Lãng Tích Hương Đô – Chương 498: Chương 498: Mỹ Nhân Kế Của Nữ Cảnh Sát – Botruyen

Lãng Tích Hương Đô - Chương 498: Chương 498: Mỹ Nhân Kế Của Nữ Cảnh Sát

Ba tên phạm nhân sau khi nhìn thấy Minh Tiểu Y cũng hơi kinh hoảng kêu lên một tiếng. Bọn chúng làm sao mà nghĩ ra được lại gặp cảnh sát ở đây? Chẳng qua bọn chúng thấy cảnh sát này cũng không có cử động gì, chỉ đang ăn đồ nướng với một nam nhân khác, vì thế trong lòng chúng cũng nhẹ hẳn.

“Chúng ta hay là cứ rời đi trước đã!”

Một tên râu quai nón hạ giọng nói. Hắn ta mặt mày dữ tợn, ăn mặc quần áo hoa cò, nhìn giống như một tên lưu manh không lương thiện.

Một tên khác trông khá dễ nhìn, đeo một cặp mắt kính gọng vàng khẽ lắc đầu, hạ giọng nói: “Chúng ta nếu đột nhiên rời đi, nhất định sẽ khiến họ hoài nghi, mà dù sao chũng ta cũng đang hóa trang, cho dù đứng trước mặt họ cũng không nhất định nhận ra được, vì thế chúng ta hiện tại phải bình tĩnh, làm như không có chuyện gì đi.”

Hắn nhìn qua thì có vẻ rất nhàn nhã, mặc áo sơmi trắng, giống như một giáo sư đại học, khiến người khác không thể hoài nghi hắn là kẻ cuồng sát được.

Tên thứ ba là một tên trông vô cùng xấu xí, mắt thì híp, mặt dài như mặt lừa, toàn thân mặc quần áo đen, khiến người ta chỉ nhìn lướt qua là đã không muốn nhìn thêm lần nữa. Đầu lưỡi hắn liềm liềm đôi môi khô, trên mặt nở nụ cười dâm đãng, nhỏ giọng nói: “Lão tử đã ăn nằm với đủ loại nữ nhân rồi, chỉ mỗi cảnh sát là chưa, lần này gặp được con hàng cảnh ngon thế này, xem ra là phúc của tao rồi, chẳng lẽ lại bỏ qua sao?”

Hai thằng kia lúc này cũng dâm đãng cười tủm.

Bọn chúng đã từng giết người phóng hỏa, chuyện gì mà chưa từng làm qua? Vì thế cũng chẳng sợ gì cảnh sát, ngược lại chúng nó còn thấy rất phấn khích. Hiện giờ nhìn thấy cô cảnh sát xinh đẹp như Tiểu Y thì thú huyết trong người đang sôi sục, mấy ngày nhận nhịn khiến chúng nó không chịu nổi nữa, chỉ hận không nhào ngay vào được, hơn nữa chúng nó nhìn thì thấy cô cảnh sát này có vẻ vẫn còn là xử nữ, điều này càng khiến “hung khí” của chúng nó giương cao, cứ như là gậy đồng nóng bừng vậy.

Lâm Bắc Phàm đã ghi nhớ vẻ mặt của ba thằng này, hắn cười trộm, hạ giọng nói: “Thật không ngờ mị lực của Tiểu Y lại lớn thế nha, có thể khiến ba tên tội phạm này có ý đồ với em, anh còn đang định kêu em đi thay quần áo, nhưng giờ thì xem ra không cần rồi!”

Minh Tiểu Y mặc dù là nữ cảnh sát vừa mới tốt nghiệp, nhưng mà nàng dù sao cũng là mỹ nữ cảnh sát thời đại mới, vì thế nàng cũng hiểu rất nhiều từ ngữ lưu hành hiện nay, vì thế tự nhiên biết Lâm Bắc Phàm nói thế có ý gì. Hai gò má nàng đỏ hồng, nhỏ giọng dò hỏi: “Lâm đại ca, bọn chúng thật sự là tội phạm sao?”

“Em hoài nghi năng lực của anh?” Lâm Bắc Phàm hừ một tiếng, trong giọng nói có vẻ rất bất mãn.

“Em không phải là hoài nghi anh, chỉ là chúng khác quá xa với người trên ảnh!” Minh Tiểu Y vội vàng xua tay, trong lòng thở dài, ba tên này có phải tội phạm nguy hiểm không thì chưa biết, nhưng mà thấy dáng vẻ bọn chúng đang lén lút thế kia rất giống với đám tội phạm cầm thú trong truyền thuyết, vì thế nàng liền cảm thấy nổi hết da gà, thiếu chút nữa thì cảm thấy ghê sợ buồn nôn.

“Ài, đấy là thủ đoạn hóa trang rất cao tay, em không biết đâu!” Lâm Bắc Phàm ra vẻ nói.

“Khụ khụ!”

Minh Tiểu Y thiếu chút nữa thì sặc nước miếng. Bọn nàng không biết? Bọn nàng là cảnh sát đó nha, hắn chẳng lẽ không phải cúi đầu trước cảnh sát sao? Hắn tuy bình thường hung hăng càn quấy, rất lợi hại, nhưng nói thế nào cũng không phải là cảnh sát, chẳng lẽ những tri thức chuyên nghiệp còn hơn cảnh sát sao? Vì thế Minh Tiểu Y giận dỗi hừ một tiếng, bỏ qua mọi suy nghĩ trong lòng, cùng lắm thì mình phối hợp với hắn, xem hắn có năng lực gì để chứng minh ba người này là tội phạm.

“Tiểu Y! Sao vậy?” Lâm Bắc Phàm quan tâm hỏi.

“À, không có gì đâu, em chỉ là cảm thấy năng lực của Lâm đại ca quá mạnh mẽ thôi, khó trách cục trưởng lại thích anh đến vậy. Tiếp theo chúng ta sẽ làm gì đây? Tất cả em đều nghe anh!” Minh Tiểu Y cười ngọt ngào, nhưng mà nhìn thế nào thì cũng vẫn rất giống một tiểu hồ ly.

“À, chuyện này ư, rất đơn giản, em đã hứng thú với bọn chúng như vậy, vậy thì dứt khoát dùng mỹ nhân kế đi!” Lâm Bắc Phàm nhỏ giọng thì thầm vào tau Minh Tiểu Y.

“Xì!”

Minh Tiểu Y đang uống nước, nghe xong thì phun hết cả lên mặt Lâm Bắc Phàm.

Mình đường đường là một cảnh sát, sao lại khiến mình lấy sắc ra dụ ba tên tội phạm? Chuyện này hơi quá rồi thì phải?

Trong đầu nàng hiện lên một loại hình ảnh khó coi, nào là mình đang cởi từng thứ đồng phục cảnh sát xuống, sau đó biểu diễn một màn thoát y vũ cực sỗ trước mặt ba tên tội phạm, khiến ba tên tội phạm biến thành sói đói, tấn công mình, kết cả là sự trong sạch bị mất, thanh xuân tàn phai, mất đi nụ hôn đầu đời, đến cả đêm đầu cũng mấy luôn…

“Này, em nghĩ cái gì thế?” Lâm Bắc Phàm thấy nàng cứ nghiêng đầu, dáng vẻ thất thần nên hỏi.

“A, anh nói cái gì vậy?” Minh Tiểu Y bị hắn gọi tỉnh, vì thế vội nói.

“Em thấy kế hoạch của anh thế nào?” Lâm Bắc Phàm tức giận nói, cô nàng này sao lại thất thần nhỉ? Lúc mình đi cùng đám nữ nhân khác, có cô nào nhìn mình mà thất thần đâu.

“À, được, à không phải, không tốt chút nào!” Minh Tiểu Y đầu tiên thuận miệng đồng ý, nhưng sau đó nghĩ lại, đây chẳng phải là kính dâng lần đầu tiên của mình cho tội phạm sao? Mặc dù mình muốn làm một cảnh sát tốt, nhưng mà giá này quá lớn rồi? Vì thế nàng vội lắc đầu, nói lại: “Chuyện này, chuyện này khôgn tốt? Em còn chưa trao co bạn trai!” Nói xong mặt nàng đã đỏ bừng thẹn thùng.

“Ặc!” Lâm Bắc Phàm vội vàng lau mồ hôi, mình chẳng qua chỉ là gợi ý cho cô nàng này, cũng không nói gì đến lên giường, sao nàng lại nghĩ thế chứ? Hắn chỉ biết lắc đầu, nhỏ giọng thầm thì: “Anh không nói em ngủ với bọn chúng, anh nói là thế này, thế này, thế này…”

Sau đó Lâm Bắc Phàm liền nói rõ kế hoạch của mình ra.

Minh Tiểu Y nghe xong thì thở phào, trong lòng yên tâm nói: “Thì ra là như vậy, làm em sợ muốn chết!”

Hóa ra là cũng không phải giống như đám tiểu thư kia ngủ cùng ba tên tội phạm, mình chỉ phải câu dẫn bọn chúng, chuyện này cũng không quá lắm, vì thế nàng vẫn có thể tương đối tiếp nhận điều này, dù sao là vì chấp hành nhiệm vụ, hy sinh chút nhan sắc cũng là thường, chỉ cần không bán ** đi là được.

“Ài, con gái hiện giờ toàn suy nghĩ miên man như vậy cả, nếu quả thật em làm như em nghĩ, vậy chắc Tiểu Nguyệt không cầm đao chém anh là không được mất!” Lâm Bắc Phàm buồn bực nói, chẳng lẽ mình thật sự là giống ác nhân đến vậy?

“Em, em chỉ…” Minh Tiểu Y thẹn thùng nhỏ giọng giải thích.

“Được rồi, chúng ta ăn nhanh cái gì đó, lát nữa còn làm việc!” Lâm Bắc Phàm biết thời gian không đợi người, vì thế vội vàng khua thức ăn trên bàn vào trong mồm miềng.

Minh Tiểu Y cũng gật đầu, bắt đầu ăn cơm.

Hai người gọi không ít đồ nướng, hơn nữa ông chủ cũng lén tặng thêm một chút, vì thế làm hai người ăn thiếu chút là no chết, cuối cùng ngồi ngả cả ra ghế, lười không muốn đừng lên, Minh Tiểu Y cũng giả bộ khoa tay múa chân với ông chủ quán, giơ ngón cái nói: “Ông chủ à, đồ nướng ở đây của ông thật ngon, hương vị thật là quá tuyệt!”

Ông chủ quán rất mừng, thật là vô cùng cao hứng, thấy cả cánh sát cũng thích thức ăn ở quán nhỏ của mình, đây không phải là quảng cáo miễn phí cho mình sao? Vì thế ông ta lại bê đến cho người bình rượu, rồi cười ha hả, nói: “Hai vị có thể đến chỗ tôi ăn đã là vinh hạnh lắm rồi, hai bình rượu này tôi xin tăng miễn phí!”

“Chuyện này không tốt lắm đâu?” Minh Tiểu Y khó xử nói.

“Có gì mà không tốt chứ? Cảnh sát nhân dân lúc nào cũng lo lắng cho chúng tôi, hai bình rượu này cũng không đáng bao tiền đâu!” Ông chủ quán cười tươi nói.

Lâm Bắc Phàm vì thế liền cười, nói: “Ông chủ rất biết buôn bán, sau này chúng tôi sẽ thường tới chiếu cố!”

Ông chủ quá nghe thế liền gật đầu, hoan hỷ nói: “Cám ơn hai vị!” Sau đó liền quay vào trong làm việc tiếp.

“Đây không phải là thu hối lộ ư!” Minh Tiểu Y bất mãn nói.

“Hai bình rượu có gì mà gọi hối lộ? Mấy ngàn vạn chắc, hay là mấy chục triệu? Đừng so đo mà, uống nhanh đi!” Lâm Bắc Phàm cũng mặc kệ chuyện nhỏ này, hắn bưng rượu của minh lên, uống hết vào bụng, sau đó còn không nhịn được “Ợ” một tiếng.

Minh Tiểu Y vộ nhỏ giọng nhắc nhở: “Anh đừng uống rượu nữa, lát nữa còn phải làm việc đó!”

“Mấy chén rượu thôi mà, không có việc gì đâu!” Mấy chén vừa rồi thật sự là đều vào trong bụng Tiểu Kim hết, hắn căn bản là không ăn uống gì, thế thì sao say được?

Minh Tiểu Y thầm nghĩ, cũng biết mmấy chén rượu nhạt này đối với nam nhân thì đúng là không bao nhiêu. Nàng nhẹ nhàng uống hết phần rượu của mình, uống xong khuôn mặt liền nóng bừng, lại càng tăng thêm vài phầm phong tình. Nàng ôm tay Lâm Bắc Phàm, cười cười nói: “Em đây là lần đầu tiên ăn thịt nướng ở đây, thật không ngờ lại ngon như vậy, chúng ta sau này lại tới nhé!”

“Được, chẳng qua em còn nhớ rõ không đó?”

Lâm Bắc Phàm nhìn quanh, tuy nam thành là phạm vi quản lý của hắn, nhưng mà nàng cũng hắn chạy xe cả buổi chiều, cũng quên mất chỗ này tên là gì rồi.

“Nơi này là tiểu khu Bộ Tâm, anh nhìn anh đi, vẫn là người nam thành, thế mà chỗ này cũng không biết!”

Minh Tiểu Y hiếm khi có được cơ hội dạy bảo Lâm Bắc Phàm, vì thế nàng sao bỏ qua được?

“Ặc, anh thật không biết!”

Lâm Bắc Phàm toát cả mồ hôi, mình còn chưa đạt đến cảnh giới nắm rõ cả thành phố đâu. Chẳng qua cô nàng này cũng thật lợi hại nha? Ở đây hình như không phải phạm vi của nàng, thế mà nàng vẫn biết được, xem ra nàng còn giỏi hơn đám cảnh sát chỉ biết khi dễ dân chúng nhiều.

Minh Tiểu Y hơi say ra mở cửa xe cảnh sát, nếu như chuyện này mà là người thường làm thì chỉ sợ đã sớm bị cảnh sát nhốt vô tù rồi, nhưng nàng là ai? Nàng chính là cảnh sát, nàng mở xe cảnh sát, ai dám bắt nàng? Hơn nữa, nàng uống có chút rượu, mặc dù hơi say nhưng cũng không nghiêm trọng, vì thế cảnh sát giao thông nhìn thấy cũng chỉ mắt nhắm mắt mở mà thôi.

Ba tên đàn ông nhìn thấy Minh Tiểu Y và Lâm Bắc Phàm rời đi xong thì trên mặt đều hiện lên nụ cười.

“Ôi….” Minh Tiểu Y sau khi lái xe cánh sát đi được một đoạn thì phía trước bỗng truyền tới nhưng tiếng kêu thảm thiết, điều này khiến nàng hơi sửng sốt, men say cũng nhanh chóng bay sạch.

Trên trán nàng xuất hiện một ít mồ hôi, sau đó hoảng sợ kêu lên: “Lâm đại ca, em, không phải em đâm người chứ?”

Trên khóe miệng của Lâm Bắc Phàm xuất hiện nụ cười âm lãnh, hắn nói: “Cá cắn câu rồi, em cứ theo kế hoạch mà hành động!”

Hắn đã để cho tiểu kim giám thị hành động của ba tên kia, vì thế tất nhiên là hiểu rõ hành tung của chúng như lòng bàn tay. Trong lòng hắn cười lạnh, xem ra nha đầu Minh Tiểu Y này đúng là rất động lòng, có thể khiến ba tên tội phạm không tiếc lộ diện phạm tội.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.