Lão Ca, Cứu Mạng A! – Chương 7 – Botruyen
  •  Avatar
  • 50 lượt xem
  • 3 năm trước

Lão Ca, Cứu Mạng A! - Chương 7

“Chủ nhân, rời giường!”

Sáng sớm, ánh nắng ấm áp chói mắt chiếu qua cửa sổ, Phương Nguyên Tùng đang ở trong mộng cùng Chu Công chơi cờ đã có người không thức thời đến làm hắn tỉnh mộng. Phương Nguyên Tùng lúc ngủ rất đáng ghét, kêu dậy mãi không được, tiếp tục vào trong mộng gặp Chu Công.

Tiểu thiếu niên bên cạnh cau mày đáng yêu, tới gần Phương Nguyên Tùng, ở bên tai hắn kêu: “Chủ nhân, rời giường! Nắng chiếu đến mông rồi!”

“Tránh ra, đừng làm phiền tôi!” Phương Nguyên Tùng nhắm mắt lại, không kiên nhẫn đẩy cậu ra.

“Chủ nhân thối, tên heo lười này, không được ngủ nướng, mau dậy… May dậy…” Gây nhiễu để hắn tỉnh mộng nhưng vẫn không thành công khiến tiểu ác ma có điểm tức giận, nắm lấy tai Phương Nguyên Tùng.

“Tiểu nô lệ chết tiệt, dám nhiễu chủ nhân ngủ, cậu muốn tạo phản à…” Phương Nguyên Tùng rốt cuộc mở to mắt, lửa giận ngút trời mắng, nhưng khi hắn nhìn đến Cao Vũ, nháy mắt không thốt nên lời. Chỉ thấy Cao Vũ đeo đôi tai thỏ màu đỏ hắn thích nhất, trên người chỉ mặc một cái tạp dề màu phấn hồng hình dâu tây tình thú mà hắn đến chỗ Đại Hoa lấy, tạp dề tựa hồ có chút lớn, làm cho thù du trước ngực Cao Vũ như ẩn như hiện, làm cho người ta chảy nước miếng. Thân thể làm cho người ta tâm viên ý mãn, đầu vai mượt mà đáng yêu, đôi tay tinh tế thanh tú, tấm lưng bóng loáng như ngọc, mông nhỏ đầy đặn mềm mại, hai chân thon dài hoàn toàn bại lộ trong không khí, Phương Nguyên Tùng nhìn đến miệng lưỡi khô khốc, sắp mất máu mà chết.

“Ha ha, không nghĩ tới chủ nhân thế nhưng cũng sẽ ngủ nướng như tiểu hài tử, thật đáng yêu!” Cao Vũ không để ý bộ dáng trợn mắt há mồm của nam nhân, hướng nam nhân đáng yêu tươi cười, lớn mật cười nói.

“Cậu… Cậu sao lại mặc thành như vậy?” Nam nhân gắt gao nhìn chằm chằm Cao Vũ, thanh âm khàn khàn, đáy mắt tất cả đều là tình dục lưu quang. Nếu là bình thường Cao Vũ dám lớn mật như hiện tại, hắn nhất định sẽ rất tức giận, hung hăng chỉnh Cao Vũ một chút. Nhưng trong đầu hắn hiện tại đều là vì sao Cao Vũ mặc thành như vậy, trong mắt chỉ có bộ dáng vừa tình dục vừa đáng yêu của cậu, hắn vì Cao Vũ mà điên cuồng rồi.

“Thực xin lỗi! Bởi vì người ta tìm không thấy quần áo mặc, cho nên đành phải lấy tạp dề trong hộp màu đen của chủ nhân mặc vào, tiểu nô lệ không được chủ nhân cho phép đã tự tiện chạm vào đồ của chủ nhân, chủ nhân sẽ không tức giận tiểu nô lệ chứ!” Cao Vũ vội xin lỗi, nét mặt thanh tú biểu lộ một chút ngượng ngùng.

“…”

“Xin chủ nhân đừng sinh khí, tiểu nô lệ không dám có lần sau! Chủ nhân tốt nhất, tiểu nô lệ yêu chủ nhân nhất, xin chủ nhân đừng nóng giận!” Không đợi nam nhân trả lời, Cao Vũ ôm cổ nam nhân đáng thương hề hề làm nũng, một bên cầu xin một bên vặn vẹo eo nhỏ, vừa vặn làm cho mông nhỏ ma sát đến chỗ mẫn cảm nhất của nam nhân.

Phương Nguyên Tùng thật sự muốn điên rồi, tuy rằng giữa hai người còn cách một tầng lông ngỗng, nhưng chăn rất mỏng, hắn có thể rõ ràng cảm giác được mông nhỏ của Cao Vũ có bao nhiêu mê người. Buổi sáng là thời điểm nam nhân dục vọng bạc nhược nhất, không biết Cao Vũ cố ý hay vô tình khiêu khích, hắn căn bản không thể điều khiển, tự động cương.

“Chủ nhân, anh sao lại không nói gì? Có phải thật sự sinh khí với tiểu nô lệ hay không?” Cảm giác được dưới mông có cái gì cứng rắn đứng lên chạm vào mình, ánh mắt Cao Vũ càng thêm đáng thương, mông cũng xoay lợi hại hơn.

“Đừng nhúc nhích! Tiểu yêu tinh chết tiệt!” Nam nhân rốt cuộc chịu không nổi, đem Cao Vũ kéo tới trong lòng, kích động kêu lên. Điên rồi, hắn thật sự muốn điên rồi, hắn không cần biết Cao Vũ mê người như thế nào, như thế làm cho người ta điên cuồng, tiểu trứng thối này nhất định là cố ý, sáng tinh mơ đã mặc thành như vậy dụ hoặc hắn, hắn dù thế nào cũng phải hung hăng làm cậu một chút.

“A —— chủ nhân, anh muốn làm gì?” Cao Vũ kinh hãi kêu một tiếng, vừa thẹn lại sợ hỏi, mắt to đáng yêu ngập nước nhìn nam nhân.

“Tiểu yêu tinh tỏ vẻ ngu ngốc cái gì! Nói cho tôi biết, cậu rốt cuộc học được thủ đoạn dụ hoặc nam nhân này ở đâu?” Phương Nguyên Tùng hận không thể lập tức một ngụm ăn cậu, tay muốn cởi bỏ tạp dề trên trên người cậu để hảo hảo “giáo huấn”, nhưng bị cậu ngăn lại.

“Không phải! Người ta mới không có dụ hoặc chủ nhân! Chủ nhân háo sắc nga, mới sáng ra… Tối hôm qua không phải mới làm qua sao, thắt lưng người ta bây giờ còn đau nga… Chủ nhân thật xấu, người ta không thèm để ý chủ nhân!” Cao Vũ lấy tay bảo vệ tạp dề trên người, xấu hổ cùng khiếp giận liếc mắt nam nhân một cái, vừa làm nũng vừa oán giận nói, đẩy nam nhân ra đứng lên chạy xuống giường.

“Tiểu yêu tinh, không được chạy, mau trở về!” Phương Nguyên Tùng kích động muốn chết, sao có thể cho Cao Vũ chạy, liền xuống giường đuổi theo.

“Chủ nhân, tiểu nô lệ là tới gọi anh ăn sáng, tiểu nô lệ đặc biệt làm bữa sáng cho anh, mau ra ăn không nguội!” Cao Vũ chạy tới cửa, đột nhiên dừng lại xoay người nhìn Phương Nguyên Tùng cười ngọt ngào nói.

“Ăn sáng?” Phương Nguyên Tùng sửng sốt một chút, trong đầu lập tức hiện ra hình ảnh Cao Vũ chỉ mặc mỗi tạp dề, nửa thân trần trụi lộ ra mông nhỏ tại phòng bếp làm bữa sáng dâm mỹ đến cực điểm. Trong đầu mới vừa nghĩ, hắn lập tức liền cảm thấy mũi như bị một luồng nhiệt lưu đánh úp lại, hắn vội lấy tay lau máu mũi.

“Chủ nhân, mau ra nha, tiểu nô lệ chờ anh! Tiểu nô lệ sẽ ngoan ngoãn uy chủ nhân ăn sáng!” Thấy Phương Nguyên Tùng chảy máu mũi, Cao Vũ cười đến càng mê người, còn phao mị nhãn với Phương Nguyên Tùng, lập tức chạy ra ngoài.

Cao Vũ vừa đi ra, chợt nghe trong phòng ngủ truyền ra âm thanh đồ vật bị ném xuống, cậu lập tức cười xấu xa, trò đùa dai đã thành công, trên mặt đầy đắc ý.

Tuy rằng cậu chưa từng trải qua luyến ái, nhưng làm xã trưởng hí kịch xã, cậu xem qua rất nhiều tiểu thuyết tình yêu, cậu vô cùng tự tin rất nhanh là có thể bắt được trái tim Phương Nguyên Tùng. Cậu đã vạch ra kế hoạch, cam đoan mọi thứ sẽ dễ như trở bàn tay. Nam nhân đều là quỷ háo sắc, hơn nữa Phương Nguyên Tùng lại là tên siêu cấp háo sắc như thế. Cậu muốn bắt được tâm của Phương Nguyên Tùng, tất nhiên phải tốn nhiều tâm tư, cho nên cậu mới nhịn xuống cảm giác thẹn thùng chủ động ăn mặc hạ lưu biến thái như vậy, còn cố ý khiêu khích dụ hoặc hắn, nhưng lại cố tình không cho hắn thật sự làm, cậu muốn cho hắn xem được sờ được nhưng lại ăn không được, nam nhân đều thích nhất kiểu này đi.

Bất quá cậu thật không ngờ lão sắc quỷ kia lại bị mình dụ hoặc đến chảy máu mũi, còn mất mặt từ trên giường ngã xuống, nhớ tới bộ dáng vừa rồi của hắn thật sự là cười chết người. Ha ha, như vậy mà lão sắc quỷ đã chịu không nổi, sau này không biết lão sắc quỷ sẽ thế nào. Trước đây tên chết bầm này khi dễ, tra tấn cậu, hiện tại đến cậu thu thập hắn, cái gọi là vận đổi sao dời, cậu tuyệt đối sẽ không để cả đời bị người ta đùa bỡn khi dễ. Dù sao bất kể cậu làm cái gì đều có lý do chống đỡ, tử lão nhân sẽ không hoài nghi cậu, ha ha…

Nghĩ đến kế hoạch của mình, Cao Vũ cười càng tà ác, vui vẻ chạy vào nhà ăn…

Phương Nguyên Tùng rất nhanh liền đi tới nhà ăn, bị Cao Vũ làm cho mơ màng liên tục, tâm ngứa khó nhịn. Hắn muốn nhanh chóng nhìn thấy Cao Vũ, chỉ tùy tiện mặc áo ngủ liền ra ngoài, ngay cả tóc cũng không có chải, mặt cũng không có lau, đủ thấy hắn có bao nhiêu kích động.

Phương Nguyên Tùng vào nhà ăn liền nhìn thấy trên bàn là món ăn Trung Quốc kết hợp với món phương Tây, từ xa đã có thể ngửi được mùi thơm truyền đến, Cao Vũ đứng ở bàn ăn đối hắn cười ngọt ngào.

“Chủ nhân, anh đã đến rồi! Mau tới đây ngồi xuống, nếm thử bữa sáng mà tiểu nô lệ tỉ mỉ chuẩn bị cho anh!” Cao Vũ vừa thấy Phương Nguyên Tùng, lập tức liền nhiệt tình kéo hắn ngồi vào bàn ăn, sau đó mềm mại ngồi vào trong lòng hắn, hỏi: “Chủ nhân, anh thích ăn đồ Trung Quốc hay thức ăn phương Tây? Tôi bởi vì không biết chủ nhân thích gì cho nên mỗi thứ đều làm một chút.”

“Món Tây đi!” Phương Nguyên Tùng thanh âm khàn khàn trả lời, ngũ quan góc cạnh hơi nhăn lại, Cao Vũ lại một lần vừa vặn ngồi ở chỗ mẫn cảm của hắn.

“Thật khéo! Tôi cũng thích ăn món Tây!” Cao Vũ cao hứng vỗ tay, cố ý hưng phấn một chút.

Phương Nguyên Tùng lập tức hít một hơi, vốn là dục hỏa chưa tan, bây giờ càng trở nên cứng rắn. Hắn vốn định làm Cao Vũ, nhưng lại luyến tiếc Cao Vũ vì hắn chuẩn bị “phục vụ đặc biệt” —— “uy ” hắn ăn bữa sáng, không biết Cao Vũ muốn “uy ” hắn như thế nào?

“Chủ nhân, anh cũng đói bụng rồi đi! Tiểu nô lệ uy anh ăn sáng, anh muốn ăn gì trước?” Cao Vũ ôm cổ nam nhân, tiến gần nam nhân ngọt ngào cười hỏi, tựa hồ hoàn toàn không biết nam nhân đang khó chịu.

Nam nhân căn bản không có tâm tư ăn uống, ánh mắt của hắn gắt gao nhìn chằm chằm thân thể động lòng người trong lòng, thân thể Cao Vũ mỗi một bộ phận đều vô cùng hoàn mỹ, làn da bóng loáng non mịn, óng ánh trong suốt, dưới ánh mặt trời có thể nhìn thấy mạch máu giấu dưới da, nhìn mạch máu tinh tế xinh đẹp kia, không biết vì sao lại làm hắn có suy nghĩ muốn liếm.

“Chủ nhân, anh nhìn chằm chằm tôi làm gì? Mau nói anh muốn ăn gì trước, bằng không tiểu nô lệ không có biện pháp hầu hạ anh! Uống sữa trước được không?” Liếc mắt nhìn nam nhân, Cao Vũ trong mắt hiện lên một tia cười trộm, ôn nhu truy vấn.

“Được!” Nam nhân bây giờ mới lấy lại tinh thần, có chút xấu hổ ho một tiếng, lập tức gật đầu. Trong lòng thầm bực, rốt cuộc là làm sao vậy, vì sao lại bị xú tiểu tử này mê hoặc, hoàn toàn không giống chính mình. Không phải mình nên đem cậu thần hồn điên đảo, đem cậu hoàn toàn đùa bỡn mới đúng sao? Như thế nào cảm giác hoàn toàn ngược lại!

Nam nhân không có thời gian nghĩ nhiều, bởi vì hắn thấy Cao Vũ không đưa sữa cho hắn mà lại đưa đến môi mình uống một ngụm.

Nam nhân còn chưa kịp phản ứng, Cao Vũ đã đem môi nhiễm hương sữa đưa lên, hôn lên môi nam nhân, đem sữa cho nam nhân.

“Thực xin lỗi! Là chủ nhân sai, chủ nhân không nên nghi ngờ cậu! Ngoan, đừng khóc!” Nam nhân liều mạng an ủi, ôm Cao Vũ ôn nhu nói. Bị nước mắt Cao Vũ làm nhiễu loạn tinh thần, nam nhân hoàn toàn không thấy được hành vi của mình có bao nhiêu kỳ quái, hắn vẫn muốn trả thù Cao Vũ, Cao Vũ khóc hắn hẳn là phải cao hứng mới đúng, nhưng là vì sao hắn lại có cảm giác đau lòng!

“Tôi không cần, tôi càng muốn khóc! Chủ nhân là đại phôi đản, không tin tiểu nô lệ, tiểu nô lệ chán ghét chủ nhân!” Cao Vũ một bên khóc một bên đánh nam nhân, bất quá như vậy thoạt nhìn không giống tức giận, càng giống làm nũng, chọc nam nhân càng thêm thương tiếc đau lòng.

“Được, chủ nhân là trứng thối siêu cấp tệ hại trên toàn thế giới, chủ nhân hiện tại hướng cậu bồi tội, cậu đừng khóc! Cậu khóc tâm chủ nhân đều nát!” Nam nhân bất đắc dĩ giơ lên khóe môi, lau đi nước mắt trên má cậu cười nói. Thật là, rõ ràng là nam sinh, như thế nào so với nữ còn khóc lợi hại hơn.

“Được, tôi đáp ứng chủ nhân không khóc, nhưng chủ nhân phải đáp ứng tôi, về sau không bao giờ nghi ngờ tiểu nô lệ! Bằng không tiểu nô lệ không bao giờ để ý chủ nhân!” Cao Vũ gật đầu, ngừng khóc, đáng yêu nói. Hết thảy đều phải chuyển biến tốt, không cần chơi đùa, bằng không sẽ phản tác dụng.

“Tôi tất cả đều đáp ứng cậu! Xem cậu khóc như mèo hoa nhỏ này!” Nam nhân cưng chiều nhéo nhéo mũi cậu trêu chọc nói, biểu tình ôn nhu làm cho người ta không thể tin được trước đây nam nhân là ác má Phương Nguyên Tùng luôn luôn lãnh huyết vô tình trên thương trường.

“Còn không phải chủ nhân làm hại!” Cao Vũ chu môi, đáng yêu hừ nói, tuy rằng là quở trách nhưng nghe qua lại cực kỳ giống làm nũng.

“Được! Tiểu nô lệ lớn mật, thật sự là càng ngày càng lấn tới!” Nam nhân giả bộ tức giận mắng, bàn tay to ấm áp lại sủng nịch nhu nhu mái tóc đen bóng của cậu, tinh mâu thâm thúy tràn ngập ý cười cùng… tình yêu nồng đậm. Nam nhân còn không phát hiện, bất tri bất giác hắn đã thật lòng yêu thương Cao Vũ.

“Tiểu nô lệ lớn mật như vậy, còn không phải do chủ nhân sủng mà ra, cho nên chủ nhân không thể trách tiểu nô lệ, muốn trách thì trách chủ nhân!” Cao Vũ nâng đôi mắt xinh đẹp nhìn nam nhân, nghịch ngợm cười ngọt ngào nói.

“Ai nha! Tiểu nô lệ, thế nhưng đem trách nhiệm toàn bộ đổ lên người chủ nhân, quả thật là cho cậu mặt mũi, cậu liền được đằng chân lân đằng đầu! Xem ra chủ nhân phải hảo hảo giáo dục cậu một chút, cho cậu một lần nữa biết ai là chủ, ai là nô!” Nam nhân nheo lại tinh mâu, đem Cao Vũ đặt ở trên đầu gối, kéo váy Cao Vũ lộ ra hai tuyết đồn trắng nõn, bàn tay hắn đập xuống, lập tức vang lên thanh âm vang dội.

“Ai u! Đau quá! Chủ nhân tha mạng, tiểu nô lệ biết sai rồi!” Cao Vũ lập tức kêu thảm thiết, nhăn mặt cầu xin, trong lòng xấu hổ và giận dữ vô cùng. Cậu lớn như vậy, chưa từng bị ai đánh mông qua, tử lão nhân cũng dám đánh mông của cậu, đáng giận!

“Còn có dám đối với chủ nhân không biết lớn nhỏ hay không?” Nam nhân cao hứng nhếch môi, lại một cái đánh xuống, tuyết trắng đào mật rất nhanh biến thành màu phấn hồng, dưới ánh nắng chiếu xuống phá lệ mê người, làm cho nam nhân nhịn không được lại huyết mạch bí trướng, thanh âm trở nên khàn khàn.

“Ai u! Đau chết mất, tiểu nô lệ không dám, chủ nhân suất khí nhất thế giới, chủ nhân suất khí nhất thế giới, chủ nhân mê người nhất thế giới, xin anh đại nhân đại lượng tha tiểu nô lệ lần này đi!” Cao Vũ vội lắc đầu kêu lên, liều mạng tìm lời dễ nghe tán thưởng nam nhân, hy vọng nam nhân mau chấm dứt trò “trừng phạt” vừa đau vừa dọa người này. Nam nhân khí lực vô cùng lớn, chỉ đánh hai cái cũng đã làm cho cậu đau đến rơi nước mắt.

“Lần này trước hết tạm thời buông tha cậu, lần sau nếu còn dám đối với chủ nhân không biết lớn nhỏ, sẽ không có tiện nghi như vậy!” Nam nhân uy hiếp nói, rốt cuộc buông cậu ra, khóe miệng đầy ý cười.

Cao Vũ đứng lên, nhìn vẻ mặt tươi cười của nam nhân, trong lòng hận đến nghiến răng nghiến lợi. Mẹ nó, cười cl, một ngày nào đó tôi cũng muốn giống hôm nay đánh mông anh như vậy, cho anh khóc chết, hừ!

“Được rồi, sắp chín giờ, tôi muốn tới công ty! Cậu ngoan ngoãn ngốc ở nhà chờ tôi trở lại, buổi tối tôi sẽ mời bác sĩ đến xem giúp cậu, cậu tìm bộ quần áo của tôi mặc vào.” Nam nhân búng vào trán Cao Vũ, nhìn đồng hồ treo tường, đứng lên nói. Vốn hắn không muốn để cho người khác nhìn thấy Cao Vũ, nhưng bệnh Cao Vũ vẫn không tốt, chỉ có thể mời bác sĩ đến nhìn xem, cho cậu mau tốt lên. Hắn vài ngày nay vẫn cấm dục, đã muốn đến cực hạn, nếu không tiến vào thân thể Cao Vũ, cùng cậu chân chính làm hắn nhất định sẽ thật sự điên mất.

“Chủ nhân, tiểu nô lệ không muốn gặp bác sĩ, tiểu nô lệ ghét nhất là gặp bác sĩ!” Nghe thấy nam nhân muốn mời bác sĩ đến, Cao Vũ trong lòng kinh hãi, lập tức lắc đầu ôm lấy nam nhân làm nũng. Nếu kêu bác sĩ đến, vụ cậu giả tiêu chảy sẽ bị lộ, đến lúc đó cậu liền xong đời, nam nhân biết cậu luôn luôn lừa hắn nhất định sẽ làm thịt của cậu.

“Không được! Vô luận như thế nào, cậu đêm nay phải gặp bác sĩ!” Nam nhân lập tức cự tuyệt, kiên trì muốn mời bác sĩ.

Cao Vũ còn muốn nói nhưng nam nhân đã giành trước mở miệng: “Tiểu nô lệ, cậu ngoan ngoãn nghe lời, tiêu chảy thời gian dài đối với thân thể cũng không tốt, cẩn thận có bệnh!” Nói xong, hắn cầm túi công văn đến cửa chính, chuẩn bị đi làm.

Cao Vũ nhìn bóng dáng nam nhân, nghiến răng nghiến lợi nắm tay. Nói thật tốt, cái gì vì tốt cho cậu, kỳ thật còn không phải là vì hắn, đừng tưởng rằng cậu không biết hắn vì vấn đề này suy nghĩ rất nhiều, hắn hi vọng mình mau khỏe, còn không phải bởi vì hắn có thể cùng cậu làm.

Nhìn nam nhân mở cửa rời đi, Cao Vũ tức giận vội gọi hắn lại.”Chủ nhân, chờ một chút! Anh quên đồ rồi này!”

Nam nhân dừng lại, quay đầu nghi hoặc nhìn cậu. Hắn không nhớ rõ hắn có cái gì quên cầm!

“Chờ một chút!” Cao Vũ vội vào phòng bếp lấy ra một hộp cơm tiện lợi đưa cho nam nhân, “Chủ nhân, anh quên mang cơm trưa hôm nay!” Bởi vì nam nhân không thể trở về ăn cơm trưa, cho nên Cao Vũ bắt đầu làm cơm trưa cho nam nhân, để nam nhân trong công ty ăn. Cao Vũ vì để nam nhân sớm ngày yêu mình, nên là xuất toàn lực, mỗi một chi tiết đều vô cùng chú ý.

Nam nhân cầm lấy hộp cơm tiện lợi màu cam, nhếch khóe môi. Hộp cơm này là Cao Vũ cứng rắn buộc hắn gọi người đi mua về, hắn cảm thấy thực ngây thơ, nhưng vì Cao Vũ thích, còn uy hiếp hắn phải mỗi ngày mang đi công ty, bằng không liền khóc cho hắn xem, hắn thật sự là một chút biện pháp cũng không có.

“Tôi đi đây!” Nam nhân mở cửa, vừa muốn bước ra, lại bị Cao Vũ gọi lại.

“Chủ nhân, chờ một chút! Anh có phải còn quên cái gì hag không?” Cao Vũ giữ chặt tay hắn, chu miệng kêu lên.

Nam nhân lại nhíu mày, cảm thấy lẫn lộn nhìn cậu, không biết cậu lại muốn làm gì?

“Chủ nhân ngu ngốc, anh quên hôn tạm biệt tôi!” Cao Vũ nháy mắt xem thường, mất hứng chỉ chỉ hai má, biểu tình đáng yêu cực kỳ.

Nam nhân bật cười, cúi đầu hôn hai má Cao Vũ một chút. Hắn thiếu chút nữa quên, vật nhỏ này từng yêu cầu mỗi ngày lúc hắn rời đi cùng trở về đều phải thơm cậu một chút, cái này gọi là thể hiện tình cảm.

Cao Vũ rốt cục cũng cười, kiễng mũi chân dùng sức hôn lại nam nhân một chút, đáng yêu dặn dò nói: “Chủ nhân, gặp lại sau! Tiểu nô lệ sẽ ngoan ngoãn chờ anh về, anh về sớm một chút trở nha! Còn có nhớ kỹ, không được ở bên ngoài nhìn nữ nhân khác!”

“Đã biết, tiểu nô lệ thích ăn dấm chua!” Nam nhân bất đắc dĩ cười cười, lại hôn Cao Vũ một chút, rốt cục đóng cửa lại rời đi.

“Sớm sớm cl, tên biến thái! Tôi nguyền rủa anh, anh tốt nhất vừa ra khỏi cửa đã bị xe tông, bị sét đánh, bị chó cắn, rơi vào hố phân ăn shit!” Nam nhân vừa đi, Cao Vũ lập tức lộ ra vẻ bình thường, chỉ vào cửa giương nanh múa vuốt chửi ầm lên.

Cao Vũ lại mắng vài câu, mới quay lại phòng khách ngã vào sô pha bắt chéo chân, lấy hoa quả trên bàn nhàn nhã ăn. Mỗi ngày diễn trò cậu đều mệt chết, mỗi ngày cố gắng làm bộ rất yêu nam nhân, còn muốn đem hết cả người đi lấy lòng hắn, trời biết cậu có bao nhiêu ghê tởm, mỗi lần đối với hắn nói tôi yêu anh, cậu đều muốn nôn mửa. Bất quá tuy rằng thực vất vả, nhưng cậu trả giá cũng có hồi đáp, nam nhân so với trước kia tốt hơn nhiều, tuy rằng vẫn không cho cậu ra ngoài, nhưng cậu ở trong phòng đã không cần mang còng tay cùng xiềng chân, mông cũng không cần nhét khiêu đản, sáp giả dương cụ gì đó, có thể tự do hành động, hơn nữa cậu muốn cái gì, nam nhân đều mua về cho cậu.

Cao Vũ lấy ra một cái mô hình Ferrari màu lam, trên mặt lộ ra một chút sung sướng cười. Lão nhân đáng chết vừa nghe nói cậu thực thích xe, hơn nữa cực thích Ferrari, lập tức cho người từ nước ngoài, mua mô hình Ferrari mới nhất trên thị trường chỉ có nước ngoài mới có đưa cho cậu. Mô hình Ferrari này cậu trước kia ở trên mạng xem qua, toàn thế giới chỉ có năm mươi cái, siêu trân quý, cậu luôn muốn nhưng là lão ca thối kia ngại quý, căn bản không muốn mua cho cậu. Nam nhân so với thối lão ca, đối với cậu tốt hơn! Cậu tin nam nhân đã bắt đầu yêu mình, vài ngày cậu đã có thể hoàn toàn bắt được tâm nam nhân, làm cho hắn vì mình điên cuồng!

Bất quá trước mắt phải nghĩ biện pháp vượt qua buổi tối, buổi tối nam nhân sẽ mang bác sĩ tới xem bệnh cho cậu, cậu phải nghĩ biện pháp thật sự tiêu chảy, bằng không buổi tối bác sĩ đến vạch trần lời nói dối của cậu, ngày tháng tốt đẹp của cậu sẽ đi về đâu. Cao Vũ thu lại tươi cười, buồn rầu nhăn mày liễu xinh đẹp. Nên làm gì bây giờ?

Có rồi! Cao Vũ trong đầu linh quang chợt lóe, lập tức lại nở nụ cười. Cậu chỉ cần uống nhiều nước đá là được, bụng cậu luôn không tốt, chỉ cần uống nhiều nước đá lập tức có thể tiêu chảy.

Nói làm liền làm, Cao Vũ lập tức buông mô hình Ferrari, chạy đến phòng bếp bắt đầu uống nước đá, cố gắng làm cho mình tiêu chảy…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.