái, cố gắng nhịn xuống dục vọng, cố ý giả bộ không hiểu hỏi. Món ngon quốc sắc sinh hương như thế đặt ở trước mặt không ăn đúng là ngốc! Aii, quên đi, tuy tiểu hỗn đản này hại hắn ăn cơm tù một thời gian, quả thật vô cùng đáng giận, nhưng nhìn cậu chủ động tới cửa thỉnh tội, thành tâm ăn năn, hắn liền tha cho cậu lần này đi! Hơn nữa nguyên nhân lần này cũng có phần do hắn, hắn lúc ấy thật sự rất hồ đồ, sao có thể đưa tiểu nô lệ đáng yêu cho Đại Hoa, tiểu nô lệ tức giận chỉnh hắn như vậy cũng không quá! Bất quá tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, hắn nhất định phải hung hăng giáo huấn cậu, làm cho tiểu tử này ở dưới thân mình khóc chết!
“Tiểu nô lệ muốn ăn thịt heo bổng cùng sữa của chủ nhân!” Cao Vũ mặt hồng hồng, thẹn thùng nhỏ giọng trả lời.
Bộ dáng Cao Vũ phóng đãng lại thẹn thùng làm Phương Nguyên Tùng yêu muốn chết, Phương Nguyên Tùng nâng cằm cậu lên, cười nói: “Cậu có hai cái miệng nhỏ, là miệng nhỏ phía trên đói bụng, hay là miệng nhỏ phía dưới?” Phương Nguyên Tùng khôi phục như cũ, bỏ qua chuyện Cao Vũ hại hắn tiến cục cảnh sát, hắn quyết định hảo hảo hưởng thụ bữa ngon trước mắt. Tiểu dâm oa này lại muốn hắn làm, hắn liền như cậu mong muốn dùng sức giết chết cậu! Xem cậu về sau còn dám chỉnh hắn như vậy hay không! Hừ!
“Hai miệng đều đói!” Cao Vũ cắn cắn môi, mới xấu hổ trả lời. Xem bộ dáng nam nhân, rõ ràng đã tha thứ rồi, cậu rốt cục có thể thở nhẹ một hơi.
“Sao cả hai đều đói chứ? Chủ nhân chỉ có một côn th*t, không có cách nào đồng thời thỏa mãn hai cái miệng của cậu! Cậu chỉ có thể chọn một, để chủ nhân uy nó trước!” Nam nhân cười quỷ dị, tay cách tầng sa mỏng trong suốt đùa bỡn hai đóa hoa nhỏ dụ hoặc trước ngực Cao Vũ.
“Ngô… Ân ngô… Chủ nhân, nhẹ chút, đừng dùng sức như vậy…” Cao Vũ dựa vào đùi nam nhân, vô lực rên rỉ. Tay nam nhân thật là lợi hại, mới nhẹ nhàng niết xuống hai đầu v* của cậu, cậu liền thoải mái không nhịn được.
“Thật mẫn cảm, tiểu dâm nô, chủ nhân không ở đây một thời gian, cậu không tự mình ngoạn sao?” Nam nhân thấy cậu có phản ứng, cố ý niết càng dùng sức, còn cách sa mỏng vân vê nhũ hoa, tăng thêm khoái cảm cho cậu.
“Không… Ừ… Tiểu nô lệ thực ngoan, mới không sau lưng chủ nhân… Ngô… Ừ… Tự mình ngoạn…” Cao Vũ cầm lấy cánh tay nam nhân, lắc đầu thở gấp trả lời, hạnh mâu xinh đẹp đã bắt đầu nhiễm màu tình dục.
“Không được động dục, mau trả lời câu hỏi vừa rồi của chủ nhân, cậu thế nào hai miệng đều đói, muốn chủ nhân trước uy cái miệng nhỏ nhắn nào đây?” Nam nhân vừa lòng gật đầu, dùng sức niết đầu nhũ, Cao Vũ đau đến kêu nhẹ một tiếng.
Đau quá! Cao Vũ cúi đầu nhìn tả nhũ của mình, hóa ra đầu v* đỏ tươi bị nam nhân nắm chặt, khó trách cậu cảm thấy đau như vậy. Cao Vũ nhíu mày, tức giận thầm mắng: Lão nhân đáng chết thế nhưng dùng sức như vậy, đáng giận, nhìn cậu như thế nào thu thập hắn!
Cao Vũ ánh mắt chợt lóe, ngước mắt nhìn nam nhân giả bộ e lệ, nhỏ giọng trả lời: “Dưới… Phía dưới!” Không đợi nam nhân mở miệng, đã xoay người chủ động nằm trên mặt đất, lộ mông hướng về phía nam nhân, lập tức nghe được nam nhân hít một ngụm lãnh khí, khóe miệng xinh đẹp lộ ra một chút thành công cười xấu xa.