“Đánh chết anh! Đánh chết anh! Đánh chết anh! Mụ nội nó, lão tử đánh chết anh!” Trong phòng ngủ truyền ra tiếng mắng oán hận hung ác, cùng với tiếng mắng còn có tiếng đánh kỳ quái, giống như trong phòng đang có người bị hành hung.
Vào trong phòng xem, lại phát hiện trong phòng chỉ có một người, chỉ thấy trên giường lớn hoa lệ thoải mái có một mỹ thiếu niên diện mạo đáng yêu nhưng cả người trần trụi, tư thế vô cùng kỳ quái. Cậu nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt oán hận liều mạng đánh lên gối đầu bên cạnh, giống như gối đầu và cậu có thâm cừu đại hận! Nga! Hóa ra nghĩ sai rồi, không phải là có người bị đánh!
“Đánh chết anh này lão súc sinh! Chém chết anh này lão dâm ma! Đập chết anh này vương bát đản!” Mỹ thiếu niên oán hận trừng mắt với gối đầu, lấy tay vừa đánh vừa cào lên gối, nếu không phải hạ thân cậu hành động không tiện, cậu còn muốn dùng hai chân đá bay cái gối!
Hành động kỳ quái của mỹ thiếu niên làm cho người ta nhịn không được muốn biết cậu rốt cuộc cùng gối đầu này có thâm cừu đại hận gì, lại dùng “thủ đoạn độc ác” tàn bạo như thế!
“Ai u!” Đánh đến thoải mái, mỹ thiếu niên đột nhiên kêu thảm một tiếng, lấy tay che mông. “Con mẹ nó, đau quá! Khẳng định là vừa mới dùng sức, lại động đến miệng vết thương!” Thiếu niên quay đầu nhìn mông nhỏ của mình, nhíu mày xoa xoa cái miệng nhỏ nhắn, biểu tình thoáng chốc trở nên đáng thương hề hề.
Mấy ngày hôm trước, buổi tối cậu bị Phương Nguyên Tùng lão sắc lang trời đánh kia gian suốt một đêm, cậu bị hắn gian đến hôn mê, nhưng lão dâm ma này còn tiếp tục muốn làm cậu suốt đêm, thiếu chút nữa đem mông nhỏ đáng thương của cậu nở hoa. Hại cậu lúc tỉnh lại vào sáng ngày hôm sau, toàn thân đau đến muốn chết, so với lần đầu tiên bị hắn cưỡng gian còn đau hơn gấp trăm lần. Thảm nhất là địa phương kia của cậu, thật sự là vết thương chồng lên vết thương, tàn đến mức không đành lòng nhìn, không biết chảy bao nhiêu máu, hại cậu mấy ngày nay đi đại tiện đều đau đến chết đi sống lại.
Mụ nội nó, tất cả đều là do Phương Nguyên Tùng lão vương bát đản kia làm hại, lão súc sinh kia thật không phải người, hắn so với cầm thú còn cầm thú hơn, hại cậu thảm như vậy! Cậu thề về sau không chỉ đem hắn thiên đao vạn quả, băm thành trăm mảnh, trước khi làm thịt hắn nhất định phải tìm một đám người đến cưỡng dâm hắn, nghe nói người trong nghề có thứ kia siêu lớn, khẳng định có thể đem cái mông già của hắn nở hoa, so với cậu bây giờ thảm hơn một trăm lần!
“Lão súc sinh, anh chờ bị cưỡng dâm đến chết đi! Ha ha ha…” Thiếu niên cầm lấy gối mấy hôm nay đều bị cậu hành hung vài cái, nhe răng cười ném ra phía sau. Mấy ngày nay cậu thường xuyên đem gối đầu coi là lão súc sinh Phương Nguyên Tùng kia mà trút giận. Tuy rằng cậu biết làm như vậy rất ngây thơ, nhưng cũng có thể phát tiết một chút oán khí của cậu đối với Phương Nguyên Tùng!
“Cậu ở đó cười cái gì?” Trong lúc Cao Vũ đang ảo tưởng Phương Nguyên Tùng sau này bị mình tra tấn đến chết đi sống lại, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, đột nhiên cửa từ bên ngoài bị đẩy ra, một đại soái ca anh tuấn đi vào, gối đầu Cao Vũ ném ra bay đến trước ngực hắn.
Cao Vũ lập tức quay đầu lại, là lão súc sinh Phương Nguyên Tùng kia trở lại! Cậu lập tức phản xạ, kéo chăn ở bên cạnh che lại thân thể, vẻ mặt đề phòng nhìn Phương Nguyên Tùng.
“Ở ngoài cửa chợt nghe thấy tiếng cười của cậu, có chuyện gì buồn cười sao?” Phương Nguyên Tùng đi đến bên giường, ném gối đầu lên giường tò mò hỏi.
“Lão tử cười hay không cười liên quan cái rắm gì đến anh!” Cao Vũ lập tức mắng theo bản năng.
“Cậu nói cái gì? Lặp lại lần nữa! Cậu có phải đã quên thân phận của mình hiện tại hay không, dám nói chuyện với chủ nhân như vậy! Xem ra đêm đó cậu chưa ăn đủ đau khổ, còn muốn bị ‘giáo huấn’ thêm một chút!” Phương Nguyên Tùng lập tức nhếch mày, thanh âm lạnh không ít cho thấy hắn đang bắt đầu giận.
Cao Vũ nhớ tới đêm đó bị Phương Nguyên Tùng “giáo huấn” như thế nào, lập tức rùng mình, vội vàng sợ hãi cầu xin nói: “Chủ nhân, tôi sai rồi, xin anh đừng tức giận, tha cho tôi đi! Về sau tôi không dám nữa!” Con mẹ nó, mình thật sự là uất ức, lại phải sợ Phương Nguyên tùng lão dâm ma này! Bất quá lão dâm ma này siêu cấp biến thái, nếu lại bị hắn “giáo huấn” giống buổi tối mấy ngày hôm trước một lần nữa, mình khẳng định chết nghẻo!
Phương Nguyên Tùng vừa lòng cười, lập tức uy hiếp nói: “Hừ! Nhớ kỹ thân phận của mình, cậu hiện tại không phải là tiểu thiếu gia Cao gia mà chỉ là một món đồ chơi, là nô lệ của tôi! Nếu lần sau còn dám không lễ phép với chủ nhân như vậy, tôi sẽ để ‘thích méo mó’ dạy cậu cái gì là ‘lễ phép’ và ‘quy củ’!”
“Được! Chủ nhân, tôi sẽ nhớ kỹ!” Cao vũ sợ hãi, cậu đời này dù có chết cũng không muốn uống “thích méo mó” đáng chết kia lần nữa, cậu vĩnh viễn sẽ không quên chuyện đêm đó! Con mẹ nó, lão biến thái đáng giận này sẽ uy hiếp cậu, bất quá một ngày nào đó cậu nhất định cũng sẽ cho hắn tự mình nếm thử tư vị của “thích méo mó”.
“Tôi?” Phương Nguyên Tùng lại nhướn mày, trong ánh mắt tràn đầy bất mãn.
“Thật xin lỗi! Tiểu nô lệ nói sai rồi, là tiểu nô lệ mới đúng, mong chủ nhân tha thứ!” Cao Vũ vô cùng thông minh lập tức liền hiểu được ý tứ của hắn, vội vàng sửa miệng.
Phương Nguyên Tùng khinh thường hừ một tiếng, trong lòng cười thầm: Một đêm dạy dỗ kia quả nhiên hữu dụng, mấy ngày nay xú tiểu tử này thái độ khẩn trương, từ một con báo nhỏ giương nanh múa vuốt liền biến thành một con mèo nhỏ ôn nhu nhu thuận, mình đã hoàn toàn hàng phục xú tiểu tử này. Bất quá để xú tiểu tử này hoàn toàn trở thành một nô lệ còn rất xa, hắn cần chậm rãi dạy dỗ cậu, hắn nhất định sẽ đem cậu thuần dưỡng thành một “hảo nô lệ” nhu thuận nghe lời, đối với hắn trung thành tuyệt đối.
Phương Nguyên Tùng lạnh lùng cười, đột nhiên chen chân thô bạo đã một cước đá Cao Vũ từ trên giường xuống dưới, làm cậu lập tức ngã chổng vó.
“Ai u! Anh sao vậy?” Cao Vũ lớn tiếng kêu đau, tức giận ngước mắt trừng Phương Nguyên Tùng, đôi mắt xinh đẹp mông lung. Mẹ nó, đau chết cậu, mông của cậu bị ngã nở hoa rồi! Mông cậu trọng thương chưa lành vừa vặn đặt ở trên sàn lạnh như băng, so với bị khảm mấy đao còn đau hơn gấp vạn lần.
Phương Nguyên Tùng nhìn Cao Vũ giống như con ếch bị lật qua, oa oa kêu đau, bụng đều cười đến đau. Hắn cố nín ý cười, lạnh như băng mắng: “Cậu là nô lệ, sao xứng ngủ ở trên giường chủ nhân, về sau trừ lúc trên giường phục vụ tôi, cậu phải ngủ dưới đất, không cho phép ngủ tiếp ở trên giường!”
Cao Vũ khó tin nhìn hắn, hận không thể ăn thịt của hắn. Cậu không có nghe sai đi?! Hắn đem mình bị thương thành như vậy, không cho bác sĩ xem, không cho cậu dược bôi, hiện tại ngay cả giường cũng không cho cậu ngủ, muốn cho cậu ngủ đất, lão súc sinh này rốt cuộc có phải là người hay không! Mẹ nó, cậu nhất định phải nguyền rủa cả nhà bọn họ toàn bộ chết sạch, sau đó rơi xuống mười tám tầng địa ngục!
“Cậu đây là ánh mắt gì, cậu đối với mệnh lệnh của chủ nhân có ý kiến sao?” Phương Nguyên Tùng đè thấp thanh âm.
“Không có!” Cao Vũ vội thu hồi tầm mắt, chế nhạo nhỏ giọng nói, trong thanh âm tràn đầy không cam lòng. Tuy rằng trong lòng có một trăm tám mươi ý kiến, nhưng cậu không phải ngu ngốc, cậu biết rõ tình cảnh chính mình hiện tại, cậu biết trả lời có ý kiến sẽ nhận kết cục gì. Người ta nói quân tử báo thù mười năm chưa muộn, cậu nhất định phải nhẫn!
“Không có thì tốt! Nếu không tôi sẽ cho cậu biết nô lệ nếu dám có ý kiến với chủ nhân của mình sẽ chịu kết cục gì!” Phương Nguyên Tùng vừa lòng gật đầu, nhìn bộ dáng đáng yêu của Cao Vũ hận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng lại không dám phản bác, trong mắt hiện lên ý cười. Biểu tình của xú tiểu tử này vô cùng phong phú, nhưng vô luận là biểu tình gì đều vô cùng đáng yêu, tuy rằng là nam hài tử, nhưng so với nữ nhân còn thú vị hơn, hắn tuy rằng gặp không ít người, nhưng chưa tìm được ai tính cách đáng yêu như vậy.
Cao Vũ vụng trộm chép miệng, trong lòng thầm mắng: Lão nhân đáng chết, anh hiện tại cứ việc kiêu ngạo, uy hiếp bổn thiếu gia, chờ sau khi tôi chạy thoát, tôi nhất định phải bắt anh quỳ xuống đất gọi tôi là ông nội!
“Đứng lên, quỳ đến trước mặt tôi!” Phương Nguyên Tùng không có chú ý tới động tác nhỏ của cậu, xoay người ngồi vào trên giường, châm một điếu thuốc kiêu ngạo nói.
“Làm gì?” Cao Vũ không kiên nhẫn hỏi. Đứng lên cái rắm, toàn thân cậu bởi vì cú ngã vừa rồi đều đau đến rã rời, hiện tại đau muốn chết, cậu hiện tại động một chút đều rất đau, làm sao có thể quỳ được.
“Xem ra cậu vẫn không hiểu được lời tôi nói!” Phương Nguyên Tùng nâng mày kiếm, nét mặt lộ ra ý cười đáng sợ, từ trong người lấy ra một cái bình nhỏ.
Ngước mắt nhìn biểu tình nam nhân thoải mái muốn chết, Cao Vũ hận nghiến răng nghiến lợi, trong lòng buồn nôn. Con mẹ nó, cậu liếm vất vả như vậy, đầu lưỡi đều liếm đến tê rần, lão đáng chết này lại ở nơi nào thoải mái đến chết, có thiên lý hay không!
“Đem bảo bối của chủ nhân toàn bộ ăn vào miệng, chủ nhân muốn sáp cái miệng nhỏ của cậu!” Nam nhân rất nhanh lại hạ mệnh lệnh mới.
Cái gì? Cao Vũ còn chưa có phản ứng lại, nam nhân đã cầm lấy đầu của cậu đem cự mãng siêu dài của hắn cắm vào trong miệng của cậu. Miệng Cao Vũ bị cự mãng thô to xé rách, cậu vội há to mồm, đau đến nước mắt chảy ròng.
Nam nhân hoàn toàn không biết thương hương tiếc ngọc, không nhìn Cao Vũ thống khổ, đem cự mãng đâm đến chỗ sâu nhất trong miệng Cao Vũ mới dừng lại.
“Tiểu tao hóa, không nghĩ tới cái miệng nhỏ nhắn phía trên của cậu cũng thoải mái như vậy, không hề kém so với cái miệng nhỏ nhắn phía dưới!” Bị khoang miệng ẩm nóng toàn bộ bao trụ, nam nhân thoải mái đến thiếu chút nữa bắn ra, cầm điếu thuốc xoa đầu Cao Vũ nói. Cái miệng nhỏ phía trên của Cao Vũ giống như cái miệng nhỏ nhắn phía dưới, so với nữ nhân còn bổng hơn, còn thoải mái hơn trăm lần.
Cao Vũ thật muốn đem dương cụ nam nhân cắn xuống, mụ nội nó, lão vương bát đản trời đánh, hắn đương nhiên thích, cằm cậu thì đều đã trật khớp. Cũng không biết cái miệng của cậu có bị biến dạng hay không, nếu miệng cậu thật sự bị biến thành cái bồn máu to, cậu biến thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua lão dâm ma Phương Nguyên Tùng này.
“Đừng ngẩn người, mau dùng miệng của cậu dùng sức hấp bảo bối của chủ nhân!” Nam nhân lại vỗ gáy Cao Vũ một cái.
Cao Vũ đáng thương hung hăng trừng hắn liếc mắt một cái, nhưng sợ lại bị nam nhân đánh, đành phải đầy bụng oán hận bắt đầu liếm mút. Vật lớn của nam nhân đem khoang miệng nhỏ hẹp nhét đầy, một khe hở cũng không có, Cao Vũ mỗi lần hấp một chút đều phải dùng sức, nhưng cậu không dám dừng lại, cậu biết nếu cậu dám ngừng, nam nhân giống như ác ma trước mắt kia nhất định sẽ hung hăng chỉnh chết cậu.
Cao Vũ cố gắng phun ra nuốt vào nam căn trong miệng, hy vọng nhanh làm cho nam nhân bắn ra, sớm một chút chấm dứt màn tra tấn “khẩu giao” chết tiệt này. Cái miệng nhỏ nhắn của Cao Vũ như một cái ống hút, khiến xương cốt nam nhân đều bị hút ra, làm cho nam nhân thích ngất trời.
“Mẹ nó, thật sự quá sung sướng! Tiểu dâm nô, là thế này… Fuck, lão tử cũng bị ngươi hấp đi ra …” Nam nhân thích đến loạn mắng, đột nhiên cầm điếu thuốc cùng chén rượu chứa tinh dịch của Cao Vũ bắt lấy đầu Cao Vũ, rất nhanh trừu sáp, ở trong miệng nhỏ thô bạo công kích, mỗi một lần đều đỉnh đến yết hầu Cao Vũ.
“Ngô…ngô… Ô… ngô… ngô…” Lần đầu tiên khẩu giao, Cao Vũ căn bản không thể tiếp nhận va chạm thô bạo, thống khổ liều mạng giãy dụa.
“Mẹ nó, đừng lộn xộn… Lão tử muốn ra …” Nam nhân bắt lấy tay Cao Vũ đang đánh loạn xạ, mạnh bạo sáp vài cái, hổ rống một tiếng bắn ra.
Cao Vũ không kịp phun ra nam căn khổng lồ của nam nhân, tinh dịch toàn bộ bắn vào trong miệng nhỏ của cậu, hại cậu thiếu chút nữa sặc chết. Cậu muốn đem tinh dịch nhổ ra, nhưng là nam nhân không cho phép.
“Không cho phép nhổ ra! Tinh dịch chủ nhân quý giá cỡ nào, sao có thể lãng phí, ăn toàn bộ cho tôi! Nếu cậu dám phun ra một giọt, tôi liền đem tiểu côn th*t của cậu cho chó ăn!” Nam nhân uy hiếp nói, Cao Vũ chỉ có thể chảy lệ nhịn xuống ghê tởm đem tinh dịch tanh hôi toàn bộ nuốt xuống.
Nam nhân vừa lòng tươi cười, rút ra côn th*t đầy tinh dịch lướt lên mặt Cao Vũ, sau đó toàn bộ lau sạch sẽ, mới đem côn th*t thu hồi trong quần.
Cao Vũ mệt mỏi vô cùng, chờ côn th*t nam nhân vừa rời khỏi mặt, lập tức ngã xuống giường. Gương mặt xinh đẹp bị che kín bởi bạch dịch, khóe miệng đỏ tươi cũng toàn là tinh dịch nam nhân, đôi lệ mâu tức giận trừng mắt nam nhân, bộ dáng vừa dơ bẩn vừa đáng yêu.
Nếu không phải Cao Vũ hiện tại mệt chết, một chút khí lực cũng không có, cậu thật muốn đứng lên hung hăng cho nam nhân mấy cái tát. Con mẹ nó, lão dâm ma bắt cậu giúp hắn khẩu giao đã đáng bị ném xuống mười tám tầng địa ngục, hắn lại còn dám đem miệng của cậu trở thành thùng rác bắn loạn xạ, còn đem mặt cậu trở thành giấy lau tiện căn của hắn.
Trong lúc Cao Vũ tức đến điên rồi, thật không ngờ nam nhân còn lửa cháy đổ thêm dầu hỏi: “Tiểu tiện nô, tinh dịch quý giá của chủ nhân uống tốt không?”
Cao Vũ vừa thẹn vừa giận, lửa giận cùng hận ý đến cực điểm, vừa định mắng nam nhân đi chết đi, lại nhìn nam nhân lại đem chén rượu chứa tinh dịch của mình tới bên miệng, lập tức uống một ngụm tinh dịch của cậu.
Cao Vũ choáng váng, trừng lớn mắt khó tin nhìn nam nhân, không thể tin được nam nhân lại uống tinh dịch của mình. Trong lòng nhất thời mắc cỡ chết được, nam nhân có phải điên rồi hay không, có thể uống cái kia của cậu.
“Tiểu tiện nô, tinh dịch của cậu hương vị thật không tệ, uống rất ngọt! Cậu cũng nếm thử đi!” Không đợi Cao Vũ phản ứng lại, nam nhân nâng chén đưa tới trước mặt Cao Vũ, nâng cằm Cao Vũ buộc cậu uống tinh dịch của chính mình.
“Biến thái, anh làm cái gì? Mau bỏ ra!” Cao Vũ vội giãy dụa, đẩy tay nam nhân ra, nhưng không còn kịp rồi, cậu đã uống xong một ngụm.
“Ọe! Khụ khụ khụ…” Cao Vũ nắm lấy yết hầu, muốn đem tinh dịch nhổ ra, nhưng ăn rồi làm sao có thể phun ra được, Cao Vũ khụ nửa ngày, khụ đến vẻ mặt đều là nước mắt cùng nước mũi, nhưng vẫn không thể đem tinh dịch nhổ ra.
Cao Vũ lớn như vậy, chưa từng cảm thấy thẹn giống hiện tại, tức giận đến nước mắt chảy ròng. Cậu không cần sống nữa, cậu lại còn ăn cái kia của chính mình, cái kia so với nước tiểu còn bẩn hơn, nếu để người ta biết cậu đường đường là Cao nhị thiếu gia, người có tiền đồ hí kịch lại ăn tinh dịch chính mình, cậu về sau sao dám mặt gặp người khác!
Nam nhân một bên cười đã chết, khuôn mặt tuấn tú che kín ý cười, không nhìn biểu tình khổ sở của Cao Vũ, tà ác cười hỏi: “Tiểu nô lệ, tinh dịch của cậu hương vị như thế nào? Có thích như của chủ nhân không?”
“Anh… anh…” Cao Vũ chỉ vào nam nhân tức giận đến cả người phát run, trước mặt bỗng tối sầm, hỗn thế ma vương chuyên môn đi chỉnh người bây giờ lại bị người ta chỉnh đến hôn mê…
Nam nhân rốt cuộc nhịn không được ôm bụng cười cười to, cười đến nước mắt đều chảy ra. Chơi thật thích, thật sự rất thích, Cao Vũ xú tiểu tử này lại bị mình khi dễ đến hôn mê, trong lòng thật sự thống khoái nói không nên lời, hắn đối với Cao Vũ thật sự càng ngày càng cảm thấy hứng thú!
Nam nhân nở nụ cười thật lâu mới dừng lại, xoay người ôm Cao Vũ phóng lên giường, nhìn Cao Vũ hôn mê nhưng vẫn mặt nhăn mày nhíu, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, trên mặt lại hiện ra ý cười.
“Tiểu nô lệ của tôi, hôm nay trước hết buông tha cậu, ngày mai lại tiếp tục chậm rãi cùng cậu tính sổ!” Nam nhân lấy tay vuốt mũi Cao Vũ, trò chơi chủ nhân trừng phạt nô lệ mới vừa bắt đầu…